watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Thiếu Tướng Ế Vợ-full

Lượt xem :
ài khá nổi tiếng và thịnh hành vào thời đó. Trình Điện Điện không nhớ tên bài hát nhưng trong đó có câu: "Cám ơn trời, cám ơn đất, cám ơn số phận đã cho chúng ta quen nhau..."

Lúc Triệu Mẫn hát bài này, cô đang vùi người vào ghế sô pha ở KTV nghĩ thầm, “Số phận đối đãi với Triệu Mẫn thật tốt.”

  

Triệu Mẫn và Trình Minh Dương học đại học cùng một thành phố, còn cô lại chọn trường nằm ở phương bắc xa xôi.

Có lần Trình Minh Dương tới trường của Trình Điện Điện. Mới sáng sớm anh ta đã ở dưới ký túc xá gọi cô xuống.

Trình Điện Điện không kịp chải đầu, cô lật đật chạy xuống hỏi anh ta, "Triệu Mẫn đâu, không đến cùng anh ư?"

Trình Minh Dương cắm tay vào túi quần, anh ta nhíu mày nói với cô, "Trình Điện Điện, chẳng lẽ em không biết tôi và Triệu Mẫn đã chia tay."  

Trình Điện Điện không biết Trình Minh Dương tới trường cô làm gì. Ban ngày cô vẫn đến giảng đường ngồi học như thường lệ. Sau giờ học, cô thấy Trình Minh Dương đợi mình bên ngoài. Cô hỏi anh ta không cần đi học sao, anh ta kêu đã xin phép nghỉ học. Cuối cùng cô không kìm được, bèn hỏi anh ta tới đây làm gì.

Trình Minh Dương chụp một con muỗi bay trước mặt Trình Điện Điện, "Có muỗi."

Trình Điện Điện nổi cáu với anh ta.

Trình Minh Dương lại xòe bàn tay cho cô xem con muỗi, "Không lừa em đâu."  

Trình Minh Dương nói với giọng điệu hết sức sinh động. Trình Điện Điện bán tin bán nghi ngẩng đầu lên nhìn. Trình Minh Dương lại ôm lấy mặt cô, anh ta hỏi...

"Điện Điện, em hỏi anh tới đây làm gì, anh sẽ nói em biết lý do. Chúng ta quen nhau đi, Điện Điện."

Trình Điện Điện là một người trọng sĩ diện. Cô coi trọng thể diện của mình hơn tình yêu. Khi ấy cô còn thích Trình Minh Dương nhưng tại sao cô từ chối anh ta? Tại sao cô không đáp lại anh ta?

Trình Điện Điện vừa như chăm chú vừa như nói đùa, "Em sợ mẹ em giết em, nói em cướp bạn trai của Mẫn Mẫn."

  

Cô dừng một chút rồi nói tiếp, “Kỳ thực em không quá thích anh, Trình Minh Dương. Em không thích đến mức có thể liều lĩnh vì anh, không thích đến mức để nó biến thành tình yêu. Nếu anh quen em trước khi anh đến với Mẫn Mẫn, em sẽ đồng ý. Biết đâu khi ấy chúng ta sẽ quen nhau bền lâu. Nhưng chuyện anh hỏi em lúc này chỉ là một sự hiếu kỳ, một suy nghĩ vẩn vơ trong lòng anh. Tại sao em phải giúp anh hoàn thành suy nghĩ vớ vẩn đó? Vả lại em không muốn tình cảm thầm mến của em thành hiện thực. Em sẽ giữ nó ở một góc trong tim, biến nó thành hồi ức tươi đẹp và không phai nhòa theo thời gian."

    

Nghe xong điện thoại, sắc mặt của Trình Minh Dương không tốt mấy, anh ta tới bên Triệu Mẫn, đặt tay lên vai cô ta. Anh ta trầm mặc vài giây rồi lên tiếng, "Mẫn Mẫn, ba em vừa gọi cho anh. Ba em nói mẹ em..."

***

Buổi tối, Trình Điện Điện nhận được điện thoại của bà Trình.

Bà Trình kể cô nghe tình trạng của mẹ Triệu Mẫn, mắng cô vô tâm. Bà mắng cô vô tâm là vì cô không cùng về với Triệu Mẫn.

Trình Điện Điện mệt mỏi đáp lời, "Mẹ, không phải muốn mua vé máy bay là mua ngay được..."

 

Bà Trình im lặng rồi bỗng chạm trúng dây thần kinh nào đó, giọng bà đột nhiên buồn bã, "Trên đời này có nhiều chuyện ngoài ý muốn. Điện Điện, nếu sau này mẹ gặp chuyện không may, sẽ không còn ai hối con kết hôn, con phải..."

"Sặc!" Trình Điện Điện buột miệng la bà Trình, "Mẹ nói chuyện dễ nghe hơn được không? Mẹ là người lớn, trước khi nói chuyện có thể suy nghĩ kỹ không?"

Bà Trình tủi thân, nói qua loa về bà Triệu rồi cúp máy.

  

Mấy ngày trước, Triệu Mẫn vừa thuê một người giúp việc đến chăm sóc ba mẹ. Bà Triệu không chú ý giẫm xuống sàn nhà ướt sũng mà người giúp việc vừa lau nên trượt chân, ngã lăn xuống cầu thang. Bà bất tỉnh, hiện đang nằm theo dõi trong phòng hồi sức cấp.

Bà Trình nói, người lớn tuổi bất cẩn té một cái là mất nửa cái mạng.

  

Ngày hôm sau, Trình Điện Điện đang làm việc thì ba gọi cho cô. Cô hỏi ba có cần về nhà hay không.

Ông Trình nói thẳng, "Người té không phải ba mẹ con, con về làm gì? Nhà người ta neo đơn, không có con cái chăm sóc cho à?"

Trình Điện Điện ghé sát vào góc phòng làm việc, cô nói nhỏ, "Vậy ba phải giải thích cho mẹ dùm con, không thôi mẹ càm ràm con đấy."

"Biết rồi!" Ông Trình nói, "Điện Điện, nếu con muốn về thăm thì đợi cô Triệu ổn định hơn đã. Bây giờ, cô Triệu bị gì cũng không đến phiên con quan tâm. Con cứ chờ cô Triệu ra khỏi phòng hồi sức cấp cứu rồi về."

Trình Điện Điện nói “Dạ” một tiếng. Cô hỏi ba ăn gì hay chưa.

 

Ông Trình trong điện thoại làm nũng, "Ăn thì ăn rồi, nhưng không có con gái bên cạnh ăn gì cũng không ngon."

Trình Điện Điện, "Vậy hôm nào con về sẽ ăn với ba."

"Thật không?"

"Dĩ nhiên, con là đứa con hiếu thảo cơ mà."

Hôm qua, Trình Điện Điện canh giờ Triệu Mẫn xuống máy bay, gọi cho cô ta hai lần nhưng không ai nghe máy. Bà Trình nói Mẫn Mẫn không có tâm trạng nghe điện thoại. Trình Điện Điện nghe lời ông Trình, không về thăm bà Triệu. Quyết định như vậy, cô cũng không tiếp tục gọi điện thoại, mà có gọi cũng không biết nói gì.

Buổi trưa cô và đồng nghiệp đang cùng ăn cơm, Triệu Mẫn gọi lại cho cô. Trình Điện Điện nghe máy nhưng điện thoại truyền đến giọng nói của Trình Minh Dương.

Trình Minh Dương báo bà Triệu làm phẫu thuật, đã qua khỏi cơn nguy hiểm.

Trình Điện Điện thở phào nhẹ nhõm, "Vậy thì mừng quá."

Trình Minh Dương chợt lặng thinh, không nói tiếng nào. Trình Điện Điện cũng không nói chuyện. Cô định cúp máy, Trình Minh Dương lại cất tiếng, "Điện Điện..."

Trình Điện Điện vờ như không nghe thấy, cô nhấn nút tắt điện thoại.

  

***

Tối nay, Trình Điện Điện đến nhà của cô họ ở thành phố S ăn cơm. Dượng của Trình Điện Điện làm chức cao ở một công ty chứng khoán. Cô họ là người Lộc Kiều. Sau khi đám cưới với dượng, cô họ và dượng đến đây sinh sống. Em họ của Trình Điện Điện là sinh viên đại học. Khi Trình Điện Điện đến, em họ cô đang trốn trong phòng lén gọi điện thoại cho bạn.

Buổi tối, cô họ làm vài món đặc sản của thành phố S, Trình Điện Điện vừa ăn vừa khen, "Cô nấu đặc sản của thành phố S còn ngon hơn cả đầu bếp."

Cô họ mỉm cười nhìn Trình Điện Điện, bà đột nhiên hỏi, "Điện Điện, con thấy đàn ông ở thành phố S thế nào?"

 

Trình Điện Điện nhạy cảm biết cô họ sắp nói chuyện gì. Cô lập tức nói sang chuyện khác, cô quay đầu hỏi em họ, "Dạo này em đang làm gì? Hồi trước, em bảo với chị là muốn đến tòa soạn thực tập, chị đã hỏi chủ biên cho em. Chủ biên đồng ý..."

"Điện Điện, tới lúc con phải tìm một người đàn ông cho mình rồi." Cô họ cắt ngang lời Trình Điện Điện.

Trình Điện Điện thở dài, "Con thấy đàn ông ở thành phố S nam không ra nam nữ không ra nữ."

Mắt cô họ đột nhiên sáng lấp lánh, "Cô đảm bảo người này đàn ông 100%."  

Không phải Trình Điện Điện chưa từng đi coi mắt. Khi ở Lộc Kiều, cô đã đi coi mắt vài lần, tới tận lúc ở thành phố S cô cũng thử qua. Đôi khi coi mắt cũng giống như một trận chiến tâm lý giữa nam và nữ.

Trình Điện Điện không ngờ mình sẽ gặp lại Hàn Ích Dương qua kiểu quen biết quê mùa này.

Thấy người đến là Hàn Ích Dương, cô vội vã đứng dậy, khúm na khúm núm chào anh, "Chào... thủ trưởng."

"Chào." Hàn Ích Dương ngồi vào chỗ
<<1 ... 7891011 ... 24>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
2721/3557
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT