watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Tình Nhân Ngầm-full

Lượt xem :
ả thực sắp nói không ra lời, “Em cũng là thục nữ, làm sao anh có thể nói với em những lời khó nghe như vậy ?”

Nhâm Chi Giới lạnh lùng phiết môi, “Là em muốn hỏi.”

“Nhưng . . . . . .”

“Em tới Newyork có chuyện?”

“Em tới. . . . . . thăm anh.” Vừa nói, đầu cô cúi thật thấp.

“Anh có cái gì tốt để thăm? Không nhiều hơn người khác một con mắt, cũng không có nhiều lỗ mũi hơn người khác.” Nhâm Chi Giới hai tay ôm trước ngực, rất có kiên nhẫn đáp lời của cô.

“Anh. . . . . . Làm sao anh có thể như vậy. . . . . . Em đặc biệt tới thăm anh, cho dù anh không cảm động, cũng không nên giễu cợt em.” Bị hắn chế nhạo, Quan Vũ Điệp cấp bách lại muốn rơi lệ, lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại đỏ bừng.

“Em muốn khóc thì trở về Hongkong đi.”

Nghe vậy, cô đưa tay lau đi những giọt nước mắt đang rơi xuống, đáng thương nhìn hắn, “Em. . . . . . Không khóc, anh không cần để ý tới em.”

“Anh có thể không để ý tới em sao?” Nhâm Chi Giới cười tự giễu, vẻ mặt cưng chiều nhìn Quan Vũ Điệp.

Cô bỗng nhiên lộ ra nụ cười sáng lạn, nhẹ nhàng tiến lên kéo tay của hắn, “Em biết anh sẽ tốt với em.”

Nhâm Chi Giới không đẩy cô ra, bởi vì cô giống như con chim nhỏ đang rúc vào trong ngực hắn.

Chương 2
“Bưng đi! Ta không muốn ăn!” Lam lăng phiền não la hét, hé ra dung nhan giận dữ kiến cho Nhị Độ đưa bữa ăn tiến vào cùng quản gia Cao thẩm cũng nhượng bộ.

“Nhưng là tiểu thư, đây là thiếu gia đặc biệt giao cho tôi hầm cháo gà, đối với thân thể cô rất bổ , cô cũng đừng cô phụ tâm ý lần này của thiếu gia, được không?” cháo gà này chính là nàng ước chừng tốn ba, bốn giờ mới nấu thành, nếu vị tiểu thư này thật không ăn chẳng phải lãng phí? Còn có, đây là Nhâm thiếu gia đặc biệt giao phó chuyện của nàng, vô luận như thế nào bọn họ cũng phải làm tốt.

“Thiếu gia, thiếu gia, ngươi nói thiếu gia là người kia mặt thú tâm dã thú, còn là con kia sói đội lốt cừu? Lấy ra! Bổn tiểu thư nói không ăn sẽ không ăn, ai cũng miễn cưỡng không được ta!” Vừa nói, cổ họng khô khốc khó chịu, Lam Lăng kịch liệt ho lên.

Một trận kho khan này giống như không thể ngớt, cơ hồ muốn đem phổi của nàng cũng ho ra luôn, khiến cho thân thể nàng suy yếu không thể không tựa vào đầu giường, vốn là dung nhan tuyết trắng nay đã lộ vẻ tái nhợt.

Nhâm Chi Giới chẳng biết lúc nào đã đi vào gian phòng, bưng cháo gà từ trong tay Cao thẩm đi về phía nàng, không tiếng động ở bên giường ngồi xuống, thấy nàng ho đến lợi hại, mày anh tuấn hơi nâng lên.

“Tôi đã nói rồi tùy hứng của cô chẳng thể giúp cô lợi lộc gì.” Hắn rút ra giấy lau, ôn nhu thay nàng lau đi khóe mắt bên cạnh bởi vì kịch liệt ho khan mà chảy ra lệ.

Nàng chợt giơ tay lên đem hắn tay đẩy ra, khàn giọng quát: “Không cần anh giả từ bi xen vào việc của người khác!”

Xen vào việc của người khác? Đúng vậy a, hắn Nhâm Chi Giới thật sự là xen vào việc của người khác, nếu không, tại sao bảo Khuyết Lạc mua nữ nhân này về, còn phải ở nơi này chịu đựng tính khi của nàng?

Bất quá, Nhâm Chi Giới vẫn đem chén canh đưa tới trước mặt nàng, “Đem chén cháo gà này uống vào, cô cứ mãi ho khan dữ dội như vậy thì làm sao mắng chửi người khác sợ hãi?”

Lam Lăng ngước mắt trừng mắt nhìn khuôn mặt tự tiếu phi tiếu, kia trong con ngươi thâm thúy tựa hồ chứa vô số ôn nhu, lòng của nàng có mấy giây ngắn ngủi ngưng đập , bất quá rất nhanh nàng liền khôi phục lý trí, tay vừa nhấc hất đổ chén canh trong tay hắn .

Muốn dùng ôn nhu muốn nàng thần phục? Không có cửa đâu!

Nước canh tung tóe ướt đẫm áo cùng quần dài Nhâm Chi Giới, hắn không nói lời nào cùng nàng nhìn nhau gần một phút, mới chậm rãi đứng lên đối với người phía sau nói: “Cao thẩm, bưng một chén nữa tới đây.”

“Dạ, thiếu gia.”

Cao thẩm vội vội vàng vàng chạy ra ngoài, trong lòng mới vừa bị một màn kia làm cho chấn động, không dám nói nhiều, bận rộn múc chén cháo gà nữa đưa vào trong phòng.

“Bà trước đi xuống đi.” Nhận lấy súp, Nhâm Chi Giới ra lệnh.

“Dạ, thiếu gia.” Cao thẩm nhìn Lam Lăng một cái, trong mắt có nồng đậm phật ý, bất quá, này không liên quan chuyện của nàng, cô gái nhỏ này muốn vuốt râu hùm, nàng cũng không còn biện pháp. Nghĩ tới, nàng xoay người vội vã rời phòng, đóng cửa lại.

Bốn phía lập tức trở nên yên tĩnh không tiếng động, Lam Lăng trừng mắt nhìn cánh cửa, thật lâu không dám cùng Nhâm Chi Giới con ngươi băng lạnh kia tiếp xúc.

“Thế nào? đầu lưỡi đã bị mèo tha đi?” Nhâm Chi Giới lạnh lùng đùa cợt nói.

“Tôi chỉ không muốn cùng người như anh nói chuyện.” Nàng thật là mạnh miệng từ trước đến giờ không buông tha người.

“Uống vào.” Hắn lại một lần nữa đem chén đưa tới trước mắt nàng, nàng lại lần nữa muốn đem chén súp kia vung lên nhưng khi xuất thủ liền bị hắn chế trụ cổ tay, lãnh giọng cảnh cáo: “Chén canh này nếu như ‘ không cẩn thận ’ bị cô làm đổ nữa, tôi thật sẽ cho cô thân thể trần truồng ra ngoài phô diễn thị chúng. ( phô diễn trước công chúng )

Lam Lăng lửa giận sôi trào ngưỡng mặt lên nhìn chằm chằm hắn, “anh dám?”

“Cô thử xem.” Nhâm Chi Giới đối với nàng mỉm cười.

“Anh không dám, tôi là người của chủ nhân anh.”

“Anh ta đem cô giao cho tôi, không phải sao? Hay là, cô muốn bị bán vào kỹ viện đi? Tôi rất dể, cô có thể ở giữa hai dạng người chọn một cái.”

Lam Lăng cảm thấy ban đầu mình là mắt bị mù, mới có thể cho là người đàn ông này so với gã dã thú kia an toàn có thể tin, nhìn, hắn bây giờ lại đem nàng đùa bỡn, còn đắc ý cười. . . . . . Đáng chết!

Nàng cắn chặt hàm răng, hận nhìn chằm chằm hắn một hồi lâu, rốt cục không nói một câu nhận lấy chén, tức giận một hơi đem cháo gà nuốt vào bụng, không ngờ tới súp kia còn rất nóng, mới uống một hớp, đầu lưỡi liền bị bỏng, đau đến nổi nàng toát ra mồ hôi, nước mắt xông lên hốc mắt.

“Gấp cái gì? Không có ai giành với cô.” Nhâm Chi Giới nhận lấy chén canh trên tay nàng , trong nháy mắt thu hồi nụ cười trên mặt, đứng dậy rót một chén nước đưa lên cái miệng nhỏ nhắn của nàng, “Mau uống.”

Lúc này Lam Lăng cũng không có tâm tình cùng hắn giận dỗi, nhận lấy chén nước liền uống một hớp nước ngậm trong miệng, mở ra khuôn mặt đỏ toàn bộ , trong con ngươi tràn đầy màn lệ.

“Khá hơn chút nào không?” Hắn tự tay đem mặt của nàng thổi phù phù, xoay mình thấy trong con ngươi có lệ quang, tâm không khỏi vừa động, tay phủ ở nàng gò má dừng một chút, thu hồi.

Vuốt ve êm ái như vậy làm khuấy động nàng, Lam Lăng nhìn hắn thu hồi tay lại cảm thấy có hơi thất vọng. . . . . .

“Đem súp uống xong, đói bụng đối với cô không có chỗ tốt.” Nói xong, Nhâm Chi Giới như có điều suy nghĩ nhìn nàng một cái, xoay người rời đi.

“Chờ một chút.”

Nhâm Chi Giới ngoái đầu lại nhìn nàng, “Còn có việc?”

“Gã dã thú đâu?”

“Không có ở đây. Cô muốn gặp hắn?”

Có quỷ muốn gặp hắn! Lam Lăng trong lòng khẽ nguyền rủa một tiếng.

“Hắn lúc nào thì trở lại?”

“Có chuyện gì sao? Có chuyện gì tôi sẽ giúp cô chuyển đạt.”

“Đó? Tốt lắm.” Lam Lăng cười lúm đồng tiền hiện ra nói: “Anh liền nói dùm tôi ——tôi hi vọng hắn lập tức đi chết! Không thành vấn đề đi?”

Nhâm Chi Giới trong con ngươi mang theo ý cười nhàn nhạt nhưng mặt lại không đổi sắc, “Tôi sẽ chuyển lời tới anh ta, bất quá, có lẽ cô nên tự mình nói cho anh ta biết, tối hôm nay anh ta sẽ trở
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
926/1762
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT