Tiểu thuyết Nụ Hôn Cuồng Nhiệt-full
Lượt xem : |
a đột nhiên quay đầu lại.
“Thanh Thanh” Ông muốn nói lại thôi.
“Chuyện gì thế ba?”
“Ba nghĩ, Lan Anh có thể sẽ không đối xử tốt với con, chính con… Phải cẩn thận một chút” Lâm Quốc Khánh khuyên nhủ. Ông rất hiểu biết vợ mình, nếu bà ta không thích một người, bà ta sẽ nghĩ mọi biện pháp ép buộc người kia.
“Con biết. Ba không cần lo lắng cho con” Dương Thanh Thanh đã có chuẩn bị nhẫn nhục chịu đựng. Cô nhất định sẽ kiên trì, nhất định phải làm cho mẹ chồng hiểu cô.
“Bà ấy có yêu cầu quá phận thì đừng để ý tới. Con là vợ Ngạn Lương cưới về nhà, không phải chúng ta mời đến làm người hầu” Lâm Quốc Khánh đương nhiên biết cô hôm qua làm việc cả đêm ở phòng bếp, nhưng ngại vì Lâm Lan Anh hung hãn, ông không dám nói thêm cái gì. Con trai say ngã vào tân phòng, đương nhiên không thấy được người âu yếm của mình bị bắt đi lau sàn!
Aizz! Khi nào thì ông mới có thể tỉnh lại một chút? Vẫn trầm luân giữa cơn lốc xoáy không có tôn nghiêm như vậy, chỉ có thể mê muội chém giết các loại quân cờ...
“Ba đi ra ngoài tìm bạn chơi cờ, giữa trưa sẽ không về ăn cơm” Ông dặn lại liền ra ngoài.
Dương Thanh Thanh trở lại tân phòng muốn gọi Lâm Ngạn Lương dậy.
Lâm Ngạn Lương đã tỉnh một lúc lâu nhưng đau đầu khiến anh không có sức xuống giường.
“Thanh Thanh, cho anh xin cốc nước” Anh nhìn thấy vợ tiến vào, xoay người lại, lại dẫn đến từng cơn đau đầu liên tiếp .
“Anh đã tỉnh!” Dương Thanh Thanh lập tức rót cốc nước ấm, thuận tiện cũng bưng canh tỉnh rượu bà Từ nấu.
“Đau đầu sao?” Cô đau lòng ấn huyệt thái dương của anh.
Được cô mát xa như vậy, Lâm Ngạn Lương cảm thấy thoải mái rất nhiều. “Hôm nay hãy thu dọn hành lý đi! Chúng ta đi hưởng tuần trăng mật” Không để ý đầu còn đau, anh xoay người đè Dương Thanh Thanh xuống.
“Đừng như vậy ! Anh không phải không thoải mái sao?”
“Không hôn em anh sẽ lại càng không thoải mái” Không biết tại sao, anh chỉ muốn hôn cô, nghiện cô giống như thuốc phiện.
“Sẽ bị mẹ nghe được!” Cửa phòng cũng chưa đóng mà! Chẳng may mẹ bị đánh thức bởi tiếng động của bọn họ vậy bảo cô gặp người khác thế nào đây?
“Mẹ sẽ không dậy sớm như vậy” Tay Lâm Ngạn Lương đã trượt vào trong áo Dương Thanh Thanh. Đầu anh còn có chút đau đớn, nhưng vừa chạm vào da thịt cô, tựa như có được tiên dược khiến anh quên đi cơn đau.
Dương Thanh Thanh tuy rằng không hề kháng cự chuyện “yêu thương” với anh, nhưng là hiện tại đang ở biệt thự Lâm gia xa lạ, nó không hề giống với khu nhà của anh.
Hơn nữa cửa phòng còn mở lớn, cô làm sao có thể có tâm tình cái chứ!
Dương Thanh Thanh vươn tay ngăn tay Lâm Ngạn Lương đang thăm dò xuống phía dưới. “Đừng! Bác Từ có thể nghe được…”
“Vậy thì thế nào? Bà ấy còn vui mừng cho anh ấy chứ! Chúng ta mới sáng sớm đã ân ái như vậy, nhất định sẽ sinh em bé rất nhanh!”
Anh không để ý đến sự chống cự của cô, tiếp tục liếm hôn cổ trơn bóng của cô, đùa dai lưu lại dấu hôn lên da thịt cô, dùng sức biểu thị công khai chủ quyền của anh với cô.
Dương Thanh Thanh bị anh cắn đến phát đau, muốn thoát khỏi sự áp chế của anh, lại đánh không lại thể trọng lớn của Lâm Ngạn Lương.
“Đừng…” Cô đành phải nói tỏ vẻ mình không muốn.
“Đừng lo lắng. Chúng ta trước kia vẫn “làm” không phải vẫn tốt sao?” Anh cũng không muốn vì về nhà ở lại không thể “yêu” vợ của mình được.
“Đó là bởi vì... Nơi đó không có người khác ở!”
Dương Thanh Thanh đương nhiên không phải không muốn hoan ái với anh, nhưng bởi vì hiện tại trong nhà còn có những người khác, hơn nữa mẹ chồng không thích cô như vậy, triền miên với anh sẽ làm cho cô cảm thấy là lạ.
Lâm Ngạn Lương đột nhiên dừng động tác xâm lược, “Em không thích ở cùng bọn họ! Vì sao lúc trước phải đồng ý mẹ anh?”
“Em không phải không muốn ở cùng bọn họ…” Tư vị bị hiểu lầm thật sự rất khổ sở, nhất là người mình yêu.
“Vậy là vì sao?” Lâm Ngạn Lương có chút khó có thể lý giải tâm tư phức tạp khúc chiết của phụ nữ. “Anh muốn em... Đừng từ chối anh, anh cũng không cho phép em từ chối anh!”
Anh muốn cô, nguyên nhân gì cũng ngăn không được anh “yêu” cô!
Tay anh lại xâm nhập vào “u huyệt” khát vọng đã lâu lần nữa, nhưng cô còn chưa chuẩn bị tốt, anh đột nhiên thâm nhập như vậy làm cho cô có chút khó chịu.
“Vậy… Anh ít nhất phải đóng cửa lại chứ!”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Dương Thanh Thanh đỏ lên, Lâm Ngạn Lương đè trên người cô đã kéo áo cô đến gáy, anh cũng đã cởi áo lót lộ ra nụ hoa bắt đầu đứng thẳng của cô.
“Không được, anh đã chờ không kịp...”
Lâm Ngạn Lương bị cặp nhũ hoa sáng bóng của cô hấp dẫn, ngón tay dưới thân ra vào càng nhanh, Dương Thanh Thanh bị anh kích thích cũng vặn vẹo càng lúc càng nhiều.
“Em nhìn em kìa... Đã chảy ra nhiều như vậy...” Lâm Ngạn Lương vươn đầu ngón tay, bày ra thành quả chính mình khiêu khích.
Dương Thanh Thanh nhìn mình dễ dàng đã bị anh dẫn dắt ra nhiều ái dịch như vậy, ngượng ngùng đỏ mặt.
Cô đẩy anh ra một chút, vẫn hy vọng anh đóng cửa, như vậy cô mới không phải lo lắng động tác hoan ái không biết xấu hổ của bọn họ sẽ bị những người khác thấy được.
Lâm Ngạn Lương lại quản không được nhiều như vậy, hiện tại bảo anh rời khỏi thân thể của cô còn thống khổ hơn bảo anh đi tìm cái chết.
Anh nhanh chóng cởi áo ngủ đêm qua cô thay cho mình, cởi quần xịt, lấy dục vọng cố gắng gượng ma sát hoa huyệt của cô.
“Ưm... U... Ngạn Lương...” Cửa còn chưa đóng mà! Anh làm sao có thể lấy “cái kia” ra chứ, anh còn đùa cô như vậy... Dưới những đòn liên tiếp công kích của anh, cô chỉ có thể lấy từng đợt rên rỉ đáp lại.
“Đợi một lát nữa, Thanh Thanh bảo bối... Anh sẽ nhanh chóng vào được”
Lâm Ngạn Lương còn muốn làm cho Dương Thanh Thanh chờ đợi thêm một chút, dùng sức nhéo “đồi núi” gồ ghề, dùng ngón cái và ngón trỏ vuốt ve da thịt anh yêu thích không buông tay, hôn trái đào đỏ bừng kia.
Hạ thân anh cũng đang ma sát cô, nhưng vẫn chần chờ bên ngoài, cũng không thẳng tiến thỏa mãn cô.
Dương Thanh Thanh bị anh cố ý đùa chỉ có thể ưm a rên rỉ, khát vọng anh mau thỏa mãn sự hư không dưới thân. Lúc này vấn đề gì mà cửa không đóng, sợ bị người khác nhìn lén, cô một chút cũng không nhớ nổi.
Chỉ cần... Chỉ cần anh có thể tiến vào thân thể cô... Dương Thanh Thanh không kiên nhẫn vặn vẹo, anh vẫn còn tiếp tục bướng bỉnh trêu đùa.
“Ngạn Lương...” Dương Thanh Thanh làm nũng, hy vọng anh mau chóng tiến vào.
“Em cũng nhịn không được à!” Lâm Ngạn Lương nhìn biểu tình quyến rũ của vợ dưới thân, bản thân cũng đã nhẫn đến cực hạn.
Cuối cùng, anh nâng lấy dục vọng của mình, xung trận đẩy vào trong cơ thể Dương Thanh Thanh, loại kích động hợp lại làm một này khiến hai người không tự chủ được thở hổn hển một hơi.
Anh ra sức tiến lên, Dương Thanh Thanh cũng nâng bờ mông của mình phối hợp với sự hung mãnh của anh.
Lâm Ngạn Lương phát ra tiếng rên nhẹ thỏa mãn, dần dần tăng nhanh tốc độ...
Tiếng thân thể chạm vào nhau và tiếng rên rỉ của bọn họ đã nhắn dùm hai người yêu nhau, kích động là căn cứ xác minh tình yêu.
Lâm Ngạn Lương ra sức ra vào trong cơ thể cô, lần sau ra sức hơn lần trước, tiểu huyệt non nớt của Dương Thanh Thanh mơ hồ có chút đau đớn.
“Anh… Đừng dùng sức
“Thanh Thanh” Ông muốn nói lại thôi.
“Chuyện gì thế ba?”
“Ba nghĩ, Lan Anh có thể sẽ không đối xử tốt với con, chính con… Phải cẩn thận một chút” Lâm Quốc Khánh khuyên nhủ. Ông rất hiểu biết vợ mình, nếu bà ta không thích một người, bà ta sẽ nghĩ mọi biện pháp ép buộc người kia.
“Con biết. Ba không cần lo lắng cho con” Dương Thanh Thanh đã có chuẩn bị nhẫn nhục chịu đựng. Cô nhất định sẽ kiên trì, nhất định phải làm cho mẹ chồng hiểu cô.
“Bà ấy có yêu cầu quá phận thì đừng để ý tới. Con là vợ Ngạn Lương cưới về nhà, không phải chúng ta mời đến làm người hầu” Lâm Quốc Khánh đương nhiên biết cô hôm qua làm việc cả đêm ở phòng bếp, nhưng ngại vì Lâm Lan Anh hung hãn, ông không dám nói thêm cái gì. Con trai say ngã vào tân phòng, đương nhiên không thấy được người âu yếm của mình bị bắt đi lau sàn!
Aizz! Khi nào thì ông mới có thể tỉnh lại một chút? Vẫn trầm luân giữa cơn lốc xoáy không có tôn nghiêm như vậy, chỉ có thể mê muội chém giết các loại quân cờ...
“Ba đi ra ngoài tìm bạn chơi cờ, giữa trưa sẽ không về ăn cơm” Ông dặn lại liền ra ngoài.
Dương Thanh Thanh trở lại tân phòng muốn gọi Lâm Ngạn Lương dậy.
Lâm Ngạn Lương đã tỉnh một lúc lâu nhưng đau đầu khiến anh không có sức xuống giường.
“Thanh Thanh, cho anh xin cốc nước” Anh nhìn thấy vợ tiến vào, xoay người lại, lại dẫn đến từng cơn đau đầu liên tiếp .
“Anh đã tỉnh!” Dương Thanh Thanh lập tức rót cốc nước ấm, thuận tiện cũng bưng canh tỉnh rượu bà Từ nấu.
“Đau đầu sao?” Cô đau lòng ấn huyệt thái dương của anh.
Được cô mát xa như vậy, Lâm Ngạn Lương cảm thấy thoải mái rất nhiều. “Hôm nay hãy thu dọn hành lý đi! Chúng ta đi hưởng tuần trăng mật” Không để ý đầu còn đau, anh xoay người đè Dương Thanh Thanh xuống.
“Đừng như vậy ! Anh không phải không thoải mái sao?”
“Không hôn em anh sẽ lại càng không thoải mái” Không biết tại sao, anh chỉ muốn hôn cô, nghiện cô giống như thuốc phiện.
“Sẽ bị mẹ nghe được!” Cửa phòng cũng chưa đóng mà! Chẳng may mẹ bị đánh thức bởi tiếng động của bọn họ vậy bảo cô gặp người khác thế nào đây?
“Mẹ sẽ không dậy sớm như vậy” Tay Lâm Ngạn Lương đã trượt vào trong áo Dương Thanh Thanh. Đầu anh còn có chút đau đớn, nhưng vừa chạm vào da thịt cô, tựa như có được tiên dược khiến anh quên đi cơn đau.
Dương Thanh Thanh tuy rằng không hề kháng cự chuyện “yêu thương” với anh, nhưng là hiện tại đang ở biệt thự Lâm gia xa lạ, nó không hề giống với khu nhà của anh.
Hơn nữa cửa phòng còn mở lớn, cô làm sao có thể có tâm tình cái chứ!
Dương Thanh Thanh vươn tay ngăn tay Lâm Ngạn Lương đang thăm dò xuống phía dưới. “Đừng! Bác Từ có thể nghe được…”
“Vậy thì thế nào? Bà ấy còn vui mừng cho anh ấy chứ! Chúng ta mới sáng sớm đã ân ái như vậy, nhất định sẽ sinh em bé rất nhanh!”
Anh không để ý đến sự chống cự của cô, tiếp tục liếm hôn cổ trơn bóng của cô, đùa dai lưu lại dấu hôn lên da thịt cô, dùng sức biểu thị công khai chủ quyền của anh với cô.
Dương Thanh Thanh bị anh cắn đến phát đau, muốn thoát khỏi sự áp chế của anh, lại đánh không lại thể trọng lớn của Lâm Ngạn Lương.
“Đừng…” Cô đành phải nói tỏ vẻ mình không muốn.
“Đừng lo lắng. Chúng ta trước kia vẫn “làm” không phải vẫn tốt sao?” Anh cũng không muốn vì về nhà ở lại không thể “yêu” vợ của mình được.
“Đó là bởi vì... Nơi đó không có người khác ở!”
Dương Thanh Thanh đương nhiên không phải không muốn hoan ái với anh, nhưng bởi vì hiện tại trong nhà còn có những người khác, hơn nữa mẹ chồng không thích cô như vậy, triền miên với anh sẽ làm cho cô cảm thấy là lạ.
Lâm Ngạn Lương đột nhiên dừng động tác xâm lược, “Em không thích ở cùng bọn họ! Vì sao lúc trước phải đồng ý mẹ anh?”
“Em không phải không muốn ở cùng bọn họ…” Tư vị bị hiểu lầm thật sự rất khổ sở, nhất là người mình yêu.
“Vậy là vì sao?” Lâm Ngạn Lương có chút khó có thể lý giải tâm tư phức tạp khúc chiết của phụ nữ. “Anh muốn em... Đừng từ chối anh, anh cũng không cho phép em từ chối anh!”
Anh muốn cô, nguyên nhân gì cũng ngăn không được anh “yêu” cô!
Tay anh lại xâm nhập vào “u huyệt” khát vọng đã lâu lần nữa, nhưng cô còn chưa chuẩn bị tốt, anh đột nhiên thâm nhập như vậy làm cho cô có chút khó chịu.
“Vậy… Anh ít nhất phải đóng cửa lại chứ!”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Dương Thanh Thanh đỏ lên, Lâm Ngạn Lương đè trên người cô đã kéo áo cô đến gáy, anh cũng đã cởi áo lót lộ ra nụ hoa bắt đầu đứng thẳng của cô.
“Không được, anh đã chờ không kịp...”
Lâm Ngạn Lương bị cặp nhũ hoa sáng bóng của cô hấp dẫn, ngón tay dưới thân ra vào càng nhanh, Dương Thanh Thanh bị anh kích thích cũng vặn vẹo càng lúc càng nhiều.
“Em nhìn em kìa... Đã chảy ra nhiều như vậy...” Lâm Ngạn Lương vươn đầu ngón tay, bày ra thành quả chính mình khiêu khích.
Dương Thanh Thanh nhìn mình dễ dàng đã bị anh dẫn dắt ra nhiều ái dịch như vậy, ngượng ngùng đỏ mặt.
Cô đẩy anh ra một chút, vẫn hy vọng anh đóng cửa, như vậy cô mới không phải lo lắng động tác hoan ái không biết xấu hổ của bọn họ sẽ bị những người khác thấy được.
Lâm Ngạn Lương lại quản không được nhiều như vậy, hiện tại bảo anh rời khỏi thân thể của cô còn thống khổ hơn bảo anh đi tìm cái chết.
Anh nhanh chóng cởi áo ngủ đêm qua cô thay cho mình, cởi quần xịt, lấy dục vọng cố gắng gượng ma sát hoa huyệt của cô.
“Ưm... U... Ngạn Lương...” Cửa còn chưa đóng mà! Anh làm sao có thể lấy “cái kia” ra chứ, anh còn đùa cô như vậy... Dưới những đòn liên tiếp công kích của anh, cô chỉ có thể lấy từng đợt rên rỉ đáp lại.
“Đợi một lát nữa, Thanh Thanh bảo bối... Anh sẽ nhanh chóng vào được”
Lâm Ngạn Lương còn muốn làm cho Dương Thanh Thanh chờ đợi thêm một chút, dùng sức nhéo “đồi núi” gồ ghề, dùng ngón cái và ngón trỏ vuốt ve da thịt anh yêu thích không buông tay, hôn trái đào đỏ bừng kia.
Hạ thân anh cũng đang ma sát cô, nhưng vẫn chần chờ bên ngoài, cũng không thẳng tiến thỏa mãn cô.
Dương Thanh Thanh bị anh cố ý đùa chỉ có thể ưm a rên rỉ, khát vọng anh mau thỏa mãn sự hư không dưới thân. Lúc này vấn đề gì mà cửa không đóng, sợ bị người khác nhìn lén, cô một chút cũng không nhớ nổi.
Chỉ cần... Chỉ cần anh có thể tiến vào thân thể cô... Dương Thanh Thanh không kiên nhẫn vặn vẹo, anh vẫn còn tiếp tục bướng bỉnh trêu đùa.
“Ngạn Lương...” Dương Thanh Thanh làm nũng, hy vọng anh mau chóng tiến vào.
“Em cũng nhịn không được à!” Lâm Ngạn Lương nhìn biểu tình quyến rũ của vợ dưới thân, bản thân cũng đã nhẫn đến cực hạn.
Cuối cùng, anh nâng lấy dục vọng của mình, xung trận đẩy vào trong cơ thể Dương Thanh Thanh, loại kích động hợp lại làm một này khiến hai người không tự chủ được thở hổn hển một hơi.
Anh ra sức tiến lên, Dương Thanh Thanh cũng nâng bờ mông của mình phối hợp với sự hung mãnh của anh.
Lâm Ngạn Lương phát ra tiếng rên nhẹ thỏa mãn, dần dần tăng nhanh tốc độ...
Tiếng thân thể chạm vào nhau và tiếng rên rỉ của bọn họ đã nhắn dùm hai người yêu nhau, kích động là căn cứ xác minh tình yêu.
Lâm Ngạn Lương ra sức ra vào trong cơ thể cô, lần sau ra sức hơn lần trước, tiểu huyệt non nớt của Dương Thanh Thanh mơ hồ có chút đau đớn.
“Anh… Đừng dùng sức
Bài viết liên quan!