watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Ông Xã Diễn Kịch Quá Giỏi-full

Lượt xem :
là mấy ngày nay chuẩn bị chuyện kết hôn, nhất thời anh quên mất.

“Như vậy à, vậy thì tốt. Đúng rồi, những thứ này là hành lý của em sao? Tôi giúp em đem ra xe trước nhé?” Hai nhà cha mẹ đều đồng ý, thủ tục kết hôn cũng làm xong, tạm thời không có ý định đãi tiệc. Kế tiếp chính là anh muốn đưa Lăng Lỵ tới chỗ ở của anh. Bọn họ đã sớm thương lượng xong những thứ này, cho nên khi thấy Lăng Lỵ kéo theo rương hành lý thì cho rằng cô chuẩn bị dọn nhà.

“Không phải, hôm nay tôi có cảnh quay thử. Đây là đồ tôi phải mang theo, quần áo, đồ trang điểm, … không phải hành lý.” Lăng Lỵ lắc đầu, chỉ chỉ rương hành lý ở dưới đất.

“Vậy hành lý em muốn đưa đến nhà tôi đâu?” Không phải là em nói cái bao vải nhỏ cô đang mang trên lưng chứ? Nhỏ như vậy cùng lắm cũng chỉ có thể đựng đồ súc miệng bàn chãi đánh răng thôi, không phải sao? Doãn Quang Huy nghi ngờ nhìn về phía của cô.

“Hành lý… À… Cái đó, sau khi quay thử xong, tôi sẽ trở về thu dọn.” Bị Doãn Quang Huy hỏi đến như vậy, Lăng Lỵ tránh né ánh mắt của anh, nói quanh co.

Không biết vì sao cô lại tránh né, khiến Doãn Quang Huy khó hiểu.

“Khi nào quay thử xong? Tôi trở về với em.” Gần đây công ty không bận rộn, buổi chiều rảnh rỗi muốn về sớm không phải là chuyện khó.

Không cần, thời gian quay thử không chính xác, tôi không có cách nào xác định được, tự tôi có thể trở về một mình thu dọn được mà.” Lăng Lỵ vội vàng khoát tay, giọng nói nghe ra có vẻ ngập ngừng bổi rối.

“Lăng Lỵ, em cảm thấy, sau khi tôi nhìn thấy bộ dạng mất khống chế của cha em, tôi còn có thể yên tâm để cho em về nhà một mình thu dọn đồ đạc sao?” Doãn Quang Huy chau mày, khoanh tay trước ngực liếc nhìn cô.

“… Đừng nói như vậy. Gần đây tâm tình của cha tôi không tệ lắm, giống như lần trước anh đến nhà tôi bạn chuyện hôn sự đó, không phải là ông ấy cũng trò chuyện vui vẻ với anh lắm sao?” Hơn nữa, mấy hôm nay cô vẫn ở trong nhà như cũ mà.

Vui vẻ? Doãn Quang Huy nheo mắt, không cho cách lý giải của Lăng Lỵ là đúng. Căn bản là anh không nghĩ sẽ nói cho Lăng Lỵ biết thái độ của cha cô như thế nào khi anh bàn bạc chuyện hôn sự của hai người. Khi cô ở phòng bếp cắt trái cây, cha cô đã dùng sắc mặt khó chịu nhất khiến nhiều người không vui, đòi tiền thù lao, giống như là mua bán hàng hóa, hơn là bàn bạc chuyện hôn sự của con gái mình.

Băn khoăn ban đầu của Lăng Lỵ là đúng. Quả thật cô không thể tìm một đối tượng có sự nghiệp để kết hôn.

Cha của cô lòng tham không đáy, đã bị cờ bạc mê hoặc tâm trí. Nếu không phải anh đã sớm chuẩn bị vẹn toàn, cầm một cuốn sổ ngân hàng với số tiền tiết kiệm khó coi cho cha Lăng xem, tuyệt đối cha Lăng không chỉ thu được ba mươi sáu vạn tiền thù lao mà thôi… Doãn Quang Huy không thể không dùng chữ ‘khinh thường’ đề hình dung cảm nghĩ của anh về cha của Lăng Lỵ.

“Lăng Lỵ, rốt cuộc là em đang trốn tránh cái gì? Chuyển về ở chung với tôi không phải là chuyện chúng ta đã bàn bạc ngay từ đầu sao? Em có khó khăn gì không ngại nói ra thử xem, chúng ta cùng nhau thảo luận.” LÀ vì cô cảm thấy trai đơn gái chiếc cùng nhau ở chung một chỗ không tiện chứ gì? Doãn Quang Huy không nghĩ ra lý do nào khác.

“Không phải, tôi không có khó khăn, cũng không phải trốn tránh…” Lăng Lỵ đang nói nửa chừng thì đột nhiên ngừng lại. không đúng! Đúng là cô đang trốn tránh, nhưng nếu Doãn Quang Huy đã thẳng thắn như vậy, thì cô cũng dứt khoát nói rõ. “Tôi thấy chuyện này quả thật hấp tấp, không được thỏa đáng cho lắm.”

“Tại sao? Không thỏa đáng chỗ nào?” Chẳng lẽ ở chung với anh so với ở chung với cha của cô là không ổn hay sao? Bất luận nói thế nào đi nữa, anh sẽ không vui được ki thấy Lăng Lỵ lại ở cùng chung chỗ với người cha như quả bom hẹn giờ kia.

Lăng Lỵ không trả lời bằng câu hỏi của Doãn Quang Huy.

“Doãn Quang HUy… có lẽ tôi nên ở khách sạn trước một thời gian. Sau đó sẽ tìm một phòng trọ nhỏ…”

“Đừng bày ra nhiều trò nữa Lăng Lỵ. em ở một mình một ngày nào đó cha của em uống say, chẳng lẽ không tìm đến phá em sao? Chỗ tôi ở là một tòa cao ốc, ít ra cũng có nhân viên bảo vê, nói thế nào cũng là an toàn hơn. Rốt cuộc là em đang do dự cái gì?” Cô không hiểu được cách tự bảo vệ mình như vậy khiến một người lúc nào cũng ôn hòa như Doãn Quang Huy có chút nổi khùng.

Đã nhiều ngày rồi, anh không có lúc nào là không lo lắng cho cô. Lo lắng cô cãi nhau với cha, lo lắng cô bị cha đánh bị thương, lo lắng cô bị cha đòi tiền.

Khi cô không ở trong phạm vi tầm mắt của anh, anh lo lắng; khi không nghe được giọng nói của cô, anh cũng lo lắng. lo lắng đến nỗi anh phải tìm những trang web đấu giá có ảnh chụp của Lăng Lỵ, tìm những quyển tạp chí cô từng chụp qua. Dường như chỉ cần nhìn những hình chụp này thì người trong hình sẽ mở miệng nói với anh… cô không có chuyện gì, cô tốt lắm.

“Tôi do dự bởi vì… Bởi vì… Hôn nhân của chúng ta chỉ là giả. Hôn thú cũng chỉ là tờ giấy mỏng. nhưng cùng nhau chung sống, Lý Chấn… anh ấy thật sự có thể tiếp nhận chúng ta sống chung hay sao? Dù là không chung phòng, nhưng cũng là chung mái nhà… Tôi…” Cái loại cảm giác trái đạo đức đoạt người yêu của người khác thật là khó chịu.

Vòng vo một hồi, thì ra là Lăng lỴ ngại chuyện anh có “người tình”.

Kỳ quái, vì soa cô lại không suy nghĩ kỹ càng về vấn đề an toàn của mình khi ở chung với một người đàn ông? Hay là cô cảm thấy anh thích đàn ông, cho nên hoàn toàn không để tâm về vấn đề này?

Bất luận thế nào đi nữa, bây giờ Doãn Quang Huy đã tin tưởng, lúc trước Lăng Lỵ phải cố gắng thu hết dũng khí mới dám hỏi anh kết hôn với cô. Nói cho cùng, cô là người không muốn gây chuyện phiền phức cho người khác, tất cả mọi chuyện đều ôm hết vào người, ôm nhiều đến nỗi quên cả chính mình.

“Lăng Lỵ, tôi thật không biết nên nói em như thế nào nữa. tôi hiểu được em lúc nào cxung suy nghĩ cho người khác. Nhưng trước khi suy nghĩ cho người khác, em có thể nghĩ cho mình một chút có được không? Ngày đó ở nhà em, Lý Chấn cũng đã nhìn thấy tình cảnh của em, cậu ấy sẽ thông cảm mà.” Doãn Quang Huy thở dài một cái.

“Không thể nói như thế. Có lẽ Ly Chấn tin tưởng anh nên không tỏ ra nhiều bất mãn. Nhưng không có nghĩa là tâm tình và cảm giác của anh ấy có thể bị xem nhẹ. Nếu tôi và anh ở chung với nhau khiến anh ấy không được thoải mái, chúng ta không thể ép anh ấy phải chấp nhận.”

Lăng Ly nói hết sức nghiêm túc, Doãn Quang Huy cũng thấy rất hợp lý.

“Lăng Ly, em tin tôi đi. Sự tình thật không giống như em nghĩ. Hơn nữa, nếu chúng ta không ở chung, một ngày nào đó, cha mẹ tôi tới thăm thì phải làm sao đây? Nhìn một cái cũng đủ biết trong nhà không có đàn bà. Vậy thì em hãy chuyển đồ qua đi, tôi sẽ bày biện giống như có đàn bà đang ở. Khi nào cha mẹ tôi tới, thì em chạy qua, làm như vẫn sống chung với tôi, có được không?” Nếu như cô vẫn cố chấp, Doãn Quang Huy đành phải thay đổi phương pháp thuyết phục cô.

Được rồi, chuyện như vậy quả thật rất ngớ ngẩn… cô lại gây ra phiền phức cho Doãn Quang Huy rồi, Lăng Lỵ nghiêng đầu suy nghĩ một chút.

Hiệp nghị ban đầu của bọn họ thành lập là cô phải giúp anh giải quyết chuyện người nhà ép hôn. Bây giờ cô chỉ hỗ trợ được một nửa, lại còn khiến cha mẹ của Doãn Quang Huy nghi ngờ. tuyệt đối không thể được.

“Được rồi, vậy thì tôi sẽ mau thu dọn hành lý.” Trải qua một hồi suy ngẫm, rốt cuộc Lăng Lỵ cũng thỏa hiệp.

“Hôm nay, khi nào em quay thử xong thì gọi điện thoại cho tôi. Chúng ta cùng nhau về nhà của em khiêng đồ.” Vì để tránh cho L
<<1 ... 7891011 ... 27>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
829/6918
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT