Tiểu thuyết Thử Yêu Côn Đồ-full
Lượt xem : |
nhạt chứ là gì nữa? Hình như ngủ nhiều quá hay sao mà 2 tiết cuối tôi mở mắt thao láo cho đến ra về. Cũng may, hắn ngủ nên không biết trời trăng mây đất. Tôi xách cặp ra về, con Yến cũng lẽo đẽo theo. Tự nhiên có 1 bọn con gái chặn đường tôi lại, là mấy đứa trong hội “Mê Trai Không Chớp Mắt” đây mà. Chuyện này thì tôi cũng gặp phải rồi nhưng là của con Yến, tôi đi cùng, hôm nay phải đổi ngược lại rồi. Bọn nó bảo tôi đi ra sân sau, bà rất rõ nhưng bà vẫn đi xem thế nào. Đến nơi, con nhỏ mê trai thứ nhất lên tiếng:
- Mày có vẻ rành Thanh Tuấn?
- Thú thật, không giấu gì các người. Tôi rất rành là đằng khác!- Tôi chép miệng. Tụi nó mở to mắt nhìn tôi. Tôi tỏ vẻ tiếc rẻ:
- Có muốn nghe không? Lâm li bi đát lắm!
Bọn nó cũng tò mò nên quên béng việc phải xử tội con lợn này. Tôi kéo tụi nó lại tảng đá nói:
- Ừm, hắn ta bị gay. Chắc có lẽ vì yếu sinh lí từ bé nên không có cảm giác với con gái. Có thấy hắn lạnh lùng không?- Xung quanh gật gật đầu (Hớ hớ hớ :3).- Ây da, biết hắn để mắt đến ai không?
- Ai? Ai?- Bọn xung quanh mắt tròn mắt dẹt tò mò, lũ ngốc này nó tin tiểu thuyết gia sái cổ luôn í. Haha. Tôi khẽ thở dài:
- Có like fanpage của Quang Huy trên facebook không?
- Tất nhiên là có rồi!
- Chính hắn lập ra đó!- Tôi nhíu mày, chính tôi lập ra đó *Khác nhau hoàn toàn nhỉ?*.
- Aizz, chẳng lẽ cậu ta thích anh ấy?- 1 đứa lo lắng.
- Chớ còn gì nữa? Con trai đã ít mà chúng nó còn yêu nhau!- Tôi thở dài lắc đầu tỏ vẻ thương tâm. Yến khều khều vai tôi. Tôi phủi ra tiếp tục buôn dưa lê. Giọng nó có vẻ không được khỏe:
- Minh…Minh…
- Mày bệnh hay sao mà nói chuyện khó nghe thế? Tiếp tiếp đi mấy cậu…- Tôi quay lại cuộc vui. Bọn nó nhìn ra đằng sau tôi rồi 1 đứa cười hề hề:
- Bọn tôi đi trước!
- Ế, chưa xong mà!- Tôi vẫy vẫy tay lại nhưng tụi nó chạy nhanh như gió. Lúc này tôi mới quay lại nhìn con bạn. Tôi trợn tròn mắt, thì ra nãy giờ hắn là người khều vai tôi. Tôi cười như mếu. Mặt hắn rất ư là nóng nảy và bặm trợn. Tên du côn nào cũng như thế mà! Huhu. Hắn nói chuyện lạnh tanh:
- Tôi gay bao giờ? Tôi yếu sinh lí bao giờ?
Tôi nín bật không trả lời,giả điên là tốt nhất. Hắn cười ma mãnh:
- Có muốn kiểm chứng không?
- Đồ biến thái!- Tôi hét lên, lấy tay che mắt rồi phi 1 cước vào “em trai” của hắn. Tôi chỉ nghe hắn hự 1 cái, tôi phải nhanh chóng tẩu thoát, vừa chạy tôi vừa nói với nhỏ bạn:
- Tao đi trước đây!
- Ê ê ê…- Nó gọi với lại đằng sau nhưng tôi vẫn vụt đi. Về đến nhà, tôi khóa cổng nhà lại. Tôi nhảy chân sáo đi vào, toàn thắng, toàn thắng, Minh Minh muôn năm. Hố hố. Mẹ tôi đang trong bếp chưa hay tôi về nên tôi lặng lẽ lên phòng không để mẹ sai khiến và chứng kiến những cảnh “nóng bỏng” không muốn nhìn. Oppa Unnie à, 2 người không thấy ngại khi con của 2 người đã lớn tồng ngồng mà chứng kiến hay sao? Tôi ngã lưng trên chiếc giường êm ả, mở laptop lên. Ối, có nhiều cmt về truyện quá nè. Ví dụ 1 số thử nha: Sao bạn tính cho hoàn cơ mà? (Reply: Mình nghĩ nên kéo dài ra!) Tên Tuấn cũng đẹp mà sao ác thế?(Reply: Đúng đúng, mình thích bạn!) Bạn có phải là hủ nữ không? Đừng nói là cho nam chính thành với Tuấn nha! (Reply: Mình thích bách hợp hơn, nhưng vẫn thích người bình thường nhất!). . .
Bách hợp: Thể loại truyện les.
Hủ nữ: Những đứa con gái thích con trai yêu nhau.
Tôi mở rộng ra thêm là do yếu sinh lí từ bé, không có cảm giác với con gái nên thành ra đú bám nam chính. Hắc hắc, cho chừa nha bé con. Nhưng điều tôi lo lắng nhất là làm sao đối mặt với hắn trong ngày mai!?!
……………………………………………………………………………………………….
- Em vừa đánh nhau sao?- Huy ngồi trên sô pha xem ti vi. Thấy hắn về mặt mày nhăn nhó thì hỏi. Hắn quăng áo khoác và cặp lên ghế bực bội:
- Em vừa bị con nhỏ khùng đạp “em trai” đó!
- Hả?- Anh ngạc nhiên nhìn hắn. Hắn mặt vẫn hầm hầm không trả lời. Anh cười nắc nẻ:
- Ai mà gan thế?
- Em đã nói là nhỏ khùng rồi mà.- Hắn vò đầu tức tối. Huy lắc đầu:
- Biết đâu là duyên phận của em!
- Duyên con khỉ, em mà có bạn gái như con lợn đó em đã xẻo thịt lâu rồi.
- Có cần nghiêm thế không?- Anh trêu. Hắn không thèm trả lời nữa mà nín thin. Đột nhiên hắn bật dậy nhìn anh:
- Anh có cách nào để chơi caro giỏi không?
- Sao?- Anh hỏi lại 1 cách khó hiểu.
Thì ra là đó giờ chàng ta chưa bao giờ chơi caro nên nàng thắng ban nãy là đúng rồi. Hôm qua bọn đàn em túm tụm lại chơi nên chàng cũng lò dò theo nhìn. Thấy thú vị nên nhào vào. Cơ mà chẳng tên đàn em nào đánh thắng hắn cả. (Người thua sẽ bị cóc đầu nên cho tiền bọn nó cũng không dám). Cho nên hắn ta ngạo mạn thách đấu với Minh Minh nhà ta. Thú vị à nha! Quang Huy hướng dẫn hắn 1 số nước đánh bí mật, hắn cười hề hề, ngày mai hắn sẽ có cơ hội lên mặt tiếp tục. Đột nhiên hắn nhớ đến câu chuyện ban nãy Minh kể, nàng nói hắn thích anh ruột của mình. Chẳng lẽ, con nhỏ đó thích anh Huy? Hắn xoa xoa cằm đăm chiêu. Thảo đi vào cười hiền:
- Tuấn!
- Chị…- Hắn cũng mỉm cười, nụ cười rất hiền lành và thoải mái.
Chương 4: Tiếp cận mục tiêu. . .
- Cho xin số điện thoại i…- Tôi trưng bộ mặt cún con đáng yêu muốn cắn. Hắn hỏi:
- Ai?
- Thì anh ngươi, chẳng lẽ số nhà ngươi?- Tên này tu ở núi nào thế? Bị tẩu hỏa nhập ma nên ảo tưởng sức mạnh à?
………………………………………………………………………………………………
Hắn đối với người chị này có chút cảm mến. Chắc có lẽ vì chị quá hiền, quá đáng yêu và xinh xắn. Tuy nhiên, chỉ có thể nói là mến chứ thích rồi dẫn đến yêu là hơi nhiều. Chị Thảo là bạn học cùng trường cấp 2 với Huy cho đến giờ, 2 người khá thân thiết. Người ngoài nhìn vào ai cũng bảo họ đẹp đôi, nghiễm nhiên, người có tình ý là chị. Còn anh vẫn im lặng không đáp lại, có lẽ vì anh chưa quên được mối tình đầu đau đớn. Nhiều lúc hắn cũng muốn trách anh lắm chứ, chuyện đã qua 3 năm rồi, đến lúc anh nên vứt bỏ là vừa. Người đã khuất cũng không sống lại được, hà tất phải dằn vặt đau đớn. Nếu người chị thích là hắn, liệu sẽ khác??? Hắn thở dài 1 cái, chắc phận của hắn cũng ế chảy thây như nàng nói. Tuy nhiên, con gái trên đời này chết hết thì hắn cũng chẳng vơ đại nhỏ đó!
……………………………………………………………………………………………….
Vào buổi chiều đẹp trời hôm ấy, tinh thần tôi cũng phấn chấn hẳn mà xách túi đi dạo phố. Hoa nè, sao hôm nay em nở rộ đẹp đến thế? Mây nè, sao hôm nay em trong hơn mọi ngày? Tất nhiên là có lí do. Facebook đang dậy sóng share fanpage của chihuahua đầu đàn. Đã nói là fans rồi thì cái gì họ cũng chấp nhận được, kể cả chuyện yếu sinh lí và là gay. Tôi nhảy chân sáo đến siêu thị.
- Ê, là nhỏ đó phải không?- Tôi vừa đi ngang đàn chihuahua thì phải. Bìn tĩn, từ từ mà run. Ta nói trong cái rủi nó có cái xui, tôi ba chân bốn cẳng chạy trước. Mai mốt tôi sẽ phải đăng kí gia nhập đội điền kinh của trường để cải tạo lại vận tốc mới được. Tôi quay đầu nhìn, bọn chúng đang đuổi theo sát nút. Trời đất ơi, hết con đầu đàn giờ đến tận nguyên đàn. Sao tụi này cứ ám tôi hoài vậy? Ế đã ám, giờ còn bị chó ám! Tôi rẽ vào 1 con hẻm xa lạ với hi vọng trốn thoát nhưng… ngõ cụt. Tôi đã nói mà, ông trời là oan gia của tôi. Tôi đứng lại thở dốc định trở ra thì cả bọn đã chắn lối đi. Tôi cười hề hề:
- Gặp nhau rồi!
- Trùng hợp nhỉ?- Tên “cái lon” hôm b
- Mày có vẻ rành Thanh Tuấn?
- Thú thật, không giấu gì các người. Tôi rất rành là đằng khác!- Tôi chép miệng. Tụi nó mở to mắt nhìn tôi. Tôi tỏ vẻ tiếc rẻ:
- Có muốn nghe không? Lâm li bi đát lắm!
Bọn nó cũng tò mò nên quên béng việc phải xử tội con lợn này. Tôi kéo tụi nó lại tảng đá nói:
- Ừm, hắn ta bị gay. Chắc có lẽ vì yếu sinh lí từ bé nên không có cảm giác với con gái. Có thấy hắn lạnh lùng không?- Xung quanh gật gật đầu (Hớ hớ hớ :3).- Ây da, biết hắn để mắt đến ai không?
- Ai? Ai?- Bọn xung quanh mắt tròn mắt dẹt tò mò, lũ ngốc này nó tin tiểu thuyết gia sái cổ luôn í. Haha. Tôi khẽ thở dài:
- Có like fanpage của Quang Huy trên facebook không?
- Tất nhiên là có rồi!
- Chính hắn lập ra đó!- Tôi nhíu mày, chính tôi lập ra đó *Khác nhau hoàn toàn nhỉ?*.
- Aizz, chẳng lẽ cậu ta thích anh ấy?- 1 đứa lo lắng.
- Chớ còn gì nữa? Con trai đã ít mà chúng nó còn yêu nhau!- Tôi thở dài lắc đầu tỏ vẻ thương tâm. Yến khều khều vai tôi. Tôi phủi ra tiếp tục buôn dưa lê. Giọng nó có vẻ không được khỏe:
- Minh…Minh…
- Mày bệnh hay sao mà nói chuyện khó nghe thế? Tiếp tiếp đi mấy cậu…- Tôi quay lại cuộc vui. Bọn nó nhìn ra đằng sau tôi rồi 1 đứa cười hề hề:
- Bọn tôi đi trước!
- Ế, chưa xong mà!- Tôi vẫy vẫy tay lại nhưng tụi nó chạy nhanh như gió. Lúc này tôi mới quay lại nhìn con bạn. Tôi trợn tròn mắt, thì ra nãy giờ hắn là người khều vai tôi. Tôi cười như mếu. Mặt hắn rất ư là nóng nảy và bặm trợn. Tên du côn nào cũng như thế mà! Huhu. Hắn nói chuyện lạnh tanh:
- Tôi gay bao giờ? Tôi yếu sinh lí bao giờ?
Tôi nín bật không trả lời,giả điên là tốt nhất. Hắn cười ma mãnh:
- Có muốn kiểm chứng không?
- Đồ biến thái!- Tôi hét lên, lấy tay che mắt rồi phi 1 cước vào “em trai” của hắn. Tôi chỉ nghe hắn hự 1 cái, tôi phải nhanh chóng tẩu thoát, vừa chạy tôi vừa nói với nhỏ bạn:
- Tao đi trước đây!
- Ê ê ê…- Nó gọi với lại đằng sau nhưng tôi vẫn vụt đi. Về đến nhà, tôi khóa cổng nhà lại. Tôi nhảy chân sáo đi vào, toàn thắng, toàn thắng, Minh Minh muôn năm. Hố hố. Mẹ tôi đang trong bếp chưa hay tôi về nên tôi lặng lẽ lên phòng không để mẹ sai khiến và chứng kiến những cảnh “nóng bỏng” không muốn nhìn. Oppa Unnie à, 2 người không thấy ngại khi con của 2 người đã lớn tồng ngồng mà chứng kiến hay sao? Tôi ngã lưng trên chiếc giường êm ả, mở laptop lên. Ối, có nhiều cmt về truyện quá nè. Ví dụ 1 số thử nha: Sao bạn tính cho hoàn cơ mà? (Reply: Mình nghĩ nên kéo dài ra!) Tên Tuấn cũng đẹp mà sao ác thế?(Reply: Đúng đúng, mình thích bạn!) Bạn có phải là hủ nữ không? Đừng nói là cho nam chính thành với Tuấn nha! (Reply: Mình thích bách hợp hơn, nhưng vẫn thích người bình thường nhất!). . .
Bách hợp: Thể loại truyện les.
Hủ nữ: Những đứa con gái thích con trai yêu nhau.
Tôi mở rộng ra thêm là do yếu sinh lí từ bé, không có cảm giác với con gái nên thành ra đú bám nam chính. Hắc hắc, cho chừa nha bé con. Nhưng điều tôi lo lắng nhất là làm sao đối mặt với hắn trong ngày mai!?!
……………………………………………………………………………………………….
- Em vừa đánh nhau sao?- Huy ngồi trên sô pha xem ti vi. Thấy hắn về mặt mày nhăn nhó thì hỏi. Hắn quăng áo khoác và cặp lên ghế bực bội:
- Em vừa bị con nhỏ khùng đạp “em trai” đó!
- Hả?- Anh ngạc nhiên nhìn hắn. Hắn mặt vẫn hầm hầm không trả lời. Anh cười nắc nẻ:
- Ai mà gan thế?
- Em đã nói là nhỏ khùng rồi mà.- Hắn vò đầu tức tối. Huy lắc đầu:
- Biết đâu là duyên phận của em!
- Duyên con khỉ, em mà có bạn gái như con lợn đó em đã xẻo thịt lâu rồi.
- Có cần nghiêm thế không?- Anh trêu. Hắn không thèm trả lời nữa mà nín thin. Đột nhiên hắn bật dậy nhìn anh:
- Anh có cách nào để chơi caro giỏi không?
- Sao?- Anh hỏi lại 1 cách khó hiểu.
Thì ra là đó giờ chàng ta chưa bao giờ chơi caro nên nàng thắng ban nãy là đúng rồi. Hôm qua bọn đàn em túm tụm lại chơi nên chàng cũng lò dò theo nhìn. Thấy thú vị nên nhào vào. Cơ mà chẳng tên đàn em nào đánh thắng hắn cả. (Người thua sẽ bị cóc đầu nên cho tiền bọn nó cũng không dám). Cho nên hắn ta ngạo mạn thách đấu với Minh Minh nhà ta. Thú vị à nha! Quang Huy hướng dẫn hắn 1 số nước đánh bí mật, hắn cười hề hề, ngày mai hắn sẽ có cơ hội lên mặt tiếp tục. Đột nhiên hắn nhớ đến câu chuyện ban nãy Minh kể, nàng nói hắn thích anh ruột của mình. Chẳng lẽ, con nhỏ đó thích anh Huy? Hắn xoa xoa cằm đăm chiêu. Thảo đi vào cười hiền:
- Tuấn!
- Chị…- Hắn cũng mỉm cười, nụ cười rất hiền lành và thoải mái.
Chương 4: Tiếp cận mục tiêu. . .
- Cho xin số điện thoại i…- Tôi trưng bộ mặt cún con đáng yêu muốn cắn. Hắn hỏi:
- Ai?
- Thì anh ngươi, chẳng lẽ số nhà ngươi?- Tên này tu ở núi nào thế? Bị tẩu hỏa nhập ma nên ảo tưởng sức mạnh à?
………………………………………………………………………………………………
Hắn đối với người chị này có chút cảm mến. Chắc có lẽ vì chị quá hiền, quá đáng yêu và xinh xắn. Tuy nhiên, chỉ có thể nói là mến chứ thích rồi dẫn đến yêu là hơi nhiều. Chị Thảo là bạn học cùng trường cấp 2 với Huy cho đến giờ, 2 người khá thân thiết. Người ngoài nhìn vào ai cũng bảo họ đẹp đôi, nghiễm nhiên, người có tình ý là chị. Còn anh vẫn im lặng không đáp lại, có lẽ vì anh chưa quên được mối tình đầu đau đớn. Nhiều lúc hắn cũng muốn trách anh lắm chứ, chuyện đã qua 3 năm rồi, đến lúc anh nên vứt bỏ là vừa. Người đã khuất cũng không sống lại được, hà tất phải dằn vặt đau đớn. Nếu người chị thích là hắn, liệu sẽ khác??? Hắn thở dài 1 cái, chắc phận của hắn cũng ế chảy thây như nàng nói. Tuy nhiên, con gái trên đời này chết hết thì hắn cũng chẳng vơ đại nhỏ đó!
……………………………………………………………………………………………….
Vào buổi chiều đẹp trời hôm ấy, tinh thần tôi cũng phấn chấn hẳn mà xách túi đi dạo phố. Hoa nè, sao hôm nay em nở rộ đẹp đến thế? Mây nè, sao hôm nay em trong hơn mọi ngày? Tất nhiên là có lí do. Facebook đang dậy sóng share fanpage của chihuahua đầu đàn. Đã nói là fans rồi thì cái gì họ cũng chấp nhận được, kể cả chuyện yếu sinh lí và là gay. Tôi nhảy chân sáo đến siêu thị.
- Ê, là nhỏ đó phải không?- Tôi vừa đi ngang đàn chihuahua thì phải. Bìn tĩn, từ từ mà run. Ta nói trong cái rủi nó có cái xui, tôi ba chân bốn cẳng chạy trước. Mai mốt tôi sẽ phải đăng kí gia nhập đội điền kinh của trường để cải tạo lại vận tốc mới được. Tôi quay đầu nhìn, bọn chúng đang đuổi theo sát nút. Trời đất ơi, hết con đầu đàn giờ đến tận nguyên đàn. Sao tụi này cứ ám tôi hoài vậy? Ế đã ám, giờ còn bị chó ám! Tôi rẽ vào 1 con hẻm xa lạ với hi vọng trốn thoát nhưng… ngõ cụt. Tôi đã nói mà, ông trời là oan gia của tôi. Tôi đứng lại thở dốc định trở ra thì cả bọn đã chắn lối đi. Tôi cười hề hề:
- Gặp nhau rồi!
- Trùng hợp nhỉ?- Tên “cái lon” hôm b
Bài viết liên quan!