watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Bà Xã, Em Không Ngoan-full

Lượt xem :
làm cho hắn cảm nhận được hai linh hồn ngang hàng nhau giao hòa với nhau lại tuyệt diệu như vậy, cho đến khi Aki biến thành Triển Du rốt cuộc hắn mới cảm nhận được cảm giác tim đập khó kìm giữ được, rốt cuộc mới hiểu rõ cái gì gọi là thích, cái gì gọi là yêu.

Hắn yêu mến tính cách cởi mở phóng khoáng của Triển Du, cũng yêu mến dáng vẻ cẩn thận tỉ mỉ của Triển Du lúc làm việc, tất cả những gì thuộc về Triển Du hắn đều yêu mến. Trong lòng Triển Du có điều cố kị, hắn biết rõ, nhưng cho tới giờ hắn cũng không phải người tự làm mình uất ức, không có khả năng để cho Triển Du tự mình nghĩ thông suốt.

Triển Du đột nhiên bị hắn thổ lộ khiến cho lòng loạn như ma, không biết nên nói thế nào.

Nam Khôn cũng không nghĩ sẽ buông tha cho cô, từng bước ép sát: “Triển Du, tôi cho rằng người làm việc theo lí trí lại gọn gang linh hoạt như em trên phương diện tình cảm sẽ dám yêu dám hận. Rõ ràng trong lòng em không hề bài xích tôi, vậy tại sao lại phải trốn tránh?”

Bởi vì một người có thân phận như anh, hẳn là phải cần một tiểu thư khuê các dịu dàng lương thiện yên lặng đứng sau lưng chứ không phải một người phụ nữ như tôi, tôi không thể vì anh mà từ bỏ giấc mộng cùng sự nghiệp của mình, ít nhất hiện giờ không thể được.

Hơn nữa, ba của tôi vẫn luôn hy vọng sau này tôi sẽ gả cho Mục Hàn.

Làm công việc như cô, nội dung công việc ngay cả người thân cũng không được nói, hơn nữa phải thường xuyên vô cớ biến mất rất lâu.

Trừ bạn đồng hành ra, có rất ít người có thể hiểu cho mình vô điều kiện.

Cô và Mục Hàn lớn lên cùng nhau từ nhỏ, còn thân thiết hơn cả anh em ruột, hiểu rõ lẫn nhau, cũng có thể hiểu cho nhau và duy trì công việc của đối phương, huống chi cho tới bây giờ Mục Hàn luôn là người thấu tình đạt lí, lại khéo léo hiểu lòng người, cho nên nếu như cô ở bên cạnh Mục Hàn, dù cho trong tương lai không thể có một tình yêu cuồng nhiệt thì cũng sẽ không xảy ra chuyện đỏ mặt tía tai ngày hôm đó, bọn họ sẽ bình thản và hạnh phúc.

Triển Du yên lặng nửa ngày, tìm đại một cái cớ: “Hiện giờ tôi đang làm việc.”

“Tôi không yêu cầu em kết hôn với tôi ngay hoặc sinh con ngay, tôi chỉ muốn em nhìn thẳng vào tình cảm của mình, tiếp nhận tấm lòng của tôi mà thôi, chuyện này cũng không tiện cho công việc của em sao?” Ánh mắt và giọng điệu của Nam Khôn đều vô cùng dịu dàng nhưng cũng đã đủ làm nên chuyện.

Cho tới bây giờ Triển Du không hề biết lúc hắn nói chuyện này cũng có thể chân thành như vậy, khiến cho cô không còn đường lui: “Nam Khôn, hiện giờ tôi…”

Nam Khôn biết cô muốn nói gì, không đợi cô nói xong đã ngắt lời, hắn nói: “Triển Du, trừ em ra, tôi chưa từng yêu mến ai, không hiểu phải làm thế nào để bày tỏ với người khác, nhưng tôi nghĩ em là người thông minh, hẳn là có thể cảm nhận được sự cố gắng của tôi.”

Lưng Triển Du cứng đờ, ngước mắt lên nhìn hắn, nhưng trong nháy mắt lại bị ánh mắt dịu dàng lại như dòng nước xoáy kia của hắn hút mất hồn.

Nam Khôn thấy cô bình tĩnh nhìn mình như vậy, ánh mắt trong trẻo ngập tràn tín nhiệm, trong lòng không khỏi nóng lên, muốn hôn cô.

Nhưng mà trong thời khắc ngọt ngào như thế thì tiếng chuông điện thoại lại vang lên, thật là khiến cho người ta muốn điên lên.

Nam Khôn nhận điện thoại, giọng điệu không tốt lắm: “Chuyện gì?”

Không biết bên kia nói gì, chỉ thấy hàng chân mày tuấn tú của hắn lập tức nhíu chặt lại.

Triển Du vốn còn đang xấu hổ, nhưng khi chứng kiến biểu lộ kia của hắn cũng không khỏi căng thẳng trong lòng, hỏi: “Làm sao vậy?”

Nam Khôn cúp điện thoại, sắc mặt ngưng trọng nói: “Cậu cả bị giết.”

Triển Du: “Cái gì?!”


Chương 24: Tự rước lấy nhục
Mấu chốt chính là, Nam Uy đã bị giết!

Chuyện này không chỉ có nghĩa là kế hoạch hành động của Liệp Ưng bị triệt để quấy rầy, còn có nghĩa là có người đứng sau lưng quấy phá Nam Khôn!

Vốn là Nam Uy thuê tổ chức Hắc Hổ, chuẩn bị thứ năm tuần sau Nam Khôn đến tham dự một bữa tiệc sinh nhật của một quan chức trong ngành hải quan sẽ nhổ cái đinh trong mắt, chẳng ngờ chính mình lại bị ám sát trước, còn bị giết thê thảm như vậy – đầu lìa khỏi thân, đầu bị chặt vẫn không biết ở đâu.

Bởi vậy Nam Khôn muốn mượn cơ hội trừng phạt cậu cả của hắn một chút, thậm chí còn tự dưng chuốc lấy phiền toái.

Bởi vì trong suy nghĩ của Nam Hạo chỉ có Nam Khôn mới lòng dạ độc ác như vậy, cũng chỉ có Nam Khôn mới có năng lực một tay che trời, hiện giờ ánh mắt hắn ta nhìn Nam Khôn đều tràn ngập thù giết cha, nếu như không thể tìm ra hung thủ, không chừng hắn ta sẽ gây sự không ngừng.

Nam Khôn biết trong lòng hắn ta có nỗi hận nên cũng không so đo vớn hắn, phong kín tin tức, tạm thời không phát tang, lén điều động một lượng nhân lực lớn truy tìm hung thủ, nhưng hung thủ kia giống như có thần trợ giúp, mặc cho người ta đào sâu ba thước vẫn không thể tìm ra bóng dáng của hắn.

Cuối cùng bất đắc dĩ bọn họ phải đặt người ta làm một cái đầu bằng sáp giống như đúc, tuyên bố ra ngoài Nam Uy bị bệnh qua đời.

Kết quả ngày đưa tang, một cái hộp gỗ từ trên trời rơi xuống, trước đó lại đột nhiên hiện ra trong huyệt mộ, khiến cho lời tuyên bố của nhà họ Nam trở thành trò cười lớn, bởi vì trong cái hộp kia không phải thứ gì khác mà chính là cái đầu đã mất tích nhiều ngày của Nam Uy.

Lúc người mở chiếc hộp ra thấy đầu lâu bên trong thì không dám cầm nữa mà ném thẳng xuống, Nam Trân cũng khóc không ra hơi, chỉ có Nam Hạo là nhìn chằm chằm vào đầu lâu, trong mắt chằng chịt tơ máu, nắm tay như đá, hận đến nỗi toàn thân run rẩy.

So với việc lớn nhỏ trong nhà họ Nam lòng đầy phẫn nỗ thì đồng bọn bí mật Simon lại tình bĩnh lạ thường đối với cái chết của Nam Uy, không riêng gì vẻ bề ngoài mà cuộc sống hàng ngày của lão cũng không có gì ngoài vẻ bình an, tinh thần cũng không có gì khác thường.

Triển Du cảm thấy chuyện này quả thật trong ngoài đều rất quái dị: “Hung thủ kia đến tột cùng là xuất phát từ mục đích gì? Nếu như hắn nhằm vào Nam Khôn thì cứ trực tiếp một nhát chém chết Nam Uy chẳng phải sẽ càng bớt việc, sao lại còn chặt đầu xuống, ngược lại giống như biểu hiện của người có thâm thù đại hận với Nam Uy hơn.”

Mục Hàn trầm ngâm một lát, nhìn về phía Nam Khôn ở đối diện, hỏi: “Có khả năng là cậu hai của anh giở trò không?”

Lần trước Nam Uy đặt bẫy vu oan, không chỉ làm cho Nam Trọng mang tội danh cõng rắn về giết gà nhà, bị tước đoạt quyền lợi, còn bị đuổi lên đảo ở, chuyện này vô cùng nhục nhã, với tính cách có thù tất báo của Nam Trọng, thật sự có thể nhịn sao?

Nam Khôn vẫn không nhúc nhích ngồi trước bàn làm việc, đầu lông mày hơi nheo lại, như đang có điều suy nghĩ. Qua một lúc sau mới nghe thấy giọng nói trầm thấp không mang theo cảm xúc gì của hắn vang lên: “Ông ấy không có năng lực đó.” Giọng nói của hắn không lớn nhưng ngữ khí lại rất chắc chắn.

Triển Du biết rõ hắn không phải người hay mạnh miệng, lại hỏi: “Đoàn Quốc Hùng?”

Tầm mắt Nam Khôn đảo qua, đôi con ngươi vốn không gợn sóng lại tăng thêm một chút dịu dàng: “Nếu như Đoàn Quốc Hùng muốn cho tôi không thể thoát ra được thì đêm đó đã không cố ý mời tôi đến bữa tiệc từ thiện, hơn nữa mối quan hệ giữa lão và cậu cả của tôi rất tốt, không cần phải giết ông ấy, càng không cần phải làm nhục ông ấy như vậy.”

Triển Du ngẫm lại cũng đúng, vì vậy trong lòng càng thêm nghi ngờ: “Hiện giờ Nam Uy đã chết, phản ứng của
<<1 ... 3233343536 ... 65>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
386/6475
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT