watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Truyện ngắn - Thần tượng

Lượt xem :
lần gặp Hải, bất kể ở đâu, thời gian nào, đi chung với ai thì Nhiên cũng gọi Hải là thần tượng khiến Khoa không hiểu gì cả và Hải cũng không biết giải thích sao nữa!

Và đến hôm nay, cái ngày thứ bảy đáng buồn này, cái ngày Hải phải lủi thủi ra về và cố tình tránh mặt Nhiên để khỏi bị Nhiên gọi bằng hai chữ thần tượng mà đầy hổ thẹn. Sau giờ sinh hoạt chủ nhiệm, Hải phải cầm trên tay tờ giấy mời phụ huynh học sinh. Hải thấy hối hận quá, bởi vì game online mà Hải phải trả giá quá đắt. Rồi mẹ Hải phải nghĩ sao khi nhìn thấy kết quả học tập của Hải như thế! Lại sắp thi học kì II rồi mà giờ kiến thức của Hải bị hỏng nghiêm trọng, chỉ có toàn game và game. Rồi Nhiên sẽ nghĩ sao khi nhìn thấy bộ mặt thê thảm của Hải? Sẽ cười cợt, chế giễu hay sẽ gọi bằng thần tượng... Những suy nghĩ như thế cứ cuốn lấy Hải khiến Hải không thoát ra được. Và giờ đây, lê chân trên con đường thị trấn này, Hải không còn tâm trí nào để nhìn vào cái dịch vụ Internet bên đường ấy, cái nơi mà Hải đã từng giết thời gian của mình một cách vô ích trong suốt cả học kì. Để rồi giờ đây, Hải phải cố làm ra vẻ bình thường để giấu đi cái vẻ đau khổ của mình trước mặt mọi người. Hải thấy tuyệt vọng quá, có ai có thể thông cảm cho Hải đây? Mà chắc cũng chẳng ai thèm thông cảm cho một thằng như Hải. Bởi mấy thằng bạn của Hải chỉ được nước "gió chiều nào theo chiều ấy", lúc không cần thì nhìn đâu cũng thấy còn lúc cần thì chẳng có một ai. Ngoại trừ một người, đó là Khoa. Khoa không như những thằng đó nên Hải coi Khoa là bạn tốt. Nhưng hôm nay, Hải lại cố đi thật nhanh để Khoa không đuổi kịp. Bởi nếu Khoa tới thì Hải chỉ thấy hổ thẹn thôi. Trong lúc đang suy tư đó thì Hải nghe được tiếng gọi, thật quen thuộc:

- Hải! Chờ tao với...

Chẳng còn ai ngoài Khoa, Hải quay lại thì thấy Khoa và phía sau kia là... Nhiên và Hằng. Thấy vậy, Hải vội nói:

- Khoa! Nãy giờ mày làm gì mà lâu thế! Tao đợi mày quá trời!

- Bộ mày không buồn chuyện giấy mời phụ huynh sao?

- Ối trời! Kệ cái bà cô đó! Tao không còn một điểm đạo đức nào hết hết. Cô muốn trừ bao nhiêu thì trừ, tao cóc cần mời phụ huynh gì cả. Thằng Chí Hải này có gì mà phải buồn.

Nghe thấy những lời chướng tai của Hải, Nhiên bảo Hằng:

- Mày thấy chưa? Chỉ có những kẻ khùng mới đi chống đối lại giáo viên! Đã bị mời phụ huynh rồi thì phải biết hối hận. Còn đằng này lại...

Nhiên cố tình nói lớn để cho Hải nghe, Hải thấy xấu hổ quá. Thấy vậy Khoa bảo:

- Đúng rồi đó Hải, mày không nên chống đối với cô chủ nhiệm đâu! Như vậy chỉ thiệt cho mày mà thôi. Mày hãy cố gắng vượt qua tất cả, đối diện với sự thật và đừng dấn thân vào cái thế giới ảo online ấy. Tao tin rằng mẹ mày sẽ mở rộng vòng tay tha thứ cho mày. Bởi mày là niềm tin, niềm tự hào lớn lao của mẹ mày mà!

- Tao...

Lúc này Nhiên và Hằng tiến lại gần, Hằng bảo:

- Hằng thấy Khoa nói vậy cũng phải, Hải cố gắng vượt qua đi, đừng có buồn nữa mà. Hải như vậy tụi này cũng không ai vui đâu!

- Đúng rồi đó "thần tượng"! Hãy cố gắng lên đi, nghe lời giáo viên chủ nhiệm để có thể đạt kết quả tốt trong kì thi học kì sắp tới. Tôi tin rằng "thần tượng" sẽ làm được mà!

Nghe những lời chân thành của các bạn, Hải thấy xúc động và hối hận quá. Họ quan tâm đến Hải vậy mà Hải còn muốn gạt họ. Hải thật là một người bạn xấu, Hải không xứng đáng với tình bạn của họ. Bấy giờ, Hải cất giọng:

- Qua muộn rồi, tao không còn đường về nữa đâu. Thứ hai là thi rồi mà bây giờ kiến thức của tao đâu có gì ngoài game đâu. Làm sao có thể thi tốt được chứ!

- Không sao đâu! Mày học rất giỏi mà, nếu biết cố gắng ôn lại kiến thức thì mày có thể làm được đó. Tao và mày sẽ cùng cố gắng để vượt qua kì thi này!

- Đúng rồi đó Hải, Hằng tin Hải sẽ lấy lại được những gì đã mất mà!

- Cảm ơn các bạn, tôi không ngờ mình lại có những người bạn tốt như các bạn. Tôi sẽ cố gắng để đạt kết quả cao trong kì thi, lấy lại phong độ của thằng Nguyễn Chí Hải ngày xưa và không bao giờ làm các bạn phải thất vọng – Hải nghẹn ngào – Mà này Nhiên à!

- Sao cơ "thần tượng"?

Nhìn thẳng vào mặt Nhiên, Hải ân cần:

- Từ nay Nhiên đừng gọi tôi là thần tượng nữa nha! Tôi thấy hổ thẹn lắm, tôi không xứng làm thần tượng của Nhiên đâu!

Rồi không đợi Nhiên trả lời, Khoa nhanh miệng hỏi:

- Ủa mà sao Nhiên gọi Hải là thần tượng vậy?

Bởi từ trước tới giờ Khoa cứ thắc mắc không biết lí do, ngay cả Hằng là bạn thân của Nhiên còn không hiểu nữa là...

- Hải biết vì sao tôi lại gọi Hải thế hong? Tại vì Hải là người mà tôi rất ngưỡng mộ nhưng cũng rất xem thường!

Lời nói của Nhiên vừa kết thúc thì cả Khoa, Hải và Hằng đồng thanh:

- Là sao?

- Có thể nói là tôi và Hải đâu có thân gì nhau lắm đâu. Tôi chỉ biết Hải thông qua Khoa mà thôi, bởi thế tôi đâu có hiểu rõ con người Hải. Nhưng tôi ngưỡng mộ bạn vì bạn là một phó học tập phong độ, dám vì bạn bè mà đánh nhau. Còn tôi khinh thường bạn ở chỗ bạn đã xem thường việc học của mình, xem thường giáo viên, dám vì game mà trốn học và dám đưa mẹ bạn ra làm ghế dựa khi tôi khuyên bạn. Thật ra thì lúc đó tôi chỉ muốn châm biếm bạn thế thôi, chứ còn thần tượng của tôi thì phải tài hơn bạn rất nhiều.

Hóa ra là thế, một lí do thật đơn giản lại khiến cho bao nhiêu người không hiểu. Nghe thế, Hải bảo:

- Vậy thì từ nay Nhiên đừng có gọi tôi là thần tượng nữa nha.

- Thần tượng chỉ là biệt danh dung để châm biếm thôi. Khi bạn đã biết hối hận thì bạn không còn là "thần tượng" của tôi nữa.

- Quyết định vậy đi. Những người bạn tốt!

Nghe đến đây, Nhiên bật cười. Cái nụ cười thật hồn nhiên và ngây thơ biết mấy. Có lẽ Khoa, Hải và Hằng cũng hiểu lí do vì sao nên họ cũng cười, một nụ cười tình bạn thật vô tư và trong sáng. Rồi không hiểu vì sao Khoa lại hỏi:

- Nhiên nè! Lúc nãy bạn nói là bạn đâu có thân gì với tụi tui đâu vậy tại sao bạn lại quan tâm đến tụi tui vậy hả?

- Khoa hỏi vậy là chưa hiểu gì về con người Nhiên rồi! Nhiên là người thích lo chuyện bao đồng mà. Với lại đối với Nhiên dù thân hay không thì cũng là bạn mà đã là bạn thì phải quan tâm, giúp đỡ lẫn nhau, vậy thôi! Nhưng dù sao đi nữa, qua chuyện lần này Nhiên lại có thêm hai người bạn thân rồi!

- Vậy giờ Nhiên có thể nói Nhiên nghĩ sao về hai người bạn mới thân này? – Hải hỏi.

- Nói ra thì các bạn đừng giận nha! Trước đây khi gặp Khoa tại tiệm net, Nhiên ghét Khoa kinh khủng. Nhiên nhớ lúc trước Khoa đã hỏi Nhiên một câu làm Nhiên nhớ mãi "con gái gì mà thế hả? thiệt hết nói...". Và bây giờ Nhiên sẽ nói cho Khoa nghe câu trả lời nè "chính nhờ cái tính kì quặc ấy mà Nhiên mới có thể vui vẻ vậy đó. Với lại còn quen được hai người bạn thân nè!". Còn đối với Hải, Nhiên chỉ thấy Hải là người bạn tốt với bạn bè, biết hối hận vì những việc gì đã làm chứ Nhiên cũng không biết nhận xét sao nữa. Vì Nhiên và Hải chỉ quen nhau qua một tính chất bắt cầu thôi mà.

- Trời ạ! Nhiên lí luận ghê thiệt! – Hải bật cười.

- Thôi thôi, có gì bữa sau gặp nói tiếp đi. Chiều rồi, bộ mọi người tính không về hả? Mấy đứa về hết rồi kìa! – Hằng nói.

- Ái chà! Nãy giờ quên, thôi Nhiên và Hằng về đây. Tạm biệt hai bạn!

Nhìn bóng Nhiên và Hằng khuất xa, Hải và Khoa cùng nhau đi bộ trên con đường thị trấn để về nhà. Trong long họ đặt ra muôn vàng câu hỏi: "Thật ra Nhiên là ai? Sao lại có tình cách kì lạ đến thế? Sao lúc nào cũng
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
3/1681
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT