Tiểu thuyết - Cười Vợ Trước So Chiêu
Lượt xem : |
hía sau lại lậptức có một bàn tay không khách khí “pằng” một cái đánh vào ót—
“ Ngươi cái người thô lỗ này lại muốn làm gì ?” Đemmâm cơm để lên bàn, Giang Mãn phúc lão bà đại nhân –Trần Nguyệt Tú chống nạnhquát dạy dỗ, “ Từ nhỏ đến lớn, ngươi hung thần ác sát đem mấy nam sinh muốntheo đuổi Tiểu Mân từng người một cưỡng chế rời khỏi, hại nàng hiện tại ngay cảchút sơ luyến cũng không có, là như thế nào? Ngươi tính để nàng thành bà côgià, cả đời cũng không ai thèm lấy sao?”
Mắt thấy hậu viện mạnh nhất trong nhà xuất hiện, GiangTâm Hồng thật nhanh hướng mẹ quăng đi ánh mắt cầu cứu, được trả lại ánh mắt“Yên tâm, bao ở trên người ta”, thoáng chốc cảm động muốn khóc.
Ô…Trong nhà cũng chỉ có mẹ bình thường nhất, sẽ ủng hộnàng, sẽ không ngăn trở nàng cùng nam sinh ra ngoài.
“Chết tiệt! Bà cô già thì bà cô già, lão tử nuôi đượcrất tốt nữa là!” Xoa lấy chổ đau trên đầu, Giang Mãn Phúc vẫn khí thể bừngbừng, không chút hối cải.
Tròng mắt hơi híp, Trần Nguyệt Tú không nói hai lời phì phì bụng hướng hắn véo xuống, lấy được“Ngao” một tiếng kêu đau thảm thiết nàng mới mặt hung tàn cáu kỉnh cảnh cáo,“Giang Mãn Phúc, ta cho ngươi biết, ta mới sẽ không đế cho Tiểu Mân làm bà côgià, ngươi nếu dám lần nữa phá hư, cũng đừng trách ta mài sẵn dao.” (Ta ngáncái nhà này, cái nhân vật “bình thường nhất nhà” cũng dữ như vậy)
Dứt lời lại “pằng” một cái hướng đầu của hắn giángxuống một chưởng, sau đó quay đầu giục con gái. “Tiểu Mân, có người hẹn con rangoài có phải không? Khó được ngày nghỉ, là nên đi loanh quanh một chút. Đi, điđi, nhanh đi thay quần áo, đùng lo ba ngươi, có ta canh hắn!”
Có khắc tinh của ba làm núi dựa, Giang Tâm Hồng biếthết thảy đều ổn thỏa, lập tức vui vẻ chạy tới ôm mẹ, “ Me, con liền biết ngườitốt nhất!” Dứt lời, xoay người hướng trên lầu xông lên, chuẩn bị đi chọn y phụcthay.
“Wey wey wey, ba còn chưa có đồng ý…” Giang Mãn Phúcđuuỏi theo ở phía sau gọi, lòng tràn đầy bi phẫn.
“Ngươi trở lại cho ta!” Một thanh níu lấy lỗ tai ngườibên gối, Trần Nguyệt Tú sớm đem chồng nhìn thấu.
“Đừng tưởng rằng như vậy có thể thừa cơ chạy ra ngoàiđi theo phía sau phá hoại, ta hôm nay tuyệt đối không để ngươi bước ra khỏicửa.”
“Oa—-Lão bà, buông tay…buông tay…Như vậy thật khócoi…” Giang Mãn Phúc oa oa kêu to, đơn giản chỉ có thể bị kéo trở lại bàn ăn.
Vì thế, bị vợ cường lực áp xuống, thường ngày GiangMãn Phúc uy phong, giờ này cũng chỉ có thể đáng thương làm tượng gỗ, muốn tránhqua pháp nhãn của lão bà đại nhân cũng không được, cuối cùng chỉ có thể trốnvào nhà vệ sinh, gọi điện thoại cho hai đứa cón sinh đôi vì muốn ngày thường cóthể ngủ nhiều thêm một chút mà chạy đến gần công ty mua một căn phòng, đè thấptiếng nói lén lút thông báo tin tức.
“A Kỳ, ta là papa…Mẹ nó! Mặt trời chiếu đến mông rồicòn ngủ cái gì? Nhanh lên gọi A Nhạc cùng dậy, có nhiệm vụ khẩn cấp giao chohai ngươi… Mới vừa có người gọi điên thoại cho Tiểu Mân, thật giống như là hẹnnàng đi ra ngoài, ta hoài nghi là tên họ Tu ăn cơm với Tiểu Mân lúc trước…Mẹngươi! Hắn là đồng nghiệp của các ngươi đó? Khốn kiếp! Vụ này giao cho cácngươi đi nhìn, em gái các ngươi bị thiệt, ta liền đem anh em hai ngươi lột daxuống nhún xì dầu ăn cơm…” 0!!!)
Chương 4
“Răng rắc” một tiếng vang nhỏ, thang máy của mộttoà cao ốc dừng lại, cửa một căn hộ được nhẹ nhàn đẩy ra khiến phụ nhân đangngồi trên sa lon chú ý.
“Lập Hành, con về rồi!” Tuổi thật năm mươi lăm tuổi,nhưng bởi vì được bảo dưỡng tốt nên xem ra chỉ bốn mươi, mẹ của Tu Lập Hành-TuTú Dung ôn uyển xinh đẹp, khuôn mặt tràn đầy nụ cười vui mừng, giống như bao người làm mẹ trong khắp thiên hạ, thấy con traitrở về liền quan tâm thăm hỏi: “ Đói bụng rồi sao? Mẹ đi xào cá cơm cho con…”Vừa nói xong vừa đứng dậy đi về hướng phòng bếp.
“Mẹ, không cần làm phiền, con ăn rồi!” Tu Lập Hành vộivàng lên tiếng ngăn cản, đem mẹ kéo về ngồi trên ghế sa lon “ Còn mẹ? Mẹ ănchưa?”
“Sớm ăn no!” Cười vỗ nhẹ con trai ngồi bên cạnh, Tu TúDung cảm thấy con trai hôm nay có chút không giống ngày thường, cẩn thận quansát một hồi lâu, nhịn không được hỏi thăm: “Nhìn con hôm nay tâm tình tốt nhưvậy, có chuyện tốt gì sao?”
“Sao vây?” Tu Lập Hành nâng đuôi lông mày hứng thúhỏi ngược lại, không hiểu mẹ mình tại sao lại cảm thấy nhưvậy.
“Con là do mẹ sinh, tâm tình có tốt hay không, chẳnglẽ mẹ còn không nhìn ra được sao?” Người làm mẹ trên khắp thế gian này đều nhưvậy, nhìn thấy con mình cái mông nhêch lên liền biết nó muốn đại tiện ( so sánhkiểu gì vậy trời), Tu Tú Dung tất nhiên nhìn thấy độ cong trên khóe môi contrai liền biết tâm tình hắn tốt xấu.
Nghe vậy, Tu Lập Hành khẽ mỉm cười, nhắm mắt trầm ngâmmột lát, giống như cuối cùng cũng sửa sang suy nghĩ xong, chậm rãi mở mắt nhìnvề phía mẫu thân kiên nhẫn tĩnh hậu đáp lời, “ Mẹ, con nghĩ con có hảo cảm vớimột người con gái.” Chứa đựng ý cười, hắn với mẹ trước giờ chưa bao giờ giấunhau chuyện gì.
“Thật?” Tu Tú Dung đầu tiên là cả kinh, sau đó là trànđầy vui mừng truy vấn: “ Con gái nhà ai? Lúc nào thì biết? Có thể mang về chomẹ nhìn một chút…”
Hỏi tới liên tiếp như vậy khiến cho Tu Lập Hành khôngbiết nên khóc hay nên cười, chỉ có thể luôn miệng kêu, “ Mẹ…mẹ…Đừng kích động,con cùng cô ấy mới quen đây thôi!”
Ý thức được mình quả thật có chút thất thố, Tu Tú Dungái ngại cười cười. “ Đừng trách mẹ khoa trương, chẳng qua là trước đây chưatừng nghe con nói có hứng thú với ai, còn tưởng con sắp thành hòa thượng!”
Ai! Có đôi lúc bà nhịn không được nghĩ, có phải haykhông quan hệ của mình cùng chồng trước khiến đứa nhỏ này đối với tình cảm namnữ có chút lãnh đạm, đối với hôn nhân cũng không hy vọng, thậm chí còn hoàinghi mình đời này không thể nhìn con trai lấy vợ, cũng không thể ôm được cháu.
Thật không nghĩ tới hôm nay hắn thế nhưng lại có hảocảm với con gái, điều này nghe qua sao có thể không phấn chấn đây!
“Hòa thượng? Mẹ, sao mẹ lại nghĩ như vậy chứ?” Bị mẹlàm cho tức cười, Tu Lập Hành lắc đầu nhạo bán, “ Chỉ riêng chuyện ăn chay đãkhiến con nghĩ cả đời này không cần dính dáng gì đến hòa thượng rồi.”
Nhớ tới con trai có lẽ là do lúc nhỏ ăn rau cỏ nhiều,lớn lên ngược lại trở thành chủ nghĩa ăn thịt, Tu Tú Dung cũng không khỏi cười,bất quá nụ cười lại chứa mấy phần thương cảm. “ Đều là mẹ không có năng lực,cho nên mới để con lúc nhỏ không có cơ hội ăn thịt, chỉ có thể mỗi bữa cơm đềuphải ăn rau xanh qua ngày…”
Nhớ lại quá khứ lòng chua xót, Tu Tu Dung không khỏiđỏ hốc mắt.
“ Mẹ, mẹ nói chuyện này làm gì? Chúng ta bây giờ khôngphải rất tốt sao?” Ôm bả vai mẹ an ủi, Tu Lập Hành cố ý nói sang chuyện khác. “Mẹ có muốn nghe con kể chuyện làm thế nào quen biết cô ấy không?”
Quả nhiên, sự chú ý của Tu Tú Dung lập tức bị dời đi,luôn miệng thúc giục, “ Nói mau! Nói mau!”
Rất hài lòng gật đầu một cái, Tu Lập Hành lúc này mớichậm rãi đem mọi chuyện kể ra, hắn tự tiếu phi tiếu l
“ Ngươi cái người thô lỗ này lại muốn làm gì ?” Đemmâm cơm để lên bàn, Giang Mãn phúc lão bà đại nhân –Trần Nguyệt Tú chống nạnhquát dạy dỗ, “ Từ nhỏ đến lớn, ngươi hung thần ác sát đem mấy nam sinh muốntheo đuổi Tiểu Mân từng người một cưỡng chế rời khỏi, hại nàng hiện tại ngay cảchút sơ luyến cũng không có, là như thế nào? Ngươi tính để nàng thành bà côgià, cả đời cũng không ai thèm lấy sao?”
Mắt thấy hậu viện mạnh nhất trong nhà xuất hiện, GiangTâm Hồng thật nhanh hướng mẹ quăng đi ánh mắt cầu cứu, được trả lại ánh mắt“Yên tâm, bao ở trên người ta”, thoáng chốc cảm động muốn khóc.
Ô…Trong nhà cũng chỉ có mẹ bình thường nhất, sẽ ủng hộnàng, sẽ không ngăn trở nàng cùng nam sinh ra ngoài.
“Chết tiệt! Bà cô già thì bà cô già, lão tử nuôi đượcrất tốt nữa là!” Xoa lấy chổ đau trên đầu, Giang Mãn Phúc vẫn khí thể bừngbừng, không chút hối cải.
Tròng mắt hơi híp, Trần Nguyệt Tú không nói hai lời phì phì bụng hướng hắn véo xuống, lấy được“Ngao” một tiếng kêu đau thảm thiết nàng mới mặt hung tàn cáu kỉnh cảnh cáo,“Giang Mãn Phúc, ta cho ngươi biết, ta mới sẽ không đế cho Tiểu Mân làm bà côgià, ngươi nếu dám lần nữa phá hư, cũng đừng trách ta mài sẵn dao.” (Ta ngáncái nhà này, cái nhân vật “bình thường nhất nhà” cũng dữ như vậy)
Dứt lời lại “pằng” một cái hướng đầu của hắn giángxuống một chưởng, sau đó quay đầu giục con gái. “Tiểu Mân, có người hẹn con rangoài có phải không? Khó được ngày nghỉ, là nên đi loanh quanh một chút. Đi, điđi, nhanh đi thay quần áo, đùng lo ba ngươi, có ta canh hắn!”
Có khắc tinh của ba làm núi dựa, Giang Tâm Hồng biếthết thảy đều ổn thỏa, lập tức vui vẻ chạy tới ôm mẹ, “ Me, con liền biết ngườitốt nhất!” Dứt lời, xoay người hướng trên lầu xông lên, chuẩn bị đi chọn y phụcthay.
“Wey wey wey, ba còn chưa có đồng ý…” Giang Mãn Phúcđuuỏi theo ở phía sau gọi, lòng tràn đầy bi phẫn.
“Ngươi trở lại cho ta!” Một thanh níu lấy lỗ tai ngườibên gối, Trần Nguyệt Tú sớm đem chồng nhìn thấu.
“Đừng tưởng rằng như vậy có thể thừa cơ chạy ra ngoàiđi theo phía sau phá hoại, ta hôm nay tuyệt đối không để ngươi bước ra khỏicửa.”
“Oa—-Lão bà, buông tay…buông tay…Như vậy thật khócoi…” Giang Mãn Phúc oa oa kêu to, đơn giản chỉ có thể bị kéo trở lại bàn ăn.
Vì thế, bị vợ cường lực áp xuống, thường ngày GiangMãn Phúc uy phong, giờ này cũng chỉ có thể đáng thương làm tượng gỗ, muốn tránhqua pháp nhãn của lão bà đại nhân cũng không được, cuối cùng chỉ có thể trốnvào nhà vệ sinh, gọi điện thoại cho hai đứa cón sinh đôi vì muốn ngày thường cóthể ngủ nhiều thêm một chút mà chạy đến gần công ty mua một căn phòng, đè thấptiếng nói lén lút thông báo tin tức.
“A Kỳ, ta là papa…Mẹ nó! Mặt trời chiếu đến mông rồicòn ngủ cái gì? Nhanh lên gọi A Nhạc cùng dậy, có nhiệm vụ khẩn cấp giao chohai ngươi… Mới vừa có người gọi điên thoại cho Tiểu Mân, thật giống như là hẹnnàng đi ra ngoài, ta hoài nghi là tên họ Tu ăn cơm với Tiểu Mân lúc trước…Mẹngươi! Hắn là đồng nghiệp của các ngươi đó? Khốn kiếp! Vụ này giao cho cácngươi đi nhìn, em gái các ngươi bị thiệt, ta liền đem anh em hai ngươi lột daxuống nhún xì dầu ăn cơm…” 0!!!)
Chương 4
“Răng rắc” một tiếng vang nhỏ, thang máy của mộttoà cao ốc dừng lại, cửa một căn hộ được nhẹ nhàn đẩy ra khiến phụ nhân đangngồi trên sa lon chú ý.
“Lập Hành, con về rồi!” Tuổi thật năm mươi lăm tuổi,nhưng bởi vì được bảo dưỡng tốt nên xem ra chỉ bốn mươi, mẹ của Tu Lập Hành-TuTú Dung ôn uyển xinh đẹp, khuôn mặt tràn đầy nụ cười vui mừng, giống như bao người làm mẹ trong khắp thiên hạ, thấy con traitrở về liền quan tâm thăm hỏi: “ Đói bụng rồi sao? Mẹ đi xào cá cơm cho con…”Vừa nói xong vừa đứng dậy đi về hướng phòng bếp.
“Mẹ, không cần làm phiền, con ăn rồi!” Tu Lập Hành vộivàng lên tiếng ngăn cản, đem mẹ kéo về ngồi trên ghế sa lon “ Còn mẹ? Mẹ ănchưa?”
“Sớm ăn no!” Cười vỗ nhẹ con trai ngồi bên cạnh, Tu TúDung cảm thấy con trai hôm nay có chút không giống ngày thường, cẩn thận quansát một hồi lâu, nhịn không được hỏi thăm: “Nhìn con hôm nay tâm tình tốt nhưvậy, có chuyện tốt gì sao?”
“Sao vây?” Tu Lập Hành nâng đuôi lông mày hứng thúhỏi ngược lại, không hiểu mẹ mình tại sao lại cảm thấy nhưvậy.
“Con là do mẹ sinh, tâm tình có tốt hay không, chẳnglẽ mẹ còn không nhìn ra được sao?” Người làm mẹ trên khắp thế gian này đều nhưvậy, nhìn thấy con mình cái mông nhêch lên liền biết nó muốn đại tiện ( so sánhkiểu gì vậy trời), Tu Tú Dung tất nhiên nhìn thấy độ cong trên khóe môi contrai liền biết tâm tình hắn tốt xấu.
Nghe vậy, Tu Lập Hành khẽ mỉm cười, nhắm mắt trầm ngâmmột lát, giống như cuối cùng cũng sửa sang suy nghĩ xong, chậm rãi mở mắt nhìnvề phía mẫu thân kiên nhẫn tĩnh hậu đáp lời, “ Mẹ, con nghĩ con có hảo cảm vớimột người con gái.” Chứa đựng ý cười, hắn với mẹ trước giờ chưa bao giờ giấunhau chuyện gì.
“Thật?” Tu Tú Dung đầu tiên là cả kinh, sau đó là trànđầy vui mừng truy vấn: “ Con gái nhà ai? Lúc nào thì biết? Có thể mang về chomẹ nhìn một chút…”
Hỏi tới liên tiếp như vậy khiến cho Tu Lập Hành khôngbiết nên khóc hay nên cười, chỉ có thể luôn miệng kêu, “ Mẹ…mẹ…Đừng kích động,con cùng cô ấy mới quen đây thôi!”
Ý thức được mình quả thật có chút thất thố, Tu Tú Dungái ngại cười cười. “ Đừng trách mẹ khoa trương, chẳng qua là trước đây chưatừng nghe con nói có hứng thú với ai, còn tưởng con sắp thành hòa thượng!”
Ai! Có đôi lúc bà nhịn không được nghĩ, có phải haykhông quan hệ của mình cùng chồng trước khiến đứa nhỏ này đối với tình cảm namnữ có chút lãnh đạm, đối với hôn nhân cũng không hy vọng, thậm chí còn hoàinghi mình đời này không thể nhìn con trai lấy vợ, cũng không thể ôm được cháu.
Thật không nghĩ tới hôm nay hắn thế nhưng lại có hảocảm với con gái, điều này nghe qua sao có thể không phấn chấn đây!
“Hòa thượng? Mẹ, sao mẹ lại nghĩ như vậy chứ?” Bị mẹlàm cho tức cười, Tu Lập Hành lắc đầu nhạo bán, “ Chỉ riêng chuyện ăn chay đãkhiến con nghĩ cả đời này không cần dính dáng gì đến hòa thượng rồi.”
Nhớ tới con trai có lẽ là do lúc nhỏ ăn rau cỏ nhiều,lớn lên ngược lại trở thành chủ nghĩa ăn thịt, Tu Tú Dung cũng không khỏi cười,bất quá nụ cười lại chứa mấy phần thương cảm. “ Đều là mẹ không có năng lực,cho nên mới để con lúc nhỏ không có cơ hội ăn thịt, chỉ có thể mỗi bữa cơm đềuphải ăn rau xanh qua ngày…”
Nhớ lại quá khứ lòng chua xót, Tu Tu Dung không khỏiđỏ hốc mắt.
“ Mẹ, mẹ nói chuyện này làm gì? Chúng ta bây giờ khôngphải rất tốt sao?” Ôm bả vai mẹ an ủi, Tu Lập Hành cố ý nói sang chuyện khác. “Mẹ có muốn nghe con kể chuyện làm thế nào quen biết cô ấy không?”
Quả nhiên, sự chú ý của Tu Tú Dung lập tức bị dời đi,luôn miệng thúc giục, “ Nói mau! Nói mau!”
Rất hài lòng gật đầu một cái, Tu Lập Hành lúc này mớichậm rãi đem mọi chuyện kể ra, hắn tự tiếu phi tiếu l
Bài viết liên quan!