Tiểu thuyết Nuôi Vợ Để Yêu-full
Lượt xem : |
“Tiểu Diệp, cháu nằm nghỉ đi, chú đã phái người đi tìm.”
Nhuế Lập Ngôn nhìn Nhuế Diệp ngồi đầu giường, ông không ngờ cháu mình lại không lý trí như vậy, không nói tiếng nào chạy vào, may mà lúc đó lửa đã khống chế được, nếu không, ông thật không dám tưởng tượng.
Mặc dù ông cũng lo lắng cho Tiểu Hinh, nhưng ở hiện trường không tìm được cái xác nào, ít nhất cũng biết Tiểu Hinh còn sống.
“Cháu biết rồi, chú.” Giọng nói bình thường trong trẻo trở nên khàn khàn, rất giống tiếng lưỡi dao sắc bén xẹt qua miếng sắt, rất khó nghe.
“Cháu…… Haizz……” Nhuế Lập Ngôn đau lòng không dứt, Nhuế Diệp chạy vào đám cháy, kết quả cổ họng bị nhiễm trùng, giọng nói như một ông già, dây thanh quản bị thương, chỉ sợ về sau không khỏi được.
“Chú, vừa có…….” Rõ ràng nói chuyện rất khó khăn, Nhuế Diệp vẫn cố chịu.
“Được rồi, được rồi, cháu tạm thời đừng nói nữa, chú hiểu, vừa có tin của Tiểu Hinh, chú lập tức nói cho cháu.” Nhuế Lập Ngôn ra hiệu tay, ngăn cản Nhuế Diệp nói tiếp.
Nhuế Diệp im lặng gật đầu.
“Được rồi, chú nói với cháu, chuyện đính hôn của cháu và Đại Lục, chú muốn huỷ bỏ.” Nhuế Lập Ngôn nhớ vừa rồi ở ngoài cửa, Đại Lục khóc như chết đi sống lại, muốn gặp Nhuế Diệp, nói với anh một tiếng xin lỗi, mà ông kiến quyết cự tuyệt, bây giờ rối thành một nùi rồi, cô ta mà trở lại, vậy thì thật loạn đến điên.
“Cô ấy đâu?”
“Nó đi rồi, nó nói, thật xin lỗi.” Có lẽ Đại Lục cũng bị hành động của Nhuế Diệp doạ sợ, rốt cuộc cũng biết đối tượng trong lòng Nhuế Diệp là ai, chính là Ninh Hinh Nhi, hơn nữa ông nói vài lời, cô ta cũng nên không nói gì, im lặng bỏ đi.
“Vâng.” Nhuế Diệp cúi đầu, Đại Lục đi cũng tốt, nhưng dù sao mình cũng dẫn cô ấy về, hoạ do mình gây, cũng không oán Đại Lục được, lại nói quả thật cô ấy không làm gì, là mình quá bị động, mới tạo nên cục diện như này.
Cô ta nói đúng, nhưng anh không thể tiếp thu, vì anh cũng vô ý làm cô ta tổn thương, biết cô ta có ý với mình, lúc bắt đầu anh không nên đến gần cô ta, sẽ không xảy ra chuyện như hôm nay.
“Được rồi, chú về chuẩn bị một chút.” Nhuế Lập Ngôn định đứng dậy, đột nhiên Nhuế Diệp đưa tay ra, bảo ông ngồi xuống, “Sao vậy?”
“Nhất định, phải tìm được Tiểu Hinh……”
Hốc mắt Nhuế Lập Ngôn ươn ướt, “Chú biết rồi.” Tay vỗ nhẹ Nhuế Diệp mấy cái, cam kết giữa đàn ông không nói cũng biết.
Một tuần sau, họ vẫn không có bất kỳ tin tức gì về Ninh Hinh Nhi, Nhuế Lập Ngôn luôn luôn đầy niềm tin cũng không khỏi chán chường.
“Chú nghĩ, Tiểu Hinh có thể……..” Nhuế Lập Ngôn không nói chữ kia, nhưng Nhuế Diệp chỉ có mình ông là chú, không phải ông nói, sẽ có người khác nói.
“Chú.” Giọng nói khàn khàn khó nghe ngăn lời chú muốn nói, Nhuế Diệp kiên định nhìn Nhuế Lập Ngôn, “Tiểu Hinh nhất định còn sống." diiễn~đaàn~leê~quyý~đoôn
“Cháu………” Nhuế Lập Ngôn không biết sự tự tin của anh từ đâu ra.
“Chú, tin cháu đi!”
Nhuế Lập Ngôn lắc đầu, không nói gì, bây giờ cho dù ông nói gì, chỉ sợ Nhuế Diệp đều không nghe lời khuyến cáo của ông.
“Nếu không được thì vận dụng truyền thông vậy.”
“Chú cũng nghĩ tới cách này, nhưng chú chỉ sợ phản tác dụng.” Tập đoàn Nhuế Thị có thể được như ngày hôm nay, cũng đắc tội không ít người, nếu để đối thủ cạnh tranh tìm được cơ hội, ngược lại sẽ làm Ninh Hinh Nhi rơi vào nguy hiểm.
Thấy Nhuế Diệp nắm chặt tay lộ rõ khớp xương trắng bệch, Nhuế Lập Ngôn lại mở miệng: “Một tuần nữa, nếu không tìm được, chú sẽ vận dụng truyền thông.”
“Cảm ơn chú………”
“Haizz, Tiểu Hinh cũng là con gái chú mà.” Nhuế Lập Ngôn thở dài nói, “Chú về trước, cháu nghỉ ngơi đi, bác sĩ cho cháu xuất viện, cháu mới được xuất viện, biết chưa?”
“Vâng.”
Nhuế Diệp biết, mình thích Ninh Hinh Nhi khi thì ngây thơ hồn nhiên, khi thì cố tỏ vẻ chín chắn cỡ nào, nhưng anh sợ cô kém anh năm tuổi, anh sợ cô không yêu anh thật, chỉ là ảo tưởng, tự mình đẩy cô ra, bỏ cô đi không quay đầu lại, lần này thật sự lỡ mất dịp may.
Trong lúc vô tình chú biết được cô chính là người bị hại trong tai nạn xe năm đó, lúc nói choa nh biết, anh rất khiếp sợ, như chú nói, bọn họ không ai nợ ai, người gây ra là một người đàn ông lái xe say rượu.
Nhưng anh sợ cô hiểu lầm họ nhận nuôi cô, chăm sóc cô chỉ vì đồng tình, có dụng ý khác, trên thực tế, đúng là chú và anh có dụng ý khác, chú muốn lợi dụng cô để “xung hỉ”, anh còn có tình cảm khác thường với cô.
Nhưng anh vẫn không dám đối mặt, sợ đối mặt với chuyện đó, cho nên anh dứt khoát từ bỏ tình cảm chân thật của mình, thậm chí còn muốn kết hôn cùng người phụ nữ khác, để cô hết hi vọng, vừa nghĩ tới làm cô bị tổn thương…… Đáng chết!
Nếu như từ đó Ninh Hinh Nhi tránh né anh, không muốn gặp anh, anh thật sự sẽ không sống được.
Anh không tham lam, anh chỉ muốn có một cơ hội, muốn có cơ hội giải thích với cô, nói cho cô biết, anh thích cô, rất rất thích, chỉ cần cho anh một cơ hội.
Nhuế Diệp im lặng nhìn Nhuế Lập Ngôn đi khỏi, anh vén chăn ra rồi xuống giường, thật ra anh không bị thương nặng gì, chỉ là cổ họng bị thương mà thôi, cũng không ảnh hưởng đến hoạt động bình thường, nếu không phải chú kiên trì, anh đã có thể xuất viện lâu rồi. diễ↕n☾đ↕àn☾lê☾q↕uý☾đ↕ôn
Sau khi cởi quần áo bệnh viện ra, mặc quần áo của mình vào, Nhuế Diệp đi giày, cầm điện thoại và ví tiền, rồi đi ra ngoài, anh không đi thang máy mà lựa chọn đi thang bộ.
Phòng bệnh của anh ở tầng mười, anh cứ đi từng tầng một xuống, để tránh đi thang máy gặp người quen.
Lúc đi tới tầng sáu, thấy một cô gái mặc quần áo bệnh viện ngồi ở cầu thang, Nhuế Diệp thấy trên cổ tay cô có một vết sẹo rất khó coi, lòng anh như lửa đốt, sau khi nhìn xong, tiếp tục đi xuống.
“Đáng ghét, cũng không phải tôi cố ý không nhớ được ai.” Cô gái lầm bầm, cô thật sự không nhớ nổi, tưởng cô muốn cố ý giả ngu ở lại bệnh viện ăn không uống không sao, làm ơn, đồ ăn bệnh viện khó ăn đến mức cô muốn nôn hết ra.
Khuôn mặt nhỏ nhắn vùi vào trong đầu gối, tóc dài che kín khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, “Haizz……” Trừ than thở, cô không biết nên làm gì nữa.
Quán trọng nhất là tiền thuốc làm thế nào đây, ngay cả cô cũng không thể đứng nổi, huống chí nộp hết tiền thuốc? Thật sự ông trời muốn diệt cô mà!
Nhuế Diệp nhanh chóng lướt qua cô gái, đi xuống tầng dưới, đang định rẽ phải, anh theo bản năng ngẩng đầu nhìn, thấy đỉnh đầu cô gái, anh đột nhiên dừng lại.
Đó là một phần nhỏ, thật sự là một vết sẹo hình trăng lưỡi liềm rất nhỏ, anh nhớ mang máng, có một lần Ninh Hinh Nhi nghịch ngợm sơ ý ngã từ trên cầu thang xuống, đầu bị thương, trên đỉnh đầu để lại một vết sẹo như trăng lưỡi liềm.
Vết sẹo trăng lưỡi liềm rất trắng, bình thường nhìn qua sẽ không thấy, anh còn nhớ, vì chuyện này mà hồi nhỏ Ninh Hinh Nhi khóc rất nhiều, vì chỗ đó không thể mọc tóc được.
Cũng may, nó rất nhỏ, không nhìn kĩ thật sự sẽ không thấy, nhưng cô rất để ý, luôn dùng một chiếc kẹp tóc xinh xắn kẹp tóc để che kín vết sẹo, không để vết sẹo trăng lưỡi liềm lộ ra
Anh bước từng bước đến gần cô, đến khi họ chỉ cách nhau một bước chân, anh lập tức nín thở, nhìn kĩ vết sẹo trăng lưỡi liềm, thật sự rất giống, chẳng lẽ trên đời này cũng có người có vết sẹo đó
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
3279/4115
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
3279/4115
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ
Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt