Tiểu thuyết Yêu Phải Cô Nàng Ham Làm Giàu-full
Lượt xem : |
t, anh nhìn xuống phía dưới, nha đầu kia thế nhưng nặng nề ngủ, thoải mái gối lên ngực anh. Ngự Am đành phải tự nhận xui xẻo nhắm mắt lại, trong miệng còn lẩm bẩm: “Thật sự là đời trước nợ cô!”
~~~~o0o~~~~
Ánh sáng mỏng manh đi dọc theo cửa sổ vào phòng, Chỉ Nhu bị ánh sáng ban mai chiếu rọi chói mắt, vì thế chậm rãi tỉnh lại.
Ai yo, cô rốt cuộc ngủ bao lâu? Tại sao xương sống thắt lưng lưng đau quá này? Chỉ Nhu xoa xoa thắt lưng, khi đang muốn nhích người duỗi lưng, lại phát hiện có một đôi chân thon dài đang gác lên người cô. Đây là, chân đàn ông. Cô vội vàng mở mắt ra. Kinh hoảng nhìn chủ nhân hai chân này... Ngự Am? Anh ta làm sao có thể ở chỗ này? Hình như là đêm qua khi anh về nhà thấy cô ngủ trên sofa, hảo tâm ôm cô về phòng lại bị cô kéo xuống giường... Thật là! Cô thế mà lại bỏ qua cơ hội tốt như vậy! Thiếu chút nữa bọn họ có thể gạo nấu thành cơm. Cô xoa xoa hai mắt buồn ngủ, sau đó cúi gần nhìn Ngự Am.
Anh thật sự là một gã đàn ông tuấn mỹ. Lông mi cong vểnh trên đôi mắt nhắm chặt khiến phụ nữ đố kỵ. Mũi thẳng chứng tỏ khí phách của anh. Môi mỏng có thể nói ra bao lời nói mê người. Đây là khuôn mặt tuấn tú hoàn mỹ. Nếu có thể sinh một đứa nhỏ xinh đẹp với anh, đó nhất định là một chuyện tốt đẹp. Chờ cô lừa anh lên giường, có thai, có một khoản tài phú, có thể vụng trộm mang theo con chạy đi…
Ha ha! Đây thật sự là một ý kiến hay.
Nhìn, nhìn, Chỉ Nhu xê dịch thân thể, lại không cẩn thận chạm phải một vật cứng.
Woa! Thứ vừa cứng lại trướng bên hông kia không phải “Tiểu lão nhị” của anh chứ?
Tại sao người còn chưa tỉnh, tiểu lão nhị đã tỉnh trước rồi? Đây chính là cái được xưng là phản ứng sinh lý, trạng thái nam tính trụ trời xanh tốt nhất sao? Cô rất muốn sờ xem là xúc cảm gì! Dù sao... Anh còn đang ngủ, trộm đạo một chút hẳn là sẽ không khiến anh tỉnh lại chứ? Cô sẽ rất nhẹ, rất nhẹ... Vì thế Diệp Chỉ Nhu dùng động tác cực kỳ nhẹ nhàng, lặng lẽ kéo khóa quần của anh.
Bên trong là quần lót Lycra màu xanh đậm. Cô lật mép quần ra, đột nhiên một cự vật nảy ra... Wow! Chính là thứ đó đó đó! Đây là bảo bối kiêu ngạo của đàn ông! Nó thoạt nhìn rất có lực sát thương, tựa như một bảo đao hoành chiến sa trường, cô đương nhiên biết Ngự Am không chạm qua phụ nữ, cho nên cái chuôi “Đao” này là đẳng cấp mới.
Tựa như bị hấp dẫn, Diệp Chỉ Nhu kìm lòng không được vươn tay tới, thật cẩn thận vuốt ve cảm thụ thứ to lớn kia.
Rất thú vị, dưới sự âu yếm trúc trắc của cô, cự vật như có sinh mệnh, nhẹ nhàng vũ động trong tay cô.
Chỉ Nhu ngẩng đầu vụng trộm nhìn hai tròng mắt nhắm chặt của Ngự Am, anh chưa tỉnh, vậy cô còn có thể nghịch trong chốc lát…
“A ——” Bị dịch thể đột nhiên bắn ra cả tay, Chỉ Nhu bị dọa đến kêu to, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy nghi hoặc, trên mặt tràn ngập vô số dấu chấm hỏi.
Không biết rõ tình huống, Ngự Am tỉnh lại, cả người đột nhiên thanh tỉnh, phút chốc nhảy dựng lên.
Đây không phải mộng xuân? Là chân thật? Hơn nữa người gây ra họa kia chính là Chỉ Nhu đáng chết anh ngày tư đêm tưởng, bừng bừng phấn chấn! Đây là tình hình gì? Cô có thể nào thừa dịp anh ngủ khi giở trò với anh! Hại anh... Thất thố.
“Anh tại sao lại biến cả tay tôi đều là…! Chán ghét!” Chỉ Nhu một mặt rút khăn giấy ra lau tay dính đầy dịch thể, một mặt bĩu môi oán giận.
“Tiểu nha đầu! Cô nháo đủ chưa? Cô có phải muốn nhìn tôi điên lên hay không!” Ngự Am vội vàng kéo khóa, sau đó hai tay gắt gao tóm vai Chỉ Nhu, nghiến răng nói.
“Tôi, tôi chỉ là cảm thấy chơi vui” Chỉ Nhu cúi đầu vô tội nói.
Cô vốn đang muốn dùng đầu lưỡi liếm liếm xem, may mắn cô ngẫm lại. Nếu không bạch trọc kia không phải phun toàn bộ vào miệng cô sao?
“Chơi vui? Tiểu thư, cô không phải thiếu nữ ngu ngốc! Xin hãy phụ trách hành vi của mình, tự trọng một chút!” Ngự Am bị cô chọc có chút uấn giận, dương cao giọng phát biểu.
“Anh đừng tức giận” Thấy anh có chút nổi nóng, Chỉ Nhu hoảng lên.
Ngự Am trừng mắt nhìn cô một lúc, đứng dậy rời giường xoay người muốn ra khỏi phòng. Lúc này Chỉ Nhu thông minh lập tức bước xuống giường, giang hai tay cánh tay che ở trước cửa.
“Ngự Am, tôi không đủ gợi cảm sao? Vì sao anh không cần tôi?” Chỉ Nhu có chút ủ rũ hỏi.
Ngự Am nhìn cô một cái, sau đó hổn hển vò đầu.
Cô rất gợi cảm! Chết tiệt mê người! Nhưng anh chính là không thể làm cho tình huống càng lúc càng hỏng bét.
“Đúng, cô chưa dứt sữa, tôi tuyệt đối không thích loại người trúc trắc” Ngự Am tàn nhẫn nói, quyết tâm nhất định phải làm cho Chỉ Nhu rút lui bỏ cuộc.
________
Chú thích:
Đoạn tụ chi phích [1">: Chỉ đồng tính luyến ái.
Chương 6
“Tôi chưa dứt sữa? Tôi trúc trắc?” Lời nói sắc bén của Ngự Am quả thật thương tổn Chỉ Nhu, cô cảm giác đáy mắt mình có nước mắt đang đảo quanh. Nghĩ lại trước đây cho dù bị người ta cười trưởng thành chậm cô cũng không khó chịu như vậy. Tại sao một câu của Ngự Am lại khiến cô có loại thống khổ như đến ngày tận thế. Bằng bất cứ giá nào, nếu bỏ qua cơ hội lần này, sau này Ngự Am nhất định sẽ chạy thoát khỏi cô xa hơn. Cho nên thất bại, thành công chỉ dựa vào hôm nay. Chỉ Nhu hít một hơi thật sâu, sau đó lớn mật cởi áo, áo lót. Bộ ngực sữa tròn đầy lộ ra trước mặt anh, tiếp theo không cho anh có thời gian tự hỏi liền xông về phía trước, đẩy ngã Ngự Am cao lớn lên giường.
Khi hai người nằm thẳng trên giườn khi, bốn mắt tương giao, một đôi mắt là chờ mong lại mang chút khủng hoảng, một đôi mắt khác sng còn lại là phẫn nộ xen chút mãnh liệt .
Ngự Am đang mất phương hướng trước sự khẩn thiết và một tia lý trí cuối cùng, dùng giọng nói khàn khàn nói với Chỉ Nhu: “Nha đầu, tôi lại cho cô một lần cơ hội, buông...”
Anh còn chưa nói xong, Chỉ Nhu dâng cánh môi hương vị ngọt ngào lên, dùng phương pháp hữu hiệu nhất làm cho anh khép miệng lại.
Nụ hôn ngọt ngào của cô, khi cô hôn lên môi anh, những đạo đức ràng buộc, những kiêu ngạo tự kiềm chế toàn bộ trở thành hư không, thay thế vào là sự tiếp nhận; là dục hỏa cháy giữa bọn họ.
Anh cơ khát hôn môi cô, đầu lưỡi dao động quần triến trong miệng cô, giống như người lạc giữa sa mạc đi tìm ốc đảo, khát vọng càng nhiều, càng nhiều... Tay anh rất nhanh đi tới bầu ngực cô, không lưu tình vuốt ve hai bầu ngực mềm mại, bàn tay thô ráp của anh làm cô rên nhẹ...
~~~~o0o~~~~
Khi Diệp Chỉ Nhu mệt mỏi rã rời tỉnh ngủ, đã là ba giờ rưỡi chiều.
Chỉ Nhu bụng đói kêu vang sờ sờ bụng bằng phẳng, nếu không phải là tiếng dạ dày kháng nghị đánh thức, cô còn tính ngủ thẳng đến sáng sớm.
“Yêu” thật sự là rất hao tâm tốn sức, lại rất háo thể lực! Nhưng loại chuyện mất nhiều hơn được này, Ngự Am còn giống như chưa đủ thỏa mãn, bởi vì hôm nay sau khi được thể nghiệm, anh còn muốn cô ba lượt, tuy rằng cô vẫn nửa đẩy nửa từ chối. Nhưng anh mới nếm thử tình dục tốt đẹp sao có thể nghe đi vào, cô rất sợ anh chiều đi làm về sẽ mệt mỏi. Nhìn mền giường còn vết máu, mặt Chỉ Nhu lại đỏ lên.
Không thể nghĩ được Ngự Am thoạt nhã nhặn khiêm tốn, khi lên giường lại giống như dã thú dũng mãnh, thật sự là người không thể xem tướng mạo.
Nhớ tới anh chấp nhất lại thêm hai mắt hưởng thụ của anh, bên miệng Chỉ Nhu không khỏi hiện lên ý cười.
Cô rất sợ mình sẽ say đắm Ngự Am, việc này sẽ mở đầu tai họa lớn.
Nếu anh phát hiện sự hiến thân của cô ch
~~~~o0o~~~~
Ánh sáng mỏng manh đi dọc theo cửa sổ vào phòng, Chỉ Nhu bị ánh sáng ban mai chiếu rọi chói mắt, vì thế chậm rãi tỉnh lại.
Ai yo, cô rốt cuộc ngủ bao lâu? Tại sao xương sống thắt lưng lưng đau quá này? Chỉ Nhu xoa xoa thắt lưng, khi đang muốn nhích người duỗi lưng, lại phát hiện có một đôi chân thon dài đang gác lên người cô. Đây là, chân đàn ông. Cô vội vàng mở mắt ra. Kinh hoảng nhìn chủ nhân hai chân này... Ngự Am? Anh ta làm sao có thể ở chỗ này? Hình như là đêm qua khi anh về nhà thấy cô ngủ trên sofa, hảo tâm ôm cô về phòng lại bị cô kéo xuống giường... Thật là! Cô thế mà lại bỏ qua cơ hội tốt như vậy! Thiếu chút nữa bọn họ có thể gạo nấu thành cơm. Cô xoa xoa hai mắt buồn ngủ, sau đó cúi gần nhìn Ngự Am.
Anh thật sự là một gã đàn ông tuấn mỹ. Lông mi cong vểnh trên đôi mắt nhắm chặt khiến phụ nữ đố kỵ. Mũi thẳng chứng tỏ khí phách của anh. Môi mỏng có thể nói ra bao lời nói mê người. Đây là khuôn mặt tuấn tú hoàn mỹ. Nếu có thể sinh một đứa nhỏ xinh đẹp với anh, đó nhất định là một chuyện tốt đẹp. Chờ cô lừa anh lên giường, có thai, có một khoản tài phú, có thể vụng trộm mang theo con chạy đi…
Ha ha! Đây thật sự là một ý kiến hay.
Nhìn, nhìn, Chỉ Nhu xê dịch thân thể, lại không cẩn thận chạm phải một vật cứng.
Woa! Thứ vừa cứng lại trướng bên hông kia không phải “Tiểu lão nhị” của anh chứ?
Tại sao người còn chưa tỉnh, tiểu lão nhị đã tỉnh trước rồi? Đây chính là cái được xưng là phản ứng sinh lý, trạng thái nam tính trụ trời xanh tốt nhất sao? Cô rất muốn sờ xem là xúc cảm gì! Dù sao... Anh còn đang ngủ, trộm đạo một chút hẳn là sẽ không khiến anh tỉnh lại chứ? Cô sẽ rất nhẹ, rất nhẹ... Vì thế Diệp Chỉ Nhu dùng động tác cực kỳ nhẹ nhàng, lặng lẽ kéo khóa quần của anh.
Bên trong là quần lót Lycra màu xanh đậm. Cô lật mép quần ra, đột nhiên một cự vật nảy ra... Wow! Chính là thứ đó đó đó! Đây là bảo bối kiêu ngạo của đàn ông! Nó thoạt nhìn rất có lực sát thương, tựa như một bảo đao hoành chiến sa trường, cô đương nhiên biết Ngự Am không chạm qua phụ nữ, cho nên cái chuôi “Đao” này là đẳng cấp mới.
Tựa như bị hấp dẫn, Diệp Chỉ Nhu kìm lòng không được vươn tay tới, thật cẩn thận vuốt ve cảm thụ thứ to lớn kia.
Rất thú vị, dưới sự âu yếm trúc trắc của cô, cự vật như có sinh mệnh, nhẹ nhàng vũ động trong tay cô.
Chỉ Nhu ngẩng đầu vụng trộm nhìn hai tròng mắt nhắm chặt của Ngự Am, anh chưa tỉnh, vậy cô còn có thể nghịch trong chốc lát…
“A ——” Bị dịch thể đột nhiên bắn ra cả tay, Chỉ Nhu bị dọa đến kêu to, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy nghi hoặc, trên mặt tràn ngập vô số dấu chấm hỏi.
Không biết rõ tình huống, Ngự Am tỉnh lại, cả người đột nhiên thanh tỉnh, phút chốc nhảy dựng lên.
Đây không phải mộng xuân? Là chân thật? Hơn nữa người gây ra họa kia chính là Chỉ Nhu đáng chết anh ngày tư đêm tưởng, bừng bừng phấn chấn! Đây là tình hình gì? Cô có thể nào thừa dịp anh ngủ khi giở trò với anh! Hại anh... Thất thố.
“Anh tại sao lại biến cả tay tôi đều là…! Chán ghét!” Chỉ Nhu một mặt rút khăn giấy ra lau tay dính đầy dịch thể, một mặt bĩu môi oán giận.
“Tiểu nha đầu! Cô nháo đủ chưa? Cô có phải muốn nhìn tôi điên lên hay không!” Ngự Am vội vàng kéo khóa, sau đó hai tay gắt gao tóm vai Chỉ Nhu, nghiến răng nói.
“Tôi, tôi chỉ là cảm thấy chơi vui” Chỉ Nhu cúi đầu vô tội nói.
Cô vốn đang muốn dùng đầu lưỡi liếm liếm xem, may mắn cô ngẫm lại. Nếu không bạch trọc kia không phải phun toàn bộ vào miệng cô sao?
“Chơi vui? Tiểu thư, cô không phải thiếu nữ ngu ngốc! Xin hãy phụ trách hành vi của mình, tự trọng một chút!” Ngự Am bị cô chọc có chút uấn giận, dương cao giọng phát biểu.
“Anh đừng tức giận” Thấy anh có chút nổi nóng, Chỉ Nhu hoảng lên.
Ngự Am trừng mắt nhìn cô một lúc, đứng dậy rời giường xoay người muốn ra khỏi phòng. Lúc này Chỉ Nhu thông minh lập tức bước xuống giường, giang hai tay cánh tay che ở trước cửa.
“Ngự Am, tôi không đủ gợi cảm sao? Vì sao anh không cần tôi?” Chỉ Nhu có chút ủ rũ hỏi.
Ngự Am nhìn cô một cái, sau đó hổn hển vò đầu.
Cô rất gợi cảm! Chết tiệt mê người! Nhưng anh chính là không thể làm cho tình huống càng lúc càng hỏng bét.
“Đúng, cô chưa dứt sữa, tôi tuyệt đối không thích loại người trúc trắc” Ngự Am tàn nhẫn nói, quyết tâm nhất định phải làm cho Chỉ Nhu rút lui bỏ cuộc.
________
Chú thích:
Đoạn tụ chi phích [1">: Chỉ đồng tính luyến ái.
Chương 6
“Tôi chưa dứt sữa? Tôi trúc trắc?” Lời nói sắc bén của Ngự Am quả thật thương tổn Chỉ Nhu, cô cảm giác đáy mắt mình có nước mắt đang đảo quanh. Nghĩ lại trước đây cho dù bị người ta cười trưởng thành chậm cô cũng không khó chịu như vậy. Tại sao một câu của Ngự Am lại khiến cô có loại thống khổ như đến ngày tận thế. Bằng bất cứ giá nào, nếu bỏ qua cơ hội lần này, sau này Ngự Am nhất định sẽ chạy thoát khỏi cô xa hơn. Cho nên thất bại, thành công chỉ dựa vào hôm nay. Chỉ Nhu hít một hơi thật sâu, sau đó lớn mật cởi áo, áo lót. Bộ ngực sữa tròn đầy lộ ra trước mặt anh, tiếp theo không cho anh có thời gian tự hỏi liền xông về phía trước, đẩy ngã Ngự Am cao lớn lên giường.
Khi hai người nằm thẳng trên giườn khi, bốn mắt tương giao, một đôi mắt là chờ mong lại mang chút khủng hoảng, một đôi mắt khác sng còn lại là phẫn nộ xen chút mãnh liệt .
Ngự Am đang mất phương hướng trước sự khẩn thiết và một tia lý trí cuối cùng, dùng giọng nói khàn khàn nói với Chỉ Nhu: “Nha đầu, tôi lại cho cô một lần cơ hội, buông...”
Anh còn chưa nói xong, Chỉ Nhu dâng cánh môi hương vị ngọt ngào lên, dùng phương pháp hữu hiệu nhất làm cho anh khép miệng lại.
Nụ hôn ngọt ngào của cô, khi cô hôn lên môi anh, những đạo đức ràng buộc, những kiêu ngạo tự kiềm chế toàn bộ trở thành hư không, thay thế vào là sự tiếp nhận; là dục hỏa cháy giữa bọn họ.
Anh cơ khát hôn môi cô, đầu lưỡi dao động quần triến trong miệng cô, giống như người lạc giữa sa mạc đi tìm ốc đảo, khát vọng càng nhiều, càng nhiều... Tay anh rất nhanh đi tới bầu ngực cô, không lưu tình vuốt ve hai bầu ngực mềm mại, bàn tay thô ráp của anh làm cô rên nhẹ...
~~~~o0o~~~~
Khi Diệp Chỉ Nhu mệt mỏi rã rời tỉnh ngủ, đã là ba giờ rưỡi chiều.
Chỉ Nhu bụng đói kêu vang sờ sờ bụng bằng phẳng, nếu không phải là tiếng dạ dày kháng nghị đánh thức, cô còn tính ngủ thẳng đến sáng sớm.
“Yêu” thật sự là rất hao tâm tốn sức, lại rất háo thể lực! Nhưng loại chuyện mất nhiều hơn được này, Ngự Am còn giống như chưa đủ thỏa mãn, bởi vì hôm nay sau khi được thể nghiệm, anh còn muốn cô ba lượt, tuy rằng cô vẫn nửa đẩy nửa từ chối. Nhưng anh mới nếm thử tình dục tốt đẹp sao có thể nghe đi vào, cô rất sợ anh chiều đi làm về sẽ mệt mỏi. Nhìn mền giường còn vết máu, mặt Chỉ Nhu lại đỏ lên.
Không thể nghĩ được Ngự Am thoạt nhã nhặn khiêm tốn, khi lên giường lại giống như dã thú dũng mãnh, thật sự là người không thể xem tướng mạo.
Nhớ tới anh chấp nhất lại thêm hai mắt hưởng thụ của anh, bên miệng Chỉ Nhu không khỏi hiện lên ý cười.
Cô rất sợ mình sẽ say đắm Ngự Am, việc này sẽ mở đầu tai họa lớn.
Nếu anh phát hiện sự hiến thân của cô ch
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
3033/3869
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
3033/3869
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ
Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt