Tiểu thuyết Tổng Giám Đốc Tuyệt Tình-full
Lượt xem : |
ắn, trong ba tháng này con sử dụng toàn bộ kĩ xảo, đễ Táp Nhĩ mê luyến thân thể của cô, tiếp đó ở lại bên cạnh hắn.
Tính toán thời gian, hôm nay chính là cuối cùng của ba tháng, cho đến bây giờ, mọi thứ dường như vẫn giống ngày thường, Táp Nhĩ ở trên giường vẫn là mạnh mẽ không gì sánh bằng, vẫn là dùng mọi cách cưng chiều cô.
Mặc dù hắn chưa tưng nói yêu với cô, nhưng cô tin tưởng, ngày mai ở bên cạnh Tạp Nhĩ, cùng hắn xuất hiện ở những bữa tiệc công khai, không phải là Willa cô thì ai còn thể!!
“A….Táp Nhĩ…..Anh rất lợi hại……em yêu anh….mãi mãi yêu anh….a….a…” tiếng rên rỉ tràn ngập dục vọng không ngừng bật ra từ miệng của Willa.
Đối với lời yêu mà Willa luôn miệng nói, trong mắt Táp Nhĩ tràn ngập vẻ đùa cợt, những người phụ nữ này có lẻ thật sự yêu hắn, nhưng thứ các cô yêu nhất, chắc chắn vẫn là tài sản ở phía sau của hắn. ở cùng hắn có thể mang lại cho các cô danh lợi (tiếng tăm cùng lợi ích).
Nhưng hán hứng thú với phụ, chỉ giới hạn dừng lại ở thân thể cùng vẻ ngoài dễ nhìn của các cô, tác dụng của bọn họ đối hắn là thỉnh thoảng gặp mặt, ân ái, vui sướng một chút, chỉ thế thôi.
Đối với người phụ nữ muốn lấy ‘tình yêu’ của hắn, hắn còn chưa tìm được người phụ nào khiến hắn có hứng thú cho.
Sau một hồi mạnh mẽ chạy nước rút, Táp Nhĩ khiến cả hai đạt đến cao trào………
Mà tất cả, đến lúc nên viết dấu chấm kết thúc rồi.
Một lúc lâu sau, Táp Nhĩ ngồi dậy, kéo kéo áo-sơ-mi hơi nhăn nhúm trên người, sau đó gài nút.
Willa biết Táp Nhĩ sẽ không ở trên giường của bất kì phụ nữ nào qua đêm, nhưng hôm này là ngày cuối cùng của kì hạn, tuy là cô lòng tin tràn đầy bởi cô tuyệt đối không chỉ là một trong rất nhiều bạn giường, nhưng nhìn bong lưng của hắn, cô vẫn cảm thấy có sự sợ hãi không tên.
“Táp Nhĩ, đêm nay ở lại cùng em không được sao!” Cơ thể trần truồng của Willa dính sát vào tấm lưng của Táp Nhĩ, móng tay sơn màu đỏ, ngón tay lại dặt lên gáy hắn, giọng điệu nũng nịu cùng hơi thở làm nũng phả ở bên tai hắn, ý đồ nhen nhóm dục vọng của hắn.
Táp Nhĩ kéo hai tay của Willa ra, đứng lên nói với cô ta: “Em nên biết hôn nay là ngày cuối cùng, nhà, xe, cùng nhẫn kim cương, tiền, em chọn đi.”
Giọng nói của hắn như là đang làm một cuộc giao dịch, không có một tia tình cảm.
Đối với phụ nữ đã từng hầu hạ hắn, hắn cũng không keo kiệt, chỉ cần không phải loại ‘sư tử tham ăn’, hết thảy xin gì hắn cũng cho.
Willa không thể tin được điều mình vừa nghe, đôi mắt màu xanh xinh đẹp mở thật to, thoáng chốc hốc mắt đã chứa đầy nước, vẻ mặt dịu dàng đáng yêu.
“Không…..cái gì em cũng không cần, Táp Nhĩ, em chỉ muốn anh, em chỉ muốn anh, nhựng thứ khác cái gì em cũng không cần, đừng bỏ em, em không thể không có anh, đừng…đừng..”
Trên người Willa không mảnh vải che thân càng thêm gắt gao dính chặt vào lồng ngực Táp Nhĩ, gương mặt xinh đẹp đẫm lệ, bởi vì tình yêu mà mê muội.
Táp Nhĩ nhẹ vuốt ve gương mặt tinh xảo mà xinh đẹp của Willa, động tác ngàn lần dịu dàng, nhưng lời nói ra khõi miệng ngay sau đó, lại như lãnh khốc một tảng băng.
“Tốt nhất em nên nghĩ kĩ, tương lai của em tuyệt đối không có tôi, hiện tại nếu em cứ nhất quyết không muốn lấy bất cứ thứ gì từ tôi, một khi tôi bước ra khỏi cánh cửa này, cái gì em cũng không có.”
Nói xong, bỏ lại Willa ở trên giường, Táp Nhĩ nhanh tay lấy quần tây treo ở một bên, mặc vào.
Đối mặt với hành động vô tình như vậy của Táp Nhĩ, sắc mặt của Willa lúc trắng lúc xanh.
Chỉ là một căn nhà, xe, mấy ca-ra nhẫn kim cương thì có là gì, những thứ đó tuyệt đối không có khả năng hấp dẫn cô bằng danh hiệu Tổng giám đốc phu nhân của tập đoàn Đế Tư, cô sẽ không chịu như những người cùng giường trước dễ dàng như vậy đuổi là đi.
“Không….Táp Nhĩ, em xin anh đừng rởi bỏ em, em thực không muốn thứ gì cả, em chỉ muốn có thể ở cùng với anh, em đã thấy mãn nguyện rồi.” Willa từ phía sau ôm chặt lấy lưng của Táp Nhĩ không chịu buông.
Táp Nhĩ không vui nhíu mày, lần nữa hất Willa ra.
Lại là tiết mục như nhau! Lúc trước mấy bạn giường của hắn mặc dù đều nói không thể rởi khỏi hắn, nhưng sau đó vẫn nói ra điều các cô mong muốn, các cô không thể đổi chiêu mới khác sao?
“Quyết định đi sau đó mang hóa đơn gửi cho tôi.” Táp Nhĩ lập tức nâng bước.
Willa vửa thấy Táp Nhĩ xoay người rời đi, lập tức áp sát vào ống quần hắn mà nắm kéo, co quắp mà quỳ trên mặt đất, lên tiếng khóc nức nở muốn níu kéo: “Không! Đừng đi! Táp Nhĩ, em thật sự không thể không có anh, em thật sự rất yêu anh, Táp Nhĩ….”
“Tôi nghe lời này nhiều lắm rồi.” Táp Nhĩ chán ghét bỏ ra cánh tay đang giữ chặt ống quần, không một chút lưu luyến mà nghênh ngang rời đi.
Trong phút chốc khi cánh cửa đóng lại, nước mắt của Willa cũng lập tức ngừng chảy, tiếp đó ánh mắt chuyển sang hung ác và khốc liệt.
Willa Ott cô cũng không phải người tùy tiện để người ta vui vẻ chơi đùa rồi thôi, cô nhất định sẽ trẻ thú Táp Nhĩ.
Đế Tư vô tình với cô!
Nội dung vở kịch giống nhau không ngừng diễn lại, đối với trò chơi này, Táp Nhĩ Đế Tư càng ngày càng mất hứng thú rồi!
Tại sao phụ nữ bên cạnh hắn tất cả đều không thú vị?
Tương lai của mình tuyệt đối không có khả năng xuất hiện cái tên ‘Táp Nhĩ Đế Tư’ này, nếu tình hình giống như cậu nói xuất hiện trong thế giới của mình, mình sẽ hung hăng đá anh ta ra khõi ác mộng của mình, đá ra khỏi tương lai của mình, ra khỏi thế giới của mình.
Táp Nhĩ ngồi ở vị trí tay lái trong xe, trong đầu bỗng nhiên vang lên tiếng nói này.
Một cô gái bao giờ nhìn thấy cũng là cách ăn mặt lôi thôi lếch thếch, dáng vẻ lại không có gì đặc sắc, lại dám có thái độ khinh thường không thèm để hắn vào mắt, đây rốt cuộc là do cô ấy muốn ‘lạt mềm buột chặt’, hay thật sự cô ấy nghĩ như vậy? chẳng qua là, dù thế nào, cô cũng gợi lên hứng thú của hắn rồi.
———@@@——-
Cầu An chăm chú nhìn con số không ngừng lùi xuống, trong lòng lại nghĩ đến một chuyện khác, nghĩ đi nghĩ lại, không khỏi thất vọng: “Thật sự sẽ không xảy ra sao?”
Cùng Cấu An chờ thang máy, chuẩn bị lên tầng 28 giao hàng cho khâu R & D (nghiên cứu và phát triển) là Hạ Dĩnh, nghe được Cầu An đột nhiên mở lời, khó hiểu hỏi: “Sẽ không xảy ra cái gì?”
“Câu chuyện cô bé lọ lem a!”
Kể từ khi xảy ra cái chuyện kia ở phòng họp vào nữa tháng trước, Cầu An lại bắt đầu có ý nghĩ mơ mộng viễn vong, tình tiết ‘chim sẻ biến thành phượng hoàng’ sẽ diễn ra trên người Hạ Dĩnh.
Câu nói ngày đó của Hạ Dĩnh vô cùng có tính khiêu khích, hẳn là Táp Nhĩ Đế Tư có thể nghe được nha! Mà nghe một cô gái hạ chiến thư như vậy, cô tin chắc không có người đàn ông nào có thể chịu đựng được ngữ điệu như thế, không muốn tranh cao thấp, huống chi là một người đàn ông có tính chiếm hữu mạnh mẽ như Táp Nhĩ Đế Tư.
Nhưng theo tình hình hiện tại thì xem ra, câu nói dang dở của Hạ Dĩnh ngày đó, hắn không có nghe đến, đó là lúc Cầu An liếc mắt nhìn Hạ Dĩnh từ trên xuống dưới rồi lắc đầu thở dài. Tuy nhiên hôm nay Hạ Dĩnh không có mang ‘kính con nhái lớn’, nhưng khoảng cách có thể để đàn ông kinh động thì còn kém rất xa, nếu vẻ ngoài của người con gái không hấp dẫn, cho dù có nói thế nào để thu hút sự chú ý của đàn ông, thỉ cũng phí công.
Cầu An trả lời, Hạ Dĩnh nhất thời không kịp phản ứng, mất ba giây sau cô mới bỗng nhiên hiểu
Tính toán thời gian, hôm nay chính là cuối cùng của ba tháng, cho đến bây giờ, mọi thứ dường như vẫn giống ngày thường, Táp Nhĩ ở trên giường vẫn là mạnh mẽ không gì sánh bằng, vẫn là dùng mọi cách cưng chiều cô.
Mặc dù hắn chưa tưng nói yêu với cô, nhưng cô tin tưởng, ngày mai ở bên cạnh Tạp Nhĩ, cùng hắn xuất hiện ở những bữa tiệc công khai, không phải là Willa cô thì ai còn thể!!
“A….Táp Nhĩ…..Anh rất lợi hại……em yêu anh….mãi mãi yêu anh….a….a…” tiếng rên rỉ tràn ngập dục vọng không ngừng bật ra từ miệng của Willa.
Đối với lời yêu mà Willa luôn miệng nói, trong mắt Táp Nhĩ tràn ngập vẻ đùa cợt, những người phụ nữ này có lẻ thật sự yêu hắn, nhưng thứ các cô yêu nhất, chắc chắn vẫn là tài sản ở phía sau của hắn. ở cùng hắn có thể mang lại cho các cô danh lợi (tiếng tăm cùng lợi ích).
Nhưng hán hứng thú với phụ, chỉ giới hạn dừng lại ở thân thể cùng vẻ ngoài dễ nhìn của các cô, tác dụng của bọn họ đối hắn là thỉnh thoảng gặp mặt, ân ái, vui sướng một chút, chỉ thế thôi.
Đối với người phụ nữ muốn lấy ‘tình yêu’ của hắn, hắn còn chưa tìm được người phụ nào khiến hắn có hứng thú cho.
Sau một hồi mạnh mẽ chạy nước rút, Táp Nhĩ khiến cả hai đạt đến cao trào………
Mà tất cả, đến lúc nên viết dấu chấm kết thúc rồi.
Một lúc lâu sau, Táp Nhĩ ngồi dậy, kéo kéo áo-sơ-mi hơi nhăn nhúm trên người, sau đó gài nút.
Willa biết Táp Nhĩ sẽ không ở trên giường của bất kì phụ nữ nào qua đêm, nhưng hôm này là ngày cuối cùng của kì hạn, tuy là cô lòng tin tràn đầy bởi cô tuyệt đối không chỉ là một trong rất nhiều bạn giường, nhưng nhìn bong lưng của hắn, cô vẫn cảm thấy có sự sợ hãi không tên.
“Táp Nhĩ, đêm nay ở lại cùng em không được sao!” Cơ thể trần truồng của Willa dính sát vào tấm lưng của Táp Nhĩ, móng tay sơn màu đỏ, ngón tay lại dặt lên gáy hắn, giọng điệu nũng nịu cùng hơi thở làm nũng phả ở bên tai hắn, ý đồ nhen nhóm dục vọng của hắn.
Táp Nhĩ kéo hai tay của Willa ra, đứng lên nói với cô ta: “Em nên biết hôn nay là ngày cuối cùng, nhà, xe, cùng nhẫn kim cương, tiền, em chọn đi.”
Giọng nói của hắn như là đang làm một cuộc giao dịch, không có một tia tình cảm.
Đối với phụ nữ đã từng hầu hạ hắn, hắn cũng không keo kiệt, chỉ cần không phải loại ‘sư tử tham ăn’, hết thảy xin gì hắn cũng cho.
Willa không thể tin được điều mình vừa nghe, đôi mắt màu xanh xinh đẹp mở thật to, thoáng chốc hốc mắt đã chứa đầy nước, vẻ mặt dịu dàng đáng yêu.
“Không…..cái gì em cũng không cần, Táp Nhĩ, em chỉ muốn anh, em chỉ muốn anh, nhựng thứ khác cái gì em cũng không cần, đừng bỏ em, em không thể không có anh, đừng…đừng..”
Trên người Willa không mảnh vải che thân càng thêm gắt gao dính chặt vào lồng ngực Táp Nhĩ, gương mặt xinh đẹp đẫm lệ, bởi vì tình yêu mà mê muội.
Táp Nhĩ nhẹ vuốt ve gương mặt tinh xảo mà xinh đẹp của Willa, động tác ngàn lần dịu dàng, nhưng lời nói ra khõi miệng ngay sau đó, lại như lãnh khốc một tảng băng.
“Tốt nhất em nên nghĩ kĩ, tương lai của em tuyệt đối không có tôi, hiện tại nếu em cứ nhất quyết không muốn lấy bất cứ thứ gì từ tôi, một khi tôi bước ra khỏi cánh cửa này, cái gì em cũng không có.”
Nói xong, bỏ lại Willa ở trên giường, Táp Nhĩ nhanh tay lấy quần tây treo ở một bên, mặc vào.
Đối mặt với hành động vô tình như vậy của Táp Nhĩ, sắc mặt của Willa lúc trắng lúc xanh.
Chỉ là một căn nhà, xe, mấy ca-ra nhẫn kim cương thì có là gì, những thứ đó tuyệt đối không có khả năng hấp dẫn cô bằng danh hiệu Tổng giám đốc phu nhân của tập đoàn Đế Tư, cô sẽ không chịu như những người cùng giường trước dễ dàng như vậy đuổi là đi.
“Không….Táp Nhĩ, em xin anh đừng rởi bỏ em, em thực không muốn thứ gì cả, em chỉ muốn có thể ở cùng với anh, em đã thấy mãn nguyện rồi.” Willa từ phía sau ôm chặt lấy lưng của Táp Nhĩ không chịu buông.
Táp Nhĩ không vui nhíu mày, lần nữa hất Willa ra.
Lại là tiết mục như nhau! Lúc trước mấy bạn giường của hắn mặc dù đều nói không thể rởi khỏi hắn, nhưng sau đó vẫn nói ra điều các cô mong muốn, các cô không thể đổi chiêu mới khác sao?
“Quyết định đi sau đó mang hóa đơn gửi cho tôi.” Táp Nhĩ lập tức nâng bước.
Willa vửa thấy Táp Nhĩ xoay người rời đi, lập tức áp sát vào ống quần hắn mà nắm kéo, co quắp mà quỳ trên mặt đất, lên tiếng khóc nức nở muốn níu kéo: “Không! Đừng đi! Táp Nhĩ, em thật sự không thể không có anh, em thật sự rất yêu anh, Táp Nhĩ….”
“Tôi nghe lời này nhiều lắm rồi.” Táp Nhĩ chán ghét bỏ ra cánh tay đang giữ chặt ống quần, không một chút lưu luyến mà nghênh ngang rời đi.
Trong phút chốc khi cánh cửa đóng lại, nước mắt của Willa cũng lập tức ngừng chảy, tiếp đó ánh mắt chuyển sang hung ác và khốc liệt.
Willa Ott cô cũng không phải người tùy tiện để người ta vui vẻ chơi đùa rồi thôi, cô nhất định sẽ trẻ thú Táp Nhĩ.
Đế Tư vô tình với cô!
Nội dung vở kịch giống nhau không ngừng diễn lại, đối với trò chơi này, Táp Nhĩ Đế Tư càng ngày càng mất hứng thú rồi!
Tại sao phụ nữ bên cạnh hắn tất cả đều không thú vị?
Tương lai của mình tuyệt đối không có khả năng xuất hiện cái tên ‘Táp Nhĩ Đế Tư’ này, nếu tình hình giống như cậu nói xuất hiện trong thế giới của mình, mình sẽ hung hăng đá anh ta ra khõi ác mộng của mình, đá ra khỏi tương lai của mình, ra khỏi thế giới của mình.
Táp Nhĩ ngồi ở vị trí tay lái trong xe, trong đầu bỗng nhiên vang lên tiếng nói này.
Một cô gái bao giờ nhìn thấy cũng là cách ăn mặt lôi thôi lếch thếch, dáng vẻ lại không có gì đặc sắc, lại dám có thái độ khinh thường không thèm để hắn vào mắt, đây rốt cuộc là do cô ấy muốn ‘lạt mềm buột chặt’, hay thật sự cô ấy nghĩ như vậy? chẳng qua là, dù thế nào, cô cũng gợi lên hứng thú của hắn rồi.
———@@@——-
Cầu An chăm chú nhìn con số không ngừng lùi xuống, trong lòng lại nghĩ đến một chuyện khác, nghĩ đi nghĩ lại, không khỏi thất vọng: “Thật sự sẽ không xảy ra sao?”
Cùng Cấu An chờ thang máy, chuẩn bị lên tầng 28 giao hàng cho khâu R & D (nghiên cứu và phát triển) là Hạ Dĩnh, nghe được Cầu An đột nhiên mở lời, khó hiểu hỏi: “Sẽ không xảy ra cái gì?”
“Câu chuyện cô bé lọ lem a!”
Kể từ khi xảy ra cái chuyện kia ở phòng họp vào nữa tháng trước, Cầu An lại bắt đầu có ý nghĩ mơ mộng viễn vong, tình tiết ‘chim sẻ biến thành phượng hoàng’ sẽ diễn ra trên người Hạ Dĩnh.
Câu nói ngày đó của Hạ Dĩnh vô cùng có tính khiêu khích, hẳn là Táp Nhĩ Đế Tư có thể nghe được nha! Mà nghe một cô gái hạ chiến thư như vậy, cô tin chắc không có người đàn ông nào có thể chịu đựng được ngữ điệu như thế, không muốn tranh cao thấp, huống chi là một người đàn ông có tính chiếm hữu mạnh mẽ như Táp Nhĩ Đế Tư.
Nhưng theo tình hình hiện tại thì xem ra, câu nói dang dở của Hạ Dĩnh ngày đó, hắn không có nghe đến, đó là lúc Cầu An liếc mắt nhìn Hạ Dĩnh từ trên xuống dưới rồi lắc đầu thở dài. Tuy nhiên hôm nay Hạ Dĩnh không có mang ‘kính con nhái lớn’, nhưng khoảng cách có thể để đàn ông kinh động thì còn kém rất xa, nếu vẻ ngoài của người con gái không hấp dẫn, cho dù có nói thế nào để thu hút sự chú ý của đàn ông, thỉ cũng phí công.
Cầu An trả lời, Hạ Dĩnh nhất thời không kịp phản ứng, mất ba giây sau cô mới bỗng nhiên hiểu
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
1087/1923
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
1087/1923
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ
Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt