Tiểu thuyết Ăn Chắc Người Đàn Ông Tốt-full
Lượt xem : |
iao đãi sao?” Giọng điệu của cô hòa hoãn một chút.
“Cũng không có gì, chỉ là vừa nghe thấy nơi này rất náo nhiệt, cho nên đi qua xem thử.
“Loại phương thức náo nhiệt này tôi thà rằng không muốn.” Nguyên Tiểu Thu lộ ra ánh mắt chán ghét.
“Tiểu Thu, nói thực ra, tuy Thì Thanh phong lưu một chút, nhưng bản chất cũng không tệ lắm, sao cô lại không suy xét đến nó?” Củng Trường Thanh thuận miệng hỏi, chính là chỉ có chính anh ta biết, thật ra bên trong này anh ta che giấu lòng riêng rất lớn.
Tiểu Thu là thư ký có năng lực nhất từ khi anh ta , không nói đến năng lực biết đưa đẩy và giải quyết công việc, chỉ là
Anh ta cho rằng cô bằng lòng ở tại chức thư ký, thật sự là quá đại tài tiểu dụng.
Có lẽ chính xác hơn mà nói, để một người đủ khả năng lãnh đạo một xí nghiệp ngày ngày ở trong này chỉnh lý công văn, thay vì nói đại tài tiểu dụng, không bằng nói là một loại lãng phí.
Nếu như không gặp được vợ mình, có lẽ anh ta cũng suy xét đến chuyện theo đuổi Tiểu Thu không chừng, dù sao cũng có đạo lý nước phù sa không chảy vào ruộng người ngoài.
Cho nên đối với hành động theo đuổi Nguyên Tiểu Thu lúc không có việc gì làm của Thì Thanh, anh ta đều là mở một mắt nhắm một mắt cho qua, chính là hi vọng em trai mình có thể thật sự theo đuổi được Tiểu Thu, sau đó cùng nhau xây dựng công ty.
Chỉ có điều cái ước muốn này bây giờ xem ra chỉ có thể từ bỏ thôi!
“Tôi chỉ có thể nói rau xanh cải củ mỗi người một sở thích, anh ta không phải đồ ăn của tôi, tôi cũng không có biện pháp.” Từ trước đến nay Nguyên Tiểu Thu đều cực kỳ tin tưởng vào cảm giác của mình, điều kiện hay vật chất bên ngoài gì gì đó tất cả đều không quan trọng, với cô mà nói, có cảm giác hay không mới là trọng yếu.
Ví dụ như Sài Ngạn Quân, lần đầu tiên nhìn thấy anh cô đã động lòng, lần thứ hai nhìn thấy anh, cô đã có thể cực kỳ xác định nói, bọn họ có khả năng phát triển.
Cho nên, nếu lần đầu tiên nhìn thấy mà cảm giác đã không được tốt, sao còn muốn cô phải suy xét cái gì chứ?
“Phải không?” Củng Trường Thanh vòng về cái đề tài kia, “Vậy người bạn trai cô vừa nhắc tới thì sao? Trước khi ra nước ngoài hình như tôi còn chưa được nghe nói qua, sao bây giờ lại đột nhiên xuất hiện, không phải là cô chỉ tùy tiện tìm một người tới để gạt Thì Thanh đấy chứ?”
“Không phải! Chuyện có bạn trai là thật.” Hơn nữa còn là con gái anh dẫn đường.
Nếu như bọn họ mà biết chuyện này, không biết sẽ có cảm tưởng gì. Nguyên Tiểu Thu xấu bụng nghĩ.
“Vậy chuyện quản đốc cũng không phải là nói bừa đúng không?” Củng Trường Thanh lộ ra biểu tình kinh ngạc.
Sao tới bây giờ anh ta cũng chưa từng được nghe vợ nói qua, người bạn này của cô ấy khẩu vị lại ... đặc biệt như vậy.
“Ừ hừ! Ông chủ, nhìn tôi giống như là người sẽ tùy tiện nói bừa sao?” Liếc xéo anh ta một cái, cô ngược lại lại vô cùng cảm thấy khó hiểu đối với biểu tình kinh ngạc của anh ta.
Nguyên Tiểu Thu cô cũng không phải là loại người ghét người nghèo thích người giàu, liều mình ôm ấp giấc mộng thiếu nữ được gả vào nhà giàu, với cô mà nói, câu hỏi giữa tình yêu và bánh mì bạn chọn cái nào căn bản chính là một câu hỏi không có ý nghĩa. Bởi vì cô thích chính là người kia, mà không phải là bối cảnh hay tài sản phía sau anh, cho nên cô đương nhiên là sẽ không xấu hổ khi mở miệng nói ra nghề nghiệp của anh.
Tình yêu đối với cô mà nói chỉ có tuyệt đối thành thực, cho dù là đang đối mặt với một người xa lạ, cô cũng sẽ không nói dối.
Củng Trường Thanh nhìn gương mặt không có chút nào là nói đùa của cô, cuối cùng cũng tiếp thu sự thật này, cũng định nói tin tức này cho em trai mình biết, để nó có thể giảm bớt thời gian vào việc để tâm tới thư ký Nguyên.
Mặc dù không xác định được là nó có thật sự ngoan ngoan buông tha hay không.
“Thật sự là đáng tiếc.” Anh ta tiếc hận thở dài.
“Ông chủ, đáng tiếc cái gì?” Nguyên Tiểu Thu thấy anh ta bỗng nhiên thở dài mà không có lý do, hoàn toàn là chạm không tới suy nghĩ của hòa thượng Trượng Nhị. (ý là khó hiểu.)
Đang nói sao tự dưng anh ta lại cảm thán chứ?
“Vốn tôi còn nghĩ rằng cô có khả năng trở thành em dâu... Hiện tại xem ra là hoàn toàn không có khả năng rồi.”
Nghe được lời nói của anh ta, Nguyên Tiểu Thu nghiêm sắc mặt, giọng điệu không tán thành nói: “Ông chủ, lời này của anh nói sai rồi.”
“Hả? Tôi nói sai ở đâu chứ?”
“Không phải là xem ra hoàn toàn không có khả năng,” Cô cười nói, nhưng ý cười chưa đạt đến đáy mắt, “Mà là ngay từ đầu đã hoàn toàn không có một chút khả năng nào.”
Cô sẽ suy xét đến cái tên phiền phức kia? Kiếp sau cũng không có khả năng.
Củng Trường Thanh nghe thấy câu trả lời của cô, trừ bỏ á khẩu không nói được gì ra, ở trong lòng cũng ngầm cười khổ.
Xem ra thư ký Nguyên vô cùng vô cùng chán ghét Thì Thanh! Kế hoạch muốn tác hợp hai người này với nhau của anh ta và vợ không có hy vọng rồi.
Chương 3
Sau khi trải qua bị Củng Thì Thanh quấy nhiễu, Nguyên Tiểu Thu tâm trạng tồi tệ về đến nhà mới nghĩ đến. Hôm nay cô không cùng bạn trai Sài Ngạn Quân đi ăn đồ ăn Trung Quốc, nhưng anh vậy mà cũng không gọi điện thoại tới.
Như vậy không quá giống tình lữ đang trong giai đoạn yêu đương cuồng nhiệt đâu nhỉ!
Tình lữ đang trong giai đoạn yêu đương cuồng nhiệt không phải là nên ngọt ngọt ngào ngào ngay cả tách nhau nửa phút cũng không được, vượt qua một giờ nhất định phải nhanh chóng gọi điện thoại nói mấy lời ngọt ngào nổi da gà mới được hay sao?
Chẳng lẽ những hành động này chỉ có trong tiểu thuyết nhàm chán mà tác giả tưởng tượng ra, chứ thật ra thì trên thực tế căn bản sẽ không có người làm như vậy sao?
Đây là lần đầu tiên sau khi tan làm mà Nguyên Tiểu Thu lại vắt hết óc suy nghĩ vấn đề nghiêm trọng liên quan đến bản thân.
Là do anh quá bận quên gọi điện thoại cho cô đúng không?
Đó là một lý do tốt, nhưng là... Nguyên Tiểu Thu nhìn đồng hồ báo thức trên tường, ở Trung Quốc giờ chuẩn lúc này là buổi tối bảy giờ bốn mươi chín phút.
Hiện tại bây giờ bên ngoài đều đã tối đen, dù công trường có phải làm thêm giờ thì bây giờ cũng có thể nghỉ ngơi rồi!
Lý do bởi vì bận rộn mà không thể gọi điện thoại lập tức bị Nguyên Tiểu Thu phủ định.
Hay là vì tính anh xấu hổ bảo thủ, cho nên chờ cô ‘tích cực chủ động’ gọi điện qua?
Lấy hình thức kết giao của bọn họ đến xem, cái lý do này không thể không có khả năng, trước giữ lại rồi sau khi ngủ dậy sẽ từ từ suy xét.
Sẽ không phải là bởi vì anh... Xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn đấy chứ?
Suy nghĩ đến loại khả năng này khiến trái tim của Nguyên Tiểu Thu không khỏi co rút, trong lòng liều mạng nguyền rủa chính mình miệng quạ đen, đồng thời còn cầu nguyện việc này không cần phát sinh.
Phi phi! Anh là người đàn ông đầu tiên cô thích, làm sao có thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, Nguyên Tiểu Thu mày không cần tự mình dọa mình.
Chỉ có điều... Nếu là thật thì làm sao bây giờ?
Suy nghĩ đến chuyện anh một mình cô đơn chịu tổn thương nằm ở trên giường bệnh, hoặc là các loại hình ảnh bi thảm khác, khiến Nguyên Tiểu Thu quản không được ý nghĩ vừa rồi chỉ là giả thiết lung tung mà cô nghĩ đến, vội vàng cầm lấy điện thoại di động gọi cho anh.
Chờ đến khi nghe thấy tiếng chuông, trái tim của Nguyên Tiểu Thu gần như ngừng đập.
Lúc Nguy
“Cũng không có gì, chỉ là vừa nghe thấy nơi này rất náo nhiệt, cho nên đi qua xem thử.
“Loại phương thức náo nhiệt này tôi thà rằng không muốn.” Nguyên Tiểu Thu lộ ra ánh mắt chán ghét.
“Tiểu Thu, nói thực ra, tuy Thì Thanh phong lưu một chút, nhưng bản chất cũng không tệ lắm, sao cô lại không suy xét đến nó?” Củng Trường Thanh thuận miệng hỏi, chính là chỉ có chính anh ta biết, thật ra bên trong này anh ta che giấu lòng riêng rất lớn.
Tiểu Thu là thư ký có năng lực nhất từ khi anh ta , không nói đến năng lực biết đưa đẩy và giải quyết công việc, chỉ là
Anh ta cho rằng cô bằng lòng ở tại chức thư ký, thật sự là quá đại tài tiểu dụng.
Có lẽ chính xác hơn mà nói, để một người đủ khả năng lãnh đạo một xí nghiệp ngày ngày ở trong này chỉnh lý công văn, thay vì nói đại tài tiểu dụng, không bằng nói là một loại lãng phí.
Nếu như không gặp được vợ mình, có lẽ anh ta cũng suy xét đến chuyện theo đuổi Tiểu Thu không chừng, dù sao cũng có đạo lý nước phù sa không chảy vào ruộng người ngoài.
Cho nên đối với hành động theo đuổi Nguyên Tiểu Thu lúc không có việc gì làm của Thì Thanh, anh ta đều là mở một mắt nhắm một mắt cho qua, chính là hi vọng em trai mình có thể thật sự theo đuổi được Tiểu Thu, sau đó cùng nhau xây dựng công ty.
Chỉ có điều cái ước muốn này bây giờ xem ra chỉ có thể từ bỏ thôi!
“Tôi chỉ có thể nói rau xanh cải củ mỗi người một sở thích, anh ta không phải đồ ăn của tôi, tôi cũng không có biện pháp.” Từ trước đến nay Nguyên Tiểu Thu đều cực kỳ tin tưởng vào cảm giác của mình, điều kiện hay vật chất bên ngoài gì gì đó tất cả đều không quan trọng, với cô mà nói, có cảm giác hay không mới là trọng yếu.
Ví dụ như Sài Ngạn Quân, lần đầu tiên nhìn thấy anh cô đã động lòng, lần thứ hai nhìn thấy anh, cô đã có thể cực kỳ xác định nói, bọn họ có khả năng phát triển.
Cho nên, nếu lần đầu tiên nhìn thấy mà cảm giác đã không được tốt, sao còn muốn cô phải suy xét cái gì chứ?
“Phải không?” Củng Trường Thanh vòng về cái đề tài kia, “Vậy người bạn trai cô vừa nhắc tới thì sao? Trước khi ra nước ngoài hình như tôi còn chưa được nghe nói qua, sao bây giờ lại đột nhiên xuất hiện, không phải là cô chỉ tùy tiện tìm một người tới để gạt Thì Thanh đấy chứ?”
“Không phải! Chuyện có bạn trai là thật.” Hơn nữa còn là con gái anh dẫn đường.
Nếu như bọn họ mà biết chuyện này, không biết sẽ có cảm tưởng gì. Nguyên Tiểu Thu xấu bụng nghĩ.
“Vậy chuyện quản đốc cũng không phải là nói bừa đúng không?” Củng Trường Thanh lộ ra biểu tình kinh ngạc.
Sao tới bây giờ anh ta cũng chưa từng được nghe vợ nói qua, người bạn này của cô ấy khẩu vị lại ... đặc biệt như vậy.
“Ừ hừ! Ông chủ, nhìn tôi giống như là người sẽ tùy tiện nói bừa sao?” Liếc xéo anh ta một cái, cô ngược lại lại vô cùng cảm thấy khó hiểu đối với biểu tình kinh ngạc của anh ta.
Nguyên Tiểu Thu cô cũng không phải là loại người ghét người nghèo thích người giàu, liều mình ôm ấp giấc mộng thiếu nữ được gả vào nhà giàu, với cô mà nói, câu hỏi giữa tình yêu và bánh mì bạn chọn cái nào căn bản chính là một câu hỏi không có ý nghĩa. Bởi vì cô thích chính là người kia, mà không phải là bối cảnh hay tài sản phía sau anh, cho nên cô đương nhiên là sẽ không xấu hổ khi mở miệng nói ra nghề nghiệp của anh.
Tình yêu đối với cô mà nói chỉ có tuyệt đối thành thực, cho dù là đang đối mặt với một người xa lạ, cô cũng sẽ không nói dối.
Củng Trường Thanh nhìn gương mặt không có chút nào là nói đùa của cô, cuối cùng cũng tiếp thu sự thật này, cũng định nói tin tức này cho em trai mình biết, để nó có thể giảm bớt thời gian vào việc để tâm tới thư ký Nguyên.
Mặc dù không xác định được là nó có thật sự ngoan ngoan buông tha hay không.
“Thật sự là đáng tiếc.” Anh ta tiếc hận thở dài.
“Ông chủ, đáng tiếc cái gì?” Nguyên Tiểu Thu thấy anh ta bỗng nhiên thở dài mà không có lý do, hoàn toàn là chạm không tới suy nghĩ của hòa thượng Trượng Nhị. (ý là khó hiểu.)
Đang nói sao tự dưng anh ta lại cảm thán chứ?
“Vốn tôi còn nghĩ rằng cô có khả năng trở thành em dâu... Hiện tại xem ra là hoàn toàn không có khả năng rồi.”
Nghe được lời nói của anh ta, Nguyên Tiểu Thu nghiêm sắc mặt, giọng điệu không tán thành nói: “Ông chủ, lời này của anh nói sai rồi.”
“Hả? Tôi nói sai ở đâu chứ?”
“Không phải là xem ra hoàn toàn không có khả năng,” Cô cười nói, nhưng ý cười chưa đạt đến đáy mắt, “Mà là ngay từ đầu đã hoàn toàn không có một chút khả năng nào.”
Cô sẽ suy xét đến cái tên phiền phức kia? Kiếp sau cũng không có khả năng.
Củng Trường Thanh nghe thấy câu trả lời của cô, trừ bỏ á khẩu không nói được gì ra, ở trong lòng cũng ngầm cười khổ.
Xem ra thư ký Nguyên vô cùng vô cùng chán ghét Thì Thanh! Kế hoạch muốn tác hợp hai người này với nhau của anh ta và vợ không có hy vọng rồi.
Chương 3
Sau khi trải qua bị Củng Thì Thanh quấy nhiễu, Nguyên Tiểu Thu tâm trạng tồi tệ về đến nhà mới nghĩ đến. Hôm nay cô không cùng bạn trai Sài Ngạn Quân đi ăn đồ ăn Trung Quốc, nhưng anh vậy mà cũng không gọi điện thoại tới.
Như vậy không quá giống tình lữ đang trong giai đoạn yêu đương cuồng nhiệt đâu nhỉ!
Tình lữ đang trong giai đoạn yêu đương cuồng nhiệt không phải là nên ngọt ngọt ngào ngào ngay cả tách nhau nửa phút cũng không được, vượt qua một giờ nhất định phải nhanh chóng gọi điện thoại nói mấy lời ngọt ngào nổi da gà mới được hay sao?
Chẳng lẽ những hành động này chỉ có trong tiểu thuyết nhàm chán mà tác giả tưởng tượng ra, chứ thật ra thì trên thực tế căn bản sẽ không có người làm như vậy sao?
Đây là lần đầu tiên sau khi tan làm mà Nguyên Tiểu Thu lại vắt hết óc suy nghĩ vấn đề nghiêm trọng liên quan đến bản thân.
Là do anh quá bận quên gọi điện thoại cho cô đúng không?
Đó là một lý do tốt, nhưng là... Nguyên Tiểu Thu nhìn đồng hồ báo thức trên tường, ở Trung Quốc giờ chuẩn lúc này là buổi tối bảy giờ bốn mươi chín phút.
Hiện tại bây giờ bên ngoài đều đã tối đen, dù công trường có phải làm thêm giờ thì bây giờ cũng có thể nghỉ ngơi rồi!
Lý do bởi vì bận rộn mà không thể gọi điện thoại lập tức bị Nguyên Tiểu Thu phủ định.
Hay là vì tính anh xấu hổ bảo thủ, cho nên chờ cô ‘tích cực chủ động’ gọi điện qua?
Lấy hình thức kết giao của bọn họ đến xem, cái lý do này không thể không có khả năng, trước giữ lại rồi sau khi ngủ dậy sẽ từ từ suy xét.
Sẽ không phải là bởi vì anh... Xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn đấy chứ?
Suy nghĩ đến loại khả năng này khiến trái tim của Nguyên Tiểu Thu không khỏi co rút, trong lòng liều mạng nguyền rủa chính mình miệng quạ đen, đồng thời còn cầu nguyện việc này không cần phát sinh.
Phi phi! Anh là người đàn ông đầu tiên cô thích, làm sao có thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, Nguyên Tiểu Thu mày không cần tự mình dọa mình.
Chỉ có điều... Nếu là thật thì làm sao bây giờ?
Suy nghĩ đến chuyện anh một mình cô đơn chịu tổn thương nằm ở trên giường bệnh, hoặc là các loại hình ảnh bi thảm khác, khiến Nguyên Tiểu Thu quản không được ý nghĩ vừa rồi chỉ là giả thiết lung tung mà cô nghĩ đến, vội vàng cầm lấy điện thoại di động gọi cho anh.
Chờ đến khi nghe thấy tiếng chuông, trái tim của Nguyên Tiểu Thu gần như ngừng đập.
Lúc Nguy
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
1715/2551
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
1715/2551
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ
Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt