watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Cô Vợ Nhỏ Trẻ Trung-full

Lượt xem :
iệu anh ta vừa nhảy."

Sáu tầm mắt lập tức dời hướng trên người Văn Hạo."Lambada." Anh nói, ngay sau đó hướng bên cạnh Bối Bối một gật đầu. Vì vậy Bối Bối đưa tay kéo ra miệng.

"Rất xin lỗi, tiểu thư Quỳnh Ny. Anh ấy không thể cùng chị nhảy lambada."

Bối Bối nghiêm chỉnh nói."Đầu tiên, lambada cần trải qua khổ luyện.Nếu không không làm được những động tác kia. Trở lại, nhảy lambada yêu cầu rất có ăn ý, nếu không rất dễ bị thương. Tiếp, người chưa bao giờ nhảy qua lambada muốn đuổi theo tiết tấu nhanh như vậy , cả hai chưa tới tới nửa phút, thắt lưng của chị liền trật rồi.

Cuối cùng, tôi nói rồi chồng của ta không thể khiêu vũ với nữ nhân khác. OK, xong!"

Văn Hạo lúc này mới tiếp lời nói: "Rất xin lỗi, tiểu thư Quỳnh Ny, muốn nhảy cái Quỳnh Ny loại đó vũ xác thực không có trải qua luyện tập không được, hơn nữa. . . . . ." Anh liếc Bối Bối.

"Tôi rất thương vợ. Nếu cô ấy không cho phép, tôi cũng vậy không muốn nghịch ý của cô ấy. Hi vọng cô tha thứ."

Quỳnh Ny mạnh mẽ hất đầu."Vậy anh sẽ đưa tôi trở về."

"Tốt " Bối Bối lập tức đồng ý."Không thành vấn đề, chúng ta có thể tiễn đưa chị trở về."

Quỳnh Ny hướng Bối Bối trợn mắt."Tôi muốn một mình anh ấy đưa tôi trở về!"

Bối Bối nghe vậy nghiêng đầu quan sát Quỳnh Ny một hồi lâu, rồi sau đó thong thả ung dung nói: "Chị muốn lừa chồng tôi lên giường sao?"

Quỳnh Ny cứng lại."Cô——" Cô ta cắn cắn môi."Dĩ nhiên không phải."

"Ăn ở hai lòng!" Bối Bối hừ hừ."Nếu như không phải vậy nói tại sao chị kiên trì muốn một mình anh ấy đưa cô về?"

"Tôi. . . . . ." Không thể thừa nhận, rồi lại không cách nào giải thích, Quỳnh Ny không khỏi hết từ."Tôi là. . . . . . Phải . . . . ."

"Coi như chị thật muốn tìm đàn ông lên giường, cũng không cần tìm chồng tôi đâu!" Bối Bối gương mặt ngây thơ vô tội. “Anh ấy cũng rất không có thú vị, lên giường trước đều chỉ thích xem sách, còn là sách rất nặng nề ngột ngạt đấy, một chút thú vị cũng không có. Hơn nữa cận thị nặng như vậy, nửa đêm đi nhà vệ sinh lại lười phải đeo mắt kiếng, rõ ràng mắt kiếng ngay bên cạnh chứ sao. . . . . ." Cô khoa trương thở dài."Nếu như bị anh ấy đánh thức thì phải nghe tiếng anh ấy đụng vách tường. Không cho phép tôi nói thô tục, nhưng chính anh ấy mỗi lần đụng vách tường liền sau mắng một đống thô tục. . . . . ."

Tưởng tượng một Văn Hạo gặp trở ngại tức miệng mắng to đồ lập tức hiện lên ở trong đầu mọi người.

Lộ Uyên Tỉnh bật cười đầu tiên, quan hệ xã hội quản lý cùng Viên tiểu thư còn lại là một bộ buồn cười lại vẻ mặt khổ sở không dám cười, ngay cả Nanni cũng là nhịn không được, văn hạo càng thêm không biết nên khóc hay cười.

"Bối Bối, em. . . . . . Em rốt cuộc đang nói cái gì hả?"

"Nói xấu về anh nha, sớm một chút nói cho chị ấy biết làm chị ấy dời đi mục tiêu a!"

Bối Bối liếc anh một cái."Vậy thì anh muốn đưa chị ta trở về?"

Thật sự hết cách với cô, Văn Hạo chỉ có thể than thở liên tiếp. Dù sao tất cả tôn nghiêm vì nhảy lambada mà mất, mất mặt thêm một chút cũng không sao.

Nhìn Văn Hạo không nói thêm gì nữa, Bối Bối lại chuyển hướng tới Quỳnh Ny.

"Anh ấy còn có rất nhiều tật xấu đấy, thí dụ như bao tử anh ấy không tốt, rất nhiều thứ cũng không thể ăn. Nhưng những thứ đó hết lần này đến lần khác đều là đồ tôi thích ăn, tôi lại không tốt ý tứ ăn cho anh ấy nhìn, cho nên không thể làm gì khác hơn là trốn ăn trộm. Còn chị nữa chớ nhìn anh ấy bình thường giống như tính khí có vẻ rất tốt, thật ra nếu anh ấy thật sự tức giận là rất khủng bố. Mỗi lần tôi thi kém thì anh ấy đều giống như muốn ăn tôi, thật là đáng sợ đó!"

Sau khi bày ra một vẻ mặt rất khoa trương hơi sợ, Bối Bối lại tiếp tục nói: "Hơn nữa cơ thể của anh ấy không tốt lại chết không nhận thua, vốn là chỉ là cảm vặt anh ấy chết cũng không chịu đi xem thầy thuốc, bắt đầu nóng sốt rồi, anh ấy còn là nói không sẽ có vấn đề. Đợi đến cả người cũng không tỉnh táo, anh ấy vẫn nói không có việc gì, không có việc gì. Không có việc gì mới là lạ đấy! Không có chuyện còn sẽ đem kính râm tôi cầm đi, sau đó liền hỏi tôi thế nào trời tối nhanh như vậy? . . . . . .

Mọi người cười cái gì?"

Một Văn Hạo nho nhã mang kính râm đại ca hiện lên ở trước mắt mọi người.

Văn Hạo vỗ trán than thở, Lộ Uyên Tỉnh ôm bụng cười lăn lộn, quản lý quan hệ xã hội và Viên tiểu thư cũng nhịn không được nữa quay đầu đi cười trộm, Nanni cúi đầu, hai vai rung rung không dứt.

Mất hứng trừng bọn họ một cái, Bối Bối lại rất đứng đắn đối với Quỳnh Ny nói: "Nói tóm lại, chồng tôi là cái người rất phiền toái. Mặc dù bộ dạng rất đẹp mắt, nhưng thân thể không tốt, tính khí không tốt, cố chấp lại thích học hỏi, thật sự không đáng giá để chị lãng phí thời gian đi lừa gạt anh ấy, lừa gạt rồi chị sẽ rất hối hận."

Quỳnh Ny lạnh lùng nhìn cô."Nếu anh ta kém cõi như vậy, tại sao cô không buông tha anh ta?"

Bối Bối thở dài một tiếng."Không có biện pháp nha! Ai bảo tôi từ lúc sáu tuổi đã yêu anh ấy, hơn mười năm rồi, sớm mò thấy toàn thân anh trên dưới có bao nhiêu tật xấu rồi. Nhưng tôi vẫn yêu anh ấy a. Có lẽ quá quen, cho nên ngay cả những thứ tật xấu kia tôi đều yêu." Cô đảo mắt hướng Văn Hạo."Tôi làm thế nào buông tha anh ấy đây? Chỉ cần một ngày không thấy anh ta thì toàn thân có cái gì không vừa ý. Anh ta đến nước Mĩ trong mấy ngày, hai bạn tốt của tôi xui xẻo nhất. Mỗi ngày muốn có cách để cho tôi vui vẻ, còn phải nghe tôi càu nhàu. Bởi vì tôi thật sự quá nhớ anh ta. Ban ngày cũng may, đi học sẽ phân tán tâm tư của tôi, nhưng đến buổi tối. . . . . ."

Văn Hạo dịu dàng thương tiếc mắt nhìn cô.

"Tôi đều sẽ chạy đến ngồi ở cái ghế của anh trong thư phòng nhớ lúc anh ở nhà. Cho đến khi tất cả mọi người ngủ, tôi mới trở về phòng ôm gối đầu của anh ấy khóc đến khi ngủ mới thôi. . . . . ."

Văn Hạo đau lòng lau đi ướt át trong hốc mắt của cô .

"Làm sao tôi có thể buông tha anh đây?" Bối Bối sâu kín nói."Nếu như anh ấy tách khỏi tôi, tôi chỉ có thể khóc đến chết mà thôi."

Văn Hạo và Bối Bối quên mình thâm tình nhìn nhau chăm chú, lẫn nhau đáy mắt chỉ còn dư sự tồn tại của đối phương, ngoài thân tất cả hình như cũng không có quan hệ gì với bọn họ rồi. Người ngồi cùng bàn đều lộ vẻ xúc động mà nhìn bọn họ, hài hước biến mất, chỉ còn lại cảm động cùng yêu thích và ngưỡng mộ.

Trừ Quỳnh Ny, sắc mặt của cô ta ủ dột âm trầm, ánh mắt giận hận đan xen vào.

Cô ta chưa từng bị qua loại nhục nhã này!

Cả đêm nhẫn nại thành một vở kịch nhàm chán nháo, tiểu biểu tử chê cười đâm thủng kiêu ngạo của cô ta, còn có Văn Hạo đối cô ta thì làm như không thấy càng làm cô ta thêm hổ thẹn.

Ánh mắt của cô ta từ từ chuyển thành ác độc hàn lệ.

Nhưng càng không có được cô ta càng không thể không có nhưng phương pháp dụ dỗ đàn ông có rất nhiều, nhưng là phải lấy được người đàn ông này thế tất yếu không chừa thủ đoạn nào mới được.

Bất luận như thế nào, cô ta cần có được anh ta, cho dù không chiếm được tim của anh ta cũng muốn lấy được người của anh. Cô ta muốn cho Văn Hạo biết, quỳnh ny cô • Jennings chưa từng không có được nam nhân!


Chương 7
Đêm hội Latin cuồng loạn qua đi hai ngày. Vào buổi trưa thứ hai, ba cô gái lại chạy vào trong sân trường ăn cơm hộp. Người đầu tiên mở miệng vẫn là Ông Lâm, cô dựa chặt vào bên người Bối Bối chen lông mày lại nháy mắt mấy cái,
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
1285/2121
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT