watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Vợ Yêu Gây Họa-full

Lượt xem :

Tác giả: Thần Hi
Tình trạng: Hoàn Thành
Tên truyện: Vợ Yêu Gây Họa
Thể loại: Tiểu thuyết tình yêu,truyện ngôn tình

Đọc truyện ngôn tình hiện đại, wap đọc truyện trên điện thoại, tiểu thuyết ngôn tình, tiểu thuyết tình yêu, truyện tiểu thuyết hay, chuyện tình cảm mới


Chương 1
Không khí nặng nề trang nghiêm tràn ngập khắp Long Môn, dõi mắt nhìn theo, những thành viên Long Môn bị thương đang lẳng lặng đứng ở đại sảnh.

Rất nhiều người tới Long Môn, tỏ lòng thương tiếc Môn chủ và Môn chủ phu nhân, trong đó có các nhân vật cấp cao ở hai phái hắc bạch.

Mặc dù Long Môn là bang phái giang hồ nhưng Môn chủ và Môn chủ phu nhân đã qua đời là người có tính tình hiền lành, lấy việc giúp người làm niềm vui, còn quen biết rộng lớn, vì vậy người đến tham dự tang lễ của họ rất đông.

Môn chủ mới Long Môn, năm nay mới mười lăm tuổi – Mộ Long, một cậu bé mặc tây trang màu đen đang quỳ trước linh cửu.

Anh cúi đầu, đối với những người đến an ủi làm như không nhìn thấy, trên mặt cũng không có chút nào đau đớn vì ba mẹ đã qua đời. Mọi hành động của anh giống như người có quyền thế, không giống một cậu bé mười lăm tuổi chút nào.

Trời càng tối, người đến thăm linh cửu càng ít, mãi cho đến gần sáng, anh vẫn từ chối ý tốt của Đường chủ, anh muốn tự mình túc trực bên linh cữu của ba mẹ.

Đại sảnh thậy yên tĩnh trừ mộ Long ra chỉ còn hai tấm ảnh của ba mẹ anh đang nở nụ cười rạng rỡ.

Mộ Long chậm rãi ngẩng đầu lên, cái cổ ê ẩm, hai chân quỳ cả ngày, chưa ăn một hột cơm nào, anh không hề quan tâm đến những điều đó.

Anh nhìn di ảnh của ba mẹ, cắn chặt môi.

Không khóc nổi… Anh muốn khóc, nhưng không có nước mắt…

Bởi vì, anh còn chưa báo thù cho ba mẹ cho nên anh không có tư cách rơi nước mắt.

Đúng vậy, anh chưa có khả năng báo thù cho ba mẹ, anh biết hung thủ là ai, với năng lực bây giờ anh căn bản không có khả năng đòi lại công bằng cho ba mẹ.

Ba mẹ anh bị bạn tốt, người anh em kết nghĩa mà họ luôn tin tưởng hại chết. Anh không thể tưởng tưởng nỗi ba mẹ anh đã trải qua những hành hạ như thế nào khi anh đến nhận thi thể của họ.

Tại sao? Rốt cuộc là có thâm thù đại hận gì mà lại hành hạ họ dã man như thế.

Một đao lại một đao, trải rộng khắp trên người họ, tất cả những vết thương lớn nhỏ, thoạt nhìn thật ghê người.

Rốt cuộc là tại sao? Tại sao lại đối xử với họ như vậy?

Cha mẹ hắn chưa từng đắc tội, tổn thương đến ai, vậy tại sao lại có người đối xử với họ như vậy?

Rốt cuộc là tại sao?

"Hu… Hu… Hu…" Tiếng khóc nhẹ nhàng đau thương từ phía sau linh cữu truyền tới.

Mộ Long chậm rãi lấy lại tinh thần, đôi mắt nhìn về phía linh đường, anh muốn nhìn xem rốt cuộc là thứ gì.

Vào thời khắc này, một cô bé, đôi mắt ngập đầy nước, vẻ mặt bất lực đi về phía hắn.

Đồng Đồng đứng trước mặt Mộ Long. Cô không biết tại sao anh lại buồn như thế? Cũng không hiểu tại sao anh lại không có một chút sức sống nào?

Chẳng qua là… Chẳng qua là đôi mắt kia đã níu lấy ánh mắt của cô thật chặt.

Ánh mắt của anh không chỉ tràn đầy sự thù địch mà còn chứa đựng lời cảnh cáo, giống như đang cảnh cáo cô nên nhanh chóng rời khỏi đây, không nên chọc tới anh.

Nhưng Đồng Đồng lại không sợ sự nguy hiểm toát ra từ trong hơi thở của anh.

"Không muốn đau đau…” Đồng Đồng nhìn vẻ mặt cứng ngắc của Mộ Long sau đó lau đi nước mắt trên mặt rồi can đảm vỗ vỗ đầu anh.

Đau?

Anh không bị thương, không bị bệnh, không có chảy máu, sẽ không đau…

"Tôi không đau."

Mộ Long cho là mình sẽ không trả lời cô nhưng trên thực tế, anh đã đáp lại, lời nói vừa dứt anh dùng sức quay mặt đi không muốn để ý tới cô.

"Lòng anh rất đau." Cô gái nhỏ quỳ gối trước mặt Mộ Long, bàn tay nhỏ bé lạnh buốt đặt trên ngực anh.

Thật sao? Tim của anh đau sao? Mộ Long chỉ có cảm giác trong tim mình phát run, lạnh đến độ toàn thân anh không còn chút sức lực nào.

"Nếu như đau, tại sao tôi lại không cảm thấy?" Mộ Long hỏi bản thân mình.

"Em cảm nhận được anh đau nên mới chạy đến đây." Vẻ mặt của cô thành thật chỉ vào ngực mình.

"Nhóc? Nhóc cảm thấy?"

Vậy là có nghĩa gì? Mộ Long chậm rãi ngẩng đầu, tròng mắt lạnh lùng và hiu quạnh không hề bị che giấu hiện ra trước mặt cô.

"Em giúp anh thổi một chút, thổi một chút sẽ hết đau, đau đau sẽ bỏ đi." Cô bé ngây thơ cào cào ngực Mộ Long sau đó giống như nắm được thứ gì đó rồi làm ra vẻ vứt bỏ nó đi.

"Tôi không đau, chỉ là không khóc được!" Mộ Long bướng bỉnh nói.

Anh tuyệt đối không cảm thấy đau lòng, một chút cũng không có!

Anh nắm chặt lấy bàn tay đang đặt trước ngực. Đối với sự đụng chạm vừa rồi, trong chớp mắt từ trong lòng anh có một tia ấm áp mà anh không thể chống cự lại.

"Không sao, Đồng Đồng sẽ cho anh mượn nước mắt, Đồng Đồng giúp anh khóc trước, lần sau anh muốn khóc thì sẽ có nước mắt.” Cô bé ngây thơ nói, nước mắt cũng từ khóe mắt chảy xuống.

"Nhóc giúp tôi khóc?"

"Đúng vậy, anh xem, đây là nước mắt của anh." Đồng đồng đem khuôn mặt đầy nước mắt của mình dính lên mặt Mộ Long để mặt anh cũng ẩm ướt.

Khi khuôn mặt nhỏ bé ấm áp chạm vào thì trong nháy mắt, Mộ Long giật mình…


Nước mắt của anh? Mộ Long chậm rãi vươn tay ra, khẽ chạm vào thứ ẩm ướt trên mặt.

Nước mắt của anh… Là cô cho anh mượn nước mắt…

"Vậy nhóc… Có thể cho tôi mượn sự vui vẻ không?"

"Được, Đồng Đồng sẽ mang sự vui vẻ cho anh mượn. Đồng Đồng có thật nhiều thật nhiều niềm vui, tất cả đều cho anh hết. Nếu như anh cô đơn… Đồng Đồng sẽ mang ba và mẹ chia cho anh.” Đồng Đồng ngây thơ nói, cô không muốn nhìn thất vẻ thống khổ trên mặt anh.

"Ba và mẹ?"

"Ừ! Đồng Đồng sẽ mang ba và mẹ chia cho anh, anh hai cũng chia cho anh, để anh hai làm bạn tốt của anh.” Đồng Đồng để lộ ra nụ cười đáng yêu rồi lại sờ sờ mặt Mộ Long.

Đột nhiên, Đồng Đồng nghĩ tới việc hình như cô biết anh là ai!

Cô bé nghe mẹ nói, ba và mẹ của anh đã rời xa anh cho nên anh mới bị bệnh, không muốn để ý tới ai cũng không nói chuyện.

Cô biết mẹ của anh là do trong một lần bị bệnh cô dì Hồng thường xuyên đến thăm cô. Dì Hồng là người tốt, mỗi lần đến đều mang cho cô rất nhiều bánh kẹo và bạn bè tới, có lúc cỏn kể chuyện cho cô nghe.

Cô chưa từng gặp anh Mộ Long, cô không nghĩ tới việc lần đầu tiên nhìn thấy anh lại thấy sự đau thương trong mắt anh. Cô thay anh đau lòng, đau lòng đến mức muốn khóc rống lớn.

"Vậy còn nhóc? Nhóc không đem mình chia cho tôi sao?"

Mộ Long thấy rõ cô gái nhỏ quỳ trước mặt anh, cô có khuôn mặt đáng yêu và ngây thơ như thiên sứ nói chính xác hơn là một thiên sứ nhỏ. Toàn thân cô tỏa ra luồng ánh sáng chói lọi lan tỏa tới cơ thể anh làm người anh cũng tỏa sáng theo.

"Được! Đồng đồng cũng chia cho anh, Đồng Đồng có thể chơi với anh, cùng anh quỳ gối ở đây, còn có thể cho anh mượn nước mắt, để cho anh không đau đớn.

Đồng Đồng vĩnh viễn cũng không rời xa anh, có được không?"

Vĩnh viễn? Tim Mộ Long cảm nhận được s
123 ... 19>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
232/568
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT