Tiểu thuyết - Thư kí không lên giường
Lượt xem : |
cô cần chỉ là thời gian mà thôi, coi như mấy năm này bên cạnh hắn không có thiếu phụ nữ, cô cũng chưa từng hoảng hốt lo sợ qua như vậy.
Là bởi vì ánh mắt của hắn vừa nhìn người phụ nữ kia quá đặc biệt. Có chút mê hoặc, có chút muốn nắm bắt, cũng không phải rất xác định, nhưng lại không nỡ buông tay, do dự, cuối cùng hắn lại cười…...
Tại sao lại có thể cười như vậy? Giải thích duy nhất là hắn căn bản không để ý việc con trai gọi người phụ nữ kia là mẹ, thậm chí còn cảm thấy đấy là một ý kiến hay……
“Buổi tối ở lại chỗ này một chút cùng ăn bữa cơm chứ?” Tần Hạo Đông dùng một câu nói sơ sài trước đây làm cho người khác có chút lúng túng, hắn dịu dàng nhìn Uông Hiểu Nhu, gương mặt nở nụ cười. “Gọi mẹ Lâu chuẩn bị món tôm chua cay em thích ăn nhất được không? Nghe mẹ Lâu nói buổi chiểu mua được ít tôm rất tươi đấy.”
Đây là đang tránh né vấn đề của cô, muốn bảo vệ người phụ nữ đó sao? Uông Hiểu Nhu có chút không càm lòng cứ như vậy mà bị giấu diếm, nhưng cũng không thể làm gì hơn.
“Được.” Uông Hiểu Nhu thu hồi gương mặt xúc động, cười đối với hắn gật đầu một cái.
“Anh vĩnh viễn nhơ em thích ăn nhất cái gì, trên đời này, đại khái không có người đàn ông thứ hai đối với em để tâm như vậy đâu.” Cô sẽ không dễ dàng nhận thua, bởi vì cô là Uông Hiểu Nhu a, phụ nữ Tần Hạo Đông đời này thích nhất là Uông Hiểu Nhu, mẹ của con trai hắn cũng là Uông Hiểu Nhu, chỉ cần cô cố gắng nhiều hơn, người đàn ông này sẽ đem tâm thu hồi lại, một lần nữa giao cho cô, nhất định sẽ như vậy……..
post trước cho mọi người, tối nay mình bận tất niên với bạn bè
Uông Hiểu Nhu rất khuya mới đi, dưới ánh trăng Hạ Mạn Nghê tìm được Tần Hạo Đông ở bên bể bơi.
“Tôi nghĩ chúng ta cần phải nói chuyện một chút về chuyện buổi chiều.” Này rất khó mở miệng, nhưng mà, nếu cứ như vậy lên giường đi ngủ, cô có thể cả đêm cũng không chợp mắt được.
Tần Hạo Đông ở trong bóng tối nhìn cô.
“Về cái gì?” Hắn biết cô sẽ nói với hắn chuyện gì, nhưng là hắn cố ý giả bộ không biết.
“Chuyện Tiểu Ân gọi tôi là mẹ, đó là một hiểu lầm, tôi nghĩ tôi phải nói rõ ràng, tôi không có ý tứ làm mẹ Tiểu Ân.” Coi như người đàn ông này không tin cô, cô vẫn cần phải giải thích một chút, không phải vì hắn, mà là vì mình.
“Cô không thích nó?”
“Không phải như thế.” Cô tức giận mà trừng hắn. “Không cần xuyên tạc lời của tôi!”
Người đàn ông này không rõ trọng điểm sao? Hắn nên hỏi tới phải là hiểu lầm tại sao là hiểu lầm, mà không phải vì sao cô không làm mẹ Tiểu Ân a?
“Cho nên cô thích Tiểu Ân, chỉ là bởi vì không thích ba nó, cho nên không muốn làm mẹ nó, là thế này phải không?” (like)
Logic này….Thông suốt sao? Hạ Mạn Nghê cau mày, cảm giác giống như mình đang cáu kỉnh nói chuyện cùng một đứa trẻ.
“Tần Hạo Đông, tôi là đang cùng anh nói chuyện đứng đắn, không cần nói giỡn với tôi!”
“Tôi không có nói giỡn.” Tần Hạo Đông cười một tiếng. “Tôi đang rất nghiêm túc hỏi cô, tại sao không muốn làm mẹ Tiểu Ân?”
Cho nên, lấy đó làm lá chắn sao?
Xoay quanh, áp đặt toàn bộ vấn đề, bảo cô làm thế nào nói rõ ràng với hắn?
“Xem ra, hôm nay anh có tâm tình nói chuyện, chúng ta hôm nào lại nói tốt hơn.” Hạ Mạn Nghê xoay người rời đi, không muốn ở chỗ này cùng người đàn ông này phí mất một buổi tối, không bằng thừa lúc còn sớm đi ngủ bù, ngày mai còn xinh đẹp mà đi làm.
“Này, Hạ tiểu thư.” Hắn không quên, tan việc gọi cô là Hạ tiểu thư, không phải Hạ thư ký.
“Làm sao?” Cô không có quay đầu lại.
“Làm bà xã tôi thì như thế nào?” Ngữ điệu nhàn hạ, âm thanh theo gió từ từ lay động ở trên mặt hồ, lời nói ra khỏi miệng, lập tức chính Tần Hạo Đông cũng giật mình, thì càng đừng nói đến người phụ nữ kia.
Hạ Mạn Nghê cả người cứng đờ, hoàn toàn không có biện pháp nhúc nhích.
Nói cái gì đó? Hắn tại sao có thể dễ dàng nói những lời như vậy ra khỏi miệng?
“Nói giỡn cũng nên có mức độ chứ? Tôi với anh có thân thiết như vậy sao?” Nghĩ cô tỉnh dậy muốn ở trên giường hắn sao?
“Mặc dù không phải quá quen, nhưng là cũng không coi là xa lạ chứ?” Tần Hạo Đông nhàn nhạt nói.
Hạ Mạn Nghê thân thể cảnh giác mãnh liệt, cũng không khắc chế được tính tình xoay người lại nhìn hắn: “Có ý tứ gì?”
Thế nào nghe cũng cảm thấy những lời này chứa đầy hàm ý. Làm cho cô nhớ tới đêm đó hắn uống say….. Hắn thật không có say sao? Hắn nói nhiều như vậy là ám chỉ đêm hôm đó, hắn thật không có say sao? Không thể nào, nếu như không có say, tại sao còn hôn cô? Hơn nữa hôm sau còn quên hết không còn một chút gì? Đừng suy nghĩ! Cô không cần tự mình hù dọa mình nữa!
Tần Hạo Đông nhìn Hạ Mạn Nghê mặt tái nhợt, chậm rãi lê bước đi tới bên cạnh cô.
Bên hồ bơi ánh đèn mờ nhạt chiếu vào trên lưng của hắn, đem bóng lưng rắn rỏi cao lớn của hắn in xuống mặt hồ yên lặng không có sóng, hình ảnh như vậy không biết tại sao chính là rất mê người, ở dưới trăng xem ra vô cùng xinh đẹp gợi ra không gian tưởng tượng vô cùng lãng mạn.
Hạ Mạn Nghê không kìm hãm được nhìn mặt hồ bóng hắn đang di chuyển, sau đó, cơ hồ sắp đụng vào cô……
Cô vội nhắm mắt lại, giống như con thỏ nhỏ bị hoảng sợ.
Tần Hạo Đông thủy chung không chớp mắt nhìn cô, đem toàn bộ biểu cảm gương mặt cô thu vào đáy mắt thâm thúy của hắn, không có bỏ sót.
Xem ra, cô bị dọa sợ, nụ hôn đêm hôm đó, cô thà bị hắn quên hết không còn một mảnh, thà bị cho là kiệt tác do hắn say nên không cẩn thận, mà không phải thật lòng chứ? Hắn cũng cho là như vậy, vì vậy mượn men say cợt nhả cô, tránh không phải giải thích nguyên nhân hôn cô.
Bởi vì muốn hôn cho nên hôn, bởi vì không kìm hãm được cho nên hôn, bởi vì muốn xem phản ứng nội tâm chân thật của cô cho nên hôn….. Đúng vậy a, hắn hèn hạ, mặc dù tửu lượng của hắn xác thực không tốt lắm, nhưng lại không có say đến mức như vậy, cho nên là mượn rượu giả điên.
Phản ứng của người phụ nữ này thật ngoài dự đoán của hắn.
Coi như đêm hôm đó, cô căn bản ngoan ngoãn để cho hắn hôn, vô cùng mềm mại, hại hắn thiếu nữa cho rằng cô cũng những người phụ nữ khác cùng một dạng, trong xương thật ra cũng muốn leo lên giường của hắn a, ai ngờ, hôm sau cô đối với hắn xa cách càng thêm rõ ràng, mắt cũng không dám nhìn thẳng vào mắt hắn……
"Chúng ta cũng cùng ở chung một mái nhà rồi, hơn nữa con tôi còn gọi cô là mẹ, lại nói, chúng ta cũng coi là quen thuộc chứ?" Tần Hạo đông miễn cưỡng bồi thêm một câu, để cho cô an tâm.
Hô. Cũng biết tất cả chỉ là cô lo ngại. Nghe nói như vậy Hạ Mạn Nghê, cả thân thể cũng mau thả lỏng đi, vừa rồi dường như muốn dừng lại nhịp tim, lại bắt đầu vui vẻ rồi, cảm giác Hạ Mạn Nghê lập tức thở dài ra một hơi, một lần nữa chứng minh suy nghĩ của Tần Hạo đông, phụ nữ như vậy, sẽ muốn làm mẹ Tiểu Ân sao? Nghe cũng không hợp logic.
Nếu như cô thật muốn làm, hắn mới sẽ kinh ngạc.
Chỉ là, cô vội vã như vậy giải thích cô hoàn toàn không muốn ngồi lên cái ghế mẹ con trai hắn, thật không để cho hắn mặt mũi a, tự ái phái nam tổn thương nghiêm trọng.
Nghĩ đến đây, một cái tay đột nhiên đưa tới, nhẹ nhàng đụng chạm thượng mặt của nàng!
"Anh làm gì đấy?" Hạ man nghê lần nữa nín thở, lúc này thật cứng lại. Ý nghĩ muốn né tránh thậm đã chí quên rồi, chỉ là giật mình ở đứng đó c
Là bởi vì ánh mắt của hắn vừa nhìn người phụ nữ kia quá đặc biệt. Có chút mê hoặc, có chút muốn nắm bắt, cũng không phải rất xác định, nhưng lại không nỡ buông tay, do dự, cuối cùng hắn lại cười…...
Tại sao lại có thể cười như vậy? Giải thích duy nhất là hắn căn bản không để ý việc con trai gọi người phụ nữ kia là mẹ, thậm chí còn cảm thấy đấy là một ý kiến hay……
“Buổi tối ở lại chỗ này một chút cùng ăn bữa cơm chứ?” Tần Hạo Đông dùng một câu nói sơ sài trước đây làm cho người khác có chút lúng túng, hắn dịu dàng nhìn Uông Hiểu Nhu, gương mặt nở nụ cười. “Gọi mẹ Lâu chuẩn bị món tôm chua cay em thích ăn nhất được không? Nghe mẹ Lâu nói buổi chiểu mua được ít tôm rất tươi đấy.”
Đây là đang tránh né vấn đề của cô, muốn bảo vệ người phụ nữ đó sao? Uông Hiểu Nhu có chút không càm lòng cứ như vậy mà bị giấu diếm, nhưng cũng không thể làm gì hơn.
“Được.” Uông Hiểu Nhu thu hồi gương mặt xúc động, cười đối với hắn gật đầu một cái.
“Anh vĩnh viễn nhơ em thích ăn nhất cái gì, trên đời này, đại khái không có người đàn ông thứ hai đối với em để tâm như vậy đâu.” Cô sẽ không dễ dàng nhận thua, bởi vì cô là Uông Hiểu Nhu a, phụ nữ Tần Hạo Đông đời này thích nhất là Uông Hiểu Nhu, mẹ của con trai hắn cũng là Uông Hiểu Nhu, chỉ cần cô cố gắng nhiều hơn, người đàn ông này sẽ đem tâm thu hồi lại, một lần nữa giao cho cô, nhất định sẽ như vậy……..
post trước cho mọi người, tối nay mình bận tất niên với bạn bè
Uông Hiểu Nhu rất khuya mới đi, dưới ánh trăng Hạ Mạn Nghê tìm được Tần Hạo Đông ở bên bể bơi.
“Tôi nghĩ chúng ta cần phải nói chuyện một chút về chuyện buổi chiều.” Này rất khó mở miệng, nhưng mà, nếu cứ như vậy lên giường đi ngủ, cô có thể cả đêm cũng không chợp mắt được.
Tần Hạo Đông ở trong bóng tối nhìn cô.
“Về cái gì?” Hắn biết cô sẽ nói với hắn chuyện gì, nhưng là hắn cố ý giả bộ không biết.
“Chuyện Tiểu Ân gọi tôi là mẹ, đó là một hiểu lầm, tôi nghĩ tôi phải nói rõ ràng, tôi không có ý tứ làm mẹ Tiểu Ân.” Coi như người đàn ông này không tin cô, cô vẫn cần phải giải thích một chút, không phải vì hắn, mà là vì mình.
“Cô không thích nó?”
“Không phải như thế.” Cô tức giận mà trừng hắn. “Không cần xuyên tạc lời của tôi!”
Người đàn ông này không rõ trọng điểm sao? Hắn nên hỏi tới phải là hiểu lầm tại sao là hiểu lầm, mà không phải vì sao cô không làm mẹ Tiểu Ân a?
“Cho nên cô thích Tiểu Ân, chỉ là bởi vì không thích ba nó, cho nên không muốn làm mẹ nó, là thế này phải không?” (like)
Logic này….Thông suốt sao? Hạ Mạn Nghê cau mày, cảm giác giống như mình đang cáu kỉnh nói chuyện cùng một đứa trẻ.
“Tần Hạo Đông, tôi là đang cùng anh nói chuyện đứng đắn, không cần nói giỡn với tôi!”
“Tôi không có nói giỡn.” Tần Hạo Đông cười một tiếng. “Tôi đang rất nghiêm túc hỏi cô, tại sao không muốn làm mẹ Tiểu Ân?”
Cho nên, lấy đó làm lá chắn sao?
Xoay quanh, áp đặt toàn bộ vấn đề, bảo cô làm thế nào nói rõ ràng với hắn?
“Xem ra, hôm nay anh có tâm tình nói chuyện, chúng ta hôm nào lại nói tốt hơn.” Hạ Mạn Nghê xoay người rời đi, không muốn ở chỗ này cùng người đàn ông này phí mất một buổi tối, không bằng thừa lúc còn sớm đi ngủ bù, ngày mai còn xinh đẹp mà đi làm.
“Này, Hạ tiểu thư.” Hắn không quên, tan việc gọi cô là Hạ tiểu thư, không phải Hạ thư ký.
“Làm sao?” Cô không có quay đầu lại.
“Làm bà xã tôi thì như thế nào?” Ngữ điệu nhàn hạ, âm thanh theo gió từ từ lay động ở trên mặt hồ, lời nói ra khỏi miệng, lập tức chính Tần Hạo Đông cũng giật mình, thì càng đừng nói đến người phụ nữ kia.
Hạ Mạn Nghê cả người cứng đờ, hoàn toàn không có biện pháp nhúc nhích.
Nói cái gì đó? Hắn tại sao có thể dễ dàng nói những lời như vậy ra khỏi miệng?
“Nói giỡn cũng nên có mức độ chứ? Tôi với anh có thân thiết như vậy sao?” Nghĩ cô tỉnh dậy muốn ở trên giường hắn sao?
“Mặc dù không phải quá quen, nhưng là cũng không coi là xa lạ chứ?” Tần Hạo Đông nhàn nhạt nói.
Hạ Mạn Nghê thân thể cảnh giác mãnh liệt, cũng không khắc chế được tính tình xoay người lại nhìn hắn: “Có ý tứ gì?”
Thế nào nghe cũng cảm thấy những lời này chứa đầy hàm ý. Làm cho cô nhớ tới đêm đó hắn uống say….. Hắn thật không có say sao? Hắn nói nhiều như vậy là ám chỉ đêm hôm đó, hắn thật không có say sao? Không thể nào, nếu như không có say, tại sao còn hôn cô? Hơn nữa hôm sau còn quên hết không còn một chút gì? Đừng suy nghĩ! Cô không cần tự mình hù dọa mình nữa!
Tần Hạo Đông nhìn Hạ Mạn Nghê mặt tái nhợt, chậm rãi lê bước đi tới bên cạnh cô.
Bên hồ bơi ánh đèn mờ nhạt chiếu vào trên lưng của hắn, đem bóng lưng rắn rỏi cao lớn của hắn in xuống mặt hồ yên lặng không có sóng, hình ảnh như vậy không biết tại sao chính là rất mê người, ở dưới trăng xem ra vô cùng xinh đẹp gợi ra không gian tưởng tượng vô cùng lãng mạn.
Hạ Mạn Nghê không kìm hãm được nhìn mặt hồ bóng hắn đang di chuyển, sau đó, cơ hồ sắp đụng vào cô……
Cô vội nhắm mắt lại, giống như con thỏ nhỏ bị hoảng sợ.
Tần Hạo Đông thủy chung không chớp mắt nhìn cô, đem toàn bộ biểu cảm gương mặt cô thu vào đáy mắt thâm thúy của hắn, không có bỏ sót.
Xem ra, cô bị dọa sợ, nụ hôn đêm hôm đó, cô thà bị hắn quên hết không còn một mảnh, thà bị cho là kiệt tác do hắn say nên không cẩn thận, mà không phải thật lòng chứ? Hắn cũng cho là như vậy, vì vậy mượn men say cợt nhả cô, tránh không phải giải thích nguyên nhân hôn cô.
Bởi vì muốn hôn cho nên hôn, bởi vì không kìm hãm được cho nên hôn, bởi vì muốn xem phản ứng nội tâm chân thật của cô cho nên hôn….. Đúng vậy a, hắn hèn hạ, mặc dù tửu lượng của hắn xác thực không tốt lắm, nhưng lại không có say đến mức như vậy, cho nên là mượn rượu giả điên.
Phản ứng của người phụ nữ này thật ngoài dự đoán của hắn.
Coi như đêm hôm đó, cô căn bản ngoan ngoãn để cho hắn hôn, vô cùng mềm mại, hại hắn thiếu nữa cho rằng cô cũng những người phụ nữ khác cùng một dạng, trong xương thật ra cũng muốn leo lên giường của hắn a, ai ngờ, hôm sau cô đối với hắn xa cách càng thêm rõ ràng, mắt cũng không dám nhìn thẳng vào mắt hắn……
"Chúng ta cũng cùng ở chung một mái nhà rồi, hơn nữa con tôi còn gọi cô là mẹ, lại nói, chúng ta cũng coi là quen thuộc chứ?" Tần Hạo đông miễn cưỡng bồi thêm một câu, để cho cô an tâm.
Hô. Cũng biết tất cả chỉ là cô lo ngại. Nghe nói như vậy Hạ Mạn Nghê, cả thân thể cũng mau thả lỏng đi, vừa rồi dường như muốn dừng lại nhịp tim, lại bắt đầu vui vẻ rồi, cảm giác Hạ Mạn Nghê lập tức thở dài ra một hơi, một lần nữa chứng minh suy nghĩ của Tần Hạo đông, phụ nữ như vậy, sẽ muốn làm mẹ Tiểu Ân sao? Nghe cũng không hợp logic.
Nếu như cô thật muốn làm, hắn mới sẽ kinh ngạc.
Chỉ là, cô vội vã như vậy giải thích cô hoàn toàn không muốn ngồi lên cái ghế mẹ con trai hắn, thật không để cho hắn mặt mũi a, tự ái phái nam tổn thương nghiêm trọng.
Nghĩ đến đây, một cái tay đột nhiên đưa tới, nhẹ nhàng đụng chạm thượng mặt của nàng!
"Anh làm gì đấy?" Hạ man nghê lần nữa nín thở, lúc này thật cứng lại. Ý nghĩ muốn né tránh thậm đã chí quên rồi, chỉ là giật mình ở đứng đó c
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
3049/3885
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
3049/3885
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ
Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt