Tiểu thuyết Ông Xã Không Thể Cưng Chiều-full
Lượt xem : |
>
“Anh đã nói anh là cọp còn em là mèo, em làm sao có thể thắng. . . .” Cô tin anh không thể nào cắn cô thật, nhưng cặp mắt anh híp lại nhìn cô chằm chằm, không giận mà uy khiếp người, khiến cho cô như bị điểm huyệt trụ trong nháy mắt không thể động đậy.
“Mèo ngốc, không có tự tin đương nhiên sẽ không chiến mà bại, ngoan! Hãy mạnh dạn lấy thực lực của em ra liều mạng so cao thấp với anh.” Anh dụ dỗ, anh biết cô cuồng dã hấp dẫn, ngang bướng khác biệt hoàn toàn so với vẻ ngoài, luôn làm anh vui mừng.
Thượng Quan Phiên Phiên cắn cắn môi dưới lộ vẻ khó xử, cô thật sự không hiểu liều mạng so cao thấp với anh như thế nào, thật ra là muốn cô cô há mồm cắn anh? “Em sẽ không!”
Rõ ràng có khả năng tiềm tàng là ép điên bất cứ người đàn ông nào, lại chần chừ không biết vận dụng như thế nào, mèo con vừa kiều mị lại ngây thơ này đúng là cực phẩm nha! Thượng Quan Thác Dương bất giác cười khẽ, cúi người khẽ liếm đôi môi đỏ mọng mềm non ngon miệng, ác ý dẫn dụ cô mở ra khát vọng.
Đầu lưỡi anh phác họa tỉ mỉ bờ môi cô, chọc cô ngứa ngáy khó nhịn, ngọn lửa khát vọng thân thiết làm chuyện xấu tìm kiếm thỏa mãn, cái miệng nhỏ nhắn giống như đường hé mở, không tiếng động mời anh dò hỏi, nhưng anh vẫn kiên trì ở lại trên môi trơn bóng của cô cố ý gãi gãi.
Anh là người rất giỏi trong việc nhẫn nhịn cảm xúc chính mình, đợi đến khi cô rốt cuộc kìm lòng không đậu, đưa cái lưỡi thơm tho ra muốn cùng anh dây dưa, anh lại chỉ nhẹ nhàng chơi đùa với mềm mại của cô, ngay sau đó lại dời đi mục tiêu đi xuống.
Thượng Quan Phiên Phiên như kháng nghị ưm một tiếng, khi đôi môi nóng bỏng của anh dán lên cổ cô, hô hấp nóng rực phun tỉ mỉ lên da thịt cô, cô không khỏi nhẹ nhàng phát ra ngâm nga.
Anh thuận thế để cô nằm lên ghế sa lon, bàn tay nhân cơ hội chạy vào áo sơ mi rộng lớn, chậm chạp chạy dọc theo thắt lưng cô rồi hướng lên trên, không nhịn được mong đợi, vòng eo mảnh mai theo bản năng đung đưa, thúc giục anh nổi lên ý xấu trêu đùa.
Bàn tay chậm chạp di chuyển tới tuyết phong phía dưới chợt dừng lại, anh từ từ ngồi dậy thưởng thức cô vừa hưởng thụ vừa mang vẻ mặt trống không.
Đến giữa ranh giới ý loạn tình mê, đôi mắt đẹp sương mù vô tội , “Anh bắt nạt em. . . .”
“Anh nào có?” Cô đáng thương tố cáo khiến anh nở nụ cười vui vẻ, không biết anh hành động như vậy có bị coi là ngược đãi mèo? “Thật sao! Nếu em không thích, vậy anh liền dừng lại.” Anh nói được làm được, bàn tay lập tức rút ra khỏi áo cô.
“Anh cố ý!” Đôi môi đỏ mọng của cô không thuận theo nũng nịu.
“Em lúc thì nói anh bắt nạt em, lúc thì nói anh cố ý, em cũng không nghĩ tới hôm nay ai là người bắt đầu? Nếu không phải em trêu chọc mầm tai họa trước, anh cũng sẽ không như bị nghiện không cách nào tự kiềm chế.” Anh cúi đầu cọ xát chóp mũi xinh xắn của cô, “Anh càng ngày càng tà ác tất cả đều do em làm hại!”
Lời lên án này giống như rót mật vào trong lòng Thượng Quan Phiên Phiên, hương vị nồng nàn không hòa tan khiến cô say mê, cong cong khóe miệng cười ngọt ngào.
Bọn họ rõ ràng đang trầm luân trong vực sâu tội ác, cô lại cảm giác mình hạnh phúc như đang ở trên thiên đường.
“Làm sao bây giờ! Cô dường như ngay cả chút đạo đức cuối cũng cũng không giữ lại được rồi, cô không cứu, cô hoàn toàn không tự cứu vớt mình. . .
Nâng bàn ta nhỏ bé mềm mại như không xương ôm lấy toàn bộ đầu vai anh, cô chủ động đưa môi thơm lên, trút xuống tất cả nhiệt tình, không quan tâm một giây kế tiếp có thể hoàn toàn vạn kiếp bất phục, cô lôi kéo bàn tay anh lần nữa dò vào vạt áo cô, một giây cũng không uổng phí trực tiếp leo lên đỉnh núi mềm mại.
Nhìn như quyến rũ đơn giản nhưng cũng đã tiêu hết một lượng dũng khí lớn của cô, khuôn mặt cô đỏ bừng, lúc này không biết làm thế nào cho phải, cugnx may Thượng Quan Thác Dương vui mừng phát hiện mèo con to gan của anh cư nhiên lại không mặc áo lót, anh không thể chờ đợi thêm được nữa lập tức giành lại thế chủ động.
Anh kéo chiếc áo cản trở của cô lên, lòng bàn tay to lớn không chút khách khí đè ép bầu ngực mềm mại, tham lam ngắm nhìn không thể tưởng tượng được lại co dãn mềm mại như vậy. “Em thật đẹp. . . .”
Tay cô vô lực đặt trên đầu vai anh, cô xấu hổ không dám mở mắt, “Không nên nhìn em như vậy. . . .”
“Em cũng không nhìn anh, sao biết anh đang nhìn em?” Giọng nói khàn khàn vô cùng hấp dẫn, mị hoặc giống như là quỷ sa tăng tuyên bố sẽ tới.
Giống như ma quỷ nguyền rủa lại giống như giọng nói ra lệnh, uy lực không thể tưởng tượng nổi, cô không tự hcur ngoan ngoãn mở hai mắt ra, chống lại con ngươi muốn dọa khiếp lòng người.
Bắt được một giây này, dục vọng tràn ngập hai trong mắt càng trở nên cuồng vọng hơn nhìn chăm chú, đói khát không chút nào che giấu khiến cả ngừoi cô nóng lên, theo bản năng cô đưa cái lưỡi trăng mịm ra làm dịu đi đôi môi khô khốc, ngọn lửa trong mắt anh tựa hồ tùy lúc đều có thể đem cô đốt cháy.
Động tác nhỏ vô tâm của cô lại là cái cớ cho quỷ sa tăng gây ra sóng to gió lớn, anh chiếm lấy cánh môi mềm mại của cô điên cuồn bú liếm, tràn đầy sức lực phảng phất như muốn cướp lấy toàn bộ hô hấp của cô.
Ngọn lửa muốn quấy rối linh hồn cô điên cuồng tàn sát, đôi môi cô yêu kiều thở dốc, huyết mạch ở cổ nhảy lên, chứa đựng bờ ngực mênh mang, . . . tất cả anh đều không bỏ sót.
Cô cảm giác mình sắp tan chảy, khi đầu lưỡi anh bắt đầu đùa bỡn trên nụ hoa cô, cô không kịp rụt rè, quên mình rên rỉ vui vẻ.
Đầu lưỡi anh càng thêm mãnh liệt, giống như người khách đang rất đói rốt cuộc có được một cơ hội ăn no nê, miệng không ngừng thưởng thức nhựa hương trầm (Vú), anh lấy một cái tay gạt đi chiếc quần dài của cô, ngón cái cách một lớp lace thật mỏng vuốt ve hoa hạch, ngón giữa òn có lúc vô ý đưa đẩy ép chất lỏng chảy ra từ bối thịt dưới chiếc quần lace.
Kéo chiếc quần lót máu đen dính chất lỏng màu sáng trong ra, ngón tay dài di theo ướt át chen vào hoa động nhỏ hẹp của cô, cô khẽ kêu một tiếng, nhụy tâm còn cuồn cuộn chảy ra mật hoa, khoái ý cực đại cơ hồ nhảy lên đến đỉnh.
“Mèo con nhạy cảm!” Anh miem cười, mê luyến thật sâu nhạy cảm của cô, anh tăng nhanh tốc độ ngón tay móc lấy, thở gấp gáp như có như không thở ra, ái dịch chiêm chiếp, âm thanh đỏ mặt trong cả căn phòng khiến người say mê.
Khi anh đang chuẩn bị giải phóng nhiệt thiết giữa hai chân thì điện thoại vang lên phá hỏng không khí, không có ý định để ý tới chuông cửa phá hoại việc tốt của người khác.
“Có người tới. . . .” Tiếng chuông cửa vang không ngừng, Thượng Quan Phiên Phiên không cách nào mắt điếc tai ngơ.
“Bất kể ai, làm như không có ai ở nhà.” Anh cúi đầu hôn cô, cô lại không cách nào chuyên tâm.
“Đừng như vậy, đi xem là ai trước đã được không?” Cô cũng muốn tiếp tục làm tiếp, nhưng tiếng chuông cửa vang lên rất mau.
Thượng Quan Thác Dương nổi giận cặp mắt như muốn tóe lửa quét về phía điện thoại cạnh cửa, anh cúi người nặng nề hôn cô một cái, mới mang bộ dạng anh cả không tình nguyện đi về phía điện thoại.
“Là Hi cùng Tiểu Yên.” Đôi vợ chồng này ăn no quá sinh rảnh rỗi, không có việc gì chạy tới nhà họ làm gì?
Thượng Quan Phiên Phiên hít một hơi, cầm lấy quần lót chạy về phía cầu thang, “Anh cứ mở cửa trước, một lát nữa em xuống.”
Thượng Quan Thác Dương nhìn bóng lưng cô vội vàng bỏ chạy, bất giác bất đắc dĩ thở dài, bọn họ càng lúc càng giống tình cảm vụng trộm rồi.
Mở c
“Mèo ngốc, không có tự tin đương nhiên sẽ không chiến mà bại, ngoan! Hãy mạnh dạn lấy thực lực của em ra liều mạng so cao thấp với anh.” Anh dụ dỗ, anh biết cô cuồng dã hấp dẫn, ngang bướng khác biệt hoàn toàn so với vẻ ngoài, luôn làm anh vui mừng.
Thượng Quan Phiên Phiên cắn cắn môi dưới lộ vẻ khó xử, cô thật sự không hiểu liều mạng so cao thấp với anh như thế nào, thật ra là muốn cô cô há mồm cắn anh? “Em sẽ không!”
Rõ ràng có khả năng tiềm tàng là ép điên bất cứ người đàn ông nào, lại chần chừ không biết vận dụng như thế nào, mèo con vừa kiều mị lại ngây thơ này đúng là cực phẩm nha! Thượng Quan Thác Dương bất giác cười khẽ, cúi người khẽ liếm đôi môi đỏ mọng mềm non ngon miệng, ác ý dẫn dụ cô mở ra khát vọng.
Đầu lưỡi anh phác họa tỉ mỉ bờ môi cô, chọc cô ngứa ngáy khó nhịn, ngọn lửa khát vọng thân thiết làm chuyện xấu tìm kiếm thỏa mãn, cái miệng nhỏ nhắn giống như đường hé mở, không tiếng động mời anh dò hỏi, nhưng anh vẫn kiên trì ở lại trên môi trơn bóng của cô cố ý gãi gãi.
Anh là người rất giỏi trong việc nhẫn nhịn cảm xúc chính mình, đợi đến khi cô rốt cuộc kìm lòng không đậu, đưa cái lưỡi thơm tho ra muốn cùng anh dây dưa, anh lại chỉ nhẹ nhàng chơi đùa với mềm mại của cô, ngay sau đó lại dời đi mục tiêu đi xuống.
Thượng Quan Phiên Phiên như kháng nghị ưm một tiếng, khi đôi môi nóng bỏng của anh dán lên cổ cô, hô hấp nóng rực phun tỉ mỉ lên da thịt cô, cô không khỏi nhẹ nhàng phát ra ngâm nga.
Anh thuận thế để cô nằm lên ghế sa lon, bàn tay nhân cơ hội chạy vào áo sơ mi rộng lớn, chậm chạp chạy dọc theo thắt lưng cô rồi hướng lên trên, không nhịn được mong đợi, vòng eo mảnh mai theo bản năng đung đưa, thúc giục anh nổi lên ý xấu trêu đùa.
Bàn tay chậm chạp di chuyển tới tuyết phong phía dưới chợt dừng lại, anh từ từ ngồi dậy thưởng thức cô vừa hưởng thụ vừa mang vẻ mặt trống không.
Đến giữa ranh giới ý loạn tình mê, đôi mắt đẹp sương mù vô tội , “Anh bắt nạt em. . . .”
“Anh nào có?” Cô đáng thương tố cáo khiến anh nở nụ cười vui vẻ, không biết anh hành động như vậy có bị coi là ngược đãi mèo? “Thật sao! Nếu em không thích, vậy anh liền dừng lại.” Anh nói được làm được, bàn tay lập tức rút ra khỏi áo cô.
“Anh cố ý!” Đôi môi đỏ mọng của cô không thuận theo nũng nịu.
“Em lúc thì nói anh bắt nạt em, lúc thì nói anh cố ý, em cũng không nghĩ tới hôm nay ai là người bắt đầu? Nếu không phải em trêu chọc mầm tai họa trước, anh cũng sẽ không như bị nghiện không cách nào tự kiềm chế.” Anh cúi đầu cọ xát chóp mũi xinh xắn của cô, “Anh càng ngày càng tà ác tất cả đều do em làm hại!”
Lời lên án này giống như rót mật vào trong lòng Thượng Quan Phiên Phiên, hương vị nồng nàn không hòa tan khiến cô say mê, cong cong khóe miệng cười ngọt ngào.
Bọn họ rõ ràng đang trầm luân trong vực sâu tội ác, cô lại cảm giác mình hạnh phúc như đang ở trên thiên đường.
“Làm sao bây giờ! Cô dường như ngay cả chút đạo đức cuối cũng cũng không giữ lại được rồi, cô không cứu, cô hoàn toàn không tự cứu vớt mình. . .
Nâng bàn ta nhỏ bé mềm mại như không xương ôm lấy toàn bộ đầu vai anh, cô chủ động đưa môi thơm lên, trút xuống tất cả nhiệt tình, không quan tâm một giây kế tiếp có thể hoàn toàn vạn kiếp bất phục, cô lôi kéo bàn tay anh lần nữa dò vào vạt áo cô, một giây cũng không uổng phí trực tiếp leo lên đỉnh núi mềm mại.
Nhìn như quyến rũ đơn giản nhưng cũng đã tiêu hết một lượng dũng khí lớn của cô, khuôn mặt cô đỏ bừng, lúc này không biết làm thế nào cho phải, cugnx may Thượng Quan Thác Dương vui mừng phát hiện mèo con to gan của anh cư nhiên lại không mặc áo lót, anh không thể chờ đợi thêm được nữa lập tức giành lại thế chủ động.
Anh kéo chiếc áo cản trở của cô lên, lòng bàn tay to lớn không chút khách khí đè ép bầu ngực mềm mại, tham lam ngắm nhìn không thể tưởng tượng được lại co dãn mềm mại như vậy. “Em thật đẹp. . . .”
Tay cô vô lực đặt trên đầu vai anh, cô xấu hổ không dám mở mắt, “Không nên nhìn em như vậy. . . .”
“Em cũng không nhìn anh, sao biết anh đang nhìn em?” Giọng nói khàn khàn vô cùng hấp dẫn, mị hoặc giống như là quỷ sa tăng tuyên bố sẽ tới.
Giống như ma quỷ nguyền rủa lại giống như giọng nói ra lệnh, uy lực không thể tưởng tượng nổi, cô không tự hcur ngoan ngoãn mở hai mắt ra, chống lại con ngươi muốn dọa khiếp lòng người.
Bắt được một giây này, dục vọng tràn ngập hai trong mắt càng trở nên cuồng vọng hơn nhìn chăm chú, đói khát không chút nào che giấu khiến cả ngừoi cô nóng lên, theo bản năng cô đưa cái lưỡi trăng mịm ra làm dịu đi đôi môi khô khốc, ngọn lửa trong mắt anh tựa hồ tùy lúc đều có thể đem cô đốt cháy.
Động tác nhỏ vô tâm của cô lại là cái cớ cho quỷ sa tăng gây ra sóng to gió lớn, anh chiếm lấy cánh môi mềm mại của cô điên cuồn bú liếm, tràn đầy sức lực phảng phất như muốn cướp lấy toàn bộ hô hấp của cô.
Ngọn lửa muốn quấy rối linh hồn cô điên cuồng tàn sát, đôi môi cô yêu kiều thở dốc, huyết mạch ở cổ nhảy lên, chứa đựng bờ ngực mênh mang, . . . tất cả anh đều không bỏ sót.
Cô cảm giác mình sắp tan chảy, khi đầu lưỡi anh bắt đầu đùa bỡn trên nụ hoa cô, cô không kịp rụt rè, quên mình rên rỉ vui vẻ.
Đầu lưỡi anh càng thêm mãnh liệt, giống như người khách đang rất đói rốt cuộc có được một cơ hội ăn no nê, miệng không ngừng thưởng thức nhựa hương trầm (Vú), anh lấy một cái tay gạt đi chiếc quần dài của cô, ngón cái cách một lớp lace thật mỏng vuốt ve hoa hạch, ngón giữa òn có lúc vô ý đưa đẩy ép chất lỏng chảy ra từ bối thịt dưới chiếc quần lace.
Kéo chiếc quần lót máu đen dính chất lỏng màu sáng trong ra, ngón tay dài di theo ướt át chen vào hoa động nhỏ hẹp của cô, cô khẽ kêu một tiếng, nhụy tâm còn cuồn cuộn chảy ra mật hoa, khoái ý cực đại cơ hồ nhảy lên đến đỉnh.
“Mèo con nhạy cảm!” Anh miem cười, mê luyến thật sâu nhạy cảm của cô, anh tăng nhanh tốc độ ngón tay móc lấy, thở gấp gáp như có như không thở ra, ái dịch chiêm chiếp, âm thanh đỏ mặt trong cả căn phòng khiến người say mê.
Khi anh đang chuẩn bị giải phóng nhiệt thiết giữa hai chân thì điện thoại vang lên phá hỏng không khí, không có ý định để ý tới chuông cửa phá hoại việc tốt của người khác.
“Có người tới. . . .” Tiếng chuông cửa vang không ngừng, Thượng Quan Phiên Phiên không cách nào mắt điếc tai ngơ.
“Bất kể ai, làm như không có ai ở nhà.” Anh cúi đầu hôn cô, cô lại không cách nào chuyên tâm.
“Đừng như vậy, đi xem là ai trước đã được không?” Cô cũng muốn tiếp tục làm tiếp, nhưng tiếng chuông cửa vang lên rất mau.
Thượng Quan Thác Dương nổi giận cặp mắt như muốn tóe lửa quét về phía điện thoại cạnh cửa, anh cúi người nặng nề hôn cô một cái, mới mang bộ dạng anh cả không tình nguyện đi về phía điện thoại.
“Là Hi cùng Tiểu Yên.” Đôi vợ chồng này ăn no quá sinh rảnh rỗi, không có việc gì chạy tới nhà họ làm gì?
Thượng Quan Phiên Phiên hít một hơi, cầm lấy quần lót chạy về phía cầu thang, “Anh cứ mở cửa trước, một lát nữa em xuống.”
Thượng Quan Thác Dương nhìn bóng lưng cô vội vàng bỏ chạy, bất giác bất đắc dĩ thở dài, bọn họ càng lúc càng giống tình cảm vụng trộm rồi.
Mở c
Bài viết liên quan!