watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Truyện tình yêu - Sớm mai anh sẽ trở về

Lượt xem :
giác nhớ một người ở xa cũng rất hay. Mọi thứ trở nên tươi tắn như một đọt mầm vươn lên xanh non, lạ lùng.

Sớm mùa Đông, tôi thức giấc trong căn phòng trên tầng hai ngập nắng tràn về, những tia nắng yếu ớt thôi, còn không khí vẫn mang hơi lạnh. Tôi vươn vai, rồi với lấy chiếc khăn len đỏ, bước ra ban công ngắm phố phường cùng dòng người qua lại tấp nập. Tôi thường có thói quen như thế vào mỗi sớm mai. Như kiểu tôi thầm nghĩ, biết đâu trong buổi bình minh nào đó, tôi sẽ thấy J đứng dưới hiên nhà bấm chuông của rồi nhẫn lại chờ gặp tôi, nhẹ nhàng nói: "Anh trở về với em rồi đây." Tôi cứ giữ trong lòng mình một mối đinh ninh như thế! Và tôi vẫn đợi anh về. Để con tim được yêu thương tha thiết, để đôi bàn tay được ủ ấm luôn...

3. Lời nhắn gửi mùa Đông cho em.

Sớm nay tôi mở mắt, choảng tỉnh vì thấy cái không khí lạnh đã chạm tới căn phòng nhỏ của mình. Tôi rụt rè quơ tay đón lấy làn gió lành lạnh và hanh hao. Thế là mùa Đông đến thật rồi. Trời đã đuổi cố hết nắng đi rồi. Chỉ còn những đợt gió lạnh thổi gai người tới xác xơ lòng. Tôi chợt nhớ ra rằng, lúc này, Hà Nội cũng đương mùa Đông rồi. Hình ảnh cô gái nhỏ với chiếc khăn choàng màu đỏ tươi sống động choáng lấy tâm trí tôi. Là Ngọc. Người bạn gái tôi đã rất mực thương yêu trong suốt hai năm- tám mùa luân chuyển trôi qua. Cô gái có bàn tay nhỏ gày lúc nào cũng lành lạnh, tôi chỉ muốn được nắm lấy thật chặt ủ ấm cho em suốt cả mùa Đông đó không rời.

Một buổi tối trời khá muộn, em nhắn tin qua whatsapp cho tôi, chỉ vẻn vẹn dòng tin vắn, nhưng tôi thấy thương em tới thắt lòng: "Ước gì chúng ta ở bên nhau và nắm tay em thật chặt được không?"-Hình dung trong vô thức, tôi hiểu ra rằng, đó là lúc em đang nhớ tôi siết bao. Là lúc em đang cần lắm một vòng tay thật chặt để giữ hơi ấm trong đêm mùa Đông giá lạnh. Là lúc em đang mệt mỏi với những công việc, dù rằng, vốn dĩ em là một cô gái đã từng rất mạnh mẽ và cứng cỏi. Nhưng có những giây phút em yếu mềm và mong manh như thế đó! Tôi thấu hiểu và thương em đến xót lòng. Tôi biết mình cần phải bảo vệ và chở che em luôn luôn. Nhưng thực tại lại không cho phép điều đó xảy ra. Đôi khi, chuyện xa cách trong tình yêu cũng là một thử nghiệm, để cho chúng tôi biết tìm cách vượt qua.

Một động lực vô hình thôi thúc tôi nhẩn nha gõ một dòng tin có dấu, gửi cho em: "Nắm lấy tay anh đây này." Tôi hy vọng với những câu chữ chân thành bấy nhiêu đó, em có thể vơi bớt đi những nỗi niềm riêng, nỗi cô đơn, trống trải khi thiếu vắng tôi.

*****

"Ra ngoài đường, em nhớ giữ ấm nhé!"- Cứ những tưởng những câu nhắc nhở, hỏi han kiểu đại loại "Mùa Đông về rồi, em nhớ chuẩn bị áo ấm, khăn len, găng tay nhé?!" là thừa mứa, nhỏ nhoi, có thể còn lọt thỏm trong biết bao lời nhắn gửi khác nhưng anh vẫn luôn nhớ và dặn dò em như thế, có chăng là bằng thừa không? Chắc là không đâu em nhỉ? Vì ít ra, trong một khoảnh khắc nào đó, em ngẫm nghĩ rồi chợt nhận ra: Ít ra, mình cũng được ai đó quan tâm, nhắc nhở tận tình và thật tâm như thế! Hơn ai hết, tôi biết rằng, chỉ mình mới yêu em theo cách như thế! Bình lặng và quan thiết. Thương yêu em rất mực, tôi chưa một lần toan tính hay suy lòng, đổi dạ hoặc muốn buông lơi vòng tay.

Rồi thì một ngày tôi sẽ trở về, nắm chặt lấy đôi bàn tay em không rời, trên một cung đường lộng gió và nắng lá rơi đầy. Em nhẹ nhàng so vai tựa vào ấm áp. Anh như thầm nghe thấy cả những nhịp đập nơi con tim yêu của thời thanh xuân, nồng nhiệt nhất. Những niềm hạnh phúc mênh mang, nụ cười em sáng trong và không vương muộn phiền.

*****

Chỉ là ở nơi này, tôi mang theo bên mình một điều lãng mạn cuối cùng được trao gửi từ em. Là chiếc bình thủy tinh trong veo, em bỏ trong đó những ngôi sao, cánh hạc do chính tay em cần mẫn gấp từng chút một, gom lại tặng tôi ngày lên đường. Em giục tôi viết ra điều ước nào đó rồi gói lại đem bỏ vô đó. Bạn biết không? Sẽ có vẻ thật là ngớ ngẩn khi biết tôi đã ghi nắn nót một dòng chữ trong mẩu giấy đó, điều ước: "Anh chỉ mong sớm quay lại nơi này cùng em." Nhưng rồi tôi giấu nhẹm ước mong đó đi, rồi cất bước lên đường. Phía trước là một chân trời mới tôi cần khám phá. Mỗi ngày, thỉnh thoảng, tôi thường đưa mắt nhìn ngắm chiếc bình nhỏ xinh, như một cách nhắc nhớ tôi về những ước mơ, dự định, mong mỏi...cần được hoàn thành. Mọi thứ bỗng trở nên lành trong và có động lực hơn biết bao. Có em và điều lãng mạn này theo cùng, dường như bao mệt nhoài như vội tan biến. Có em, con dòng thời gian trôi dài như bỗng hóa gần hơn. Như đâu đó, tôi vẫn còn có thể nghĩ miên man về em. Người con gái đáng yêu ấy đã mang đến cho cuộc sống của tôi biết bao điều sống động và tươi vui. Khiến cho một gã trai 24 tuổi này đây thấy phấn chấn và lạc quan hơn biết bao.

Tôi trân quý món quà của em và luôn mang nó theo bên mình. Đó là điều lãng mạn mà em dành cho tôi. Vẫn vẹn nguyên và tươi sáng, nhẹ nhàng và bền bỉ. Như hình bóng em mãi ở trong lòng, dù em có ở xa cách tôi cả bao dặm dài.

4. Bản nhạc và chuyện của nhành cây.

Trời đất phương Bắc đang đương mùa Xuân với những đợt mưa phùn rây rây làm đường xá lầy lội và ẩm ướt. Không ngừng đổ đầy vào đầu người ta cảm giác nhếch nhác và phiền hà. Nhưng rốt cuộc mùa nào cũng có những cái hay ho, cái dở tệ riêng mà. Mùa này, cây cối đâm chồi những lộc non xanh tốt lạ lùng và vươn dậy mạnh mẽ.

Một sớm tôi check FB và tình cờ thấy bức ảnh anh chụp từ một phương trời xa tôi lắm! Tấm hình ấy anh chụp bên một rừng miosa hoa vàng bung nở rực rỡ. Dáng anh thoáng có vẻ hoa gày đi. Nhưng nét hiền lành, nụ cười răng khểnh bừng sáng, đôi mắt như ánh lên sau lớp tròng kính cận. Vẫn là anh của ngày hôm nào.

Tôi lại đặc biệt chú ý tới những nhành lá cây xanh non nhú lên trong tấm hình ấy. Thứ màu xanh như muốn làm tôi buồn đến phát khóc lên được. Tôi chợt nhận ra rằng, chúng tôi đã xa nhau biết bao. Như đâu đây có những nỗi buồn không tên trào dâng đầy trong lồng ngực. Da diết và thổn thức vô cùng.

Kéo xuống phía dưới bức ảnh, có một đường link nhỏ anh gửi riêng cho tôi qua ô của chat nhà FB. Tôi nhấp chuột, theo đường link chỉ dẫn đến là một bản nhạc của nghệ sĩ piano nổi tiếng ở Hàn Quốc- Yiruma- bản "The moments"- là những khoảnh khắc. Dòng nhạc nhẹ nhàng trôi chảy, giai điệu êm mượt, bỗng dưng trái tim tôi như dịu lại, không còn nặng trĩu như mọi lần nhớ tới anh nữa. Phải là tâm ý của anh thế nào thì anh mới gửi bản nhạc này cho tôi. Nó như gợi nhắc lại những khoảnh khắc của tuổi thanh xuân bên cạnh nhau. Năm tháng bắt đầu từ đó, cũng vì vậy mà đẹp đẽ biết bao, và chúng ta cùng trân quý nhường nào. Năm tháng qua đi bao lâu không quan trong bằng việc ta đã có biết bao khoảnh khắc đáng nhớ trong cuộc đời mình sống.

*****

Em kể anh nghe về câu chuyện cái cây em trồng ở nhà. Đó là một nhánh hoa trạng nguyên do một người bạn tặng em, nhưng hồi em lên thành phố đi học đại học, không ai chăm sóc, em những tưởng nó sẽ chết quoay quoắt lâu rồi. Nhưng ai ngờ, một hôm em tình cờ thấy nhành cây trong góc ban công cũ kĩ đâm ra những chồi lá xanh non căng mộng đầy sức sống, mà lại là ngay giữa mùa Đông. Em đưa nhành trạng nguyên ấy về cấy lại hẳn hoi trong chiếc chậu màu vàng, chăm sóc nó mỗi ngày. Và thế là vào một ngày sau đó, nó đã nở hoa, ngay giữa mùa Xuân này này. Điều ấy thật là kì diệu. Nói là hoa đỏ thì chẳng phải đâu anh. Màu đỏ tươi ấy cũng chỉ là lá của nó mà thôi, loại lá đặc biệt. Còn hoa thực sự của nó lại bé xíu xiu màu vàng bên trong kẽ lá đỏ đó cơ. Vậy mà biết bao người cứ lầm tưởng, trạng nguyên có hoa màu đỏ au.

Thông thường, sẽ ít có loài thực vật nhỏ nào
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
11/29
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT