Tiểu thuyết Ông Xã Dân Chơi Không Yêu Tôi-full
Lượt xem : |
c chú rể một mình bị đám bạn không có lương tâm mời rượu.
Qua ba lần rượu, chú rể say như chết, hôn lễ này thành “Giai thoại.”
Lăng Nguyên Ái còn mơ mơ màng màng, có chút không thể tin, cô cứ như vậy kết
hôn, vuốt tấm lụa trắng trên người, nhìn áo cưới treo trên đầu giường, cô thật sự đã kết hôn!
Sau này nơi đây sẽ là nhà mới của cô, trang trí phối hợp hai màu đen trắng đơn giản, chỉ có một vài đường cong, đặc trưng không gian của một người đàn ông.
Mặc áo cưới dày cộm, Lăng Nguyên Ái đi tới một căn phòng chỉ thuộc về Hoắc Nhật Ninh, từng phòng, từng phòng bị cô mở ra…
Đây là phòng khách của anh, tất cả sách, tài liệu được don dẹp chỉnh tề, ở giữa bàn làm việc còn mấy văn kiện chưa xếp lại.
Đây là phòng tắm, Lăng Nguyên Ái có chú ý tới kem cạo râu, dao cạo râu, sữa rửa mặt dành riêng cho nam giới.
Đây là phòng khách, trên giường còn bọc nilong sạch chống bụi, xem ra chưa có vị khách nào từng ở đây.
Đây chắc là phòng ngủ chính? Căn phòng trống trải bên trong chỉ có một cái giường lớn cùng hai chiếc tủ đơn giản đặt ở đầu giường, Lăng Nguyên Ái lắc đầu không hài lòng, cô nhất định phải trang trí lại nơi đây, nếu không cô không có biện pháp ngủ trong căn phòng lạnh lẽo này. Cô giống như cô gái nhỏ tiến vào mê cung, đông xem một chút tây sờ một chút, thật sự rất tò mò,
Chấm dứt việc xem xét căn phòng thể lực của Lăng Nguyên Ái đã không chống đỡ nổi, phía sau váy cô dâu là đuôi váy, dựa vào bản thân cô không thể cởi được, lễ phục cô dâu có đuôi váy to và dài, căn bản đi một chút cũng bất tiện.
Giày vò đến nỗi thở hổn hển Lăng Nguyên Ái bắt đầu ngủ gật trên ghế salon, năm giờ sáng cô đã bị gọi dậy ăn mặc, hóa trang, đến tận bây giờ chưa được nghỉ ngơi, có thể chống đỡ đến tối đã không dễ dàng rồi.
Hoắc Nhật Ninh bởi vì say rượu, giữa hôn lễ bị đám bạn tự xưng là anh em tốt nửa kéo nửa đỡ rời khỏi lễ đường, một đoàn hộ tống về nhà.
Khi anh đang buồn bực, bọn anh em trước nay không tim không phổi, chỉnh người bất kể là anh em làm sao lúc này lại bỏ qua cho anh, nhưng vừa bị kéo ra từ trong thang máy, thời điểm bị vứt nặng nề trên mặt đất, Hoắc Nhật Ninh đã hiểu.
“Cổ Nguyệt, để cậu ta ngoài của như vậy có được không?” Khâu Nghinh Phong dường như không tán thành việc làm của Âu Dương Cổ Nguyệt nói, chẳng qua là trong giọng nói lại chứa đựng sự vui vẻ không thấy nửa điểm chân thành, trái lại có chút hả hê khi người khác gặp họa.
“Có cái gì không được, chúng ta không phải đã đưa cậu ta về rồi sao? Còn muốn như thế nào nữa, chẳng lẽ muốn chúng ta đem cậu ta lên giường?” Âu Dương Cổ Nguyệt rất ung dung đá Hoắc Nhật Ninh dưới đất một cái, xem ra không phải giả vờ ngủ, rất tốt, ha ha, cực kỳ tốt!
“Như vậy có dọa chị dâu nhỏ không?” Giang Mạch Nhiên là người anh em nhiệt tình giúp đớ bất kể việc gì, cũng là người hôm nay ngoài ý muốn nhận được hoa cưới do Lăng Nguyên Ái ném cho đám phù dâu.
Lời của anh ta vừa chấm dứt, bà người cười ầm lên, Hoắc Nhật Ninh ngủ ngoài của đêm tân hôn, đủ để cho bọn họ giễu cợt trong một thời gian dài.
Thang máy tới, ba người không nhìn Hoắc Ninh một cái, tâm địa không có chút nào đồng tình xoay người rời đi.
Sau khi mấy người kia đi, Hoắc Nhật Ninh vẫn còn nằm trên đất một lúc, sợ bọn họ quay lại, nếu như bị bọn họ phát hiện anh giả say, sẽ không có kết quá tốt đẹp gì.
Sau khi xác định an toàn Hoắc Nhật Ninh mới từ đất đứng lên, phủi bụi trên y phục, trên mặt nào có bộ dáng say rượu, ngay cả ánh mắt mơ màng giờ phút này cũng ánh lên trong suốt.
Anh vừa mở một cánh cửa, đã nhìn thấy một khối tròn màu trắng đang vùi trên ghế salon ở phòng khách, ở giữa lộ ra búi tóc màu đen, cùng với lụa trắng còn chưa được gỡ xuống.
Hoắc Nhật Ninh ngồi xuống bên cạnh Lăng Nguyên Ái, ghế salon lún xuống một bên, khối tròn tròn rất tự nhiên lăn xuống bên thấp hơn, cuối cùng trong đống lụa trắng lộ ra khuôn mặt cô gái, hai gò má mềm mại cọ cọ trên bả vai của chồng, càu nhàu nói:”Anh đã về?”
Chỉ là một câu nói đơn giản, nhưng lại tạo nên không khí ấm áp kì lạ, giống như hai vợ chồng già, chỉ bốn chữ đơn giản, cứ như vậy buộc chặt lòng người.
Anh đem “Khối tròn tròn” vào trong ngực mình, dựa vào cô than nhẹ:”Anh đã về.” Trả lời anh là tiếng hít thở đều đều của cô.
Phục hồi từ trong trí nhớ, Hoắc Nhật Ninh vội vã lưu lại một nụ hôn trên đôi môi căng mọng của vợ, lúc này mới cầm công văn chuẩn bị đi làm.
Vừa ra đến cửa, anh cẩn thận dặn dò mẹ vợ chăm sóc tốt cho cô vợ nhỏ của mình,”Mẹ, Nguyên Ái mang thai, sau này sẽ rất nhiều chuyện mẹ phải cực khổ rồi!”
Bà Lăng sửng sốt, mang thai! A, trời ạ, bà đã thành bà ngoại, không nghĩ tới nhanh như vậy mà bà có thể làm bà ngoại, con rể thật lợi hại.(mẹ vợ number 1! ^^)
Ra tới ngoài cửa, chuẩn bị lái xe rời đi Hoắc Nhật Ninh nhếch môi cười, mặc dù ban đầu đã đáp ứng cha vợ trước hai mươi lăm tuổi không để cho Nguyên Ái mang thai, nhưng mà chuyện này cũng thuận theo tự nhiên, anh làm sao khống chế được, hơn nữa, nếu như chuyện này để cho mẹ vợ nói cho ba vợ, nhất định sẽ trở thành công lao to lớn, ai bảo ba vợ cũng là người nổi danh cưng chiều bà xã đây.
Khi Lăng Nguyên Ái tỉnh lại, đã gần đến giờ cơm trưa, toàn thân bủn rủn, thân dưới hơi nhói đau, nhưng trên người lại rất sạch sẽ, mặt cô ửng đỏ, tối hôm qua cô lại hôn mê bất tỉnh, mơ mơ màng màng cảm thấy có người tắm cho mình, nhưng mà lúc đó không mở mắt ra, liền nhắm mắt hưởng thụ anh chăm sóc cô.
Nhìn quanh gian phòng, mặc dù bản thân đã được xử lý sạch sẽ ấm áp, vật nhỏ vứt bừa bãi đông một cái, tây một cái, nhưng mà cô vẫn cảm thấy trống rỗng, là thiếu hụt một người, bất kể một đêm trước ở trên giường kích tình lăn qua lăn lại như thế nào, ngày thứ hai khi tỉnh lại, vĩnh viễn chỉ có một mình cô lẻ loi một mình.
Ngay cả ngày đầu tiên sau đêm tân hôn cũng vậy…
Nhớ tới đêm tân hôn của mình, đêm đó Lăng Nguyên Ái không biết mình ngủ lúc nào, cũng không biết Hoắc Nhật Ninh trở về lúc nào, khi cô bởi vì tê chân mà tỉnh lại, đã bị Hoắc Nhật Ninh ôm vào trong ngực, cô dựa vào bờ vai của anh, cằm anh dựa vào đỉnh đầu của cô, hai người nằm sít chặt cùng nhau ngủ, nhìn qua rất thân mật, không có một chút nào giống như mới gặp mặt mấy lần, rồi ăn cơm mấy lần, liền bị yêu cầu phải kết hôn.
Lăng Nguyên ái vừa động, Hoắc Nhật Ninh ngay lập tức cũng tỉnh lại, vẻ mặt vẫn còn buồn ngủ không có vẻ lạnh lùng trước sau như một, cặp mắt híp lại có chút mông lung, khuôn mặt buồn ngủ khiến cho anh thêm mấy phần trẻ con, cô nhìn người đàn ông ba mẹ lựa chọn cho cô, đã trở thành chồng của cô.
Đời này Lăng Nguyên Ái kính trọng nhất là ba mẹ mình, cũng hiểu được số phận của cô không thể tự mình lập gia đình cùng người khác, trong việc này có liên quan tới lợi ích quá lớn, hôn nhân của cô cô không có cách nào tự mình làm chủ, cô đã sớm tiếp nhận sự thật này, cho nên khi Hoắc Nhật Ninh xuất hiện ở nhà cô với thận phận vị hôn phu, thật ra Lăng Nguyên Ái cũng không cảm thấy kì lạ gì, chẳng qua là cô không nghĩ sẽ phải kết hôn sớm như vậy, cô cho là ba mẹ cũng hy vọng cô sẽ ở bên bọn họ thêm mấy năm nữa.
Chân cô khẽ động, liền cảm thấy tê dại, khiến cho cô phải cau mày.
“Chân bị tê sao?” Hoắc Nhật Ninh ở bên cạnh hỏi Lăng Nguyên Ái, kéo từng tầng lụa khỏi chân cô, lộ ra cặp chân nõn nà như ngọc,”Là chân này sa
Qua ba lần rượu, chú rể say như chết, hôn lễ này thành “Giai thoại.”
Lăng Nguyên Ái còn mơ mơ màng màng, có chút không thể tin, cô cứ như vậy kết
hôn, vuốt tấm lụa trắng trên người, nhìn áo cưới treo trên đầu giường, cô thật sự đã kết hôn!
Sau này nơi đây sẽ là nhà mới của cô, trang trí phối hợp hai màu đen trắng đơn giản, chỉ có một vài đường cong, đặc trưng không gian của một người đàn ông.
Mặc áo cưới dày cộm, Lăng Nguyên Ái đi tới một căn phòng chỉ thuộc về Hoắc Nhật Ninh, từng phòng, từng phòng bị cô mở ra…
Đây là phòng khách của anh, tất cả sách, tài liệu được don dẹp chỉnh tề, ở giữa bàn làm việc còn mấy văn kiện chưa xếp lại.
Đây là phòng tắm, Lăng Nguyên Ái có chú ý tới kem cạo râu, dao cạo râu, sữa rửa mặt dành riêng cho nam giới.
Đây là phòng khách, trên giường còn bọc nilong sạch chống bụi, xem ra chưa có vị khách nào từng ở đây.
Đây chắc là phòng ngủ chính? Căn phòng trống trải bên trong chỉ có một cái giường lớn cùng hai chiếc tủ đơn giản đặt ở đầu giường, Lăng Nguyên Ái lắc đầu không hài lòng, cô nhất định phải trang trí lại nơi đây, nếu không cô không có biện pháp ngủ trong căn phòng lạnh lẽo này. Cô giống như cô gái nhỏ tiến vào mê cung, đông xem một chút tây sờ một chút, thật sự rất tò mò,
Chấm dứt việc xem xét căn phòng thể lực của Lăng Nguyên Ái đã không chống đỡ nổi, phía sau váy cô dâu là đuôi váy, dựa vào bản thân cô không thể cởi được, lễ phục cô dâu có đuôi váy to và dài, căn bản đi một chút cũng bất tiện.
Giày vò đến nỗi thở hổn hển Lăng Nguyên Ái bắt đầu ngủ gật trên ghế salon, năm giờ sáng cô đã bị gọi dậy ăn mặc, hóa trang, đến tận bây giờ chưa được nghỉ ngơi, có thể chống đỡ đến tối đã không dễ dàng rồi.
Hoắc Nhật Ninh bởi vì say rượu, giữa hôn lễ bị đám bạn tự xưng là anh em tốt nửa kéo nửa đỡ rời khỏi lễ đường, một đoàn hộ tống về nhà.
Khi anh đang buồn bực, bọn anh em trước nay không tim không phổi, chỉnh người bất kể là anh em làm sao lúc này lại bỏ qua cho anh, nhưng vừa bị kéo ra từ trong thang máy, thời điểm bị vứt nặng nề trên mặt đất, Hoắc Nhật Ninh đã hiểu.
“Cổ Nguyệt, để cậu ta ngoài của như vậy có được không?” Khâu Nghinh Phong dường như không tán thành việc làm của Âu Dương Cổ Nguyệt nói, chẳng qua là trong giọng nói lại chứa đựng sự vui vẻ không thấy nửa điểm chân thành, trái lại có chút hả hê khi người khác gặp họa.
“Có cái gì không được, chúng ta không phải đã đưa cậu ta về rồi sao? Còn muốn như thế nào nữa, chẳng lẽ muốn chúng ta đem cậu ta lên giường?” Âu Dương Cổ Nguyệt rất ung dung đá Hoắc Nhật Ninh dưới đất một cái, xem ra không phải giả vờ ngủ, rất tốt, ha ha, cực kỳ tốt!
“Như vậy có dọa chị dâu nhỏ không?” Giang Mạch Nhiên là người anh em nhiệt tình giúp đớ bất kể việc gì, cũng là người hôm nay ngoài ý muốn nhận được hoa cưới do Lăng Nguyên Ái ném cho đám phù dâu.
Lời của anh ta vừa chấm dứt, bà người cười ầm lên, Hoắc Nhật Ninh ngủ ngoài của đêm tân hôn, đủ để cho bọn họ giễu cợt trong một thời gian dài.
Thang máy tới, ba người không nhìn Hoắc Ninh một cái, tâm địa không có chút nào đồng tình xoay người rời đi.
Sau khi mấy người kia đi, Hoắc Nhật Ninh vẫn còn nằm trên đất một lúc, sợ bọn họ quay lại, nếu như bị bọn họ phát hiện anh giả say, sẽ không có kết quá tốt đẹp gì.
Sau khi xác định an toàn Hoắc Nhật Ninh mới từ đất đứng lên, phủi bụi trên y phục, trên mặt nào có bộ dáng say rượu, ngay cả ánh mắt mơ màng giờ phút này cũng ánh lên trong suốt.
Anh vừa mở một cánh cửa, đã nhìn thấy một khối tròn màu trắng đang vùi trên ghế salon ở phòng khách, ở giữa lộ ra búi tóc màu đen, cùng với lụa trắng còn chưa được gỡ xuống.
Hoắc Nhật Ninh ngồi xuống bên cạnh Lăng Nguyên Ái, ghế salon lún xuống một bên, khối tròn tròn rất tự nhiên lăn xuống bên thấp hơn, cuối cùng trong đống lụa trắng lộ ra khuôn mặt cô gái, hai gò má mềm mại cọ cọ trên bả vai của chồng, càu nhàu nói:”Anh đã về?”
Chỉ là một câu nói đơn giản, nhưng lại tạo nên không khí ấm áp kì lạ, giống như hai vợ chồng già, chỉ bốn chữ đơn giản, cứ như vậy buộc chặt lòng người.
Anh đem “Khối tròn tròn” vào trong ngực mình, dựa vào cô than nhẹ:”Anh đã về.” Trả lời anh là tiếng hít thở đều đều của cô.
Phục hồi từ trong trí nhớ, Hoắc Nhật Ninh vội vã lưu lại một nụ hôn trên đôi môi căng mọng của vợ, lúc này mới cầm công văn chuẩn bị đi làm.
Vừa ra đến cửa, anh cẩn thận dặn dò mẹ vợ chăm sóc tốt cho cô vợ nhỏ của mình,”Mẹ, Nguyên Ái mang thai, sau này sẽ rất nhiều chuyện mẹ phải cực khổ rồi!”
Bà Lăng sửng sốt, mang thai! A, trời ạ, bà đã thành bà ngoại, không nghĩ tới nhanh như vậy mà bà có thể làm bà ngoại, con rể thật lợi hại.(mẹ vợ number 1! ^^)
Ra tới ngoài cửa, chuẩn bị lái xe rời đi Hoắc Nhật Ninh nhếch môi cười, mặc dù ban đầu đã đáp ứng cha vợ trước hai mươi lăm tuổi không để cho Nguyên Ái mang thai, nhưng mà chuyện này cũng thuận theo tự nhiên, anh làm sao khống chế được, hơn nữa, nếu như chuyện này để cho mẹ vợ nói cho ba vợ, nhất định sẽ trở thành công lao to lớn, ai bảo ba vợ cũng là người nổi danh cưng chiều bà xã đây.
Khi Lăng Nguyên Ái tỉnh lại, đã gần đến giờ cơm trưa, toàn thân bủn rủn, thân dưới hơi nhói đau, nhưng trên người lại rất sạch sẽ, mặt cô ửng đỏ, tối hôm qua cô lại hôn mê bất tỉnh, mơ mơ màng màng cảm thấy có người tắm cho mình, nhưng mà lúc đó không mở mắt ra, liền nhắm mắt hưởng thụ anh chăm sóc cô.
Nhìn quanh gian phòng, mặc dù bản thân đã được xử lý sạch sẽ ấm áp, vật nhỏ vứt bừa bãi đông một cái, tây một cái, nhưng mà cô vẫn cảm thấy trống rỗng, là thiếu hụt một người, bất kể một đêm trước ở trên giường kích tình lăn qua lăn lại như thế nào, ngày thứ hai khi tỉnh lại, vĩnh viễn chỉ có một mình cô lẻ loi một mình.
Ngay cả ngày đầu tiên sau đêm tân hôn cũng vậy…
Nhớ tới đêm tân hôn của mình, đêm đó Lăng Nguyên Ái không biết mình ngủ lúc nào, cũng không biết Hoắc Nhật Ninh trở về lúc nào, khi cô bởi vì tê chân mà tỉnh lại, đã bị Hoắc Nhật Ninh ôm vào trong ngực, cô dựa vào bờ vai của anh, cằm anh dựa vào đỉnh đầu của cô, hai người nằm sít chặt cùng nhau ngủ, nhìn qua rất thân mật, không có một chút nào giống như mới gặp mặt mấy lần, rồi ăn cơm mấy lần, liền bị yêu cầu phải kết hôn.
Lăng Nguyên ái vừa động, Hoắc Nhật Ninh ngay lập tức cũng tỉnh lại, vẻ mặt vẫn còn buồn ngủ không có vẻ lạnh lùng trước sau như một, cặp mắt híp lại có chút mông lung, khuôn mặt buồn ngủ khiến cho anh thêm mấy phần trẻ con, cô nhìn người đàn ông ba mẹ lựa chọn cho cô, đã trở thành chồng của cô.
Đời này Lăng Nguyên Ái kính trọng nhất là ba mẹ mình, cũng hiểu được số phận của cô không thể tự mình lập gia đình cùng người khác, trong việc này có liên quan tới lợi ích quá lớn, hôn nhân của cô cô không có cách nào tự mình làm chủ, cô đã sớm tiếp nhận sự thật này, cho nên khi Hoắc Nhật Ninh xuất hiện ở nhà cô với thận phận vị hôn phu, thật ra Lăng Nguyên Ái cũng không cảm thấy kì lạ gì, chẳng qua là cô không nghĩ sẽ phải kết hôn sớm như vậy, cô cho là ba mẹ cũng hy vọng cô sẽ ở bên bọn họ thêm mấy năm nữa.
Chân cô khẽ động, liền cảm thấy tê dại, khiến cho cô phải cau mày.
“Chân bị tê sao?” Hoắc Nhật Ninh ở bên cạnh hỏi Lăng Nguyên Ái, kéo từng tầng lụa khỏi chân cô, lộ ra cặp chân nõn nà như ngọc,”Là chân này sa
Bài viết liên quan!