Tiểu thuyết Phản Bội Hôn Nhân-full
Lượt xem : |
y như bị lột da hai lần, kết hôn hai lần.
Cô nhận xong liền thở dài, xoay người lại trừng mắt nhìn người đàn ông đang đứng sau lưng: “Đưa cho tôi con dấu của anh .”
“Không cần.” Người đàn ông này nói không chút suy nghĩ.
Phạm Ấu Hâm nhún vai nói: “Không sao, tôi tự mình đi khắc con dấu khác.”
Hạng Tĩnh Thần rất đắc ý: “Con dấu của anh có in chứng nhận giám sát, cái khác Hạng mỗ sẽ không thừa nhận.”
Phạm Ấu Hâm tức điên lên, cô chống hai tay lên eo: “Rốt cuộc anh muốn thế nào? Đàn ông ngoại tình đều vô lại như vậy, không nói đạo lý à?”
“Anh sẽ giải thích lỗi lầm này.” Ánh mắt anh kiên quyết.
Phạm Ấu Hâm cảm giác được ánh mắt “nồng nàn” của anh liền từ chối: “sai là sai, không có gì phải giải thích, Tôi muốn con dấu của anh.”
Hạng Tĩnh Thần nín thở nhìn vợ mình. Cảm ơn ông trời, anh chưa bao giờ biết cảm giác mất mà lại được đúng là tốt đẹp như vậy: “Đêm hôm đó xảy ra quá đột ngột làm anh trở tay không kịp, ngốc đến nổi đồng ý lời yêu cầu ly hôn của em. Nhưng hiện tại ông trời đồng ý cho anh thêm một cơ hội nữa. Tiểu Hâm, có nói gì đi nữa anh sẽ không buông tay đâu.”
Nếu trên tay có một thanh đao, Phạm Ấu Hâm sẽ không suy nghĩ mà đâm thẳng vào trái tim anh ta: “Cái gì mà quá đột ngột? Tôi không tin anh và cô ta chỉ qua lại với nhau trên những tin nhắn này. Không phải các người đã gặp mặt sao? Đồng thời cũng ăn bửa tối lãng mạn bên ánh nến rồi sao? Hay là anh cần tôi đem những lời đối thoại của hai người trong lúc đó ra để nhắc nhở anh? Tôi đồng ý ly hôn, anh nên cảm ơn người vợ này đã toàn thành mới đúng, mà không cần giải thích những lời vô vị này. Hạng Thần, tôi muốn con dấu.”
Câu sau cùng, Phạm Ấu Hâm dùng sức rống lên. Cô hoàn toàn không thể khống chế được, Phạm Tư Hâm đang xoa nhẹ sống lưng em gái mình đang kích động đến run rẩy.
“Chị suy nghĩ thế nào? Hạng phu nhân?”
Phạm Ấu Hâm nhìn ra ngoài cửa sổ, vụng trộm lau đi nước mắt trên khóe mắt cô.
“Tôi không phải đền số tiền lớn.”
“Thủ tục không hoàn trả tiền, dựa trên luật Dân Sự hai người vẫn còn là vợ chồng.”
“Tư, anh ta nói anh ta yêu em, anh ta xin em hãy tha thứ, chị có thấy như một trò đùa hay không? Rốt cuộc là anh ta điên hay là em điên rồi?”
Phạm Tư Hâm âm thầm thở dài: “Chị không thể trả lời được.”
Sau khi kết hôn với Hạng Tĩnh Hàng, Ấu Hâm thật hạnh phúc. Cho nên lúc đem tin tức ly hôn về nhà, mọi người trong nhà đều không ai tin, không thể chấp nhận được sự thay đổi này.
Phạm Tư Hâm khởi động xe, theo thói quen mở kênh radio lên. Cứ tưởng rằng âm nhạc có thể làm cho sự yên tĩnh trong xe tăng nhiệt độ lên một chút, không nghĩ tới bài hát vang lên càng làm người ta đau buồn hơn.
Sau khi anh xúc phạm anh giải thích cuối cùng tim đã chết lại bắt đầu rối loạn lên.
Tưởng là đã hiểu thật rõ khi anh gọi tên em là để quay lại.
Từng nghĩ ra sau này anh là của cô ấy nhưng hiện tại anh lại còn có thể có có em.
Hóa ra em không thể quên được cô ấy từng tồn tại trong thế giới của chúng ta.
Em không thể khôi phục lại hạnh phúc không thể đưa bản đồ tình yêu trở lại.
If you come back to me
Em có thể nhớ kỹ anh đã từng cho em những đau khổ
Có thể chấp nhận những ngón tay anh đụng chạm
Có thể cảm nhận được nhiệt độ trong lòng anh
If you come back to me
Từng bị anh phản bội làm sao em tin tưởng
Anh sẽ không để cho em khóc.
Không thể nào? Phạm Tư Hâm trừng mắt nghe âm nhạc đang vang lên trong xe, không thể tin được trên đời lại có bài hát gần đúng với tâm trạng như vậy. Cô khiếp sợ nhìn em gái đang ngồi bên cạnh, tiếp nhận ánh mắt đang oán hận của cô ấy.
“Bài hát dở.”
“Chị đồng ý.”
Nhưng sự thật, cô lại thích lời bài hát này, cô nhạy bén làm trái lại với lòng mình. Cô linh hoạt lái xe vào làn đường, mục tiêu là ngôi nhà ấm áp ngọt ngào kia.
If you come back to me.
Từng bị anh phản bội làm sao em tin tưởng
Anh sẽ không để cho em khóc.
Phạm Ấu Hâm hít sâu. Cô cố gắng tắt kênh radio đi, bên trong xe khôi phục lại sự yên tĩnh lần nữa.
Tất nhiên là dì cả không muốn cháu ngoại gái của mình sống một cách yên ổn. Ngày hôm sau, các cô con gái Phạm gia sắp xếp lại tất cả công việc, dự định lái xe đến suối nước nóng Dương Minh Sơn tắm suối nước nóng ăn rau dại, dì cả lại đến chơi vào lúc sáng sớm.
Mục đích đến chơi của bà lại làm cho các cô con gái Phạm gia trợn mắt há hốc mồm.
“Chị cả, ý chị là sẽ tìm cho Tiểu Ấu hôn sự khác à?” Mẹ Phạm ngạc nhiên hỏi.
Dì cả gật đầu chắc chắn: “Cái gì gọi là cái cũ không đi, cái mới không tới. Lần này chị nhất định sẽ giúp con bé tìm một người đàn ông tốt, để cho nó quên cái tên lòng lang dạ sói kia.”
Mẹ Phạm không thể không bái phục “dịch vụ” mai mối rất có hiệu quả của chị gái: “Nhưng mà em thấy Tiểu Ấu ly hôn chưa được một tuần lại đi tìm bạn trai mới, khó tránh khỏi bị người ta đàm tiếu.”
Dì cả cười nhạt: “Có gì mà không hay chứ? Sao em lại có ý nghĩ đó? Tương lai Tiểu Ấu là quan trọng nhất, em muốn nó sống cô đơn đến già hay sao?”
Con gái thứ hai Phạm gia lạnh giọng nói chen vào: “Tiểu Ấu còn có con và chị cả mà.”
Dì cả dùng ánh mắt sắc bén quét qua một vòng. Trong nhà họ Phạm chỉ có con gái thứ hai là khó tính nhất, cho tới bây giờ vẫn không cổ động việc thân cận của bà.
"Hả? Đợi đến khi các người lập gia đình xong đều bận rộn vất vả, không tự lo nổi mình, thì sao có thể để ý đến con bé được nữa?
“Chúng con sẽ không.”
“Khó nói lắm.”
Phậm Tư Hâm thật muốn giội một chậu nước lạnh lên người dì cả mà, trực tiếp làm cho Tiểu Ấu ly hôn không thành công, chỉ là chị em sinh đôi nhưng đêm qua cô cũng hiểu được, Tiểu Ấu sẽ cố gắng bổ sung thêm thủ tục ly hôn, không cần quấy rầy đến mẹ và chị cả nữa.
“Dì cả, dì không thể để cho Tiểu Ấu nghĩ ngơi một thời gian rồi hãy nói có được không?” Phạm Tư Hâm tức giận.
“Muốn rèn sắt phải rèn khi còn nóng. Còn con nữa? Khi nào thì đồng ý cùng dì sắp xếp đi gặp bạn trai đây?”
Phạm Tư Hâm lắc đầu không dám lên tiếng nữa. Dì cả ra đòn sát thủ đúng là biện pháp hay.
Phạm Ấu Hâm xoa xoa huyệt thái dương. Cả đêm qua cô không thể ngủ ngon, lúc này đầu cô đau như muốn nổ tung ra.
“Được, con đồng ý.”
“ Tiểu Ấu?” Cả nhà kêu lên sợ hãi.
Cô mệt mỏi nói với dì cả: “Tất cả đều do dì cả quyết định.”
Sau khi dì cả đạt được đồng ý của bên liên quan, lập tức vui vẻ rời khỏi Phạm gia.
Phạm Hâm lo lắng nhìn em gái: “Tiểu Ấu, em xác định sao?”
Phạm Ấu Hâm thở dài: “Chỉ cần để cho dì cả yên tĩnh một chút, cái gì em cũng đồng ý.”
Cả nhà đồng ý mà cười tươi.
“Xuất phát thôi.”
Mẹ Phạm ra lệnh một tiếng, cả nhà đều đi ra cửa. Hiển nhiên sáng sớm quấy rầy sự yên tĩnh của Phạm gia không chỉ có dì cả mà còn một người nữa.
Mẹ Phạm trừng mắt nhìn con rể “trước” đang đứng trước mặt.
“Mẹ, sớm.” Hạng Tĩnh Thần tháo kính râm xuống, lịch sự chào hỏi.
Mẹ Phạm thở dài. Bà luôn yêu thích đứa con rể này, đến khi Ấu Hâm đem tin tức ly hôn về nói cho bà biết. “Cậu có thể đổi cách xưng hô lại.”
Hạng Tĩnh Thần mỉm cười: “Mẹ, cái này khôn
Cô nhận xong liền thở dài, xoay người lại trừng mắt nhìn người đàn ông đang đứng sau lưng: “Đưa cho tôi con dấu của anh .”
“Không cần.” Người đàn ông này nói không chút suy nghĩ.
Phạm Ấu Hâm nhún vai nói: “Không sao, tôi tự mình đi khắc con dấu khác.”
Hạng Tĩnh Thần rất đắc ý: “Con dấu của anh có in chứng nhận giám sát, cái khác Hạng mỗ sẽ không thừa nhận.”
Phạm Ấu Hâm tức điên lên, cô chống hai tay lên eo: “Rốt cuộc anh muốn thế nào? Đàn ông ngoại tình đều vô lại như vậy, không nói đạo lý à?”
“Anh sẽ giải thích lỗi lầm này.” Ánh mắt anh kiên quyết.
Phạm Ấu Hâm cảm giác được ánh mắt “nồng nàn” của anh liền từ chối: “sai là sai, không có gì phải giải thích, Tôi muốn con dấu của anh.”
Hạng Tĩnh Thần nín thở nhìn vợ mình. Cảm ơn ông trời, anh chưa bao giờ biết cảm giác mất mà lại được đúng là tốt đẹp như vậy: “Đêm hôm đó xảy ra quá đột ngột làm anh trở tay không kịp, ngốc đến nổi đồng ý lời yêu cầu ly hôn của em. Nhưng hiện tại ông trời đồng ý cho anh thêm một cơ hội nữa. Tiểu Hâm, có nói gì đi nữa anh sẽ không buông tay đâu.”
Nếu trên tay có một thanh đao, Phạm Ấu Hâm sẽ không suy nghĩ mà đâm thẳng vào trái tim anh ta: “Cái gì mà quá đột ngột? Tôi không tin anh và cô ta chỉ qua lại với nhau trên những tin nhắn này. Không phải các người đã gặp mặt sao? Đồng thời cũng ăn bửa tối lãng mạn bên ánh nến rồi sao? Hay là anh cần tôi đem những lời đối thoại của hai người trong lúc đó ra để nhắc nhở anh? Tôi đồng ý ly hôn, anh nên cảm ơn người vợ này đã toàn thành mới đúng, mà không cần giải thích những lời vô vị này. Hạng Thần, tôi muốn con dấu.”
Câu sau cùng, Phạm Ấu Hâm dùng sức rống lên. Cô hoàn toàn không thể khống chế được, Phạm Tư Hâm đang xoa nhẹ sống lưng em gái mình đang kích động đến run rẩy.
“Chị suy nghĩ thế nào? Hạng phu nhân?”
Phạm Ấu Hâm nhìn ra ngoài cửa sổ, vụng trộm lau đi nước mắt trên khóe mắt cô.
“Tôi không phải đền số tiền lớn.”
“Thủ tục không hoàn trả tiền, dựa trên luật Dân Sự hai người vẫn còn là vợ chồng.”
“Tư, anh ta nói anh ta yêu em, anh ta xin em hãy tha thứ, chị có thấy như một trò đùa hay không? Rốt cuộc là anh ta điên hay là em điên rồi?”
Phạm Tư Hâm âm thầm thở dài: “Chị không thể trả lời được.”
Sau khi kết hôn với Hạng Tĩnh Hàng, Ấu Hâm thật hạnh phúc. Cho nên lúc đem tin tức ly hôn về nhà, mọi người trong nhà đều không ai tin, không thể chấp nhận được sự thay đổi này.
Phạm Tư Hâm khởi động xe, theo thói quen mở kênh radio lên. Cứ tưởng rằng âm nhạc có thể làm cho sự yên tĩnh trong xe tăng nhiệt độ lên một chút, không nghĩ tới bài hát vang lên càng làm người ta đau buồn hơn.
Sau khi anh xúc phạm anh giải thích cuối cùng tim đã chết lại bắt đầu rối loạn lên.
Tưởng là đã hiểu thật rõ khi anh gọi tên em là để quay lại.
Từng nghĩ ra sau này anh là của cô ấy nhưng hiện tại anh lại còn có thể có có em.
Hóa ra em không thể quên được cô ấy từng tồn tại trong thế giới của chúng ta.
Em không thể khôi phục lại hạnh phúc không thể đưa bản đồ tình yêu trở lại.
If you come back to me
Em có thể nhớ kỹ anh đã từng cho em những đau khổ
Có thể chấp nhận những ngón tay anh đụng chạm
Có thể cảm nhận được nhiệt độ trong lòng anh
If you come back to me
Từng bị anh phản bội làm sao em tin tưởng
Anh sẽ không để cho em khóc.
Không thể nào? Phạm Tư Hâm trừng mắt nghe âm nhạc đang vang lên trong xe, không thể tin được trên đời lại có bài hát gần đúng với tâm trạng như vậy. Cô khiếp sợ nhìn em gái đang ngồi bên cạnh, tiếp nhận ánh mắt đang oán hận của cô ấy.
“Bài hát dở.”
“Chị đồng ý.”
Nhưng sự thật, cô lại thích lời bài hát này, cô nhạy bén làm trái lại với lòng mình. Cô linh hoạt lái xe vào làn đường, mục tiêu là ngôi nhà ấm áp ngọt ngào kia.
If you come back to me.
Từng bị anh phản bội làm sao em tin tưởng
Anh sẽ không để cho em khóc.
Phạm Ấu Hâm hít sâu. Cô cố gắng tắt kênh radio đi, bên trong xe khôi phục lại sự yên tĩnh lần nữa.
Tất nhiên là dì cả không muốn cháu ngoại gái của mình sống một cách yên ổn. Ngày hôm sau, các cô con gái Phạm gia sắp xếp lại tất cả công việc, dự định lái xe đến suối nước nóng Dương Minh Sơn tắm suối nước nóng ăn rau dại, dì cả lại đến chơi vào lúc sáng sớm.
Mục đích đến chơi của bà lại làm cho các cô con gái Phạm gia trợn mắt há hốc mồm.
“Chị cả, ý chị là sẽ tìm cho Tiểu Ấu hôn sự khác à?” Mẹ Phạm ngạc nhiên hỏi.
Dì cả gật đầu chắc chắn: “Cái gì gọi là cái cũ không đi, cái mới không tới. Lần này chị nhất định sẽ giúp con bé tìm một người đàn ông tốt, để cho nó quên cái tên lòng lang dạ sói kia.”
Mẹ Phạm không thể không bái phục “dịch vụ” mai mối rất có hiệu quả của chị gái: “Nhưng mà em thấy Tiểu Ấu ly hôn chưa được một tuần lại đi tìm bạn trai mới, khó tránh khỏi bị người ta đàm tiếu.”
Dì cả cười nhạt: “Có gì mà không hay chứ? Sao em lại có ý nghĩ đó? Tương lai Tiểu Ấu là quan trọng nhất, em muốn nó sống cô đơn đến già hay sao?”
Con gái thứ hai Phạm gia lạnh giọng nói chen vào: “Tiểu Ấu còn có con và chị cả mà.”
Dì cả dùng ánh mắt sắc bén quét qua một vòng. Trong nhà họ Phạm chỉ có con gái thứ hai là khó tính nhất, cho tới bây giờ vẫn không cổ động việc thân cận của bà.
"Hả? Đợi đến khi các người lập gia đình xong đều bận rộn vất vả, không tự lo nổi mình, thì sao có thể để ý đến con bé được nữa?
“Chúng con sẽ không.”
“Khó nói lắm.”
Phậm Tư Hâm thật muốn giội một chậu nước lạnh lên người dì cả mà, trực tiếp làm cho Tiểu Ấu ly hôn không thành công, chỉ là chị em sinh đôi nhưng đêm qua cô cũng hiểu được, Tiểu Ấu sẽ cố gắng bổ sung thêm thủ tục ly hôn, không cần quấy rầy đến mẹ và chị cả nữa.
“Dì cả, dì không thể để cho Tiểu Ấu nghĩ ngơi một thời gian rồi hãy nói có được không?” Phạm Tư Hâm tức giận.
“Muốn rèn sắt phải rèn khi còn nóng. Còn con nữa? Khi nào thì đồng ý cùng dì sắp xếp đi gặp bạn trai đây?”
Phạm Tư Hâm lắc đầu không dám lên tiếng nữa. Dì cả ra đòn sát thủ đúng là biện pháp hay.
Phạm Ấu Hâm xoa xoa huyệt thái dương. Cả đêm qua cô không thể ngủ ngon, lúc này đầu cô đau như muốn nổ tung ra.
“Được, con đồng ý.”
“ Tiểu Ấu?” Cả nhà kêu lên sợ hãi.
Cô mệt mỏi nói với dì cả: “Tất cả đều do dì cả quyết định.”
Sau khi dì cả đạt được đồng ý của bên liên quan, lập tức vui vẻ rời khỏi Phạm gia.
Phạm Hâm lo lắng nhìn em gái: “Tiểu Ấu, em xác định sao?”
Phạm Ấu Hâm thở dài: “Chỉ cần để cho dì cả yên tĩnh một chút, cái gì em cũng đồng ý.”
Cả nhà đồng ý mà cười tươi.
“Xuất phát thôi.”
Mẹ Phạm ra lệnh một tiếng, cả nhà đều đi ra cửa. Hiển nhiên sáng sớm quấy rầy sự yên tĩnh của Phạm gia không chỉ có dì cả mà còn một người nữa.
Mẹ Phạm trừng mắt nhìn con rể “trước” đang đứng trước mặt.
“Mẹ, sớm.” Hạng Tĩnh Thần tháo kính râm xuống, lịch sự chào hỏi.
Mẹ Phạm thở dài. Bà luôn yêu thích đứa con rể này, đến khi Ấu Hâm đem tin tức ly hôn về nói cho bà biết. “Cậu có thể đổi cách xưng hô lại.”
Hạng Tĩnh Thần mỉm cười: “Mẹ, cái này khôn
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
2593/3429
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
2593/3429
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ
Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt