watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết - Bà Xã Chớ Giở Trò - full

Lượt xem :
nháy mắt tan rã. “Được, em lại sô pha ngồi nghỉ.”

Cô ngồi trên sô pha, hai tay vòng trước ngực nhìn Eva chằm chằm, Cổ Việt Di sao lại không biết bà xã đang ghen, chỉ vẻ mặt này cũng đủ để chứng minh trọng lượng của anh trong lòng Kim Bối Nhi; Giờ phút này tim anh như có một dòng mật ngọt chảy qua.

Lúc này, Eva cảm thấy cực kì ghen tỵ, sự đố kỵ đó lặng lẽ gặm nhấm toàn thân, đôi mắt mê hoặc kia bật ra tia lửa không chịu thua thiệt, ngón tay chẳng hiểu tại sao chỉ vào Kim Bối Nhi – người cướp vị trí của cô. “Việt Di, cô ấy là ai?”

Cổ Việt Di không để ý tới sự tức giận của Eva, chỉ lo cởi áo khoác, dịu dàng dỗ dành Kim Bối Nhi: “Đi chơi cả ngày đã mệt rồi, nằm xuống nghỉ ngơi đi.”

Kim Bối Nhi nhìn anh, thở phì phì vểnh cái miệng nhỏ nhắn lên, cuối cùng vẫn ngoan ngoãn nghe lời nằm trên sô pha.

Cổ Việt Di lấy áo khoác vừa cởi ra đắp lên người cô, nhẹ nhàng hôn lướt qua trán của cô, rồi vỗ vỗ mặt cô. “Ngủ một chút đi.”

“Uh.” Kim Bối Nhi vui vẻ mỉm cười trở lại.

Cổ Việt Di sắp xếp cho Kim Bối Nhi xong, lập tức đứng dậy, lạnh lùng trừng mắt nhìn Eva, “Tôi mời cô đến đây sao?”

Kim Bối Nhi tuy năm trên sô pha không nhìn thấy vẻ mặt lúc này của anh, nhưng có thể cảm nhận được sự lạnh lẽo và nghiêm nghị trong giọng nói của anh, coi như giúp cô trút giận, cuối cùng cô cũng thoải mái, kéo cao áo khoác cười trộm.

Eva khó lòng đối diện sự tức giận của Cổ Việt Di, càng khó chấp nhận hành động dịu dàng của Cổ Việt Di đối với cô gái kia, cô gái kia dựa vào cái gì có thể được hưởng vinh dự này. Cảm giác ghen tuông lan tràn khắp thân thể, nhưng lúc này cô tuyệt đối không dám đem tương lai của mình ra đánh cược.

Anh là ông chủ lớn có tiền, là mỏ vàng lớn, lại là phiếu cơm dài hạn bảo đảm nhất trong đời cô.

Eva cố nén tức giận, nặn ra một nụ cười đến bên Cổ Việt Di, “Vậy cô bé này là ai? Anh nhận em nuôi hả?”

Thắc mắc vừa nói ra, chính cô cũng cảm thấy buồn cười.

Em nuôi? Cổ Việt Di từ trước đến nay không rảnh rỗi tới mức đi nhận em nuôi đâu.

“Tôi hỏi cô, sao cô lại tới đây?” Cổ Việt Di tự thấy không cần thiết phải trả lời Eva. ..k e n h t r u y e n . p r o.. Eva thấy anh tránh không trả lời, cong môi cười, ngoài mặt nhìn như thoải mái, trong lòng lại rất hồi hộp. “Đã lâu không gặp anh, nên đến đây tìm anh.” Tầm mắt nhìn chằm chằm Kim Bối Nhi.

Nụ cười bên môi Cổ Việt Di đột nhiên biến mất, “Cám ơn cô đến đây gặp tôi, từ hôm nay trở đi không cần cô cố ý đến đây nữa, cô có thể về rồi.”

Trong phút chốc Eva sững sờ như bị sét đánh, không thể chấp nhận vẻ mặt lạnh lùng của anh, “Vì sao?”

Kim Bối Nhi trốn dưới áo khoác lặng lẽ xốc lên một kẽ hở lén nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Cổ Việt Dì, lại nhìn Eva đang buồn bực, làm méo mó khuôn mặt xinh đẹp.

Cô không kiềm được trong lòng vui vẻ muốn hô to: Ông xã, vạn tuế!

Lúc này cô thật sự, thật sự tin ông xã yêu nhất là cô.

Vi Đức vẫn sững sờ ở một bên, đảo mắt qua nhìn Cổ Việt Di, Eva và cả Kim Bối Nhi mà anh không biết.

Thế này là thế nào? Lúc nãy tổng giám đốc còn nóng lòng như lửa đốt muốn anh đi đón bà xã… Chẳng lẽ, bà xã mà tổng giám đốc nói không phải Eva, mà là cô gái nằm trên sô pha?

“Cô không là gì của tôi cả, tôi không cần thiết giải thích vì sao với cô, chỉ hy vọng từ nay về sau cô sẽ không xuất hiện ở trước mắt tôi nữa.” Giọng điệu Cổ Việt Di không tốt, liếc xéo Eva quyết rũ động lòng người.

Eva không chịu được sự đối xử vô tình của anh, hét to: “Anh nghĩ là một câu không được gặp anh nữa, thì em sẽ không gặp anh sao? Chẳng lẽ anh đã quên những yêu thương trước đây của chúng ta sao?”

“Yêu thương?” Cổ Việt Di lạnh lùng cười mỉa, “ Lúc đó chúng ta ngoài lên giường ra, còn có gì gọi là yêu sao?”

Eva kinh ngạc nhìn anh, những lời này là ý gì? Anh chỉ xem cô là đối tác? (quan hệ hợp tác đôi bên cùng có lợi)

“Chẳng lẽ lúc trước chúng ta vốn không hề có chút yêu thương nào sao?”

“Không có!” Cổ Việt Di trả lời như chém đinh chặt sắt.

“Em không tin, nếu lúc trước chúng ta không có tình yêu, sao anh có thể đối tốt với em như vậy?” Eva tranh cãi khàn cả giọng.

“Đối tốt với cô? Cô nghĩ sai rồi, tôi chỉ cho cô thù lao cô đáng có thôi.” Cổ Việt Di nói đến không có tình cảm, coi như tất cả là điều đương nhiên.

Eva kinh hãi lui từng bước “Chỉ là cho em thù lao?”

Lông mày của Cổ Việt Di nhíu lại, “Cô là người thông minh, tin rằng cô hiểu được lời tôi nói.”

“Vậy cô ta thì sao?” Eva khó chấp nhận sự vô tình của Cổ Việt Di, căm giận chỉ vào Kim Bối Nhi, “Nếu cô ta là người tình mới của anh, tại sao anh có thể dịu dàng với cô ta như vậy, lúc trước khi em và anh ở chung với nhau cũng không thấy anh dịu dàng như vậy, cô ta dựa vào cái gì chứ?”

Anh đối với cô gái kia đâu chỉ là tốt, mà là coi cô ta như bảo bối, cảm giác này làm lòng Eva rất khó chịu.

“Bởi vì cô ấy đáng giá.” Cổ Việt Di lạnh lùng đáp lại.

“Không! Cùng lắm cô ta cũng chỉ là một cô bé, vốn dĩ không biết gì cả, làm sao bằng em biết cách lấy lòng anh.” Eva đột nhiên xông lên ôm Cổ Việt Di trao cho anh một nụ hôn nóng bỏng cuồng nhiệt, sau khi tách ra, cô thở hồng hộc nói: “Cho dù cô gái kia là người mới của anh, nhưng anh cũng không được quên người yêu cũ như em chứ!” Đôi mắt mê hoặc liếc xéo Kim Bối Nhi, muốn thấy sự ghen tị trên mặt Kim Bối Nhi.

Đáng tiếc, Eva phải làm thất vọng rồi. Ngược lại Kim Bối Nhi cảm thấy thú vị nháy mắt, bởi vì cô tin tưởng Cổ Việt Di, còn câu anh nói yêu cô nhất nữa, trước mắt chỉ là Eva cố gắng tự biên tự diễn mà thôi.

Hai mắt Eva muốn bốc lửa, giẫm giày cao gót một cái, muốn lướt qua bức tường cao trước mặt Kim Bối Nhi (bức tường là anh Việt Di ý).

Cổ Việt Di cảnh giác đứng chặn trước mắt Eva, hai tay giao khoanh trước ngực, gầm lên giận dữ, con ngươi đen bật ra mũi tên lạnh lẽo không chút nương tình bắn về phía cô. “Cô muốn làm gì?”

Eva tức giận cắn môi, thấy vẻ mặt cương quyết bảo vệ cô gái kia của Cổ Việt Di, lòng cô tràn ngập phẫn uất không chỗ trút bỏ, quyết định mọi giá, nếu muốn mất mặt thì mọi người cùng mất mặt. “Thì ra anh thích gặm cỏ non.”

Eva, cô thật sự quá to gan rồi! Vi Đức đứng một bên kinh ngạc hít sâu.

Ngoài dự đoán, Cổ Việt Di thế nhưng không tức giận cũng không phản bác, khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng trừng mắt nhìn Eva, “Bây giờ mời cô rời khỏi đây.”

Eva oán hận đến tận xương tủy dùng ánh mắt phẫn nộ trừng lại, “Tôi Không đi.”

Muốn ở đây? Đó là việc thể nào!

Con ngươi đen của Cổ Việt Di bắn ra những mũi tên sắc bén, trong trẻo nhưng lạnh lùng, khuôn mặt tuấn tú cũng phản phất làn sương lạnh, “Không đi phải không?”

Cuộc đối thoại căng thẳng của Eva và Cổ Việt Di, hoàn toàn lọt vào tai Kim Bối Nhi, cô không thể coi thường Eva kiêu ngạo và ương ngạnh, đột nhiên từ sô pha bật dậy.

“Ả đàn bà kia, cô nghe không hiểu lời nói của anh ấy sao?”

Eva nhíu mày, ánh mắt bật ra một tia hung ác đủ để giết người, nghiến răng nghiến lợi nói: “Cô nghĩ cô là ai, dựa vào cái gì dám lớn tiếng với tôi, tôi với Việt Di ở cùng nhau đã rất nhiều năm, cô thì sao? Chắc chỉ mới vài ngày chứ gì?”

“Ngây thơ! Ai nói với cô ở chung một chỗ với Cổ Việt Di tôi được lâu thì có thể tự cho mình là người phụ nữ của tôi?” Giọng Cổ Vi
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
122/1800
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT