watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết - Tình Yêu Ban Đầu, Tình Yêu Cuối Cùng

Lượt xem :
không đúng. Ngày thường chưa từng thấy anh phóng túng cởi mở như hôm nay, thế nào mà bây giờ lại công khai tán tỉnh ong bướm. Đương nhiên bình thường bạn hữu đều tự mang bạn gái đến gặp gỡ không ít, nhưng là đến lúc thì từng người đều trở về phòng riêng mà ân ái. Cho tới bây giờ, anh chưa từng xuất hiện bên bất kỳ cô gái nào cả.

Đường Đông Hãn chậm rãi đêm tầm mắt vòng trở lại, nhìn chằm chằm vào Uông Thủy Mạt mà cần thận dò xét. Khuôn mặt thanh tú, làn da đặc biệt mềm mại, phấn nộn giống như là trẻ con vậy. Nhưng nói cho cùng thì cũng không phải là kiểu đặc biệt xuất chúng ! So sánh với cô gái kia xem chừng còn kém vài phần. Dù sao cô ta cũng được tuyển chọn kỹ càng, mang vẻ đẹp mỹ lệ, là ngôi sao mới lên, cố gắng ra vẻ ngây thơ, bên ngoài thì mang vài phần kiều mỵ, nhưng bên trong lại là diêm dúa lẳng lơ. Nhưng cho cùng thì cô ta cũng không đặc biệt hấp dẫn người khác. Nhìn chung, những bạn gái của Nghiêu vài năm nay, người nào cũng có thể so sánh với nàng vài lần.

Mà lại xem ra ý tứ đối với cô cũng không giống vậy. Nếu thật sự có ý thì sẽ không đem hai người con gái đến cùng một chỗ. Giống như hai người lúc này, chơi thì vẫn chơi, nhưng vẫn là có sự phân biệt đẳng cấp. Còn nếu là không có ý gì thì cũng đã chẳng ngỏ ý mời cô đến, lại làm cho hắn phải trực tiếp gọi điện cho phụ thân Uông Thủy Mạt, vòng vo một hồi, tốn nhiều công sức mới mời được nàng đến đây. Cô lại dường như chẳng lưu tâm, mọi chuyện đều thản nhiên. Lúc này đang cầm trên tay một quyển tạp chí mới nhất mà chậm rãi thưởng thức.

Uông Thủy Mạt mang theo tiếng cười mà nói: “ Tôi thật sự không có tế bào vận động. Mọi người cứ chơi vui vẻ!\". \" Hãn Đông, chúng ta đy chơi bóng thôi. Được không? Người ta vừa mới học được một chút thôi mà!\" Cảm giác được người đàn ông có phần xa cách, người đẹp bên cạnh Đường Hãn Đông liền chủ động tranh thủ lực chú ý của hắn, hai tay ôm ngang thắt lưng mà không ngừng vặn vẹo. Mê hoặc như vậy thì có mấy kẻ có thể trốn tránh, mà lúc này Đường Hãn Đông cũng đang muốn chơi. Hắn một tay ôm thắt lưng người đẹp, trấn an nói: “ Được. Đy chơi thôi!\". Khó mà có được một ngày nghỉ, phải biết tranh thủ mà tận dụng. Đường Hãn Đông khách khí nói với cô: “ Xin lỗi vì không thể tiếp tục tiếp chuyện ~\". Uông Thủy Mạt lúc này mới ngẩng đầu lên: “ Chơi vui vẻ\"
Thời tiết tháng 5 không nóng cũng không lạnh, mọi thứ đều thực dễ chịu. Có ánh nắng mặt trời, có gió mát, lại còn ở giữa chốn phong cảnh nên thơ, nhưng tâm trạng cô lại chẳng có nửa điểm thưởng thức. Bụng lại truyền lên những cơn đau. Cô thở dài, lại bệnh cũ. Lúc trước thỉnh thoảng mới phát tác, không hiểu sao mấy ngày nay lại đến rất thường xuyên. Cô biết, là vì sự xuất hiện của anh.

Từng có lúc nghĩ cả đời này hai người sẽ không có cơ hội gặp lại nữa. Không biết bao nhiêu lần cô đã tưởng tượng ra cảnh ngày hôm nay này, nhưng giờ xem ra còn kém xa với thực tế, thật khiến người ta đau lòng. Anh với cô đã sớm trở thành người xa lạ. Cho dù đã từng thân mật với nhau đến bao nhiêu, đã từng chung giường với nhau bao lâu, giờ so với người xa lạ càng xa lạ hơn. Thời gian đã biến khoảng ký ức đó thành hư không.

Cô lấy từ trong túi xách ra một lọ thuốc, bác sĩ biết cô hay đau bụng nên khuyên đem theo mình lọ thuốc này. Đổ vào lòng bàn tay vài viên thuốc nhỏ li ti, nhưng lại có thể khiến cho cô cảm thấy thoải mái hơn. Cô chậm rãi cho thuốc vào miệng, uống một hớp nước, nuốt xuống. Xem ra sắp tới sẽ không còn phải đy tới bệnh viện để gặp bác sĩ nữa rồi.

Ngôn Bách Nghêu ôm người đẹp chậm rãi đy tới nghỉ ngơi ở bàn trên. Tay vô cùng thân thiết chạm vào chóp mũi: “ Em muốn uống nước chứ?\". Cô gái ở yên trong lòng anh, nhẹ nhàng lay động, giống như ở xung quanh không có ai, trả lời: “ Em cũng giống anh\". Ngôn Bách Nghiêu cười một cách khiêu gợi: “ Được thôi bé yêu!\"

Cô day mặt khớp tay mình, không muốn tiết lộ cảm xúc chân thật. Trước đây khi còn ở chung, anh thích nhất là gọi cô là \"Bé yêu\". Anh lớn hơn cô 3 tuổi, luôn có cách yêu thương cô. Sau khi hai người yêu nhau, anh lại luôn có cách làm tổn thương cô. Mặc kệ là anh vô tâm hay cô ý, cô đều cảm thấy đau đớn, ngay cả bụng cũng đã bắt đầu cảm nhận được.

Dáng vẻ thướt tha tiến đến gần bên cô, nghiêng người cười thân mật và nói: “ Xin chào, tôi là Vương Vân\". Uông Thủy Mạt cũng nghiêng đầu chào:\" Xin chào, tôi là Uông Thủy Mạt. Thật hân hạnh được biết cô\". Vương Vân liếc mắt nhìn vào tờ tạp chí trong tay cô, rồi nói:\" Đây là kiểu dáng mới nhất đó, nhìn cũng không tệ lắm, mỗi tội là hơi khó phối hợp\". Uông Thủy Mạt chỉ im lặng lắng nghe, cô tuy nói là ở thành phố coi như giàu có, nhưng đến đất Thượng Hải thực vẫn chưa là gì. Huống hồ khi nhỏ gia đình cô vốn chưa giàu có thế nên cô vốn không có ham mê đối với hàng hiệu.

Anh cứ thế nâng ly nước trong tay lên uống, nghe Vân Vương nhắc tới bộ quần áo kia, tầm mắt hướng tới tạp chí liếc qua một cái, liền nói: \" Em thích thì mua một bộ đy!\". Vân Vương nghe được vậy liền mỉm cười sung sướng, nụ cười như một đóa Mân côi xinh đẹp động lòng người. Cô ta liền một bước đem nụ cười đó in trên môi anh. Anh cũng quay sang, đáp lại bằng một nụ hôn kiểu Pháp đầy nồng nhiệt.

Rất nhiều năm về trước, khi hai người đy dạo trên một con phố, cô đã từng dừng trước một cửa hiệu thời trang mà ngắm nhìn. Anh thấy vậy liền kéo cô đy vào bên trong, mà cô sống chết không chịu vào. Tuy biết rằng gia cảnh nhà anh tốt, bình thường anh chưa từng bận tâm vì vấn đề tiền nong. Nhưng cô vẫn là không muốn tiêu xài bằng tiền của anh. Cô đã từng cùng anh đứng ở đường phố nước ngoài, mặt đối mặt mà giằng co với nhau: \" Là nhân tình nhân ngãi mới thỏa sức mà tiêu xài tiền của đàn ông. Về sau em sẽ là vợ anh, sẽ phải biết cách giúp anh tiết kiệm\". Về sau mỗi lần cô tức giận, anh đều một mực dỗ dành - hiện tại mới có thể biết được, để một người đàn ông ghi nhớ một người phụ nữ, chỉ có cách tiêu thật nhiều tiền của hắn ta, mà tốt nhất là tiêu hết sạch số tiền mà hắn kiếm được, làm cho hắn mắc nợ đến chết. Để về sau ghi nhớ người phụ nữ đó vĩnh viễn mắc nợ hắn. Thật là hay!

Cô nhẹ nhàng chạm vào khóe miệng, tay từ từ vuốt bụng để giảm cảm giác đau đớn cũng tranh thủ tìm lý do để cáo từ. Bỗng lúc này đây nghe từ phía đằng sau vọng đến một trận cười trêu đùa:\" Chậc chậc chậc! Xem bộ dáng dục vọng bất mãn của hắn kìa. Nếu không phải sớm quen biết cậu, lại còn tưởng rằng người này mới chỉ mười tám tuổi!\". Đang quay cuồng trong nụ hôn nồng nhiệt, Vương Vân thẹn thùng nói giúp Bách Nghiêu: “ Có người ----\" trong cách diễn đạt của người Trung Quốc thì phải biết bốn chữ này\".

Uông Thủy Mạt vừa quay đầu, chỉ thản nhiên mà hạ làn mi xuống, đằng sau có hai người đàn ông chầm chậm bước đến. Một người là Đường Hãn Đông, người còn lại cô không nhận biết được, nhưng lại cảm giác khá quen. Giống như năm ấy ánh mặt trời California chiếu lên gương mặt anh, nơi đó thường xuyên xuất hiện nụ cười sáng ấm, tưởng như rất dễ thấm vào tận sâu con tim.

Trừ bỏ nụ cười, ngũ quan người nọ so với anh thực tương đồng. Cô có cảm giác thời gian đang quay ngược trở lại. Mất một lúc sao cô mới phát hiện ra là mình đã bất động khá lâu, thất lễ liền cười nói hỏi thăm.

Người nọ sang sảng cười nói: “ Vu Bách Thiên, là em họ của Ngôn Bách Nghiêu\" - \" Uông Thủy Mạt \". Thì ra là em họ, chẳng trách hình dáng hai người có sáu bảy phần tương tự. Vu Bách Thiên có bàn tay rất lớn, cũng rất ấm áp. Giống như tay anh. Cô đã từng nắm giữ bàn tay ấy, nghĩ rằng
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
5/725
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT