Chương 16: Là nữ nhân của ta
“Tuyên bố bây giờ đã bắt đầu rồi đi!” Tuệ Tĩnh từ trên xe đi xuống, mắt nhìn xung quanh quảng trường.
“Chúng ta vào đi thôi!” Ta cười vuốt cằm nói.
“Jin Hee, anh trai ngươi mặc đồng phục sinh viên rất dẹp trai nha.”Tuệ Tĩnh vừa đi, vừa nhìn áp phích ven đường, lẩm bẩm nói:“Không biếtGoo Jun Pyo mặc vào sẽ thế nào?”
“Kia còn không đơn giản, chờ hắn về bảo hắn mặc cho ngươi xem a!” Tamắt liếc Tuệ Tĩnh một cái bộ dạng hệt như cô gái mới lớn,‘Có phải khiyêu mọi người ai cũng như vậy hay không’, ta bất đắc dĩ lắc lắc đầu.
Đi vào phòng hội nghị, bên trong tối đen một mảnh, chỉ có ánh sángchớp lóe trên màn ảnh, trên màn hình đang truyền phát hình ảnh Mi Nam,ta kéo tay Tuệ Tĩnh đi dọc theo tường đi đến chỗ ngồi, đột nhiên, trongđại sảnh bộc phát một trận trầm trồ khen ngợi, ánh đèn sáng rực.
Tuệ Tĩnh kích động nắm chặt tay của ta, nhìn giữa phòng hội nghị, tatheo ánh mắt của nàng nhìn lại: Ở chính giữa nơi đó, anh trai cùng MiNam mặc nữ trang đứng đối diện, ở thời khắc đó các phóng viên lấy lạitinh thần hoạt đọng hết công suất, Kang Shin Woo đột nhiên xuất hiện.
Shin Woo đem Mi Nam ôm vào trong ngực, cố gắng che khuất gương mặtcủa cô ấy, nhìn bốn phía lóe ra ngọn đèn, đối mặt truy vấn các phóngviên, hắn gợi lên khóe miệng,“Là nữ nhân của tôi! Lúc trước vẫn chưatuyên bố, cô ấy là bạn gái của tôi! Vẫn lén gạt mọi người, thực xinlỗi!”
‘Rõ ràng biết trước, thế nhưng khi thấy một màn như vậy, còn từng vìhành động của Shin Woo mà cảm xúc bị khấy động, này rốt cuộc là mình bịlàm sao vậy?’ ta hoảng hốt về phía sau lui từng bước, lại bị Tuệ Tĩnhgiữ lấy.
Tuệ Tĩnh kinh ngạc nhìn ta, trong mắt tràn đầy khiếp sợ cũng đoán được.
Ta nắm chặt bàn tay Tuệ Tĩnh, nhìn Shin Woo đem quần áo của anh traiche đầu Mi Nam lại, che chở cô ấy rời đi, trong đầu lặp lại tiếng vọngvừa rồi ‘Là nữ nhân của tôi!’
“Jin Hee!” Tuệ Tĩnh lo lắng nhẹ giọng gọi tên của ta.
Ta nhắm mắt lắc lắc đầu, ổn định lại lòng mình, lôi kéo Tuệ Tĩnh đi ra theo cửa hông.
Nhìn Tuệ Tĩnh muốn nói lại thôi, ta cười thản nhiên nói:“Không cần cũng biết, ta thích Kang Shin Woo!”
Bàn tay Tuệ Tĩnh lôi kéo ta cứng đờ, hồi lâu hơi chút thương hại nói:“Vậy ngươi tính làm sao bây giờ?”
“Còn có thể làm sao bây giờ?” Ta bất đắc dĩ cười cười,“Hắn đều đã muốn yêu Mi Nam !”
“Đừng lo lắng! Jin Hee vĩ đại như vậy, còn sợ không có người theo đuổi sao?” Tuệ Tĩnh cười an ủi ta.
Di động vang lên, Tuệ Tĩnh ngượng ngùng nhìn ta liếc mắt một cái, cười cười.
“Là Goo Jun Pyo đi!” Ta cười ngẩng đầu nói, không đợi cô ấy phản ứng liền đi ra cửa,“Ta ở trên xe chờ ngươi!”,
Đi đến cửa chính, liền nhìn thấy quản lý Mã vội vàng chạy vào, ta cất tiếng gọi hắn.
“Hwang chuyên vụ! Có chuyện gì sao?” Quản lý Mã đi tới, cung kính hỏi.
“Phiền toái anh mang Coorid đi tới phòng nghỉ! Tôi nghĩ Mi Nam bọn họ hẳn là cần sự giúp đỡ của anh!” Ta cười nói.
“Nga!” Quản lý Mã giật mình nhìn ta liếc mắt một cái,“Hảo, tôi hiện tại phải đi!” Nói xong vội vàng chạy tới phòng nghỉ.
Ta khe khẽ thở dài, chậm rãi ly khai quảng trường, quay đầu nhìnthoáng qua tòa cao ốc, nhìn thoáng qua nánh đèn sáng rực nơi ấy, ngồivào trong xe. Thuận tay mở ra CD nhạc, nghe nhạc khúc nhu hòa dựa lưngvào ghế dựa nhắm mắt dưỡng thần. Một cỗ hương thơm quanh quẩn ở chópmũi, ta nghiêng đầu, cầm lấy huân chanh dùng trong xe, trong lòng có một cảm giác bị đè nén, nghĩ tới một màn mới vừa rồi phát sinh, hốc mắt bất giác nóng lên.
“Tôi nên làm cái gì bây giờ!” Ta nắm chặt quả chanh trong tay,“KangShin Woo, tôi phải làm sao bây giờ, làm sao để không bị ảnh hưởng vìanh?”
———— nhân vật chuyển hóa ——————
Hwang Tae Kyung đứng ở giữa phòng họp, bực mình nhìn bóng dáng Kang Shin Woo.
Các phóng viên cũng đều đuổi theo đi ra, trong phòng hội nghị trốngrỗng chỉ còn lại Tae Kyung nhíu mày, Jeremy vẻ mặt ngốc lăng cùng Uheythần sắc kích động.
“Cô ấy, cô ấy là nữ sao?”Jeremy nửa ngày mới hồi phục tinh thần lại, không thể tin hỏi.
Tae Kyung nhìn Jeremy vẻ mặt kinh ngạc, vẫn chưa trả lời.
“Như thế nào xuất hiện ra bạn gái của Shin Woo, còn chưa có tuyên bốMV mới đâu! Như thế nào, làm sao bây giờ!” Giám đốc Ann đau đầu nóixong, vội vàng chạy ra đại sảnh.
Tae Kyung nhìn kẹp tóc rơi trên mặt đất, ngồi xổm xuống nhặt lên cáikẹp tóc bị phá hư, trong lòng chua sót nói:‘Vốn dĩ muốn quý trọng thứ gì đó, cuối cùng vẫn là vứt bỏ !’
Tae Kyung thần sắc phức tạp ngẩng đầu, nhìn Uhey ở một bên thì thàotự nói, không hờn giận cau mày, tàn nhẫn nói:“Lần sau đầu sẽ tìm cô tính sổ!” Tae Kyung một bàn tay nắm chặt kẹp tóc, xoay người giận dữ rời đi.
Đi vào phòng nghỉ, Tae Kyung thuận tay khóa cửa lại, lạnh lẽo nhìnchằm chằm Shin Woo có chút vui sướng, xoay người lại thấy Jeremy đangtrực diện nhìn thẳng chằm chằm vào khuôn mặt của Mi Nam, Tae Kyung mạnhmẽ ức chế tức giận, thanh âm lạnh lùng nói:“Cậu cũng thấy đấy, Go MiNam là nữ, tôi đã sớm biết, thật có lỗi không có đúng lúc nói cho cáccậu.
Nếu thật sự không thể tiếp nhận chuyện này thì hãy nói liền cho tôibiết, tôi sẽ không kéo mọi người xuống nước, tôi sẽ chịu trách nhiệm với cô ấy.” Tae Kyung một hơi nói chuyện nói xong. Vừa dứt lời, chợt ngheShin Woo đáp lại:“Tôi không sao cả !”
Tae Kyung nhíu mày nhìn Shin Woo liếc mắt một cái, quay đầu hỏi Jeremy:“Jeremy, cậu thì sao đâu?”
“Go Mi Nam, cậu là nữ a?”Jeremy khó được có lúc đứng đắn hỏi:“Jin Hee biết không?”
Mi Nam buông rũ mắt, gật gật đầu,“Thực xin lỗi, Jeremy!”
Jeremy hai tay nắm lấy bả vai Mi Nam, sau một hồi lâu thoải mái cười, đột nhiên ở trên cái trán nàng khẽ hôn một cái, nhảy nhót kêulên:“Nguyên lai cậu là nữ a! Tôi thật rất vui a!” Còn chưa chờ Jeremytiến thêm một bước, đã bị Tae Kyung cùng Shin Woo từ trong một màn vừarồi hoàn hồn kéo ra.
Giọng của quản lý Mã kêu cửa vang lên, Shin Woo xoay người mở cửa, Mã Thất với Coorid tiến vào.
“Mã Thất? Các ngươi như thế nào lại đến đây?”Jeremy nghi hoặc nhìn hai người vào cửa.
“Nga, là Hwang chuyên vụ bảo chúng ta đến, có cái gì cần hỗ trợ sao?” Mã Thất hỏi.
Nghe được là Jin Hee gọi tới, hàng mi Shin Woo không tự giác nhíu lại một chút, cảm giác chột dạ chợt lóe qua, nhanh đến nỗi ngay cả chínhhắn cũng chưa từng phát hiện.[TNN: ngoại tình ~~O.0~~]
Coorid giúp Mi Nam thay bộ quần áo đi ra ngoài, mà Mi Nam vẫn như trước mặc nam trang.
Tae Kyung từ đầu đến chân đem Mi Nam xem xét kỹ một lần, nói:“Go MiNam, hiện tại chúng ta là một người ! Nếu thật hy vọng không có người bị thương tổn, liền lấy thân phận Mi Nam. Hiện tại cho dù cậu muốn buôngtay, chúng ta cũng sẽ không cho phép. Chúng ta sẽ đối với cậu phụ trách, cho nên, cậu cũng muốn phải chịu trách nhiệm với chúng tôi!”
“Anh cả!” Mi Nam nhìn yêu thương nhìn người con trai này, chần chờ nhẹ giọng gọi.
“Mi Nam, về sau kính nhờ cậu.” Kang Shin Woo vẫn như trước nở nụ cười, nhìn Mi Nam chần chờ cổ vũ.
“Cậu phải toàn quyền phụ trách, Go Mi Nam!”Jeremy một bộ dáng ung dung, cười nói.
“ Anh Shin Woo, Jeremy, thật sự thực cảm tạ mọi người, cũng thật cólỗi, em sẽ phụ trách, tuyệt không để người khác phát hiện .” Mi Nam kiên định cam đoan.
Giám đốc Ann vội vàng đi vào phòng nghỉ, buồn bực nhìn Kang Shin Woo, vừa vội vàng đem Mi Nam cùng Jeremy đẩy ra cửa.
Phòng nghỉ chỉ còn lại có Tae Kyung cùng Shin Woo, Tae Kyung thần sắc phức tạp, mang vài phần ghen tuông nhìn chằm chằm Shin Woo, trong đầulại hiện lên cảnh Shin Woo ôm Mi Nam, nói “Cô ấy là nữ nhân của tôi”.
“Cuối cùng cũng qua, thật sự là may mắn!” Shin Woo cổ quái nhìn Tae Kyung, cười nói.
Shin Woo thấy Tae Kyung còn chưa có hoàn hồn, giống như an ủi vỗ bảvai Tae Kyung, Tae Kyung ánh mắt chợt lóe, đáp lời:“Nhờ cậu, cuối cùngcũng giấu được!”
Shin Woo ôn nhu cười, chậm rãi đi ra ngoài.
Tae Kyung lấy kẹp tóc ra từ trong túi tiền, chua sót thở dài:“Gãy rồi a!”
……
Buổi tuyên bố lại tiếp tục được tiến hành, cuối cùng khi chấm dứt bốn người sóng vai bước đến bãi đỗ xe.
Nhìn đến thân ảnh quen thuộc xa xa, Tae Kyung bất giác dừng cước bộ,nhíu mi nhìn bạn trong nhóm liếc mắt một cái nói:“Mọi người trở về trước đi, chúng tôi còn một chuyện cần giải quyết!” Nói xong đi tới gần Uhey.
“Anh!”Uhey kêu một tiếng, thần sắc vội vã chạy qua.
Tae Kyung khinh miệt câu khóe miệng, bổ sung nói:“Thật sự là một kẻ lừa đảo đáng sợ!”
“Anh rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra, em cái gì cũng không biết!”Uhey vụng về sắm vai vô tội, cúi đầu lấy tay che miệng, làm cho người ta cócảm giác như đang khóc.
“Được rồi, các thành viên đều biết chuyện là do cô bày ra!” Tae Kyung không lưu tình chút nào vạch trần bộ mặt giả nhân giả nghĩa của Uhey.
Uhey ngẩng đầu, vẻ mặt khó có thể tin được, không sao cả nói:“Phải không? Biết là tôi sao? Bọn họ cũng đều biết là tôi sao?”
Shin Woo cùng Jeremy nhìn thấy Uhey biến sắc mặt, kinh ngạc giương miệng, vẻ mặt không thể tin.
“Đừng tưởng rằng người khác gọi các ngươi là angle liền nghĩ rằngchính mình là thiên sứ, hừ! Thật đúng là cái gì cũng không để ýđâu!”Uhey vừa ghen tị vừa tức phẫn nhìn Shin Woo cùng Jeremy, hai ngườicòn lại bị nhìn quay sang nhìn nhau liếc mắt một cái, vẻ mặt không hiểura sao.
“Bất quá Hwang Tae Kyung, đừng mơ tưởng cùng tôi tách ra, lúc trướcbắt đầu từ đâu liền từ đó chấm dứt đi!”Uhey nhìn chằm chằm Tae Kyung uyhiếp nói,“Không có sự đồng ý của tôi, ngươi Hwang Tae Kyung cũng chỉ cóthể tiếp tục giả làm người yêu của tôi! Nếu không, đừng mơ tưởng chặnmiệng của tôi!”
“Vậy cô cứ tiếp tục giả trang bộ dạng thiện lương tốt lắm!” Tae Kyung tức giận nói.
“Đó là đương nhiên!”Uhey vứt đi khuôn mặt nghiêm túc, ngược lại thaybằng khuôn mặt tươi cười thiện lương vô hại, dường như không có việc gìdùng giọng nói ngọt người chết nói:“Anh, tạm biệt, các vị đi thong thảa!”.
Nhìn bóng dáng Uhey đi xa, Jeremy kìm lòng không đậu rùng mình mộtcái, khép lại cái miệng há to hồi lâu, hiểu rõ nói:“Khó trách Jin Heekhông thích cô ta, nguyên lai đã sớm nhìn thấu bản chất lừa đảo nàyrồi,”Jeremy lại thay vẻ mặt vui mừng tự hào, nắm quyền nhỏ ở trước ngựcngẩng đẩu,“Jin Hee chúng ta thật là lợi hại, hảo sùng bái em nga!”
Shin Woo nhìn gương mặt Jeremy cười si mê, lơ đãng nhíu mi,“Chúng ta?”
“Anh cả, anh cùng Uhey kết giao là vì muốn giấu diếm thân phận Mi Nam mới gạt chúng em sao?” Trong kích động, Jeremy bỗng nhiên hoàn hồn, vẻmặt sùng bái nhìn về phía Tae Kyung.
“Lời nói mới vừa rồi là thật .” Tae Kyung khó chịu đáp.
“Anh cả! Em thật sự……” Mi Nam vẻ mặt phức tạp áy náy nhìn Tae Kyung.
Tae Kyung không chút do dự đánh gãy lời Mi Nam,“Thực xin lỗi, thựccảm kích? Những lời này cậu hãy giữ lại đối với Shin Woo cùng Jeremy nói đi! Tôi không muốn nghe!” Nói xong, một mình đi vào trong xe người làm.
Mi Nam chua sót nhìn chằm chằm bóng dáng Tae Kyung, từ từ cúi đầu, nuốt chua sót cùng áy náy từ trong lòng xuống.
Shin Woo nhắm mắt lại, hơi hơi lắc lắc đầu, lẩm bẩm nói:“Loại sự tình này, cũng là chưa có đoán trước được đâu!”
Chương 17: là thích Shin Woo
Ta lại ngã một ly ‘Khang xanh ngọc’, ‘Khang xanh ngọc’ thực ra chínhlà một loại cà phê ở Ý Đại Lợi được nhập về số lượng có hạn được pha chế thành cùng với bơ, bơ tươi trắng noãn nhẹ nhàng bồng bềnh ở trên táchcà phê, giống như một đóa hoa sen trong nước bùn mà không chút vấynhiễm, khiến người ta không đành lòng một ngụm uống hết. thế nhưng nàyđối với một người hiện tại không có tâm tình thưởng thức trước mắt này,một ngụm liền uống cạn cứ lập lại.
“Ngươi đang làm cái gì?” Tuệ Tĩnh đoạt lấy tách cà phê trong tayta,“Ngươi đã uống mấy chén rồi hửm? Chưa thấy qua người giống ngươi vậyđem cà phê xem giống như rượu mà uống. Đi, theo ta đi ăn khuya!”
“Ta không cần!” Ta mở miệng than thở, lại bị Tuệ Tĩnh lôi kéo cánh tay,“Ta không cần đi ra ngoài ăn!”
“Ta đây đi nấu, nhưng là chúng ta phải đi ra ngoài mua chút nguyên liệu a!” Tuệ Tĩnh buông tay ra, cười nói.
Thu thập một chút, liền theo Tuệ Tĩnh đi siêu thị mua nguyên liệu chuẩn bị cho buổi tối.
Ta miễn cưỡng phụ giúp đẩy xe, đi theo ở phía sau Tuệ Tĩnh, cô nàngtrong chốc lát nhìn rau dưa, trong chốc lát lại sờ sờ hoa quả, sau đóđem túi gì đó nhét vào trong xe.
“Không sai biệt lắm !” Tuệ Tĩnh vỗ vỗ tay, kéo cánh tay của ta nói:“Đi tính tiền đi!”
Cười nói đi vào khu thu ngân, xa xa gặp được thân ảnh quen thuộc, anh trai xinh đẹp cũng đến đây a! Ta bất giác đưa tầm mắt nhìn xung quanh,tìm tòi những thân ảnh khác.
“Di?” Tuệ Tĩnh lục lọi tìm thứ gì đó trong xe đẩy, lại gọi ta:“Ngươiđứng ở đây chờ một chút, ta đã quên lấy đồ uống !” Chưa đợi nói xong,liền chạy sang quầy rượu.
“Jin Hee!” Thanh âm Mi Nam ở trong siêu thị trống trải lúc này có vẻ dị thường to, ta cười đi qua.
“Mi Nam, anh cả” Ta đi qua, cười chào hỏi.
“Phiền toái, tránh ra tránh ra!” Nhân viên siêu thị đẩy một hàng xequa đây, Mi Nam vội vàng lui về phía sau đụng vào trên cái giá, đượcShin Woođi ngang qua ôm lấy. Nhìn hai bàn tay ôm chặt lấy bên hông MiNam, lòng ẩn ẩn đau đớn, ta khó chịu cau mày, chuyển tầm nhìn khỏi bênhông Mi Nam.
“Jeremy đâu?” Ta ý đồ dời đi lực chú ý.
“Đi lấy bia !” Anh trai lấy lại tinh thần, vòng hai tay lại, nhếch hàng mi:“Em đâu, như thế nào lại đến nơi này?”
“Cùng bạn đến đây mua đồ, trở về nấu bữa tối!”
“Jin Hee!” Tuệ tĩnh cầm đồ uống hướng ta đi tới, phía sau đi theo Jeremy.
“Tuệ Tĩnh!” Ta cười đối với Tuệ Tĩnh vươn tay,“Đây là anh trai củata, anh Hwang Tae Kyung, đây là Go Mi Nam, Kang Shin Woo, tiểu đáng yêu ở phía sau người, chính là Jeremy !”
“Chào mọi người, tôi là Lí Tuệ Tĩnh! Thật sự rất cao hứng khi gặp mọi người ở đây!” Tuệ Tĩnh khách sáo nở nụ cười cùng Mi Nam bọn họ chàohỏi.
Ta nhíu nhíu mi, tay phải nhẹ nhàng ấn bụng, thật sự là rất đau .
“Em làm sao vậy?” Shin Woo quan tâm nhìn ta, hỏi.
“Không có gì!” Ta theo bản năng né tránh, không muốn nói chuyện.
“Dạ dày bị đau sao?” Tuệ Tĩnh đi tới, quan tâm hỏi. Ta nhẹ nhàng gật gật đầu.
“Biết đau ! Không có việc gì thì uống nhiều cà phê như vậy làm chi.” Tuệ Tĩnh trách cứ nói.
“Jin Hee, em không sao chứ!” Anh trai, Jeremy, Mi Nam trăm miệng một lời nói.
“Không có việc gì, em trở về uống thuốc thì tốt rồi!” Ta cười an ủi nói.
“Anh cùng em trở về!” Anh trai cau mày, lo lắng nói.
“Không cần, có Tuệ Tĩnh cùng em rồi, anh hai không cần phải lo lắng,” Ta cầm lấy bàn tay của Tuệ Tĩnh, tự hào giới thiệu nói:“Tuệ Tĩnh tinhthông y dược, chứng mất giọng nói của em, chính là nhờ cô ấy chữa khỏi!”
“Thật vậy chăng?” Anh vẻ mặt khó có thể tin nhìn Tuệ Tĩnh, phục hồilại tinh thần, kích động nói:“Cám ơn cô, cám ơn cô đã chữa trị cho JinHee!”
“Hwang Tae Kyung tiên sinh không cần khách khí, tôi là bạn thân của Jin Hee.” Tuệ Tĩnh cười trả lời.
“Cùng nhau ăn khuya đi!” Yên lặng không nói gì, Shin Woo thản nhiên nhìn ta, mỉm cười mời.
“Tốt, tốt! Hôm nay anh cùng anh Shin Woo xuống bếp, Jin Hee còn chưacó cơ hội được hưởng qua tay nghề của anh đâu!”Jeremy hưng phấn nhảynhót qua đây.
“Không được.” Ta cười thản nhiên cự tuyệt:“Đã khuya, em cùng Tuệ Tĩnh còn có việc phải làm.”
Ta trốn tránh ánh mắt Kang Shin Woo, lôi kéo Tuệ Tĩnh đi tiền trả.
“Jin Hee!” Anh trai cau mày gọi ta lại, nhìn thoáng qua Mi Nam bọn họ bên người, dặn nói:“Chú ý thân thể! Sớm một chút nghỉ ngơi!”
Ta gật gật đầu, chân bước nhanh rời đi.
“Ngươi vẫn cứ định trốn tránh như vậy hay sao?” Tuệ Tĩnh ngồi ở bên cạnh ghế điều khiển nhàn nhàn nói.
Ta xem nàng liếc mắt một cái, thở dài:“Hiện tại cũng chỉ là thích màthôi, mà cho dù ta có yêu thượng, nếu hắn không thương ta, ta cũng sẽkhông đi cầu xin, kiêu ngạo của ta không cho phép ta làm như vậy.”
“Ngươi không có tỏ thái độ, như thế nào biết chính mình không có cơ hội?” Tuệ Tĩnh phản bác nói.
“Hết thảy đều thực sự có thể hiểu được, ta không cần phải đi phá vỡ!” Ta chuyển tay lái, đi vào đường quốc lộ.
“Thế nhưng ngươi cũng biết rõ người Go Mi Nam thích chính là anh trai của ngươi đi, cần gì phải……” Tuệ Tĩnh khó hiểu nói.
“Nhưng là anh trai của ta rất trì độn còn chưa có phát hiện cảm tìnhcủa bản thân hắn đâu, nếu thiếu Kang Shin Woo chất xúc tác này, conđường đến với nhau của bọn họ sẽ khó đi hơn rất nhiều!” Ta còn nghiêmtúc quan sát đến tình hình giao thông, không chút để ý nói.
“Làm sao vậy?” Thấy Tuệ Tĩnh thật lâu không có phản ứng, ta nghiêng đầu nhìn cô nàng liếc mắt một cái hỏi.
“Đây là bản tính thật sự của ngươi đi!” Tuệ Tĩnh lắc đầu cười nhẹ nói:“Mặt ngoài thì ôn nhu, bên trong nội tâm cực lạnh lùng!”
“Đúng vậy!” Ta nhếch mi, hào phóng thừa nhận.
“Thật đúng là giống đâu!” Tuệ Tĩnh một tay chống cằm, nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, cười lẩm bẩm ,“Ngay cả tính tình cũng đều giống nhau!Không trở thành một đôi quả thật rất đáng tiếc !”
“Đừng lấy loại sự tình này để nói giỡn!” Ta dừng xe lại, lạnh nhạtnói:“Quá mức giống nhau, cũng không thích hợp đứng cùng nhau.”
“Hiện tại lúc này, người mà được ngươi để ở trong lòng có mấy cái?” Tuệ Tĩnh từ trong xe đi ra, đứng ở cạnh cửa, tò mò hỏi.
Đóng cốp xe sau lại, nhìn Tuệ Tĩnh liếc mắt một cái, lẩm bẩm nói:“Trừ ngươi ra cùng Jun Pyo ở ngoài,…… Còn có anh trai của ta……”
————– thời gian phân cách tuyến —————-
Hành lanh công ty, Mã thất vỗ bả vai của Tae Kyung, lo lắng hỏi:“Cậunói, Hwang chuyên vụ có phải hay không đã biết Mi Nam là nữ, bằng khônglàm sao cô ấy để tôi đi qua giúp các cậu?”
Tae Kyung căm giận cắn răng, vài lần giãy khỏi Mã Thất mà không có kết quả, đang dùng ánh mắt phun hỏa nhìn Mã Thất.
Mã Thất bị ánh mắt Tae Kyung dọa đến, ngượng ngùng cười thu hồi tay.
Tae Kyung bất đắc dĩ liếc Mã Thất một cái, vừa muốn đi, lại bị Mã Thất kéo trở về.
Mã Thất hai tay tạo thành hình chữ thập, khẩn cầu nhìn Tae Kyung, lại chỉ chỉ cây cột.
Tae Kyung nghi hoặc nhìn sau cái cột, kinh ngạc phát hiện hóa ra MiNam cùng Shin Woo đang ở đó nói chuyện với nhau, tuy rằng thực khinhthường hành vi nghe lén chuyện riêng tư của người khác, nhưng ở tronglòng hiếu kỳ dâng cao cùng với sự ‘Cưỡng bức’ của Mã Thất, Tae Kyung vẫn là cố mà buông tha nguyên tắc, trốn sau cây cột dỏng tay lên.
“Hiện tại là đang hỏi tôi cái cô gái kia là ai? Khiếm cho bạn gái của tôi làm phức tạp vấn đề!” Shin Woo một tay chống lan can, đối mặt vớiMi Nam nói.
“Bạn gái anh Shin Woo có hiểu lầm, thực xin lỗi, đều là bởi vì em!” Mi Nam áy náy nhìn Shin Woo nói.
“Mi Nam a, nếu có thể, tôi hy vọng em có thể giáp mặt giải thích!” Shin Woo thỉnh cầu nói.
Tae Kyung nhíu mi, không đồng ý bước đi ra ngoài, lại bị Mã Thất gắt gao túm lại.
“Đương nhiên, em giải thích một ngàn lần cũng đều có thể !” Mi Nam miệng nhanh chóng đáp ứng nói.
“Tôi sẽ ở hôm đó cố gắng giải thích, đến lúc đó cùng đi nga!” Shin Woo cười nói.
“Em nhất định sẽ đi, anh Shin Woo cứ yên tâm!” Mi Nam cười đáp ứng.
Shin Woo xoa xoa mái tóc của Mi Nam, tươi cười rời đi.
Trong phòng luyện tập, Mã Thất đang biểu diễn một màn than thở khóclóc.“Mi Nam rất đáng thương, phải như thế nào ở trước mặt bạn gái củangười nam nhân chính mình thích, nói ra, ‘Kỳ thật người Kang Shin Woothích chính là côi’ như vậy a!”
“Lại nói như thế nào cũng đều là nữ nhân, hẳn là có lòng tự trọng, sẽ không đi !” Tae Kyung lật nhạc phổ, chẳng hề để ý nói.
“Đúng vậy! Hẳn là sẽ không đi !” Mã Thất cẩn thận nghĩ nghĩ, đồng ý nói.
Ta đi tới trước phòng luyện tập, nở nụ cười gõ cánh cửa thủy tinh.
Mã Thất cùng anh trai phục hồi lại tinh thần, Mã Thất niềm nở đẩy cửa mời ta đi vào.
“Mã Thất! Anh trước chớ có đi!” Ta gọi lại Mã Huân sắp rời đi.
“A! Chuyên vụ!” Mã Thất nghi hoặc nhìn ta, dần dần cúi đầu.
“Anh, Mi Nam sắp trở về đây!” Ta cầm một bình nước trong đưa cho anh, lạnh nhạt nói.
“…… Có ý tứ gì?” Anh trai nhận lấy uống một chút, nghi hoặc nhìn ta.
Ta xoay người nhìn chằm chằm Mã Thất, cười nói:“Go Mi Nam, vài ngày tới sẽ về nước .”
“Thực xin lỗi, chuyên vụ, thực xin lỗi, tôi không nên tự tiện tác chủ trương, để cho Gemma thay thế Mi Nam! Thỉnh ngài không cần khó xửGemma!” Mã thất thấy thế vẻ mặt sợ hãi khẩn cầu nói.
“Tôi sẽ không khiến Gemma khó xử, tôi chỉ là muốn biết, anh rõ ràngđáp ứng chờ Mi Nam trở về rồi liền tiếp tục ký hợp đồng, vì cái gì lạidùng Gemma thay mận đổi đào đâu?” Ta truy vấn nói.
“Là do tôi, tôi, lúc ấy tôi cũng không được sự đồng ý của giám đốcAnn mà đã tự tiện quyết định, tôi chỉ nghĩ Mi Nam rất nhanh sẽ trở về,ai biết bởi vì danh tiếng của A.N.Jell giảm xuống, giám đốc Ann liềnđem kế hoạch tiến hành trước thời hạn, mà tôi nếu không giao Mi Nam ra,tôi sẽ xong đời .” Mã Thất ‘đông’ một tiếng quỳ trên mặt đất thỉnh cầutha thứ.
“Tôi cho anh đi qua nói chuyện rõ ràng với Gemma, anh nên biết tháiđộ của tôi, chuyện Mi Nam trở về hãy hảo hảo an bài,” Ta nhíu mày nhìnthoáng qua Mã Thất quỳ rạp xuống đất, tàn khốc nói:“Còn có, trừ bỏ bangười chúng ta ra, tôi không hy vọng bất luận kẻ nào biết được tin tứcMi Nam trở về, Mã Thất hãy quản thật tốt cái miệng của anh, tôi cũngkhông mong cậu cùng Coorid lại gây thêm chuyện rắc rối gì nữa!”
Mã Thấtđổ mồ hôi lạnh đi ra ngoài, anh trai đóng cửa lại, nói với ta:“Em lời cuối cùng vừa mới nói ra là có cái ý tứ gì?”
“Anh trai, anh có biết Uhey là như thế nào mà biết được thân phận của Mi Nam sao?” Ta cười nhìn anh liếc mắt một cái,“Coorid khi đi qua đưaquần áo, dễ dàng bị Uhey buộc nói ra, nếu không anh cho là chỉ bằng mấyảnh chụp bóng dáng mơ hồ kia, cô ta có thể phỏng đoán ra thân phận MiNam hay sao?”
“ Một vấn đề cuối cùng, em như thế nào lại quen biết với Mi Nam?” Anh trai không dây dưa ở trên vấn đề của Uhey nhiều làm, tò mò hỏi.
“Chuyện này, khi nào Mi Nam trở về em sẽ lại nói cho anh!” Ta cườinhìn anh trai,“Anh cũng nên chuẩn bị một chút, hảo hảo nghênh đón Mi Nam trở về nhà chứ nhỉ!”
“Kia Mi Nam, không, anh nói là Gemma, cô ấy sẽ làm sao bây giờ?” Anh khẩn trương hỏi.
“Có khả năng là quay lại tu viện đi!” Ta phỏng đoán nói, bất quátrong lòng cũng không tính để cho Gemma rời đi, cô ấy thế nhưng là chịdâu tương lai a!
“Mi Nam người cô ấy…… Thích là Shin Woo!” Trầm mặc hồi lâu, anh nhíu mày không cam lòng nói.
“Phải không? Em lại không cảm thấy như vậy?” Ta nhìn khuôn mặt anh trai ghen mà không biết, nghẹn cười nói.
Chương 18: ta là đứa ngốc
Từ trong phòng tập luyện trở lại văn phòng mà giám đốc Ann chuẩn bịsẵn cho ta, ta mỏi mệt ngã người vào trên sô pha, nhu nhu cái trán, hốihận đứng lên: Bởi vì uống cà phê quá nhiều, tối hôm qua ta vẫn ở trongtrạng thái tỉnh táo, một đêm không ngủ.
Ngày hôm qua sau khi đưa Tuệ Tĩnh trở về, ta liền mở máy tính ra.
“Làm sao vậy? Có chuyện gì sao?” Thanh âm của Go Mi Nam ở một chỗ địa cầu khác truyền đến.
“Anh chừng nào thì trở về a?” Ta một bên xem tin tức, không chút để ý hỏi.
“Cuối tuần đi! Làm sao vậy, Gemma có khỏe không?” Mi Nam quan tâm hỏi.
“Cô ấy mặc nữ trang dự định đi tuyên bố, thiếu chút nữa bị phóng viên phát hiện, hoàn hảo Kang Shin Woo đúng lúc ra mặt, mới tránh được.” Tanhìn Mi Nam liếc mắt một cái.
“Tại sao có thể như vậy, xảy ra chuyện gì hay sao?” Mi Nam khẩn trương hỏi.
“Cũng không có gì, chính là thích thượng anh trai tôi a !” Ta nhẹ nhàng bâng quơ nói.
“Cái gì? Thích anh trai cô?” Mi Nam rít gào nói.
“Uy, khống chế âm lượng một chút đi!” Ta oán giận một tiếng, lại anủi nói:“Yên tâm, tôi sẽ hảo hảo chiếu cố Mi Nam, dù sao cô ấy là chị dâu tương lai của tôi!”
“……Gemma thật sự thích Hwang Tae Kyung!” Hồi lâu, Go Mi Nam mới phản ứng lại, không thể tin nói.
“Đúng vậy!” Ta đóng cửa xem thời tiết ngoài cửa sổ, rồi vào vấn đềchính nói:“Tôi hỏi anh, cha của anh có phải tên là Goo Yu Hee haykhông?”
“Đúng vậy! Cô làm sao mà biết được?” Mi Nam hỏi.
“Gần đây Hoa Mộ Lan đi khắp nơi tìm con của ông ấy, nghe nói là đôi song sinh, cho nên liền thử thời vận?” Ta lật bài nói.
“Bà ta tìm chúng ta làm gì?” Mi Nam chán ghét nói.
“Nghe nói bà ta muốn bồi thường cho hai người các ngươi……” Ta nhìnảnh chụp bên cạnh bàn của anh trai liếc mắt một cái, bình tĩnh nói:“Đúng rồi, bà ta nhờ anh trai tơi chế tác bản nhạc của cha anh đó, gọilà [ như thế nào cho phải* ].”
** đã chú thích trước đó, bài What should I do đó.
“Bà ta như thế nào có thể làm như vậy, bản phổ nhạc này, chính là cha viết cho người mẹ đạ mất của tôi! Bà ta đã hại mẹ tôi chưa đủ, cònmuốn đoạt làm của riêng hay sao chứ?” Mi Nam tức giận gầm rú.
“Xem ra bà ta cùng gia đình các ngươi có chút liên quan,” Ta trầmgiọng nói,“Đúng rồi, anh sẽ không bởi vì ân oán của một thế hệ mà giậnchó đánh mèo con cái đời sau đấy sao?”
“Cô nói như thế nào có thể nói như vậy? Tôi là người không phân rõ phải trái như vậy sao?” Mi Nam đúng lý hợp tình phản bác.
“Nga, như vậy a, anh trai tôi là con Mộ Hoa Lan!” Ta ngồi thẳng thân mình, nhìn chằm chằm màn hình, nghiêm túc nói.
“Mộ Hoa Lan sau khi sinh hạ anh trai của tôi, liền từ bỏ hắn, hắn làngười mà tôi muốn bảo hộ !” Nhìn vẻ mặt mất mát của Mi Nam, ta bổ sungnói.
“…… Cô yên tâm, tôi sẽ không ngăn cản Gemma cùng anh trai cô.” Hồi lâu, Mi Nam chua sót cười.[TNN: anh Mi Nam thích chị à?! ~~(^_^)o~~]
Đối thoại trầm trọng cùng Mi Nam cũng đã xong, ta nằm ở trong ổ chănlật tạp chí, màn hình di động ở một bên sáng lên, ta nhận điện thoại,cau mày, chần chờ tiếp :“Xin chào, tôi là Hwang Jin Hee, xin hỏi là aivậy ạ?”
Đầu điện thoại bên kia, thật lâu không có người đáp lại, ta đang muốn ngắt máy.
“Em có khỏe không?” Thanh âm của Shin Woo từ đường truyền điện thoại đi đến.
“Kang Shin Woo?” Ta hỏi dò.
“Ừ, tâm tình em không tốt sao? Em đã nói, tâm tình em không tốt sẽuống cà phê……” Thanh âm Shin Woo ôn nhu truyền vào trong tai của ta.[TNN: anh ngốc thật...]
“Phải, có chút chuyện phiền muộn thế nhưng đã tốt rồi……” Ta nhẹ giọng trả lời .
“…… Em vì cái gì trốn tránh tôi?” Shin Woo bình tĩnh khẽ hỏi,“Không phải nói là ‘Tri kỷ’ sao?”
“Quá mức giống nhau,” Ta thản nhiên cười nói:“Chúng ta quá mức giống nhau …… Tôi sợ bởi vì tịch mịch, yêu thượng anh!”
Shin Woo không có trả lời, mơ hồ có thể nghe thấy tiếng hít thở củahắn, hồi lâu hắn cười khẽ một tiếng,“Chính là bởi vì tịch mịch sao?”
Ta không hề trả lời, nhưng cũng không có cắt đứt điện thoại.
“…… Trời sắp sáng, em mau đi nghỉ một lát đi!” Shin Woo dặn dò.
“…… Ân!” Ta lên tiếng, ngắt điện thoại.
Từ trong vòng luẩn quẩn phục hồi lại tinh thần, ta buồn rầu đứng lên, trước đi tìm cô của Mi Nam, rồi sau đó về nhà ngủ.
Một hồi sau khi về nhà, ta liền xụi lơ ở trên giường lớn mềm mại.
Nhớ lại buổi chiều, khi cô của Mi Nam nhìn thấy giá trị tấm chi phiếu kia vẻ mặt tham lam, khiến cho người nhìn vào cảm thấy buồn nôn, mà tacuối cùng cũng không có đem tờ chi phiếu ấy đưa qua, dù sao về sau HoaMộ Lan cũng phải đem quyền tác giả trả lại cho Mi Nam, ta cần gì phảilàm điều thừa!
Ăn bữa tối, ta gọi điện thoại cho anh, hắn đang ở trong phòng luyệntập bận việc. Ta nấu vài thứ, chuẩn bị tốt lắm mang đi qua, ai kêu anhtrai là người công tác cuồng, ở trên phương diện ăn uống lại thực khủnghoảng, cho nên, chỉ có ta tự mình giám sát mới có thể yên tâm.
Đi vào trong phòng luyện tập, mắt thấy cửa đóng chặt, cũng không thấy thân ảnh của anh đâu. Ta gọi điện thoại cho anh không liên lạc được,lại gọi cho Mi Nam, vẫn là âm thanh đô đô dồn dập.
Ta mang theo bữa tối đi tìm xung quanh, lại nghe thấy bên trong phòng vũ đạo truyền ra tiếng đàn đàn ghi-ta, ta đi đến gần, nghe thấy đượcbài hát quen thuộc kia:
Có lẽ bởi vì anh là đứa ngốc, cho dù anh có thống khổ cũng không quan hệ,
Có lẽ bởi vì anh là đứa ngốc, để mặc anh thống khổ cũng không quan hệ,
Cho dù người khác cười nhạo tình yêu của anh cũng vô dụng,
Ai kêu anh là đứa ngốc bất trị,
Anh thích em, đối với em tốt, với anh mà nói cũng đã thực hạnh phúc,
Chẳng sợ gì chỉ vì em cười với anh một lần, có nụ cười này đối với anh đã đủ rồi,
Cho đến lúc người em yêu xuất hiện mới ngừng lại,
Anh chỉ có thể đứng ở bên cạnh em,
Vì em trả giá tình yêu của mình, cũng đã thực hạnh phúc .
Anh không hy vọng xa vời,
Vĩnh viễn ở nơi có thể gặp em,
Vĩnh viễn ở nơi có thể nghe được em,
Anh sẽ không thay đổi, sẽ vẫn mãi đứng ở nơi đó,
Bởi vì anh yêu em.
Bởi vì anh là đứa ngốc.
Ta buông rũ hàng mi, ức chế vị chua xót trong cổ họng, ‘Kang ShinWoo, anh thật sự là cái đứa ngốc, thật sự để cho anh thống khổ cũngkhông quan hệ sao? Điều này có lẽ chính là sự khác biệt của chúng ta đi! Tôi không thể ủy khuất chính mình, cùng người mình yêu thương chờ đợingười họ yêu xuất hiện, tôi cũng vĩnh viễn không có cách nào làm đượcnhư vậy.’ Ta liếc mắt một cái nhìn cánh cửa đang đóng chặt, xoay ngườirời đi.
Vẫn là tìm không thấy anh, ta buồn bực bước xuống lầu, lại nhìn thấy Jeremy.
“Jeremy? Anh như thế nào ở trong này?” Ta cười đi qua.
“A! Jin Hee, em thật sự ở trong này a!”Jeremy cười phốc một cái nhảy qua đây.
“Tới tìm em sao?” Ta ôm lấy Jeremy, trìu mến hôn cái trán hắn.
“Đúng vậy!”Jeremy từ bên trong túi áo lấy ra rất nhiều viên thuốc,giống như hiến vật quý nói:“Cái này tất cả đều để cho em, em nhất địnhphải đặt ở trên xe nga, nếu khi nào không thoải mái là có thể lập tứcăn!”
Nhìn hộp thuốc đầy ắp Jeremy nhét vào trong túi áo ta, trong lòng tathật sự rất cảm động, trong mũi nảy lên một cỗ chua sót nghẹn ngào, tậptrung vào ánh mắt, ta thật sâu hít sâu mấy hơi thở, đè lại bàn tay hắn,ôn nhu nói:“Ăn cơm chiều rồi sao?”
“…… Còn không có!”Jeremy tính tình trẻ con gãi đầu, cúi đầu nói.
Ta giơ bữa tối trong tay lên, đối với Jeremy nói:“Em mời anh ăn cái gì a!”
“Hảo nga hảo nga!”Jeremy vỗ tay kêu lên.
Lôi kéo Jeremy ngồi xuống ghế dài dưới tàng cây, đem đồ ăn bày ra, làm cái thủ thế mời,“Ăn đi!”
“Kia, ta ăn đâu!”Jeremy nháy đôi mắt ướt sũng của hắn nhìn ta, cúi đầu dùng cơm.
Nhìn bên miệng hắn bất giác dính chút nước canh, ta cười lấy khăn tay ra giúp hắn chà lau, Jeremy cười cong khóe mắt, tựa đầu để sát vào ta,mặc cho ta chà lau.
Jeremy đột nhiên sửng sốt, ánh mắt nhìn lại phía sau ta.
Ta quay đầu, chỉ nhìn Mi Nam cùng Shin Woo đang sóng vai đứng đó.
Ta cười hô:“Mi Nam, Kang Shin Woo!”
“Jin Hee!” Mi Nam cười bước lại đây, thăm dò nhìn đồ ăn bày trên ghế.
“Thực trùng hợp a!” Kang Shin Woo đi đến ta trước mặt cười gật đầu.
“Chỗ tôi nơi đó có một chút lá trà mới, lần sau đem qua cho anh!” Tanhìn Shin Woo, bình tĩnh nói xong. Nhìn đến vẻ mặt thèm nhỏ dãi của MiNam, ta gắp một khối trứng chim cuốn bỏ vào miệng của cô ấy, cườinói:“Anh hai có nói qua, Mi Nam thực thích ăn trứng chim cuốn nga!”
“Thật vậy chăng? Anh cả nói ?” Mi Nam mong đợi nhìn ta.
Ta gật gật đầu, cười nhìn chằm chằm Mi Nam trên mặt nổi lên dấu vết ửng đỏ.
“Jin Hee, ngày mai chúng ta sẽ đi quay ngoại cảnh để lên tạp chí, đến cùng nha đến cùng nha!”Jeremy bắt lấy tay của ta, làm nũng nói.
“Ngày mai a!” Ta nghĩ một chút, vuốt tóc Jeremy nói:“Em nhất định sẽ bớt thời gian đi qua .”
“Nhất định?”Jeremy ngẩng đầu xác nhận đến.
Ta gật đầu,“Đúng vậy, nhất định!”
Jeremy nhận được cam đoan xong, lại vùi đầu ăn cơm.
“Hai người còn chưa có ăn cơm đi! Chúng ta sẽ không làm chậm trễ haingười chứ!” Ta ngẩng đầu, nhìn Mi Nam cùng Shin Woo, cười nói.
“Đúng vậy, anh Shin Woo, anh không phải muốn em mời anh ăn cơm sao?” Mi Nam gõ đầu, nhìn Shin Woo nói.
“Chúng ta đây đi thôi!” Shin Woo giữ chặt bàn tay Mi Nam, đối với chúng ta gật đầu cáo từ.
Jeremy nghiêng đầu nhìn bóng dáng đẹp trai của Shin Woo, lại nhìn ta, tò mò hỏi:“Anh Shin Woo thích Mi Nam sao?”
“Em nghĩ đúng vậy nha!” Ta gật gật đầu, bổ sung nói:“Thế nhưng Mi Nam tựa hồ đối với Kang Shin Woo không thích giống như vậy đâu!”
“Phải không?”Jeremy lại nhìn phương hướng ly khai của hai người, lẩm bẩm nói:“Anh Shin Woo hảo đáng thương a!”
“Vậy còn anh?” Ta nâng khuôn mặt Jeremy, nói đùa:“Jeremy của chúng ta, thích Mi Nam sao?”
“Thích a!”Jeremy thốt ra, lại đỏ mặt lắc đầu thanh minh nói:“Khôngđúng không đúng, không phải giống như cái loại anh Shin Woo thích nàya!”
“Thật vậy chăng?” Ta mở to hai mắt nhìn Jeremy, hy vọng nhìn ra điểmkì lạ của hắn, nhưng không có. ‘Xem ra, hắn thật sự không có yêu thượngMi Nam, chuyện này thật tốt, sẽ không phát sinh một màn trên xe côngthượng kia làm cho cõi lòng người chua xót .’ Ta yên tâm nở nụ cười, đối với Jeremy giống như chiếu cố em trai, ta thật sự không hy vọng hắn bịthương.[TNN: mặc dù "chị" lúc này nhỏ tuổi hơn người ta. ~~^_ ~~]
“Jeremy, nếu có người mà anh thích giống như cái loại thích của ‘Kang Shin Woo ’ này a, nhất định phải nói cho em biết nga!” Ta vươn tay vuốt nhẹ mái tóc màu vàng trơn bóng mềm mại của Jeremy, “Jeremy là người mà Jin Hee muốn hảo hảo đối đãi giống như người nhà, là em trai cho nên,nhất định phải nói cho Jin Hee biết nga!”
Jeremy vẻ mặt còn thật sự nghiêm túc nhìn ta, kiên định gật đầu,“JinHee ở trong lòng Jeremy, vẫn đều tồn tại như là một người chị, vẫn đềulà như thế!”Jeremy để sát thân mình, ôm lấy ta.
Vỗ về tựa vào trong lòng Jeremy, trong lòng rất kiên định,‘Jeremy,trừ anh trai ra là người thứ nhất mà Jin Hee muốn hảo hảo đối đãi đâu.’
Chương 19: tình yêu vô vọng
Trong nỗi buồn tiễn đưa Tuệ Tĩnh, ta lái xe chạy nhanh tới hiện trường quay.
Sáng sớm, cả người Tuệ Tĩnh thất lạc đi tới nhà tìm ta, nguyên nhânlà vì Goo Jun Pyo đã thật lâu không liên hệ với cô nàng, Tuệ Tĩnh luônluôn độc lập cường hãn lại bắt đầu lo được lo mất, cô ấy thật sự yêuthượng Goo Jun Pyo, yêu rất sâu.
Ta gọi điện thoại cho Lý Luật, cô ấy đang trao đổi sinh ở Macao, đối với ‘tập đoàn Thần thoại’ ở Macao có vẻ hiểu biết.
** QT dịch: màu kinh. Tiếu chém đấy nha, bạn nào biết để lại đáp áp cho bạn để bạn chỉnh sửa nha.
Từ trong miệng Lý Luật, biết được ‘tập đoàn Thần thoại’ bị khủnghoảng tài chính, nên cùng cùng ‘tập đoàn JK’ đám hỏi, mà ‘Thần thoại’đột nhiên gặp nguy cơ, trong chuyện này ít nhiều có vài phần kỳ quái. Ta nhắc nhở Lí Tuệ Tĩnh, tin tưởng nàng nhất định sẽ điều tra rõ ràng mọichuyện.
Tuệ Tĩnh, Lý Luật, ta, chúng ta ba cái cô hồn trong thế giới này, từthật lâu về trước, tình cảm đã rất thân thiết tuy rằng mội người đều tựmình có năng lực tương đối, thế nhưng không tự giác luôn đem đối phươngvào phạm vi bảo hộ của chính mình. Tuệ Tĩnh, chúng mình sẽ bảo hộ bạn,bao gồm cả tình yêu của bạn.
Ta tựa hồ đã đoán được sự thay đổi trong tương lai ……
Đuổi tới quay chụp nơi sân, lại vượt qua hạ mưa rào có sấm chớp, ta miễn cưỡng khen đi vào phòng nghỉ.
“Jin Hee! Cô tới sao!” Ứng phó với đám phóng viên khiến cả đầu chángváng, giám đốc Ann nhìn thấy ta, nở nụ cười thầm oán nói:“Những ngườiphóng viên này a, thật là, hôm nay rõ ràng là Mi Nam chụp ảnh lên báo,cố tình muốn hỏi vấn đề bạn gái của Shin Woo, tôi nói đến miệng khátlưỡi khô a!”
Ta lương thiện am hiểu ý người cầm qua chai nước khoáng,“Anh nghỉ ngơi đi! Vất vả rồi!”
“Cũng không có gì, làm chuyện chính mình thích, cho dù có vất vả cũng nguyện ý,” Giám đốc Ann ngồi vào ghế dựa, mắt liếc tấm áp phích rộngtreo trên tường một cái, cười nói:“Nhìn những đứa nhỏ này trưởng thànhđứng lên, thật sự là chuyện thực vui mừng, hiện tại hy vọng có thể theosau Mi Nam náo nhiệt thêm vài năm, như vậy tâm nguyện của tôi cũng đãviên mãn rồi.”
“Sẽ, bọn họ thế nhưng là nhóm nhạc rực rỡ nhất Châu Á đâu!” Ta cười an ủi nói.
“A, cô đi qua xem bọn hắn đi!” Giám đốc Ann cười dài quan tâm.
Ta gật gật đầu, nhận hảo ý của hắn.
Jeremy chính là đang nghiêng người ở trên sô pha, nhìn thấy ta đến gần, sáng lạn nở nụ cười.
Ta nhìn Jeremy trẻ con, bất đắc dĩ lắc lắc đầu,“Đứa nhỏ dài mà không lớn!”
“Mọi người đâu rồi?” Ta xem quanh bốn phía, hỏi.
“Bọn họ đi tìm Mi Nam !”Jeremy trả lời, ôm cánh tay của ta, bỉu môioán giận nói:“Xem đi, trời mưa mà em cũng không có đến xem anh quay!”
“Đúng vậy!” Ta cười dỗ dành nói:“Nhưng là Jeremy của chúng ta vô luận như thế nào đều là giống nhau, đẹp trai đáng yêu!”
Jeremy nâng cao đầu đắc ý cười.
“Em đi nhìn xem Mi Nam bọn họ, không cho phép anh đi loạn nga, bênngoài trời mưa rất lớn!” Nhìn thấy Jeremy đứng dậy lục đục đi theo ta,ta làm bộ nhướng mặt lạnh, uy hiếp.
Jeremy không cam lòng gật đầu tỏ vẻ không muốn, thế nhưng vẫn ngồi trở lại sô pha.
———— cảnh tượng chuyển hoán ——————–
Bên trong nhà ấm trồng hoa, Mi Nam cùng Shin Woo sóng vai ngồi đó, Mi Nam cố nén thống khổ, nước mắt vẫn là không nghe lời chảy xuống dưới.
Cô ấy mặc nữ trang, kịch bản phim trong màn mưa lúc này, cô ấy thaynữ trang, Shin Woo đi tới nhà ấm trồng hoa, thấy được Mi Nam vận nữtrang, vui vẻ trò chuyện. Nhưng là Tae Kyung xuất hiện, đánh vỡ khungcảnh tốt đẹp trước mắt, hắn bị Uhey cưỡng bức đi tới nhà ấm trồng hoa,thấy được Mi Nam cùng Shin Woo ‘hẹn hò’, Tae Kyung ghen ghét dữ dội,lạnh lùng đánh giá Mi Nam ‘không thích hợp, giả dạng thực buồn cười’,đối mặt với Uhey vũ nhục cùng Tae Kyung mắt lạnh, Mi Nam rốt cục cũngkhông thể tiếp tục kiên trì được nữa.
“Em làm chuyện không thích hợp, em làm ra chuyện thực buồn cười,” MiNam cánh môi phát run, giọng phát ra cũng run nhè nhẹ, lệ trào ra khóemắt, gột rửa lớp phấn trang trên mặ,“Trưởng thành bộ dạng dọa người,không có quan hệ, em phỏng chừng so với đứa ngốc còn muốn ngốc hơn!” MiNam cắn cánh môi,“Thật ngại anh Shin Woo, anh đi trước đi!”
“Đừng khóc!” Shin Woo nhìn Mi Nam thật lâu, gian nan mở miệng nói:“Đừng khóc vì Tae Kyung nữa.”
Mi Nam kinh ngạc nhìn Kang Shin Woo, há miệng thở dốc, không có phát ra âm thanh.
“Em bởi vì chuyện Tae Kyung khóc, bị anh phát hiện !” Shin Woo có chút cầu xin nói:“Em, không cần thích Tae Kyung!”
Mi Nam trừng mắt nhìn chằm chằm Shin Woo, trong mắt một mảnh bối rối.
“Anh không nghĩ xen vào giữa, khiến cho em càng thống khổ. Nhưng là,anh không nghĩ lại nhìn đến em cứ mãi khóc như vậy!” Shin Woo đôi mắt đỏ lên, ẩn ẩn có chút hơi nước.
“Em còn nghĩ đến chuyện mình nhẫn nhịn, che giấu thật tốt,” Rốt cụccũng tìm được thanh âm về, Mi Nam nức nở nói:“Anh Shin Woo như thế nàolại phát hiện?”
“Bởi vì anh luôn luôn chăm chú quan sát em!” Shin Woo thâm tình nói.
“Không, em sẽ xử lý tốt, thay bộ quần áo này, trở về thành một đứacon trai!” Mi Nam trốn tránh, không đi thăm dò thâm ý trong lời nói củaShin Woo.
Shin Woo bình tĩnh nhìn Mi Nam, máy móc rời khỏi nhà ấm trồng hoa.
Mưa ào ào trút xuống, Shin Woo đi vào trong màn mưa, thần sắc đờ đẫn……
Ta miễn cưỡng chống đỡ, đi đến nhà ấm trồng hoa, khi nhìn thấy vẻ mặt đờ đẫn của Shin Woo, ta dừng cước bộ, hắn ánh mắt rốt cục cũng nhìnthấy, ngây ngốc thất thần đứng tại chỗ.
Hai người nhìn nhau, cũng như thế tình thâm ý nùng [? tình ý lắng sâu], ta do dự một hồi, rồi đi qua, đưa tán dù che cho hắn.
“…… Phải đi về sao?” Ta bình tĩnh nói.
“…… Mời tôi uống trà đi!” Shin Woo khàn khàn nói:“Em không phải nói có lá trà mới hay sao?”
Ta cau mày, chậm rãi quay đầu nhìn về phía Shin Woo, trong lòng có chút không đành lòng.
“Trở về nhà trọ đi! Quần áo của anh đều ướt!” Ta kéo khóe miệng, miễn cưỡng đỡ lấy Shin Woo cùng nhau rời đi.
Trở lại nhà trọ nơi sinh hoạt của Shin Woo cùng anh hai, Shin Woo vềphòng trước đổi bộ quần áo, ta bắt đầu nấu nước. Thời điểm khi Shin Wooxuống lầu, nước đã sôi.
“Đây là bộ trà cụ em lần trước đưa qua!” Shin Woo đem trà cụ tẩysạch, cầm đến trước mặt của ta, trong mắt tựa hồ hơi hơi lộ ra chút lolắng.
“Anh tựa hồ không có dùng qua?” Ta nhìn bộ trà cụ liếc mắt một cái, không xác định nói.
“…… Bọn họ cũng không có uống trà.” Shin Woo cười khổ nói.
“Không cần miễn cưỡng, cười không nổi thì không cần phải miễn cưỡng.” Ta không hờn giận nhíu mi,“Ngay cả…… Tôi còn là hy vọng, anh có thểthẳng thắn thành khẩn đối mặt với tôi.”
Biết rõ đối phương tươi cười ôn nhu trong lòng lại lạnh lùng xa cách, lại vẫn hy vọng chính mình có thể nhận được đối đãi đặc biệt. Chỉ sợchính mình cũng là người như vậy, lại như trước ích kỷ hy vọng đốiphương bước từng bước về phía trước!
Sau khi làm xong mấy bước cơ bản, ta vì Shin Woo châm trà,:“Lần trước chưa có thời gian mời anh uống trà, hôm nay vừa lúc!”
Shin Woo nắm cái chén, thu hồi tươi cười, có chút thương cảm nói,“Nhớ rõ lần trước chúng ta đi uống trà, là ở ‘Minh động’.”
“……” Ta trầm mặc không nói, uống ngụm trà, tay buông cái chén mới mở lời:“Ân……”
“Em hỏi tôi có phải hay không thật thích Mi Nam, đáp án ngay lúc đó,em còn nhớ rõ sao?” Shin Woo thanh âm thực bình tĩnh, thế nhưng khiếncho lòng ta có cảm giác thật phức tạp.
“Nhớ rõ,” Ta cho thêm nước vào trong ấm trà , bình tĩnh nói:“Tôicũng nhớ rõ đã nhắc nhở trước với anh,‘Có một số việc càng lo lắngnhiều, sẽ mất đi rất nhiều cơ hội.’”
“…… Đúng vậy, tôi là cái ‘Đứa ngốc’!” Shin Woo tự giễu nói:“Cùng côấy cuống lần ‘Minh động’, em lại không biết nói là tôi; Mua giầy cùng cô ấy thổ lộ, cô ấy lại chạy tới an ủi Tae Kyung; Bao toàn bộ khách sạn,chuẩn bị hướng cô ấy thổ lộ, cô ấy lại lâm trận bỏ chạy; Dù có đầy ngậpphẫn nộ, thế nhưng khi nhìn đến nước mắt của cô ấy, cũng đều tan rã ……”Shin Woo mở to ánh mắt hồng hồng nhìn ta,“Cô ấy yêu Tae Kyung, tôi không có cơ hội !”
“Tôi cũng không thể cho ý kiến. Buông tay những lời này nói ra, chỉcó nhân tài mới có tư cách nói!” Ta giương mắt nhìn hắn, im lặng thưởngthức trà.
Không hề suy nghĩ chuyện của hắn có tốt hay không, không đi chú ý,không đi đồng tình, không đi cảm thụ, đem chính mình ngăn cách rất xa,ngăn trở tình cảm đối với hắn ở bên ngoài, mắt lạnh nhìn hắn thương tâm, ta không có năng lực, cảm tình gì đó luôn luôn đều là không thể nắmtrong tay, chuyện duy nhất ta có thể làm chính là không để cho chínhmình rơi vào.
Mặt trời đã trở về hướng Tây xa xăm, hoàng hôn thức tỉnh ánh vào khung cửa sổ đập vào mi mắt, ta nhẹ nhàng đứng lên.
“Em phải đi?” Shin Woo nhìn thấy ta đứng lên, khẩn trương nói.
“Là, tôi phải ra sân bay đón người.” Ta nhìn đồng hồ, cười nói.
“Tôi và em…… Quên đi,” Shin Woo tạm dừng một chút, sửa lời nói:“Em ở trên đường cẩn thận!”
———— cảnh tượng chuyển hoán ————–
Đến sân bay, sắc trời đã tối đen. Cửa ra, một người che kín mặt kéo hành lý đi ra, ta cười hướng người tới phất phất tay.
Người kia đi đến trước mặt ta, tháo mũ xuống, lộ ra nụ cười điên đảo chúng sinh, cũng cho ta một cái ôm,“Jin Hee!”
Ta vỗ vỗ lưng hắn, rời khỏi từ trong vòng ôm của hắn đến, cười nói:“Hoan nghênh về nước! Mi Nam!”
Thuê phòng trong ‘ Khách sạn Thần thoại ’, ta cùng Go Mi Nam ngồi đối diện, ta giơ chén rượu lên, “Mi Nam, hoan nghênh về nước!”
“Cám ơn!” Mi Nam cười đem rượu một hơi uống cạn sạch, nhìn ta nói:“Cô có an bài cái gì sao?”
“Ăn cơm chiều xong, cùng tôi đi đến công ty, anh trước làm quen hoàncảnh một chút! Ngày mai tôi sẽ bảo Mã Thất đem Gemma đi ra, hai ngườitrao đổi trở về.”
“Tôi tạm thời không nghĩ trở về nhóm.” Go Mi Nam áy náy nhìn ta.
“Anh nói cái gì?” Ta không thể tin nhìn Mi Nam.
“Tôi nghĩ trước khi quay về nhóm, điều tra rõ một chuyện,” Mi Namnhìn ta biểu tình nghi hoặc, cười khổ nói:“Tôi cùng Gemma, lớn lên vớnkhông có mẹ, chỉ mơ hồ biết được mẹ của chúng tôi là một ca sĩ, thờiđiểm ba ba còn trên đời, Hoa Mộ Lan có ghé đến nhìn chúng tôi vài lần,tôi thật sự thực chán ghét cái nữ nhân kia, đặc biệt ở thời điểm khibiết bà ta yêu ba ba tôi. Tôi cuối cùng cũng cảm thấy mẹ tôi rời đi cùng bà ta có liên quan.”
Mi Nam thở dài, tiếp tục nói:“Ba ba sau khi qua đời, chúng ta bị côđưa vào cô nhi viện…… Sau đó, tôi hy vọng chính mình thành danh, có thểhấp dẫn ánh mắt của mẹ, cho dù không được, cũng có thể tìm hiểu một íttin tức đến, chuyện sau đó cô cũng đều biết ……”
Chương 20: tùy duyên
“Nơi đó là được, đi vào trước làm quen hoàn cảnh một chút đi!” Từ trong xe nhìn bên trong công ty A.N xuyên qua bóng đêm.
Để Mi Nam trở về, đột nhiên cảm thấy vô cùng chờ mong.
Dẫn Mi Nam đi vào cửa, Mi Nam đột nhiên đem ta giữ chặt, cầm lấy bàn tay ta trốn sau hàng cây ven đường.
Ta nghi hoặc giương mắt nhìn lên, vừa vặn thấy được Kang Shin Woo vẻmặt vui sướng nắm bàn tay Gemma, nói nói cười cười tiêu sái đi ra, màGemma mặc nữ trang, thẹn thùng cúi đầu……
‘Bùm bùm’ ở trong nhịp tim đập cấp tốc nhìn theo bóng dáng Shin Woo bọn họ đi ngang qua trước mặt ta, càng lúc càng xa……
Ta hít một hơi thật sâu, chống lại ánh mắt nghi hoặc khó hiểu của Go Mi Nam, cười khẽ lắc lắc đầu.
“Mi Nam! Jin Hee!” Ta mới mang Mi Nam đi lên lầu, chợt nghe giọng nói hưng phấn của giám đốc Ann tiếp đón.
Ta cước bộ hơi hoãn, nhìn lại phương hướng giám đốc Ann……
Anh trai đứng ở bên người giám đốc Ann, lưng dựa lan can đứng nơi đó, ánh mắt làm ra vẻ lơ đãng miết đến Mi Nam phía sau ta, biến sắc, đứngthẳng thân mình, vẻ mặt nghi vấn nhìn ta, trong mắt lộ ra nghiêm khắc.
“Giám đốc Ann, Tae Kyung!” Mi Nam đi đến bên người giám đốc Ann, lạnh lùng chào.
“Mi Nam a!” Giám đốc Ann nâng tay vỗ vỗ bả vai Mi Nam, đột nhiên nhíu nhíu mày.
Tâm của ta bỗng nhiên treo trên cành cao cổ họng đằng hắng, sợ giám đốc Ann phát hiện ra điều khác thường.
Hắn buông cánh tay quàng ở trên vai Mi Nam, ngạc nhiên nói:“Mi Nam a, xem ra Shin Woo thực thích muội muội của cậu, lễ vật cầu hôn là đôigiày cao gót, xem ra là muốn làm cho cô ấy trở thành cô bé lọ lem.”
Nhìn thấy giám đốc Ann cũng không có bởi vì Go Mi Nam thân tăng caomà nghi ngờ, ta âm thầm nhẹ nhàng thở ra. Mà khi hắn nhắc tới lễ vật cầu hôn của Shin Woo, trong lòng lại vô cớ một trận phiền muộn.
Ta vuốt nhẹ trán, điều chỉnh tốt cảm xúc, chậm rãi giương mắt.
Khi nhìn sang bộ dáng ghen tuông mà quyệt miệng của anh, lại không khỏi thở dài.
‘Xem ra anh em chúng ta, thật đúng là người cùng cảnh ngộ a!’
Cáo biệt giám đốc Ann, ta cùng Go Mi Nam im lặng đi theo phía sau anh trai, anh cũng không quay đầu lại hướng phòng tập luyện đi đến.
“Oành” Ta cùng Go Mi Nam mới vừa đi vào phòng tập luyện, anh đã đem cửa đóng thật mạnh, cũng khóa lại.
Ta vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn Go Mi Nam, thè lưỡi, chuẩn bị nhận lấy ‘Áp khí ’ của anh trai khó mà có ý kiến .
“Các ngươi là không phải thiếu tôi một lời giải thích đi!” Anh hai tay ôm vòng, tựa vào cạnh cửa, tức giận nói.
“Anh, hắn chính là Go Mi Nam chân chính!” Ta đảo mắt sang Go Mi Namliếc một cái, chạm được ánh nhìn nhìn chằm chằm của anh trai, nhanhchóng cúi đầu.
“Sau đó đâu?” Anh không cho là đúng nhíu mày,“Có thể nói một chút cho tôi biết, cái trọng điểm gì đó sao?”
Ta nhún nhún vai, ra vẻ thoải mái nói:“Em lần trước thời điểm trở vềMĩ quen biết hắn, hắn vừa vặn đã ở bệnh viện tư thánh Drew nhận trịliệu.”
“Vậy còn cậu? Go Mi Nam! Cậu nói như thế nào?” Anh trai trừng ta liếc mắt một cái, ngược lại hướng Go Mi Nam tiến hành thế công kích.
“Tôi từ đầu cũng không biết quản lý Mã tìm Gemma thế thân tôi, là Jin Hee nói cho tôi biết, tôi cũng vì vậy mà liên lạc được với cô ấy, mớibiết một ít tình huống của Gemma.”
Mi Nam nhìn anh trai, hoàn toàn không đem anh nổi giận để vào mắt,hắn xấu xa gợi lên khóe môi,“Anh yên tâm, tôi cũng không nghĩ tới sớmnhư vậy về nhóm, công diễn là tâm huyết của Gemma, tôi sẽ đợi cho cô ấyđem hết thảy mọi thứ hoàn thành !”
Anh trai không được tự nhiên chuyển mắt, nhìn thấy trên lỗ tai hắn nhiễm màu phấn hồng khả nghi, ta cúi đầu nghẹn cười.
“Mi Nam, anh đi trước ở trên xe chờ tôi, tôi cùng anh trai có chút chuyện muốn nói.” Ta đem cái chìa khóa xe đưa cho Mi Nam.
Mi Nam gật gật đầu, nhận cái chìa khóa cất bước đi ra.
“Anh hai thích Gemma,” Nhìn thấy khuôn mặt lạnh lẽo nghiêm túc củaanh có ý định phản bác, ta trách móc nói:“Em biết hết, anh hai đừng nóisạo!”
Anh không phục nhìn ta, không được tự nhiên quay mặt đi.
“Anh, tạm thời đừng để cho những người khác biết tin tức Go Mi Namtrở về được không? Ngay cả Gemma cũng không có thể nói, em nghĩ anh cũng không hy vọng Gemma sớm rời đi như vậy đi!”
“…… Dù sao cái Go Mi Nam kia, sớm hay muộn cũng phải về đến.” Anh trai chần chờ trong chốc lát, ra vẻ không thèm để ý nói.
“Nếu sợ Gemma rời đi, kia anh liền cố gắng thêm sức lực, đem Gemmamang tới tay,” Ta dừng một chút,“Về phần chuyện của Kang Shin Woo cùngGo Gemma, cả em với anh đều biết chính là diễn trò mà thôi!”
Nhìn trên mặt anh có chút không hờn giận cùng không kiên nhẫn chợtlóe qua, ta cười khẽ phất tay nói:“Như vậy, anh hai, tạm biệt !”
……
Tae Kyung ngóng nhìn top ‘100!’ trên màn hình thật lâu, ôm con heothỏ trong lòng. Hồi tưởng một màn nhìn thấy Mi Nam ở tu đạo viện, kiênđịnh nói:“Go Mi Nam!”
Tae Kyung một chút lát sau, khóe môi hơi hơi gợi lên, tình thế bắtbuộc nói:“Không, Go Gemma, tôi cho phép cô thích tôi, không chỉ là thích giọng ……”
……
“Chúng ta lúc này nên đi chỗ nào?” Ta vừa ngồi vào trong xe, Go Mi Nam nghiêng đầu qua, từ từ hỏi.
“Đương nhiên là đưa anh đi đến khách sạn a?” Ta không hiểu tò mò nhìn Go Mi Nam liếc mắt một cái.
“Please,” Go Mi Nam cho ta một cái xem thường,“Tuy rằng người quenbiết Go Mi Nam không nhiều lắm, nhưng cũng không phải là không có, vào ở trong khách sạn, nếu bị người có tâm nhìn đến, cái này quả rất phiềntoái ……”
“Vậy anh muốn thế nào? Cũng không thể để anh vào ở trong ngôi nhà của A.N.Jell a?” Ta không cam lòng yếu thế trừng mắt nhìn hắn liếc mắt mộtcái.
“…… Nghe nói chỗ ở của cô cách nơi này rất gần, tôi cho dù ở gần đâyxuất hiện cũng không có người nào sẽ hoài nghi tôi đi!” Go Mi Nam trongmắt lộ ra tinh quang, ngón trỏ tay phải chậm rãi hai ba phát vẽ nên nétvẽ thật đẹp.
Ta không nói gì thở dài, nhận mệnh đi về nhà trọ.
……
Ngày hôm sau buổi sáng, ta sau khi ăn mặc chỉnh tề, đi vào phòng ăn.
“Buổi sáng tốt lành! Mau tới ăn đi! Tôi cũng không biết cô thích ăncái gì, liền nhiều làm chút!” Go Mi Nam vây quanh người chiếc tạp dề,tay trái mang bao tay, tay phải cầm cái xẻng.
“Anh thật đúng là không xem chính mình như người ngoài nha!” Ta oán trách nói.
Nhìn trên bàn cơm phong phú món ăn, trong lòng không khỏi một trậncảm động, đây là lần đầu tiên, lần đầu tiên có người làm bữa sáng chota, nhưng là không nghĩ tới sẽ là Go Mi Nam.
Ta ngồi ở trên ghế, hưởng thụ sự phục vụ của Mi Nam.
“Trứng muốn như thế nào, chín 10 phần đi?” Mi Nam cầm cái xẻng, làmcái động tác ga- lăng, trang bị bản tạp dề đáng yêu, rất là buồn cười.
“Một nửa đi !” Ta cười đáp.
Hắn đem trứng gà đặt vào trên dĩa trước mặt của ta, tươi cười cởi tạp dề xuống, nói:“Vậy cô ăn trước đi! Tôi đi luyện tập xong rồi sẽ ăn!”
Ta sửng sốt, khó hiểu nói:“Tôi một người ăn?”
“Không có việc gì, cô ăn trước đi!” Nói xong, Mi Nam đã đổi xong giày, đi ra ngoài rồi.
Nhìn cánh cửa bị đóng lại, ta sững sờ chọc vào miếng trứng trên dĩa, trong lòng thoáng có chút mất mát.
“Leng keng” chuông cửa vang lên, ta cười chạy tới mở cửa, cao hứng kêu tên Mi Nam.[TNN: mình thích anh này rồi nha, ga-lăng. Có tình cảm với chị nhưng chậm ~ tại anh ý không truy gì cả]
Cửa mở, thế nhưng là Tuệ Tĩnh ôm đống lớn tư liệu.
“Huệ Tĩnh?” Ta lấy lại tinh thần, mời cô ây đi vào trong phòng.
Tuệ Tĩnh buông tư liệu trong lòng, trịnh trọng thỉnh cầu nói:“Jin Hee, xin cậu giúp mình một chuyện!”
Ta tay bưng trà ngưng lại một chút, kinh ngạc hỏi:“Tuệ Tĩnh, xảy ra cái chuyện lớn gì sao?”
“Mình hy vọng cậu âm thầm thu mua ‘tập đoàn ND’!” Tuệ Tĩnh nghiêm túc nói.
Ta khiếp sợ nhìn cô ấy, tập đoàn ND, vì cái gì? ND không phải là công ty của mẹ Huệ Tĩnh sao? Huệ Tĩnh không phải người thừa kế của ND sao!
“Mẹ mình đang âm thầm thu mua ‘tập đoàn Thần thoại’, nguy cơ của thần thoại là do mẹ của mình một tay thúc đẩy. Cho nên, mình mới nhờ cậu tạm thời tiếp nhận công ty của mình, dùng hết thảy phương pháp, âm thầm thu mua cổ phiếu tập đoàn ND!” Tuệ Tĩnh giải thích nói.
Ta đứng thẳng thân mình,“Vì Goo Jun Pyo, bạn xác định muốn làm như vậy!”
Tuệ Tĩnh gật gật đầu kiên định đáp:“Mình không thể để cho mẹ hủy đitương lai của mình cùng với Goo Jun Pyo!” Cô ấy nhìn ta, cười nói:“Mìnhsẽ đi Macao, mình sẽ không để cho bất luận kẻ nào thương tổn Jun Pyo,Jun Pyo là của mình, người khác nghĩ cũng đừng nghĩ!
Ta đảo mắt nhìn qua tư liệu Tuệ Tĩnh mang đến, sợ hãi than nói:“Oa, Tuệ Tĩnh! Này thế nhưng đều là sản nghiệp của bạn nha!”
“Kỳ thật mình cũng không có làm cái gì, cơ hội đi! Mình nghĩ nếu đổithành cậu hoặc là Lý Luật, nhất định so với mình làm càng tốt hơn.” TuệTĩnh cười nói:“Cậu đừng nói là đã quên, cậu thế nhưng là chuyên vụ a,việc này liền giao cho cậu vậy!”
“Yên tâm! Cậu liền an tâm xem trọng Goo Jun Pyo của cậu đi! Tựa nhưlời nói của bản thân cậu vậy, chuyện khác đương nhiên sẽ do mình giảiquyết!” Ta từ trong đống tư liệu nhô đầu ra, vỗ vỗ bả vai Tuệ Tĩnh.
Nhìn bữa sáng phong phú trên bàn liếc mắt một cái, lôi kéo Tuệ Tĩnh cùng nhau chia sẽthành quả lao động của Go Mi Nam.
Ta nhìn văn kiện trước mắt chồng chất như núi, cười thở dài,‘Chuyện của anh hai cùng Gemma, liền xem tạo hóa của bọn họ đi!’
‘…… Về phần Shin Woo,…… Tùy duyên đi!’
Đọc tiếp Đứa Ngốc, Em Yêu Anh phần 5