watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết - Vợ Trước Mập Mạp

Lượt xem :
ư không có biện pháp, liền trả lại hết cho tiểu thư đó." Hạ Thượng Thần ngồi xuống ghế da, "Không có gì nữa cô có thể đi."

"Vâng"

Trình Khả San sau khi rời khỏi đây, người đàn ông bắt đầu nhìn bên cạnh một chồng văn kiện tài liệu cao ngất, đều là bản án kiện cáo thương vụ, anh để cho trợ lý đi sưu tập tài liệu, vài phần cộng lại so với luật pháp toàn thư còn dày hơn, anh dự định xem thật kỹ một lần, tìm ra mấu chốt có lợi cho bọn họ kết án sớm......

Cốc, cốc.

Theo tiếng gõ cửa, cửa bị đẩy ra, Hạ Thượng Thần ngẩng đầu, thấy em gái của mình đang đi đến.

Vũ Thần đã thi lấy được giấy phép, trước mắt đang công tác ở văn phòng luật sư, nhưng bởi vì kinh nghiệm có hạn, bởi vậy tạm thời đảm nhiệm chức vụ trợ lý.

Căn cứ theo quy định, trợ lý chỉ có một cái bàn làm việc và một cái ghế, không có phòng làm việc riêng của mình, có đôi khi cô hay vào phòng anh nghỉ ngơi một chút.

"Đang bận sao?"

"Không có." Hạ Thượng Thần cười cười, "Vào đi."

Hạ Vũ Thần đi tới cái ghế phía trước anh ngồi xuống, bộ dạng có điểm do dự, một lát sau mới mở miệng, "Anh, anh cùng cô ta...... Thật sự ly hôn rồi?"

Hạ Thượng Thần cười, "Ba mẹ kêu em tới hỏi?"

Đã một tuần lễ, bởi vì anh đối với chuyện này một mực không có "dẫn người mới đến", anh đoán rằng tính nhẫn nại của ba mẹ cũng kém đi ít nhiều.

"Không có, là em tự mình muốn biết."

"Em chừng nào thì cũng trở thành đứa trẻ tò mò rồi?"

"Chẳng qua là không có chuẩn bị tâm lý, ngày chủ nhật lúc chúng ta còn đi xem ngọc Lưu Ly, cô ấy vẫn còn rất tốt, giống như trước kia, đột nhiên sao có thể......"

"Vũ Thần, " anh cắt đứt lời của em gái, "Không có chuyện gì đột nhiên cả, chính xác mà nói, Hữu Huyên chỉ là cố lấy hết dũng khí mà thôi."

"Anh là nói, cô ta đã nghĩ đến chuyện này lâu rồi?"

"Anh cũng nghĩ thế."

Ngày đó, anh trai nói bọn họ nói ly hôn thì đều hù dọa đến mọi người trong nhà.

Nhưng hù dọa thì hù dọa, kỳ thật bọn họ đều cảm thấy đó là một quyết định đúng đắn, lúc ấy cô cùng ba mẹ đều cho rằng, anh trai cuối cùng cũng nhận ra người vợ này cái gì cũng tồi tệ.

Cho nên hai ngày sau, khi bọn họ biết rõ vì cái gì người vợ tồi tệ lại chủ động đưa ra lời chia tay thì trong nháy mắt nói không ra lời.

Hai cái túi Birkin màu sắc khác nhau mẹ tặng cô đặt ở trong túi chống bụi, đồng hồ nổi tiếng trăm vạn ba tặng cô cũng ngoan ngoãn nằm trong hộp, tổng hợp các loại đồ trang sức giá trị hơn ngàn vạn phân loại xong đều đặt trong ngăn kéo....

Cảm giác như cái gì cũng không có.

Hạ Vũ Thần rất kinh ngạc, cô vẫn cho là người phụ nữ này ham muốn tiền tài của nhà cô, nhưng khi cô ta rời đi chỉ đem theo mấy bộ y phục cùng vài đôi giầy, cái này...... Cái này quá kì quái!

Mấy ngày nay cô cứ suy đi nghĩ lại, có phải là chính mình thật sự hiểu lầm cô?

"Cô ta muốn rời đi, cuối cùng nguyên nhân là gì?"

"Cô ấy không thoải mái."

"Cô ta nói vậy?"

Hạ Thượng Thần nhẹ gật đầu, "Cô ấy nói vậy."

Chứng kiến vẻ mặt em gái muốn nói lại thôi, Hạ Thượng Thần nói tiếp, "Trước kia, anh chính là bị bộ dạng tự do tự tại của Hữu Huyên hấp dẫn, anh biết rõ cô ấy trong mắt ba mẹ còn em nữa là một Hạ phu nhân thất bại, chính là mọi người không rõ ràng lắm ‘thất bại’ với anh mà nói có bao nhiêu trân quý, anh không cần một một người vợ hoàn mỹ như người máy, anh cần một người vợ có thể cho anh ở trước mặt cô ấy thoải mái cười to, yên tâm biểu lộ chính mình một cách thoải mái."

Anh từ khi có trí nhớ đến nay vẫn là một tấm gương.

Anh là con lớn nhất đời thứ ba trong gia tộc, cha mẹ cũng đều nổi tiếng, rất tự nhiên anh trở thành tấm gương cho em trai em gái, sau đó Vũ Thần cũng sinh ra, anh càng giống một người anh trai hơn, một hình tượng hoàn mỹ học tốt, vận động tốt, khả năng hòa giải cũng nhất, nhóm em trai em gái sùng bái anh, bạn bè cũng đều yêu mến anh.

Năm mười mấy tuổi, anh còn có thể vì bộ dạng này mà dương dương tự đắc.

Xem, ta làm được thật tốt.

Xem, ta không hổ là tấm gương cho các em trai, em gái học tập theo.

Nhưng càng về sau, anh bắt đầu cảm thấy cuộc sống của chính mình không chân thật, kỳ thật anh rất không thích tên em họ hay gây chuyện, cũng chán ghét vì chuyện của hắn mà phải đi giải thích với giáo viên, nhưng bởi vì anh là một anh trai tốt, cho nên anh cái gì cũng không thể phàn nàn.

Bóng đá cùng đội bóng rổ đều cần anh, vì công bằng, anh một ngày đi đội bóng rổ, một ngày đi đội bóng đá, kỳ thật anh rất thích bóng đá, nhưng bởi vì không cách nào cự tuyệt huấn luyện viên bóng rổ nhờ giúp đỡ, đành phải chạy hai bên.

Anh là một con người hoàn mỹ, sự tình gì đều có thể thu phục người khác.

Áo sơmi ủi đến thẳng, cả người thoạt nhìn chính là nhẹ nhàng khoan khoái sạch sẽ.

Không có người nào biết rõ người cơ hồ tìm không thấy khuyết điểm, nhất định phải đến lúc không có quần áo sạch để mặc mới đi giặt quần áo, bít tất hay ném loạn, thùng rác đầy ra mới chịu đổ, một người xem trận đấu bóng đá châu Âu hay kích động nói lời thô tục.

Vào năm học trung học thì tạm nghỉ học một năm đi xe đạp du lịch vòng quanh thế giới, làm cho ba mẹ còn có các trưởng bối khác lo lắng, có lần anh nói với Hữu Huyên, Hữu Huyên lại oa một tiếng, sùng bái vô cùng, nói thế giới đang ở dưới chân anh.

Hạ Thượng Thần cười cười, "Vũ Thần, kỳ thật anh có rất nhiều thói quen xấu không muốn cho người khác phát hiện, cũng có một mặt cổ quái...... Em biết không, Hữu Huyên trân quý nhất ở chỗ, cô ấy cũng không phải cho là mình bao dung anh, mà là cảm thấy những điều này mới chính là anh...... Cô ấy đem khuyết điểm của anh coi là một phần đương nhiên, cho nên không có gì quá kỳ quái, cũng không có cái gì phải bắt bẻ, càng sẽ không yêu cầu anh sửa cái này sửa cái kia, không cần phải làm thế này không cần phải làm thế kia, đối với cô ấy mà nói, tốt, xấu, đều là Hạ Thượng Thần."

Hạ Vũ Thần lần đầu tiên nghe được anh trai nói những điều này, rất kinh ngạc, cũng rất ngoài ý muốn, suy nghĩ một chút, giống như có hiểu một chút.

Cô vẫn cảm thấy anh trai của mình rất xuất sắc, giỏi văn giỏi võ, biết mình biết người, bây giờ nghĩ lại, anh trai cũng không phải hoàn mỹ cho lắm, anh chỉ là không biểu hiện khuyết điểm ra trước mặt bọn họ, mà những mặt bọn họ không biết lại có thể tự do bày ra trước mặt Uông Hữu Huyên......

"Như vậy, tại sao lại đồng ý?" Mặc dù cô nói là tự mình muốn biết, nhưng kỳ thật ba mẹ cũng từng nhờ cô, muốn biết nguyên nhân, nhưng con trai đã lớn, sớm qua cái tuổi cha mẹ hỏi thăm liền thẳng thắn trả lời.

Hai anh em tuổi không kém nhau là bao, lại thêm anh từ nhỏ luôn yêu thương em gái, có lẽ có thể hỏi ra một ít.

"Hữu Huyên rất không thoải mái, cô ấy càng ngày càng tiều tụy, càng ngày càng ít cười —— yến hội, party, mặc lễ phục giày cao gót, cầm ly rượu cả đêm cùng người khác không biết chào hỏi. Những điều này cũng làm cho cô ấy không thích ứng được, cô ấy gầy đi rất nhiều, ngay cả nhẫn kết hôn của bọn anh đều không mang được...... Cho nên anh nghĩ, hãy để cho cô ấy rời khỏi ngôi nhà này, giúp cô ấy sống cuộc sống mà mình muốn.”

Hạ Vũ thần cho tới bây giờ chưa từng thấy qua vẻ mặt này của anh trai, tốt...... thật tốt, dường như không phải anh.

Anh trai mười phân vẹn mười của cô, cho tới nay đều là thần thái phi dương.

"Anh——"
<<1 ... 1011121314 ... 22>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
214/4348
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT