watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Nhiệm Vụ Cứu Yêu-full

Lượt xem :
anh, lại sợ thân thể suy yếu của anh không chịu nổi khí lạnh, liền như vậy trì hoãn, tay anh đã ôm lấy gáy cô, tay kia ôm cô vào lòng, cho cô một nụ hôn mạnh mẽ nồng nhiệt.

Tuy rằng hôn qua cô hai lần, nhưng lần đầu tiên là cô vì cứu anh, tư vị không đủ; Lần thứ hai thì đang bị mất ý thức, anh cũng không có chân thật cảm thụ, chỉ có lúc này đây, Kha Bá Ấp xem như chân chính nhấm nháp hơi thở thanh tân như tuyết cùng mùi tùng hương trên cơ thể Lãnh Quan.

Anh làm sao có thể cho rằng cô là quái thai bất nam bất nữ lại máu lạnh chứ?

Anh nhẹ liếm môi cô, không khỏi thầm mắng mình là tên ngu ngốc kém cỏi.

Môi cô vừa chạm vào tuy rằng lạnh như băng, nhưng khi anh đẩy miệng cô ra, liền lập tức cảm nhận được sự ấm áp có thể đem vạn vật hòa tan, cô không phải băng, cô là tuyết đầu mùa, bay xuống lòng anh liền tan vào mỗi một tế bào của anh, dung tiến vào máu anh.

Lãnh Quan đối với phản ứng của mình có chút ngạc nhiên, cô nên tức giận, nhưng cô lại cái gì cũng không làm, tùy anh làm càn với cô, thậm chí còn để ngọn lửa của anh đốt lên nội tâm bị đóng băng nhiều năm!

Cô chưa bao giờ nghĩ tới một người đàn ông hôn lại khiến thế giới băng của cô tan rã.

Kha Bá Ấp xoay người một cái, đem cô đặt dưới thân, mê muội cúi đầu nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ cô.

“Lãnh Quan...” Anh thấp giọng gọi tên cô, mỗi lần gọi liền khẽ hôn cô một lần, từ mi tâm của cô, mắt, chóp mũi, vành tai lại đến môi, giống như đối xử với bảo vật.

“Anh...” Cô hoảng hốt, trên thân trần trụi của anh đang tản ra lửa diễm cuồng nhiệt, dòng khí ấm áp dễ chịu từ vòm ngực trơn nhẵn dày rộng của truyền vào cơ thể cô, tình cảm ấm áp cô chưa từng cảm thụ qua khiến cô cảm thấy vòng ôm xa lạ này giống như cảnh trong mơ, trong lúc mơ hồ, cô như trở về thời thơ ấu, khi cô còn chưa rơi vào hành hạ cùng đánh đập, nhưng năm tháng vẫn còn hy vọng cùng tin tưởng vào con người, cô cũng từng được người che chở như vậy, cũng từng khát vọng được ôm vào trong ngực như vậy...

Kha Bá Ấp thấy cô khẽ nhắm mắt, lộ ra nụ cười như mộng ảo, trong lòng bị vẻ dịu dàng đoạt hồn lúc này của cô làm tâm tình đại loạn, quen biết cô một tháng qua, đây là lần đầu tiên anh thấy dáng vẻ không phòng bị của cô.

Chương 7
“Vẻ đẹp của em khiến người ta điên cuồng, Lãnh Quan...” Anh lại lần nữa cúi đầu, hôn cô thật sâu, không để ý bên hông đau đớn, vươn tay kéo cao áo lông đen của cô, tham lam vuốt ve thân thể cô.

Đó là cảm giác gì? Lãnh Quan mờ mịt nghĩ, hơi nóng sao có thể tán loạn trong người cô? Cô phải lạnh nhạt mà trầm tĩnh a! Nhưng hiện tại, từng đợt khoái cảm từ đầu lưỡi truyền tới ngón chân cô, cô đã không khống chế được lý trí của mình, nụ hôn của Kha Bá Ấp như cuồng phong bão táp rơi vào người cô, hút linh hồn ra khỏi thân thể cô, gỡ bỏ tất cả khôi giáp lạnh lùng cứng rắn của cô.

Anh hôn đến trước ngực cô, áo lông đen bị kéo đến vai, quần áo đen cùng da thịt trắng noãn của cô hình thành sự đối lập mãnh liệt, hắn tựa như thành kính xoa hai viên ngọc phấn, khẽ hôn, cảm thấy mình sắp say chết trên người cô. Cô hừ nhẹ một tiếng, tâm tư còn đang thả trôi trong cảnh mơ, toàn thân vì dục vọng mà cong lên, tim cơ hồ nhảy ra khỏi lồng ngực, trong óc cái gì cũng không còn, trống rỗng.

Thân thể anh đã căng đầy tình dục, căng chặt vượt qua cực hạn kiềm chế của anh, anh bất tri bất giác đẩy nhanh tốc độ, định rút đi quần dài của cô, nhưng tay vừa động, miệng vết thương đau đến anh bật lên tiếng, đem không khí thật vất vả bồi dưỡng được tất cả đều đánh tan.

“A!” Đau chết được.

Một tiếng kêu này đem tất cả lý trí, vũ trang, tỉnh táo của Lãnh Quan đều trở lại.

Cô bỗng chốc hồi tỉnh, mở mắt, nhanh như chớp đẩy anh ra, sửa sang quần áo, kinh ngạc xuống giường.

Điên rồi! Cô nhất định là điên rồi! Mắt cô mở càng lớn, không thể tin được mình lại cùng Kha Bá Ấp hôn thành như vậy.

“Lãnh Quan...” Kha Bá Ấp nằm ngửa trên giường, nhìn vệt ửng hồng trên mặt cô lại chậm rãi rút đi. Đáng chết! Cô lại lùi về hầm băng rồi.

“Tôi... đi gọi quản gia đến giúp anh bôi thuốc.” Cô lạnh lùng đi ra ngoài. Cô nên cùng anh ta bảo trì khoảng cách, đúng vậy, tốt nhất đừng tới gần anh ta, anh ta rất nguy hiểm.

“Đừng đi!” Anh gọi cô.

“Miệng vết thương của anh rách rồi, phải mời bác sĩ đến, giúp anh may lại.” Cô tiếp tục đi ra cửa phòng.

“Em trở lại cho anh!” Anh gầm lên.

Lãnh Quan đứng lại, chậm rãi xoay người nhìn anh.

“Chết tiệt! Đừng đưa ra khuôn mặt lạnh như băng cho anh xem.” Anh một tay ôm hông, nhanh chóng xuống giường đi về phía cô, vừa đi miệng vết thương vừa chảy máu...

“Thương thế của anh.” Cô nhíu mày.

“Cứ để nó chảy! Anh không quan tâm!” Anh đứng trước mặt cô, phát cáu nói nhảm.

“Kha tiên sinh...”

“Đừng gọi anh Kha tiên sinh, anh muốn nghe hai cánh môi mềm mại của em kêu tên anh.” Anh giơ tay kia lên chạm vào môi cô.

Cô giống như bị điện giật nghiêng đầu, lùi về phía sau.

“Vì sao lại chạy trốn? Lãnh Quan, vừa rồi em còn ở trong lòng anh hưởng ứng nụ hôn của anh, vì sao giờ lại định trốn về thế giới lạnh băng của em?”

Cô không trả lời, cô sợ phải nhớ lại chuyện ngu xuẩn mình vừa mới làm ra.

“Em muốn chạy trốn, là vì em cũng yêu anh, đúng hay không?” Ánh mắt nóng cháy của anh nhìn chằm chằm cô.

“Không có.” Cô phủ nhận. Ngân Tuyết làm sao có thể yêu người ta?

“Nói dối!”

“Kha tiên sinh, nụ hôn của anh rất có tố chất huấn luyện, có thể mê hoặc người khác, đây đại khái là phải kể đến kinh nghiệm phong lưu của anh!” Cô dùng phản kích để tự bảo vệ mình.

“Em...” Anh thật sắp bị cô chọc tức chết.

“Khó trách phụ nữ lại bị anh mê hoặc vây quanh, mị lực của anh thật đúng là không thể đỡ nỗi!” Cô lạnh lùng cười mỉa. “Emnghĩ rằng em và anh chỉ là nhất thời quật khởi?” Anh giận tái mặt.

“Anh cấm dục đã lâu, có cần tôi thay anh tìm mấy người phụ nữ đến hay không?” Cô châm chọc.

“Không cần, anh chỉ muốn em.” Lần đầu tiên động chân tình, anh sẽ không dễ dàng buông cô ra.

“Tôi chỉ là khối băng, anh cẩn thận bị thương bởi giá rét.”

“Anh đây đành chịu, ai bảo anh yêu em.” Anh thẳng thắn nói.

“Đừng tùy tiện nói yêu, như vậy tình yêu của anh sẽ rất rẻ.” Cô hừ lạnh, xoay người muốn đi.

“Anh yêu em.” Anh vội vàng kéo cô, nói lại lần nữa.

“Câm miệng.” Cô không quay đầu.

“Anh yêu em...” Anh định xoay cô, nhưng miệng vết thương đã đau đến chống không được, vì thế ngã về phía trước.

Cô nghe thấy tiếng động, quay người lại, nghĩ rằng anh lại định giở trò cũ, cười lạnh một tiếng muốn đùa cợt anh một phen, nhưng, còn chưa nói ra miệng đã thấy sắc mặt anh tái nhợt, môi tím tái, cổ họng cô phút chốc bị thứ gì đó chặn lại, vừa hoảng lại lo. “Kha Bá Ấp!” Cô vội vàng nâng anh dậy.

“Đừng đi, ở cạnh anh...” Anh còn chưa nói xong liền ngất đi.

“Kha Bá Ấp!” Cô kinh hãi gọi anh, bị sắc mặt trắng bệch của anh khiến cho tâm thần bấn loạn.

“Anh là đồ đại ngu ngốc!” Cô thấp giọng rủa một tiếng, dùng sức khiêng anh lên giường, lại gọi gấp cho bệnh viện, cũng gọi quản gia cùng người giúp việc đến chăm sóc anh.

Mọi việc tựa hồ trở nên có chút không khống chế được, khi bác sĩ thay Kha Bá Ấp kiểm tra vết thương cô đứng ngoài cửa phòng anh trầm tư. Kha Bá Ấp thật sự yêu cô sao? Ba
<<1 ... 2223242526 ... 29>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
1909/6043
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT