Tiểu thuyết Sống Chung Với Mẹ Chồng
Lượt xem : |
t tươi:
- Con ăn nhiều vào một chút! - Khiến Hy Lôi mắt tròn mắt dẹt.
Hứa Bân ngồi cạnh cố ý tỏ ra ghen tị:
- Con ghen tị quá, sao mẹ tốt với cô ấy vậy?
Hy Lôi nghe vậy suýt thì nôn hết thức ăn ra ngoài.
Ăn cơm xong, Hy Lôi đi rửa bát như thường lệ. Từ khi kết hôn, trừ hai bữa đầu giúp Hy Lôi rửa, còn thì sau đó Hứa Bân không bao giờ làm việc gì trong nhà. Hôm nay anh lại bước vào phòng bếp, bảo là giúp Hy Lôi rửa bát.
- Sao thế, mặt trời mọc ở đằng Tây à! Hôm nay lại tốt bụng thế?
- Hôm nay không có việc gì, đọc tạp chí của các em, nói là vào bếp có thể giúp thắt chặt tình cảm hai vợ chồng!
Hy Lôi cười:
- Kế hoạch đó là em viết, viết cho những gã đàn ông lười biếng và ích kỷ như anh, thế nào, có thu hoạch chứ hả?
Hứa Bân đón cái giẻ lau trong tay Hy Lôi:
- Đúng, trong sách nói, mỗi người đàn bà đều là một bông hoa thủy tiên, nếu chăm sóc tốt sẽ khiến cuộc sống của người đàn ông tràn đầy hương thơm, không vui, hoa héo, thế là hết mọi thứ.
- Thế anh thuộc loại nào?
- Đương nhiên là muốn hoa thơm rồi. Đi đi, em đi nghỉ đi!
Hy Lôi vui vẻ đi rửa tay. Mẹ chồng cũng nhìn thấy Hứa Bân đang rửa bát nhưng không ngăn cản.
Một lúc sau, Hứa Bân dọn dẹp xong rồi vào phòng ngủ, còn rót cho Hy Lôi một cốc trà hoa nóng. Những bông hoa màu tím nổi trong cốc nước, mùi hoa oải hương thoang thoảng bay khắp phòng ngủ.
Hứa Bân nói:
- Hoa oải hương có tác dụng an thần, bệnh nhân trầm cảm của anh, uống một cốc để giải tỏa tâm trạng.
Hy Lôi thản nhiên uống hết, rồi nhìn Hứa Bân bằng con mắt hồ nghi.
Buổi tối, nằm trên giường, Hy Lôi hỏi:
- Nói đi, có chuyện gì? Có phải anh làm chuyện gì có lỗi với em nên hôm nay bỗng dưng đối xử với em tốt thế không? Em hơi sợ đấy.
- Anh đâu có làm chuyện gì có lỗi với em. Chỉ là, chỉ là có chuyện muốn bàn bạc với em!
Hy Lôi vừa nghe thấy thế đã lập tức cảnh giác:
- Có phải anh vẫn định mua xe không?
- Không phải!
- Thế thì chuyện gì?
Hứa Bân ấp úng:
- Vẫn liên quan tới tiền. Mẹ anh nói, mẹ anh nói, anh chỉ là đang bàn với em thôi, em không đồng ý thì thôi. Mẹ anh nói dù sao chúng ta cũng không mua xe nữa, số tiền kia em để trong ngân hàng cũng chẳng được lãi bao nhiêu, hay là đầu tư vào cổ phiếu, năm nay thị trường cổ phiếu đang lên, nếu nó tăng điểm kiếm được một món thì có phải là tốt hơn không?
- Đầu tư cổ phiếu, em có hiểu về cái đó đâu, chưa chơi bao giờ, anh cũng không hiểu. Đầu tư kiểu gì, nhỡ lỗ thì sao?
Hứa Bân vừa nghe thấy thế đã vội vàng giải thích:
- Em quên rồi à, mẹ anh ở nhà không có việc gì cũng chơi cổ phiếu mà, còn thường xuyên kiếm được vài khoản nho nhỏ nữa, đầu tư vào đó, mẹ chơi giúp em.
Hy Lôi chưa nghĩ ngợi gì, lập tức từ chối:
- Mẹ anh, mẹ anh nấu cơm còn được chứ chơi cổ phiếu thì thôi đi, để trong túi của em là an toàn nhất.
Phản ứng của Hy Lôi nằm trong tầm dự đoán của Hứa Bân, anh cũng chẳng buồn để ý, chỉ quay người sang nơi khác:
- Không đồng ý thì thôi, cứ giữ tiền riêng của em đi.
Không ngờ hôm sau những câu nói của Tiểu Lộc lại khiến Hy Lôi động lòng. Tiểu Lộc vừa vào văn phòng đã mời mọi người ăn KFC, mặt mày tươi rói. Mọi người đều hỏi Tiểu Lộc việc gì mà vui thế.
- Tớ mua một mã cổ phiếu, giờ nó tăng cao, kiếm được một món nên vui lắm!
Hy Lôi trầm tư suy nghĩ ăn cái bánh của mình, khi Tiểu Lộc ngồi xuống rồi mới thận trọng hỏi:
- Chơi cổ phiếu thực sự có thể kiếm được tiền à?
- Được chứ! - Sau đó, Tiểu Lộc giảng cho Hy Lôi nghe rất nhiều kiến thức về cổ phiếu, giúp cô có thêm chút kiến thức cơ bản về “môn” này.
Nhưng nghĩ lại câu cuối cùng của Tiểu Lộc:
- Thị trường cổ phiếu mạo hiểm lắm, nếu chơi thì phải thận trọng. - Hy Lôi lại do dự.
Buổi tối lúc ăn cơm, bố chồng đã ăn cơm xong đi tản bộ trong tiểu khu, mẹ chồng thu hết dũng khí, hỏi thăm dò:
- Hy Lôi này, đề nghị của mẹ Hứa Bân đã nói với con chưa? Suy nghĩ thế nào rồi?
Hứa Bân nói:
- Cô ấy cứng nhắc lắm, không có ý thức quản lý tài chính, chỉ biết để tiền trong ngân hàng thôi.
Hy Lôi lườm Hứa Bân một cái:
- Anh không có ý thức thì có, có thấy anh để dành được đồng tiền nào đâu.
Mẹ chồng vội vàng khuyên:
- Đừng cãi nhau, bàn bạc tử tế với nhau xem! Nghe xem Hy Lôi nói gì!
Hy Lôi nghĩ một lát rồi nói:
- Con không hiểu cái này, hơn nữa nghe đồng nghiệp nói cũng mạo hiểm lắm.
- Con yên tâm, con không hiểu thì còn có mẹ, để ở chỗ mẹ, mẹ chơi giúp con, kiếm được thì coi như của các con, nếu bị thua, khi nào các con cần dùng thì mẹ bù cho hai đứa. Yên tâm đi, năm nay thị trường tốt lắm, không thua đâu mà lo! - Mẹ chồng nói rất có lý, cứ như thể tiền đang bay về đến nơi.
- Để con nghĩ lại đã.
Hy Lôi suy nghĩ suốt cả tuần liền.
Cuối tuần của một tuần sau đó, mẹ chồng từ bên ngoài đi về, mặt tươi như hoa:
- Lên rồi, cổ phiếu của mẹ lên rồi, lần này xem các con còn tin không! Chiều nay không nấu cơm nữa, cả nhà ra ngoài ăn cơm, mẹ mời.
Buổi tối quả nhiên cả nhà ra ngoài ăn cơm, mặc dù chỉ là một quán ăn không đắt lắm nhưng mẹ chồng mời cả nhà ăn cơm khiến Hy Lôi tin rằng cổ phiếu thực sự có thể kiếm được tiền. Trên mâm cơm, mẹ chồng và Hứa Bân lại một lần nữa dụ dỗ Hy Lôi bỏ tiền ra đầu tư cổ phiếu, lúc này tài ăn nói của mẹ chồng thực là tốt, như một nhân viên marketing cổ phiếu của ngân hàng.
Hy Lôi lại động lòng một lần nữa. Hôm sau, cô rút khoản tiền 3 vạn tệ của mình ra đưa cho Hứa Bân, Hứa Bân lại đưa cho mẹ anh, mẹ anh đầu tư vào cổ phiếu dưới cái tên Phương Xảo Trân của bà. Ngày nào Hy Lôi cũng nằm mơ giấc mơ biến 1 tệ thành 10 tệ, rồi tỉnh dậy với nụ cười thỏa mãn nở trên môi.
Chương 11: Trận chiến mẹ chồng – nàng dâu của Mai Lạc
Việc làm này của Hy Lôi khiến Mai Lạc mắng cô một trận té tát. Trong quán thịt bò bít tết mà hai người thường đi, khi Mai Lạc ăn xong suất thịt bò tái thứ hai, nghe Hy Lôi kể kế hoạch kiếm tiền, suýt nữa thì nổi đóa lên:
- Óc cậu có vấn đề à? Bị ngâm nước à? Cậu nhiều tiền thì cho tớ một ít, tớ còn nhớ ơn cậu. Xong rồi, xong rồi, một cô gái có vẻ rất thông minh, sao giờ lại làm một việc ngu xuẩn như thế, ý của ai hả? Mẹ chồng cậu? Hay là Hứa Bân?
Tính cách nóng như lửa của Mai Lạc cộng với dáng vẻ nhe nanh múa vuốt của cô thu hút sự chú ý của rất nhiều thực khách trong quán.
Hy Lôi vội vàng khuyên bạn ngồi xuống:
- Cậu nói nhỏ một chút, để ý hình tượng của mình chứ.
- Thế cậu nói xem, sao cậu lại làm cái chuyện ngu ngốc thế? - Mai Lạc ngồi xuống.
Hy Lôi nói:
- Có sao đâu, tớ cũng suy nghĩ rất lâu rồi, không thua được đâu, cho dù có thua thì mẹ anh ấy nói...
Chưa chờ Hy Lôi nói hết, Mai Lạc đã dùng ngón tay dí lên trái Hy Lôi:
- Sao mà cậu không chịu hiểu hả? Tớ không nói về vấn đề thị trường cổ phiếu lên hay xuống. Vấn đề là cậu đưa tiền cho mẹ chồng cậu, khi cậu muốn dùng, cậu có thể dễ dàng lấy về không? Còn nữa, vì sao không dùng tên cậu để mở tài khoản!
Hy Lôi vẫn tỏ ra rất ngốc nghếch:
- Không sao đâu, mặc dù mẹ anh ấy nhiều lúc rất đáng ghét, quan hệ với tớ cũng chả ra gì, nhưng dù sao cũng là tiền của tớ, bà lấy qua Hứa Bân nên khô
- Con ăn nhiều vào một chút! - Khiến Hy Lôi mắt tròn mắt dẹt.
Hứa Bân ngồi cạnh cố ý tỏ ra ghen tị:
- Con ghen tị quá, sao mẹ tốt với cô ấy vậy?
Hy Lôi nghe vậy suýt thì nôn hết thức ăn ra ngoài.
Ăn cơm xong, Hy Lôi đi rửa bát như thường lệ. Từ khi kết hôn, trừ hai bữa đầu giúp Hy Lôi rửa, còn thì sau đó Hứa Bân không bao giờ làm việc gì trong nhà. Hôm nay anh lại bước vào phòng bếp, bảo là giúp Hy Lôi rửa bát.
- Sao thế, mặt trời mọc ở đằng Tây à! Hôm nay lại tốt bụng thế?
- Hôm nay không có việc gì, đọc tạp chí của các em, nói là vào bếp có thể giúp thắt chặt tình cảm hai vợ chồng!
Hy Lôi cười:
- Kế hoạch đó là em viết, viết cho những gã đàn ông lười biếng và ích kỷ như anh, thế nào, có thu hoạch chứ hả?
Hứa Bân đón cái giẻ lau trong tay Hy Lôi:
- Đúng, trong sách nói, mỗi người đàn bà đều là một bông hoa thủy tiên, nếu chăm sóc tốt sẽ khiến cuộc sống của người đàn ông tràn đầy hương thơm, không vui, hoa héo, thế là hết mọi thứ.
- Thế anh thuộc loại nào?
- Đương nhiên là muốn hoa thơm rồi. Đi đi, em đi nghỉ đi!
Hy Lôi vui vẻ đi rửa tay. Mẹ chồng cũng nhìn thấy Hứa Bân đang rửa bát nhưng không ngăn cản.
Một lúc sau, Hứa Bân dọn dẹp xong rồi vào phòng ngủ, còn rót cho Hy Lôi một cốc trà hoa nóng. Những bông hoa màu tím nổi trong cốc nước, mùi hoa oải hương thoang thoảng bay khắp phòng ngủ.
Hứa Bân nói:
- Hoa oải hương có tác dụng an thần, bệnh nhân trầm cảm của anh, uống một cốc để giải tỏa tâm trạng.
Hy Lôi thản nhiên uống hết, rồi nhìn Hứa Bân bằng con mắt hồ nghi.
Buổi tối, nằm trên giường, Hy Lôi hỏi:
- Nói đi, có chuyện gì? Có phải anh làm chuyện gì có lỗi với em nên hôm nay bỗng dưng đối xử với em tốt thế không? Em hơi sợ đấy.
- Anh đâu có làm chuyện gì có lỗi với em. Chỉ là, chỉ là có chuyện muốn bàn bạc với em!
Hy Lôi vừa nghe thấy thế đã lập tức cảnh giác:
- Có phải anh vẫn định mua xe không?
- Không phải!
- Thế thì chuyện gì?
Hứa Bân ấp úng:
- Vẫn liên quan tới tiền. Mẹ anh nói, mẹ anh nói, anh chỉ là đang bàn với em thôi, em không đồng ý thì thôi. Mẹ anh nói dù sao chúng ta cũng không mua xe nữa, số tiền kia em để trong ngân hàng cũng chẳng được lãi bao nhiêu, hay là đầu tư vào cổ phiếu, năm nay thị trường cổ phiếu đang lên, nếu nó tăng điểm kiếm được một món thì có phải là tốt hơn không?
- Đầu tư cổ phiếu, em có hiểu về cái đó đâu, chưa chơi bao giờ, anh cũng không hiểu. Đầu tư kiểu gì, nhỡ lỗ thì sao?
Hứa Bân vừa nghe thấy thế đã vội vàng giải thích:
- Em quên rồi à, mẹ anh ở nhà không có việc gì cũng chơi cổ phiếu mà, còn thường xuyên kiếm được vài khoản nho nhỏ nữa, đầu tư vào đó, mẹ chơi giúp em.
Hy Lôi chưa nghĩ ngợi gì, lập tức từ chối:
- Mẹ anh, mẹ anh nấu cơm còn được chứ chơi cổ phiếu thì thôi đi, để trong túi của em là an toàn nhất.
Phản ứng của Hy Lôi nằm trong tầm dự đoán của Hứa Bân, anh cũng chẳng buồn để ý, chỉ quay người sang nơi khác:
- Không đồng ý thì thôi, cứ giữ tiền riêng của em đi.
Không ngờ hôm sau những câu nói của Tiểu Lộc lại khiến Hy Lôi động lòng. Tiểu Lộc vừa vào văn phòng đã mời mọi người ăn KFC, mặt mày tươi rói. Mọi người đều hỏi Tiểu Lộc việc gì mà vui thế.
- Tớ mua một mã cổ phiếu, giờ nó tăng cao, kiếm được một món nên vui lắm!
Hy Lôi trầm tư suy nghĩ ăn cái bánh của mình, khi Tiểu Lộc ngồi xuống rồi mới thận trọng hỏi:
- Chơi cổ phiếu thực sự có thể kiếm được tiền à?
- Được chứ! - Sau đó, Tiểu Lộc giảng cho Hy Lôi nghe rất nhiều kiến thức về cổ phiếu, giúp cô có thêm chút kiến thức cơ bản về “môn” này.
Nhưng nghĩ lại câu cuối cùng của Tiểu Lộc:
- Thị trường cổ phiếu mạo hiểm lắm, nếu chơi thì phải thận trọng. - Hy Lôi lại do dự.
Buổi tối lúc ăn cơm, bố chồng đã ăn cơm xong đi tản bộ trong tiểu khu, mẹ chồng thu hết dũng khí, hỏi thăm dò:
- Hy Lôi này, đề nghị của mẹ Hứa Bân đã nói với con chưa? Suy nghĩ thế nào rồi?
Hứa Bân nói:
- Cô ấy cứng nhắc lắm, không có ý thức quản lý tài chính, chỉ biết để tiền trong ngân hàng thôi.
Hy Lôi lườm Hứa Bân một cái:
- Anh không có ý thức thì có, có thấy anh để dành được đồng tiền nào đâu.
Mẹ chồng vội vàng khuyên:
- Đừng cãi nhau, bàn bạc tử tế với nhau xem! Nghe xem Hy Lôi nói gì!
Hy Lôi nghĩ một lát rồi nói:
- Con không hiểu cái này, hơn nữa nghe đồng nghiệp nói cũng mạo hiểm lắm.
- Con yên tâm, con không hiểu thì còn có mẹ, để ở chỗ mẹ, mẹ chơi giúp con, kiếm được thì coi như của các con, nếu bị thua, khi nào các con cần dùng thì mẹ bù cho hai đứa. Yên tâm đi, năm nay thị trường tốt lắm, không thua đâu mà lo! - Mẹ chồng nói rất có lý, cứ như thể tiền đang bay về đến nơi.
- Để con nghĩ lại đã.
Hy Lôi suy nghĩ suốt cả tuần liền.
Cuối tuần của một tuần sau đó, mẹ chồng từ bên ngoài đi về, mặt tươi như hoa:
- Lên rồi, cổ phiếu của mẹ lên rồi, lần này xem các con còn tin không! Chiều nay không nấu cơm nữa, cả nhà ra ngoài ăn cơm, mẹ mời.
Buổi tối quả nhiên cả nhà ra ngoài ăn cơm, mặc dù chỉ là một quán ăn không đắt lắm nhưng mẹ chồng mời cả nhà ăn cơm khiến Hy Lôi tin rằng cổ phiếu thực sự có thể kiếm được tiền. Trên mâm cơm, mẹ chồng và Hứa Bân lại một lần nữa dụ dỗ Hy Lôi bỏ tiền ra đầu tư cổ phiếu, lúc này tài ăn nói của mẹ chồng thực là tốt, như một nhân viên marketing cổ phiếu của ngân hàng.
Hy Lôi lại động lòng một lần nữa. Hôm sau, cô rút khoản tiền 3 vạn tệ của mình ra đưa cho Hứa Bân, Hứa Bân lại đưa cho mẹ anh, mẹ anh đầu tư vào cổ phiếu dưới cái tên Phương Xảo Trân của bà. Ngày nào Hy Lôi cũng nằm mơ giấc mơ biến 1 tệ thành 10 tệ, rồi tỉnh dậy với nụ cười thỏa mãn nở trên môi.
Chương 11: Trận chiến mẹ chồng – nàng dâu của Mai Lạc
Việc làm này của Hy Lôi khiến Mai Lạc mắng cô một trận té tát. Trong quán thịt bò bít tết mà hai người thường đi, khi Mai Lạc ăn xong suất thịt bò tái thứ hai, nghe Hy Lôi kể kế hoạch kiếm tiền, suýt nữa thì nổi đóa lên:
- Óc cậu có vấn đề à? Bị ngâm nước à? Cậu nhiều tiền thì cho tớ một ít, tớ còn nhớ ơn cậu. Xong rồi, xong rồi, một cô gái có vẻ rất thông minh, sao giờ lại làm một việc ngu xuẩn như thế, ý của ai hả? Mẹ chồng cậu? Hay là Hứa Bân?
Tính cách nóng như lửa của Mai Lạc cộng với dáng vẻ nhe nanh múa vuốt của cô thu hút sự chú ý của rất nhiều thực khách trong quán.
Hy Lôi vội vàng khuyên bạn ngồi xuống:
- Cậu nói nhỏ một chút, để ý hình tượng của mình chứ.
- Thế cậu nói xem, sao cậu lại làm cái chuyện ngu ngốc thế? - Mai Lạc ngồi xuống.
Hy Lôi nói:
- Có sao đâu, tớ cũng suy nghĩ rất lâu rồi, không thua được đâu, cho dù có thua thì mẹ anh ấy nói...
Chưa chờ Hy Lôi nói hết, Mai Lạc đã dùng ngón tay dí lên trái Hy Lôi:
- Sao mà cậu không chịu hiểu hả? Tớ không nói về vấn đề thị trường cổ phiếu lên hay xuống. Vấn đề là cậu đưa tiền cho mẹ chồng cậu, khi cậu muốn dùng, cậu có thể dễ dàng lấy về không? Còn nữa, vì sao không dùng tên cậu để mở tài khoản!
Hy Lôi vẫn tỏ ra rất ngốc nghếch:
- Không sao đâu, mặc dù mẹ anh ấy nhiều lúc rất đáng ghét, quan hệ với tớ cũng chả ra gì, nhưng dù sao cũng là tiền của tớ, bà lấy qua Hứa Bân nên khô
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
1865/5999
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
1865/5999
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ
Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt