Tiểu thuyết Nuôi Dưỡng Tình Nhân Bí Mật-full
Lượt xem : |
c trước cậu nợ đi, anh cầm lại biên lai, để cho cô tự tay thiêu hủy, rồi nói cho cô một tin tức, bởi vì cậu là người tình nghi có liên quan đến một vụ án mạng, tội danh thành lập, bị phán bỏ tù ba năm.
Anh thật là có bản lĩnh, ngay cả lãi đều không thèm trả, không giống cô, vì món lãi hàng tháng cũng sắp bị nghẹt chết. Còn làm cho cậu vào tù, dù sao trong đó cũng tốt hơn so với lêu lổng ở bên ngoài, không biết ngày nào đó sẽ bị người ta chém chết.
Miệng Cận Thừa thực chặt, cô tìm không ít thời gian mới từ trong miệng anh biết được, anh là một cô nhi, không có gia đình giàu có chống lưng, cho nên tất cả mọi thứ của anh đều là tự anh làm lấy.
Khi còn học đại học đã làm việc ở “Văn phòng luật sư Đông Phương” nổi danh. Vừa làm vừa học, nhận được sự dẫn dắt của ân sư Cổ Kiêu Hán, sau khi tốt nghiệp một mặt tiếp tục ra sức học hành học nghiệp, một mặt lấy giấy phép, hiện tại đã có chút danh tiếng. Tuy rằng đối với một người có nhiều kinh nghiệm xã hội, thời gian ở trong trường học so với người khác thiếu, thời gian lấy được chứng chỉ tốt nghiệp mau, nhưng với người đàn ông trẻ tuổi hai mươi sáu tuổinhư anh mà nói, như thế quả thực đã rất giỏi.
Nhưng mấy trăm vạn nha! Anh làm sao có? Mặc Khải Tuyền vắt hết óc cũng tưởng không được họ Cận này rốt cuộc là từ đâu có một số tiền lớn đến như vậy, không ăn không uống không chi tiêu hay sao?
Tuy rằng chỉ mới ở chung mới hơn mười ngày ngắn ngủn, cô âm thầm quan sát. Người đàn ông này quả thật rất đơn giản, ngoài những buổi xã giao cần thiết, anh không hút thuốc lá cũng không uống rượu, trong ngày thường một ngày ba bữa cũng không kiêng ăn, mặc quần áo cũng không phải loại hàng hiệu đắt chết người, ngay cả lái xe cũng là loại xe mà những người đi làm thích, hoàn toàn không kiêu ngạo.
Trong cuộc sống của anh, một số tiền lớn như thế hẳn là đã thế chấp gian nhà trọ hiện tại hai người đang ở mới mua, một năm trước, bảy mươi mét vuông, không tính là to lắm, nhưng sạch sẽ, bài trí cùng bố trí hoàn toàn không quá xa xỉ.
Nhưng đây cũng không có khả năng làm cho anh kiếm được nhiều tiền như vậy chứ? Ít nhất cô tiết kiệm đến tiết kiệm đi, vẫn thấy không đủ.
Như vậy lấy trộm công khoản? Vậy chẳng lẽ “Văn phòng luật sư Đông Phương” Là anh mở sao? Tuy rằng văn phòng luật này của lão sư anh là đối tác duy nhất, nhưng khả năng này bị kiên quyết phủ định.
Trúng sổ xố? Cơ may quá nhỏ; Có di sản? Giống như cho tới bây giờ không từng nghe anh đề cập qua; Thu nhận hối lộ lộ? Anh hẳn là sẽ không thuộc loại không có đầu óc như vậy, làm loại chuyện tự hủy tiền đồ này chứ? Mượn vay nặng lãi? Người ta có tất yếu vì mình bí quá hoá liều sao?
Thở dài thật sâu, Mặc Khải Tuyền lười hao tổn tâm trí suy nghĩ, cô buông chiếc thìa trong tay, lại vặn lửa nhỏ xuống, đun từ từ món canh thịt dê cùng hải sâm.
Từ hôm đó, anh chở cô về nhà, mang theo một bao hành lý đơn giản đến căn hộ của anh, cô bắt đầu cuộc sống có gia đình, từ giặt quần áo, mua đồ ăn, nấu cơm, nấu canh, lau quét dọn dẹp......
Rõ ràng là thiếu nữ đang độ tuổi thanh xuân, rõ ràng không phảilà vợ của anh, lại bị sai khiến trở thành bà nội trợ bù đầu trong công việc bếp núc.
Bà xã làm việc nhà thì được gọi là hiền thê gương mẫu, vậy còn cô sẽ được xem là cái gì? Anh bao dưỡng cô, cô làm tình nhân của anh.
Nhưng tình nhân không phải đều trang điểm như con hồ ly tinh, cầm thẻ vàng đến những trung tâm mua sắm sang trọng điên cuồng quẹt thẻ sao, mặc những bộ y phục hàng hiệu đắt tiền, đeo những trang sức bằng kim cương lấp lánh, ở thẩm mỹ viện bảo dưỡng từ đầu đến chân, bằng không chính là cùng kim chủ ở trên giường mây mưa thất thường......
Nhưng cô...... Mặc Khải Tuyền cúi đầu nhìn bản thân đang mặc chiếc quần đùi cùng chiếc áo sơ mi ngắn tay in một con mèo kitty màu hồng đáng yêu! Cô vỗ vỗ trán , lại không nhịn được rên rỉ một tiếng, cô quên mất mình lại đang mặc bộ y phục của mấy năm về truowsv.
Tủ quần áo trong phòng chất đầy quần áo mới tất cả đều là anh mua, đương nhiên, là anh dẫn cô tự mình đến trung tâm mua sắm lớn để mua, tuy nói rằng cô có mặt ở hiện trường, nhưng cô hoàn toàn không có cơ hội biểu đạt, chỉ có thể đừng nhìn khư khư cố chấp lựa chọn hết món này đến món khác một cách không tình nguyện.
Anh rốt cuộc xem cô là gì? Em gái? Hay là con gái?
Cô không có thẻ vàng riêng, chỉ có mỗi tháng được ba ngàn tệ để làm tiền tiêu vặt, đó cũng là số tiền anh tự tiện quyết định, tháng nầy đã bỏ vào trong túi cô, cô đếm rồi lại đếm, rốt cục tiếp nhận số tiền này hoàn toàn không thể dạo quanh các công ty bách hóa, chứ đừng nói đến việc hợp lại thực tế.
Nhưng khi nhìn anh tốn một số tiền lớn như vậy giúp cô trả nợ, cô cũng không nên cùng anh so đo, cô cũng không được anh đưa đi thẩm mỹ viện SPA, may mà cô bây giờ còn trẻ tuổi, không cần phải đến loại địa phương đó đi làm bảo dưỡng.
Anh còn bảo cô kiêng thuốc, kiêng rượu, kiêng luôn những thói quen xấu. . . . . . Được rồi, anh là lão Đại, cô nghe lệnh là được, nhưng tồi tệ nhất chính là anh còn không cho phép cô trang điểm!
Hình như quản như thế này cũng quá mức một chút rồi? Điểm quan trọng nhất là, cô còn không có lên qua giường của anh. . . . . . Đây đối với một cô gái khi nhận bao nuôi mà nói, thật là vô cùng nhục nhã!
Thứ mấy vào tháng trước? Thứ tư, hay là thứ sáu? Cô cùng anh đến nơi này, mở cửa, để cho thuận tay ném cho cô một cái chìa khóa, trên chìa khóa có trao một loại trái cây nhựa, làm bằng thủ công, đuôi mắt cô thấy một chìa khóa trong tay anh cũng có treo một loại quả tương tự, sau đó nghe anh nói với cô đó là chìa khóa nhà.
Cô ngoan ngoãn nhận lấy, khi vẫn chưa tìm hiểu thăm dò lai lịch, tính tình, tính khí, yêu thích của Cận Thừa trước, cô không tính toán ngoan một chút.
Nơi này đang lúc tạm thời thu dụng mình, nhà mới là hai phòng, một gian phòng khách, sàn nhà bằng gỗ, tất cả vật dụng trong nhà đều bằng gỗ, rèm cửa sổ màu xanh nhạt rủ xuống, phía ngoài trên ban công có một loại thực vật xanh mướt không biết tên đến từ Châu Phi.
Chỉ có một gian phòng ngủ, một phòng khác có thể đươc xem là phòng làm việc, bởi vì cô chú ý tới bên trong có đặt một cái laptop, còn có một tủ sách thật dài bằng gỗ thô rộng lớn, phía trên bày đầy những quyển sách chuyên nghiệp dành riêng cho luật sư dầy đến có thể đập chết người.
Nếu so lại thì phòng bếp hoàn toàn không có gì đáng kể, , xem ra người đàn ông này ít ở nhà tổ chức bữa ăn tập thể, cô đi rửa tay, thuận tiện đi thăm phòng tắm một cái, phát hiện bên trong được dọn dẹp rất gọn gàng ngăn nắp, nơi dựa vào cửa sổ còn treo một bồn dây leo xanh biếc.
Người đàn ông này rất có tình cảm, thưởng thức cũng tương đối khá, cũng không vẻ lạc hậu cùng nghiêm cẩn đặc biệt thường hay có của luật sư, ở trong lòng Mặc Khải Tuyền thầm ca ngợi.
"Mệt mỏi không? Có muốn tắm trước hay không?" Anh hỏi, đem hành lý của cô nhẹ nhàng mang vào phòng ngủ, đặt ở vị trí gần cửa sổ .
"Không sao." Cô nhăn nhó một trận, có chút bó tay bó chân đứng ở cửa phòng ngủ, nhìn chằm chằm vào chiếc giường màu xanh đậm trên chiếc giường đôi.
Bây giờ cô phải làm gì? Đi tắm sạch sẽ tẩm ướt toàn thân bằng nước hoa, mặc bộ đồ ngủ sexy, sau đó cùng anh ở trên giường cái đó cái đó? Nếu cô đã quyết định đi theo anh, làm người phụ nữ của anh, đương nhiên phải làm tròn nghĩa vụ.
Nhưng anh là thích đồng tính, có thể đối với cô không có hứng thú hay không? Theo tình hình ph
Anh thật là có bản lĩnh, ngay cả lãi đều không thèm trả, không giống cô, vì món lãi hàng tháng cũng sắp bị nghẹt chết. Còn làm cho cậu vào tù, dù sao trong đó cũng tốt hơn so với lêu lổng ở bên ngoài, không biết ngày nào đó sẽ bị người ta chém chết.
Miệng Cận Thừa thực chặt, cô tìm không ít thời gian mới từ trong miệng anh biết được, anh là một cô nhi, không có gia đình giàu có chống lưng, cho nên tất cả mọi thứ của anh đều là tự anh làm lấy.
Khi còn học đại học đã làm việc ở “Văn phòng luật sư Đông Phương” nổi danh. Vừa làm vừa học, nhận được sự dẫn dắt của ân sư Cổ Kiêu Hán, sau khi tốt nghiệp một mặt tiếp tục ra sức học hành học nghiệp, một mặt lấy giấy phép, hiện tại đã có chút danh tiếng. Tuy rằng đối với một người có nhiều kinh nghiệm xã hội, thời gian ở trong trường học so với người khác thiếu, thời gian lấy được chứng chỉ tốt nghiệp mau, nhưng với người đàn ông trẻ tuổi hai mươi sáu tuổinhư anh mà nói, như thế quả thực đã rất giỏi.
Nhưng mấy trăm vạn nha! Anh làm sao có? Mặc Khải Tuyền vắt hết óc cũng tưởng không được họ Cận này rốt cuộc là từ đâu có một số tiền lớn đến như vậy, không ăn không uống không chi tiêu hay sao?
Tuy rằng chỉ mới ở chung mới hơn mười ngày ngắn ngủn, cô âm thầm quan sát. Người đàn ông này quả thật rất đơn giản, ngoài những buổi xã giao cần thiết, anh không hút thuốc lá cũng không uống rượu, trong ngày thường một ngày ba bữa cũng không kiêng ăn, mặc quần áo cũng không phải loại hàng hiệu đắt chết người, ngay cả lái xe cũng là loại xe mà những người đi làm thích, hoàn toàn không kiêu ngạo.
Trong cuộc sống của anh, một số tiền lớn như thế hẳn là đã thế chấp gian nhà trọ hiện tại hai người đang ở mới mua, một năm trước, bảy mươi mét vuông, không tính là to lắm, nhưng sạch sẽ, bài trí cùng bố trí hoàn toàn không quá xa xỉ.
Nhưng đây cũng không có khả năng làm cho anh kiếm được nhiều tiền như vậy chứ? Ít nhất cô tiết kiệm đến tiết kiệm đi, vẫn thấy không đủ.
Như vậy lấy trộm công khoản? Vậy chẳng lẽ “Văn phòng luật sư Đông Phương” Là anh mở sao? Tuy rằng văn phòng luật này của lão sư anh là đối tác duy nhất, nhưng khả năng này bị kiên quyết phủ định.
Trúng sổ xố? Cơ may quá nhỏ; Có di sản? Giống như cho tới bây giờ không từng nghe anh đề cập qua; Thu nhận hối lộ lộ? Anh hẳn là sẽ không thuộc loại không có đầu óc như vậy, làm loại chuyện tự hủy tiền đồ này chứ? Mượn vay nặng lãi? Người ta có tất yếu vì mình bí quá hoá liều sao?
Thở dài thật sâu, Mặc Khải Tuyền lười hao tổn tâm trí suy nghĩ, cô buông chiếc thìa trong tay, lại vặn lửa nhỏ xuống, đun từ từ món canh thịt dê cùng hải sâm.
Từ hôm đó, anh chở cô về nhà, mang theo một bao hành lý đơn giản đến căn hộ của anh, cô bắt đầu cuộc sống có gia đình, từ giặt quần áo, mua đồ ăn, nấu cơm, nấu canh, lau quét dọn dẹp......
Rõ ràng là thiếu nữ đang độ tuổi thanh xuân, rõ ràng không phảilà vợ của anh, lại bị sai khiến trở thành bà nội trợ bù đầu trong công việc bếp núc.
Bà xã làm việc nhà thì được gọi là hiền thê gương mẫu, vậy còn cô sẽ được xem là cái gì? Anh bao dưỡng cô, cô làm tình nhân của anh.
Nhưng tình nhân không phải đều trang điểm như con hồ ly tinh, cầm thẻ vàng đến những trung tâm mua sắm sang trọng điên cuồng quẹt thẻ sao, mặc những bộ y phục hàng hiệu đắt tiền, đeo những trang sức bằng kim cương lấp lánh, ở thẩm mỹ viện bảo dưỡng từ đầu đến chân, bằng không chính là cùng kim chủ ở trên giường mây mưa thất thường......
Nhưng cô...... Mặc Khải Tuyền cúi đầu nhìn bản thân đang mặc chiếc quần đùi cùng chiếc áo sơ mi ngắn tay in một con mèo kitty màu hồng đáng yêu! Cô vỗ vỗ trán , lại không nhịn được rên rỉ một tiếng, cô quên mất mình lại đang mặc bộ y phục của mấy năm về truowsv.
Tủ quần áo trong phòng chất đầy quần áo mới tất cả đều là anh mua, đương nhiên, là anh dẫn cô tự mình đến trung tâm mua sắm lớn để mua, tuy nói rằng cô có mặt ở hiện trường, nhưng cô hoàn toàn không có cơ hội biểu đạt, chỉ có thể đừng nhìn khư khư cố chấp lựa chọn hết món này đến món khác một cách không tình nguyện.
Anh rốt cuộc xem cô là gì? Em gái? Hay là con gái?
Cô không có thẻ vàng riêng, chỉ có mỗi tháng được ba ngàn tệ để làm tiền tiêu vặt, đó cũng là số tiền anh tự tiện quyết định, tháng nầy đã bỏ vào trong túi cô, cô đếm rồi lại đếm, rốt cục tiếp nhận số tiền này hoàn toàn không thể dạo quanh các công ty bách hóa, chứ đừng nói đến việc hợp lại thực tế.
Nhưng khi nhìn anh tốn một số tiền lớn như vậy giúp cô trả nợ, cô cũng không nên cùng anh so đo, cô cũng không được anh đưa đi thẩm mỹ viện SPA, may mà cô bây giờ còn trẻ tuổi, không cần phải đến loại địa phương đó đi làm bảo dưỡng.
Anh còn bảo cô kiêng thuốc, kiêng rượu, kiêng luôn những thói quen xấu. . . . . . Được rồi, anh là lão Đại, cô nghe lệnh là được, nhưng tồi tệ nhất chính là anh còn không cho phép cô trang điểm!
Hình như quản như thế này cũng quá mức một chút rồi? Điểm quan trọng nhất là, cô còn không có lên qua giường của anh. . . . . . Đây đối với một cô gái khi nhận bao nuôi mà nói, thật là vô cùng nhục nhã!
Thứ mấy vào tháng trước? Thứ tư, hay là thứ sáu? Cô cùng anh đến nơi này, mở cửa, để cho thuận tay ném cho cô một cái chìa khóa, trên chìa khóa có trao một loại trái cây nhựa, làm bằng thủ công, đuôi mắt cô thấy một chìa khóa trong tay anh cũng có treo một loại quả tương tự, sau đó nghe anh nói với cô đó là chìa khóa nhà.
Cô ngoan ngoãn nhận lấy, khi vẫn chưa tìm hiểu thăm dò lai lịch, tính tình, tính khí, yêu thích của Cận Thừa trước, cô không tính toán ngoan một chút.
Nơi này đang lúc tạm thời thu dụng mình, nhà mới là hai phòng, một gian phòng khách, sàn nhà bằng gỗ, tất cả vật dụng trong nhà đều bằng gỗ, rèm cửa sổ màu xanh nhạt rủ xuống, phía ngoài trên ban công có một loại thực vật xanh mướt không biết tên đến từ Châu Phi.
Chỉ có một gian phòng ngủ, một phòng khác có thể đươc xem là phòng làm việc, bởi vì cô chú ý tới bên trong có đặt một cái laptop, còn có một tủ sách thật dài bằng gỗ thô rộng lớn, phía trên bày đầy những quyển sách chuyên nghiệp dành riêng cho luật sư dầy đến có thể đập chết người.
Nếu so lại thì phòng bếp hoàn toàn không có gì đáng kể, , xem ra người đàn ông này ít ở nhà tổ chức bữa ăn tập thể, cô đi rửa tay, thuận tiện đi thăm phòng tắm một cái, phát hiện bên trong được dọn dẹp rất gọn gàng ngăn nắp, nơi dựa vào cửa sổ còn treo một bồn dây leo xanh biếc.
Người đàn ông này rất có tình cảm, thưởng thức cũng tương đối khá, cũng không vẻ lạc hậu cùng nghiêm cẩn đặc biệt thường hay có của luật sư, ở trong lòng Mặc Khải Tuyền thầm ca ngợi.
"Mệt mỏi không? Có muốn tắm trước hay không?" Anh hỏi, đem hành lý của cô nhẹ nhàng mang vào phòng ngủ, đặt ở vị trí gần cửa sổ .
"Không sao." Cô nhăn nhó một trận, có chút bó tay bó chân đứng ở cửa phòng ngủ, nhìn chằm chằm vào chiếc giường màu xanh đậm trên chiếc giường đôi.
Bây giờ cô phải làm gì? Đi tắm sạch sẽ tẩm ướt toàn thân bằng nước hoa, mặc bộ đồ ngủ sexy, sau đó cùng anh ở trên giường cái đó cái đó? Nếu cô đã quyết định đi theo anh, làm người phụ nữ của anh, đương nhiên phải làm tròn nghĩa vụ.
Nhưng anh là thích đồng tính, có thể đối với cô không có hứng thú hay không? Theo tình hình ph
Bài viết liên quan!