Tiểu thuyết Cô Vợ Nhỏ Trẻ Trung-full
Lượt xem : |
Tác giả:
Tình trạng: Hoàn Thành
Tên truyện: Cô Vợ Nhỏ Trẻ Trung
Thể loại: Tiểu thuyết tình yêu,truyện ngôn tình
Tiểu thuyết ngôn tình, tiểu thuyết tình yêu, truyện tiểu thuyết hay, chuyện tình cảm mới
Mở đầu
Cô nhi viện
Giữa chốn vắng vẻ một đứa trẻ mồ côi dáng vẻ cô độc một mình đang ngồi ôm đầu gối bên cạnh khu đất trồng rau, im lìm dùng đôi mắt thấy rõ sự thờ ơ thản nhiên nhìn chăm chú vào giữa sân thể dục nơi có các nhóm trẻ cùng tuổi đang chơi đùa náo loạn, trên khuôn mặt nhỏ thanh tú là sự cao ngạo và mỉa mai vượt quá tuổi.
Ở sân thể dục bên kia, nữ tu sĩ viện trưởng đang lần lượt chỉ tay vào sân giới thiệu đứa bé thứ nhất, mà bên cạnh là bé gái toàn thân mặc áo đầm hoa, đôi vợ chồng tuổi trung niên tuy rằng liên tiếp gật đầu song tầm mắt hai người thủy chung không hẹn mà cùng dừng trên người bé trai kiêu ngạo kia. Cặp vợ chồng trung niên nắm bàn tay trắng ngần đẹp đẽ của bé gái đang vừa nín nhịn vừa muốn trốn thoát tựa hồ như là muốn trốn khỏi sự ràng buộc của cha mẹ mình để chạy tới hòa lẫn vào chơi đùa với bọn trẻ ở sân thể dục kia.
Nhiều năm ăn ý khiến hai người liền đồng thời thả lỏng tay, họ nhìn bé gái như chimnhỏ thoát khỏi lồng giam ra sức đong đưa hai bắp chân ngắn ngủn đi về đằng trước nhằm phía sân thể dục, xoẹt qua bọn trẻ cùng tuổi đang vui đùa giữa sân, như bọn họ mong đợi dừng lại trước bé trai lạnh lùng mà ngồi xổm xuống. Không nghe được bé gái nói gì chỉ nhìn thấy hai tay bé vung vẩy sốt ruột biểu đạt suy nghĩ của mình.
Ngay sau đó đôi vợ chồng liền vui mừng liếc mắt nhìn nhau 1 cái, đầu người đàn ông trung niên hướng phía con gái chỉ điểm : “Đứa bé trai kia là…..” ông hỏi
Nữ viện trưởng nhíu hai hàng lông mày lại: “Văn Hạo sao” bà lưỡng lự nói. “Đương nhiên không phải do tôi thiên vị, nhưng tôi cho rằng hai người tốt nhất nên bỏ qua cậu ta, cậu ta không thích hợp được người khác nuôi dưỡng.”
“Vì sao?” người đàn bà kiều diễm hỏi
Nữ tu sĩ viện trưởng than nhẹ : “ Nó đã hơn 12 tuổi, hơn nữa đã sớm trở nên sâu sắc, quá có lòng phòng bị và cứng cỏi” Bà hơi kinh ngạc khi thấy bé trai bị bé gái làm nũng đang đứng lên hơn nữa còn dắt tay bé gái vòng quanh sân thể dục đi tới phía họ. “ Mẹ mất khi em ta mới 3 tuổi, bố là 1 dân cờ bạc kiêm bợm nhậu, mặc kệ là thua cuộc hay uống rượu về nhà là đánh đập em cho hết giận, cho dù lúc đó em ấy mới 3 tuổi."
“Theo công an nhà nước nói cho tôi biết, tuy rằng em ấy chịu đủ tra tấn nhưng trước sau vẫn không hề oán trách một câu hơn nũa còn đặc bệt bao che bố. có mấy lần cơ quan ở xóm khiếu nại tới tận cửa hiệp trợ nhưng Văn Hạo lại không nhận bị bố đánh ngược đãi. Mãi cho đến khi bố qua đời, em ấy thay phiên ở trong nhà người thân, nhưng là …” Bà lắc đầu thở dài “ Bọn họ không tốt với em ấy, chẳng những thương đánh chửi hắn mà còn châm biếm làm nhục em ấy. “
Bé gái chạy nhiều liền cứng rắn kéo cậu ngồi trên xích đu đu, ầm ỹ muốn cậu đẩy bé, 3 ánh mắt tập trung ở bé trai đang dịu dàng đẩy. Cậu thật sự nhệ nhàng, hơn nữa một lòng hy vọng trông chừng bé gái.
Đôi vợ chồng trung niên mỉm cười. “Thật sao ?” Ngưòi đàn ông trung niên hài hước chớp mắt. “không phải cậu ta xem con gái của tôi là em bé chứ?”
“Việc này thật sự rất kì quái”, nữ tu sĩ viện trưởng khó hiểu lẩm bẩm nói. “em ấy chưa từng để ý tới bạn học bao giờ.”
Bé trai dừng xích đu lại , cúi đầu xuống thì thào nói bên tai bé gái, Bé gái lộ vẻ mặt không tình nguyện rồi lại cười tủm tìm trong giây lát, sau đó liền vô cùng vui vẻ chìa tay để bé trai nắm tiếp tục đi tới.
Người đàn ông trung niên nhìn về phía vợ hỏi, bà không do dự gật đầu vì thế ông liền quả quyết “ Cậu ta”
“Nhưng …”
“Cho dù cậu ta thật sự không thích hợp được nuôi dưỡng” ông nhìn bé trai đỡ lấy con gái thiếu chút bị ngã của mình : “ Nhưng cậu ấy rất thích hợp với con gái tôi đúng không?”
Ở trong chiếc xe Benz rộng lớn, lòng thù địch cùng đề phòng trên người Văn Hạo trước khóe miệng cong cong của bé gái dần dần biến mất, nhưng khi người đàn ông trung niên vừa mới cất tiếng thì toàn bộ lại trở về .
“ Bác tên là Tang Võ Hùng” Tang Võ Hùng mỉm cười hướng về vẻ mặt đang cứng lại gật gật đầu. “ Bên cạnh là vợ bác, mà con khỉ nhỏ đang dính lấy người con là con gái bác, nó tên Bối Bối, chưa đầy 3 tuổi .”
Văn Hạo vẫn cảnh giác nhìn chằm chằm vào đôi vợ chồng Tang Võ Hùng
“Viện trưởng nói con rất sâu sắc, cho nên ngay từ đầu bác nói thẳng với con” Tang Võ Hùng hơi dừng lại một chút “Bác nuôi dưỡng con , nhưng không tính nhận con làm con bác….”
Một chút u ám hiện lên ở đáy mắt Văn Hạo rồi biến mất.
Tang Võ Hùng buồn cười liếc nhìn bộ dạng cũng đang nhịn cười của vợ. “ Nói thẳng ra nếu con và Bối Bối có tình cảm với nhau thì các bác định kế hoạch xa trước là bác hi vọng con làm con rể bác”
Văn Hạo ngạc nhiên há hốc mồm.
Uyển Như thân thiết vỗ vào tay Văn Hạo “Bọn ta dự định đem toàn bộ tình yêu dồn trên người cháu cùng bối bối, tương lai có một ngày hi vọng con cũng có thể giống như chúng ta trân trọng con giống như chúng ta trân trọng Bối Bối, đây là điều bác hy vọng”
“Nhưng bác không ép buộc con” Tang Võ Hùng nói tiếp “Nếu con thích cô gái khác thì bác sẽ chúc phúc con, hy vọng con có thể lấy thân phận anh trai, sau khi bọn bác trăm tuổi chăm sóc Bối Bối cho đến khi nó tìm được 1 người đàn ông khác tốt.”
Uyển Như nhẹ nhàng thở dài: “Chúng ta gần 50 tuổi mới có 1 đứa con gái bảo bối như này, tuy rằng vui sướng muốn điên, nhưng đồng thời cũng hiểu được chúng ta nhất định không chăm sóc nó được đến lúc trưởng thành, cho nên…”
“cho nên bọn bác phải thay nó suy nghĩ trước.” Tang Võ Hùng và vợ nhìn nhau cười. “ Hai bác mới nhìn đã cảm thấy coi trọng con, không hiểu vì sao, nhưng cho dù trên người con có bao nhiêu sắc sảo bác đều mặc kệ, trong phút chốc các bác cảm nhận được trái tim chính trực ấm áp của con.” Ông hướng cằm vào Văn Hạo ra hiệu Bối Bối đã lả đi vì quá mệt. “Mà ngay cả Bối Bối cũng thích con..”
Văn Hạo nhìn về phía Bối Bối ,Bối Bối thấy tầm mắt cậu chuyển qua người bé, lập tức bày ra tươi cười hồn nhiên.
“Nhiều hơn(Anh trai = ca ca, nhiều hơn = đa đa, âm tiết hơi tương tự)”
“Nhiều hơn?” bất giác mỉm cười. “là anh trai, Bối Bối , anh trai, không phải nhiều hơn!”
Bối Bối gật đầu đồng ý: “ Nhiều hơn” bé lặp lại.
“Quên đi, nhiều hơn thì nhiều hơn đi” trong giây lát Tang Võ Hùng lại nhìn Văn Hạo
“Bây giờ, nhiều hơn, con có nguyện ý thử xem có thể bồi dưỡng tình cảm nam nữ với Bối Bối không.Nếu tình cảm đến thì có thể chấp nhận khi bác trăm tuổi săn sóc nó được chứ?
Văn Hạo cúi đầu nhìn chăm chú Bối Bối hồi lâu, sau đó chậm rãi ngẩng đầu lên, trên gương mặt tuấn tú thể hiện sự quả quyết dứt khoát.
“Con lấy sinh mạng của mình ra thề”.
“Reng…” - Tiếng chuông reo
Bàn tay thon dài mạnh mẽ ấn nút đồng hồ báo thức, sau khi xong xuôi, Văn Hạo mới ngồi xuống đưa tay với đôi kính đặt trên tủ đầu giường. Anh xuống giường đi vào phòng tắm rửa mặt chải đầu sau đó mới tiến tới rung rung giường bên kia nơi có thân hình nhỏ nhắn đang cuộn mình ngủ.
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
1236/2072
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
1236/2072
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ
Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt