watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Cô Nàng Không Muốn Kết Hôn-full

Lượt xem :


“Di Hàng, Di Hàng!”TừMiễnHoagọi lại cô gái đã đi vào cõi thần tiên kia, chẳng phải đang nói chuyện sao? Sao cô lại ngơ ngác như vậy? Chẳng lẽ bị tổng giám đốc dọa rồi sao?

“… Hử?” Cô định thần lại giữa hàng lông mi tuyệt đẹp của Bách Lăng Phong, cảm thấy gương mặt nóng lên. Thật là, rốt cuộc cô như thế nào? Cô là người có hay không cũng đều chấp nhận, cho dù bề ngoài Bách Lăng Phong anh vĩ bất phàm, nhưng cô không giống như những cô gái mê trai đầy ngoài đường kia.

Hắng giọng, nhẹ nhàng đẩy gọng kính rớt xuống sống mũi lên, “Quản lý, nếu không có chuyện gì thì em đi làm trước.” Bọn họ dường như đã ở trong phòng trà này rất lâu rồi, cho dù hôm nay đã hoàn thành xong cuộc họp quan trọng, không còn chuyện gì nữa, nhưng cũng không thể lơ tơ mơ trong công việc được, hình như không tốt lắm.

“Ừm, cũng được.” Không quen với vẻ mặt nghiêm túc của cô, Từ Miễn Hoa ngẩn người, vội vàng gật đầu.

Thổi thổi ly trà nóng của mình, cô đi vào phòng làm việc bên trái. Có thể có được một phòng làm việc độc lập, một không gian chỉ thuộc chính mình, cô cảm thấy vô cùng hài lòng.

Những gì cô có ở đây đều là nhờ những cống hiến của cô cho Khai Dương, dĩ nhiên, cô càng phải quý trọng, càng phải làm cho tốt.

“Cái gì? Giám đốc muốn gặp em?” Không dám tin nhìn Từ Miễn Hoa, cô cảm thấy kinh ngạc với tin tức mình vừa nghe được.

“Đúng vậy.” Anh gật đầu, đừng nói là cô, ngay ban đầu khi anh nghe được tin này cũng thấy hoảng hồn.

Từ sau việc báo cáo lần trước đến nay đã qua một tháng, đêm hôm đó tổng giám đốc đã bay về Newyork, không có tin tức gì. Nhưng sáng sớm hôm nay, thư ký của tổng giám đốc gọi điện thoại cho anh, bảo Hạ Di Hàng lên lầu ba mươi sáu, anh mới biết thì ra tổng giám đốc đã trở về Đài Loan, còn muốn triệu kiến trợ thủ đắc lực của anh.

“Tại sao?” Quá đột ngột, không hề có đạo lý gì cả, tuy cô là Phó quản lý của bộ phận nghiệp vụ, nhưng đối với người quản lý mười mấy công ty lớn toàn cầu như Bách Lăng Phong mà nói, cô chẳng là gì cả, anh ta hoàn toàn không có lý do để triệu kiến cô.

“Hỏi rất hay.” Từ Miễn Hoa khẽ mỉm cười, “Sau khi em gặp tổng giám đốc rồi nhớ trả lời với anh.” Nhíu lại đôi mi thanh tú, cô không trông cậy có thể tìm được câu trả lời từ Từ Miễn Hoa nữa.

“Nhanh lên đi, thư ký giám đốc nói anh ấy không thích đợi.” Một câu nói, làm Hạ Di Hàng không tình nguyện đứng dậy, nhanh chóng đi lên thang máy đến lầu ba mươi sáu cao nhất.

Một tiếng “đinh” thanh thúy vang lên, tuyên cáo mục đích của cô đã đến, làm việc trong công ty Khai Dương nhiều năm, cô chưa bao giờ lên lầu ba mươi sáu cả, cho dù là cuộc họp cao cấp lần trước cũng chỉ là phòng họp ở lầu ba mươi lăm. Lầu ba mươi sáu đối với nhân viên Khai Dương mà nói là một nơi vô cùng thần bí, trừ khi được Bách Lăng Phong mời, căn bản không ai dám đi lên cả, hơn nữa lão đại anh ta thường xuyên không có ở đây, làm cho nơi đây thanh tịnh không hề có bóng dáng người nào.

Đập vào mắt là một đại sảnh to đến mức không thể tin được, mấy chậu cây lớn được đặt trong góc, nội thất được bài biện mạnh mẽ mà lạnh lẽo.

Cánh cửa tự động trong đại sảnh trợt ra trước mắt cô, dung nhan vừa xinh vừa đẹp của thư ký Hứa hiện ra trước mắt cô, “Hạ Di Hàng?”

“Vâng” Cả công ty sợ rằng ai cũng không thể nhầm thư ký Hứa Mạn Tuyết này, cô cũng không ngoại lệ.

Xác nhận không lầm, Hứa Mạn Tuyết gật đầu, nhìn đồng hồ đeo tay, “Cô Hạ, giám đốc đã đợi cô 10 phút đồng hồ rồi.” Ngón tay cái xinh đẹp chỉ vào cánh cửa phòng bên trái.

Mấy chữ “phòng tổng giám đốc” được đặt lên một cách trang trọng trước cánh cửa to lớn, Hạ Di Hàng dù muốn bỏ cũng không bỏ được, huống chi cô cũng không hy vọng cô thư ký lạnh lùng này sẽ cho cô biết mình nên làm gì.

Vén vài cọng tóc rớt xuống má lên tai, hít một hơi thật sâu, cô gõ cửa.

“Mời vào.” Một giọng nam trầm thấp từ tính vang lên.

Cánh cửa dầy cộm nặng nề được đẩy ra, Bách Lăng Phong này đúng là kỳ quái, toàn bộ những cánh cửa trong tòa nhà này đều được làm từ gỗ, nghe nói những công ty khác cũng thế, không giống những tòa cao ốc văn phòng bình thường, tất cả đều tiện nghi hơn nhiều.

Thiết kế ở nơi này cũng giống như trong đại sảnh, vẫn lấy phong cách giản dị làm chủ đạo. Không gian gần 50 thước nhưng bên trong bài biện không nhiều lắm. Cách đó không xa là một ghế sofa và một giá sách lớn, tròng mắt cô dần di chuyển đến nơi quan trọng nhất, là một chiếc ghế lớn, và ngồi trên đó là một người đàn ông.

Anh ta đẹp trai hơn trên báo chí nhiều, nhưng không hiểu vì sao, từ lần đầu tiên gặp được anh ta, cô đã cảm thấy, anh vô cùng giống những con báo hoag dại ở Châu Mĩ mà cô thường hay xem trên TV, nguy hiểm đến mị người.

Mà người đàn ông tựa như báo này đang sừng sững ngồi trên ngai vàng của anh ta, lẳng lặng đánh giá cô, mọi sự hoang dã đều tạm thời cất giấu dưới lớp quần áo kia. Đôi lông mi tuấn lãng, cặp mắt long lanh phát ra ánh sáng, đôi môi mỏng lạnh nhạt, cô chìm nghỉm trong sự gợi cảm của anh, bỗng nhiên …

“Hi vọng cô hài lòng với những gì mình đang nhìn.” Tròng mắt ngăm đen của Bách Lăng Phong hiện lên một tia hứng thú , nhìn cô gái tinh tế đứng bên cạnh cửa sổ, cô gái này vẫn hấp dẫn ánh nhìn của anh, xem ra quyết định của anh không hề sai.

Từ gương mặt mơ hồ truyền đến cảm giác nong nóng, vừa bước vào cô đã mãnh liệt đánh giá người ta, còn nhìn chằm chằm vào đầu người ta nữa, thật là đáng chết, còn quên cả kêu một tiếng, “Tổng giám đốc.”

Rốt cuộc cô gái này cũng nhớ đến lễ phép, ngón tay thon dài của Bách Lăng Phong khẽ hạ xuống, “Tới đây.”

Mặc dù rất nghi ngờ, nhưng Hạ Di Hàng không chần chờ, đi đến phía trước, cho đến khi đứng trước bàn làm việc của anh mới dừng lại, nhìn ánh mắt anh, vẫn sắc bén như vậy, làm cho người ta không dám nhìn vào.

“Giám đốc gọi tôi lên không biết có chuyện gì?” Không chịu nổi ánh mắt của anh ta, cô đành chọn cái chặn giấy bên cạnh anh làm tiêu điểm, trực tiếp mở miệng hỏi nghi vấn trong lòng.

Anh không trả lời, chỉ nhìn chằm chằm cô, nhìn từ trên xuống dưới, còn lưu luyến rất lâu ở bộ ngực ôm trọn cùng vòng eo mảnh khảnh của cô.

Ánh mắt của anh thật làm càn, làm cô không muốn để ý cũng không được, ánh mắt anh nhìn cô tựa như nhìn một đứa bé vừa sinh ra vậy, hoàn toàn trần truồng. Chưa từng có ánh mắt nào làm cô mất bình tĩnh như thế, thân thể hơi run rẩy, tại sao, cô thậm chí còn có thể tưởng tượng được sự nóng bỏng trong mắt anh?

Cô run rẩy, thật là đáng thương, khóe miệng Bách Lăng Phong khẽ vung lên một độ cung, cầm giấy tờ trên bàn, trực tiếp ném xuống trước mặt cô,

“Cái này cô có thích không?”

Rốt cục anh cũng bỏ qua cho cô, cô nới lỏng người ra, nhưng lời nói của anh không làm cô tìm được manh mối nào, khốn hoặc nhìn anh, cô cầm tài liệu lên, nhanh chóng lật xem, đây không phải là căn hộ xa hoa, cao cấp nhất ở môt chung cư hạng nhất trong thành phố sao?

Khu dân cư tinh hoa nhất, giàu có nhất, được mọi người mơ ước nhất, tại sao giấy tờ này lại đưa cho cô xem? Cô khó hiểu nhìn anh.

“Vậy chẳng lẽ cô thích xe hơi sai?” Anh thoải mái dựa vào ghế, rốt cuộc cũng xử lý hết mấy giấy tờ phức tạo kia, vừa lúc làm luôn cho xong chuyện anh muốn làm.

“Giám đốc…” Rốt cuộc anh ta đang nói gì? Rõ ràng không hề khó hiểu, nhưng tại sao cô lại không hiểu chứ?

“Ferrari thì không hợp với phụ nữ lắm, Porsche
<<1234 ... 24>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
359/1195
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT