Tiểu thuyết - Vân Mộng Truyền Thuyết
Lượt xem : |
a bao giờ thấy chủ nhân lại nóng vội đến thế này. Bốn vó nó tung ra, mây bay tứ tán, nhằm hướng cung điện Lão Quân phóng đi như bay.
“Lão quân.” Thanh ngưu mặc dù có nhanh, nhưng trong khoảng khắc đã bị đại thánh vượt lên. “Lão thật là vô lễ! Lão Tôn gọi như vậy, ngươi sao không trả lời?”
Lão quân vốn đang cấp bách, thấy con khỉ này chạy tới quát tháo lung tung, bất giác nộ tâm bùng phát, lật tay phất một cái về phía Đại Thánh.
Tôn Ngộ Không vốn chỉ muốn trêu ghẹo Lão Quân, không có ý phòng bị. Nay bị một cái phất này vào giữa trán, choáng váng hết cả đầu óc, suýt nữa thì ngất ngay trên mây. Khi ổn định lại thân hình thì đã không thấy bóng dáng Lão Quân đâu nữa.
Tôn Ngộ Không tính tình ngoan liệt, sau khi đắc đạo được người người kính trọng, tuy đã thành Phật nhiều năm nhưng tính cách một điểm cũng không có đổi, làm sao mà chịu được cái sự bực tức này chứ. Hắn gọi ngay Cân Đẩu Vân, ẩn thân kĩ lưỡng rồi nhằm hướng cung điện của Lão Quân phi đi. “Lão già bất nghĩa, đừng có trách ta đến cung điện của lão cho thêm chút gió.” Đại Thánh hậm hực nói, trong nháy mắt đã thấy Lão Quân ở phía xa xa đang hạ xuống.
Lúc này, Đại Thánh đã đến bên trên cung điện, rút ra một sợi lông nhỏ, biến thành một cây quạt ba tiêu vác trên vai.
Nhưng cung điện này chỗ nào cũng nguyên vẹn, thật không giống với bộ dạng đã bị hỏa thiêu. Đại Thánh cảm thấy kì quái, bèn niệm một khẩu quyết ẩn thân, sau đó xông thằng vào trong cung. Bên trong cung từ các đồ đạc nho nhỏ, cho tới tiên đan ngọc khí, tất cả đều không nguyên vẹn. Đi tới phòng luyện đan, lò bát quái vẫn yên ổn nằm tại chỗ, chẳng thấy có tí dấu vết lửa thiêu.
Cảm thấy kì quái, Đại Thánh hiện thân trở lại, vác cây quạt chạy loạn cả lên.
“Ra là con khỉ nhà ngươi.” Từ phía sau bất giác truyền đến một âm thanh lạnh lẽo, làm cho Đại Thánh đang chạy đông chạy tây phải run lên.
“Lão già này cước lực biến nhanh như vậy từ khi nào?” Ngộ Không ngạc nhiên quay đầu lại, sửng sốt đờ ra tại đương trường.
Nguyên lai trước mắt y là một người trẻ tuổi vô cùng anh tuấn, mái tóc dài màu đen xõa xuống hai vai, đang im lặng đứng đó, cùng với bộ quần áo của hắn hòa thành một thể hoàn mỹ. Từ trong con người đen tuyền của hắn tinh quang bạo xạ, mơ hồ lộ ra một cỗ sát ý, không phải ai khác, mà chính là kẻ trước đây không lâu đã bị Phật Tổ bắt giam: ma đầu Ma La.
“Lâu quá không gặp, Đấu Chiến Thánh Phật vẫn mạnh khỏe chứ?” Trong thanh âm lộ ra một cỗ hàn ý khó hiểu khiến Tôn Ngộ Không cảm thấy lạnh cả người, quạt ba tiêu trong tay đã sớm hóa thành một cây kim nhỏ - chính là Như Ý Kim Cô bổng, cầm chặt trong tay.
Ngày đó khi Ma La còn chiếm cứ vùng núi Linh Sơn, thì Đấu Chiến Thánh Phật đang trải qua trăm ngàn cực khổ để thu thập xá lợi tử của các vị cổ phật để có thể hồi phục lại pháp thân của Phật Tổ Như Lai, đã đánh trọng thương nguyên thần của Ma La. Hôm nay cừu nhân gặp mặt, tự nhiên cũng thấy không vừa mắt.
“Ha ha….Ma La ngươi quả có phúc, lão tôn ta sống cũng thoải mái.”
Lời nói còn chưa dứt thân hình đã vọt tới, Kim Cô bổng trong tay lóe lên, trở lại hình dáng cũ, phát ra vô số đạo kim quang chói lòa rồi hóa thành ngàn vạn huyễn ảnh, nhằm đầu của Ma La xạ tới.
Chương 8 - Khiêu Khích
“Đã lâu không gặp, làm gì mới gặp mà đã động thủ thế ?” Ma La một mặt cười lạnh, một mặt nâng hai tay kết thành hình đóa sen đặt ở trước ngực. Một mảng hắc quang bắt đầu từ trong tay hắn tỏa ra, xoay quanh đỉnh đầu Ma La rồi dần dần hóa thành một đóa hắc liên bao kín lấy thân thể hắn.
“Chính là đóa hắc liên này !” Ngộ Không trong lòng chấn động. Ngày trước, linh sơn chư phật người nào nghe thấy đóa hắc liên này mà không giật mình kinh sợ? Trong lòng còn đang thầm nghĩ ngợi, Kim Cô Bổng trong tay đã nhắm hướng hạ bàn đối phương loạn đả.
“Bình…..bình….” một trận âm thanh chấn động vang lên, hắc liên rung động không ngừng, mà Ngộ Không cánh tay cũng cảm thấy tê rần, cơ hồ kim cô bổng như muốn tuột cả ra ngoài.
“Không hổ danh là Đấu Chiến Thánh Phật, nếu ta không khổ cực tu luyện nhiều năm nay, nói không chừng vừa rồi đã bị mi đánh cho thành thịt bằm mất.”
Tuy là mang vẻ mặt chế nhạo, nhưng Ma La trong lòng cũng thầm khiếp sợ. Không thể tưởng tượng được, con khỉ này bấy lâu nay pháp lực lại tăng tiến như vậy. Mới vừa rồi nếu không phải mình liều mạng bảo vệ nguyên thần, có lẽ đóa hắc liên kia đã bị hắn một trận loạn bổng đánh cho nát bét, còn mình cũng hồn phi phách tán hay sao ? Trong lòng hắn vô cùng kinh ngạc, cũng không dám khinh thường con khỉ này nữa.
“Vừa rồi lão Tôn ta chỉ là khởi động, ngươi có khả năng thì tiếp thêm vài gậy nữa đi.”
Nói xong, kim cô bổng trong tay đã hóa thành một luồng sáng vàng rực, hiển nhiên đại thánh đã đem toàn bộ pháp lực ra quyết đập tan đóa hắc liên kia.
Kim quang trên kim cô bổng vừa tiếp xúc với luồng hắc khí kia, tức thì không khí trở nên trầm trọng. Mái tóc dài của Ma La dựng ngược lên mạnh mẽ, hắc liên trên đầu kịch liệt rung động.
Mang theo một tiếng rống to, Ngộ Không rung động thân thể, tử kim quan, bộ vân lý cùng áo cà sa trên thân lập tức trở nên mơ hồ trong suốt. Đỉnh đầu hiện ra phật quang, chân đạp kim liên, lực đạo trong tay dường như tăng them vài phân.
Ma La thấy hắn hiển hiện ra pháp thân, cũng không dám coi thường, dưới chân cũng hiện ra một đóa hắc liên, đem thân thể vào trong vòng bảo vệ. Miệng hắn hét to một tiếng :”Tới đi.”
Hai đóa hắc liên hóa thành hai dải lụa hắc sắc nhằm hướng kim cô bổng phi tới.
Ngộ Không vội vàng thu lại kim cô bổng, bay lên không trung. Trong nháy mắt đôi hỏa nhãn kim tinh lập tức bắn ra hai đạo kim quang chói mắt : “ Lão Tôn hôm nay sẽ nhìn coi rốt cuộc ngươi là cái loại yêu quái gì.” Nhưng khi ánh mắt lướt qua, Ngộ Không chỉ thấy một đóa đại hắc liên đang xoay tròn trông không trung, còn Ma La ở bên trong hắc liên tịnh không thấy bóng dáng.
Ngộ Không kinh hãi, thầm nghĩ Ma La đang sử dụng ma pháp che mắt, chân thân chẳng biết đang trốn ở nơi nào chuẩn bị ám toán mình. Trong long thầm nghĩ bất hảo, lập tức niệm Ẩn Tự Quyết, mang thân hình ẩn giấu đi, lại phóng hỏa nhãn ra bốn phía tìm kiếm thân ảnh của Ma La.
Trong giây lát, sau lưng truyền đến “Oành” một tiếng, làm cho đại thánh sợ đến mất cả ba hồn bảy phách, run rẩy nơm nớp, nắm chặt lấy kim cô bổng đánh về phía sau.
Nhưng sau lưng đâu có người nào ? Đại thánh định thần nhin lại, trong lòng dần bình tĩnh lại.
Nguyên lai Thái Thượng Lão Quân đang vội vội vàng vàng trở về, một thân chân khi còn chưa tới suất cung, đột nhiên cửa cung đột nhiên bật mở. Lúc này thu lại thanh ngưu, vừa thở gấp vừa kinh ngạc nhìn thân ảnh “Ma La” ở đằng sau.
“Yêu nghiệt khốn kiếp. Dám đến cung điện của ta làm chuyện ma quỷ.” Lời nói vừa dứt, lão quân giơ phất trần lên, lộ ra ba thanh “Thánh Thủy Thần Phù” từ đầu ngón tay, hóa thành ba đạo kim quang, xuất ra nhằm hướng Ma La đánh tới.
Đại thánh đang muốn cười nhạo lão quân già nua mắt kém không phân biệt được thật giả chân thân của Ma La, đột nhiên nghe thấy được trong hắc liên truyền đến một trận cười to:” Lão quân như thế này khác nào giống với con khỉ kia, mới gặp mặt đã ra tay đánh người rồi ?”
Hắc quang chợt lóe, bên trong hắc liên lại hiện ra chân thân của Ma La.
Ba đạo Thánh Thủy Thần Phù kia còn chưa đến được bên người Ma La, đã hóa thành sợi sợi chỉ phong tán nhập không trung.
“Lão quân.” Đại thá
“Lão quân.” Thanh ngưu mặc dù có nhanh, nhưng trong khoảng khắc đã bị đại thánh vượt lên. “Lão thật là vô lễ! Lão Tôn gọi như vậy, ngươi sao không trả lời?”
Lão quân vốn đang cấp bách, thấy con khỉ này chạy tới quát tháo lung tung, bất giác nộ tâm bùng phát, lật tay phất một cái về phía Đại Thánh.
Tôn Ngộ Không vốn chỉ muốn trêu ghẹo Lão Quân, không có ý phòng bị. Nay bị một cái phất này vào giữa trán, choáng váng hết cả đầu óc, suýt nữa thì ngất ngay trên mây. Khi ổn định lại thân hình thì đã không thấy bóng dáng Lão Quân đâu nữa.
Tôn Ngộ Không tính tình ngoan liệt, sau khi đắc đạo được người người kính trọng, tuy đã thành Phật nhiều năm nhưng tính cách một điểm cũng không có đổi, làm sao mà chịu được cái sự bực tức này chứ. Hắn gọi ngay Cân Đẩu Vân, ẩn thân kĩ lưỡng rồi nhằm hướng cung điện của Lão Quân phi đi. “Lão già bất nghĩa, đừng có trách ta đến cung điện của lão cho thêm chút gió.” Đại Thánh hậm hực nói, trong nháy mắt đã thấy Lão Quân ở phía xa xa đang hạ xuống.
Lúc này, Đại Thánh đã đến bên trên cung điện, rút ra một sợi lông nhỏ, biến thành một cây quạt ba tiêu vác trên vai.
Nhưng cung điện này chỗ nào cũng nguyên vẹn, thật không giống với bộ dạng đã bị hỏa thiêu. Đại Thánh cảm thấy kì quái, bèn niệm một khẩu quyết ẩn thân, sau đó xông thằng vào trong cung. Bên trong cung từ các đồ đạc nho nhỏ, cho tới tiên đan ngọc khí, tất cả đều không nguyên vẹn. Đi tới phòng luyện đan, lò bát quái vẫn yên ổn nằm tại chỗ, chẳng thấy có tí dấu vết lửa thiêu.
Cảm thấy kì quái, Đại Thánh hiện thân trở lại, vác cây quạt chạy loạn cả lên.
“Ra là con khỉ nhà ngươi.” Từ phía sau bất giác truyền đến một âm thanh lạnh lẽo, làm cho Đại Thánh đang chạy đông chạy tây phải run lên.
“Lão già này cước lực biến nhanh như vậy từ khi nào?” Ngộ Không ngạc nhiên quay đầu lại, sửng sốt đờ ra tại đương trường.
Nguyên lai trước mắt y là một người trẻ tuổi vô cùng anh tuấn, mái tóc dài màu đen xõa xuống hai vai, đang im lặng đứng đó, cùng với bộ quần áo của hắn hòa thành một thể hoàn mỹ. Từ trong con người đen tuyền của hắn tinh quang bạo xạ, mơ hồ lộ ra một cỗ sát ý, không phải ai khác, mà chính là kẻ trước đây không lâu đã bị Phật Tổ bắt giam: ma đầu Ma La.
“Lâu quá không gặp, Đấu Chiến Thánh Phật vẫn mạnh khỏe chứ?” Trong thanh âm lộ ra một cỗ hàn ý khó hiểu khiến Tôn Ngộ Không cảm thấy lạnh cả người, quạt ba tiêu trong tay đã sớm hóa thành một cây kim nhỏ - chính là Như Ý Kim Cô bổng, cầm chặt trong tay.
Ngày đó khi Ma La còn chiếm cứ vùng núi Linh Sơn, thì Đấu Chiến Thánh Phật đang trải qua trăm ngàn cực khổ để thu thập xá lợi tử của các vị cổ phật để có thể hồi phục lại pháp thân của Phật Tổ Như Lai, đã đánh trọng thương nguyên thần của Ma La. Hôm nay cừu nhân gặp mặt, tự nhiên cũng thấy không vừa mắt.
“Ha ha….Ma La ngươi quả có phúc, lão tôn ta sống cũng thoải mái.”
Lời nói còn chưa dứt thân hình đã vọt tới, Kim Cô bổng trong tay lóe lên, trở lại hình dáng cũ, phát ra vô số đạo kim quang chói lòa rồi hóa thành ngàn vạn huyễn ảnh, nhằm đầu của Ma La xạ tới.
Chương 8 - Khiêu Khích
“Đã lâu không gặp, làm gì mới gặp mà đã động thủ thế ?” Ma La một mặt cười lạnh, một mặt nâng hai tay kết thành hình đóa sen đặt ở trước ngực. Một mảng hắc quang bắt đầu từ trong tay hắn tỏa ra, xoay quanh đỉnh đầu Ma La rồi dần dần hóa thành một đóa hắc liên bao kín lấy thân thể hắn.
“Chính là đóa hắc liên này !” Ngộ Không trong lòng chấn động. Ngày trước, linh sơn chư phật người nào nghe thấy đóa hắc liên này mà không giật mình kinh sợ? Trong lòng còn đang thầm nghĩ ngợi, Kim Cô Bổng trong tay đã nhắm hướng hạ bàn đối phương loạn đả.
“Bình…..bình….” một trận âm thanh chấn động vang lên, hắc liên rung động không ngừng, mà Ngộ Không cánh tay cũng cảm thấy tê rần, cơ hồ kim cô bổng như muốn tuột cả ra ngoài.
“Không hổ danh là Đấu Chiến Thánh Phật, nếu ta không khổ cực tu luyện nhiều năm nay, nói không chừng vừa rồi đã bị mi đánh cho thành thịt bằm mất.”
Tuy là mang vẻ mặt chế nhạo, nhưng Ma La trong lòng cũng thầm khiếp sợ. Không thể tưởng tượng được, con khỉ này bấy lâu nay pháp lực lại tăng tiến như vậy. Mới vừa rồi nếu không phải mình liều mạng bảo vệ nguyên thần, có lẽ đóa hắc liên kia đã bị hắn một trận loạn bổng đánh cho nát bét, còn mình cũng hồn phi phách tán hay sao ? Trong lòng hắn vô cùng kinh ngạc, cũng không dám khinh thường con khỉ này nữa.
“Vừa rồi lão Tôn ta chỉ là khởi động, ngươi có khả năng thì tiếp thêm vài gậy nữa đi.”
Nói xong, kim cô bổng trong tay đã hóa thành một luồng sáng vàng rực, hiển nhiên đại thánh đã đem toàn bộ pháp lực ra quyết đập tan đóa hắc liên kia.
Kim quang trên kim cô bổng vừa tiếp xúc với luồng hắc khí kia, tức thì không khí trở nên trầm trọng. Mái tóc dài của Ma La dựng ngược lên mạnh mẽ, hắc liên trên đầu kịch liệt rung động.
Mang theo một tiếng rống to, Ngộ Không rung động thân thể, tử kim quan, bộ vân lý cùng áo cà sa trên thân lập tức trở nên mơ hồ trong suốt. Đỉnh đầu hiện ra phật quang, chân đạp kim liên, lực đạo trong tay dường như tăng them vài phân.
Ma La thấy hắn hiển hiện ra pháp thân, cũng không dám coi thường, dưới chân cũng hiện ra một đóa hắc liên, đem thân thể vào trong vòng bảo vệ. Miệng hắn hét to một tiếng :”Tới đi.”
Hai đóa hắc liên hóa thành hai dải lụa hắc sắc nhằm hướng kim cô bổng phi tới.
Ngộ Không vội vàng thu lại kim cô bổng, bay lên không trung. Trong nháy mắt đôi hỏa nhãn kim tinh lập tức bắn ra hai đạo kim quang chói mắt : “ Lão Tôn hôm nay sẽ nhìn coi rốt cuộc ngươi là cái loại yêu quái gì.” Nhưng khi ánh mắt lướt qua, Ngộ Không chỉ thấy một đóa đại hắc liên đang xoay tròn trông không trung, còn Ma La ở bên trong hắc liên tịnh không thấy bóng dáng.
Ngộ Không kinh hãi, thầm nghĩ Ma La đang sử dụng ma pháp che mắt, chân thân chẳng biết đang trốn ở nơi nào chuẩn bị ám toán mình. Trong long thầm nghĩ bất hảo, lập tức niệm Ẩn Tự Quyết, mang thân hình ẩn giấu đi, lại phóng hỏa nhãn ra bốn phía tìm kiếm thân ảnh của Ma La.
Trong giây lát, sau lưng truyền đến “Oành” một tiếng, làm cho đại thánh sợ đến mất cả ba hồn bảy phách, run rẩy nơm nớp, nắm chặt lấy kim cô bổng đánh về phía sau.
Nhưng sau lưng đâu có người nào ? Đại thánh định thần nhin lại, trong lòng dần bình tĩnh lại.
Nguyên lai Thái Thượng Lão Quân đang vội vội vàng vàng trở về, một thân chân khi còn chưa tới suất cung, đột nhiên cửa cung đột nhiên bật mở. Lúc này thu lại thanh ngưu, vừa thở gấp vừa kinh ngạc nhìn thân ảnh “Ma La” ở đằng sau.
“Yêu nghiệt khốn kiếp. Dám đến cung điện của ta làm chuyện ma quỷ.” Lời nói vừa dứt, lão quân giơ phất trần lên, lộ ra ba thanh “Thánh Thủy Thần Phù” từ đầu ngón tay, hóa thành ba đạo kim quang, xuất ra nhằm hướng Ma La đánh tới.
Đại thánh đang muốn cười nhạo lão quân già nua mắt kém không phân biệt được thật giả chân thân của Ma La, đột nhiên nghe thấy được trong hắc liên truyền đến một trận cười to:” Lão quân như thế này khác nào giống với con khỉ kia, mới gặp mặt đã ra tay đánh người rồi ?”
Hắc quang chợt lóe, bên trong hắc liên lại hiện ra chân thân của Ma La.
Ba đạo Thánh Thủy Thần Phù kia còn chưa đến được bên người Ma La, đã hóa thành sợi sợi chỉ phong tán nhập không trung.
“Lão quân.” Đại thá
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
1587/2423
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
1587/2423
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ
Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt