watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Truyện ngắn - Kế hoạch bất thành

Lượt xem :
đựơc.

Tuy rằng có chút buồn nhưng không hiểu tại sao sau khi nghe cậu ấy nói tôi lại cảm thấy trong lòng nhẹ nhõm hơn nhiều, "có lẽnhững thứ không thuộc về mình thì có cố sức cũng không thể kéo nó đến với mình được" - mặc dù Quốc nói vậy nhưng tôi biết trong lòng cậu ấy rất buồn, cậu ấy không thể nào giấu đi ánh mắt thất vọng cũa mình được.

- Cậu biết không, tôi đã thoáng vui khi nghe những gì cậu vừa nói đó, ngốc ạ - Tôi ném vào cậu ta cái giẻ lau, cậu ta cũng không vừa phản đòn lại bằng những viên phấn nhỏ, những tiếng cười vang lên rộn rã đã lấn áp đi sự buồn bã lúc sáng, hai đứa như trở về cái thời còn bé vô tư biết mấy, trận chiến diễn ra quyết liệt đến lúc hai đối thủ đã kiệt sức thì ôi thôi nguyên một bãi chiến trường, mặt hai đứa cũng lem luốc bẩn.

Đến tận trưa thì mọi thứ mới trở về sự ngăn nắp của nò, chúng tôi bây giờ cũng không còn sức mà đánh nhau nữa chỉ còn đủ sức để đi về nhà mà thôi.

Quốc vừa đưa tôi về đến nhà thì bất ngờ gặp Lâm đang đứng trước cổng: "Chào em, anh sẽ bắt đầu lại từ đầu với em, anh là thật lòng" - Lâm mỉm cười chờ đợi câu trả lời...

Tôi vô cùng khó xử, không biết phải làm thế nào thì: "Thi àh, tôi biết trong lòng cậu, hình bóng của anh ta còn rất sâu sắc, chỉ là cậu không dám đón nhận sự thật thôi, hãy cho anh ta một cơ hội và cũng chính là cơ hội cho bản thân cậu" - Quốc nói

- Mình không thể...

Lâm chợt ngắt lời tôi, tiến đến đặt hai tay lên vai tôi: "Anh biết mình thật tồi tệ nhưng những ngày tháng sau khi rời bỏ em, anh đã không hề vui vẻ bên cạnh cô ấy, tụi anh ngày càng xa cánh nhau, bởi trong anh không biết từ bao giờ đã tồn tại bóng hình em, còn cô ấy... cô ấy đã quyết định chọn sự nghiệp để rời xa anh." Nói đến đây dường như cảm xúc của Lâm đều là thật anh ấy ôm chầm lấy tôi như ôm một báu vật mà khó khăn lắm mới tìm lại được, nhìn sâu vào mắt anh ấy tôi cảm nhận được dự yêu thương ấm áp vô cùng, tôi thật sự cảm nhận được tình cảm của anh...

...Nhưng tại sao tôi lại không vui thế này, chẵng lẽ chính tôi mới là người đã thay đổi...Trong vòng tay Lâm tôi ngoái đầu nhìn theo chiếc bóng Quốc xa dần, xa dần...đừng đi mà ...tôi muốn đẫy Lâm ra để chạy đến bên Quốc nhưng sao đôi tay này, đôi chân này không tài nào thực hiện được bởi tôi biết nếu làm như vậy chỉ khiến thêm một người phải đâu khổ mà thôi...

Những ngày tháng tiếp sau đó ngày nào Lâm cũng xuất hiện bên cạnh tôi, có khi đến nhà từ rất sớm để đưa tôi đến trường có khi lại chờ tôi trước cổng trường từ rất lâu để đưa tôi về. Luôn quan tâm đến tôi, chỉ cần thấy tôi hắt xì một cái là:này em bệnh rồi đấy, thuốc cảm đây mau uống đi, rất hiệu quả đấy. Tôi chỉ mới sụt cân có tý là: "sao em ốm thế hả, mau ăn nhiều vào đi..." Dường như anh muốn bù đấp lại những tháng ngày xa cách nhau...nhưng giờ đây tôi lại cảm thấy mình thật sự trống vắng khi kkhông có Quốc.

Mấy hôm nay không biết tại sao Quốc biến mất khỏi tầm mắt của tôi, đến trường cũng không găp, nhắn tin cũng không thấy hồi âm, cậu ấy đi đâu rồi, cậu ấy cố tình tránh mặt tôi sao...

- Chị Nghi mấy hôm nay chị có thấy Quốc không, sao em tìm mãi mà chẳng gặp

- Chị không biết nữa, dạo này chị cũng ít gặp cậu ấy, lúc xuống căn tin chị có gặp nhưng cậu ấy chỉ chào hỏi rồi bỏ đi ngay, cũng hơi lạ - chị với vẻ mặt đâm chiêu trả lời. - Mà em và Lâm quay lại với nhau rồi hả?

- Vẫn chưa, em không biết có nên cho anh ấy cơ hội không nữa, em đang rất phân vân - Và người tôi muốn gặp để tâm sự bây giờ chỉ có Quốc.

Những ngày cuối đông, là những ngày mà những đôi tình nhân yêu nhau cảm thấy vô cùng hạnh phúc, họ hẹn nhau đến nhà thờ Đức Bà, Thảo cầm viên... để tận hưởng nhừng ngày noel...Và tôi cũng thế, tôi có hẹn với Lâm. Hôm nay trời thật lạnh, tôi đã mặt một chiếc áo phông tay dài mà vẫn cảm thấy hơi se lạnh. Lâm chở tôi đi qua những dãy phố dài, tràn ngập màu sắc từ những dãy đèn dăng từ đường bên đây qua tận đường bên kia, đường phố náo nhiệt hẵng lên, đâu đâu cũng phát ra những bản nhạc về nole we wish youare merry Christmas....we wish you are merry Christmas and happy new year...Lâm hôm nay thật nổi bật với chiếc áo phông xanh rêu. Dường như anh đã thu hút nhiều ánh nhìn của những thiếu nữ bên đường. Hôm nay có lễ hội ở Thảo cầm viên, chúng tôi đến đó hòa vào dòng người cùng đón noel...Lâm dắt tay tôi tham gia các trò chơi... Lâm vui lắm nhưng sao tôi thấy mình không thật lòng muốn cùng anh...Bất chợt chuông điện thoại rung lên. "Alô, Thi nghe ạ"...

- Thi hả, Quốc đây - đầu dây bên kia trả lời, giọng quen thuộc, làm tôi như run lên không phải vì cái lạnh của Sài Gòn mà là vì tôi đang hồi hộp chờ đợi điều gì

- Cậu đi đâu mất tăm thế hả? Giờ mời nhờ đến tôi sao - tôi hờn dỗi.

Đầu dây bên kia im bặt: "alô..alô, Quốc à, cậu còn đó không?"

- Mình nhớ cậu...

Giữa không gian náo nhiệt của đêm noel, mọi người cười nói vui vẻ nhưng sao tôi lại cảm nhận được trên thế gian này chỉ có tôi và Quốc. Tại sao bây giờ cậu mới nói ra câu nói này kia chứ...

- Mình cũng nhớ cậu lắm, Quốc ơi! - những giọt nước mắt tràn ra sau bao nhiêu lâu bị tôi cố che giấu, giờ đây khi nghe được những câu nói này của cậu tôi thật sự không còn phải suy nghĩ nửa tôi thật sự đã ....rất thích cậu rồi.

- Ngốc ạ, mình đang chờ cậu ở nơi mà chúng ta hẹn nhau lần đầu tiên, cậu tới đây được không, mình có nhiều chuyện muốn nói với cậu lắm, được không?

- Thi ơi, qua đây em, bên này vui lắm - anh Lâm đang gọi tôi, từ xa tôi có thể nhìn thấy được nụ cười tỏa nắng của anh. Làm sao đây làm sao tôi có thể rời bỏ anh để chạy đến bên Quốc...tôi không làm được.

- Thi sao cậu không trả lời, có chuyện gì sao?

- Mình xin lỗi, mình không thể... xin lỗi cậu...

Tôi không biết mình có phải hối hận vì việc làm hôm nay không nhưng tôi không thể bỏ rơi Lâm ngay lúc này mặt dầu anh đã từng làm thế với tôi...và tôi cũng đã từng thật sự rất thích anh...

Thấy tôi thất thần lâm gọi: - Em vui không, hôm nay anh có điều đặc biệt muốn cho em xem, đi theo anh, let's go

Anh dẫn tôi đến trước một cây thông to ơi là to rất nhiều màu sắc từ những quả châu, dây đèn lấp lánh

- Chờ anh ở đây

Khoảng 5 phút sau, có một ông già noel xuất hiện trước mắt tôi, với hàng râu trắng muốt che hết khuông mặt, lại còn đeo kính râm nữa chứ, lần đầu tiên tôi thấy ông già noel ngộ nghĩnh như vậy

- Merry christmas!!! Này cô gái, sao cô đứng đây có một mình thế

- Tôi đang chờ bạn

Ông ấy hỏi thêm: - Oh, chắc là bạn trai rồi, chắc cô hạnh phúc lắm, cô có vui không?

Tôi cúi đầu nhìn xuống đất: - Tôi cũng không rõ, rõ ràng là anh ấy rất tốt nhưng tại sao trong đầu tôi chỉ có hình bóng của người khác...tôi không thể kiểm soát chính bản thân mình nửa, ông nói tôi phải làm sao đây...hức..., những giọt nước mắt lại rơi

Ông già đưa tay lau đi những giọt nước mắt, dường như ông cũng đau khổ không kém gì tôi, nhờ chiếc kính râm mà tôi không thể nhìn thấy khuôn mặt ông, có lẻ ông cũng đang khóc. Ông cầm tay tôi thật chặt: "em có biết không, anh đã cảm nhận được điều này từ lâu nhưng bản thân không muốn chấp nhận nó, vì anh không muốn mất em, anh thật ích kỉ, và chính sự ích kỉ đó đã khiến em phải đâu khổ, anh xin lỗi"

- Anh Lâm...em ...em

- Em không cần nói gì hết, anh không trách em đâu, mà em thật ngốc tại sao lại không nói ra chứ...

Anh đua tôi một hộp quà: "giáng sinh vui vẻ, hãy hạnh phúc bên người em yêu thương"<
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
14/508
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT