watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Nhiệm Vụ Cứu Yêu-full

Lượt xem :
y là không đúng! Không đúng!” Hắn lại lần nữa rống to.

“Oh? Thật thanh cao a! Người thiện lương chưa kìa! Mày cũng không ngẫm lại, là ai gọi ta đến, lúc mày biết được Kha lão chính là cha mày, mày yếu ớt liều mạng cầu ta, khi đó trong lòng mày muốn gì?”

“Tôi...”

“Là cái gì? Nói a?”

“Tôi... Tôi...” Hắn ấp úng.

“Mày sẽ không tha thứ họ Kha, mày nói mày muốn trả thù, trả thù Kha lão đối với mẹ mày bội tình bạc nghĩa, trả thù người Kha gia đuổi mẹ con mày ra khỏi nhà, làm cho mẹ mày đang có thai lưu lạc đầu đường, thống khổ cả đời! Mày chính miệng nói với ta mày muốn hủy Kha gia, không phải sao?”

“Đừng nói nữa!”

“Cho nên ta mới đến giúp mày a. Chúng ta hợp tác khăng khít, vận dụng năng lực của ta lại thêm một chút hắc ma pháp, tùy thời đều có thể đốt Kha Bá Ấp thành tro, biến mất khỏi thế giới này.”

Hắn run run, không trả lời.

“Nhưng mà, trước khi giết hắn, ta muốn làm thịt ả kia trước. Ả rất nguy hiểm, ả có được sức mạnh sâu không thấy đáy, ngày đó ả đứng sau cửa thủy tinh thăm dò mày, cơ hồ lập tức liền hoài nghi mày, để kẻ địch quá mức thông minh sống sót là tàn nhẫn với bản thân, biết không? Chúng ta bất luận ra sao cũng phải giết con ả họ Lãnh kia!”

“Anh... sẽ không phải là đối thủ của cô ta.” Hắn đã thấy cô từ ngọn lửa trí mạng bình an đi ra, khí lạnh khiếp người kia vẫn còn mới mẻ trong trí nhớ hắn.

“Phải không? Không cần thiết, ả muốn bảo vệ tên nhóc họ Kha kia, như vậy, để ả chết trong tay người ả bảo vệ là được rồi.” Tiếng cười âm trầm càn rỡ tràn ngập toàn bộ căn phòng.

“Anh muốn làm thế nào?”

“Ta có máu Kha Bá Ấp a! Khinh Khinh đáng yêu trong quán bar Thiên Đường của mày đã giúp ta lấy một giọt máu trân quý của Kha gia, dùng được lắm a, ha ha ha!”

“Anh...”

“Ta muốn để Kha Bá Ấp tự mình trừ bỏ hộ vệ của hắn, đợi đến khi hắn sức yếu thế cô, ta lại hủy diệt hắn.”

“Anh điên rồi! Cút ngay!” Hắn kêu to.

“Ta không điên, mày mới điên, Khang Chính Thời.” Tiếng nói âm trầm kia bay đi xa.

“Không…”

Một tiếng la kinh hãi từ trong miệng hắn phát ra, chấn động toàn căn phòng kín, tủ âm tường cùng giá sách đều vì sóng âm của hắn mà lung lay, ly thủy tinh trên bàn cũng bị phá vỡ, trong không khí tràn ngập khí nóng, bốn phía không ngừng va chạm, tìm đường ra...

Hồi lâu sau, mọi thứ đều yên ổn trở lại, Khang Chính Thời mồ hôi ướt đẫm trừng mắt nhìn phòng bị làm loạn, liều mạng thở phì phò. Cửa phòng không biết khi nào bị mở ra, thổi vào một luồng gió lạnh, trung hòa độ ấm trong phòng.

Hắn ngẩng đầu nhìn gương trên tường, trong gương hắn hai mắt mê loạn, sợ hãi, bất lực không thể thoát khỏi sự trói buộc của một sức mạnh nào đó, hình ảnh kia, cùng hình tượng thận trọng biết kiềm chế ngày thường của hắn thật khác xa.

Đó là hắn, Khang Chính Thời, khi xấu xí yếu ớt nhất!

Hắn thống hận cầm lấy chai rượu ném vào gương, mặt kính vỡ vụn cùng rượu đỏ tràn ra đan vào nhau tạo thành một bức tranh thảm thiết, mà hắn, giống như bị nhốt trong một không gian vỡ vụn cùng máu tanh, vĩnh viễn trầm luân.

***

Trong lòng Kha Bá Ấp, điều tra Khang Chính Thời đương nhiên cấp bách, nhưng làm thế nào cho Lãnh Quan ở trước mặt anh cởi giáp cũng là việc cấp bách, cùng cô ở chung thời gian càng dài, hứng thú của anh đối với cô cũng dần dần gia tăng, anh cảm thấy dục vọng trong cơ thể đã không thể áp chế.

Sẽ không phải là càng không chiếm được càng muốn có chứ? Anh chưa bao giờ khát cầu một người phụ nữ đến như vậy, cũng chưa bao giờ gặp đối tượng khó giải quyết như vậy, phụ nữ trong tự điển của anh đều là hoa, mặc kệ kiều diễm, tươi mát hay có gai, anh đều có cách hái xuống cho vào túi, không tốn chút sức.

Nhưng Lãnh Quan không phải hoa, cô là tuyết! Là tuyết cố gắng muốn bắt lấy, sẽ tan rã trong tay. Anh không biết nên làm thế nào mới có thể có được cô, nắm giữ cô, càng không biết đầu óc mình bị gì mê hoặc mà lại từ từ động tâm với vẻ đạp lạnh như băng của cô...

Động tâm? Không! Anh chỉ là muốn cô mà thôi, chỉ cần chạm qua cô, anh tin tưởng bệnh anh sẽ tốt lên, đúng vậy! Thuần túy là dục vọng, thuần túy là khát cầu.

Anh tức giận đấm bàn, khiến Lãnh Quan đứng xa xa trong vườn hoa lạnh lùng thoáng nhìn.

Cho dù đứng dưới ánh mặt trời, xung quanh cô cũng đều là mùa đông.

Cô chẳng qua là khối băng chết tiệt mà thôi! Anh nói với mình như vậy, nhưng vẫn không tiêu trừ được lực hấp dẫn mãnh liệt của cô đối với anh.

Anh đã ngồi ở hoa viên cả buổi chiều, Lãnh Quan ngay cả nửa câu cũng không nói, nhưng vẫn cùng anh duy trì khoảng cách 10 cm, một lời không nói như tượng đá trong vườn hoa xinh đẹp của Kha gia.

Anh thật sự chịu đủ! Anh hiện tại thầm nghĩ lột sạch quần áo của cô, trắng trợn đem cô ôm vào lòng, mãnh liệt hôn cánh môi lạnh như băng của cô...

Ý tưởng này tới vô cùng đột nhiên, thẳng đến khi anh tỉnh ngộ lại, anh đã đến gần cô.

“Lãnh Quan...” Hô hấp của anh gấp rút, gần đây luôn như vậy, chỉ cần tới gần Lãnh Quan, anh liền thất thường.

Cô nhìn anh, dùng ánh mắt lạnh như băng vô tình hỏi.

“Cô nhất định phải cách xa tôi như vậy mới được sao?” Anh tức giận nói, toàn thân phát ra hơi thở cuồng dã.

“Tôi phát giác gần đây khí của anh không quá ổn, có lẽ cách anh xa một chút sẽ tốt hơn.” Cô khoanh hai tay trước ngực, lạnh lùng quay đầu. Cô kỳ thật cũng phát hiện ánh mắt nóng cháy làm cho người ta kinh hãi của hắn, cô rất ít khi gặp được người không che dấu suy nghĩ của mình giống hắn, hứng thú của Kha Bá Ấp đối với cô tựa hồ càng ngày càng đậm hơn, có đôi khi hắn sẽ cố ý tiếp cận cô, lởn vởn quanh người cô, có đôi khi ở xa xa nhìn cô, dùng ánh mắt tràn ngập dục vọng vô hình xâm phạm cô...

Cô vừa tức giận lại phiền muộn, hắn là đối tượng bảo vệ Đạt Đạt ủy thác, cô không thể giết hắn, cũng không thể làm hắn bị thương, chỉ có thể dùng chút giá rét để cảnh cáo hắn, nhưng da hắn lại rất dày, đoán chắc cô không thể làm gì hắn, nên vẫn trăm phương ngàn kế kiên trì với ý đồ của hắn.

Hừ! Muốn đem cô lên giường, đợi một trăm vạn năm nữa đi! Cô lạnh lùng nghĩ trong lòng.

“Cô thật sự ghét tôi như vậy?” Anh không vui nhíu mày.

“Đúng vậy.” Cô trả lời rõ ràng.

“Tôi thật hoài nghi cô rốt cuộc có từng thích đàn ông không?” Anh cũng khoanh hai tay trước ngực cùng cô đối lập.

“Không có.” Cô nhìn hắn, mặt không chút thay đổi.

“Cũng không có người nào làm cô động tâm?”

Cô lắc đầu.

“Này, cô sẽ không phải là người đồng tính luyến ái chứ?” Anh hỏi đùa.

“Anh thấy sao?” Cô hỏi lại.

“Cô không phải, cô chỉ là không thích cùng người giao thiệp, nói chuyện, cô lạnh lùng, không thích biểu đạt cảm xúc, cô không đồng tính luyến ái.” Anh chắc chắn nói.

“Anh khẳng định?” Cô nhíu nhíu mi.

“Đương nhiên, bởi vì tôi từng hôn qua phụ nữ đồng tính luyến ái, các cô ấy thường một chút tư vị cũng không có; Mà cô... môi cô có hương vị đặc biệt của phụ nữ, mềm mại, thân thể cô non mịn quyến rũ, tôi dám khẳng định cô hai trăm phần trăm là phụ nữ chính gốc...” Anh vừa nói vừa kề sát vào.

“Im miệng!” Cô bị hắn dùng giọng điệu khiêu khích lại làm càn trêu chọc khiến tai ửng đỏ. Cô nên đông lạnh cái miệng của hắn! Nhưng cô thấy lạ vì sao mình không ra tay.

“Cô không ghét tôi, chỉ là
<<1 ... 1617181920 ... 29>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
1556/5690
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT