Tiểu thuyết - Nữ Phụ, Đừng Coi Thường Nữ Chủ
Lượt xem : |
t, thếtôi hỏi đây, anh chạy ra đây làm gì? Có phải là muốn tránh mặt Tập ViLam?”
Doãn Thiên Dã mờ mịt liếc cô: “Tôi tránh mặt cô ta? Đây lànhà tôi cơ mà!” Cuối cùng, nói, “Chỉ là mấy lời khách sáo như vậy, tôivừa nghe đã thấy lỗ tai đau!”
“A!” Tần Cảnh mộc mộc ứng nhấtthanh (hình như là phản xạ thốt lên), nghĩ nghĩ, lại hỏi, “Lúc trước làanh đá cô ấy, hay là cô ấy đá anh?”
Doãn Thiên Dã lần này nghiêm túc chú ý quay đầu lại, nhìn lại cô.
Buổi sáng, ánh mặt trời thưa thớt mà mạnh mẽ xuyên qua, lấp lánh, nhuộmthành từng tầng ánh sáng trên những sợi tóc ngắn của hắn. Sợi tóc rơixuống, tròng mắt hắn thâm thúy mà an tĩnh, không gợn một tia sóng,khiến đầu óc Tần Cảnh đột nhiên trống rỗng.
Hắn bình tĩnh mà hờ hững nói: “Tôi và cô ta chưa từng có quan hệ gì hết!” Nói xong, cúi đầu lại đùa chó con đi.
Nói bậy!
Tần Cảnh bất mãn chu môi, khẳng định là bị Tập Vi Lam đá còn không biết xấu hổ mà nói.
Tần Cảnh cũ trong quyển nhật kí cuối cùng viết về thời đại học, trong ngàycuối cùng, viết là, đã có người nhìn thấy Doãn Thiên Dã đến quán rượu,mà căn phòng hắn vào chính là phòng trước đó đã có một người phụ nữ vào.
Đây chính là cùng với tình tiết máu chó trong tiểu thuyết không hẹn mà gặp.
Trong tiểu thuyết, Tập Vi Lam hai bên tấn công, một mặt giật dây An Nham tìmTần Cảnh quấn quít làm phiền, kích thích Doãn Thiên Dã; một mặt lại kiệt lực thi triển mị lực nữ nhân câu dẫn Doãn Thiên Dã, kích thích TầnCảnh.
Kết quả, khiến cho hai vị nguyên nguyên nam chủ nguyên nữchủ máu chó như vậy mà thật bại dưới chân nữ phụ “đa mưu túc trí”, ngusi hiểu lầm mà chia tay…
Tiểu thuyết này thực là rắm chó không kêu, hại chết nhân!!!
Bất quá Tần Cảnh hôm nay lúc xem cảm thấy rất hay, căn bản không nghĩ quacái gì không logic không thông, chỉ thấy nữ phụ trù hoạch như thần!
Nhưng vô luận ra sao, mắng tác giả cũng không để làm gì, tiểu thuyết quả thật có tả Tập Vi Lam ở trong quán rượu tìm mọi cách thi triển mị thuật vớiDoãn Thiên Dã, nhưng đến thế là cùng, cũng không có viết tiếp.
Dù sao, nữ phụ văn này trọng điểm thịt thịt (H) đều là ở phần nguyên nữ chủ Tần Cảnh bị tiềm quy tắc ra sao…
Về chuyện sau này, chính là trong tay Tập Vi Lam có một tấm hình cô ta và Doãn Thiên Dã ôm nhau, chỉ có bờ vai trở lên.
Hai người vai đều lộ ra, đủ khiến người ta tưởng tượng thành không có mặcquần áo. Trong tiểu thuyết, Tập Vi Lam chuẩn bị cầm tấm hình đi kíchthích Tần Cảnh, nhưng Tần Cảnh lúc đó không hay biết gì còn tìm đến“Muội muội tốt” Tập Vi Lam khóc lóc kể lể Doãn Thiên Dã ngoại tình.
Mà Tập Vi Lam nhất thời lại do dự, nghĩ Tần Chính dù sao là cha ruột TầnCảnh, nếu như ông biết, chắc chắn sẽ để lại ý nghĩ không tốt, bất lợiviệc cô ta lấy cổ phần công ty sau này. Cho nên cuối cùng là không cóđem trưng ra tấm ảnh kia, chờ đến lúc Doãn Thiên Dã ra nước ngoài, TậpVi Lam càng được lợi, liền đem đi tiêu hủy, tiếp tục cùng Tần Cảnh làmchị em thân thiết.
Cô ta biết tự Doãn Thiên Dã sẽ không nói rachuyện này, chỉ cẩn cô ta không nói ra, Tần Cảnh vĩnh viễn sẽ không biết người đào góc tường nhà mình kì thật chính là Tập Vi Lam.
Cho đến khi, Tần Cảnh này xuyên tới đây.
Tần Cảnh nâng quai hàm, nhìn khuôn mặt thật yên lặng của Doãn Thiên Dã, bất mãn dẩu môi: chết vì sĩ diện! Không nghĩ đến anh cũng có lúc bị ngườita đá nhỉ!
Bất quá, ách, kỳ quái nga, cứ như tâm lý phản nghịchcủa hắn, chắc chắn là sao đó sẽ quấn quít Tập Vi Lam làm phiền chứ? Haylà vì, chẳng qua cũng chỉ ngủ có một lần, nên không có hiếm lạ?
Doãn Thiên Dã quay đầu lại, nhìn thấy cô nhíu mày suy tư, có chút kỳ quái,hỏi: “Đột nhiên em hỏi thế làm gì? Cô ta nói gì với em sao?”
Tần Cảnh sửng sốt, giờ mới biết chính mình vừa rồi hỏi sai. Theo lý thuyết, cô không thể biết vụ việc này a!
Cô nhanh chóng ra vẻ nhẹ nhàng khoát tay, lung tung che giấu: “Tùy tiệnhỏi, chuyện nhiều năm như vậy nha! Kỳ thật nói lại cũng không có ý gì!A, a a…”
Ngoài nhà lại truyền đến tiếng chuông vang, may mắn cứu được Tần Cảnh giải cứu.
“Gì? Còn có người tới sao?”
Doãn Thiên Dã đã đứng dậy, vừa đi ra ngoài, vừa nói giỡn: “Có vẻ là người mà bà nội muốn giới thiệu cho em đó!”
Tần Cảnh trợn trắng mắt, đi tìm toilet.
Đi vệ sinh xong ra ngoài, lại phát hiện phía sau có tiếng nước chảy từ aonhỏ, Tần Cảnh nhất thời hứng lên, chạy tới ngồi xổm bên bờ ao nhỏ nhìnngắm nước chảy. Được một lúc, đột nhiên nghe thấy giọng của Tập Quyênnghiêm khắc khiển trách:
“Con và cái An Nham kia là có chuyện gì? Muốn loại như nó làm bạn trai con, mẹ là kiên quyết không đồng ý!”
Tần Cảnh giật mình, nhìn lại, tiếng nói là vọng từ cửa sổ gỗ ở trên đến, bên kia nguyên là toilet.
Dĩ nhiên, người bà ta đang nói đến chính là Tập Vi Lam: “Mẹ ơi, mẹ gấp làm gì? Con không có muốn công khai là có lý do, vẫn duy trì khoảng cáchvới anh ta mà! Con với anh ta không có quan hệ gì cả!”
Tập Quyênvặn mở vòi nước rửa tay, giọng điệu hòa hoãn một chút: “Mẹ thấy con vớilão phu nhân Doãn gia rất để ý, mấy năm Tần Cảnh bỏ nhà đi này, conthường hay chạy sang bên này, có phải là có ý gì không?”
“Mẹ đã biết, còn hỏi con làm cái gì?”
“Mẹ cũng hi vọng là như vậy!” Tập Quyên đã bốn mươi năm mươi tuổi, nhưngnói vẫn với giọng nũng nịu, không phải không có tiếc nuối thổn thức,“Bất quá a, Doãn Thiên Dã và Tần Cảnh từ nhỏ đã yêu sớm, tuy rằng con và Tần Cảnh không có quan hệ huyết thống thật, nhưng cũng là chị em trêndanh nghĩa. Người nhà giàu, lại hay có tư tưởng cổ hủ, chỉ sợ là khótiếp nhận!”
“Phách!” Hình như có cái gì đó bị đá một phát, kếtiếp là Tập Vi Lam đang cố kìm giọng giận dữ, “Vì cái gì mà lại bắt conphải chịu thiệt vì cô ta! Lại nói, cha mẹ Doãn Thiên Dã tình huống cũngnhư vậy, còn không phải quấn quýt hòa thuận cả đời!”
“Mẹ lạikhông có nói là không ủng hộ con?” Tập Quyên oán trách, “Chuyện này mẹkhông thể không nhắc con. Cũng đều do con, lúc trước con sớm sớm mộtchút quấn chặt lấy Doãn Thiên Dã không phải là được rồi sao? Hiện tạithì hay rồi, mẹ vừa chú ý thấy, nó từ đầu tới đuôi không hề nhìn con một cái!”
“Lúc trước hai người bọn họ vừa mới chia tay, chẳng lẽ mẹbảo con có thể quang minh chính đại xuất hiện tranh chủ quyền chắc?” Tập Vi Lam giọng điệu có chút không bình tĩnh, trầm mặc vài giây, lại rấtđắc ý cười, “Con lại thấy anh ấy không nhìn con, có lẽ chính là tronglòng có quỷ, khắc chế không nhìn con đây! Hoặc là, anh ấu cố ý làm mặtlạnh lùng, để hấp dẫn sự chú ý của con! “
Bên kia cửa sổ, TầnCảnh không khỏi ôm trán, so với Doãn Thiên Dã với Việt Trạch, hóa ra Tập Vi Lam này mới thực sự xứng với cái ghế quán quân tự luyến mơ mộng đi,đúng chưa!
Tập Quyên tự hào con gái bảo bối một hồi, lại cànghứng trí nói: “Bất quá, mẹ lại cảm thấy người vừa mới tới thực sự rấttốt nha, vừa phong độ lại có khí chất, nhìn là thấy một người nhà cótiền.”
Mười phần mùi vị thanh lâu tú bà.
“Nhưng tên hắncon chưa nghe bao giờ, ” Tập Vi Lam khinh thường hừ một tiếng, “Ai quýgiá gì mấy đồng bạc chứ? Mẹ à, phiền mẹ nhìn xa một chút được không?”
“Nói đến mới nhớ, ” Tập Quyên nháy mắt lại hăng hái, “Trường Ninh chỗ cổ phần đó, con có định đầu tư không?”
Trường Ninh là tên công ty, lấy tên mẹ ruột Tần Cảnh để đặt.
Công ty (trong bản cv là xí nghiêp, cơ mà xí nghiệ
Doãn Thiên Dã mờ mịt liếc cô: “Tôi tránh mặt cô ta? Đây lànhà tôi cơ mà!” Cuối cùng, nói, “Chỉ là mấy lời khách sáo như vậy, tôivừa nghe đã thấy lỗ tai đau!”
“A!” Tần Cảnh mộc mộc ứng nhấtthanh (hình như là phản xạ thốt lên), nghĩ nghĩ, lại hỏi, “Lúc trước làanh đá cô ấy, hay là cô ấy đá anh?”
Doãn Thiên Dã lần này nghiêm túc chú ý quay đầu lại, nhìn lại cô.
Buổi sáng, ánh mặt trời thưa thớt mà mạnh mẽ xuyên qua, lấp lánh, nhuộmthành từng tầng ánh sáng trên những sợi tóc ngắn của hắn. Sợi tóc rơixuống, tròng mắt hắn thâm thúy mà an tĩnh, không gợn một tia sóng,khiến đầu óc Tần Cảnh đột nhiên trống rỗng.
Hắn bình tĩnh mà hờ hững nói: “Tôi và cô ta chưa từng có quan hệ gì hết!” Nói xong, cúi đầu lại đùa chó con đi.
Nói bậy!
Tần Cảnh bất mãn chu môi, khẳng định là bị Tập Vi Lam đá còn không biết xấu hổ mà nói.
Tần Cảnh cũ trong quyển nhật kí cuối cùng viết về thời đại học, trong ngàycuối cùng, viết là, đã có người nhìn thấy Doãn Thiên Dã đến quán rượu,mà căn phòng hắn vào chính là phòng trước đó đã có một người phụ nữ vào.
Đây chính là cùng với tình tiết máu chó trong tiểu thuyết không hẹn mà gặp.
Trong tiểu thuyết, Tập Vi Lam hai bên tấn công, một mặt giật dây An Nham tìmTần Cảnh quấn quít làm phiền, kích thích Doãn Thiên Dã; một mặt lại kiệt lực thi triển mị lực nữ nhân câu dẫn Doãn Thiên Dã, kích thích TầnCảnh.
Kết quả, khiến cho hai vị nguyên nguyên nam chủ nguyên nữchủ máu chó như vậy mà thật bại dưới chân nữ phụ “đa mưu túc trí”, ngusi hiểu lầm mà chia tay…
Tiểu thuyết này thực là rắm chó không kêu, hại chết nhân!!!
Bất quá Tần Cảnh hôm nay lúc xem cảm thấy rất hay, căn bản không nghĩ quacái gì không logic không thông, chỉ thấy nữ phụ trù hoạch như thần!
Nhưng vô luận ra sao, mắng tác giả cũng không để làm gì, tiểu thuyết quả thật có tả Tập Vi Lam ở trong quán rượu tìm mọi cách thi triển mị thuật vớiDoãn Thiên Dã, nhưng đến thế là cùng, cũng không có viết tiếp.
Dù sao, nữ phụ văn này trọng điểm thịt thịt (H) đều là ở phần nguyên nữ chủ Tần Cảnh bị tiềm quy tắc ra sao…
Về chuyện sau này, chính là trong tay Tập Vi Lam có một tấm hình cô ta và Doãn Thiên Dã ôm nhau, chỉ có bờ vai trở lên.
Hai người vai đều lộ ra, đủ khiến người ta tưởng tượng thành không có mặcquần áo. Trong tiểu thuyết, Tập Vi Lam chuẩn bị cầm tấm hình đi kíchthích Tần Cảnh, nhưng Tần Cảnh lúc đó không hay biết gì còn tìm đến“Muội muội tốt” Tập Vi Lam khóc lóc kể lể Doãn Thiên Dã ngoại tình.
Mà Tập Vi Lam nhất thời lại do dự, nghĩ Tần Chính dù sao là cha ruột TầnCảnh, nếu như ông biết, chắc chắn sẽ để lại ý nghĩ không tốt, bất lợiviệc cô ta lấy cổ phần công ty sau này. Cho nên cuối cùng là không cóđem trưng ra tấm ảnh kia, chờ đến lúc Doãn Thiên Dã ra nước ngoài, TậpVi Lam càng được lợi, liền đem đi tiêu hủy, tiếp tục cùng Tần Cảnh làmchị em thân thiết.
Cô ta biết tự Doãn Thiên Dã sẽ không nói rachuyện này, chỉ cẩn cô ta không nói ra, Tần Cảnh vĩnh viễn sẽ không biết người đào góc tường nhà mình kì thật chính là Tập Vi Lam.
Cho đến khi, Tần Cảnh này xuyên tới đây.
Tần Cảnh nâng quai hàm, nhìn khuôn mặt thật yên lặng của Doãn Thiên Dã, bất mãn dẩu môi: chết vì sĩ diện! Không nghĩ đến anh cũng có lúc bị ngườita đá nhỉ!
Bất quá, ách, kỳ quái nga, cứ như tâm lý phản nghịchcủa hắn, chắc chắn là sao đó sẽ quấn quít Tập Vi Lam làm phiền chứ? Haylà vì, chẳng qua cũng chỉ ngủ có một lần, nên không có hiếm lạ?
Doãn Thiên Dã quay đầu lại, nhìn thấy cô nhíu mày suy tư, có chút kỳ quái,hỏi: “Đột nhiên em hỏi thế làm gì? Cô ta nói gì với em sao?”
Tần Cảnh sửng sốt, giờ mới biết chính mình vừa rồi hỏi sai. Theo lý thuyết, cô không thể biết vụ việc này a!
Cô nhanh chóng ra vẻ nhẹ nhàng khoát tay, lung tung che giấu: “Tùy tiệnhỏi, chuyện nhiều năm như vậy nha! Kỳ thật nói lại cũng không có ý gì!A, a a…”
Ngoài nhà lại truyền đến tiếng chuông vang, may mắn cứu được Tần Cảnh giải cứu.
“Gì? Còn có người tới sao?”
Doãn Thiên Dã đã đứng dậy, vừa đi ra ngoài, vừa nói giỡn: “Có vẻ là người mà bà nội muốn giới thiệu cho em đó!”
Tần Cảnh trợn trắng mắt, đi tìm toilet.
Đi vệ sinh xong ra ngoài, lại phát hiện phía sau có tiếng nước chảy từ aonhỏ, Tần Cảnh nhất thời hứng lên, chạy tới ngồi xổm bên bờ ao nhỏ nhìnngắm nước chảy. Được một lúc, đột nhiên nghe thấy giọng của Tập Quyênnghiêm khắc khiển trách:
“Con và cái An Nham kia là có chuyện gì? Muốn loại như nó làm bạn trai con, mẹ là kiên quyết không đồng ý!”
Tần Cảnh giật mình, nhìn lại, tiếng nói là vọng từ cửa sổ gỗ ở trên đến, bên kia nguyên là toilet.
Dĩ nhiên, người bà ta đang nói đến chính là Tập Vi Lam: “Mẹ ơi, mẹ gấp làm gì? Con không có muốn công khai là có lý do, vẫn duy trì khoảng cáchvới anh ta mà! Con với anh ta không có quan hệ gì cả!”
Tập Quyênvặn mở vòi nước rửa tay, giọng điệu hòa hoãn một chút: “Mẹ thấy con vớilão phu nhân Doãn gia rất để ý, mấy năm Tần Cảnh bỏ nhà đi này, conthường hay chạy sang bên này, có phải là có ý gì không?”
“Mẹ đã biết, còn hỏi con làm cái gì?”
“Mẹ cũng hi vọng là như vậy!” Tập Quyên đã bốn mươi năm mươi tuổi, nhưngnói vẫn với giọng nũng nịu, không phải không có tiếc nuối thổn thức,“Bất quá a, Doãn Thiên Dã và Tần Cảnh từ nhỏ đã yêu sớm, tuy rằng con và Tần Cảnh không có quan hệ huyết thống thật, nhưng cũng là chị em trêndanh nghĩa. Người nhà giàu, lại hay có tư tưởng cổ hủ, chỉ sợ là khótiếp nhận!”
“Phách!” Hình như có cái gì đó bị đá một phát, kếtiếp là Tập Vi Lam đang cố kìm giọng giận dữ, “Vì cái gì mà lại bắt conphải chịu thiệt vì cô ta! Lại nói, cha mẹ Doãn Thiên Dã tình huống cũngnhư vậy, còn không phải quấn quýt hòa thuận cả đời!”
“Mẹ lạikhông có nói là không ủng hộ con?” Tập Quyên oán trách, “Chuyện này mẹkhông thể không nhắc con. Cũng đều do con, lúc trước con sớm sớm mộtchút quấn chặt lấy Doãn Thiên Dã không phải là được rồi sao? Hiện tạithì hay rồi, mẹ vừa chú ý thấy, nó từ đầu tới đuôi không hề nhìn con một cái!”
“Lúc trước hai người bọn họ vừa mới chia tay, chẳng lẽ mẹbảo con có thể quang minh chính đại xuất hiện tranh chủ quyền chắc?” Tập Vi Lam giọng điệu có chút không bình tĩnh, trầm mặc vài giây, lại rấtđắc ý cười, “Con lại thấy anh ấy không nhìn con, có lẽ chính là tronglòng có quỷ, khắc chế không nhìn con đây! Hoặc là, anh ấu cố ý làm mặtlạnh lùng, để hấp dẫn sự chú ý của con! “
Bên kia cửa sổ, TầnCảnh không khỏi ôm trán, so với Doãn Thiên Dã với Việt Trạch, hóa ra Tập Vi Lam này mới thực sự xứng với cái ghế quán quân tự luyến mơ mộng đi,đúng chưa!
Tập Quyên tự hào con gái bảo bối một hồi, lại cànghứng trí nói: “Bất quá, mẹ lại cảm thấy người vừa mới tới thực sự rấttốt nha, vừa phong độ lại có khí chất, nhìn là thấy một người nhà cótiền.”
Mười phần mùi vị thanh lâu tú bà.
“Nhưng tên hắncon chưa nghe bao giờ, ” Tập Vi Lam khinh thường hừ một tiếng, “Ai quýgiá gì mấy đồng bạc chứ? Mẹ à, phiền mẹ nhìn xa một chút được không?”
“Nói đến mới nhớ, ” Tập Quyên nháy mắt lại hăng hái, “Trường Ninh chỗ cổ phần đó, con có định đầu tư không?”
Trường Ninh là tên công ty, lấy tên mẹ ruột Tần Cảnh để đặt.
Công ty (trong bản cv là xí nghiêp, cơ mà xí nghiệ
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
1771/5905
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
1771/5905
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ
Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt