watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Truyện ngắn mới Tình yêu tìm lại

Lượt xem :
nước da trắng ra, nó giống Long (hoặc là giống anh) vô cùng. Từ ánh mắt đến khóe môi cười, thậm chí mái tóc xoăn xoăn. Như có luồng điện chạy dọc sống lưng, Thành không nói được lời nào. Mãi đến khi Trâm – vợ Thành giật tay, Thành mới vội vàng cười

- Chào con, chà con đẹp trai quá, làm chú ganh tỵ à nha.

- Chú cũng đẹp trai lắm mà, không cần ganh tỵ với con. Wow, chú giống chú Long quá à, chỉ có điều chú Long có hột ruồi trên trán, còn chú không có.

- Thì chú với chú Long sinh đôi mà.

- Anh Thành đến rồi à, lâu không gặp, anh vẫn khỏe chứ? Còn đây là chị Thành phải không?

Điều Thành nghĩ tới đã thành hiện thực, vừa nhìn thấy thằng bé, Thành đã nghĩ ngay đến Quỳnh. Và đúng như thế, Quỳnh bằng xương bằng thịt đang đứng trước mặt Thành, xinh đẹp như ngày nào.

- Ừa, anh vẫn khỏe, lâu quá không gặp em. Đây là Trâm, bà xã anh – Thành cười gượng gạo

Quỳnh bước đến gần vợ Thành, cười thật tươi đồng thời xoa tay lên bụng Trâm

- Em bé mấy tháng rồi chị? Trai hay gái? Có hành chị lắm không?

- Cảm ơn em, bé gái, nó cũng ngoan lắm. Cậu bé đó là con em hả, đẹp trai quá.

- Dà, chị sướng rồi, có anh Thành chăm sóc, còn em ở bên kia có một mình. Ganh tỵ với chị quá nha – nói xong, Quỳnh ném một cái nhìn bén ngót về phía Thành, làm anh chột dạ.

- Ủa, em ở nước ngoài à, ông xã em đâu? Chị không nghe anh Long nói gì hết.

- Cứ từ từ, vào nhà rồi em kể cho nghe . . .

Cứ như vậy, câu chuyện nở như bắp rang. Trâm biết được Quỳnh đi nước ngoài, có chồng rồi bỏ chồng vì anh ta ngoại tình, thế là một mình Quỳnh đi làm nuôi con. Nhưng trong câu chuyện của Quỳnh, có điều gì đó không thật, khi Trâm thấy đứa bé giống anh Long vô cùng. Có lẽ Quỳnh ngại nên không nói ra, nếu đem ghép việc Quỳnh có con một mình và anh Long độc thân cho tới giờ, Trâm lờ mờ đoán ra phần nào câu chuyện. Nếu đúng như Trâm nghĩ, thì đó sẽ là một chuyện vui. Ít nhất là với ông anh hai cô đơn nhà này.

Suốt bữa cơm, Thành cố làm ra vẻ như không có gì? Trong lòng lại rối bời và lo lắng. Nghĩ vẩn vơ thế nào Thành không hay Quỳnh đã đến bên cạnh mình, cô thì thầm đủ cho anh nghe:

- Anh hạnh phúc quá rồi, dù sao cũng chúc mừng anh, có đủ nếp tẻ

- Em nói vậy là sao? Nếp tẻ là thế nào

- Anh thông minh như vậy mà không hiểu sao? Có cả con trai và con gái, chỉ tội cho anh hai của anh, cô độc cả quãng đời còn lại. Người vô phúc như anh, sao ông trời ưu ái vậy.

- Ý em là ... Richard là ...

- Nó là con của tôi, anh chả có quyền gì mà nhận là ba của nó cả. Tôi nói cho anh biết vậy thôi, đừng hòng tôi cho nó nhận lại anh. Cả đời này, kiếp này cũng vậy. Anh nghe rõ chưa? Tôi hận anh – ba từ cuối cùng Quỳnh gằng từng chữ một đủ để ăn sâu vào lòng Thành.

Nói xong, Quỳnh lại mỉm cười – giọng cười rất hả hê rồi vui vẻ bước ra nhà trên, đùa với mọi người và xin phép ra về, để lại cho Thành một khoảng trống lạnh lùng, tăm tối.

***

Long đưa cô về khách sạn, cũng khá muộn, Richard đã mệt, nó nằm ngủ ngon lành ở ghế sau.

- Thằng nhóc ngủ rồi hả em?

- Dạ, nó ngủ rồi.

- Em ở đây đến khi nào?

- Hai tháng, em định đến nhà dì ở, chứ ở đây tới hai tháng, em kham không nổi. Nhưng dì tận Biên Hòa, xa quá, em đang suy nghĩ coi sao.

- Sao em không thử nghĩ đến nhà anh nhỉ? Cũng là một giải pháp đấy – Long nheo mắt nhìn cô.

- Chà, anh đang dụ dỗ em đấy hả?

- Đề nghị rất nghiêm túc. Anh sống có một mình, phòng còn dư mà. Đừng ngại, anh không cho ở miễn phí đâu, có thu tiền đấy. Tất nhiên là rẻ hơn khách sạn rồi.

- ...

- Nhanh đi, cơ hội như vậy không có lần hai đâu, đếm đến ba mà không trả lời, anh đổi ý đây

- 1 ... 2

- Được rồi, em thua.

- Em nhanh nhạy đấy, mai anh sẽ qua đón em về nhé. Đợi

ở đây, anh bồng chú nhóc lên phòng cho em.

- Ừa, em đợi, em nhất định sẽ đợi – Quỳnh lẩm bẩm cùng cái nhếch mép đầy ẩn ý.

***

Hôm nay, Thành đón Richard qua nhà ăn sinh nhật Trâm, Quỳnh lấy cớ mệt không đi, cô để Long dẫn con qua nhà Thành chơi, còn cô nằm nhà một mình. Thật thảnh thơi, cô rót cho mình một ly rượu, mở bản nhạc mà cô yêu thích – Dấu tình sầu, rồi thả người lên sofa thưởng thức. Căn phòng Long sắp cho cô ở tầng hai, có ban công rất lớn, giường ngủ nhìn thẳng ra khu vườn trước mặt, trồng đầy tường vy và dạ thảo. Thiết kế giống y như ý thích của cô. Lần đầu đặt chân vào căn phòng này, cô như muốn hét lên vì hạnh phúc. Mười năm nhớ về anh thật không vô nghĩa.

Cô cứ nằm đó, lim dim tận hưởng rồi ngủ quên lúc nào không rõ, chợt giật mình thức giất, cô thấy có khăn đắp lên người và Long đang ngồi trầm tư nhìn cô.

- Em cứ nằm im, anh muốn được nhìn em như thế này, như giất mơ anh từng mơ. Một ngày có em và con trong đời anh. Đừng làm tan biến niềm vui của anh em nhé. Đừng bỏ rơi anh.

Giọng Long tha thiết như xoáy vào tim Quỳnh, làm cô mềm nhũng. Trong phút chốc bao kềm nén trong cô vỡ òa như những đợt sóng. Quỳnh nhoài người ôm Long thật chặt, hôn lên tóc, lên mặt, lên má, lên môi anh điên cuồng. Một giây sững sờ, Long cũng hòa vào cơn sóng của Quỳnh, mạnh mẽ và cuồng nhiệt. Bao khát khao trong anh bùng cháy mãnh liệt. Họ như tan vào nhau, đầy đam mê và hạnh phúc.

- Tiệc tan khá muộn, Richard ngủ rồi nên Thành kêu anh để nó ở lại, mai nó chở thằng nhóc qua. Anh biết em không dám ngủ một mình, nên về, rồi lên lầu coi em ra sao, thấy em ngủ ngon lành nên anh không gọi dậy

- Em sợ ngủ một mình anh à

- Ừa, nên đêm nay anh thế chỗ con đỡ nhé. Hè hè ! – Long nở một nụ cười nham nhở trêu Quỳnh.

- Anh này – nằm trong vòng tay Long, Quỳnh thì thầm – em có một việc muốn nói anh nghe.

- Em nói đi

- Richard là con trai anh

- Oh, thế giờ chịu cho anh biết rồi sao? Tuyệt!

- Anh không ngạc nhiên à ? – Quỳnh nhăn mặt.

- Không, vì ngay khi nhìn thấy con, anh đã ngờ ngợ, vì nó giống anh quá. Nên anh đã bí mật đi xét nghiệm ADN. Anh biết chính xác, nó là con anh. Nhưng anh không muốn làm em giận, anh muốn chính miệng em nói với anh điều đó. Giờ thì tốt rồi, có mẹ có con, hàng chính hãng. Ha Ha!! Anh là người may mắn nhất trần đời.

- Anh thật là ... nguy hiểm.

- Dĩ nhiên rồi, không nguy hiểm, sao bắt được em chứ - Long cười lớn, hả hê!

***

Quỳnh đi chuyến bay muộn, sân bay tối khá vắng. Richard đòi Long dẫn đi vòng vòng sắm đồ. Cô đã thỏa thuận xong với anh, vì tương lai của con, anh sẽ thu xếp qua Mỹ định cư với cô. Mọi thứ thật viên mãn, duy có một điều cô cần giải quyết cho xong.

Viện cớ giúp Long đưa Quỳnh ra sân bay, Thành tháp tùng mẹ con Quỳnh, mong có cơ hội nói chuyện lần cuối. Và giờ Thành ngồi đối diện với Quỳnh, nhiều lần anh hẹn Quỳnh nhưng cô đều từ chối, cô tránh mặt anh mọi lúc, nhưng bây giờ, cô lại thẳng thắn nhìn vào mắt anh, làm anh bối rối.

- Tôi muốn nói với anh một chuyện ...

- Không, anh nói trước – Thành ngắt lời – anh xin lỗi em, chỉ vì một phút nông nỗi, anh đã làm cho cuộc đời em ra cớ sự này. Hãy cho anh được chuộc lại những sai lầm ngày đó. Hãy cho anh nhận con. Đừng lừa gạt Long, anh ấy sẽ đau khổ lắm.

- Đó là điều tôi muốn làm rõ với anh. Sự thật là nó không phải con anh (Quỳnh quăng một tờ xét nghiệm trước mặt Thành rồi thong thả tiếp lời). Kể từ cái ngày anh làm nhục tôi, tôi đã thề sẽ trả thù, sẽ làm cho vợ chồng anh sống không yên. Nhưng khi tôi nhìn thấy vợ anh bụng mang dạ chửa, tôi lại không đành lòng. Cô ấy thật ra không liên quan gì, kẻ đốn mạt là anh. Tôi cũng từng nghĩ, Richard là con anh, cho tới ngày tô
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
445/781
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT