Tiểu thuyết Yêu Nữ Hoành Hành-full
Lượt xem : |
chạy vào nhà tắm, ngẩng đầu nhìn gương mặt đỏ hồng của mình trong gương, người đàn ông kia đôi lúc thật đáng ghét mà!
Phòng tắm nhỏ sơn màu xanh hết sức sạch sẽ, trên bồn rửa tay đã bày sẵn bàn chải đánh răng và khăn lông dành cho cô, đều là đồ mới chưa dùng qua bao giờ. Đều do một tay Thẩm Luật làm, anh xử lí việc gì cũng đều chu đáo hết.
Lúc cô đi ra từ nhà tắm, cảm xúc đã khôi phục bình tĩnh, cơm cũng đã được dọn xong, hạt cơm trong suốt no tròn, còn có một nồi canh gà vàng óng ánh thơm nức mũi, “Anh cũng không hay nấu cơm, chỉ miễn cưỡng làm cái này, em chấp nhận ăn một chút đi.”
Cô ngồi xuống, uống một ngụm canh gà anh nấu, tư vị thơm ngon nồng đậm tràn ngập trong lòng, khiến cô có chút chua xót…. Đã bao lâu rồi không có người nấu canh cho cô như vậy? Đã bao lâu cô không được cảm nhận loại hơi thở ấm áp như thế này? Cô cậy mạnh tự sinh tồn trong một thời gian dài đến thế, giờ mới phát hiện, thì ra tận sâu trong đáy lòng mình, cô vẫn luôn khát vọng một người có thể yêu thương chiều chuộng mình như vậy.
“Cám ơn.” Cô ngước mắt, nở nụ cười nhìn anh, tuy rằng nụ cười rất nhạt nhưng vô cùng ấm áp, “Thực sự ăn ngon lắm.”
Anh nhìn thấy sự yếu ớt trong đáy mắt cô liền đau lòng, Thẩm Luật chưa bao giờ nghĩ rằng một người phụ nữ làm như vậy là tốt, lúc này anh chỉ muốn đem những thứ tốt đẹp nhất, trân quý nhất đến trước mặt cô, để gương mặt cô chỉ xuất hiện nụ cười và không còn nước mắt nữa mà thôi.
Cô mệt mỏi, anh so với cô còn mệt mỏi hơn. Cô bi thương, anh lại càng đau lòng….
Thì ra bất tri bất giác, anh đã yêu cô nhiều đến vậy rồi.
Anh nâng tay lên xoa gương mặt cô, dung nhan như vậy, ngũ quan như vậy, tính tình thanh lãnh như vậy lại có thể khiến lòng anh nhộn nhạo.
Anh chậm rãi tiến gần cô hơn, cô hẳn biết rõ, dù sao anh mắt anh, động tác anh lúc này đều có thể nói lên anh muốn làm điều gì, nhưng cô phát hiện mình không thể nào động đậy được, như bị trúng ma chú, chỉ có thể nhìn anh, không sao né tránh, đôi mắt mở to soi rõ bóng dáng anh bây giờ.
Một nụ hôn nhẹ nhàng dừng trên môi cô! Lúc ban đầu chỉ mềm nhẹ như cơn gió lướt qua cánh hoa, như mưa phùn dễ chịu rơi xuống đất.
Nhưng là một người đàn ông, được hôn người phụ nữ mình tha thiết yêu mến, gần gũi cô như vậy, không có khả năng bảo trì mãi sự đơn thuần, dịu dàng ấy.
Rất nhanh, nụ hôn dần dần thay đổi….anh kéo cô, nắm chặt vòng eo tinh tế, để đầu lưỡi mình tiến vào bên trong khoang miệng cô, dụ dỗ cô cùng anh cử động.
Bàn tay anh vuốt ve từng chút từng chút phần eo mềm mại của cô, rồi tiếp tục đi xuống nắm lấy cặp mông tròn trịa, mặc dù cách một lớp áo choàng vẫn có thể khiến tim anh đập liên hồi như cũ.
Dù hôn đến thế nào vẫn cảm thấy khoảng cách quá xa, thân thể không cảm thấy sự thỏa mãn, anh ôm nửa thân cô, ấn mông của cô gần hơn với dục vọng đau đớn nóng bỏng của mình.
Hai đôi môi đang điên cuồng lưu luyến tách ra, anh vươn lưỡi liếm đi những giọt nước bởi vì nụ hôn kích tình ban nãy mà chưa kịp nuốt vào.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lúc này phiếm hồng động lòng người, chưa từng thể nghiệm qua chuyện như vậy khiến cho cô không biết phải làm sao, suy nghĩ hỗn loạn, lý trí rời xa, nhưng Hạ Thấm Đồng vẫn cảm thấy chuyện này có chút không đúng, cố gắng muốn suy nghĩ rõ ràng hơn: “Chúng ta như vậy…” Anh không cho cô thời gian để suy xét, lại hôn cô thêm một lần nữa.
Anh biết rõ, nếu để cho cô lấy lại lý trí, khẳng định cô sẽ cự tuyệt anh, thật vất vả mới đi tới bước này, Thẩm Luật không muốn buông tha dễ dàng như vậy. Nụ hôn của anh chưa từng ngừng lại, cho dù sau đó anh có ôm lấy cô, cùng nhau đi về phía chiếc giường mềm mại, rồi đặt cô lên giường, bờ môi của anh vẫn không hề tách rời khỏi môi cô.
Một tay vuốt ve má của cô, một tay khác lại chậm rãi tiến vào trong vạt áo của cô, nắm lấy một bên tuyết nhũ no tròn, trắng nõn, loại cảm xúc ôn nhuận này khiến hơi thở của anh càng thêm gấp gáp, năm ngón tay khẽ bóp nhẹ, ngón trỏ nhẹ nhàng vân vê đỉnh núi mềm mại phấn hồng, từng chút từng chút cảm thụ sự mềm mại của viên ngọc sáng hoàn mỹ này.
Cô trúc trắc, không có kinh nghiệm, bị anh khiêu tình câu dẫn mà biến thành tâm thần rối loạn, rốt cuộc không thể suy xét thêm được gì.
Nút dây được buộc chặt dần dần lơi lỏng, áo choàng chậm rãi tuột ra, thân hình tuyết trắng mềm mại cứ thế phơi bày trước mắt anh, Thẩm Luật lúc này kích động đến mức gần như điên cuồng.
Đầu lưỡi linh hoạt liếm qua chiếc cằm trắng noãn của cô, mơn trớn cái cổ duyên dáng rồi một đường đi xuống, hôn lên đoá hoa đẫy đà, nhũ thịt trắng mịn, mút lấy nhụy hoa đào hồng phấn thật sâu, thật chặt, khiến người dưới thân thở gấp không ngừng.
Thật sự là tư vị tuyệt vời, anh vuốt ve làn da trơn mịn như tơ của cô, phảng phất như vòng eo thon nhỏ ấy đang muốn anh trìu mến yêu thương vậy, bàn tay anh đi xuống mơn trớn đùi ngọc thon dài, chen vào bên trong, chậm rãi tách hai chân ra, ngón tay anh cẩn thận gạt đám lông, tinh tế xoa nắn ngọc châu yếu ớt.
“A, không cần!” Cô như bị điện giật, toàn thân cứng đờ, vội vàng khép chân lại, không quen bị vuốt ve như thế.
“Thấm Đồng, bảo bối ngoan.” Anh thay phiên liếm mút bộ ngực no đủ của cô, rồi lưu luyến ngẩng đầu, nhìn thấy đôi mắt cô ẩn giấu sự kinh hoàng, gương mặt ửng hồng, yêu diễm động lòng người.
Anh cúi đầu, hôn lên đôi má hồng hào kia, cúi đầu ở bên tai cô dụ dỗ, “Ngoan, anh chỉ sờ một chút, em không thích, anh sẽ không động, được không?” Hơi thở nam tính phả ra truyền vào tai khiến cho cô run rẩy không dứt.
Anh là người xem ánh mắt rất giỏi, lập tức nhìn ra cô đang do dự yếu đuối, bàn tay liền dùng sức một chút, đùi cô chỉ thoáng kiên trì được một lát liền bị anh mở ra lần nữa.
Chương 5
Edit: Shiyu
Beta: Hamano Michiyo(Momo)
Anh gắt gao nhìn nơi non mềm giữa hai chân cô, cảnh xuân tuyệt vời trước mắt giống như đóa sen đầu hạ nở rộ giữa hồ, phơn phớt nhàn nhạt phấn hồng, hai cánh hoa mềm mại ngượng ngùng che phủ nụ hoa, mang theo chút sương mai man mác ngọt ngào
Anh cúi thấp đầu xuống, mũi thoang thoảng cảm nhận được làn hương ngọt ngào mà cô mang lại, cổ họng bỗng nhiên cảm thấy khô rát, vì thế đầu lưỡi liền vươn ra…
“A!”Cô kinh hãi rên lên.
Mặt mũi Hạ Thấm Đồng tái mét lại, cô liều mình giãy dụa, muốn khép hai chân lại, bàn tay nhỏ nhắn không ngừng đầy đầu của anh ra.
Nhưng mà, một khi đàn ông đã không muốn buông tha, sức lực của cô sao có thể chống cự được? Anh tham lam liếm mút nụ hoa xinh đẹp của cô, liến qua nếp nhăn ẩn ẩn dẫn tới nhụy châu mẫn cảm nhất khiến Hạ Thấm Đồng run rẩy không ngừng, không kiềm chế được mà cắn chặt đôi môi.
“A….” Khoái cảm bén nhọn theo từng nụ hôn của anh xuyên thấu qua bộ não, nhanh chóng truyền tới toàn thân cô, nơi tư mật bí ẩn như vậy không ngờ lại cất giấu những cảm xúc kì lạ như thế, làm cho cô vừa thống khổ vừa thích thú, giống như nơi ấy đang hóa dần thành nước dưới nụ hôn của anh vậy, để mặc cho anh mút lấy, định đoạt.
Đầu lưỡi của anh liên tục ma sát với cánh hoa nhỏ bé, no đủ kia, cảm giác được mỗi khi nụ hôn đặt xuống, làn da của cô càng thêm căng chặt, tiếng da thịt va chạm nhẹ nhàng, từng đợt vang lên, khiến thủy dịch ngọt ngào không ngừng trào ra như nước chảy.
Đầu lưỡi đi xuống liếm láp hai cánh hoa đang hé mở, anh nhấm nháp mật nước bên trong cánh hoa bởi vì mình khiêu khích mà trở nên vô
Phòng tắm nhỏ sơn màu xanh hết sức sạch sẽ, trên bồn rửa tay đã bày sẵn bàn chải đánh răng và khăn lông dành cho cô, đều là đồ mới chưa dùng qua bao giờ. Đều do một tay Thẩm Luật làm, anh xử lí việc gì cũng đều chu đáo hết.
Lúc cô đi ra từ nhà tắm, cảm xúc đã khôi phục bình tĩnh, cơm cũng đã được dọn xong, hạt cơm trong suốt no tròn, còn có một nồi canh gà vàng óng ánh thơm nức mũi, “Anh cũng không hay nấu cơm, chỉ miễn cưỡng làm cái này, em chấp nhận ăn một chút đi.”
Cô ngồi xuống, uống một ngụm canh gà anh nấu, tư vị thơm ngon nồng đậm tràn ngập trong lòng, khiến cô có chút chua xót…. Đã bao lâu rồi không có người nấu canh cho cô như vậy? Đã bao lâu cô không được cảm nhận loại hơi thở ấm áp như thế này? Cô cậy mạnh tự sinh tồn trong một thời gian dài đến thế, giờ mới phát hiện, thì ra tận sâu trong đáy lòng mình, cô vẫn luôn khát vọng một người có thể yêu thương chiều chuộng mình như vậy.
“Cám ơn.” Cô ngước mắt, nở nụ cười nhìn anh, tuy rằng nụ cười rất nhạt nhưng vô cùng ấm áp, “Thực sự ăn ngon lắm.”
Anh nhìn thấy sự yếu ớt trong đáy mắt cô liền đau lòng, Thẩm Luật chưa bao giờ nghĩ rằng một người phụ nữ làm như vậy là tốt, lúc này anh chỉ muốn đem những thứ tốt đẹp nhất, trân quý nhất đến trước mặt cô, để gương mặt cô chỉ xuất hiện nụ cười và không còn nước mắt nữa mà thôi.
Cô mệt mỏi, anh so với cô còn mệt mỏi hơn. Cô bi thương, anh lại càng đau lòng….
Thì ra bất tri bất giác, anh đã yêu cô nhiều đến vậy rồi.
Anh nâng tay lên xoa gương mặt cô, dung nhan như vậy, ngũ quan như vậy, tính tình thanh lãnh như vậy lại có thể khiến lòng anh nhộn nhạo.
Anh chậm rãi tiến gần cô hơn, cô hẳn biết rõ, dù sao anh mắt anh, động tác anh lúc này đều có thể nói lên anh muốn làm điều gì, nhưng cô phát hiện mình không thể nào động đậy được, như bị trúng ma chú, chỉ có thể nhìn anh, không sao né tránh, đôi mắt mở to soi rõ bóng dáng anh bây giờ.
Một nụ hôn nhẹ nhàng dừng trên môi cô! Lúc ban đầu chỉ mềm nhẹ như cơn gió lướt qua cánh hoa, như mưa phùn dễ chịu rơi xuống đất.
Nhưng là một người đàn ông, được hôn người phụ nữ mình tha thiết yêu mến, gần gũi cô như vậy, không có khả năng bảo trì mãi sự đơn thuần, dịu dàng ấy.
Rất nhanh, nụ hôn dần dần thay đổi….anh kéo cô, nắm chặt vòng eo tinh tế, để đầu lưỡi mình tiến vào bên trong khoang miệng cô, dụ dỗ cô cùng anh cử động.
Bàn tay anh vuốt ve từng chút từng chút phần eo mềm mại của cô, rồi tiếp tục đi xuống nắm lấy cặp mông tròn trịa, mặc dù cách một lớp áo choàng vẫn có thể khiến tim anh đập liên hồi như cũ.
Dù hôn đến thế nào vẫn cảm thấy khoảng cách quá xa, thân thể không cảm thấy sự thỏa mãn, anh ôm nửa thân cô, ấn mông của cô gần hơn với dục vọng đau đớn nóng bỏng của mình.
Hai đôi môi đang điên cuồng lưu luyến tách ra, anh vươn lưỡi liếm đi những giọt nước bởi vì nụ hôn kích tình ban nãy mà chưa kịp nuốt vào.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lúc này phiếm hồng động lòng người, chưa từng thể nghiệm qua chuyện như vậy khiến cho cô không biết phải làm sao, suy nghĩ hỗn loạn, lý trí rời xa, nhưng Hạ Thấm Đồng vẫn cảm thấy chuyện này có chút không đúng, cố gắng muốn suy nghĩ rõ ràng hơn: “Chúng ta như vậy…” Anh không cho cô thời gian để suy xét, lại hôn cô thêm một lần nữa.
Anh biết rõ, nếu để cho cô lấy lại lý trí, khẳng định cô sẽ cự tuyệt anh, thật vất vả mới đi tới bước này, Thẩm Luật không muốn buông tha dễ dàng như vậy. Nụ hôn của anh chưa từng ngừng lại, cho dù sau đó anh có ôm lấy cô, cùng nhau đi về phía chiếc giường mềm mại, rồi đặt cô lên giường, bờ môi của anh vẫn không hề tách rời khỏi môi cô.
Một tay vuốt ve má của cô, một tay khác lại chậm rãi tiến vào trong vạt áo của cô, nắm lấy một bên tuyết nhũ no tròn, trắng nõn, loại cảm xúc ôn nhuận này khiến hơi thở của anh càng thêm gấp gáp, năm ngón tay khẽ bóp nhẹ, ngón trỏ nhẹ nhàng vân vê đỉnh núi mềm mại phấn hồng, từng chút từng chút cảm thụ sự mềm mại của viên ngọc sáng hoàn mỹ này.
Cô trúc trắc, không có kinh nghiệm, bị anh khiêu tình câu dẫn mà biến thành tâm thần rối loạn, rốt cuộc không thể suy xét thêm được gì.
Nút dây được buộc chặt dần dần lơi lỏng, áo choàng chậm rãi tuột ra, thân hình tuyết trắng mềm mại cứ thế phơi bày trước mắt anh, Thẩm Luật lúc này kích động đến mức gần như điên cuồng.
Đầu lưỡi linh hoạt liếm qua chiếc cằm trắng noãn của cô, mơn trớn cái cổ duyên dáng rồi một đường đi xuống, hôn lên đoá hoa đẫy đà, nhũ thịt trắng mịn, mút lấy nhụy hoa đào hồng phấn thật sâu, thật chặt, khiến người dưới thân thở gấp không ngừng.
Thật sự là tư vị tuyệt vời, anh vuốt ve làn da trơn mịn như tơ của cô, phảng phất như vòng eo thon nhỏ ấy đang muốn anh trìu mến yêu thương vậy, bàn tay anh đi xuống mơn trớn đùi ngọc thon dài, chen vào bên trong, chậm rãi tách hai chân ra, ngón tay anh cẩn thận gạt đám lông, tinh tế xoa nắn ngọc châu yếu ớt.
“A, không cần!” Cô như bị điện giật, toàn thân cứng đờ, vội vàng khép chân lại, không quen bị vuốt ve như thế.
“Thấm Đồng, bảo bối ngoan.” Anh thay phiên liếm mút bộ ngực no đủ của cô, rồi lưu luyến ngẩng đầu, nhìn thấy đôi mắt cô ẩn giấu sự kinh hoàng, gương mặt ửng hồng, yêu diễm động lòng người.
Anh cúi đầu, hôn lên đôi má hồng hào kia, cúi đầu ở bên tai cô dụ dỗ, “Ngoan, anh chỉ sờ một chút, em không thích, anh sẽ không động, được không?” Hơi thở nam tính phả ra truyền vào tai khiến cho cô run rẩy không dứt.
Anh là người xem ánh mắt rất giỏi, lập tức nhìn ra cô đang do dự yếu đuối, bàn tay liền dùng sức một chút, đùi cô chỉ thoáng kiên trì được một lát liền bị anh mở ra lần nữa.
Chương 5
Edit: Shiyu
Beta: Hamano Michiyo(Momo)
Anh gắt gao nhìn nơi non mềm giữa hai chân cô, cảnh xuân tuyệt vời trước mắt giống như đóa sen đầu hạ nở rộ giữa hồ, phơn phớt nhàn nhạt phấn hồng, hai cánh hoa mềm mại ngượng ngùng che phủ nụ hoa, mang theo chút sương mai man mác ngọt ngào
Anh cúi thấp đầu xuống, mũi thoang thoảng cảm nhận được làn hương ngọt ngào mà cô mang lại, cổ họng bỗng nhiên cảm thấy khô rát, vì thế đầu lưỡi liền vươn ra…
“A!”Cô kinh hãi rên lên.
Mặt mũi Hạ Thấm Đồng tái mét lại, cô liều mình giãy dụa, muốn khép hai chân lại, bàn tay nhỏ nhắn không ngừng đầy đầu của anh ra.
Nhưng mà, một khi đàn ông đã không muốn buông tha, sức lực của cô sao có thể chống cự được? Anh tham lam liếm mút nụ hoa xinh đẹp của cô, liến qua nếp nhăn ẩn ẩn dẫn tới nhụy châu mẫn cảm nhất khiến Hạ Thấm Đồng run rẩy không ngừng, không kiềm chế được mà cắn chặt đôi môi.
“A….” Khoái cảm bén nhọn theo từng nụ hôn của anh xuyên thấu qua bộ não, nhanh chóng truyền tới toàn thân cô, nơi tư mật bí ẩn như vậy không ngờ lại cất giấu những cảm xúc kì lạ như thế, làm cho cô vừa thống khổ vừa thích thú, giống như nơi ấy đang hóa dần thành nước dưới nụ hôn của anh vậy, để mặc cho anh mút lấy, định đoạt.
Đầu lưỡi của anh liên tục ma sát với cánh hoa nhỏ bé, no đủ kia, cảm giác được mỗi khi nụ hôn đặt xuống, làn da của cô càng thêm căng chặt, tiếng da thịt va chạm nhẹ nhàng, từng đợt vang lên, khiến thủy dịch ngọt ngào không ngừng trào ra như nước chảy.
Đầu lưỡi đi xuống liếm láp hai cánh hoa đang hé mở, anh nhấm nháp mật nước bên trong cánh hoa bởi vì mình khiêu khích mà trở nên vô
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
1100/5234
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
1100/5234
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ
Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt