watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết - Xuỵt,đừng nói ta yêu hắn

Lượt xem :
áp ứng Đàm tiên sinh."
"Nga? Tại sao?"
Người chủ trì hỏi.
"Tôi đối với bạn trai yêu cầu rất cao."
"Xin lắng tai nghe."
Hạ Thụ mỉm cười.
Nhất thời hoàn toàn yên tĩnh, mọi người muốn nghe điều kiện "nữ hiệp" kén chồng.
Người chủ trì nói:
"Hùng tiểu thư đem điều kiện nói ra đi, rốt cuộc là cao bao nhiêu a? Tôi xem điều kiện của Đàm tiên sinh đã là rất tốt rồi!"
Người chủ trì thay Hạ Thụ cảm thấy bất công, cô gái này cũng khôngnhìn một cái điều kiện của mình, cũng không phải là bộ dạng nghiêng nước nghiêng thành, còn như vậy kênh kiệu.
Phía dưới khán giả bàn luận xôn xao ——
"Cô ta cho mình là người nào a?"
"Ơ, bộ dạng bình thường, đàn ông không chê thì thôi, còn dám như vậy kén chọn!"
"Trên đường tùy tiện tìm một cô gái cũng so với cô ta xinh đẹp!"
"Ta liền so sánh với cô ta tốt!"
Bát quái bát quái... Mọi người nghị luận xôn xao.
Ganh tỵ! Hừ, nhìn Đàm Hạ Thụ dáng dấp anh tuấn đã thắng được nhất trí khen ngợi, Bảo Bảo lại càng không thoải mái. Cho dù cô điều kiện chưara hình dáng gì, cho dù cô bề ngoài rất bình thường, kia không có nghĩalà ai đến cô cũng không cự tuyệt, cô chính là muốn kiêu ngạo, làm rõràng, cô cũng không hiếm lạ gì đàn ông theo đuổi.
Bảo Bảo hướng về phía Microphone nói:
"Đàm tiên sinh, tôi là người rất thô bạo."
"Trong mắt anh đó là một loại cá tính hay."
Anh sảng khoái nói.
"Ha hả ha hả ha hả, câu trả lời rất sắc bén, rất cơ trí."
Người chủ trì mặt mày hớn hở, khen ngợi.
Bảo Bảo nói tiếp:
"Cùng tôi hẹn hò rất vất vả, tôi sợ anh lực bất tòng tâm."
Đừng nói cô không có cảnh cáo anh.
Phốc! Đinh Tử Nhu chợt cười, đây là thật đấy, Lão Đại ham mê đích thực không giống bình thường.
"Hẹn hò làm sao có thể mệt?"
Người chủ trì tò mò.
Bảo Bảo hời hợt nói:
"Tôi nhàn rỗi thích đi lặn, tôi có giấy phép lặn. Tôi nghỉ phép muốnđi nhảy dù, tôi có tên trong danh sách nhảy dù của căn cứ Thiên Cao. Tôi có lúc còn đi leo núi, leo núi Ngọc Sơn là kế hoạch nghỉ hè của tôi.Đúng rồi, tôi còn là hội viên câu lạc bộ cưỡi ngựa, thường đến trườngđua Kình Thiên cỡi ngựa. Còn muốn tiếp tục nói nữa sao?"
Đàm Hạ Thụ đang cười, bên lôi đài người xem nghe được trợn mắt hốcmồm, người chủ trì nhìn Bảo Bảo ánh mắt giống như nhìn quái vật.
"Xin tiếp tục."
Chỉ có Đàm Hạ Thụ trấn định như thường.
"Tốt, tôi là hội viên chính thức của tổ chức leo núi quốc tế, thỉnhthoảng tôi sẽ một mình mang lều đi cắm trại dã ngoại, tôi thích thân cận thiên nhiên, không đi hoàn một ngọn núi sẽ không trở về nhà. Lúc tôimười chín tuổi từng lái xe ô tô lữ hành, còn từng trên ti vi, tiếp nhậnphỏng vấn."
Nói xong . Hừm hừ, Đàm Hạ Thụ, tôi xem anh còn dám hay không theo đuổi tôi?
"Oa kháo! Cùng cô ta hẹn hò sẽ đoản mệnh đó."
Dưới đài xôn xao bình luận, làm chi lại cũng với một nữ nhân toànnăng như vậy hẹn hò ? Nhìn không ra Hùng Bảo Bảo bộ dạng gầy nhom lại có thể khủng bố như vậy.
Cái này... mọi người nhìn về phía Đàm Hạ Thụ, ánh mắt nhiều vài phần đồng tình.
Đang lúc ánh mắt mọi người mong đợi, tò mò vừa thương hại, kiên nhẫn Đàm Hạ Thụ nghe xong, chẳng qua là thật sâu hít một hơi.
Anh ta than thở? Bất đắc dĩ? Muốn buông tha? Hay là? Mọi người suy đoán .
Bảo Bảo hai tay gối sau ót, thảnh thơi hỏi:
"Như thế nào?"
Bị hù sợ rồi sao? Can đảm mà từ bỏ đi!
Đàm Hạ Thụ nói:
"Mặc dù anh không có giấy phép lặn, nhưng anh có một chiếc du thuyền, có thể chở em ra biển lặn xuống nước. Mặc dù chưa thử qua nhảy dù,nhưng anh có thể ở bên cạnh cổ vũ cho em. Leo núi anh không biết, nhưnganh có người bạn rất...giỏi leo núi, có thể xin cậu ta huấn luyện choanh."
Trầm Khải đụng đụng khuỷu tay Hàn Chấn Thanh.
"Nói cậu đấy? Ha hả."
Hàn Chấn Thanh chính là cao thủ leo núi.
Đàm Hạ Thụ tiếp tục đối với Microphone nói:
"Em thích nhảy dù cứ nhảy, anh sẽ giúp em đánh dấu phương hướng hạxuống, khi em từ trên cao đáp xuống, biết trên mặt đất có người chờ em,có thể an tâm hơn. Em nói xem câu lạc bộ cưỡi ngựa kia có thu hội viênmới hay không? Hy vọng anh vẫn tới kịp tham gia. Leo núi Ngọc Sơn là kếhoạch nghỉ hè của em, cùng em hẹn hò là kế hoạch trước mắt khẩn cấp nhất của anh, thống nhất hai cái này thành một, có được hay không?"
"Thượng đế ~~ cảm tạ ngươi thần tích!"
Dưới đài khác đám sắc nữ kêu loạn
"Trên đời còn có loại nam nhân này, cảm ơn."
"Đàm Hạ Thụ em yêu anh!"
Lại thêm một sắc nữ ném khăn tay tới đây, Bảo Bảo giơ tay lên bắt lấy.
"Đàm Hạ Thụ, em với anh hẹn hò đi, đừng để ý tới họ Hùng kia!"
Lại một nữ nhân kêu loạn.
Mẹ kiếp, không nhìn thấy ta còn ở đây sao?! Bảo Bảo sắc mặt rất khó coi. Qua vài giây, cô nói:
"Tốt, tôi đáp ứng anh, sau này anh chính là người đàn ông của tôi ——"
Cô giơ tay lên, dùng bàn tay còn mang găng sờ sờ khuôn mặt Hạ Thụ.
"Em sẽ thật tốt mà yêu anh."
Kỳ quái, sự tình phát triển đột nhiên lãng mạn như vây, mọi người thế nào lại cảm thấy lạnh buốt, khắp người phát rét?
"Thật tốt quá."
Đàm Hạ Thụ cười đến càng chói mắt .
"Chúc chúng ta hẹn hò vui vẻ."
Hùng Bảo Bảo học theo động tác của anh, đối anh nháy mắt mấy cái.
"Hùng Bảo Bảo, em sẽ không hối hận."
Đàm Hạ Thụ nói vô cùng kiên quyết.
"Em cũng đảm bảo cuộc sống của anh từ nay về sau sẽ rất. đặc. sắc."
Bảo Bảo cũng đáp lại như đinh chém sắt.
"Kỳ quái, tôi như nhìn thấy có tia lửa lóe lên giữa hai người."
Trầm Khải trộm chạy lên đài, đứng ở bên cạnh hai người nói.
*****
Ba người đàn ông ngồi trong chiếc xe thể thao, dong ruỗi ở trênđường. Hàn Chấn Thanh lái xe, Trầm Khải ngồi ở vị trí bên cạnh anh, kẻbị nữ nhân đánh cho thảm hề hề – Đàm Hạ Thụ nằm ở băng ghế phía sau.
"Cô ấy cố ý thua, mới vừa rồi cô ấy đại khái có thể tránh thoát một quyền kia."
Kết quả cô để cho Hạ Thụ đánh ngã xuống đất, còn bị anh đè ép thậtlâu! Hàn Chấn Thanh nói xong rất khẳng định. Anh từ nhỏ học võ, còn từng cùng đại sư võ thuật Nhật Bản tập qua nhẫn thuật, theo cái nhìn củaanh, nghi ngờ Bảo Bảo cố ý thua.
"Cô ta cố ý thua? Tôi không nhìn ra được a!"
Trầm Khải kinh hô.
"Cô ấy là cố ý thua."
Hạ Thụ mỉm cười phụ họa cách nhìn của Chấn Thanh. Khi anh tung raquyền kia, anh nhìn thấy đáy mắt cô hiện lên vẻ phân vân. Cô nguyên làcó thể ra quyền đánh khai quả đấm của anh, nhưng cô một chút do dự, chonên anh mới có thể thành công đem cô đánh ngã xuống đất.
Đàm Hạ Thụ mỉm cười, hoàn toàn không để ý đến vết bầm tím trên tráncùng cái lưng đang đau nhức, nhìn từng bóng đèn đường nho nhỏ bay vútqua rồi biến mất ngoài cửa xe, tâm tình vui vẻ.
Trầm Khải trầm tư thật lâu mới hỏi nói:
"Cô ta tại sao lại cố ý thua?"
"Đần! Đương nhiên là bởi vì thích tôi."
Đàm Hạ Thụ dựa sát vào ghế trước ngồi.
"Nhưng tôi lại cảm thấy cô ấy như đang cố tình muốn hạnh hạ cậu!"
Trầm Khải hồi tưởng:
"Cô ta cũng thật ác độc, cùng cô ta gặp gỡ không chết cũng mất nửacái mạng. Muốn phụng bồi lặn xuống nước, leo núi, cỡi ngựa, nhảy dù, lên núi,... , lên núi xuống biển toàn bộ đều bao hết. Cô gái này có vẻthích hợp với Chấn Thanh hơn?"
Hạ Thụ ôm cổ Trầm Khải.
"Dam xem thường tôi, lên núi xuống biển tôi không làm được sao?"
"Mẹ kiếp, tôi nói thật, cô ta không có một chút sở thích giống cậu,tại sao lại là cô ta? Còn biết bao phụ nữ tốt thích cậu, tại sao cứ phỉa thích cô ta?"
"Trầm Khải đáng thương!"
Hạ Thụ thở dài.
"Di?"
"Cậu chưa từng nói chuyện yêu đương mới có thể hỏi như vậy."
Hạ Thụ lắc đ
<<1 ... 1617181920 ... 36>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
69/7392
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT