Tiểu thuyết Nuôi Dưỡng Tình Nhân Bí Mật-full
Lượt xem : |
để ý, trong đôi mắt to đẹp, có sự thành thục cùng tỉnh táo không tương xứng với độ tuổi.
Người đàn ông sửng sốt, không dự đoán được cô sẽ nói như vậy, nhướn cao hàng mày rậm, ý vị thâm trường nhìn cô hỏi:“Nói thử xem?”
“Thứ nhất nhé, là bản thân thế trôi dạt, bởi vì thân thế thê thảm, không nơi nương tựa, không thể không đi ra bán rẻ tiếng cười qua ngày; Thứ hai chính là bản không biết nhìn người, bị người đàn ông xấu xa lừa gạt, từ nay khám phá hồng trần, đắm mình, nhìn đủ mọi mặt của thế gian; Thứ ba là bản thiếu nữ ngông nghênh, rõ ràng có nhà để về, có cha mẹ yêu thương, nhưng do tuổi trẻ không suy nghĩ chín canh, chưa đụng vào tường là chưa chịu quay đầu.”
Mặc Khải Tuyền nhíu mày, dáng vẻ mị hoặc:“Ngài muốn nghe thể loại nào?”
“Em thuộc về loại nào?” Người đàn ông không bị hàng loạt những câu hỏi trêu đùa của cô chọc cười, ngược lại nhíu nhíu mày
“Không thể trả lời.” Mặc Khải Tuyền nhún vai cười, khách muốn nghe chuyện nào thì nói chuyện đó, xem rượu gọi thức ăn là chuyên nghiệp của các tiếp viên!
Người đàn ông nhíu mày, cô gái nhỏ này, nhìn như ngây thơ kì thực khôn khéo, ngực to...... Ánh mắt thâm thúy lướt qua những đường cong nóng bỏng...... Nhưng lại có đầu óc!
Mặc Khải Tuyềnnói một chuỗi thật dài, cảm thấy thực tiêu hao thể lực, còn không bằng giả ngu ngốc thì thoải mái hơn, cô cầm lấy cái cốc, uống ngụm rượu đỏ, lại không nguyện ý chủ động mở miệng nói chuyện.
Không khí rất lạnh! Một người không nói, vùi đầu ăn hoa quả; Một người khác cũng không nói chuyện, chỉ là yên lặng quan sát cô, ngay khi không khí bên trong sắp đông lạnh đến kết băng, đột nhiên cửa phòng bật mở, bên ngoài đứng hai nam ba nữ.
“Xem tôi không nói sai chứ, Cận thực sự ở trong này, vừa rồi xem bóng lưng đã biết là anh ấy, cậu còn không tin, ha ha, có phải quá khéo hay không, Cận luật sư? Ha ha......”
Cận luật sư? Thì ra nghề của anh ta là luật sư! Mặc Khải Tuyền âm thầm nói thầm, nhìn về phía người đàn ông trẻ tuổi vui vẻ trước mắt, rất giống bắt được chú mèo con đang ăn vụng .
Áo sơ mi màu hồng lựu, quần dài màu khói, trên cổ tay mang chiếc đồng hồ Patek Philippe, toàn là hàng hiệu, hết sức xa hoa. Những người ăn mặc trang sức toàn hàng hiệu như thế, đương nhiên cũng không thể keo kiệt!
Quả nhiên, gương mặt kia tuấn mỹ vô địch, môi hồng răng trắng, dáng vóc hoàn mỹ, cả người phong lưu phóng khoáng, mất hồn nhiếp phách, ngay cả cách nói chuyện cũng hấp dẫn chết người.
Thật sự là cực phẩm mĩ nam! Trừ bỏ vị khách quen trên danh sách kia, đại bác sĩ Quan Dạ Kì, còn có thể có ai thường lui tới đây chứ? Mặc Khải Tuyềnđối với đại danh của anh ta như sấm bên tai, đương nhiên nhận ra được anh.
Một người khác còn lại là đàn ông cao lớn, mặc u phục màu đen, trầm ổn mà giỏi giang, người này tuổi tác hơi lớn hơn Quan Dạ Kì một chút, ngũ quan rất lạnh cứng rắn, giữa trán lộ ra một cỗ khí thế cường ngạnh, vương giả trời sinh làm người ta nể sợ.
Gần như là không cần nghĩ ngợi, Mặc Khải Tuyền cũng liếc mắt một cái liền nhận ra, người đàn ông này là Lôi Ngự Phong tổng tài “Lôi Đình tập đoàn”, ngẫm lại ngay cả cô, loại người tầm thường ít quan tâm đến những tin tức bát quái trên tạp chí mà cũng biết được anh ta là Lôi Ngự Phong, đủ để biết người này nổi danh đến mức độ nào
Bọn họ tựa hồ không dự đoán được lại ở chỗ này gặp được gã họ Cận này, một người cười đến bừa bãi tự đắc, một người khác khẽ nhướng cao hàng mày, chứng tỏ mình cũng kinh ngạc không nhỏ.
“Thỉnh mời không bằng bằng ngẫu ngộ, hai vị mời vào.” Cận Thừa mỉm cười, đứng lên cho bọn họ vào trong ngồi cùng.
Lôi Ngự Phong hiển nhiên đối với cuộc hợp mặt này không có hứng thú, chưa bước vào cửa đã định xoay người bước đi, còn lại Quan Dạ Kì không biết khách khí là cái gì, lên tiếng chào hỏi cùng Mặc Khải Tuyền đang vùi ở trong góc ăn trái cây, liền mang theo ba tiểu thư trang điểm xinh đẹp đảo khách thành chủ, tu hú chiếm tổ chim khách, trong phòng dành cho khách đặc biệt này hết nang chén này đến chén khác, đùa mắng trêu đùa, lập tức náo nhiệt hẳn lên.
Thật sự là quá tốt! Mặc Khải Tuyền mừng rỡ tự tại, lại ăn luôn hai miếng đu đủ, bữa tối còn chưa kịp ăn, vừa vặn điền đầy bụng trước.
“Cận tiên sinh, đến đây, uống một chén được không? Em uống với anh!” Một thanh âm nũng nịu rơi vào trong tai Mặc Khải Toàn, cô chăm chú nhìn, nhìn quen mắt, hình như là ngôi sao nữ 8 giờ của đài truyền hình nào đó.
“Cám ơn, tự tôi uống là được.”
“Đừng khách sáo như vậy mà, để em đút cho anh!” Nữ diễn viên kia chưa từ bỏ ý định.
“Thực tiếc quá, hôm nay không có thời gian đi chơi bóng, nhưng vẫn còn sức để bưng chén rượu, nếu ngày nào đó mệt đến không động được, nhất định phải mời An Na tiểu thư đến『 đút tôi 』.” Người đàn ông phá lệ nói nhiều một hơi như vậy, cũng là những lời nói cự người ngoài ngàn dặm, thât không hiểu chút phong tình mà!
Chẳng qua, những lời lẽ ôn hòa như thế, nhìn như đùa cợt lại chính là cự tuyệt, nhưng lại không làm cho đối phương khó xử , cũng sẽ không cho đối phương có được cơ hội tiến thêm một bước, người đàn ông này, tài ăn nói thật tốt!
“Cận tiên sinh, anh thật hài hước! Chúng tôi lần trước đã gặp mặt, Quan tiên sinh mang em đến đánh Golf, anh còn nhớ không?”
Một đôi bàn tay sơn đỏ chói, cả người nữ diễn viên kia gần như sắp bổ nhào vào trong lòng người đàn ông
Chỉ thấy Cận Thừa cười nhẹ không nói, nhưng ngay lúc này, bỗng dưng hạ thấp người, cầm cái cốc trong tay đặt ở trên bàn thủy tinh, không nhanh không chậm tránh đi.
Đắn đo thật sự tinh chuẩn, hiển nhiên sớm tính toán xong, , đoán chắc thời gian tránh thoát vòi bạch tuộc tấn công của nữ diễn viên đó. Vừa âm thầm cười trộm, vừa làm ra vẻ thờ ơ lạnh nhạt Mặc Khải Tuyền cũng không khỏi âm thầm khâm phục, lại liếc mắt nhìn nữ diễn viên đang xấu hổ không thôi, trong lòng cười trộm càng lớn.
Rõ ràng, một cái là hoa rơi cố ý, một cái là dòng chảy vô tình nga!
“Cận tiên sinh, anh có bạn gái không?” Chính là nữ diễn viên gặp may còn chưa hưởng qua cảm giác bị cự tuyệt, chưa từ bỏ ý định hướng trên người này kề dựa vào, tiếp tục trêu chọc.
“Không có.” Cận Thừa tạm dừng một chút, ánh mắt cố ý vô tình quét về phía người nào đó đang ăn vô cùng vui vẻ, bên môi gợi lên một chút bí hiểm,“Nhưng, tôi đã có người trong lòng.”
Nữ diễn viên đột nhiên giống bong bóng cao su bị kim đâm xì hơi, ngượng ngùng im lặng được vài phút, rất nhanh liền quyết định dời đi chiến trường, đối với Quan Dạ Kì vui vẻ thoải mái bên cạnh liếc mắt đưa tình, hai cô gái khác cũng không cam yếu thế, đối chọi nhau, khí thể bừng bừng.
Đương nhiên, Mặc Khải Tuyền cũng thực sự lắng tai nghe thấy câu nói kia.
Có người trong lòng? Có người trong lòng còn đến loại địa phương này lêu lổng? Không biết xấu hổ, cứ mãi nhìn chằm chằm vào cô, loại sinh vật tên đàn ông này, vẫn là không thể chỉ nhìn bề ngoài!
Đột nhiên giống như đã mất đi khẩu vị, Mặc Khải Tuyền đối với vị Cận tiên sinh bề ngoài thoạt nhìn khiêm tốn cẩn thận, giống như quang minh quân tử này mất đi một chút lòng hiếu kỳ vốn có, không bao giờ thèm liếc mắt nhìn anh thêm lần nào nữa.
☆☆☆
Rạng sáng, một đám người vẫn chưa thõa mãn rời khỏi “Giấc Mơ Newyork”.
“Không phải cậu coi trọng cô gái tên Bonnie chứ?” Quan Dạ Kì mang theo ba phần men say, cười h
Người đàn ông sửng sốt, không dự đoán được cô sẽ nói như vậy, nhướn cao hàng mày rậm, ý vị thâm trường nhìn cô hỏi:“Nói thử xem?”
“Thứ nhất nhé, là bản thân thế trôi dạt, bởi vì thân thế thê thảm, không nơi nương tựa, không thể không đi ra bán rẻ tiếng cười qua ngày; Thứ hai chính là bản không biết nhìn người, bị người đàn ông xấu xa lừa gạt, từ nay khám phá hồng trần, đắm mình, nhìn đủ mọi mặt của thế gian; Thứ ba là bản thiếu nữ ngông nghênh, rõ ràng có nhà để về, có cha mẹ yêu thương, nhưng do tuổi trẻ không suy nghĩ chín canh, chưa đụng vào tường là chưa chịu quay đầu.”
Mặc Khải Tuyền nhíu mày, dáng vẻ mị hoặc:“Ngài muốn nghe thể loại nào?”
“Em thuộc về loại nào?” Người đàn ông không bị hàng loạt những câu hỏi trêu đùa của cô chọc cười, ngược lại nhíu nhíu mày
“Không thể trả lời.” Mặc Khải Tuyền nhún vai cười, khách muốn nghe chuyện nào thì nói chuyện đó, xem rượu gọi thức ăn là chuyên nghiệp của các tiếp viên!
Người đàn ông nhíu mày, cô gái nhỏ này, nhìn như ngây thơ kì thực khôn khéo, ngực to...... Ánh mắt thâm thúy lướt qua những đường cong nóng bỏng...... Nhưng lại có đầu óc!
Mặc Khải Tuyềnnói một chuỗi thật dài, cảm thấy thực tiêu hao thể lực, còn không bằng giả ngu ngốc thì thoải mái hơn, cô cầm lấy cái cốc, uống ngụm rượu đỏ, lại không nguyện ý chủ động mở miệng nói chuyện.
Không khí rất lạnh! Một người không nói, vùi đầu ăn hoa quả; Một người khác cũng không nói chuyện, chỉ là yên lặng quan sát cô, ngay khi không khí bên trong sắp đông lạnh đến kết băng, đột nhiên cửa phòng bật mở, bên ngoài đứng hai nam ba nữ.
“Xem tôi không nói sai chứ, Cận thực sự ở trong này, vừa rồi xem bóng lưng đã biết là anh ấy, cậu còn không tin, ha ha, có phải quá khéo hay không, Cận luật sư? Ha ha......”
Cận luật sư? Thì ra nghề của anh ta là luật sư! Mặc Khải Tuyền âm thầm nói thầm, nhìn về phía người đàn ông trẻ tuổi vui vẻ trước mắt, rất giống bắt được chú mèo con đang ăn vụng .
Áo sơ mi màu hồng lựu, quần dài màu khói, trên cổ tay mang chiếc đồng hồ Patek Philippe, toàn là hàng hiệu, hết sức xa hoa. Những người ăn mặc trang sức toàn hàng hiệu như thế, đương nhiên cũng không thể keo kiệt!
Quả nhiên, gương mặt kia tuấn mỹ vô địch, môi hồng răng trắng, dáng vóc hoàn mỹ, cả người phong lưu phóng khoáng, mất hồn nhiếp phách, ngay cả cách nói chuyện cũng hấp dẫn chết người.
Thật sự là cực phẩm mĩ nam! Trừ bỏ vị khách quen trên danh sách kia, đại bác sĩ Quan Dạ Kì, còn có thể có ai thường lui tới đây chứ? Mặc Khải Tuyềnđối với đại danh của anh ta như sấm bên tai, đương nhiên nhận ra được anh.
Một người khác còn lại là đàn ông cao lớn, mặc u phục màu đen, trầm ổn mà giỏi giang, người này tuổi tác hơi lớn hơn Quan Dạ Kì một chút, ngũ quan rất lạnh cứng rắn, giữa trán lộ ra một cỗ khí thế cường ngạnh, vương giả trời sinh làm người ta nể sợ.
Gần như là không cần nghĩ ngợi, Mặc Khải Tuyền cũng liếc mắt một cái liền nhận ra, người đàn ông này là Lôi Ngự Phong tổng tài “Lôi Đình tập đoàn”, ngẫm lại ngay cả cô, loại người tầm thường ít quan tâm đến những tin tức bát quái trên tạp chí mà cũng biết được anh ta là Lôi Ngự Phong, đủ để biết người này nổi danh đến mức độ nào
Bọn họ tựa hồ không dự đoán được lại ở chỗ này gặp được gã họ Cận này, một người cười đến bừa bãi tự đắc, một người khác khẽ nhướng cao hàng mày, chứng tỏ mình cũng kinh ngạc không nhỏ.
“Thỉnh mời không bằng bằng ngẫu ngộ, hai vị mời vào.” Cận Thừa mỉm cười, đứng lên cho bọn họ vào trong ngồi cùng.
Lôi Ngự Phong hiển nhiên đối với cuộc hợp mặt này không có hứng thú, chưa bước vào cửa đã định xoay người bước đi, còn lại Quan Dạ Kì không biết khách khí là cái gì, lên tiếng chào hỏi cùng Mặc Khải Tuyền đang vùi ở trong góc ăn trái cây, liền mang theo ba tiểu thư trang điểm xinh đẹp đảo khách thành chủ, tu hú chiếm tổ chim khách, trong phòng dành cho khách đặc biệt này hết nang chén này đến chén khác, đùa mắng trêu đùa, lập tức náo nhiệt hẳn lên.
Thật sự là quá tốt! Mặc Khải Tuyền mừng rỡ tự tại, lại ăn luôn hai miếng đu đủ, bữa tối còn chưa kịp ăn, vừa vặn điền đầy bụng trước.
“Cận tiên sinh, đến đây, uống một chén được không? Em uống với anh!” Một thanh âm nũng nịu rơi vào trong tai Mặc Khải Toàn, cô chăm chú nhìn, nhìn quen mắt, hình như là ngôi sao nữ 8 giờ của đài truyền hình nào đó.
“Cám ơn, tự tôi uống là được.”
“Đừng khách sáo như vậy mà, để em đút cho anh!” Nữ diễn viên kia chưa từ bỏ ý định.
“Thực tiếc quá, hôm nay không có thời gian đi chơi bóng, nhưng vẫn còn sức để bưng chén rượu, nếu ngày nào đó mệt đến không động được, nhất định phải mời An Na tiểu thư đến『 đút tôi 』.” Người đàn ông phá lệ nói nhiều một hơi như vậy, cũng là những lời nói cự người ngoài ngàn dặm, thât không hiểu chút phong tình mà!
Chẳng qua, những lời lẽ ôn hòa như thế, nhìn như đùa cợt lại chính là cự tuyệt, nhưng lại không làm cho đối phương khó xử , cũng sẽ không cho đối phương có được cơ hội tiến thêm một bước, người đàn ông này, tài ăn nói thật tốt!
“Cận tiên sinh, anh thật hài hước! Chúng tôi lần trước đã gặp mặt, Quan tiên sinh mang em đến đánh Golf, anh còn nhớ không?”
Một đôi bàn tay sơn đỏ chói, cả người nữ diễn viên kia gần như sắp bổ nhào vào trong lòng người đàn ông
Chỉ thấy Cận Thừa cười nhẹ không nói, nhưng ngay lúc này, bỗng dưng hạ thấp người, cầm cái cốc trong tay đặt ở trên bàn thủy tinh, không nhanh không chậm tránh đi.
Đắn đo thật sự tinh chuẩn, hiển nhiên sớm tính toán xong, , đoán chắc thời gian tránh thoát vòi bạch tuộc tấn công của nữ diễn viên đó. Vừa âm thầm cười trộm, vừa làm ra vẻ thờ ơ lạnh nhạt Mặc Khải Tuyền cũng không khỏi âm thầm khâm phục, lại liếc mắt nhìn nữ diễn viên đang xấu hổ không thôi, trong lòng cười trộm càng lớn.
Rõ ràng, một cái là hoa rơi cố ý, một cái là dòng chảy vô tình nga!
“Cận tiên sinh, anh có bạn gái không?” Chính là nữ diễn viên gặp may còn chưa hưởng qua cảm giác bị cự tuyệt, chưa từ bỏ ý định hướng trên người này kề dựa vào, tiếp tục trêu chọc.
“Không có.” Cận Thừa tạm dừng một chút, ánh mắt cố ý vô tình quét về phía người nào đó đang ăn vô cùng vui vẻ, bên môi gợi lên một chút bí hiểm,“Nhưng, tôi đã có người trong lòng.”
Nữ diễn viên đột nhiên giống bong bóng cao su bị kim đâm xì hơi, ngượng ngùng im lặng được vài phút, rất nhanh liền quyết định dời đi chiến trường, đối với Quan Dạ Kì vui vẻ thoải mái bên cạnh liếc mắt đưa tình, hai cô gái khác cũng không cam yếu thế, đối chọi nhau, khí thể bừng bừng.
Đương nhiên, Mặc Khải Tuyền cũng thực sự lắng tai nghe thấy câu nói kia.
Có người trong lòng? Có người trong lòng còn đến loại địa phương này lêu lổng? Không biết xấu hổ, cứ mãi nhìn chằm chằm vào cô, loại sinh vật tên đàn ông này, vẫn là không thể chỉ nhìn bề ngoài!
Đột nhiên giống như đã mất đi khẩu vị, Mặc Khải Tuyền đối với vị Cận tiên sinh bề ngoài thoạt nhìn khiêm tốn cẩn thận, giống như quang minh quân tử này mất đi một chút lòng hiếu kỳ vốn có, không bao giờ thèm liếc mắt nhìn anh thêm lần nào nữa.
☆☆☆
Rạng sáng, một đám người vẫn chưa thõa mãn rời khỏi “Giấc Mơ Newyork”.
“Không phải cậu coi trọng cô gái tên Bonnie chứ?” Quan Dạ Kì mang theo ba phần men say, cười h
Bài viết liên quan!