Tiểu thuyết - Cô Dâu Thất Lạc
Lượt xem : |
Liễu Phi, đi du lịch mà sao tự nhiên lại phải đi dọn rác nữa vậy? – một tên la ó lên.
-Trời ơi, có gì đâu, bảo vệ môi trường mà! – 1 nữ sinh nói.
-Vậy cũng được!
-Chơi nhiều là ok!
…………..
-Mọi người đều đồng ý với kế hoạch này đúng ko? Vậy ta bắt đầu luôn nhé, đầu tiên là dựng lều lên. Các bạn ra kia lấy lều tôi để sẵn nhé, 20 người 1 lều, chia ra đi. Nhanh lên nào! – Liễu Phi vỗ tay ra hiệu.
Đám con trai xung phong đi lấy lều và để mặc cho các bạn gái tự dựng. Liễu Phi đạp cho mỗi tên một cái bắt vào làm, con gái khỏi làm. Hải Thanh và 3 cậu bạn khác đã dựng xong. Lát sau thì một hàng lều cũng đã dựng xong. Liễu Phi mỉm cười vẻ hài lòng rồi nói mọi người có thể tắm biển. Như chỉ chờ có thể, cả đám ùa chạy đi, cả trai lẫn gái. Nhưng rồi mấy nàng dừng lại, e ngại nhìn Liễu Phi:
-Quên mất, Liễu Phi àk, ko có chỗ thay đồ!
-Ừm….. – Liễu Phi chau mày nghĩ ngợi một lát rồi nói – Mình xin lỗi nhé, mình quên mất. Các bạn vào trong xe thay đi, mình lại canh chừng cho.
-Có được ko?
-Yên tâm! Có tên 35 nào lại gần thì sẽ ăn cái này nè! – Phi giơ nắm đấm lên nháy mắt.
-Hi, cảm ơn Liễu Phi nhé! – Nói xong đám con gái đi lấy đồ tắm để thay.
Liễu Phi đi đến một chiếc xe, bảo các bạn gái bước vào xe, cô ở ngoài đứng trông. Hải Thanh mặc một chiếc quần lửng màu đen, cơ thể chuẩn ko cần chỉnh vô cùng manly, tràn đầy sức sống dưới ánh nắng vàng thấy Liễu Phi đứng trước cửa xe thì đi lại hỏi:
-Này, cậu ko tắm àk?
-Lát tôi xuống sau. Hì. – Liễu Phi mỉm cười – Thấy thế nào, vui chứ?
-Mới đến thấy vui gì đâu.
-Thì cũng phải từ từ chứ, đâu phải vui là vui ngay được.
-Ừ, biết rồi mà bà cụ non khó tính. – Hải Thanh bật cười. Từ xa có mấy cậu bạn gọi rủ bơi thi nên anh chạy đi ngay. Bọn con gái đứng trên xe lúc nãy thấy Hải Thanh trong tình trạng “bán nude” thì sung sướng lắm, quên mất cả việc thay đồ. Đến khi Liễu Phi lến tiếng hỏi làm gì mà lâu vậy thì mới nháo nhào cuống cả lên.
-Bảo Trân, tắt tivi nhanh rồi vào ăn cơm này!
Nguyên đặt dĩa bánh mì được cắt khúc nhỏ gọn xuống bàn cất giọng gọi. Trân ngồi ở ngoài đang xem một bộ phim kinh dị. Đang đến khúc hồi hộp thì tiếng Nguyên vang lên, đồng thời con ma nữ trong phim ào ra chiếm lấy màn hình làm cô giật thót người.
-Rồi rồi, vào ngay đây.
Trân càu nhàu, cầm lấy cái remote tắt tivi. Quăng cái gối đệm sang một bên, cô đi nhanh vào bếp vì ngửi thấy mùi thơm khó cưỡng của món lẩu phô mai. Nguyên cởi cái tạp dề ra và ngồi xuống:
-Hôm nay ăn gọn thế này thôi, lẩu phô mai ăn với bánh mì và rau, cô ăn cái nào thì ăn. Bánh mì tôi cắt khúc nhỏ sẵn rồi đấy!
-Biết rồi, tôi có mắt mà. Ăn đây!
Nguyên gắp 1 mẩu bánh mì vào chén Trân rồi cũng tự gắp cho mình 1 cái. Trân nhúng cả mẩu bánh mì vào nồi phô mai, Nguyên nhăn mặt nói:
-Nhúng nửa cái thôi, ăn vậy mau ngán lắm đấy đồ ngốc!
-Ăn sao kệ tôi đi, miễn ngon được rồi!
Chịu thua tính ương ngạnh của Trân, Nguyên lắc đầu rồi ăn tiếp. Con cún Anvil thì ngoan ngoãn nằm cạnh đĩa thức ăn của nó để chờ đợi chủ cho ăn, 2 mắt lim dim nhìn yêu lắm. Trân bỗng ngừng ăn, nhìn chằm chằm vào con cún. Nguyên thấy lạ bèn lên tiếng:
-Sao thế?
-Tôi với anh suốt ngày nhốt Anvil ở nhà, chắc nó buồn lắm. Hic…..lát anh cho tôi dắt nó đi dạo ngoài biển nhé!
-Cứ ăn đi đã!
-Nha….Nguyên xinh, Nguyên baby, Nguyên kute, Nguyên đẹp trai….v..v… - Hai mắt Trân long lanh nhìn Nguyên vẻ cầu khẩn.
Nguyên vẫn im lặng ko đoái hoài gì. Trân chu môi bỏ đôi đũa xuống, gục đầu xuống bàn. Nguyên nhướn mày nhìn cô rồi khẽ cười, hắng giọng một cái:
-E hèm, cún ơi, có người ko muốn đưa mày đi dạo kìa!? Đành ở nhà vậy.
-Có, tôi đi! Tôi đi! – Trân ngóc đầu dậy reo lên, vẻ mặt hớn hở thấy rõ.
-Ăn xong rồi muốn đi đâu thì đi, nhưng nhớ về sớm đấy!
-Cám ơn anh nhiều lắm cây sào di động! Ăn nhiều vào nè, anh nấu món này ngon thật đấy.
Trân gắp lia lịa đủ thứ vào chén của Nguyên, miệng nói như ko thể ngừng được. Chỉ đến khi Nguyên gắt lên vì chén quá đầy rồi thì Trân mới ko gắp nữa. Ăn thêm 2 mẩu bánh mì, Trân đứng dậy đi về phía tủ đựng đồ ăn của Anvil đổ cho nó một ít. Con cún quẫy đuôi liên tục, ăn ngấu nghiến như bị bỏ đói mấy ngày rồi vậy.
Nguyên đem chén bát vào bồn rửa chuẩn bị dọn dẹp. Trân thấy thế thì đi đến giằng cái găng tay từ cậu:
-Thôi anh ra kia ngồi, tôi rửa cho!
-Hửm? Hôm nay cô trúng gió àk? Sao tự nhiên tốt đột xuất vậy? – Nguyên mở to mắt ngạc nhiên.
-Xì…..tôi tốt từ lâu tại anh cứ hay nghĩ xấu cho tôi thôi, lát đi chung luôn nha, cho vui!
-Thôi, có việc rồi.
-Việc gì?
-Đi mua xe với thằng Dương!
-Vậy à? Thế tôi đi một mình cũng được, bao giờ anh về?
-Ko biết. Chắc tối! Thôi cô rửa nhanh rồi còn dắt con cún hâm kia đi dạo. Tôi cũng phải đi chuẩn bị đây!
Trân gật đầu rồi tập trung vào công việc của mình. Chưa đầy 10 phút sau đã có tiếng còi xe inh ỏi vang lên trước cửa nhà. Trân nhanh chóng lau khô tay rồi ra mở cửa.
-Hello pé Trân!
-Hì, chào anh Dương!
-Nguyên đâu rồi em?
-Anh đợi tí, anh ta đang bận điệu! Híhí. – Trân che miệng cười khúc khích nhưng vừa dứt câu là cô đã bị một cái cốc đầu đau điếng từ “ai đó”:
-Lắm chuyện quá! – Nguyên nhăn mặt liếc xéo Trân.
Trân cười nhăn răng cầu hòa. Nguyên đưa cho cô một sợi dây xích nhỏ, dặn dò:
-Tí nữa đi thì cột cái này vào nó, móc cái khóa này vào chốt thôi. Đi gần gần đây, cấm đi xa.
-Rồi, biết rồi. – Trân chán nản gật đầu cho có lệ.
-Mày làm như cô ấy con nít ko bằng! – Dương nói.
-Kệ tao mày, đi nhanh đi nè! Còn cô, lát nhớ khóa cửa cẩn thận vào đấy.
Nói xong Nguyên và Dương bước lên xe, nổ máy chạy đi. Trân đứng vẫy tay nhìn cho đến khi bóng chiếc xe khuất mất tít từ xa. Cô nhí nhảnh chạy vào nhà, cột dây xích vào cái cổ đầy lông mềm mại của Anvil. Kiểm tra lại cửa sổ, ga điện, Trân yên tâm đi ra khỏi nhà, khóa cửa cẩn thận rồi tung tăng dắt con cún yêu đi chơi.
*Địa điểm cắm trại của sinh viên trường Banwa:
Đoàn sinh viên đang lúi húi nhặt những cái lon, bao nilong,…v..v… dọc bờ biển theo bản kế hoạch của Liễu Phi. Một số ít tỏ ra vẻ bực dọc vì phải động tay vào những thứ “dơ bẩn”, nhưng nếu muốn tham gia tiệc thịt nướng thì phải làm thôi.
Hải Thanh lau những giọt mồ hôi trên trán đang từ từ lăn xuống má. Tuy mệt nhưng anh thấy việc này rất thú vị, chưa bao giờ anh phải làm cái công việc dọn rác này cả. Liễu Phi đúng là tổ chức toàn mấy trò độc nhưng ý nghĩa. Thấy khu vực được phân công của mình đã sạch sẽ, Hải Thanh cầm cái bao tải chạy về nơi cắm trại để giao thành quả cho cô bạn của mình.
-Liễu Phi, tôi làm xong rồi đây!
-Có sạch ko vậy? Tôi ra kiểm tra đấy. – Liễu Phi liếc nhìn Hải Thanh vẻ nghi ngờ.
-Cứ tự nhiên! – Hải Thanh cười.
Liễu Phi đi lại khu vực của Hải Thanh để kiểm tra, đúng là chẳng còn mảnh rác nào. Cô gật đầu rồi quay trở lại trại. Hải Thanh đứng dựa vào 1 cây dừa khoanh tay trước ngực nhìn cô, nói:
-Thế nào Khối trưởng?
-Cũng được! Ko ngờ một công tử của tập đoàn danh giá lại làm việc này thành thạo thế đấy. – Liễu Phi cười đểu.
-Èo…..cậu lúc nào cũng thế, làm như ai là cậu ấm cô chiêu đều ko biết nhặt rác àk? – Hải Thanh nhăn mặt.
-Rồi….rồi….hiểu rồi! Đi rửa tay đi, lát còn phải chuẩn bị cho bữa tiệc nữa! – Liễu Phi gật gù cho có lệ.
Hải Thanh đi vào lều của mình lấy chai nước suối ra rửa tay. Dùng khăn lau khô xong, anh mở điện thoại lên để kiểm tra. Có 3 cuộc gọi nhỡ của “Mẹ yêu” và 1 tin rác. Anh ấn nút gọi lại cho mẹ, sau vài tiếng
-Trời ơi, có gì đâu, bảo vệ môi trường mà! – 1 nữ sinh nói.
-Vậy cũng được!
-Chơi nhiều là ok!
…………..
-Mọi người đều đồng ý với kế hoạch này đúng ko? Vậy ta bắt đầu luôn nhé, đầu tiên là dựng lều lên. Các bạn ra kia lấy lều tôi để sẵn nhé, 20 người 1 lều, chia ra đi. Nhanh lên nào! – Liễu Phi vỗ tay ra hiệu.
Đám con trai xung phong đi lấy lều và để mặc cho các bạn gái tự dựng. Liễu Phi đạp cho mỗi tên một cái bắt vào làm, con gái khỏi làm. Hải Thanh và 3 cậu bạn khác đã dựng xong. Lát sau thì một hàng lều cũng đã dựng xong. Liễu Phi mỉm cười vẻ hài lòng rồi nói mọi người có thể tắm biển. Như chỉ chờ có thể, cả đám ùa chạy đi, cả trai lẫn gái. Nhưng rồi mấy nàng dừng lại, e ngại nhìn Liễu Phi:
-Quên mất, Liễu Phi àk, ko có chỗ thay đồ!
-Ừm….. – Liễu Phi chau mày nghĩ ngợi một lát rồi nói – Mình xin lỗi nhé, mình quên mất. Các bạn vào trong xe thay đi, mình lại canh chừng cho.
-Có được ko?
-Yên tâm! Có tên 35 nào lại gần thì sẽ ăn cái này nè! – Phi giơ nắm đấm lên nháy mắt.
-Hi, cảm ơn Liễu Phi nhé! – Nói xong đám con gái đi lấy đồ tắm để thay.
Liễu Phi đi đến một chiếc xe, bảo các bạn gái bước vào xe, cô ở ngoài đứng trông. Hải Thanh mặc một chiếc quần lửng màu đen, cơ thể chuẩn ko cần chỉnh vô cùng manly, tràn đầy sức sống dưới ánh nắng vàng thấy Liễu Phi đứng trước cửa xe thì đi lại hỏi:
-Này, cậu ko tắm àk?
-Lát tôi xuống sau. Hì. – Liễu Phi mỉm cười – Thấy thế nào, vui chứ?
-Mới đến thấy vui gì đâu.
-Thì cũng phải từ từ chứ, đâu phải vui là vui ngay được.
-Ừ, biết rồi mà bà cụ non khó tính. – Hải Thanh bật cười. Từ xa có mấy cậu bạn gọi rủ bơi thi nên anh chạy đi ngay. Bọn con gái đứng trên xe lúc nãy thấy Hải Thanh trong tình trạng “bán nude” thì sung sướng lắm, quên mất cả việc thay đồ. Đến khi Liễu Phi lến tiếng hỏi làm gì mà lâu vậy thì mới nháo nhào cuống cả lên.
-Bảo Trân, tắt tivi nhanh rồi vào ăn cơm này!
Nguyên đặt dĩa bánh mì được cắt khúc nhỏ gọn xuống bàn cất giọng gọi. Trân ngồi ở ngoài đang xem một bộ phim kinh dị. Đang đến khúc hồi hộp thì tiếng Nguyên vang lên, đồng thời con ma nữ trong phim ào ra chiếm lấy màn hình làm cô giật thót người.
-Rồi rồi, vào ngay đây.
Trân càu nhàu, cầm lấy cái remote tắt tivi. Quăng cái gối đệm sang một bên, cô đi nhanh vào bếp vì ngửi thấy mùi thơm khó cưỡng của món lẩu phô mai. Nguyên cởi cái tạp dề ra và ngồi xuống:
-Hôm nay ăn gọn thế này thôi, lẩu phô mai ăn với bánh mì và rau, cô ăn cái nào thì ăn. Bánh mì tôi cắt khúc nhỏ sẵn rồi đấy!
-Biết rồi, tôi có mắt mà. Ăn đây!
Nguyên gắp 1 mẩu bánh mì vào chén Trân rồi cũng tự gắp cho mình 1 cái. Trân nhúng cả mẩu bánh mì vào nồi phô mai, Nguyên nhăn mặt nói:
-Nhúng nửa cái thôi, ăn vậy mau ngán lắm đấy đồ ngốc!
-Ăn sao kệ tôi đi, miễn ngon được rồi!
Chịu thua tính ương ngạnh của Trân, Nguyên lắc đầu rồi ăn tiếp. Con cún Anvil thì ngoan ngoãn nằm cạnh đĩa thức ăn của nó để chờ đợi chủ cho ăn, 2 mắt lim dim nhìn yêu lắm. Trân bỗng ngừng ăn, nhìn chằm chằm vào con cún. Nguyên thấy lạ bèn lên tiếng:
-Sao thế?
-Tôi với anh suốt ngày nhốt Anvil ở nhà, chắc nó buồn lắm. Hic…..lát anh cho tôi dắt nó đi dạo ngoài biển nhé!
-Cứ ăn đi đã!
-Nha….Nguyên xinh, Nguyên baby, Nguyên kute, Nguyên đẹp trai….v..v… - Hai mắt Trân long lanh nhìn Nguyên vẻ cầu khẩn.
Nguyên vẫn im lặng ko đoái hoài gì. Trân chu môi bỏ đôi đũa xuống, gục đầu xuống bàn. Nguyên nhướn mày nhìn cô rồi khẽ cười, hắng giọng một cái:
-E hèm, cún ơi, có người ko muốn đưa mày đi dạo kìa!? Đành ở nhà vậy.
-Có, tôi đi! Tôi đi! – Trân ngóc đầu dậy reo lên, vẻ mặt hớn hở thấy rõ.
-Ăn xong rồi muốn đi đâu thì đi, nhưng nhớ về sớm đấy!
-Cám ơn anh nhiều lắm cây sào di động! Ăn nhiều vào nè, anh nấu món này ngon thật đấy.
Trân gắp lia lịa đủ thứ vào chén của Nguyên, miệng nói như ko thể ngừng được. Chỉ đến khi Nguyên gắt lên vì chén quá đầy rồi thì Trân mới ko gắp nữa. Ăn thêm 2 mẩu bánh mì, Trân đứng dậy đi về phía tủ đựng đồ ăn của Anvil đổ cho nó một ít. Con cún quẫy đuôi liên tục, ăn ngấu nghiến như bị bỏ đói mấy ngày rồi vậy.
Nguyên đem chén bát vào bồn rửa chuẩn bị dọn dẹp. Trân thấy thế thì đi đến giằng cái găng tay từ cậu:
-Thôi anh ra kia ngồi, tôi rửa cho!
-Hửm? Hôm nay cô trúng gió àk? Sao tự nhiên tốt đột xuất vậy? – Nguyên mở to mắt ngạc nhiên.
-Xì…..tôi tốt từ lâu tại anh cứ hay nghĩ xấu cho tôi thôi, lát đi chung luôn nha, cho vui!
-Thôi, có việc rồi.
-Việc gì?
-Đi mua xe với thằng Dương!
-Vậy à? Thế tôi đi một mình cũng được, bao giờ anh về?
-Ko biết. Chắc tối! Thôi cô rửa nhanh rồi còn dắt con cún hâm kia đi dạo. Tôi cũng phải đi chuẩn bị đây!
Trân gật đầu rồi tập trung vào công việc của mình. Chưa đầy 10 phút sau đã có tiếng còi xe inh ỏi vang lên trước cửa nhà. Trân nhanh chóng lau khô tay rồi ra mở cửa.
-Hello pé Trân!
-Hì, chào anh Dương!
-Nguyên đâu rồi em?
-Anh đợi tí, anh ta đang bận điệu! Híhí. – Trân che miệng cười khúc khích nhưng vừa dứt câu là cô đã bị một cái cốc đầu đau điếng từ “ai đó”:
-Lắm chuyện quá! – Nguyên nhăn mặt liếc xéo Trân.
Trân cười nhăn răng cầu hòa. Nguyên đưa cho cô một sợi dây xích nhỏ, dặn dò:
-Tí nữa đi thì cột cái này vào nó, móc cái khóa này vào chốt thôi. Đi gần gần đây, cấm đi xa.
-Rồi, biết rồi. – Trân chán nản gật đầu cho có lệ.
-Mày làm như cô ấy con nít ko bằng! – Dương nói.
-Kệ tao mày, đi nhanh đi nè! Còn cô, lát nhớ khóa cửa cẩn thận vào đấy.
Nói xong Nguyên và Dương bước lên xe, nổ máy chạy đi. Trân đứng vẫy tay nhìn cho đến khi bóng chiếc xe khuất mất tít từ xa. Cô nhí nhảnh chạy vào nhà, cột dây xích vào cái cổ đầy lông mềm mại của Anvil. Kiểm tra lại cửa sổ, ga điện, Trân yên tâm đi ra khỏi nhà, khóa cửa cẩn thận rồi tung tăng dắt con cún yêu đi chơi.
*Địa điểm cắm trại của sinh viên trường Banwa:
Đoàn sinh viên đang lúi húi nhặt những cái lon, bao nilong,…v..v… dọc bờ biển theo bản kế hoạch của Liễu Phi. Một số ít tỏ ra vẻ bực dọc vì phải động tay vào những thứ “dơ bẩn”, nhưng nếu muốn tham gia tiệc thịt nướng thì phải làm thôi.
Hải Thanh lau những giọt mồ hôi trên trán đang từ từ lăn xuống má. Tuy mệt nhưng anh thấy việc này rất thú vị, chưa bao giờ anh phải làm cái công việc dọn rác này cả. Liễu Phi đúng là tổ chức toàn mấy trò độc nhưng ý nghĩa. Thấy khu vực được phân công của mình đã sạch sẽ, Hải Thanh cầm cái bao tải chạy về nơi cắm trại để giao thành quả cho cô bạn của mình.
-Liễu Phi, tôi làm xong rồi đây!
-Có sạch ko vậy? Tôi ra kiểm tra đấy. – Liễu Phi liếc nhìn Hải Thanh vẻ nghi ngờ.
-Cứ tự nhiên! – Hải Thanh cười.
Liễu Phi đi lại khu vực của Hải Thanh để kiểm tra, đúng là chẳng còn mảnh rác nào. Cô gật đầu rồi quay trở lại trại. Hải Thanh đứng dựa vào 1 cây dừa khoanh tay trước ngực nhìn cô, nói:
-Thế nào Khối trưởng?
-Cũng được! Ko ngờ một công tử của tập đoàn danh giá lại làm việc này thành thạo thế đấy. – Liễu Phi cười đểu.
-Èo…..cậu lúc nào cũng thế, làm như ai là cậu ấm cô chiêu đều ko biết nhặt rác àk? – Hải Thanh nhăn mặt.
-Rồi….rồi….hiểu rồi! Đi rửa tay đi, lát còn phải chuẩn bị cho bữa tiệc nữa! – Liễu Phi gật gù cho có lệ.
Hải Thanh đi vào lều của mình lấy chai nước suối ra rửa tay. Dùng khăn lau khô xong, anh mở điện thoại lên để kiểm tra. Có 3 cuộc gọi nhỡ của “Mẹ yêu” và 1 tin rác. Anh ấn nút gọi lại cho mẹ, sau vài tiếng
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
1830/5964
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
1830/5964
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ
Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt