Tiểu thuyết Thư Hối Lỗi Của Chồng Trước-full
Lượt xem : |
tay nhỏ bé đặt lên ngực Tần Thương Hải, vẻ mặt mù mịt.
Chóp mũi Tần Thương Hải cọ xát ở mặt cô, "Em thật thơm." Quả thật là đang dụ dỗ anh, đem tiểu tử kia đẩy ngã ăn luôn!
"Rất ngứa. . . . . ." Thẩm Tâm rụt cổ, nghĩ muốn trốn, nhưng luyến tiếc đẩy anh ra, cảm giác chính mình đang nằm mơ, người yêu làm sao có thể ôm cô? Như vậy vô cùng thân thiết, giống như là giữa người tình mới có vành tai và tóc mai chạm vào nhau.
Anh nói cô đáng yêu, có phải hay không cũng có chút ít thích cô? Thẩm Tâm không dám động lòng tham, cho dù Tần Thương Hải chỉ có một chút thích cô thôi cũng tốt, chỉ cần một chút thôi, cô cũng đã cảm thấy rất vui vẻ. . . . . . .
Anh ngửi được ở cổ cô, cảm thấy ngờ vực.
"Em dùng nước hoa?" Như thế nào so với mùi anh ngửi được lúc trước không giống nhau? Nói thật ra, anh thích chính là mùi thơm mềm mại non nớt trên người cô. Uhm, nhưng mà mùi vị này cũng không tệ, tóm lại đều làm anh muốn đem cô ăn sạch.
Tim Thẩm Tâm đập hỗn loạn.
"Không có nha. . . . " Bị phát hiện rồi sao?
Cô không giống như nhiều cô gái cùng tuổi, chưa biết cách ăn mặc lúc trưởng thành, nhưng mà gần đây cô bắt đầu hi vọng mình trở nên hấp dẫn, có chút quyến rũ, thế là bắt chước dùng đồ trang điểm và nước hoa, dĩ nhiên cô không dám trang điểm thật đậm, chỉ là đánh đánh chút môi son và má hồng, xịt chút nước hoa. Đồ trang điểm đương nhiên không thể ngay lập tức biến một nữ sinh bình thường thành một đại mỹ nữ, ít nhất sử dụng đồ trang sức nền nhã, thần sắc thoạt nhìn tốt hơn rất nhiều, Thẩm Tâm tuy rằng không có mẹ bên cạnh chỉ dạy, không thân thiết với mợ, có điều Thẩm Khiết lại giúp nàng trang điểm.
"Không có sao?" Tần Thương Hải chơi đùa bên má cùng với sau tai giống như ngửi thấy được, làm cho Thẩm Tâm không nhịn được cười né tránh anh ngãi ngứa, ở trong lồng ngực anh không ngừng vặn vẹo tới lui. Dòng cảm xúc ngủ đông đã lâu, kích động nguyên thủy mà dã man đột nhiên lớn mạnh, đột phá đè nén, Tần Thương Hải ngừng chơi đùa, không dấu vết hoạt động thân thể, tránh cho Thẩm Tâm đụng chạm vào phần dưới đang phồng lên. Anh không muốn dọa cô. Hao tâm tổn trí, chời đùa cùng cô không có quan hệ, trăm ngàn lần không được đùa với lửa, cô bé nhỏ chơi đùa không dậy nổi, anh rất muốn khi dễ cô như vậy.
"Như vậy đi, em mang anh vẽ đặc biệt như vậy, anh cũng muốn vẽ em." Anh tuận miệng đưa ra lí do, làm cho hai người tách ra.
"Tốt!" Tần Thương Hải là thiên tài hội họa, cũng là một trong số những nguyên nhân làm cho Thẩm tâm ngập tràn hâm mộ đối với anh. "Đi lấy bút cho anh." Thật xấu hổ! Anh vừa động đậy liền lộ ra dấu vết, đại khái hiện tại cũng không nhúc nhích được. Tần Thương Hải xoa xoa tóc cô, âm thầm tự nhủ, phải nhớ kĩ đây cô bé nhỏ này là em gái anh.
Tần Thương Hải là con út, nguyên do là cha mẹ anh nhiều năm đình sản nhưng nhiều năm sau lại ngoài ý muốn có anh. Anh ngay cả em họ hay em kết nghĩa cũng không có, ngược lại có một đống cháu gái, tuổi so với anh có khi còn lớn hơn, trong lễ mừng năm mới còn có đưa bao lì xì cho anh.
Người khác thường dạy là con trai không được bắt nạt con gái, anh từ nhỏ lại được dạy là vai con cháu không thể đối với chú không có trên dưới, quan hệ huyết thống người thân số tuổi gần với đứa bé xếp thành một hàng, một mình anh vai vế lớn nhất nhà, thậm chí có người còn kêu anh là ông chú. Cho nên, ở Tần gia, anh là lão Đại, là Phách Vương 0
Đến nỗi người cùng tuổi lúc đó, cũng không cần nói cái gì học muội, các cô gái tiếp cận anh chỉ có một mục đích, đều là đồng nhất không ảnh hưởng đến toàn cục khẩn cấp yêu đương, dù sao đối với Tần gia quý công tử trung bình một tuần thay đổi một cô. Có một em gái nhỏ hiện tại đang là cảm giác gì? Giống như là Thẩm Tâm, làm cho anh thật sự yêu thích không nỡ làm hại.
Thẩm Tâm hăng hái hừng hực muốn đi lấy cây bút của cô trên bàn thấp, Tần Thương Hải ngẩng đầu, chăm chú nhìn mông nhỏ của cô, nhịn không được trận đau đầu rên rỉ.
"Hả?" Thẩm Tâm quay đầu lại, nhìn về phía Tần Thương Hải ánh mắt ngập tràn khó hiểu.
"Làm sao vậy?"
Tay phải Tần Thương Hải nắm lại, che giấu ý cười, "Không có gì, em đưa bút cho anh là được rồi." Ánh mắt anh chột dạ nhìn đi hướng khác, lúc Thẩm Tâm quay người lập tức dời ánh mắt về cái mông nhỏ.
Hôm nay cô mặc quần lót màu hồng phấn nha. . . . .
Chương 5
"Bút cho anh." Mãi cho đến khi Thẩm Tâm quay trở lại bên cạnh anh, Tần Thương Hải vẫn còn vẻ mặt u mê.
Anh khẽ cắn một tiếng, che giấu bản thân thất lễ, cả đầu đều là hình ảnh mông nhỏ mặc quần màu hồng phấn, hại anh hạ bút vẽ thiếu chút nữa vẽ sai.
Xong đời, anh không phải là thích tiểu Loli chứ? Đối với thục nữ gợi cảm không nổi lên thú tính, nhóm bạn gái cũ mặc áo đen bán trong suốt hoặc quần lót chữ T hoa văn da báo cũng chưa có làm cho anh giống như bây giờ, thế nhưng đối với quần lót màu hồng phấn của Thẩm Tâm suýt chút nữa chảy nước miếng!
Nhưng mà, "cảnh sắc" kia thoạt nhìn thật sự rất ngon miệng. . . . .
Ách, thật là đáng yêu!
Mông nhỏ mặc quần màu hồng phấn tròn tròn vểnh vểnh, hai đoạn đùi trắng noãn giống như trứng bóc vỏ, thật muốn liếm qua. . . .
Ôi trời! Con mẹ nó! Giữa hai chân anh vải vóc sắp không che giấu được! Tần Thương Hải không được tự nhiên thay đổi tư thế ngồi, lấy bức tranh khéo léo che giấy phần hở ra giữa hai chân.
Thẩm Tâm tò mò lại ngồi gần anh, Tần Thương Hải chỉ cần ngẩng đầu là có thể đụng vào thân thể của cô, mà ngay cả khoang mũi đều ngập tràn mùi hương ngọt ngào của cô.
Trong cơ thể kia không thể kìm nét dục hỏa, không hạ xuống mà còn tăng lên, hơn nữa sắp xông lện tận đỉnh đầu.
Rốt cuộc anh làm sai điều gì? Vì sao bị khảo nghiệm nghiêm khắc như vậy? Giờ phút này anh cảm thấy giống như con sói bị đói bụng mấy trăm năm, mà bên người hoàn toàn không cần động thủ, chỉ cần há miệng là có thể cắn được con cừu nhỏ thơm béo mập!
Anh mắt lé, thấy Thẩm Tâm giống con mèo đen nhỏ tóc ngắn mềm mại, cổ mảnh khảnh, một cỗ khát vọng nguyên thủy dã man đánh trống reo hò, anh nghĩ in lên đó dấu ấn thuộc về bản thân.
Tần Thương Hải khó khăn nuốt nước miếng, ánh mắt đời đến khuôn mặt nhỏ nhắn Thẩm Tâm lúc đó đang chuyên chú nhìn anh vẽ tranh, cô bé kia lông mi thật dài, giống hai mảnh quạt lông, đắp lên hai mắt to long lanh. Tần Thương Hải từ trên cao nhìn xuống, góc độ đó vừa vặn làm cho anh thưởng thức cảnh xuân bên trong cổ áo Thẩm Tâm.
Đùng! Hỏa hoạn ngất trời bắt đầu khí thế điên cuồng lan tràn.
Trong đầu Tần Thương Hải chuông vang lên mãnh liệt.
Đã chết! Xong rồi! Quả nhiên anh. . . . . . Không mặt mũi nào đối mặt với Giang Đông phụ lão!Thẹn với liệt tổ liệt tông Tần gia! Nghĩ Tần Thương Hải anh, bên cạnh có vô số cô em, trên người đều từ cup C trở lên, mỗi ngày mặc bikini, tiểu đáng yêu ở bên cạnh anh vòng tới vòng lui, anh vốn tưởng rằng mình đạo hạnh cao thâm, có thể tu luyện tới cảnh giới sóng lớn mãnh liệt cảnh đẹp nhìn như không thấy, không thể tưởng tượng được. . . .
Không thể tưởng tượng được, không phải thật sự vì anh có luyện qua, mà là anh cơ bản đối với ngực lớn không có thú tính! Tần Thương Hải cảm thấy mồ hôi lạnh ướt đậm áo anh.
Sắc tức là không, không tức là sắc, sắc tức là không. . . . .
Thẩm Tâm hôm nay mặc đầm màu xanh nhạt, nổi bật lên làn da trắng hồng, dưới lớp váy là áo nhỏ màu hồng phấn giống với màu quần nhỏ, đem hai cái no đủ cẩn thận mượt mà tr
Chóp mũi Tần Thương Hải cọ xát ở mặt cô, "Em thật thơm." Quả thật là đang dụ dỗ anh, đem tiểu tử kia đẩy ngã ăn luôn!
"Rất ngứa. . . . . ." Thẩm Tâm rụt cổ, nghĩ muốn trốn, nhưng luyến tiếc đẩy anh ra, cảm giác chính mình đang nằm mơ, người yêu làm sao có thể ôm cô? Như vậy vô cùng thân thiết, giống như là giữa người tình mới có vành tai và tóc mai chạm vào nhau.
Anh nói cô đáng yêu, có phải hay không cũng có chút ít thích cô? Thẩm Tâm không dám động lòng tham, cho dù Tần Thương Hải chỉ có một chút thích cô thôi cũng tốt, chỉ cần một chút thôi, cô cũng đã cảm thấy rất vui vẻ. . . . . . .
Anh ngửi được ở cổ cô, cảm thấy ngờ vực.
"Em dùng nước hoa?" Như thế nào so với mùi anh ngửi được lúc trước không giống nhau? Nói thật ra, anh thích chính là mùi thơm mềm mại non nớt trên người cô. Uhm, nhưng mà mùi vị này cũng không tệ, tóm lại đều làm anh muốn đem cô ăn sạch.
Tim Thẩm Tâm đập hỗn loạn.
"Không có nha. . . . " Bị phát hiện rồi sao?
Cô không giống như nhiều cô gái cùng tuổi, chưa biết cách ăn mặc lúc trưởng thành, nhưng mà gần đây cô bắt đầu hi vọng mình trở nên hấp dẫn, có chút quyến rũ, thế là bắt chước dùng đồ trang điểm và nước hoa, dĩ nhiên cô không dám trang điểm thật đậm, chỉ là đánh đánh chút môi son và má hồng, xịt chút nước hoa. Đồ trang điểm đương nhiên không thể ngay lập tức biến một nữ sinh bình thường thành một đại mỹ nữ, ít nhất sử dụng đồ trang sức nền nhã, thần sắc thoạt nhìn tốt hơn rất nhiều, Thẩm Tâm tuy rằng không có mẹ bên cạnh chỉ dạy, không thân thiết với mợ, có điều Thẩm Khiết lại giúp nàng trang điểm.
"Không có sao?" Tần Thương Hải chơi đùa bên má cùng với sau tai giống như ngửi thấy được, làm cho Thẩm Tâm không nhịn được cười né tránh anh ngãi ngứa, ở trong lồng ngực anh không ngừng vặn vẹo tới lui. Dòng cảm xúc ngủ đông đã lâu, kích động nguyên thủy mà dã man đột nhiên lớn mạnh, đột phá đè nén, Tần Thương Hải ngừng chơi đùa, không dấu vết hoạt động thân thể, tránh cho Thẩm Tâm đụng chạm vào phần dưới đang phồng lên. Anh không muốn dọa cô. Hao tâm tổn trí, chời đùa cùng cô không có quan hệ, trăm ngàn lần không được đùa với lửa, cô bé nhỏ chơi đùa không dậy nổi, anh rất muốn khi dễ cô như vậy.
"Như vậy đi, em mang anh vẽ đặc biệt như vậy, anh cũng muốn vẽ em." Anh tuận miệng đưa ra lí do, làm cho hai người tách ra.
"Tốt!" Tần Thương Hải là thiên tài hội họa, cũng là một trong số những nguyên nhân làm cho Thẩm tâm ngập tràn hâm mộ đối với anh. "Đi lấy bút cho anh." Thật xấu hổ! Anh vừa động đậy liền lộ ra dấu vết, đại khái hiện tại cũng không nhúc nhích được. Tần Thương Hải xoa xoa tóc cô, âm thầm tự nhủ, phải nhớ kĩ đây cô bé nhỏ này là em gái anh.
Tần Thương Hải là con út, nguyên do là cha mẹ anh nhiều năm đình sản nhưng nhiều năm sau lại ngoài ý muốn có anh. Anh ngay cả em họ hay em kết nghĩa cũng không có, ngược lại có một đống cháu gái, tuổi so với anh có khi còn lớn hơn, trong lễ mừng năm mới còn có đưa bao lì xì cho anh.
Người khác thường dạy là con trai không được bắt nạt con gái, anh từ nhỏ lại được dạy là vai con cháu không thể đối với chú không có trên dưới, quan hệ huyết thống người thân số tuổi gần với đứa bé xếp thành một hàng, một mình anh vai vế lớn nhất nhà, thậm chí có người còn kêu anh là ông chú. Cho nên, ở Tần gia, anh là lão Đại, là Phách Vương 0
Đến nỗi người cùng tuổi lúc đó, cũng không cần nói cái gì học muội, các cô gái tiếp cận anh chỉ có một mục đích, đều là đồng nhất không ảnh hưởng đến toàn cục khẩn cấp yêu đương, dù sao đối với Tần gia quý công tử trung bình một tuần thay đổi một cô. Có một em gái nhỏ hiện tại đang là cảm giác gì? Giống như là Thẩm Tâm, làm cho anh thật sự yêu thích không nỡ làm hại.
Thẩm Tâm hăng hái hừng hực muốn đi lấy cây bút của cô trên bàn thấp, Tần Thương Hải ngẩng đầu, chăm chú nhìn mông nhỏ của cô, nhịn không được trận đau đầu rên rỉ.
"Hả?" Thẩm Tâm quay đầu lại, nhìn về phía Tần Thương Hải ánh mắt ngập tràn khó hiểu.
"Làm sao vậy?"
Tay phải Tần Thương Hải nắm lại, che giấu ý cười, "Không có gì, em đưa bút cho anh là được rồi." Ánh mắt anh chột dạ nhìn đi hướng khác, lúc Thẩm Tâm quay người lập tức dời ánh mắt về cái mông nhỏ.
Hôm nay cô mặc quần lót màu hồng phấn nha. . . . .
Chương 5
"Bút cho anh." Mãi cho đến khi Thẩm Tâm quay trở lại bên cạnh anh, Tần Thương Hải vẫn còn vẻ mặt u mê.
Anh khẽ cắn một tiếng, che giấu bản thân thất lễ, cả đầu đều là hình ảnh mông nhỏ mặc quần màu hồng phấn, hại anh hạ bút vẽ thiếu chút nữa vẽ sai.
Xong đời, anh không phải là thích tiểu Loli chứ? Đối với thục nữ gợi cảm không nổi lên thú tính, nhóm bạn gái cũ mặc áo đen bán trong suốt hoặc quần lót chữ T hoa văn da báo cũng chưa có làm cho anh giống như bây giờ, thế nhưng đối với quần lót màu hồng phấn của Thẩm Tâm suýt chút nữa chảy nước miếng!
Nhưng mà, "cảnh sắc" kia thoạt nhìn thật sự rất ngon miệng. . . . .
Ách, thật là đáng yêu!
Mông nhỏ mặc quần màu hồng phấn tròn tròn vểnh vểnh, hai đoạn đùi trắng noãn giống như trứng bóc vỏ, thật muốn liếm qua. . . .
Ôi trời! Con mẹ nó! Giữa hai chân anh vải vóc sắp không che giấu được! Tần Thương Hải không được tự nhiên thay đổi tư thế ngồi, lấy bức tranh khéo léo che giấy phần hở ra giữa hai chân.
Thẩm Tâm tò mò lại ngồi gần anh, Tần Thương Hải chỉ cần ngẩng đầu là có thể đụng vào thân thể của cô, mà ngay cả khoang mũi đều ngập tràn mùi hương ngọt ngào của cô.
Trong cơ thể kia không thể kìm nét dục hỏa, không hạ xuống mà còn tăng lên, hơn nữa sắp xông lện tận đỉnh đầu.
Rốt cuộc anh làm sai điều gì? Vì sao bị khảo nghiệm nghiêm khắc như vậy? Giờ phút này anh cảm thấy giống như con sói bị đói bụng mấy trăm năm, mà bên người hoàn toàn không cần động thủ, chỉ cần há miệng là có thể cắn được con cừu nhỏ thơm béo mập!
Anh mắt lé, thấy Thẩm Tâm giống con mèo đen nhỏ tóc ngắn mềm mại, cổ mảnh khảnh, một cỗ khát vọng nguyên thủy dã man đánh trống reo hò, anh nghĩ in lên đó dấu ấn thuộc về bản thân.
Tần Thương Hải khó khăn nuốt nước miếng, ánh mắt đời đến khuôn mặt nhỏ nhắn Thẩm Tâm lúc đó đang chuyên chú nhìn anh vẽ tranh, cô bé kia lông mi thật dài, giống hai mảnh quạt lông, đắp lên hai mắt to long lanh. Tần Thương Hải từ trên cao nhìn xuống, góc độ đó vừa vặn làm cho anh thưởng thức cảnh xuân bên trong cổ áo Thẩm Tâm.
Đùng! Hỏa hoạn ngất trời bắt đầu khí thế điên cuồng lan tràn.
Trong đầu Tần Thương Hải chuông vang lên mãnh liệt.
Đã chết! Xong rồi! Quả nhiên anh. . . . . . Không mặt mũi nào đối mặt với Giang Đông phụ lão!Thẹn với liệt tổ liệt tông Tần gia! Nghĩ Tần Thương Hải anh, bên cạnh có vô số cô em, trên người đều từ cup C trở lên, mỗi ngày mặc bikini, tiểu đáng yêu ở bên cạnh anh vòng tới vòng lui, anh vốn tưởng rằng mình đạo hạnh cao thâm, có thể tu luyện tới cảnh giới sóng lớn mãnh liệt cảnh đẹp nhìn như không thấy, không thể tưởng tượng được. . . .
Không thể tưởng tượng được, không phải thật sự vì anh có luyện qua, mà là anh cơ bản đối với ngực lớn không có thú tính! Tần Thương Hải cảm thấy mồ hôi lạnh ướt đậm áo anh.
Sắc tức là không, không tức là sắc, sắc tức là không. . . . .
Thẩm Tâm hôm nay mặc đầm màu xanh nhạt, nổi bật lên làn da trắng hồng, dưới lớp váy là áo nhỏ màu hồng phấn giống với màu quần nhỏ, đem hai cái no đủ cẩn thận mượt mà tr
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
3220/4056
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
3220/4056
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ
Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt