watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Đừng Nhân Danh Tình Yêu-full

Lượt xem :
nh cơ.

Bà ngước lên nhìn cô:

- Làm sao mẹ biết được? Trong ngăn kéo con lộn xộn một đống.

Đồ Nhiễm chẳng nói chẳng rằng, không bỏ cuộc, tiếp tục tìm kiếm, ngón tay bỗng chạm vào góc một chiếc phong bì màu xanh da trời, cô vội lấy ra, thở phào nhẹ nhõm, len lén nhìn sang bà Vương Vĩ Lệ, rồi nhét chiếc phong bì vào góc trong dưới cùng của ngăn kéo.

Đó là một buổi chiều mùa hè, nắng gay gắt, cành lá xào xạc.

Đồ Nhiễm ngẩng đầu nhìn chiếc đồng hồ treo tường, đây là lần đầu tiên anh đến muộn.

Cô dựa vào cửa sổ, đưa mắt ra xa.

Trên con đường đầy nắng cuối cùng cũng xuất hiện một bóng dáng trẻ trung, đạp xe như bay, tà áo phất phơ trong gió.

Đồ Nhiễm vội ngồi vào bàn, chẳng bao lâu sau có người gõ cửa, người nhà mở cửa ra, anh bước vào, đầu quấn băng gạc màu trắng.

Cô há hốc mồm, ấp úng hỏi:

- Anh làm sao thế?

Anh hờ hững lắc đầu không đáp, ánh mắt quét qua bài kiểm tra cô đè dưới tập sách, không khỏi chau mày.

Đó thật sự là một điểm số khiến người ta xấu hổ.

Mặt Đồ Nhiễm đỏ bừng, định lấy tay che bài kiểm tra đi như trẻ con, nhưng vẫn chậm hơn anh một nhịp. Nhân lúc anh đang xem tờ giấy, cô nơm nớp nhét bức thư giấu dưới bài kiểm tra vào lại trong túi áo khoác.

Lục Trình Vũ đọc đề bài từ đầu đến cuối rồi nói:

- Hay là giảng về bài thi trước đã.

Trước khi nói, hình như anh thở dài, mà cô cũng loáng thoáng nghe được.

²²

Cuối tuần trôi qua, sáng thứ Hai vừa bước vào công ty, Đồ Nhiễm đã nhìn thấy một đám người đang xúm xít quanh quầy lễ tân.

Lý Đồ vốn đang trêu chọc cô bé lễ tân, nhìn thấy Đồ Nhiễm bèn vẫy tay lia lịa:

-Đến sớm không bằng đến đúng lúc, có kịch xem rồi.

Đồ Nhiễm quẹt thẻ, vừa đúng chín giờ. Cô thầm nghĩ hôm nay là sớm đấy, rồi hỏi:

- Sao thế?

Lý Đồ tỏ vẻ thần bí, ghé sát lại nói:

- Hay rồi, thằng nhóc đẹp giai họ Lý phòng Thị trường nổi cơn điên, vì hồng nhan mà nện cho lão Trương ở phòng Dịch vụ khách hàng một trận, chính là vì nàng Triệu Diễm Diễm khuynh quốc khuynh thành.

Đồ Nhiễm cười:

- Kể đầy đủ xem nào.

Lý Đồ hạ giọng:

- Chị biết chuyện tuần trước lão Trương dẫn Triệu Diễm Diễm đi công tác chứ, đương nhiên là phải kéo theo chị Vương để làm bình phong che mắt, đồng chí tiểu Trương nhiệt tình hô hào với lãnh đạo là để tiết kiệm tài nguyên cho công ty, ba người chỉ cần ở chung một phòng tiêu chuẩn, kết quả buổi tối, đợi khi chị Vương đã ngủ, bèn…

Đồ Nhiễm sửng sốt.

- Giở trò với Triệu Diễm Diễm? Thế chẳng phải chị Vương rất khó xử hay sao?

Lý Đồ cười:

- Phụ nữ đã kết hôn thì dám nói. Nghe nói, chỉ là cưỡng hôn, sau đó Triệu tiểu thư bèn kể với bạn trai là Lý đẹp trai, Lý đẹp trai sáng sớm nay đã xông đến nện cho một trận, can mãi không được, còn kinh động đến cả cấp trên. Em đoán chắc là đã chuẩn bị sẵn đường lui rồi, nên không sợ bị đuổi, nhân tài ơi là nhân tài, thảo nào lên như diều gặp gió.

Đồ Nhiễm ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:

- Hai người đàn ông sẽ không bị đuổi, muốn đuổi cũng sẽ đuổi cô gái kia.

Ở căn phòng trà nước bên cạnh, không biết cà phê ai nấu đang sôi lục bục, thơm nức mũi, Đồ Nhiễm thầm nghĩ thỉnh thoảng uống một chút cũng không sao, bèn xoay người đi vào rót một cốc.

Người đẹp quầy lễ tân chưa hiểu, vẫn hỏi tiếp:

- Sao lại thế được? Triệu Diễm Diễm có gì sai, người ta cũng chỉ là có chút nhan sắc nên mới bị người khác sàm sỡ.

Lý Đồ đáp:

- Anh hỏi em nhé, ba người này năm ngoái cùng vào công ty, ai làm tốt, ai làm bình thường?

Người đẹp quầy lễ tân trả lời:

- Hai người đàn ông đều đã là phó phòng, thành tích của Triệu Diễm Diễm bình thường, cũng chỉ bằng em là cùng.

Lý Đồ gật đầu:

- Vậy chẳng phải thế sao. – Nói đoạn hất hàm về phía Đồ Nhiễm. – Em vẫn còn non lắm, phải học tập người ta nhiều vào.

Người đẹp quầy lễ tân lờ mờ hiểu ra, hạ giọng lẩm bẩm:

- Chuyện có gì to tát chứ, nếu là em thì em chẳng nói ra, lại còn khuấy lên cho xôn xao dư luận nữa.

Lý Đồ thừa dịp túm lấy bàn tay bé nhỏ của người đẹp, cười hì hì:

- Ấy chớ, chớ chớ, bị người ta cưỡng bức thì nhất định phải nói với anh đây, anh đây sẽ cho hắn một trận.

Người đẹp thẹn thùng dậm chân, đẩy vội anh ta ra:

- Anh, anh mới bị cưỡng bức ấy… anh mới bị cưỡng bức ấy…

Nghe vậy gã kia càng đắc ý, dang tay nói:

- Tới đi tới đi!

Đồ Nhiễm thấy chướng tai gai mắt, bèn nói với Lý Đồ:

- Đến giờ rồi đấy, đi, mang ghế tới phòng huấn luyện cho tôi. – Vừa nói vừa bưng cà phê đi vào bên trong.

Lý Đồ đi đằng sau khẽ rít lên:

- Úi chà chà, quan to một cấp đè chết người, chị cũng ra vẻ lắm, chị thử nói xem, hai chúng ta vào công ty cùng nhau, em có kém chị chỗ nào, ngay cả lương cũng cùng một bậc, tại sao chị nói đổi vị trí là được đổi vị trí, còn em phải làm chân sai vặt, chẳng phải là ỷ vào việc lão Cố có ý với chị….

Biết tên này từ trước tới giờ vẫn luôn như vậy, ai cũng có thể đem ra làm trò đùa không kiêng kị gì, xung quanh lại có bao nhiêu người rỗi việc, nếu bị đồn ra ngoài không khỏi rách việc, cô không nhịn được quay lại lườm cậu ta:

- Im miệng, nói lung tung gì thế.

Thấy cô tức giận, Lý Đồ vội cười hì hì, đưa tay giả bộ kéo khóa trên miệng.

Đồ Nhiễm cũng chẳng làm gì được, bèn rắp tâm trêu cậu ta:

- Cậu cũng biết trên đầu chị đây có ô to, còn không mau hầu hạ cho tốt…

Chưa dứt lời đã thấy Cố Viễn Hàng đi tới trước mặt, cô vội đứng thẳng cúi đầu, cùng với Lý Đồ cung kính chào: “Tổng giám đốc Cố”.

Trong lòng cô bất an, mình chỉ nói cho sướng mồm, không biết người ta đã nghe được bao nhiêu rồi.

Tổng giám đốc Cố Viễn Hàng từ trước tới nay uy phong lẫm liệt, chỉ đứng ở nơi đó, cả đám người bèn im phăng phắc.

Chuyện không liên quan đến mình, Đồ Nhiễm cũng chẳng lòng dạ nào mà quan tâm, bèn khom lưng len lén chuồn về phòng. Ngồi trên ghế nghỉ một lúc, cô bỗng thấy bụng dưới nhoi nhói đau, có lẽ là do giai đoạn này hơi mệt mỏi. Cô đưa tay xoa bụng, đẩy cốc cà phê sang một bên, uống nước trắng.

Hai ngày sau, Triệu Diễm Diễm quả thật phải “tự động từ chức”, hai người đàn ông đều bình an vô sự.

Đồ Nhiễm cố tình giảm tiến độ làm việc, không tất bật như trước nữa, ăn ngủ điều độ, nhưng vẫn cảm thấy không ổn. Cô về nhà hỏi mẹ, bà Vương Vĩ Lệ nói, bình thường, vẫn còn chưa hết nghén.

Đồ Nhiễm lại bắt đầu lo lắng:

- Nhưng khẩu vị của con đột nhiên tốt hẳn lên, làm gì còn nghén nữa.

Bà Vương Vĩ Lệ chê cô thần hồn nát thần tính:

- Con còn muốn nôn ọe đến tận lúc sinh chắc, đúng là có người như thế, đúng là chịu tội nghiệt, nôn đủ chín tháng, con thì không đâu, con giống mẹ, khỏe như vâm.

Nghe bà nói vậy, Đồ Nhiễm yên lòng, nhưng buổi tối lúc đánh răng rửa mặt, bỗng phát hiện đũng quần có vết máu màu nâu. Lần này cô sợ hết hồn, đứng ngây ra trong phòng tắm, mãi mới nhớ phải đi hỏi bà Vương Vĩ Lệ.

Bà Vương Vĩ Lệ nhìn một lúc:

- Hồi đó bọn mẹ gọi như thế này là thai chuột[3">, đứa bé thông thường không sao, chỉ ra một chút máu thôi, không hiếm người bị như vậy,
<<1 ... 1516171819 ... 102>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
1330/5464
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT