watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Truyện tình cảm - Đừng yêu em vô tâm như thế

Lượt xem :
u ở bên kia anh biết tôi thế này có lẽ anh thất vọng lắm, liệu điều đó có khiến anh ngừng yêu tôi không?

Về tới cửa nhà, trước mặt tôi là gương mặt lạnh ngắt của anh cùng một bó hoa hồng đỏ thắm. Tôi giật mình tỉnh lại quên rằng trước đó mình đã từng mê man trong cơn say. Tôi lúng túng không biết phải giải thích với anh ra sao với cảnh tượng bây giờ. Anh lạnh lùng quay lưng còn tôi quay ra cố gắng cầu xin anh dừng lại

- Anh nghe em giải thích đã...

Anh im lặng 1 hồi nhưng rồi lại bước đi- đó là 1 điều đáng sợ vô cùng. Tôi như một cơn gió mỏng manh đang cố gắng níu giữ một dám mây đang chứa đầy tức giận. Nhưng một chút hy vọng cũng không hề có. Anh vĩnh viễn biến mất trong màn đêm hôm đó - vào ngày sinh nhật tôi. Anh đi như chưa bao giờ xuất hiện trong cuộc đời tôi vậy.

Người tanói hạnh phúc nhất là trong ngày sinh nhật của mình có người yêu mình bên cạnh,còn tôi lại là 1 kẻ đau khổ nhất trên đời.

Tôi liệu còn mặt mũi nào để nói chuyện với anh không? Anh đã ngồi máy bay nửa ngày chỉ muốn dành cho tôi 1 món quà sinh nhật bất ngờ. Còn tôi, buông lơi bên 1 người đàn ông khác trước mặt anh. Tôi như một con mèo ăn vụng bị chủ nhân bắt gặp để rồi không bao giờ dám ngước mặt lên đối diện với chủ nhân

Tôi 22 tuổi, vẫn đủ trẻ để đón chờ những cái sinh nhật của tuổi 23,24. Nhưng tôi lại không dám. Tôi sợ, sợ mỗi năm sinh nhật của mình sẽ lại nhớ tới lỗi lầm của cái tuổi 22. Tôi sợ khi phải nhớ lại những giọt nước mắt đau tận cùng từ trái tim mình trong màn đêm cô độc hôm ấy, sợ ánh mắt giận dữ và thất vọng của anh, sợ cả những bước chân dứt khoát của anh bước ra khỏi cuộc đời tôi nữa. Và tôi sợ ngay cả chính bản thân mình nữa. Tôi ghê rợn, tự thấy cắn rứt với những bước đi lầm lỡ của mình.

2 lần sinh nhật tiếp theo sau đó tôi chỉ ở nhà, xem ti vi xong rồi tắt đèn đi ngủ,không dám đi đâu. Có khi nào đau khổ quá tôi lại ngã vào vòng tay của 1 gã trai lạ nào đó và tưởng tượng đó là anh không? Tôi sợ bản thân mình sẽ không kiềm chế được nỗi nhớ nhung về anh. Vì thế tôi chỉ ngoan ngoãn cất mình trong 4 bức tường. Trên đầu giường tôi vẫn đẻ cuốn nhật ký, thay vì những cảm xúc nồng nàn về tình yêu tôi viết trước kia, giờ nó chỉ còn là những con số đếm ngày anh và tôi chính thức không còn là gì của nhau nữa.

789 ngày- đủ dài để tôi có thể quên đi 1 cuộc tình cũ, nhưng tôi lại không thể quên, chính xác hơn là tôi không dám quên. Bởi trước kia tôi không dám nghĩ rằng mình lại có thể yêu anh nhiều đến thế.

Hôm nay anh trở về nước, tôi lại nhốt mình ở nhà, không dám đi đâu. Có lẽ anh còn nhiều người đáng để gặp hơn tôi. Mà cũng có khi anh đã quên tôi rồi.

Đã lâu rồi tôi không về nhà thăm ông bà và bố mẹ rồi. Cả nhà tôi đều sống ở khu phố cổ tấp nập người qua lại, có muốn được về nhà cũng thật khó khăn, hơn nữa hôm nay lại là chủ nhật.

- Uiii!!!!!!!!!!!!

Tôi giật mình bóp phanh,chiếc xe hư đốn của tôi vừa va phải làm người ta bị ngã. Tôi vội vã xuống xe đỡ anh ta đứng dậy nhưng không ngờ, người tôi va phải lại là anh...Quả nhiên, trái đất hình tròn.

- Sao anh lại ở đây?- Không khỏi bất ngờ tôi thốt lên hỏi

- À... lâu lắm rồi mới về nên anh đi lòng vòng phố cổ tham quan thôi. Hình như cũng không có gì thay đổi mấy em nhỉ?

- Vâng,phố cổ mà!- Mắt tôi đỏ lên khi nhìn anh và nghe anh nói, anh có biết rằng tôinhớ anh lắm không?

- Em saothế?

- Không,em không sau đâu mà- Tôi lấy tay dụi mắt

- Lâu không đi nên anh cũng quên mất đường rồi, từ nãy tới giờ đều đi lòng vòng quanh khu này. Có lẽ lát nữa phải đi mua bản đồ cũng nên

- Em có thể đưa anh đi được mà!

- Thật không?

- Vâng!Em với anh! Sẽ cùng đi tham quan 36 phố phường

Tôi ngồi lên xe quay sang anh nháy mắt

- Anh mau lên đi, em sẽ giúp anh nhớ lại đường nước mình

Anh có vẻ ngượng ngùng nhưng rồi cũng ngồi lên xe. Tôi mỉm cười. Trước kia, chỉ anh lái xe đưa tôi đi lòng vòng Hà Nội, còn tôi ngồi sát phía sau, tay nhét vào túi áo anh bi ba bi bô. Còn giờ, tôi lái xe, anh ngồi phía sau, cách tôi một khoảng trống. Chúng tôi im lặng như khoảng trống trên yên xe. Đôi lúc anh hỏi tôi trả lời, còn tôi thì không dám hỏi, tôi nghĩ mình không đủ tư cách

- Em à- Giọng anh bỗng trầm lại

- Dạ- Tôingoan ngoãn trả lời

- Em cònviết nhật ký không?

- Thời đại này người ta dùg FB, còn em, vẫn lọ mọ làm bạn với bút giấy thôi. Cổ hủ lắm phải không?

- Thế à. May quá, anh có mua một quyển Nhật Ký tặng em, dễ thương lắm, chỉ sợ em không viết nữa thì món quà của anh xem như là vô duyên quá rồi!

Tôi phanh xe đột ngột quay lại hỏi anh:

- Anh mua quà cho em sao?

Anh gật đầu, nhéo má tôi cười

- Sao phải bất ngờ thế?

Cảm giác này sao mà thân quen, gần gũi thế... Tôi nhận món quà từ tay anh, nước mắt như chực rơi, miệng mấp máy nói lời cảm ơn liền bị anh mắng:

- Mứi thế này mà đã xúc động phát khóc rồi, em đúng là trẻ con.

Tối hôm đó, khi trở về nhà, tôi vội vã mở cuốn Nhật ký mà anh tặng. Tôi bất ngờ khi nhìn thấy những hàng chữ nắn nót mà anh viết ở ngay trang đầu tiên:

Em yêu,

Anh xinl ỗi, xin lỗi vì đã vô tâm với em như thế. Vô tâm với tình yêu mà em đã dành cho anh. Lẽ ra anh không nên ích kỷ, chỉ biết cho bản thân mình mà quên mất rằng lẽ ra anh cũng cần phải quan tâm tới em, tới tình yêu và tương lai của chúng mình nữa. Anh chỉ biết yêu em một cách vô tâm mà không thể làm được gì như những người đàn ông khác làm cho người mình yêu. Có lẽ em giận anh lắm, nhưng anh còn giận bản thân mình hơn rất nhiều. Giá như anh quan tâm em hơn chút nữa, hiểu cho em hơn chút nữa thì có lẽ tình yêu của chúng mình vẫn đẹp như lúc mới yêu em nhỉ? Anh bỏ đi, không phải vì thất vọng về em mà là thất vọng về chính bản thân mình. Ngay cả người mình yêu cũng không biết cách gìn giữ thì có thể làm được gì? Anh chẳng bao giờ thích những câu chuyện ướt át mà em viết cả. Nhưng sao ấy nhỉ, hôm nay anh lại bắt chước em, viết ra những suy nghĩ lộn xộn, lủn củn trong đầu mình. Có lẽ là bị lây 1 chút từ em rồi đấy! Hy vọng rằng đọc xong em sẽ không cười anh sến súa mà hãy nhận lời xin lỗi chân thành này của anh nhé! Số điện thoại của anh chưa đổi, đọc xong nhắn tin lại cho anh nhé! Anh đợi tin nhắn của em đấy! Yêu em J

Những giọt lệ rơi vô tình làm ướt đẫm trang giấy.Tôi lấy tay quệt đi 2 hàng nước mắt sợ nếu biết anh sẽ lại trách trái tim tôi ủy mị, yếu mềm. Tôi cầm điện thoại, bấm số của anh nhắn "Em cũng yêu anh, yêu anh nhiều lắm!"
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
111/2687
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT