Chương 21: hiểu rõ tâm sự
Nhìn gương mặt xinh đẹp xuất hiện ở đây, Jeremy trong lòng tức tốihối hận lại bất đắc dĩ, ‘Mi Nam a! Cậu vì cái gì ở thời điểm mấu chốtnhư vậy trở về đâu!’
Jeremy hung hăng trừng mắt nhìn người đang đứng ở một bên liếc mắtmột cái, vẻ mặt sợ hãi cùng thương hại nhìn Tae Kyung cùng Shin Woo,trong lòng nói thầm : ‘Anh a, anh có thể nói cho em biết, anh rốt cuộcbỏ thêm cái nguyên liệu gì vào a! Để trong lòng em có chút chuẩn bị a!’
Jeremy ánh mắt ‘Sưu’ tập trung ở Uhey một bên xem diễn ,‘Đây là ‘rắn rết mỹ nhân’ mà Jin Hee nói đi!’
Jeremy nhìn pháp trường Uhey bình thường thong thả nay nổi lên sónggió cuồn cuộn, âm thầm nuốt ngụm nước miếng, nhắm mắt lại đem ‘thực vật’ đưa vào trong miệng……
Ta mới vừa đi vào phòng khách, liền nhìn thấy một màn Jeremy anh dũng hy sinh, vội vàng hô,“Jeremy!”
Jeremy nghe được thanh âm của ta, như được đại xá, nhanh chóng cầmdĩa ăn trong tay ném xuống, chân bước nhanh lẻn đến bên người của ta, ôm lấy cánh tay của ta, cách một lớp quần áo giống như còn có thể cảm giác được bàn tay lạnh run của hắn, không biết là bị dọa, hay là hưng phấn! [TNN: bựa...khiến ta sợ ~~^.^~~]
“Uhey tiểu thư, đã lâu không thấy a!” Ta lấy tư thái chủ nhân, cười đối ‘kẻ đầu sỏ gây nên’ nói.
“Hwang tiểu thư, xin chào!”Uhey không cam lòng không muốn trả lời .
“Jeremy, ánh mắt của anh làm sao vậy? Như thế nào hồng như vậy a?” Ta quay đầu, sủng nịch nhìn đến Jeremy tránh ở ta bên người, kinh ngạcphát hiện trong ánh mắt hắn kia không phải hồng bình thường mà ẩn ẩn tơmáu.
“Không có gì ! Chính là vừa rồi thời điểm bóc củ hành tây, không cẩn thận bắn vào trong mắt.”Jeremy xoa xoa mắt, giải thích nói.
Nhìn sang Tae Kyung với vẻ mặt quan tâm, cười nói:“Anh hai, em mangJeremy đi rửa sạch một chút,” Vừa lôi kéo Jeremy đi vài bước, rồi lạiquay đầu nói:“Đúng rồi, em còn chưa có ăn cơm trưa đâu!”
Giúp Jeremy thu thập xong xuôi đi xuống lầu, trong nhà ăn chỉ còn lại có nh trai xinh đẹp, ta đi đến vị trí bên người anh trai, vừa vặn nhìnthấy ảnh chụp trên bàn: Kang Shin Woo đang nhìn với Mi Nam ánh mắt phứctạp, mà Mi Nam không hề biết vẫn cười nói.
Jeremy kéo kéo tay áo của ta, ta lấy lại tinh thần, ngồi giữa Jeremy cùng anh trai.
Jeremy giống như hiến vật quý nói:“Jin Hee! Nếm thử cai này, đây làcây cải củ tẩm ướp chua ngọt mà mẹ anh từ Anh quốc gủi đến, thử xem ănđược không. Mi Nam, cậu cũng nếm thử đi!”
Khi Kang Shin Woo đi vào trong cước bộ dừng lại một chút, lại rất nhanh đi đến, ngồi vào chỗ ngồi, vùi đầu lẳng lặng dùng cơm.
Anh Tae Kyung có chút ghét bỏ nhìn quả trứng vàng, quyệt miệng nói:“Lần sau vẫn là không cần chín một nửa đâu.”
Ta cười từ trong chén của anh lấy quả trứng ra, lại rót một ly nướcsôi đặt ở trên tay hắn, anh vừa lòng nhíu mày, cúi đầu dùng cơm.
Shin Woo nhanh chóng ngẩng đầu nhìn ta cùng anh trai liếc mắt một cái, sau đó lại tự mình xoay chuyển tầm mắt.
Sau khi ăn xong, ta cùng Jeremy ôm đồm công tác dọn dẹp, Kang Shin Woo pha trà, mà anh trai ngồi ôm đầu chán chường.
Động tác Jeremy dừng một chút, nghi hoặc nhìn về phía ta.
“Làm sao vậy?” Ta buồn cười nhìn Jeremy liếc mắt một cái, tiếp tục công tác.
“Cũng không có gì, chính là, cảm giác em có chút kỳ quái, lại…… Dùsao cũng không thể nói rõ!”Jeremy trầm tư suy nghĩ, buồn rầu cau mày.
“Có cần phụ giúp sao?” Kang Shin Woo ôn nhu cười, ý đồ tranh công việc ở trong tay ta.
“Không cần, đều sắp xong rồi.” Ta lễ phép cự tuyệt.
Shin Woo ngượng ngùng cười, nhún vai, tránh ra.
Lúc này, Uhey xô đẩy Mi Nam đi vào, Shin Woo quay đầu lại, khi nhìnđến giầy trên chân Mi Nam, khiếp sợ thật lâu nói không ra lời.
“Anh Shin Woo?” Mi Nam không rõ nguyên nhân, nhìn thấy biểu tình Shin Woo ngốc lăng, thử kêu.
“Tôi nhìn thấy anh mua đôi giày này lại không dám lấy ra, thật sự rất muốn biết là đưa cho ai, cho nên mượn đi xem thử một chút.” Uhey vẻ mặt xem kịch vui cười nói:“Thế nhưng Go Mi Nam mặc vừa vặn!”
Ta vô lực chống cái bàn, trong lòng ê ẩm lạnh run, trong mắt một mảnh nóng bỏng, ta thừa nhận, ta ghen tị, ghen tị Go Mi Nam, đây là hỗn loạn của sự hận ý cùng ghen tị, đối, chính là ghen ghét: Vì cái gì cô taluôn đơn thuần đến nỗi gần như là ngu ngốc, vì cái gì cô ta nhìn khôngra được là anh trai cùng Shin Woo là yêu thượng mình, lại vì cái gì, hắn lại yêu thượng người như cô ta như vậy ……
“Tôi nhìn thấy xem ra là anh mua đã lâu, như thế nào không có tặng đi đâu?”Uhey giả nhân giả nghĩa hỏi.
Bàn tay Shin Woo run run nắm chặt, giương mắt nhìn phòng bếp liếc mắt một cái, lại cứng ngắc thu hồi ánh mắt.[TNN: anh ấy tặng cho Jin Hee giờ thấy chị ấy như thế **chỉ chỉ lên trên** giận - lo..thế mà tưởng anh mua cho Go Mi Nam]
Mi Nam cũng đã ý thức được có vấn đề, áy náy cởi giầy, luôn miệng giải thích.
Anh trai phẫn hận nhìn Uhey, đem cô nàng kéo đi ra ngoài.
Jeremy lo lắng tiêu sái đến bên người Kang Shin Woo, nhẹ giọng hỏi:“Anh à, không sao chứ!”
Shin Woo ánh mắt hơi hơi phiếm hồng, run run nỉ non nói:“Sớm biết, còn không bằng ném đi!”
Shin Woo máy móc xoay người, nhìn thoáng qua bóng dáng thờ ơ trongphòng bếp,“Mi Nam a, cậu giúp tôi ném đi!”, nói xong nặng nề bước chânđi khỏi.
Mi Nam cầm đôi hài, áy náy đuổi theo Kang Shin Woo……
Jeremy thở dài, chợt nhớ tới phòng bếp.
“Jin Hee!”Jeremy khiếp sợ nhìn ta, kỳ lạ kêu tên của ta.
“Jeremy!” Ta nghẹn ngào gọi tên hắn, lung tung lau đi nước mắt trên mặt.
“Jin Hee!”Jeremy thần sắc phức tạp nhìn ta.
“Không có quan hệ, Jeremy,” Ta cười thở dài,“Chính là cảm thấy, tìnhyêu, loại sự tình này, thật sự là thực phiền toái, hảo…… Chán ghét……”
“Jin Hee…… Thích…… anh Shin Woo ……”Jeremy nhìn ta, cười khổ chậm rãi nói.
“…… Thực rõ ràng sao?” Ta chua sót thản nhiên cười cười.
Jeremy ôm lấy ta, làm cho ta tựa vào ngực hắn, nhẹ nhàng vỗ lưng ta.
“Vừa mới bắt đầu, chỉ là có chút kỳ quái, tuy rằng anh cũng khôngphải thực thông minh, nhưng là cảm giác của anh cũng còn linh mẫn ……Thẳng đến vừa rồi, anh mới xác định nghi ngờ của chính mình.”
Jeremy tiếp tục nói:“Em đối với anh, tựa như người nhà giống nhau,cho nên, em không tránh cũng không ngại cùng anh thân cận, có khi, anhthậm chí cảm thấy, anh so với anh Tae Kyung càng giống người nhà của emhơn!”
“Đối với Mi Nam, sau khi biết cô ấy là thân phận nữ, anh sẽ biếtnguyên nhân mà em bảo hộ cô ấy.”Jeremy thở dài,“Tất cả mọi người bêntrong, chỉ có với anh Shin Woo, em đối với hắn, thủy chung vẫn duy trìkhoảng cách, tổng luôn cảm thấy em đối với hắn là không đồng dạng giốngnhư vậy. Hiện tại xem ra, thật là bất đồng đâu……”
“Jeremy, cám ơn anh!” Ta vòng tay ôm lấy Jeremy, âm thầm may mắn,ngay cả……ta còn có tình cảm của Jeremy, ta sẽ quý trọng cả đời .
“Jeremy, em sẽ rời đi một đoạn thời gian.” Nhìn Jeremy bất an nhíumi, giải thích nói:“Không phải trốn tránh, em thật sự có việc phải làm,em ngày mai sẽ đi Phủ Sơn xử lý một chuyện. Anh yên tâm, em sẽ tốt hơnthôi.”
“Phủ Sơn sao?”Jeremy nhãn tình sáng lên, vui vẻ nhảy dựng lên,“Anh nghe nói nhà của anh Shin Woo ở ngay tại Phủ Sơn!”
“Jeremy……” Ta kéo dài âm điệu, bất đắc dĩ hô tên đứa nhỏ trước mắt.
“Em hy vọng anh có thể hiểu được!” Ta nghiêm mặt nói:“Chỉ cần KangShin Woo còn yêu Mi Nam, em sẽ không, cũng không nghĩ muốn chen chân.Tình yêu là của hai người, tình yêu nhiều hơn hai người, rất vất vả, rất phức tạp, em tình nguyện không cần. Em muốn là……‘người nguyện một lòng, đầu bạc không phân ly.’”
Ta nửa thật nửa đùa nói:“Ở trên phương diện cảm tình, em có chứng khiết phích, có lẽ so với anh trai càng nghiêm trọng, ha ha!”
“Vậy em khi nào thì đi?”Jeremy từ trong ngăn lạnh cầm vật hắn yêu nhất — nước trái cây, đưa cho ta.
“Sáng ngày mai.”
“Jeremy! Đừng lo lắng cho em! Em thích Jeremy vui vẻ, không lo khôngnghĩ.” Nhẹ nhàng đặt đầu kề trên vai Jeremy,“Nếu bởi vì em mà làm choJeremy lo lắng, em sẽ tự trách.”
“Được rồi!”Jeremy bắt lấy tay của ta, bĩu miệng nói.
Thời điểm trở lại nhà trọ, đã là buổi chiều .
Vừa lấy cái chìa khóa ra, cửa liền tự động mở, ta bị Go Mi Nam độtnhiên ló ra hoảng sợ, lúc này mới ý thức được trong nhà còn một ngườinữa.
“Anh làm sao vậy?” Nhìn thấy vẻ mặt Go Mi Nam suy nghĩ sâu xa, ta tò mò hỏi.
“Tôi hôm nay đi hỏi thăm qua, Hoa Mộ Lan đã đi tìm Gemma, phải nhưthế nào để cho em ấy biết là viết cho mẹ đâu?” Go Mi Nam buồn rầu nói.
“Anh cứ trực tiếp nói cho cô ấy không phải là được rồi hay sao.” Ta không cho là đúng nói.
“Tôi muốn là chứng cớ, là để cho mọi người, cô, tôi, Gemma bao gồmHoa Mộ Lan cùng Hwang Tae Kyung tin tưởng! Hiện tại mấu chốt, đã khôngphải chuyện ai hát ca khúc này thủ, mà là, người chân chính sở hữu nó là ai, mới chính là vấn đề!”
“…… Tôi hiểu được!” Ta cầm lấy điện thoại, gọi điện thoại cho giám đốc Ann.
“Giám đốc Ann sao? Tôi là Jin Hee!”
“Ngài có thể giúp ta hẹn với tiền bối Kim Chun Hee sao?”
“Tốt, vậy phiền toái ngài ! Tạm biệt!”
Chương 22: ngẫu nhiên gặp mặt ở Phủ Sơn
“Cần tôi đưa cô đi ra sân bay sao?” Go Mi Nam kéo hành lý của ta, nhu hòa cười.
“Không cần, tôi cũng không phải lần đầu tiên một mình làm việc,” Tado dự dừng lại một chút, ngẩng đầu nhìn đôi mắt quen thuộc của MiNam,“Đã gặp Kim Chun Hee tiền bối cũng đã biết rõ chuyện năm đó, bướctiếp theo, anh có tính toán gì không?”
“Jin Hee, cám ơn cô!” Mi Nam buông hành lý ra, cảm kích ôm lấyta,“Những chuyện kế tiếp, còn cần sự hỗ trợ của cô, chờ cô trở lại sẽnói cho cô biết!” Mi Nam buông ta ra, vỗ vỗ bả vai của ta,“Tốt lắm, tạmbiệt!”
Mi Nam mới vừa đi, một chiếc Audi r8 màu xanh ngọc đứng ở trước mặtcủa ta, anh hai từ trên xe đi xuống, tiếp nhận hành lý của ta, bỏ vàotrong cốp, xong xuôi liền nói:“Lên xe đi!”
Ta ngoan ngoãn ngồi vào trong xe, thắt đai an toàn, chột dạ hỏi:“Anh như thế nào biết em rời đi?”
Anh trai trách cứ nhìn ta liếc mắt một cái,“Jeremy nói,” Anh trầm mặc khởi động xe,“Shin Woo bọn họ cũng sẽ đi Phủ Sơn, không biết hai người các ngươi có thể gặp nhau hay không,” Anh trai phút chốc dừng lại, thởdài nói:“Thực khiến cho người ta lo lắng a!”
“Anh có phải đã biết, người Shin Woo thích là Mi Nam đi!” Ta thở dài, từ từ đem ánh mắt chuyển hướng ra ngoài cửa sổ, không đợi anh hai trảlời, ta nói đâu đâu:“Ngày đầu tiên Gemma đến, hắn liền phát hiện ra bímật nữ sinh của cô ấy.
Nhưng là hắn không có lập tức vạch trần, chính là yên lặng quan sátcô ấy, coi đây là hứng thú đi. Nhưng là hắn lại không biết, đâylà chuyện phi thường nguy hiểm, bởi vì hắn yêu thượng cô ấy.
Từ nhìn ra thân phận, đến khi nhịn không được ra tay giúp cô ấy, đitừng bước một cứ thế không thể quay đầu khỏi vực sâu, không thể tự kềmchế. Lạnh như vậy yên tĩnh như vậy, thật sự khi có chuyện mỗi khi liênquan đến một người, sẽ ôn nhu an ủi cô ấy, cổ vũ cô ấy, chống đỡ cho côấy.
Sẽ giống như người anh trai chiếu cố cô ấy, tự nhiên đứng về phía côấy giảng giải chuyện cũ khó có thể vượt qua của bản thân mình cho cô ấybiết.” Lòng ta chua xót hít cái mũi,“Hắn vì Mi Nam mà làm hết thảy, đềulàm cho em thật cảm động, hâm mộ, thậm chí còn ghen tị.”
Nhìn vẻ mặt nghi hoặc khó hiểu của anh, ta lắc đầu nói:“Không, anhtrai, hãy để cho em nói hết! Hắn dụng tâm như vậy đi theo đằng sâu MiNam, thay cô ấy an bài hết thảy, tự tay làm đồ ăn, ăn kem, mua quần áomà khi hắn gọi cô ấy dừng lại, trong nháy mắt Mi Nam lại bởi vì anh điện thoại mà rời khỏi ; Mi Nam cùng anh giận dỗi, hắn ngàn dặm xa xôi láixe đi đón cô ấy, đợi đến lúc ấy cho dù ánh mắt Mi Nam mang theo thấtvọng, thế nhưng hắn vẫn như trước mạnh mẽ nở nụ cười nói:‘Cho dù ngườiem chờ không phải anh, cũng không quan hệ, anh tới đón em !’ Cứ nghĩ nắm chắc hết thảy, lại cầm quyền chủ động, vì cô ấy bao toàn bộ nhà ăn,chuẩn bị bản tình ca, còn ở trước gương luyện tập lời kịch. Hắn là nhưvậy khẩn trương, mất đi vẻ bình tĩnh vốn có ngày xưa của hắn nhưng là,một lần lại một lần, Mi Nam vì anh, lại thất hẹn.
Còn có cái câu chuyện tình yêu miễn cưỡng khi xưa kia, vì ứng phóphóng viên Kim mà tạo nên, nhớ lại những chuyện tràn đầy chua xót giữahắn và Mi Nam, mà tình yêu của Kang Shin Woo cùng Go Gemma, vĩnh viễnchính là chuyện xưa……” Ta dựa vào kiếp trước cùng chứng kiến của kiếpnày mà hay biết, chua chát nói.
“Jin Hee……” Anh trai dừng xe, thần sắc phức tạp nỉ non .
“Cho nên…… anh, không cần để cho Kang Shin Woo cơ hội, không cần trốn tránh, người Mi Nam yêu chính là anh, là Hwang Tae Kyung ‘bá đạo tựđại’ kia!”
Hít sâu bầu không khí vài lần yên tĩnh vài giây, anh bình tĩnh khởi động xe, còn nghiêm túc nói:“Anh biết nên làm như thế nào !”
……
Nắm di động, lúc nào cũng chú ý động thái mới nhất.
Đã phải bắt đầu đăng ký, ta cuối cùng cũng đợi được một trang mớiđược đưa lên, thấy được tin tức mới nhất, vừa lòng khép di động lại.
———- thời không phân cách tuyến ——————–
Sau khi đến sân bay Phủ Sơn, ta kéo hành lý đi ra, chỉ thấy một người tiến đến: Trong tay của hắn giơ tên, mặt trên viết tên của ta.
Ta hướng nam tử đi đến, hắn vui sướng nhìn ta, thật cẩn thận hỏi:“Xin hỏi, là, cô Hwang Jin Hee sao?”
Ta cười gật đầu, vươn tay,“Xin chào, phiền toái anh!”
Nam tử họ Lý, hắn chở ta đi gặp người phụ trách vùng Phủ Sơn.
Sau khi gặp mặt xong, ta cùng trợ lý Kim đi đến khách sạn.
“Chuyên vụ, đêm mai công ty có cuộc họp hằng năm, ngài cần chuẩn bị cái gì sao?” Trợ lý Kim cung kính hỏi.
“Tôi đã biết, trong chốc lát, tôi sẽ tự mình chuẩn bị.”
Tiễn trợ lý Kim, ta từ phồn hoa lớn ở Phủ Sơn đi xuống xe, bắt đầu mua sắm.
Đi dạo môt vòng, không tự giác tiêu sái đến phía trước, nhìn thấyngười mẫu trên người vận lễ phục màu đen, sững sờ nơi đó, đột nhiên mộtcái bóng người quen thuộc xuất hiện ở bên người của ta.
“Em như thế nào ở chỗ này!” Kang Shin Woo vui sướng hướng ta đi tới, kinh ngạc nói.
Ta quay đầu, nhìn Kang Shin Woo trước mắt, còn chưa kịp lấy lại tinh thần.
“Em có khỏe không!” Kang Shin Woo nhìn thấy ánh mắt ta mê mang, lo lắng kêu lên.
“Nga!” Ta lấy lại tinh thần,“Kang Shin Woo!”
“Em đây là?” Shin Woo tò mò hỏi.
“Đi…… Đi dạo phố.” Ta mở bàn tay ra, xấu hổ nói.
Ta cùng Kang Shin Woo bước về phía trước không mục đích cứ mãi đitới, bỗng chốc hắn dừng lại, chần chờ một hồi, hỏi:“Tôi có may mắn đượcmời em đi tới nhà của tôi làm khách sao?”
Shin Woo ôn nhu cười, trong đôi mắt lóe sáng tràn đầy thần thái, ở dưới ánh nhìn lóe sáng mê hoặc của hắn, ta vuốt cằm đáp ứng.
Nhà Kang Shin Woo, là nhà gỗ kiến trúc cách cổ hiếm thấy, phong cáchcổ xưa thanh lịch, bên ngoài hơi cũ và mờ nhạt, càng có vẻ trang trọngcùng cổ điển, xem ra chủ nhà là người cố chấp bảo thủ.
Shin Woo dẫn ta đi đến mái hiên, cửa mở ra, một vị phu nhân thân mặctrang phục Hàn truyền thống nhô đầu ra, đang muốn mang hài, nhìn thấy ta cùng Shin Woo, rõ ràng sửng sốt.
“Bác, đây là bằng hữu của cháu, Hwang Jin Hee!” Kang Shin Woo đối với phu nhân này giải thích nói, lại quay đầu ôn nhu giới thiệu nói:“Vị này là bác của tôi.”
“Xin chào phu nhân!” Ta cười hướng người phụ nữ gật đầu ý chào hỏi.
Bác Shin Woo cũng khách khí gật đầu, cau mày, có chút lo lắng nhìnShin Woo có vẻ như muốn nói lại thôi, cuối cùng thở dài lắc lắc đầu, rời đi.
“Mời vào!” Shin Woo cúi đầu, cười cười mất mát, lại quay sang mời ta vào nhà.
Đi phía sau Shin Woo vào trong phòng, vị thảo dược tràn ngập phòng,Shin Woo đối với này ta thật có lỗi cười cười, ta lắc lắc đầu, tiếp tụchướng tòa nhà ở chỗ sâu bên trong đi đến.
“Shin Woo sao!” Một giọng nói già nua uy nghiêm từ bên trong cánh cửa truyền đi ra.
Kang Shin Woo thân hình chấn động, mở cửa, đi vào phía trong.
“Ông nội!” Shin Woo cung kính thi lễ, hơi hơi ngẩng đầu nhìn phía ta:“Đây là ông nội của tôi!”
Ta cúi đầu, chậm rãi tiêu sái đến trước mặt lão nhân, cung kính hành lễ.
“Ông, vị này là bạn của cháu, Hwang Jin Hee!” Shin Woo nhìn thấy lão nhân vừa lòng gật gật đầu, nhẹ nhàng thở ra.
“Hwang tiểu thư, cô chính là vị bạn gái kia của Shin Woo đi!” Lão nhân ngữ khí một chút cũng không thay đổi nói.
Ta nghi hoặc nhìn phía Kang Shin Woo, ở trong ánh mắt có chút cầu xin của hắn, gật gật đầu.
“Ba ba!” Một giọng nữ cao vút từ ngoài cửa truyền vào, ta tò mò quay đầu nhìn xung quanh.
Đây là một người con gái trung niên xinh đẹp, làn da bảo dưỡng tốtkhiến cho cô có vẻ trẻ, ánh mắt cùng Kang Shin Woo có chút tương tự!
Cô gái ấy nhìn thấy ta vui sướng mở to hai mắt, bước nhanh đi đến bên người của ta, nắm tay ta nói:“Là, bạn gái của Shin Woo chúng ta đi!” Cô gái tinh tế đánh giá một phen, quay đầu oán trách nhìn thoáng qua ShinWoo,“Tiểu tử này thực sự có mắt nhìn, bất quá, như thế nào lâu như vậymới mang đến gặp chúng ta? Thật là đáng đánh đòn!”
“Mẹ!” Shin Woo bất đắc dĩ kêu, ngăn mẹ lại nói đâu đâu.
“Bác gái, xin chào ạ!” Ta khom người chào hỏi.
Bác gái bất mãn bĩu môi, oán giận nói:“Tiểu Woo từ khi đi lên Seoul,càng ngày càng không đáng yêu, thực làm cho người ta thương tâm a!”
“Khụ”
“Khụ” Cơ hồ đồng thời hai tiếng ho khan phát ra từ Shin Woo cùng ôngnội hắn, nhìn thấy thần sắc trong mắt cảnh cáo bác gái không thể tiếptục trêu đùa, ta hiểu rõ gợi lên khóe môi.
Bác gái lôi kéo tay của ta, cười mở miệng nói:“Lưu lại ăn cơm đi!”
“Dạ thưa bác!”
Vốn nghĩ rằng là bác gái xuống bếp, không nghĩ tới lại là Shin Woo một người bận việc.
Mà bác gái lại lôi kéo ta đi vào trong phòng, kể lại những chuyện xưa của Kang Shin Woo không phải người nào cũng biết này……
Chương 23: vết thương đằng sau tươi cười kia
Đang cầm lễ vật bác gái đưa qua, theo bên người Shin Woo đi tới, nhìn bóng dáng xinh đẹp cùng sườn mặt của hắn, đột nhiên lòng chua xót muốnrơi lệ……
Vì cảm giác giấu kín trong lòng bây giờ bỗng chốc nảy lên tràn đầytrước mắt, nam nhân trước mắt này, rốt cuộc trả giá bao nhiêu gian khổ……
Xuất thân ở trong gia đình truyền thống nghề y, là người thừa kế duynhất, lưng đeo biết bao nhiêu áp lực, nhưng vì ước mơ phải rời xa nơichôn rau cắt rốn cần bao nhiêu dũng khí, tài năng ở Seoul, ở trong lànggiải trí này.
Người trước mắt, từng bởi trên phương diện luyến ái thất bại, ở đâyđể lại sau lưng tựa như nhìn chuyện tình yêu đơn giản khi xưa, ẩn giấunỗi đau xót của chàng trai trẻ như thế nào đây chứ.
Một vùng núi nhỏ, đứa nhỏ một mình đi vào thành phố đều là dốc sứclàm ăn, kia phần sợ hãi cùng tự ti ở phần tình yêu kia biểu hiện vô cùng nhuần nhuyễn, mà ở trong vòng cuộc sống giải trí này người nào cũng sẽkhông thổ lộ tâm sự cùng bất kì ai, thiếu niên càng trở nên thêm thâmtrầm, càng thêm bảo hộ bản thân mình, ở trước mắt hắn nhìn như người vôhại tươi cười ôn hòa thế nhưng sau lưng, lại đem tâm sự của mình khóadưới đáy lòng cô đơn tịch mịch.
Nhưng mà thế gian cô đơn, khổ sở không chỉ một mình hắn, ta có thểnhìn thấy hắn cô đơn, hắn lại vì cái gì không thể nhìn đến tịch mịch của ta đâu!
Khi thấy Mi Nam ở trên đường Minh động chạy vội đi, khi mà từng bước một rớt ra khoảng cách, hắn bi ai, ta nhìn thấy.
Vì cái gì hắn cam nguyện ở một bên lẳng lặng nhìn cô ấy vì người khác vui sướng, vì người khác khổ sở, vì người khác khóc…… Mà ta, lại muốnlặp lại con đường mà hắn đi qua……
Hắn đối với cô ấy mối tình thắm thiết, không phải sao?
Hắn vì cô ấy bện tình yêu chuyện xưa ngậm từng tiếng cơ hồ là vĩnh viễn……
Không, cô ấy cũng chưa từng thuộc về hắn, vô luận vĩnh viễn như thếnào đi chăng nữa, đều chẳng qua hắn một người trong đoạn tình yêu này,cùng cô ấy không quan hệ……
Như vậy, ta đâu……
“Shin Woo!” Nhìn nam nhân trước mắt, ta lần đầu tiên, ngay cả tên họ đều mang ra gọi hắn.
Shin Woo như trước ôn hòa cười, quay sang tò mò nhìn ta.
Không tự giác vươn tay, bị ta nắm lấy, hít một hơi thật sâu, cầm lễ vật trong tay đưa trả qua.
“Thực xin lỗi, Shin Woo!”
Shin Woo thu lại ý cười, cô đơn nhìn lễ vật trong tay, bả vai hơi hơi rung động.
“Tôi biết, anh thích…… Anh là yêu Mi Nam……” Ta nhẹ nhàng nâng mắt,nhìn nam nhân trước mắt chôn ở đáy lòng,“Chuyện tình từng lo lắng, rốtcuộc vẫn là đã xảy ra……”
Tay nắm lấy quyền đầu nắm chặt của hắn, dùng sức mở ra, đem lễ vậtnhét vào trong tay hắn,“Phần lễ vật này, phần thâm ý này, làm sao tôi có thể ‘yên tâm thoải mái ‘ mà nhận.”
Ta xoay người đi, Shin Woo đột nhiên bắt lấy cánh tay của ta, cau mày, gian nan há miệng thở dốc……
Ta dùng sức giãy gông cùm xiềng xích của Shin Woo, lui ra phía sau từng bước nhìn hắn liếc mắt một cái, xoay người rời đi……
Hơi nước ở trong hốc mắt tùy ý rơi,‘Shin Woo, anh cũng không hiểu được, tôi muốn chính là lời nói thừa nhận của anh!’
Ta lau nước mắt, kiên định nhìn trước mặt, đèn đường mờ nhạt lơ lỏngchiếu xuống, tuy rằng trông mong, lại vẫn như kết cục đã định từ trước!
Nếu lúc này ta quay đầu lại, sẽ nhìn thấy: Shin Woo suy sụp ngồi ởtrên đường, run run ôm lễ vật trong lòng, đôi đồng tử vốn dĩ lóe sáng,lúc này đã trống rỗng đầy hơi nước……
Đáng tiếc, ta cũng không có quay đầu……
———— thời không phân cách tuyến ——————–
Jeremy cao hứng phấn chấn đi vào cao ốc phát thanh, đối với người con gái phụ trách ngọt ngào này làm nũng:“Chị à, tần số nơi này, Phủ Sơn có thể nhận được sao?”
Cô gái sủng nịch xoa mái tóc vàng Jeremy, đáp:“Có thể a! Jeremy có chuyện gì sao?”
Jeremy nghe được trả lời, nhãn tình sáng lên, khẩn cầu nói:“Em có thể cùng chị cùng nhau làm tiết mục sao? Có một người rất quan trọng với em đang ở Phủ Sơn, em nghĩ muốn cho cô ấy một kinh hỉ!”
Cô gái thật cao hứng đáp ứng rồi đi xuống dưới, Jeremy nhàm chán ngồi ở phòng làm việc lên mạng.
Đang xem tiểu thuyết sáng tác trên mạng ở đam mỹ, ảo tưởng ác liệt.
Đột nhiên nhìn thấy tin tức anh Tae Kyung ở sân bay, Jeremy kinh ngạc giương miệng thế nhưng kinh ngạc nhanh chóng được thay bằng phẫn nộ.
Bất chấp chuyện làm tiết mục, Jeremy cưỡi máy xe đi vào công ty.
Nghe được thanh âm vui sướng của Mã Thất:“Không nghĩ tới người Mi Nam thích không phải là Shin Woo, nha ~, a ~”
Jeremy phẫn hận bắt lấy cánh tay Mi Nam,“Vì cái gì cậu thích là anh Tae Kyung! Anh Shin Woo đâu? Cậu vì cái gì không nói!”
Nhìn Mã Thất giật mình cùng với Mi Nam biểu tình khiếp sợ, Jeremy nhanh chân chạy đi.
Kết quả là, hết thảy việc này biểu thị ở trong mắt bà tám Mã Thất,tạo thành kết quả chính là đây: Jeremy chua xót ngóng nhìn Mi Nam,“Vìcái gì cậu có thể thích anh Tae Kyung, thích anh Shin Woo, là cái gìkhông thể là tôi!” Sau đó, Jeremy hoa hoa lệ lệ xoay người ly khai.[TNN: thảm họa của phim thần tượng à nha ~~>O<~~]
Jeremy cưỡi máy xe trở lại trạm radio, tự củng cố mục đích tức giậntrong lòng bản thân,‘Chính mình tính là cái gì, một bụng khí không chỗtát, chẳng lẽ phải nói cho Mi Nam, Jin Hee thích anh Shin Woo? Liền bởivì thái độ của cô ấy đối với Shin Woo, làm cho mọi người hiểu lầm, cònlàm hại Jin Hee thương tâm? Nha nha nha ~ làm sao bây giờ a!’
“Quên đi, trước đi trở về làm xong tiết mục rồi nói sau, kia thếnhưng là chính sự đâu!” Tâm tâm niệm niệm làm cho Jin Hee một sự kinhhỉ, Jeremy lập tức đem chuyện của Mi Nam Tae Kyung ném ra sau đầu, tưởng tương tới biểu tình của Jin Hee khi nghe được tiếng ca của mình……
“Jin Hee! Em ở đó sao?”Jeremy nghe được điện thoại đầu kia, giọng nữ ôn nhu, hưng phấn hỏi.
“Jeremy! Em vừa rồi nghe xong tiết mục của anh, giọng hát của Jeremy thật tốt, cám ơn anh!” Ta vừa nghe xong tiết mục radio, liền nhận được điện thoại của Jeremy.
“Jin Hee, anh nói cho em nga, Mi Nam rất đáng giận, nguyên lai cô ấythích không phải anh Shin Woo, mà là anh Tae Kyung!”Jeremy bất mãn oángiận nói.
Ta hiểu rõ cười cười,“Jeremy, này không thể trách Mi Nam,…… Cô ấy vẫn đối với Shin Woo tốt lắm, nhưng chuyện này không quan hệ tới tìnhyêu, cô ấy chưa từng có tỏ vẻ quá cái gì……”
“Jin Hee không giận cô ấy sao?” Luôn mãi do dự, Jeremy vẫn là hỏi đi ra.
“Có đôi khi cũng sẽ có, thế nhưng chuyện này cũng không ảnh hưởng tới việc em thích cô ấy, cô ấy chính là rất đơn thuần, không phải sao?” Tacười khẽ lắc lắc đầu.
Cắt đứt điện thoại, ta mở ra tư liệu trợ lý Kim đưa tới, bắt đầu xem xét ……
———- nhân vật chuyển hoán tuyến ———————
Hwang Tae Kyung cảm thấy mỹ mãn phất tay tạm biệt, hôm nay, bọn họrốt cục cũng đối với đối phương mở rộng cửa lòng, Tae Kyung âm thầm tựvui vẻ :‘Mắt nhìn thấy, tôi chính là người nổi bật nhất quan trọng nhấtsáng chói nhất a……’
“Tae Kyung!” Giám đốc Ann từ sau lưng chụp lên trên vai Tae Kyung một cái thật mạnh.
Tae Kyung bất đắc dĩ quay đầu, thở dài một hơi.
“Tae Kyung! Cậu lần trước có đề cập qua, cùng tiền bối cùng nhau dùng bữa, tôi đã giúp cậu chuẩn bị tốt, buổi tối cùng nhau ăn cơm đi!” Giámđốc Ann nói cho Tae Kyung chuyện vui này, phải biết rằng, người giốngnhư vị lão tiền bối này, cái giá nhưng là lớn đi……
Trên bàn cơm, gặp được vị tiền bối trong miệng giám đốc Ann kia — Kim Chun Hee.
“Ân, người này tôi nhớ rõ, Goo Yu Hee.” Kim Chun Hee nhìn Tae Kyungliếc mắt một cái, chậm rãi mà nói:“Hắn từng là người yêu của Hoa Mộ Lan, bọn họ trong lúc đó còn từng truyền ra chuyện xấu. Bất quá bọn họ thậtsự không thích hợp, Goo Yu Hee là người im lặng thiện lương, đối vớiHoa Mộ Lan hoa lệ mà nói, thật sự là một người bình thường. Đúng rồi,Hoa Mộ Lan từ khi theo nam nhân khác, hai người liền chia tay !”
“Nghe nói Go Yu Hee có con gái, ngài biết không?” Tae Kyung hỏi.
“Chuyện đứa nhỏ, không rõ lắm, nhưng hắn quả thật kết bạn với một nữnhân khác là một nữ ca sĩ sắp ra mắt, hai người quan hệ thực không tồi!” Kim Chun Hee ăn một ngụm đồ ăn, đáp lời.
“Như vậy, bản khúc [ như thế nào cho phải ] này, là vì níu kéo Hoa Mộ Lan mà làm a!” Ở trợ lý một bên tò mò xen mồm.
Kim Chun Hee cười lắc đầu,“Nhất định là Hoa Mộ Lan dây dưa hắn. HoaMộ Lan tiếp xúc nam nhân cũng không phải là một người hai người, tatừng……”
Tae Kyung kéo khóe miệng cười một cái,‘Đây là tình yêu vĩ đại trong miệng mà bà ta nói??!’.
Không hề nghe Kim Chun Hee lời dơ bẩn, dù sao cũng là mẹ của chínhmình, bị người khác đem chuyện tư mật đã từng làm sau khi ăn xong để làm đề tài câu chuyện, người làm con, lòng vẫn là sẽ có chút căm phẫn !
“Tôi trước xin cáo từ, cám ơn ông đã rút ra thời gian quý giá!” Tae Kyung nói, thẳng người rời đi.
Tae Kyung bĩu bĩu môi, híp đôi mắt nhỏ, cười xấu xa lấy di động ra: Go Mi Nam, cùng tôi đi xem phim!
Gửi xong tin ngắn, Tae Kyung thở hắt ra thật mạnh,“Tốt lắm, đi hẹn hò!”
—— lời đề nói với người xa lạ:
Về thân phận gia đình làm nghề y của Shin Woo đặt ra, vốn là để diễnvở kịch tình yêu kia vào ngày tuyên bố, trên sân thượng Shin Woo pháthiện thân phận Mi Nam.
Shin Woo lôi kéo Mi Nam say như chết, tay không cẩn thận cầm phải cổtay Mi Nam, đại khái là xem xét mạch đập, mới phát hiện ra Mi Nam là nữ .
Chương 24: lung tung
Chuyện tiến hành ở Phủ Sơn thực thuận lợi, nếu không phải Lý Luật gọi điện thoại đến, ta thế nhưng có khả năng đã muốn ở nơi này luôn rồi.
“Trợ lý Kim, công tác chuẩn bị đưa ‘thực nghiệp Quân Huy’ ra thịtrường đã làm tốt rồi đi! Nhớ kỹ, mục địch là nhằm vào tập đoàn ND cùngthần thoại ở Pháp, chúng ta phải nhanh một chút tóm lấy bọn họ!”
Vài ngày trước, Lý Luật cùng ta trò chuyện thông qua điện thoại, TuệTĩnh đến Macao ngày hôm sau liền gặp Goo hội trưởng, cái ‘Vu bà’ kiathẹn quá thành giận, thế nhưng còn động thủ ra tay đánh Tuệ Tĩnh.
‘Hừ, bà ta chờ đó, tôi luôn luôn là người có thù tất báo, bà đã hamthích quyền thế như vậy, thế thì, khiến cho bà hai bàn tay trắng! ‘QuânHuy’, là của Goo Jun Pyo cùng Lí Tuệ Tĩnh! Chuyện Tuệ Tĩnh khinh thường, cũng không đại biểu là tôi cũng thế……’
Điện thoại gọi tới, ta nhíu nhíu mày, là Go Mi Nam!
“Cái gì!”
Không nghĩ tới nội dung vở kịch đã muốn phát triển đến bước này, Hoa Mộ Lan trù tính Tae Kyung, hai người đã bất hòa ……
“Kia Gemma đâu? Cô ấy hiện tại ở nơi nào?” Ta hỏi.
“Bọn họ đi Nhật Bản…… Jin Hee!…… Tôi đem ảnh chụp của mẹ đưa cho Hoa Mộ Lan ……” Mi Nam do dự, nói.
“Không có việc gì, Hoa Mộ Lan sẽ đem ảnh chụp đưa cho anh, mà anh, sẽ giao cho Gemma ……” Ta an ủi nói.
“Bọn họ sẽ trở lại, tôi cũng phải trở về nhóm, cô đâu? Tính khi nào thì trở về?” Go Mi Nam hỏi.
“Nhanh, tôi rất nhanh, sẽ trở lại……”
Hỏi Jeremy ngày về, ta cũng đặt trước vé máy bay ngày đó.
Thời điểm đến sân bay, Mi Nam đã ở sân bay chờ đã lâu.
“Như thế nào, bọn họ còn chưa tới sao?” Đem hành lý giao cho Mi Nam,nhìn nhìn biểu ngữ, chuyến phi cơ ngày hôm nay còn chưa có báo đến.
“Nhanh đi!” Mi Nam nhíu nhíu mày, thấp giọng nói.
Khi bảng điện tử hiện ra, Mi Nam kéo hành lý cùng ta đi đến cửa……
“Mi Nam!” Nhìn thấy người qua đường ánh mắt kinh hỉ, ta gọi Mi Namlại, ý bảo hắn đem mũ đội lên, Mi Nam cười cười, tiếp tục đi đến phíatrước mà ta đứng tại chỗ, lẳng lặng đợi……
“Mi Nam!”“Mi Nam!” Quản lý Mã thất cùng phóng viên Kim đồng thời hôlên tên Mi Nam, phóng viên Kim mắt hiện tinh quang, bước nhanh đến, tuột quần áo của Mi Nam……
Phóng viên Kim sững sờ bị quản lý Mã kéo đi, ta bước nhanh đến đứng giữa bọn họ.
Jeremy vừa lúc ngạc nhiên nhìn Mi Nam, ngạc nhiên nói:“Trưởng thành giống nhau như đúc đâu!”
Mi Nam nhìn Jeremy cùng Kang Shin Woo liếc mắt tựa như người bạn trikỷ lâu năm, cười gật gật đầu, xoay người ôm lấy vai của ta, đi đến cửara.
Bị Mi Nam nắm lấy vai đột ngột, ta nghi hoặc nhìn lại hắn, thuận theo rời đi.
Kang Shin Woo nhìn Mi Nam đi xa, nắm chặt quyền đầu, trong đầu dần hiện ra một màn ở Phủ Sơn kia:
‘Shin Woo cố lấy hết dũng khí, cầm lễ vật mà mẹ mình vì Jin Hee chuẩn bị đi đến nhà trọ Jin Hee.
Biết Jin Hee còn ở Phủ Sơn, Shin Woo liền nghĩ đem lễ vật bỏ vào bên trong hòm thư.
Shin Woo quay đầu nhìn chỗ ở của Jin Hee liếc mắt một cái, lại nhìnđến cánh cửa chính vốn dĩ hẳn là nên đóng chặt thình lình bị mở ra, namtrang Mi Nam đang từ trong phòng đi ra……
Đúng vậy, Mi Nam, chân chính Mi Nam, ngay cả có dung mạo giống nhau như đúc nhưng là thân hình cùng khí chất lại khác hẳn……
Vì cái gì, vì cái gì Go Mi Nam lại từ nhà trọ Jin Hee đi ra……’
Shin Woo nhíu nhíu mày, bắt buộc chính mình dời đi tầm mắt, lại nhìn đến vẻ mặt xanh mét của Hwang Tae Kyung.
‘Vì cái gì?
Chính mình ở Nhật Bản hết thảy đều uổng phí sao? Hwang Tae Kyung, vốn dĩ muốn kích thích cậu nắm chặt lấy Mi Nam, nhưng là vì cái gì hoàntoàn ngược lại đâu?
Lại là vì cái gì, khi nhìn Jin Hee cùng Go Mi Nam rời đi, trong lòng sẽ là thật sâu tuyệt vọng……
Liệu bản thân còn có cơ hội sao?’
——– cảnh tượng phân cách tuyến ———————-
“Jin Hee……” Điện thoại truyền đến giọng Tuệ Tĩnh ẩn ẩn nức nở.
“Làm sao vậy, nói cho mình biết, cậu ở đâu?” Ta cau mày, lo lắng hỏi,“Tốt lắm, cậu ở đó chờ, mình lập tức tới đón!”
Goo Jun Pyo cùng Hạ tiểu thư đính hôn kết cục đã định. Tuệ Tĩnh cùng Jun Pyo bởi vì ý kiến bất hòa, tranh cải một trận, ai ~
“Cậu trước hết ở nơi này đi, đây là nhà trọ trước kia của anh trai mình, hiện tại đã không thường đến đây.”
Ta ý đồ an ủi, nhưng là, trong lòng Tuệ Tĩnh khúc mắc, có lẽ để tựbản thân cô nàng nghĩ thông suốt mới tốt, xem ra, nên liên lạc với LýLuật một chút ……
Trở lại chỗ ở, Go Mi Nam đang thu thập hành lý, nhìn thấy ta tiếnvào, liền đem một cái kiện hàng giao cho ta, cười nói:“Này, do cô xử lýđi!”
Ta tiếp nhận kiện hàng, mở ra, là dĩa nhạc, đĩa nhạc do Lí Tú Trân viết, là chiếc đĩa mà mẹ Mi Nam trước khi trình làng……
“Mi Nam?” Ta kích động nhìn hắn.
“Chuyện quá khứ đều đã trôi qua, tôi chỉ là hy vọng Gemma có thể hạnh phúc!” Mi Nam cười nhìn ta, trong mắt tràn đầy nhu tình.
“Tôi đưa anh đi qua đó! Ta cũng thật lâu chưa có ghé !” Ta vừa xuống lầu, Mi Nam liền nhận được điện thoại.
Nhìn thấy Mi Nam do dự, vẻ mặt mâu thuẫn, ta thử hỏi:“Là Gemma sao?”
Mi Nam gật gật đầu,“Cô cùng tôi đi đi! Gemma về nước !”
Khi xe tiến vào quán cà phê, Gemma đang ngồi ở một góc sáng sủa, ngồi ở bàn tròn ,mắt nhìn không chớp mắt, thần sắc mất mát.
“Gemma!” Go Mi Nam có chút đau lòng kêu tên Gemma, đem Gemma ôm vào trong lòng.
“Anh!” Gemma vòng tay ôm chặt Mi Nam, nước mắt dâng ra.
“Jin Hee!” Đợi hai người thu liễm tốt cảm xúc, Gemma mới nhẹ giọng kêu ta.
“Gemma, cô có tính toán gì không?” Ta mở miệng hỏi nói.
“Tôi không biết……” Gemma đôi mắt hồng đáp.
“Nếu không như vậy đi, Gemma, cô trước cứ tới trong cô nhi viện củabạn tôi làm cô giáo đi, cô yên tâm, tôi sẽ không nói cho anh.” Ta camđoan nói.
“Đúng vậy, Gemma, em như vậy, anh cảm thấy thật sự lo lắng.” Mi Nam vỗ mỹ nữ kiênvai Gemma, nói.
Sau khi Gemma gật đầu đáp ứng, ta an bài xong chỗ của cô ấy, sau đó chạy tới nhà A.N.Jell.
Từ trên xe đi xuống, mắt thấy Jeremy nắm Jolie vui vẻ chạy tới, nhiệt tình tiếp đón Go Mi Nam đi vào, lại ngăn ta lại, bộ dáng muốn nói lạithôi.
“Jeremy, làm sao vậy?” Ta tò mò hỏi.
“Nói đi, em là như thế nào nhận thức Go Mi Nam , thế nhưng gạt anh……”Jeremy tính trẻ con bỉu môi, bất mãn nói.
“Jeremy oan uổng em nha,” Ta làm bộ lạnh lùng hạ sắc mặt,“Em cũngchưa nói em không biết Go Mi Nam, Jeremy như thế nào có thể nói em lừaanh đâu?”
Jeremy giương mắt nhìn ta vài cái, thấp giọng nói:“Anh…… Không có…… Cái kia ý tứ……” Nói xong, lấy lòng nắm lấy tay của ta.
Ta cúi đầu, thực hiện được mưu đồ cười cười,“Em cùng Go Mi Nam, là ởMĩ ngẫu nhiên gặp, em nghĩ, hắn nhất định rất thích ý giải thích nghihoặc cho anh!”
Jeremy hất đầu, ánh mắt cười thành một đường, nắm tay của ta, đi đến phòngtrong.
Go Mi Nam cùng anh trai, đều trở về phòng. Trong phòng khách, chỉ còn lại có Kang Shin Woo một người, ngồi ở cạnh cửa, một mình uống trà.
Ta bước vào cửa liền, dễ dàng chạm phải tầm mắt Kang Shin Woo ở đó,ta xấu hổ hướng hắn gật gật đầu, đang muốn tránh ra, lại bị Jeremy buông tay ra.
Jeremy gãi gãi đầu,“Nga, anh nhớ ra rồi, anh cùng Amy hẹn nói chuyệnphiếm, đi trước một bước!” Nói xong, nhanh như chớp chạy trên lầu.
“Ngồi đi!” Trầm mặc một hồi, Kang Shin Woo mở miệng nói.
Ta nhận mệnh ngồi ở bên người hắn.
Kang Shin Woo cười rót cho ta chén trà, đưa tới trước mặt của ta:“Tôi pha vài lần,…… Đều không có pha tốt như em.”
Ta thật sâu nhìn hắn, trong lòng dâng lên thỏa mãn, cầm lấy cái chéntrước mặt, uống một ngụm,“Anh quá khiêm tốn, thực không tệ mà!”
Kang Shin Woo ôn nhu nhìn ta, ấm áp ……
“Jin Hee!” Trên lầu truyền đến tiếng kêu của Go Mi Nam.
Ta phục hồi tinh thần lại, hướng Kang Shin Woo áy náy cười, chạy đi lên lầu.
Shin Woo nhìn phòng khách trống rỗng, nở nụ cười tự giễu.
Chương 25: một khúc tâm sự
“Cô vì cái gì đưa cái này cho tôi?” Hoa Mộ Lan cầm cái đĩa, kích động đứng lên.
Ta cười cười, không thèm quăng cái biểu tình “Biết rõ còn cố hỏi”, chán ghét quăng bỏ rồi rời đi.
Không có biện pháp, tính tình của ta chính là như vậy, thích ai liềnđối với hắn hảo đến mức tận cùng, khi chán ghét một người, ngay cả cùnghắn nói chuyện cũng không muốn, nếu Hoa Mộ Lan không phải mẹ đẻ TaeKyung, ta mới sẽ nhìn mặt bà ta đâu……
Vừa ngồi vào xe, thắt đai an toàn, điện thoại đã đến, cười nhận cuộc gọi.
“Chuyên vụ đại nhân, ngài giao nhiệm vụ nhờ vả, tôi đã làm xong thỏađáng, hiện tại hướng ngài phục mệnh……” Trong điện thoại, Mã Thất thanhâm lấy lòng truyền tới, không hề muốn nghe hắn dài dòng, ta cắt đứt điện thoại.
Như vậy nói, Gemma cùng anh đã gặp mặt . Ta cười cười, lưu loát lái xe rời đi.
————– nhân vật chuyển hoán ————–
Tae Kyung nhìn theo Mã Thất đưa Go Gemma rời đi, tâm tựa như bị lưới vướng phải, mỗi một lần nhảy lên, đều ẩn ẩn cơn đau.
Tae Kyung không có trở về phòng, thầm nghĩ một người hảo hảo yêntĩnh, ngồi ở trong xe, nhìn ánh trăng trên đầu, tay không khỏi với vàotúi tiền, nhẹ vỗ về vòng cổ, nhưng rồi là vì phát cáu vì hành động chính mình, Tae Kyung lắc đầu, lái xe rời đi.
Hắn lái xe không mục đích, bất tri bất giác đi tới nhà trọ cũ.
Sờ soạng mở đèn đặt dưới đất ra, Tae Kyung thất hồn lạc phách ngồi ởtrước đàn dương cầm, suy nghĩ lại không khỏi về tới một màn cùng ‘MiNam’ đánh đàn ca hát.
Tay hắn mở ra thủ khúc [ như thế nào cho phải ] giai điệu vang lên:
Để em bước xa thêm…xa thêm một bước nữa, nước mắt đã tràn mi
Để em bước xa thêm…thêm một bước nữa, bao giọt nước mắt lại rơi
Mỗi khi vươn tay cũng không thể nào chạm tới
Em đi rồi không thể níu kéo được, anh chỉ có biết khóc
Như thế nào cho phải… như thế nào cho phải khi em rời đi
Như thế nào cho phải… như thế nào cho phải
Em đã rời xa anh mất rồi
Anh yêu em … anh yêu em
Lớn tiếng thét gào mà em lại nghe không thấy
Vì anh chỉ biết gọi với trái tim này…mà thôi.
Bao ngày dài cố gắng xóa đi hình bóng em, nhưng cứ mãi nghĩ về em.
Bao ngày dài cố gắng…nói lời tạm biệt em, nhưng cứ mãi nghĩ về em.
Dẫu em đã tới nơi… anh ko thể ôm lấy em… dẫu cho cố gắng với hết tầm tay.
Thật sự ko thể…tìm thấy được em… anh chỉ có thể khóc mà thôi.
Như thế nào cho phải … như thế nào cho phải
Để luôn nhìn đến em
Như thế nào cho phải … như thế nào cho phải
Anh yêu em … thực xin lỗi thực xin lỗi
Nghe được lời của anh nói xin hãy trở về đi
Không có em anh không thể tiếp tục bước
Như thế nào cho phải … như thế nào cho phải
Em vẫn là duy nhất của anh
Như thế nào cho phải như thế nào cho phải
Nhưng em lại mãi rời xa
Như thế nào cho phải … như thế nào cho phải
Em đã rời xa anh mất rồi
Anh yêu em … anh yêu em hét vang gọi em
Vì anh chỉ biết gọi với trái tim này…mà thôi.
Nghe lời ca day dứt đi vào lòng người, Tae Kyung bất giác đã rơi lệđầy mặt, thủ khúc [ như thế nào cho phải ] này hát ra lòng hắn càng thêm chua xót.
“Là, Hwang Tae Kyung sao?” Một giọng nữ từ căn gác mờ tối truyền đến.
“Cô… cô là ai, như thế nào ở trong nhà của tôi?” Hwang Tae Kyung theo giọng nói nhìn xung quanh, lại bởi vì chứng bệnh quáng gà chứng, khôngthể rõ ràng.
“Tôi là bạn của Jin Hee, ở tạm ở trong này. Quấy rầy !” Giọng Tuệ Tĩnh đi ra từ trong bóng tối, không có tiến lên.
“Nga.” Tae Kyung ứng một tiếng rồi, xoay người đi.
“Hwang Tae Kyung!” Tuệ Tĩnh ra tiếng gọi lại hắn.
“Chuyện gì?” Hắn dừng cước bộ lại hỏi.
“Nếu không biết như thế nào cho phải, sẽ không để cô ấy rời đi.” TuệTĩnh trầm mặc trong chốc lát,“Cám ơn anh, để cho tôi hiểu được. Sáng mai tôi sẽ đi rồi, tôi cũng phải đi bắt lấy người ‘Duy nhất’ của tôi.”
“Chúc cô may mắn! Tạm biệt!” Hwang Tae Kyung lộ ra một cái khuôn mặt tươi cười, rồi đi ra ngoài.
……
Thời điểm biết được Mi Nam trở về chính là lúc Gemma rời đi, Tae Kyung lại rơi vào do dự ……
Dưới sự thuyết phục của Jeremy, Kang Shin Woo, Uhey cùng Hoa Mộ Lan,Tae Kyung mất tích, buổi biểu diễn bắt đầu, hắn thâm tình hát [ như thếnào cho phải ], dành cho Gemma đang muốn rời đi ở trong đám người ……
Đương nhiên, chuyện này hết thảy, ta đều không có tự mình trải qua,bởi vì ta bề bộn nhiều việc, thật sự bề bộn nhiều việc: Từ khi ta từ chỗ Lý Luật biết Tuệ Tĩnh bị Goo hội trưởng tát, liền chuẩn bị tấn công‘tập đoàn Shinhwa’, cho nên đem các công ty riêng, các nhóm tài chính,xác nhập thành ‘thực nghiệp Quân Huy’, có một số việc, chỉ vừa mới bắtđầu mà thôi……
Rốt cục đem công tác buông xuống, liền chạy tới ngôi nhà A.N.Jell, tham gia hoạt động chúc mừng.
Anh trai cười ánh mắt đều híp thành một đường, Gemma cúi đầu, tùy ýanh nắm tay, ta Jeremy cùng Go Mi Nam tắc vội vàng nướng thức ăn, chỉ có Kang Shin Woo, ánh mắt nhìn theo ta rất là quái dị……
Dốc đầy chén rượu, mọi người nâng chén chúc mừng, khi rượu ngã men,bàn tay Mi Nam khoát lên trên vai của ta, Shin Woo phẫn hận nắm chénrượu trong tay, nhìn bàn tay kia của Mi Nam liếc mắt một cái, đem rượumột hơi uống cạn sạch.
Mi Nam kê đầu lên vai của ta, si ngốc cười nói:“Jin Hee, phiền toái cô đến đây, ha ha a!”
Ta nghi hoặc nhìn vẻ mặt cười gian của Mi Nam, Mi Nam ha ha nở nụ cười hai tiếng, lại ra vẻ nghiêm túc nói:“Edward sắp tới !”
“Cái gì Edward a? Jeremy nháy đôi mắt lấp lánh tò mò hỏi.
“Là bạn của tôi với Jin Hee ở nước Mĩ, là bác sĩ nổi tiếng, nói chocậu biết nga……” Mi Nam tiến đến bên tai Jeremy thấp giọng nói cái gì đó.
“Cái gì, hắn hướng Jin Hee cầu hôn qua!”Jeremy kinh ngạc kêu lên.
Không khí thoáng chốc ngưng kết lại, trừ bỏ Go Mi Nam giống như vuisướng khi người gặp họa, thần sắc tràn đầy ý cười, mọi người đều là vẻmặt kinh ngạc không hiểu nhìn ta.
Đọc tiếp Đứa Ngốc, Em Yêu Anh phần cuối