watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Truyện hay - Không thể bỏ lỡ

Lượt xem :
y thản nhiên, thậm chí vô tâm nhe răng cười. Rõ ràng như vậy.

Tôi vỗ vỗ nước vào mặt mình rồi khoác chiếc túi lên vai. Hôm nay là buổi hẹn đầu tiên giữa tôi và Long. Chỉ là một cuộc hẹn bình thường.

Long đợi tôi ở dưới nhà, tôi biết chắc là cậu đã đợi cả tiếng đồng hồ vì cái tính hay quên và hay suy nghĩ vẩn vơ hàng giờ của tôi. Nhưng Long cười nhẫn nại, không than vãn hay trách cứ. Như Thành. Nếu là Thành, cậu ấy nhất định sẽ lôi tôi từ trên tầng hai xuống, bắt đầu cằn nhằn y hệt một bà cô già ế chồng. Nhưng khi tôi dỗi cậu ấy sẽ luôn luôn cười thật hiền và chìa ra cốc trà sữa socola không biết đã mua từ lúc nào. Những kí ức về cậu ấy, bất kể là lúc nào cũng có thể sống dậy trong lòng tôi, bởi vì cậu ấy đã xuất hiện bên tôi bảy năm, đã gieo cho tôi rất nhiều kỉ niệm, rất nhiều thói quen không thể xóa bỏ. Và cho dù cậu ấy có là gà bông của tôi hay không, đều không quan trọng, chỉ biết tôi đã không bỏ lỡ một chàng trai tốt như vậy trong cuộc đời.

Xe Long dừng lại phá vỡ mất mạch suy nghĩ của tôi. Chúng tôi vào rạp xem "Titanic" rồi đi ăn. Mọi thứ nhẹ nhàng nối tiếp nhau như những khung cảnh lãng mạn trong bộ phim truyền hình tôi yêu thích. Nhưng không hiểu sao trong tất cả những giây phút ấy, tôi đều cảm thấy thiếu vắng. Những khung cảnh này hẹn hò này tôi đã vẽ ra hàng trăm, thậm chí hàng nghìn lần trong những giấc mơ tuổi mười bảy. Nhưng khi trải nghiệm qua rồi mới biết nó không hề thích hợp với mình. Không phải nó thiếu sót, mà là nó quá hoàn hảo.

Tôi nhận được tin nhắn của Long sau bữa tối, cậu hỏi tôi có thích buổi hẹn không. Tôi cầm chiếc điện thoại trong tay ấn ấn rồi lại xóa xóa không biết bao nhiêu lần mới đủ dũng khí nhắn lại một cái tin nhắn hoàn chỉnh cho Long.

"Tớ rất quý cậu, tớ muốn cảm ơn cậu về tất cả mọi thứ. Nhưng có lẽ tớ và cậu không thích hợp với nhau, và tớ chưa thật sẵn sàng cho mối quan hệ này. Đừng quên là tớ vẫn rất quý cậu nhé".

Nhắn xong tôi chạy lên ban công tầng hai, ngắm nhìn bông hoa tím nhàn nhạt khẽ lay động trong gió, mở điện thoại gọi cho một người có rất nhiều điều để kể.

Thành – không thể bỏ lỡ

Tôi và Linh sóng vai nhau, chầm chậm men theo bờ hồ. Linh cúi người nhặt một chiếc lá khô, xoay xoay trong tay rồi thả nhẹ, chiếc lá bay lượn lờ giữa không trung rồi khẽ khàng đáp xuống mặt hồ.

Cuối cùng không nhịn được, tôi đành cất tiếng hỏi:

- Cậu không thích Long à?

Đổi lại là một cái gật đầu rất nhẹ của Linh.

- Tại sao?

Linh đưa mắt nhìn ra xa, giọng của cậu ấy trở nên mơ hồ:

- Tớ thích uống trà sữa socola, thích nghe nhạc nhẹ trước khi đi ngủ, ghét mưa và mê mẩn truyện tranh. Vì thế tớ không thể uống trà sữa vị táo hay dâu, không thể tỏ ra là mình thích mưa, càng không muốn nghe nhạc mạnh và đọc tiểu thuyết dày.

Ngừng một lát, tôi nghe thấy tiếng Linh khẽ hít một hơi thật sâu.

- Cũng giống như tớ không thể ở bên một người đến khóc tớ cũng không dám khóc to trước mặt cậu ấy vì sợ mất hình tượng. Tớ chỉ cần người có thể cho tớ mượn bờ vai khi buồn. Cậu có hiểu không?

Tôi thấy vành tai Linh đỏ lên, và chợt hiểu ra mọi thứ. Tôi suýt bỏ lỡ mất một người quan trọng.

- Linh ạ, có một số thứ và một số người không thể bỏ lỡ mất trong cuộc đời. Và cậu chính mà một trong số những điều đó của tớ.

Linh mở to mắt nhìn tôi. Nhưng rồi rất nhanh thôi, đôi bàn tay nhỏ nhắn của cô ấy mang theo hơi lạnh buốt luồn khẽ vào lòng bàn tay tôi. Cho dù tôi không biết ngày mai có chuyện gì xảy ra nhưng tôi biết, hôm nay tôi đã không bỏ lỡ.

Thành – không thể bỏ lỡ

Tôi và Linh sóng vai nhau, chầm chậm men theo bờ hồ. Linh cúi người nhặt một chiếc lá khô, xoay xoay trong tay rồi thả nhẹ, chiếc lá bay lượn lờ giữa không trung rồi khẽ khàng đáp xuống mặt hồ.

Cuối cùng không nhịn được, tôi đành cất tiếng hỏi:

- Cậu không thích Long à?

Đổi lại là một cái gật đầu rất nhẹ của Linh.

- Tại sao?

Linh đưa mắt nhìn ra xa, giọng của cậu ấy trở nên mơ hồ:

- Tớ thích uống trà sữa socola, thích nghe nhạc nhẹ trước khi đi ngủ, ghét mưa và mê mẩn truyện tranh. Vì thế tớ không thể uống trà sữa vị táo hay dâu, không thể tỏ ra là mình thích mưa, càng không muốn nghe nhạc mạnh và đọc tiểu thuyết dày.

Ngừng một lát, tôi nghe thấy tiếng Linh khẽ hít một hơi thật sâu.

- Cũng giống như tớ không thể ở bên một người đến khóc tớ cũng không dám khóc to trước mặt cậu ấy vì sợ mất hình tượng. Tớ chỉ cần người có thể cho tớ mượn bờ vai khi buồn. Cậu có hiểu không?

Tôi thấy vành tai Linh đỏ lên, và chợt hiểu ra mọi thứ. Tôi suýt bỏ lỡ mất một người quan trọng.

- Linh ạ, có một số thứ và một số người không thể bỏ lỡ mất trong cuộc đời. Và cậu chính mà một trong số những điều đó của tớ.

Linh mở to mắt nhìn tôi. Nhưng rồi rất nhanh thôi, đôi bàn tay nhỏ nhắn của cô ấy mang theo hơi lạnh buốt luồn khẽ vào lòng bàn tay tôi. Cho dù tôi không biết ngày mai có chuyện gì xảy ra nhưng tôi biết, hôm nay tôi đã không bỏ lỡ.

Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
39/799
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT