watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Tiểu Thư, Ăn Xong Xin Thanh Toán

Lượt xem :
bụng giúp con.”

Thẩm Mặc không hiểu ý gì, Chu muội nói: “Con ăn nhiều mẹ sẽ xoa xoa bụng cho con, để trợ giúp tiêu hóa đó.”

Thẩm Mặc không tự chủ được mỉm cười, cái cô gái nhỏ đáng yêu này anh không biết nói thê nào cho phải, liền ôm bé ngồi trên đùi mình, xoa tròn cái bụng tròn vo của bé, lắc đầu nói: “Con nhóc này, con cứ ăn đến cái bụng tròn vo thê này thì sẽ trở thành tiểu trư đó.”

“Con đã béo sẵn rồi, tất cả mọi người đều nói tên Chu muội rất hợp với con.”

“Không sao đâu, con còn nhỏ, sau này lớn lên sẽ xinh đẹp thôi.”

“Thật vậy sao?”

“Thực sự.” Thẩm Mặc cổ vũ bé, tiếp tục nói: “Baba hồi bé cũng béo, đều bị mọi người gọi là ‘Tiểu mập mạp’, cho đến khi lớn lên, baba không ăn bậy nữa, thường xuyên tập thể dục , hiện tại baba đẹp trai không?”

“Đẹp, dáng vẻ so với mẹ còn đẹp hơn.”

Thẩm Mặc bật cười, vuốt đầu cô bé: “Ai dạy con biết nói chuyện như vậy.”

Hôn lễ gần đến lúc kết thúc, cùng tàn tiệc Chu muội nhào vào ngực Thẩm Mặc, mắt to ầng ậng nước long lanh, mặt quyến luyến không rời: “Ba, sau này con có thể tìm ba không?”

“Có thể, dĩ nhiên có thể.” Thẩm Mặc mỉm cười.

“Có thật không? Vậy ba có thể cho con số điện thoại không?” Chu muội vươn tay về phía Thẩm Mặc, giương đôi mắt nhìn anh với vẻ mặt đáng thương còn có chút khó tin.

Thẩm Mặc không do dự lấy bút ra, ghi trên tay của cô bé một dãy số: “Sau này gọi số điện thoại này tìm ba”

.

“Ai nói anh là ba của con bé chứ, lời như vậy không thể nói lung tung.”

Một bóng dáng cô gái mặc lễ phục màu đỏ bước nhanh tới đứng trước mặt hai người, ôm lấy Chu muội, lạnh lùng nhìn Thẩm Mặc, sau đó lại nhìn về phía Chu muội, nhẹ giọng nói: “Con gái, chúng ta về nhà thôi.”

Tóc quăn rủ xuống, mơn trớn gò má kiều mỵ, cô tiện tay vén vài sợi tóc ra sau gáy, ngẩng đầu lên tức tối mà liếc Thẩm Mặc một cái.

Thẩm Mặc quan sát cô gái trước mặt này, đây không phải là Chu Dĩ Mạt mẹ của Tiểu muội sao? Anh hừ một tiếng, thái độ cũng không tốt lắm.

Chu tiểu muội khéo léo gật đầu, giơ tay trái lên: “Mẹ, chú cho con số điện thoại, mẹ giúp con nhớ được không?”

“Chú ấy rất bận, sẽ không có thời gian nhận điện thoại của con đâu.” Chu Dĩ Mạt trả lời.

“Ai nói tôi không có thời gian?” Thẩm Mặc hừ một tiếng, một tay đoạt lấy điện thoại Chu Dĩ Mạt đang cầm trên tay, lưu số mình vào: “Chu tiểu thư, xin cô làm mẹ có trách nhiệm một chút, ngay cả đưa đứa nhỏ đi nhà vệ sinh cũng phiền người khác.”

“Anh…”

“Bây giờ cô coi tôi thành kẻ xấu sao? Vừa rồi không phải nhìn thấy tôi chăm sóc con bé sao, sao lại không ngăn cản? Cô làm như vậy cũng quá mâu thuẫn rồi.” Thẩm Mặc hừ lạnh một tiếng: “Người mẹ như cô sao có thể nuôi được một đứa bé đáng yêu như vậy, thật kì lạ.”

Sắc mặt Chu Dĩ Mạt thoáng qua mấy phần tức giận, lại mang theo mấy phần phức tạp, cuối cùng không nói thêm một chữ nào, kéo Chu muội rời đi, cô xoay người đi khẽ cắn môi dưới, lại nhẹ nhàng thở ra một hơi, cố có ý tưởng của cô, sao anh lại chỉ trích cô? Cô chẳng qua là tạo cơ hội cho họ gặp nhau lần đầu một cách tốt đẹp mà thôi.

Đang trong lúc tức giận, cô đột nhiên nghe tiếng của tiểu muội: “Mẹ…đau.”

“A! thật xin lỗi.” Cô hoảng hốt phản ứng, lại mới phát hiện vừa rồi bóp chặt tay tiểu muội.

Thẩm Mặc nhìn theo bóng lưng họ rời đi, tầm mắt dừng lại ở dáng người nóng bỏng của Chu Dĩ Mạt, không hiểu sao…Lòng hơi rung động, nhưng lại vỗ vỗ gáy mình: “Nghĩ cái gì, tính tình cô ta quá cao ngạo.

Thẩm Mặc vừa trở về nước không lâu, bạn thân Lăng Tuần đang tận hưởng cuộc sống hai người, một mình anh cũng không biết đi chỗ nào chơi, không thể làm gì hơn là lái ôtô trở về nhà mướn.

Anh vốn là từ nước ngoài về nghỉ phép, nhưng sau khi trở về lại bận rộn, không giúp Lăng Tuần làm tài xế, thì chính là làm phù rể cho Lăng Tuần, rất vất vả.

Lúc rảnh rỗi rồi lại không biết mình nên làm gì. Kể ra thì cũng buồn cho anh, năm năm trước, anh còn có thể đi quán ăn đêm ở những địa phương lưu luyến kia, chẳng qua là kể từ lúc gặp gỡ một cô gái, anh giống như bị hạ lời nguyền, bị ‘bất lực’, cho dù đối mặt với người đẹp, nữ nhân gợi cảm, anh lại không có một chút muốn…ngắm hay xơi gì cả.

Nhớ tới việc này Thẩm Mặc lại buồn bực, anh vốn rất khỏe mạnh, rất có bản lĩnh đàn ông, là đàn ông cực kì bình thường ( là “Chuẩn men” đó =">">), bình thường đối với đàn bà gợi cảm vẫn có phản ứng bình thường, nhưng không biêt tại sao lại như thế này?

Anh thở dài một hơi không khỏi nhớ lại cái đêm năm năm về trước…

Hôm đó Thẩm Mặc vì tranh cãi vấn đề thời trang cùng cấp trên, nên tâm trạng không tốt đến quán ăn đêm, ngồi trong một góc sáng uống rượu giải sầu, anh đã có chút say, cặp mắt hoa đào khẽ híp lại, ánh lên vẻ tà mị, một tay cầm cầm ly rượu thản nhiên nhìn xung quanh chốn xa hoa trụy lạc này. Nơi này thật có năng lực dung nạp đủ loại người muôn hình muôn vẻ.

Anh đem từng ngụm rượu từ từ nuốt xuống, tầm mắt lơ đãng dừng lại trên người cô gái ngồi đối diện, bởi vì trang phục cuả cô quá mức khác biệt, trên người cô là bộ đồng phục học sinh, lại ở nơi này thì thật quá đặc biệt, đột nhiên anh thấy cô rất thú vị. Nơi này, cô gái nhỏ này sao có thể đến? Thoạt nhìn, cô không có bao tuổi. Vừa lúc đó một tên đàn ông mập xấu xí đi về phía cô gái, trên mặt hiện lên nụ cười bỉ ổi: “Em gái nhỏ sao thế? Tâm tình không vui? Có muốn anh đây an ủi một chút hay không?”

“Không cần, cảm ơn…” Cô gái nhỏ lắc đầu sợ hãi lên tiếng.

“Em gái đi một mình sao?Để anh đây chăm sóc em.” Anh ta đến gần cô, vươn đôi bàn tay heo ra sờ mặt cô.

“Không cần, tôi đang đợi bạn.” Cô gái có vẻ sợ hãi dựa lưng về phía sau.

“Vậy khi nào bạn em tới, anh đây sẽ đi.” Trong mắt tên kia hiện lên ánh nhìn xấu xa lại gần cô hơn.

Thẩm Mặc đứng ngồi không yên, trong lòng suy nghĩ: nếu cứ tiếp tục như vậy cô gái nhỏ này sẽ bị ăn hết, đứng lên đi tới nắm tay cô gái kia, mắt nhìn tên đàn ông bẩn thỉu, thẳng tắp cười lạnh một tiếng rồi nói: “Tôi tới rồi, vậy anh chừng nào thì đi?”

Thẩm Mặc đứng thẳng mà nhìn người đàn ông kia, hờ hững mím môi, gương mặt anh tuấn cùng với khí thế của anh làm gã kia híp mắt lập tức bỏ chạy.

Cô gái nhỏ quay người lại, biết ơn mà nhìn Thẩm Mặc một cái: “Cám ơn anh.”

Thẩm Mặc uống quá nhiều rượu, dường như tinh thần không còn minh mẫn mà nhìn rõ ràng dáng vẻ của cô gái nữa, lại gần một chút lại thấy màu sắc lem nhem trên gương mặt cô, không khỏi bật cười ha hả, vươn tay ra sờ sờ mặt cô cười nói: “Sao lại xấu như vậy chứ? Y như con mèo.”

“Đừng.” Cô gái nhỏ sờ sờ mặt mình, cười ngượng ngùng: “Phấn trang điểm bị tôi khóc nên lem hết rồi.”

“Tại sao khóc?” Tuy rằng lúc này trên mặt cô còn bôi lớp phấn trang điểm thật dày, nhưng không hiểu sao anh cảm thấy nghe cô gái này nói chuyện rất an tâm, giọng của cô có chút non nớt mềm mại, nghe rất thoải mái. Anh ngồi bên cạnh cô, chống tay lên nhìn tròng mắt ầng ậng nước mắt, là dáng vẻ cực kì đáng thương.

“Bởi vì thất tình.” Cô gái nhỏ nhìn anh một cái, không biết vì sao, cô đối với người đàn ông đã giúp mình giải vây này có ấn tượng rất tốt, suy nghĩ muốn nói cho anh biết tất cả uất ức, tự giễu nói: “Anh nói xem, tại sao tất cả đàn ông đều kỳ quái như vậy?
<<1234 ... 18>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
413/749
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT