watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết - Bà Xã Chớ Giở Trò - full

Lượt xem :
h Khôi, cười như không cười trừng mắt nhìn. “Coi như tớ đưa quà đền đáp các cậu tác hợp hôn sự của tớ và Bối Nhi.”

Trình Chính Khôi cười ha ha, “Thật sự là món quà lớn, tớ cám ơn cậu trước.”

Kim Bối Nhi lười biếng tựa vào cửa sổ ngóng trông Cổ Việt Di về nhà sớm một chút.
Chương 11

Đến Đài Trung, Cổ Việt Di bao một chuyến taxi thẳng về Đài Bắc.

Khắp Đài Bắc một mảnh đen kịt, chẳng những mưa to, trên trời còn thỉnh thoảng truyền đến tiếng sấm ầm vang. Vũ Hi nói Bối Nhi sợ sấm sét lại sợ tối, bây giờ tất cả mọi thứ đều đã xảy ra, anh thật sự rất lo lắng cho Bối Nhi, càng hối hận ngày nào không chọn cố tình chọn hôm nay xuống Cao Hùng.

Về nhà, may mắn trong nhà có nguồn điện dự trữ, mặc dù mất điện cũng không có ảnh hưởng, Cổ Việt Di dùng di động mở cửa ra.

“Bối Nhi.” Cổ Việt vẻ mặt lo lắng kêu to.

Trong phòng khách không có tiếng đáp lại, anh bắt đầu đi tới, chậm rãi bước đi, tìm kiếm bóng dáng Kim Bối Nhi khắp nơi. “Đáng chết! Bối Nhi, em thật ra đang ở đâu?”

Cuối cùng, anh đi vào phòng Kim Bối Nhi, đẩy cửa ra la lên: “Bối Nhi?”

Kim Bối Nhi đang co rúm lại trong chăn nghe thấy tiếng gọi dồn dập của Cổ Việt Di, vội vàng xốc chăn lên nhanh chóng nhảy xuống giường chạy về phía anh. “Ông xã.” Cô ôm chặt lấy Cổ Việt Di, tựa đầu chôn trước ngực anh nước mắt lã chã. “Cuối cùng anh cũng về rồi, hu hu…”

Cổ Việt Di cảm thấy đau lòng, biết cô bình yên vô sự anh mới yên lòng, ôm chặt Kim Bối Nhi đang sợ hãi, anh không ngừng hôn lên tóc cô. “Anh xin lỗi, anh xin lỗi, anh xin lỗi.” một tiếng lại một tiếng xin lỗi cũng không thể xóa hết ân hận trong cõi lòng anh.

Kim Bối Nhi ôm chặt Cổ Việt Di, vùi đầu thật sâu trong ngực anh, tuyệt không dám thả lỏng, sợ trên trời lại toát ra sấm sét làm người ta sợ hãi.

Quả nhiên, mới nghĩ, trên trời lại vang lên một tiếng sấm long trời lở đất.

“A!” Kim Bối Nhi hoảng hốt thét lên, ôm chặt Cổ Việt Di, hai chân nhảy lên, giống như con gấu đang ôm chặt cây cổ thụ.

Cổ Việt Di đơn giản đỡ cô lên rồi ôm lấy cô, cho cô bám vào cổ anh, dịu dàng dỗ dành cô như dỗ trẻ con: “Đừng sợ, có anh ở đây.”

Hai tay Kim Bối Nhi ôm lấy cổ anh, giọng run run nói: “Đừng, đừng,…Đừng đi.”

“Yên tâm, anh sẽ không đi đâu.” Cổ Việt Di dịu dàng cam đoan với cô.

Ôm Kim Bối Nhi đi vào phòng anh, hai chân Kim Bối Nhi từ đầu đến cuối không hề buông xuống đất, Cổ Việt Di vui vẻ nhận lấy gánh nặng ngọt ngào này.

“Đêm nay ngủ phòng anh?”

Kim Bối Nhi không chút suy nghĩ liền gật đầu, “Chỉ cần anh không bỏ em, ngủ ở đâu cũng được.”

Cổ Việt Di dịu dàng ôm Kim Bối Nhi đến bên giường, xốc chăn lên buông cô xuống, sau đó kéo chăn lên cao. “Em nằm xuống trước.”

Vẻ mặt Kim Bối Nhi hoảng sợ, hai tay nắm chặt tấm trải giường bên cạnh, “Vậy còn anh?” không phải muốn bỏ mặc cô chứ?

Sự nghi ngờ trên mặt cô làm cho Cổ Việt Di nhịn không được cười khổ, xổ áo sơ mi ra, “Anh đi tắm rửa, lập tức trở lại với em.”

“Vậy anh phải nhanh một chút, em sợ…” Ánh mắt hoảng sợ của Kim Bối Nhi liếc về phía ngoài cửa sổ.

Không cần nói, Cổ Việt Di biết Kim Bối Nhi sợ những tiếng sấm tiếp theo, vì thế dịu dàng vỗ về gương mặt cô. “Tin anh đi, anh sẽ không bỏ rơi em.”

“A, vậy anh mau đi tắm đi, nhanh lên!” Kim Bối Nhi bất an lo sợ thúc giục anh.

Cổ Việt Di vì không để Kim Bối Nhi lại bị doạ hoảng sợ, lập tức đứng dậy lấy áo ngủ vọt vào phòng tắm.

Nhưng anh chỉ vừa vào phòng tắm được hai phút, một tia chớp cắt ngang màn đêm, Kim Bối Nhi biết tiếp theo sẽ có những tiếng sấm, theo bản năng nhảy xuống giường vọt vào phòng tắm tìm kiếm sự che chở an toàn, vừa thấy Cổ Việt Di thì nhào vào trong lòng anh giải thích. “Sắp có sấm.”

Cổ Việt Di đứng dưới vòi nước tuông xối xả, bất ngờ thấy Kim Bối Nhi phóng vào, đầu tiên là ngẩn ra, tiếp theo có tiếng sấm vang lên, đôi tay nhỏ bé của cô ôm chặt lấy anh không buông.

Nhưng chốc lát, tiếng sấm đã biến mất.

Lúc này Kim Bối Nhi mới phát hiện toàn thân mình ướt đẫm, đứng trước Cổ Việt Di toàn thân trần trụi, thân thể trần trụi của đàn ông cô xem trên áp phích (poster) không ít, nhưng thật sự thì chưa từng xem qua, hơn nửa cả người trần như nhộng thì lần đầu tiên cô nhìn thấy.

Một cảm giác kì lạ dâng lên trong ngực, Kim Bối Nhi xấu hổ đến cả hai tai đỏ lên, chỉ có thể ngượng ngùng nghiêng đầu qua một bên. “Em, em, em… em xin lỗi.” Cúi đầu một chút coi như giải thích, vội vã muốn lao ra ngoài.

Vừa sắp bước ra, đột nhiên cảm thấy áp lực trên lưng, một lực mạnh mẽ ôm lấy cô, kéo cô về phía sau.

“A…” cô hoảng hốt kêu một tiếng, chưa kịp phản ứng, toàn bộ thân mình đã ngã vào lồng ngực rộng lớn.

Hai tay Cổ Việt Di vòng qua thắt lưng của cô, trói chặt Kim Bối Nhi, thân thể hai người dán chặt vào nhau, không chừa một khe hở, thậm chí có thể cảm nhận rõ ràng tiếng tim của nhau.

“Bà xã.” Một tiếng gọi nhẹ khiến toàn thân cô tê dại, ngước đôi mắt mông lung nhìn anh, vì sao từ trước đến giờ cô không phát hiện ông xã thật sự rất đẹp trai.

Anh cúi đầu mỉm cười với cô, đôi môi ấm áp nồng nàn phủ lên môi cô.

Đầu tiên toàn thân cô cứng ngắc, nhưng mà trong nụ hôn dịu dàng của anh, chậm rãi thả lỏng thân thể cứng ngắc, cánh tay tự nhiên ôm lấy cổ anh, kiễng mũi chân đáp lại anh.

Sự non nớt của cô làm anh vui sướng, quyết định từ từ chỉ dẫn cô, đầu tiên anh dịu dàng mút, rồi tiếp theo điên cuồng triền miên đoạt lấy vị ngọt của cô.

Kim Bối Nhi vừa mừng vừa sợ nhìn anh, ánh mắt trong veo như nước chớp chớp. Thì ra đây là hôn môi?

Ngón tay Cổ Việt Di nhẹ nhàng vỗ về hai má của cô, tiếng nói dịu dàng vang lên: “Anh muốn em làm bà xã thật sự của anh.”

Kim Bối Nhi nhất thời không hiểu ý trong lời nói của anh, vẻ mặt mờ mịt nhìn anh, “Bà xã thật sự?”

“Uh, bà xã thật sự.” Anh cười vô cùng dịu dàng.

“Em đã là bà xã của anh rồi nha.” Kim Bối Nhi vẫn không hiểu.

Cổ Việt Di bất đắc dĩ lắc đầu, cúi đầu nói nhỏ bên tai cô, “Để chúng ta làm một đôi vợ chồng phù danh hữu thực.” (danh = danh tiếng, thân phận; thực = thực sự)

“Phù danh hữu thực?” Kim Bối Nhi dừng một chút, khi cô nghĩ ra, lập tức toàn bộ khuôn mặt ửng hồng.

“Bối Nhi.” Anh gọi cô rất nhẹ.

Kim Bối Nhi vừa ngẩng đầu, đôi môi đỏ mọng mềm mại chạm vào môi anh.

Lúc này cô không bối rối, chỉ mở to cặp mắt mông lung nhìn đôi mắt đen đang rực cháy kia.

Cổ Việt Di cúi đầu, mang theo tình cảm mãnh liệt kiềm chế đã lâu, dịu dàng yêu thương hôn cô, cô lại dùng toàn bộ tình yêu, nhiệt tình cùng dịu dàng đáp lại.

Chậm rãi cởi bỏ quần áo ướt sũng trên người Kim Bối Nhi, Cổ Việt Di ôm cô ra khỏi phòng tắm nhỏ. Anh cảm giác rõ ràng dục vọng trong thân thể đang điên cuồng khiêu khích, cảm giác này vượt xa dục vọng bình thường, mà là toàn tâm cần tình yêu của cô.

Cổ Việt Di đem cô đặt trên giường lớn mềm mại.

Kim Bối Nhi lần đầu tiên nhìn thấy người đàn ông cao lớn, ngạc nhiên mở to mắt, vẻ mặt chân thật này càng làm tăng sự yêu thương của anh.

“Bà xã.” Anh mất hồn gọi nhẹ.

Kim Bối Nhi mở to hai mắt mông lung liếc nhìn anh, anh trước mắt thật sự làm cho người ta say mê, cảm giác khô nóng làm máu toàn thân giống như sôi trào trong chớp mắt, luồng k
<<1 ... 1819202122 ... 26>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
465/2143
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT