watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Cặp Đôi Trời Định-full

Lượt xem :
Đôi mắt đen láy chợt biến thành màu đỏ máu, phát sáng rực lên, không được trút giận sang người khác sao? Thực buồn cười, điều này ngay chính bản thân bà cũng không làm được.

Bà quay đầu lại gọi: “Lệ Mẫn.”

Chiến quỷ đứng bên ngoài lều lập tức hiểu ý, hướng về phía Tân Mi hành lễ, lạnh nhạt nói: “Tân tiểu thư, phu nhân mời.”

… Con dâu xấu rốt cuộc cũng phải gặp cha mẹ chồng.

Tân Mi do dự một chút, cuối cùng cũng vén màn cửa, chậm rãi đi vào.

Đối mặt với nàng là một đôi mắt màu đỏ rực, lạnh lùng như băng, nàng hơi sững sờ nhưng không né tránh, chỉ lẳng lặng nhìn Lệ Triều Ương.

Giống như đã ba thu, rốt cục Lệ Triều Ương cất giọng nhẹ như gió thoảng.

“… Còn một ngày cuối cùng, nếu nó không tỉnh lại thì sẽ vĩnh viễn không bao giờ tỉnh lại nữa.”

Tân Mi giữ sự vướng mắc trong lòng đã lâu, cố gắng nhẫn nhịn nhưng vẫn không nhịn được, nhỏ giọng hỏi bà: “Nguyên nhân là do bị tảng đá đó đập trúng sao?”

Lệ Triều Ương không trả lời vấn đề này.

Rõ ràng là bà ấy đang ngồi, còn nàng đang đứng, một cao một thấp, khoảng cách không hề xa, nhưng Tân Mi lại cảm giác bà ấy đang ở một nơi vô cùng xa xôi, dùng đôi mắt lạnh lùng không chút tình cảm, cao cao tại thượng nhìn xuống nàng đang ở phía dưới.

“Nếu không tỉnh lại thì cũng đồng nghĩa với đã chết. Mộ phần của Thiên Kiều ta đã sớm ra lệnh cho người ở hoàng lăng mở ra, nó rất thích nơi đó phải không?”

… Nói vậy là có ý gì?

“Khi nó còn sống ta không cho nó được những thứ nó thích. Nhưng khi nó chết ta nhất định sẽ cho nó tất cả những thứ nó thích nhất.”

Ánh mắt mê hoặc của Lệ Triều Ương rốt cục cũng ngừng lại tại một điểm, ngay trên khuôn mặt của Tân Mi: “Bao gồm cả ngươi.”

Tân Mi khẽ nhếch miệng, hơi chần chừ một lát, nàng cho rằng mình sẽ hỏi về chuyện tuẫn táng nhưng không ngờ lời nói ra lại biến thành : “Chàng sẽ không chết.”

Lệ Triều Ương không ngờ nàng lại thốt ra những lời này, không khỏi rung động, quay đầu lại nhìn nàng nói lạnh lùng: “Tân tiểu thư, mời ra ngoài đợi tin tức.”

“Con không đi.”

Nàng trả lời nhẹ nhàng mà vô cùng kiên định.

“Con không đi, con sẽ ở lại đây, bên cạnh chàng. Lục Thiên Kiều sẽ không chết, chàng nhất định sẽ tỉnh lại.”

“Ta không thích nghe những lời tốt đẹp mà sáo rỗng này.”

“Người là mẹ của chàng nhưng người lại không chịu tin tưởng chàng sẽ không chết. Đây đâu phải là những lời nói tốt đẹp, dỗ dành người khác gì, chẳng lẽ người không hiểu sao?”

Đôi mắt màu đỏ máu lại nhìn nàng một lần nữa, giọng nói của Lệ Triều Ương chứa đầy sự rét lạnh: “Tân tiểu thư, ngươi không biết rằng giả vờ can đảm thì không có ý nghĩa gì cả.”

Tân Mi không trả lời Lệ Triều Ương, tự ngồi xuống bên giường, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc Lục Thiên Kiều, hơi ấm giữa những lọn tóc khiến sự bất an trong lòng nàng lắng xuống, nàng chợt bình tĩnh lại.

Sao nàng không biết chứ, thậm chí chuyện này nàng hiểu rõ hơn ai hết.

Nàng biết rõ Lục Thiên Kiều thích cuộc sống nhàn nhã yên tĩnh trong hoàng lăng; biết rõ chàng thích làm con rối khi rảnh rỗi; biết rõ chàng thật ra không thích đánh trận; càng biết rõ hơn nữa, chàng tuy rằng thường thốt ra lời nói lạnh lùng, khó nghe, mặt than khó ưa, không chút gần gũi nhưng trong lòng chàng ấm áp hơn bất cứ ai.

“Con ở bên chàng.”

Sắc đỏ trong đôi mắt dần tan biết, Lệ Triều Ương khẽ thở dài một tiếng, nhẹ nhàng thoảng qua như có như không.

“Người mang dòng máu lai hỗn tạp trong bộ tộc ta, cũng không hẳn là không ai có thể vượt qua biến kiếp, lúc trước Thiên Kiều nhờ tiểu tiên nhân kia điều tra, chắc hẳn đã biết rõ. Nhưng cụ thể vượt qua như thế nào, thì mỗi người một khác, phương pháp cũng khác nhau, không thể tham khảo người khác được. Nhưng con trai của Lệ Triều Ương ta, sao có thể biến mất như những người khác được, nói với nó dùm ta, ta không cho phép nó chết một cách hèn hạ như vậy.”

Tấm màn cửa khép lại, bà lại bước lên chiếc xe ngựa tuyết trắng kia, lẳng lặng đứng canh ở bên ngoài lều.

***

Ngày chậm rãi trôi qua, đêm lại xuống, Tư Lan lại đưa cơm vào một lần nữa, đôi mắt đỏ hoe nhìn Lục Thiên Kiều, nhưng không nói gì cả, xiết chặt nắm tay lại rồi chạy ra ngoài.

Tân Mi nhẹ nhàng vỗ vỗ lên má Lục Thiên Kiều: “… Này, bị tảng đá đập chết thì không phải đàn ông đích thực, chàng không tỉnh lại, là muốn đem tội danh này đẩy trên đầu em khiến em cắn rứt lương tâm sao?”

Không ai trả lời

“Em nói cho chàng biết, chàng đừng mơ tưởng nhé, sau khi chết còn muốn em phải tuẫn táng theo chàng. Em đã chuẩn bị xong mọi thứ rồi, chàng mà chết thì cho dù có chôn em trong hố với chàng, em cũng đào mộ chui ra ngoài để kiếm chồng khác. Này, em sẽ lấy chồng khác dùng ngon hơn chàng thật đấy, chàng đừng cho rằng em nói giỡn chơi nha.”

Vẫn không có ai trả lời nàng

Tân Mi dựa lưng vào tấm lều dẻo dai, mềm mại, phía trên có mở một cửa sổ thông khí khá lớn , thời tiết thật đẹp, dãi ngân hà sáng lấp lánh, ánh sao rực rỡ. Những cơn gió đêm đưa tới mùi hương mà không dám ngỏ lời khen tặng, có mùi khói đạn thuốc súng, cũng có mùi máu tươi, ở nơi xa xa, còn có tiếng rên rỉ, đau đớn của những binh lính bị thương.

Tân Mi ôm đầu Lục Thiên Kiều vào trong ngực, ngón tay nhẹ nhàng luồn qua mái tóc dài mềm mại của hắn, đột nhiên bắt đầu nhớ về hoàng lăng.

Tất cả mọi người đang chờ bọn họ ở hoàng lăng.

Những cơn gió mang theo cảm giác mát lạnh, nhẹ nhàng, khoan khoái đang chờ bọn họ, những ngọn cỏ dại thơm ngát tràn đầy triền núi cũng đang chờ, bầu trời đầy sao và vầng trăng sáng trong vẫn đang chờ họ trở về.

Thời gian hai người gặp nhau không dài, nhưng lại giống như đã trải qua rất lâu rất lâu rồi, thì ra chàng và em đã luôn ở bên cạnh nhau như vậy đó. Chàng động một tí là hai tai liền đỏ lên như mã não, còn có những ánh nhìn chăm chú vào em mà khiến em suy đoán hoài vẫn không hiểu nỗi, mọi thứ dường như chỉ mới xảy ra ngày hôm qua.

Thì ra nàng nhớ tất cả, một chi tiết nhỏ nhặt cũng không quên.

Lấy chồng khác sao? Nói đùa gì vậy. Bây giờ nàng không hề có suy nghĩ rằng mình sẽ gả cho một người nào khác nữa, cũng không quan tâm tới bất kỳ ai.

Người nàng muốn gả, là nhân duyên trời định, là cặp đôi trời định, người đó chỉ có thể là Lục Thiên Kiều.

Lục Thiên Kiều, chàng làm gì mà bây giờ còn chưa tỉnh lại?

***

Hết đêm, trời lại sáng.

Tân Mi lẳng lặng ngước nhìn vầng trăng treo trên đỉnh đầu dần dần trở nên mờ nhạt, bỗng nhiên, cái đầu trong lòng nàng khẽ động đậy —— nhưng không chỉ đầu mà cả người Lục Thiên Kiều đều cử động, giống như vừa mới tỉnh dậy sau giấc ngủ dài, hắn xoay người, giơ tay lên sờ sờ cục u sưng vù sau ót, mơ màng, ngỡ ngàng mở mắt ra.

Vẫn là đôi mắt màu đỏ máu.

Nàng không dám cử động, thậm chí như ngừng thở, mắt trợn tròn, nhìn hắn chằm chằm.

… Là Lục Thiên Kiều bình thường? Hay là Chiến quỷ cầm đao giết người lung tung trên chiến trường? Nhưng mà nếu là Chiến quỷ thì bây giờ nàng bỏ chạy còn kịp không?

Lục Thiên Kiều mơ mơ màng màng nhìn nàng một hồi lâu thật lâu, có lẽ còn chưa tỉnh ngủ hoàn toàn, chỉ mở miệng ngáp một cái, quàng tay ôm chặt lấy nàng, nhắm mắt nỉ non: “Tân Mi … Đừng quậy nữa … Ngủ đi.”

Tân Mi kích động, hai mắt rưng rưng, làn môi run rẩy, gian
<<1 ... 4344454647 ... 80>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
504/6593
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT