Tiểu thuyết Yêu Anh, Thật Đau Lòng!-full
Lượt xem : |
khiến cho mọi người cũng vụng về hít một hơi, không người nào dám tin tưởng đây là lời nói mà một Xảo Ninh yên tĩnh, luôn luôn thiện lương nói ra miệng được.
Ngay cả Quý Thạch Khiêm cũng không dám tin tưởng, cả người đứng thẳng bất động ở hiện trường.
Hà Mỹ Linh cũng tức đến mức cả người không ngừng thở dốc, khóe mắt liếc thấy Quý Thạch Khiêm, trong lòng càng thêm tức giận. "Uông Xảo Ninh, đem lời nói của cô thu lại, nói xin lỗi với tôi, cô cho rằng có quản đốc làm chỗ dựa, mà có thể nói hươu nói vượn như vậy, chó điên cắn người linh tinh sao?"
Trên thực tế, lời vừa ra khỏi miệng Uông Xảo Ninh liền hối hận, cô chỉ là quá tức giận rồi, nghĩ đến hai phụ nữ có thai cứ như vậy bị đuổi ra khỏi cửa, thật là tức đến mức không biết như thế nào cho phải.
"Nói xin lỗi! Uông Xảo Ninh, nếu không tôi lập tức đuổi việc cô." Hà Mỹ Linh trực tiếp khiêu chiến Quý Thạch Khiêm, "Quản đốc Quý, anh liền cho phép cô ta chống đối cấp trên như vậy. Còn nói lời vô lễ sao?"
Uông Xảo Ninh có chết cũng mở miệng, sắc mặt một mảnh trắng bạch, cô nhìn Quý Thạch Khiêm, sắc mặt của anh cũng khó coi.
Hiện trường hoàn toàn yên tĩnh, mỗi người cũng đều đã cương cứng, cũng không dám thở mạnh.
Cô cho là anh sẽ ủng hộ cô, nhưng ở trước mặt nhiều nhân viên như vậy, Hà Mỹ Linh cũng là chủ quản.
Anh không thể nào cố ý đi đả kích uy tín của cô ta.
Vì vậy anh mở miệng. "Xảo Ninh, nói xin lỗi"
Toàn thân Uông Xảo Ninh giống như là bị sét đánh, một hồi lâu nói không ra lời, bất luận người nào nói gì cô đều có thể không để ý tới, duy chỉ có anh, anh chỉ là nói hai chữ nhẹ nhàng, khiến cho cô thật đau lòng.
Đôi môi run rẩy, Uông Xảo Ninh nhịn được nước mắt trong hốc mắt, "Được! Em nói xin lỗi, thật xin lỗi..."
Nói xong, lập tức xoay người rời khỏi hiện trường.
Quý Thạch Khiêm lập tức xuất phát đuổi theo, nhưng mà trước khi đi, anh vẫn bỏ lại mệnh lệnh, "Hà Mỹ Linh, cô ký lệnh thông báo tôi chưa xem qua, cho nên không tính; cô nghĩ lại cho tôi, trước tiên, tất cả mọi người trở về làm việc, bao gồm hai nữ nhân viên này."
Vừa nói xong, anh lập tức rời khỏi hiện trường, chạy ra khỏi nhà xưởng, ở góc cua trong khuôn viên của công xưởng, nhìn thấy bóng lưng Uông Xảo Ninh.
Lưng của cô không ngừng run rẩy, giống như đang khóc thút thít.
Quả nhiên, Uông Xảo Ninh đưa lưng về phía anh, không ngừng chảy nước mắt, vừa lau lại chảy ra, giống như là khóc vô tận; Quý Thạch Khiêm thở dài, biết cô nhất định đang trách anh.
Đi lên phía trước, liền đứng ở sau lưng cô, Quý Thạch Khiêm vậy mà không biết nên làm sao mở miệng nói chuyện.
Mới vừa rồi ở trước mặt nhiều nhân viên như vậy, Xảo Ninh nói câu nói kia quả thật không thỏa đáng, cộng thêm câu kia của Hà Mỹ Linh "Có quản đốc làm chỗ dựa cho cô", anh không có lựa chọn, chỉ có thể yêu cầu cô nói xin lỗi.
Uông Xảo Ninh nhìn thấy anh, lau nước mắt, không muốn ở trước mặt anh khóc thút thít, nhưng mà cô cũng không muốn nói chuyện, vì vậy hai người cứ giằng co như vậy.
Cuối cùng, vẫn là Quý Thạch Khiêm mở miệng trước, "Không cần kích động như vậy, có mấy lời nói ra, vấn đề ngược lại sẽ phức tạp hơn."
"Thạch Khiêm, anh biết không? Tôi ghét nhất loại người như thế, loại người không coi nhân viên là người này, không sai! Mẹ nói không sai, mạng của chúng tôi không đáng bao nhiêu tiền, nhưng mà tôi cũng là người mà! Không phải chó, ngày hôm qua đối với các người còn có chút tác dụng, cứ tiếp tục nuôi; ngày mai đối với các người không còn tác dụng rồi, liền đem chúng tôi đá đi!"
"Anh chưa từng nghĩ như vậy với nhân viên của anh, huống chi là em." Đối với anh cô quan trọng như vậy...
"Tôi có thể nói xin lỗi, nhưng mà hai phụ nữ có thai kia làm thế nào? Không có công việc, họ làm như thế nào nuôi gia đình? Một nhân viên liền đại biểu một gia đình, đại biểu vài cái miệng muốn ăn cơm." Uông Xảo Ninh nói xong, nước mắt lại trào ra, "Thạch Khiêm, anh còn nhớ rõ dì Quý và mẹ em làm sao mà chết không? Sẽ không quên chứ?"
Quý Thạch Khiêm lắc đầu, "Anh làm sao có thể quên..."
Uông Xảo Ninh nhìn anh, đột nhiên thật thất vọng lắc đầu, "Không! Thạch Khiêm, anh đã thay đổi rồi, dĩ nhiên mà! Anh đương nhiên thay đổi, bây giờ anh đã là quản đốc rồi..."
Quý Thạch Khiêm khiếp sợ không thôi nhìn cô, nghe cô nói ra như vậy, thật giống như thất vọng cực độ đối với anh, cổ họng anh khàn khàn, giọng nói thô sáp, vẫn là ép buộc mình mở miệng. "Xảo Ninh..."
"Anh sẽ không phải là cùng Hà Mỹ Linh bàn bạc trước, một bên giả bộ mặt đen, một bên giả bộ mặt trắng..." Cô tức giận, cho nên bắt đầu không lựa lời nói, mỗi một câu đều giống như dao đâm về phía anh.
Quý Thạch Khiêm không chịu nổi, cầm vai của cô, "Xảo Ninh, anh cầu xin em, không cần đang bực bội nói lời như thế, làm anh cảm thấy rất đau đớn..."
Cô ngậm miệng, không biết nên đáp lại thế nào.
Có lẽ cô cũng có chút hối hận, lại không biết làm sao đáp lại, có lẽ cô là cố ý hiểu lầm anh, cố ý tổn thương anh, nhưng đồng thời ở chỗ này, cô cũng bị thương, cũng đau lòng.
Cô than thở, giọng nói ưu thương rất sâu: "Thạch Khiêm, có lẽ chúng ta đã là hai người không cùng một thế giới rồi! Em không thể nhận thức được khó xử của anh, em đi về làm việc, nếu như muốn khai trừ em, cũng không liên quan. Em nói lời sai, em thừa nhận, nhưng mà chuyện ngày hôm nay, em cũng không hối hận."
Nói xong, cô xoay người rời đi, chỉ để lại Quý Thạch Khiêm một người đứng ở đó, anh nhắm mắt lại, cố gắng hít sâu, lại khó có thể đè nén đau đớn ở ngực.
Sau chuyện này, Quý Thạch Khiêm nghiêm túc suy nghĩ, dĩ nhiên không phải đuổi việc Xảo Ninh, mà là xin Tổng Công Ty đem Hà Mỹ Linh điều đi, người phụ nữ này vẫn nên đi làm đại tiểu thư của cô ta là tốt rồi, cô ta không cách nào thông cảm được với nhân viên, không những thế, cũng đã mang đến rất nhiều phiền toái cho anh.
Anh lựa chọn một ngày đi Cao Hùng, chuẩn bị tự mình nói với bố của Hà Mỹ Linh. Công ty gia đình kia luôn luôn rõ ràng, tin tưởng anh có thể thuyết phục được ông Hà.
Nhưng ở một ngày anh đi Cao Hùng kia, bên trong công xưởng xảy ra một chuyện lớn, chuyện này, lại trở thành tiếc nuối lớn nhất cả đời anh!
Ngày ấy, dây chuyền sản xuất tiếp tục hoạt động, Uông Xảo Ninh yên lặng làm việc, không nói một lời. Bình thường cô luôn có thể nói chuyện thân thiện với người khác, nhưng gần đây tâm tình của cô rõ ràng rất kém.
Kể từ mấy ngày trước cô giúp hai phụ nữ có thai này ra mặt đến nay, tất cả mọi người rất bội phục cô, nhưng cũng thay cô lo lắng, rất sợ có một ngày, Hà Mỹ Linh sẽ khai đao với cô.
Uông Xảo Ninh đứng lên, chuẩn bị đi rót nước uống, trên thực tế, gần đây thật tâm tình cô không tốt, ngày đó sau khi chia cách với Thạch Khiêm, không gặp lại anh được, cô nói có thể thật sự khiến cho anh rất tức giận.
Ông trời! Cô thật muốn đem lời nói thu lại, cô chưa từng hư hỏng như vậy, vậy mà nói anh như vậy, nói anh thay đổi, cô rất hối hận.
Bây giờ nghĩ lại, hốc mắt cô sẽ ửng hồng. Thạch Khiêm rất tốt, cô còn đối với anh nói nặng lời như vậy, cô thật là không nên...
Đợi Thạch Khiêm trở lại, đi nói xin lỗi với anh hi vọng Thạch Khiêm có thể tha thứ cho cô, cô vẫn giống như trước kia, là một cô gái ngu ngốc! Mà anh cũng không thay đổi, là một người con trai bao dung cô, thương yêu cô.
Nghĩ đến đây, tâm tình Uông Xảo Ninh tốt lên rất nhiều, cô rời khỏi phòng giải khát, chuẩn bị trở về làm việ
Ngay cả Quý Thạch Khiêm cũng không dám tin tưởng, cả người đứng thẳng bất động ở hiện trường.
Hà Mỹ Linh cũng tức đến mức cả người không ngừng thở dốc, khóe mắt liếc thấy Quý Thạch Khiêm, trong lòng càng thêm tức giận. "Uông Xảo Ninh, đem lời nói của cô thu lại, nói xin lỗi với tôi, cô cho rằng có quản đốc làm chỗ dựa, mà có thể nói hươu nói vượn như vậy, chó điên cắn người linh tinh sao?"
Trên thực tế, lời vừa ra khỏi miệng Uông Xảo Ninh liền hối hận, cô chỉ là quá tức giận rồi, nghĩ đến hai phụ nữ có thai cứ như vậy bị đuổi ra khỏi cửa, thật là tức đến mức không biết như thế nào cho phải.
"Nói xin lỗi! Uông Xảo Ninh, nếu không tôi lập tức đuổi việc cô." Hà Mỹ Linh trực tiếp khiêu chiến Quý Thạch Khiêm, "Quản đốc Quý, anh liền cho phép cô ta chống đối cấp trên như vậy. Còn nói lời vô lễ sao?"
Uông Xảo Ninh có chết cũng mở miệng, sắc mặt một mảnh trắng bạch, cô nhìn Quý Thạch Khiêm, sắc mặt của anh cũng khó coi.
Hiện trường hoàn toàn yên tĩnh, mỗi người cũng đều đã cương cứng, cũng không dám thở mạnh.
Cô cho là anh sẽ ủng hộ cô, nhưng ở trước mặt nhiều nhân viên như vậy, Hà Mỹ Linh cũng là chủ quản.
Anh không thể nào cố ý đi đả kích uy tín của cô ta.
Vì vậy anh mở miệng. "Xảo Ninh, nói xin lỗi"
Toàn thân Uông Xảo Ninh giống như là bị sét đánh, một hồi lâu nói không ra lời, bất luận người nào nói gì cô đều có thể không để ý tới, duy chỉ có anh, anh chỉ là nói hai chữ nhẹ nhàng, khiến cho cô thật đau lòng.
Đôi môi run rẩy, Uông Xảo Ninh nhịn được nước mắt trong hốc mắt, "Được! Em nói xin lỗi, thật xin lỗi..."
Nói xong, lập tức xoay người rời khỏi hiện trường.
Quý Thạch Khiêm lập tức xuất phát đuổi theo, nhưng mà trước khi đi, anh vẫn bỏ lại mệnh lệnh, "Hà Mỹ Linh, cô ký lệnh thông báo tôi chưa xem qua, cho nên không tính; cô nghĩ lại cho tôi, trước tiên, tất cả mọi người trở về làm việc, bao gồm hai nữ nhân viên này."
Vừa nói xong, anh lập tức rời khỏi hiện trường, chạy ra khỏi nhà xưởng, ở góc cua trong khuôn viên của công xưởng, nhìn thấy bóng lưng Uông Xảo Ninh.
Lưng của cô không ngừng run rẩy, giống như đang khóc thút thít.
Quả nhiên, Uông Xảo Ninh đưa lưng về phía anh, không ngừng chảy nước mắt, vừa lau lại chảy ra, giống như là khóc vô tận; Quý Thạch Khiêm thở dài, biết cô nhất định đang trách anh.
Đi lên phía trước, liền đứng ở sau lưng cô, Quý Thạch Khiêm vậy mà không biết nên làm sao mở miệng nói chuyện.
Mới vừa rồi ở trước mặt nhiều nhân viên như vậy, Xảo Ninh nói câu nói kia quả thật không thỏa đáng, cộng thêm câu kia của Hà Mỹ Linh "Có quản đốc làm chỗ dựa cho cô", anh không có lựa chọn, chỉ có thể yêu cầu cô nói xin lỗi.
Uông Xảo Ninh nhìn thấy anh, lau nước mắt, không muốn ở trước mặt anh khóc thút thít, nhưng mà cô cũng không muốn nói chuyện, vì vậy hai người cứ giằng co như vậy.
Cuối cùng, vẫn là Quý Thạch Khiêm mở miệng trước, "Không cần kích động như vậy, có mấy lời nói ra, vấn đề ngược lại sẽ phức tạp hơn."
"Thạch Khiêm, anh biết không? Tôi ghét nhất loại người như thế, loại người không coi nhân viên là người này, không sai! Mẹ nói không sai, mạng của chúng tôi không đáng bao nhiêu tiền, nhưng mà tôi cũng là người mà! Không phải chó, ngày hôm qua đối với các người còn có chút tác dụng, cứ tiếp tục nuôi; ngày mai đối với các người không còn tác dụng rồi, liền đem chúng tôi đá đi!"
"Anh chưa từng nghĩ như vậy với nhân viên của anh, huống chi là em." Đối với anh cô quan trọng như vậy...
"Tôi có thể nói xin lỗi, nhưng mà hai phụ nữ có thai kia làm thế nào? Không có công việc, họ làm như thế nào nuôi gia đình? Một nhân viên liền đại biểu một gia đình, đại biểu vài cái miệng muốn ăn cơm." Uông Xảo Ninh nói xong, nước mắt lại trào ra, "Thạch Khiêm, anh còn nhớ rõ dì Quý và mẹ em làm sao mà chết không? Sẽ không quên chứ?"
Quý Thạch Khiêm lắc đầu, "Anh làm sao có thể quên..."
Uông Xảo Ninh nhìn anh, đột nhiên thật thất vọng lắc đầu, "Không! Thạch Khiêm, anh đã thay đổi rồi, dĩ nhiên mà! Anh đương nhiên thay đổi, bây giờ anh đã là quản đốc rồi..."
Quý Thạch Khiêm khiếp sợ không thôi nhìn cô, nghe cô nói ra như vậy, thật giống như thất vọng cực độ đối với anh, cổ họng anh khàn khàn, giọng nói thô sáp, vẫn là ép buộc mình mở miệng. "Xảo Ninh..."
"Anh sẽ không phải là cùng Hà Mỹ Linh bàn bạc trước, một bên giả bộ mặt đen, một bên giả bộ mặt trắng..." Cô tức giận, cho nên bắt đầu không lựa lời nói, mỗi một câu đều giống như dao đâm về phía anh.
Quý Thạch Khiêm không chịu nổi, cầm vai của cô, "Xảo Ninh, anh cầu xin em, không cần đang bực bội nói lời như thế, làm anh cảm thấy rất đau đớn..."
Cô ngậm miệng, không biết nên đáp lại thế nào.
Có lẽ cô cũng có chút hối hận, lại không biết làm sao đáp lại, có lẽ cô là cố ý hiểu lầm anh, cố ý tổn thương anh, nhưng đồng thời ở chỗ này, cô cũng bị thương, cũng đau lòng.
Cô than thở, giọng nói ưu thương rất sâu: "Thạch Khiêm, có lẽ chúng ta đã là hai người không cùng một thế giới rồi! Em không thể nhận thức được khó xử của anh, em đi về làm việc, nếu như muốn khai trừ em, cũng không liên quan. Em nói lời sai, em thừa nhận, nhưng mà chuyện ngày hôm nay, em cũng không hối hận."
Nói xong, cô xoay người rời đi, chỉ để lại Quý Thạch Khiêm một người đứng ở đó, anh nhắm mắt lại, cố gắng hít sâu, lại khó có thể đè nén đau đớn ở ngực.
Sau chuyện này, Quý Thạch Khiêm nghiêm túc suy nghĩ, dĩ nhiên không phải đuổi việc Xảo Ninh, mà là xin Tổng Công Ty đem Hà Mỹ Linh điều đi, người phụ nữ này vẫn nên đi làm đại tiểu thư của cô ta là tốt rồi, cô ta không cách nào thông cảm được với nhân viên, không những thế, cũng đã mang đến rất nhiều phiền toái cho anh.
Anh lựa chọn một ngày đi Cao Hùng, chuẩn bị tự mình nói với bố của Hà Mỹ Linh. Công ty gia đình kia luôn luôn rõ ràng, tin tưởng anh có thể thuyết phục được ông Hà.
Nhưng ở một ngày anh đi Cao Hùng kia, bên trong công xưởng xảy ra một chuyện lớn, chuyện này, lại trở thành tiếc nuối lớn nhất cả đời anh!
Ngày ấy, dây chuyền sản xuất tiếp tục hoạt động, Uông Xảo Ninh yên lặng làm việc, không nói một lời. Bình thường cô luôn có thể nói chuyện thân thiện với người khác, nhưng gần đây tâm tình của cô rõ ràng rất kém.
Kể từ mấy ngày trước cô giúp hai phụ nữ có thai này ra mặt đến nay, tất cả mọi người rất bội phục cô, nhưng cũng thay cô lo lắng, rất sợ có một ngày, Hà Mỹ Linh sẽ khai đao với cô.
Uông Xảo Ninh đứng lên, chuẩn bị đi rót nước uống, trên thực tế, gần đây thật tâm tình cô không tốt, ngày đó sau khi chia cách với Thạch Khiêm, không gặp lại anh được, cô nói có thể thật sự khiến cho anh rất tức giận.
Ông trời! Cô thật muốn đem lời nói thu lại, cô chưa từng hư hỏng như vậy, vậy mà nói anh như vậy, nói anh thay đổi, cô rất hối hận.
Bây giờ nghĩ lại, hốc mắt cô sẽ ửng hồng. Thạch Khiêm rất tốt, cô còn đối với anh nói nặng lời như vậy, cô thật là không nên...
Đợi Thạch Khiêm trở lại, đi nói xin lỗi với anh hi vọng Thạch Khiêm có thể tha thứ cho cô, cô vẫn giống như trước kia, là một cô gái ngu ngốc! Mà anh cũng không thay đổi, là một người con trai bao dung cô, thương yêu cô.
Nghĩ đến đây, tâm tình Uông Xảo Ninh tốt lên rất nhiều, cô rời khỏi phòng giải khát, chuẩn bị trở về làm việ
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
1433/5567
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
1433/5567
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ
Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt