Tiểu thuyết Thầm Mến Có Chút Phiền
Lượt xem : |
ột phương nào đó đổi thành nữ sinh, thế nhưng giữa sách và tình sắc dâm lãng miêu tả hoàn toàn phù hợp.
…
Một trận cuồng loạn chiến lật qua đi, nhiều mật tân từ hoa cốc phiếm ra, chuẩn bị ẩm ướt váy, cũng ẩm ướt âu phục của Hạng Thanh Lỗi, An Hiểu Hiểu lần đầu tiên cảm thụ được cao trào cuộc đời.
Chìm đắm tại ở giữa cao trào, côkhông có sức mà co quắp trên người anh, thấy nửa thân trên trần của chính mình, váy bị đổ lên chỗ xương tủy, tay anh vẫn đặt ở bên trong quần nhỏ của cô, đầu ngòn tay vẫn duy trì liên tục chuyển động, chuẩn bị ướt đẫm châu nhị, cô thực sự khóc.
Vừa nhìn thấy cô mắt to man mác, trên mặt giọt nước mắt to nhỏ chảy xuống, Hạng Thanh Lỗi sốc một lúc, cảm thấy trong lòng như kéo, mơ hồ phát đau nhức.
“Em khóc cái gì?” anh ác thanh ác khí hỏi, lẽ nào cùng anh nhấm nháp mỹ hảo tình ái,với cô mà nói là chuyện đau khổ số một không chịu nổi?
Chương 6
Có bao nhiêu nữ nhân hận không thể cùng anh lăn lộn trên giường cả một đêm, cho dù chỉ là một đêm xuân cũng tốt. Đa phần đều là nữ nhân chủ động dụ dỗ anh, ít khi nào anh lại cố gắng kiềm chế dục vọng, liều mình lấy lòng nữ nhân, loại tiền lệ trân quý này đều cho cô, cô thế nhưng lại khóc?
Đi đêm nhiều sẽ có ngày gặp ma, Hạng Thanh Lỗi không thể không tin những lời này, anh chơi đùa nữ nhân rất nhiều, sẽ làm các cô ở cao trào qua đi mà khổ sở khóc rống, lại chỉ có duy nhất một mình cô, anh không đặc biệt lưu tâm để ý cô mới là lạ!
Hay là An Hiểu Hiểu thật sự là khắc tinh do trời phái tới chế phục anh, cho nên anh mới có thể đặc biệt động tâm đối với người muốn cái gì cũng không có như cô?
“Anh lại không thích tôi, anh làm sao có thể làm loại sự tình này với tôi?” An Hiểu Hiểu cảm thấy chính mình bị đùa bỡn, cho dù là nam nhân mình thầm mến đã lâu, tư vị này vẫn là không dễ chịu.
“Ai nói anh không thích em?” Nghe được cô lên án, Hạng Thanh Lỗi nháy mắt thở dài nhẹ nhõm một hơi, loại sợ hãi bị nữ nhân trả lại hàng này đúng là tư vị rất uất ức, anh thật đúng là cuộc đời đầu nhất tao thường đến.
“Anh thích tôi chỗ nào?”
“Nếu không thích em, anh tối hôm qua sẽ không gọi em vào câu lạc bộ. Nếu không thích em, sẽ không cho em ngồi trên đùi của anh. Nếu không thích em, anh làm gì lãng phí khí lực âu yếm em?”
Lời này cũng không phải giả, nếu nam nhân đối nữ nhân chỉ có hấp dẫn tính dục đơn thuần, bình thường sẽ không có kiên nhẫn dẫn đường cô như vậy, hẳn là vội vàng trực tiếp chiếm giữ, chính mình phát tiết cho xong chuyện.
Cô vừa rồi trải qua một hồi thống khoái vui thích, còn hạ phúc của anh thì thũng đau đến chặt, lại bởi vì biết cô là xử nữ, không muốn tùy tiện như vậy mà muốn cô. Bởi vì cô dị thường thuận mắt anh, làm anh động tâm, cho nên anh đem đãi ngộ mà nữ nhân khác không có được toàn bộ cho cô, cô lại nửa điểm cũng không hiểu được.
“Nhưng là chúng ta… Chúng ta nhận thức lại không lâu, hiểu biết của anh với tôi cũng không sâu, anh làm sao có thể thích tôi?”
“Em vào công ty đã sắp năm năm, còn nói chúng ta nhận thức không lâu?”
“Đó là nhận thức giữa nhân viên và ông chủ, không tính là nhận thức chân chính.”
Cô phản bác trở lại.
“Chúng ta hiện tại không phải là nhận thức lẫn nhau, còn có quen thuộc lẫn nhau?”
Anh nhận thức nữ nhân, trước giờ chính là ở trên giường.
“Ách… Nói như vậy cũng đúng, nhưng là…” Cô khóc đến hồng cả hai mắt, mũi cũng ửng hồng, rõ ràng không có làm ra cử chỉ dụ hoặc gì, nhưng bộ dạng này lại làm cho Hạng Thanh Lỗi có cảm giác.
“Anh thích bộ dáng ngốc nghếch này của em.”
An Hiểu Hiểu tim đập nhanh, còn chưa có định thần, Hạng Thanh Lỗi đã không nhịn được nghiêng người hôn cô, đem cái miệng nhỏ khóc thút thít hôn đến ẩm ướt đến sưng, miệng lưỡi khi vào khi ra trong đàn khẩu ngọt ngào, như là ong bướm bận rộn, hấp thu mật ngọt của cô.
Nhiều điểm chỉ bạc từ chỗ hai người miệng lưỡi giao triền nhỏ giọt rơi xuống, dừng trên miên nhũ tuyết trắng, anh cúi đầu dùng lưỡi cuốn liếm, đem da thịt non mềm cùng lớp mồ hôi mỏng tinh tế liếm đi.
“Ô…” Nhiệt độ cơ thể thật vất vả mới hơi chút hạ xuống lại bắt đầu lên cao, An Hiểu Hiểu khó chịu vặn vẹo, lại phát hiện dưới mông tựa hồ có vật gì cứng cứng để vào, cô ngây cả người, lập tức hiểu ý.
Xem qua nam nam tiểu thuyết Thường Nhạc đưa cho cô, cô đại khái cũng biết Hạng Thanh Lỗi hẳn là nhẫn rất thống khổ.
“Hiểu Hiểu, anh nghĩ muốn em, bất quá không phải hiện tại.”
Chưa từng có qua khát vọng cường đại như vậy, ngay cả chính anh đều cảm thấy kỳ quái, An Hiểu Hiểu này rốt cuộc có ma lực gì, thế nhưng có thể làm cho anh không khống chế được như thế?
An Hiểu Hiểu sớm bị trêu chọc đến thần trí mê mang, chỉ có thể tựa vào trên vai anh, cực kỳ tội nghiệp mà mãnh liệt thở dốc, cảm giác đầu ngón tay của anh xuyên thấu qua quần lót ướt đẫm, nhẹ nhàng vẽ phác chỗ tư mật mẫn cảm ửng hồng, làm cô rất khó chịu.
“Em nói em thầm mến anh thật lâu?” Thấy cô vô ý thức gật đầu, Hạng Thanh Lỗi vừa lòng nở nụ cười.
An Hiểu Hiểu cảm thấy giờ phút này dường như đang nằm mơ, Hạng Thanh Lỗi vừa rồi lại còn nói thích cô bộ dáng ngốc nghếch thế này? Thì ra người ngốc thực sự có phúc của người ngốc.
“Chúng ta như vậy… Xem như là đang kết giao sao?” Cô yếu ớt hỏi.
“Em nói sao?” Mắt phượng liêu nhân nhìn cô, làm cho cô không đoán ra ý nghĩ thực
“Tôi đây coi như chúng ta là đang kết giao.” An Hiểu Hiểu uất ức cúi đầu, chính mình hạ quyết định.
“Dù sao toàn bộ công ty người nghi ngờ quan hệ của chúng ta không phải là ít, kết giao hay không thì có khác biệt gì?” Lời đồn đãi chim sẻ thành phượng hoàng, Hạng Thanh Lỗi thân là đương sự tự nhiên cũng có nghe thấy.
“Anh mới nói anh thích tôi… Cũng là thật tình sao?”
“An Hiểu Hiểu, anh khi nào đã cho em quyền chất vấn anh?” Hạng Thanh Lỗi hừ lạnh.
“Trong tình yêu thì người người ngang hàng, tổng tài chưa từng nghe qua những lời này sao?” An Hiểu Hiểu trả lời lại làm anh bật cười.
Mới vừa rồi còn khóc đến hốc mắt hồng hồng, thoáng cái lại dùng tiếng nói mềm mại hỏi anh hai người có phải hay không đang kết giao, lúc này lại lời lẽ chính nghĩa nghiêm khắc thuyết giáo anh… Có lẽ chính là bộ dáng thiếu đầu óc này của cô làm anh cảm thấy thú vị, thú vị liền động tâm.
“Đem quần áo mặc vào đi.” Hạng Thanh Lỗi thay cô cấu khởi quải cúi ở trên tay vịn đồng phục, bàn tay to tà ác còn di chuyển trước ngực cô, cố ý vô tình chạm nhẹ nhũ lôi đỏ bừng, khiến cho cô run run từng trận.
“Anh như vậy tôi mặc quần áo thế nào?” An Hiểu Hiểu đỏ mặt lầm bầm, còn phải thỉnh thoảng cắn môi nhịn xuống thân ngâm sắp thốt ra.
Hạng Thanh Lỗi bộ dạng phục tùng cười cười, giúp cô sửa sang lại bên dưới, thuận tay khép lại vạt áo trước đồng phục, kéo ra tay nhỏ bé của cô còn có điểm run rẩy, tự mình đem khuy áo cài xong, lại kéo thật nhanh đụng đến bên hông hẹp váy, động tác gọn gàng mềm nhẹ, giống như là đối đãi với tình nhân vô cùng thân thiết, cuối cùng còn thay cô một lần nữa đeo lên nơ màu hồng phấn.
An Hiểu Hiểu hết thảy chính là thụ sủng nhược kinh ngốc nghếch nhìn, thì ra anh cũng có một mặt ôn nhu như vậy… Không chỉ thân thể nóng lên, cả trái tim cũng bị hành động tri kỷ của anh làm lung lạc, thu mua thật sự triệt để.
Tình nhân trong mộng thầm mến đã lâu gần trong
…
Một trận cuồng loạn chiến lật qua đi, nhiều mật tân từ hoa cốc phiếm ra, chuẩn bị ẩm ướt váy, cũng ẩm ướt âu phục của Hạng Thanh Lỗi, An Hiểu Hiểu lần đầu tiên cảm thụ được cao trào cuộc đời.
Chìm đắm tại ở giữa cao trào, côkhông có sức mà co quắp trên người anh, thấy nửa thân trên trần của chính mình, váy bị đổ lên chỗ xương tủy, tay anh vẫn đặt ở bên trong quần nhỏ của cô, đầu ngòn tay vẫn duy trì liên tục chuyển động, chuẩn bị ướt đẫm châu nhị, cô thực sự khóc.
Vừa nhìn thấy cô mắt to man mác, trên mặt giọt nước mắt to nhỏ chảy xuống, Hạng Thanh Lỗi sốc một lúc, cảm thấy trong lòng như kéo, mơ hồ phát đau nhức.
“Em khóc cái gì?” anh ác thanh ác khí hỏi, lẽ nào cùng anh nhấm nháp mỹ hảo tình ái,với cô mà nói là chuyện đau khổ số một không chịu nổi?
Chương 6
Có bao nhiêu nữ nhân hận không thể cùng anh lăn lộn trên giường cả một đêm, cho dù chỉ là một đêm xuân cũng tốt. Đa phần đều là nữ nhân chủ động dụ dỗ anh, ít khi nào anh lại cố gắng kiềm chế dục vọng, liều mình lấy lòng nữ nhân, loại tiền lệ trân quý này đều cho cô, cô thế nhưng lại khóc?
Đi đêm nhiều sẽ có ngày gặp ma, Hạng Thanh Lỗi không thể không tin những lời này, anh chơi đùa nữ nhân rất nhiều, sẽ làm các cô ở cao trào qua đi mà khổ sở khóc rống, lại chỉ có duy nhất một mình cô, anh không đặc biệt lưu tâm để ý cô mới là lạ!
Hay là An Hiểu Hiểu thật sự là khắc tinh do trời phái tới chế phục anh, cho nên anh mới có thể đặc biệt động tâm đối với người muốn cái gì cũng không có như cô?
“Anh lại không thích tôi, anh làm sao có thể làm loại sự tình này với tôi?” An Hiểu Hiểu cảm thấy chính mình bị đùa bỡn, cho dù là nam nhân mình thầm mến đã lâu, tư vị này vẫn là không dễ chịu.
“Ai nói anh không thích em?” Nghe được cô lên án, Hạng Thanh Lỗi nháy mắt thở dài nhẹ nhõm một hơi, loại sợ hãi bị nữ nhân trả lại hàng này đúng là tư vị rất uất ức, anh thật đúng là cuộc đời đầu nhất tao thường đến.
“Anh thích tôi chỗ nào?”
“Nếu không thích em, anh tối hôm qua sẽ không gọi em vào câu lạc bộ. Nếu không thích em, sẽ không cho em ngồi trên đùi của anh. Nếu không thích em, anh làm gì lãng phí khí lực âu yếm em?”
Lời này cũng không phải giả, nếu nam nhân đối nữ nhân chỉ có hấp dẫn tính dục đơn thuần, bình thường sẽ không có kiên nhẫn dẫn đường cô như vậy, hẳn là vội vàng trực tiếp chiếm giữ, chính mình phát tiết cho xong chuyện.
Cô vừa rồi trải qua một hồi thống khoái vui thích, còn hạ phúc của anh thì thũng đau đến chặt, lại bởi vì biết cô là xử nữ, không muốn tùy tiện như vậy mà muốn cô. Bởi vì cô dị thường thuận mắt anh, làm anh động tâm, cho nên anh đem đãi ngộ mà nữ nhân khác không có được toàn bộ cho cô, cô lại nửa điểm cũng không hiểu được.
“Nhưng là chúng ta… Chúng ta nhận thức lại không lâu, hiểu biết của anh với tôi cũng không sâu, anh làm sao có thể thích tôi?”
“Em vào công ty đã sắp năm năm, còn nói chúng ta nhận thức không lâu?”
“Đó là nhận thức giữa nhân viên và ông chủ, không tính là nhận thức chân chính.”
Cô phản bác trở lại.
“Chúng ta hiện tại không phải là nhận thức lẫn nhau, còn có quen thuộc lẫn nhau?”
Anh nhận thức nữ nhân, trước giờ chính là ở trên giường.
“Ách… Nói như vậy cũng đúng, nhưng là…” Cô khóc đến hồng cả hai mắt, mũi cũng ửng hồng, rõ ràng không có làm ra cử chỉ dụ hoặc gì, nhưng bộ dạng này lại làm cho Hạng Thanh Lỗi có cảm giác.
“Anh thích bộ dáng ngốc nghếch này của em.”
An Hiểu Hiểu tim đập nhanh, còn chưa có định thần, Hạng Thanh Lỗi đã không nhịn được nghiêng người hôn cô, đem cái miệng nhỏ khóc thút thít hôn đến ẩm ướt đến sưng, miệng lưỡi khi vào khi ra trong đàn khẩu ngọt ngào, như là ong bướm bận rộn, hấp thu mật ngọt của cô.
Nhiều điểm chỉ bạc từ chỗ hai người miệng lưỡi giao triền nhỏ giọt rơi xuống, dừng trên miên nhũ tuyết trắng, anh cúi đầu dùng lưỡi cuốn liếm, đem da thịt non mềm cùng lớp mồ hôi mỏng tinh tế liếm đi.
“Ô…” Nhiệt độ cơ thể thật vất vả mới hơi chút hạ xuống lại bắt đầu lên cao, An Hiểu Hiểu khó chịu vặn vẹo, lại phát hiện dưới mông tựa hồ có vật gì cứng cứng để vào, cô ngây cả người, lập tức hiểu ý.
Xem qua nam nam tiểu thuyết Thường Nhạc đưa cho cô, cô đại khái cũng biết Hạng Thanh Lỗi hẳn là nhẫn rất thống khổ.
“Hiểu Hiểu, anh nghĩ muốn em, bất quá không phải hiện tại.”
Chưa từng có qua khát vọng cường đại như vậy, ngay cả chính anh đều cảm thấy kỳ quái, An Hiểu Hiểu này rốt cuộc có ma lực gì, thế nhưng có thể làm cho anh không khống chế được như thế?
An Hiểu Hiểu sớm bị trêu chọc đến thần trí mê mang, chỉ có thể tựa vào trên vai anh, cực kỳ tội nghiệp mà mãnh liệt thở dốc, cảm giác đầu ngón tay của anh xuyên thấu qua quần lót ướt đẫm, nhẹ nhàng vẽ phác chỗ tư mật mẫn cảm ửng hồng, làm cô rất khó chịu.
“Em nói em thầm mến anh thật lâu?” Thấy cô vô ý thức gật đầu, Hạng Thanh Lỗi vừa lòng nở nụ cười.
An Hiểu Hiểu cảm thấy giờ phút này dường như đang nằm mơ, Hạng Thanh Lỗi vừa rồi lại còn nói thích cô bộ dáng ngốc nghếch thế này? Thì ra người ngốc thực sự có phúc của người ngốc.
“Chúng ta như vậy… Xem như là đang kết giao sao?” Cô yếu ớt hỏi.
“Em nói sao?” Mắt phượng liêu nhân nhìn cô, làm cho cô không đoán ra ý nghĩ thực
“Tôi đây coi như chúng ta là đang kết giao.” An Hiểu Hiểu uất ức cúi đầu, chính mình hạ quyết định.
“Dù sao toàn bộ công ty người nghi ngờ quan hệ của chúng ta không phải là ít, kết giao hay không thì có khác biệt gì?” Lời đồn đãi chim sẻ thành phượng hoàng, Hạng Thanh Lỗi thân là đương sự tự nhiên cũng có nghe thấy.
“Anh mới nói anh thích tôi… Cũng là thật tình sao?”
“An Hiểu Hiểu, anh khi nào đã cho em quyền chất vấn anh?” Hạng Thanh Lỗi hừ lạnh.
“Trong tình yêu thì người người ngang hàng, tổng tài chưa từng nghe qua những lời này sao?” An Hiểu Hiểu trả lời lại làm anh bật cười.
Mới vừa rồi còn khóc đến hốc mắt hồng hồng, thoáng cái lại dùng tiếng nói mềm mại hỏi anh hai người có phải hay không đang kết giao, lúc này lại lời lẽ chính nghĩa nghiêm khắc thuyết giáo anh… Có lẽ chính là bộ dáng thiếu đầu óc này của cô làm anh cảm thấy thú vị, thú vị liền động tâm.
“Đem quần áo mặc vào đi.” Hạng Thanh Lỗi thay cô cấu khởi quải cúi ở trên tay vịn đồng phục, bàn tay to tà ác còn di chuyển trước ngực cô, cố ý vô tình chạm nhẹ nhũ lôi đỏ bừng, khiến cho cô run run từng trận.
“Anh như vậy tôi mặc quần áo thế nào?” An Hiểu Hiểu đỏ mặt lầm bầm, còn phải thỉnh thoảng cắn môi nhịn xuống thân ngâm sắp thốt ra.
Hạng Thanh Lỗi bộ dạng phục tùng cười cười, giúp cô sửa sang lại bên dưới, thuận tay khép lại vạt áo trước đồng phục, kéo ra tay nhỏ bé của cô còn có điểm run rẩy, tự mình đem khuy áo cài xong, lại kéo thật nhanh đụng đến bên hông hẹp váy, động tác gọn gàng mềm nhẹ, giống như là đối đãi với tình nhân vô cùng thân thiết, cuối cùng còn thay cô một lần nữa đeo lên nơ màu hồng phấn.
An Hiểu Hiểu hết thảy chính là thụ sủng nhược kinh ngốc nghếch nhìn, thì ra anh cũng có một mặt ôn nhu như vậy… Không chỉ thân thể nóng lên, cả trái tim cũng bị hành động tri kỷ của anh làm lung lạc, thu mua thật sự triệt để.
Tình nhân trong mộng thầm mến đã lâu gần trong
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
3023/3859
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
3023/3859
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ
Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt