watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết - Nhật Ký Thăng Chức Của Thổ Thần

Lượt xem :
ang điểm cho Tang Chỉ.

Vừa kẹp chiếc kẹp châu hoa lên đầu Tang Chỉ nàng ta vừa nói: ‘‘Công chúa tắm xong có thoải mái hơn không ?’’ Nói xong, nàng ta lại cố liếc mắt sang Lai Mễ, thấy nhóc con nhắm mắt ngủ rất say, hoàn toàn không để ý đến thế sự. Tang Chỉ vặn vặn lọn tóc bên má, gật đầu nói: ‘‘Rất tốt ! Bọn A Ly đến chưa ?’’

Tập Nguyệt nói: ‘‘Đã ở trước điện rồi, lão gia cũng đến rồi, cho nên bây giờ mời công chúa qua đó.’’

Tang Chỉ nghe thấy vậy, vội mặc áo khoác ngoài, ôm Lai Mễ bốn chân chồng lên trời đi ra ngoài: ‘‘Vậy mau đi thôi! Đừng để Long thần đại nhân đợi lâu.’’ Nói xong, người đã đến cửa huyền quan, còn lại Tập Nguyệt vẫn đứng trơ ra trong phòng, trong tay cầm chiếc lược gỗ liễu chơi đùa, khóe mắt hơi cong lên.

Chương 41 : Hiểu Rõ


Trong chính điện, Long thần Tử Trạch, Thất phu nhân Nhàn Nguyệt, Ly Vẫn và những người khác đều đã có mặt đông đủ. Nhưng điều Tang Chỉ không nghĩ đến là, phụ thân nàng – Thiên Hồ Đế quân Tang Dục cũng có mặt.

Vừa vào điện, nhìn thấy phụ thân, Tang Chỉ lập tức mở to mắt, ngạc nhiên gọi: ‘‘Phụ thân !’’ Lời vừa buông ra, người đã nhào vào lòng Tang Dục. Thiên Hồ Đế quân trước đây tuy đối xử với con gái nghiêm khắc, chẳng qua cũng chỉ là giơ cao đánh khẽ, thấy con gái một năm chưa gặp đột nhiên xuất hiện trước mặt, khó tránh được cũng thân mật một hồi.

Tang Chỉ làm nũng xong, lúc này mới nghĩ ra, nói: ‘‘Phụ thân, sao người cũng đến Long cốc ?’’
Tang Dục chỉ chỉ vào con gái, nói: ‘‘Ta đang tìm Ly Vẫn, vừa khéo nhận được tin tức của Tử Trạch đại nhân, mới vội đến đây.’’

Tang Chỉ nửa hiểu nửa không, chuyển ánh mắt sang nhìn A Ly. Ly Vẫn thấy vậy nhanh chóng bước đến bên cạnh Tang Chỉ, kề vào tai nàng giải thích. Hoá ra khi Tang Chỉ đưa A Ly rời khỏi trấn Bình Lạc, hắn đã thông báo về Long cốc, Long thần đại nhân lại thông báo cho bên thông gia tương lai.

Hai đứa trẻ cúi đầu, chàng một câu, thiếp một lời. Tang Chỉ nghĩ đến chuyện A Ly giả điên giả ngốc, lừa đưa nàng về Long cốc, còn lén thông báo cho Long thần Tử Trạch, lại gọi cả phụ thân nàng tới... tự biết sự việc càng lúc càng phức tạp, càng lúc càng không dễ thoát thân, cuối cùng không kìm được liền lườm Ly Vẫn một cái.

Tình cảnh này, ở trong mắt những người lớn lại có ý nghĩa khác. Thất phu nhân Nhàn Nguyệt thấy hai đứa tre giận dỗi, che tay áo cười dịu dàng: ‘‘Nhìn xem, con trai ta quen thói hư rồi, cha mẹ làm chủ hôn thay nó, nó không muốn, vừa khóc vừa làm loạn, cuối cùng lại còn chạy trốn nữa. Bây giờ lại tự mình đưa con dâu về nhà...’’

Câu này khiến những người trong điện đều cười lớn. Long thần Tử Trạch tuy đã sáu nghìn tuổi nhưng dáng vẻ như nam nhân trẻ trung khoảng hai mươi tám, hai mươi chín tuổi, ánh mắt trong sáng, ngũ quan tinh tế, cũng là một mỹ nam hiếm gặp. Nghe thấy vậy, Tử Trạch hắng giọng, đứng dậy đi về phía Tang Dục, khom lưng, nói: ‘‘Khuyến Nhi thất lễ, vẫn mong Thiên Hồ Đế quân lượng thứ !’’

Nói xong, thái độ lập tức thay đổi, nghiêm khắc nói với Ly Vẫn: ‘‘Nghiệp chương ! Còn không đến tạ tội với Đế quân ?!’’
Ly Vẫn nghe thấy vậy, vội quỳ xuống, còn chưa kịp cất lời thì nghe thấy Tang Dục nói: ‘‘Nếu nói nghịch ngợm, tiểu nữ nhà ta cũng chẳng ra sao cả ! Chuyện này là sai sót ngẫu nhiên, nhưng cũng là nhân duyên và vận may của hai đứa.’’ Ngừng lại một lát, Tang Dục đỡ Ly Vẫn dậy, cười lớn: ‘‘Vốn là người một nhà, gì mà tạ tội với không tạ tội chứ !’’
‘‘Được lắm !’’ Tử Trạch bắt tay Tang Dục, ngẩng đầu cười lớn: ‘‘Vậy thông gia tương lai, chúng ta không nhắc đến chuyện cũ nữa ?’’
‘‘ Đương nhiên rồi !’’
Thất phu nhân Nhàn Nguyệt nói: ‘‘Không chỉ không nhắc, chuyện hôn sự cũng có thể tiến hành sớm chút rồi.’’

Tang Chỉ nghe mỗi người nói một câu, nhất thời không biết nên nói gì, sững sờ hồi lâu, cuối cùng hất tay Ly Vẫn ra, lớn tiếng nói: ‘‘Đợi chút !!’’

‘‘Cái gì mà chuyện cũ không nhắc đến chứ ? Cái gì mà nhân duyên, vận may ? Cái gì sớm thành thân ? Mọi người...’’ Tang Chỉ tức đến mức ngón tay run rẩy. ‘‘Rốt cuộc mọi người có hỏi ý kiến của con không ?’’

Lời vừa buông ra, trong điện bỗng nín thinh, Ly Vẫn như đang suy nghĩ điều gì đó, nhìn Tang Chỉ chăm chú, cau mày nói: ‘‘Tang Chỉ, nàng... vẫn không đồng ý ?’’

Tang Chỉ còn chưa kịp trả lời thì nghe thấy Tử Trạch cười thành tiếng: ‘‘E rằng... ngoài công chúa Tang Chỉ không đồng ý, ở đây cũng có vị không đồng ý nhỉ ?’’
Nhàn Nguyệt nhíu mày, nói: ‘‘Ai ?’’

Khóe miệng Tử Trạch nhếch lên, chắp tay sau lưng hắng giọng nói: ‘‘Phượng quân đại nhân, vẫn phải mời ngài hiện hình rồi !’’

Lời vừa buông ra, Tang Chỉ liền nghe thấy một tiếng ‘‘hừ’’ lạnh lùng dưới chân. Chớp mắt, xung quanh Tuấn Thúc đã hào quang chiếu rọi, hắn hiện ra trước mặt mọi người. Tang Chỉ chống cằm, bĩu môi, đang do dự xem khi bị cha bóc mẽ sẽ phải giải thích thế nào thì thấy phượng hoàng cao ngạo vẫy tay với mình, giống như chẳng nhìn thấy ai bên cạnh, giọng nói thân thiết: ‘‘Chỉ Nhi, đến đây !’’

Tang Chỉ rùng mình, khắp người nổi da gà, trợn mắt nhìn phượng hoàng cao ngạo: ‘‘Chỉ Nhi cái gì, ghê chết đi được !’’

Tuấn Thúc lại nhìn tiểu hồ ly, vẻ mặt rất tự đắc: ‘‘Gọi nàng đến, sao không đến ?’’

Tang Chỉ chu miệng: ‘‘Ngươi đi chết đi !!!’’

Tuấn Thúc chớp mắt, cười: ‘‘Ta chết rồi xem ai cứu nàng ra ?’’
...
Mọi người nhìn không hiểu sự giao lưu ánh mắt của hai người, vẫn là Ly Vẫn trầm giọng nói trước: ‘‘Không ngờ... Là ta sơ suất rồi !’’
Nói xong, Ly Vẫn muốn bước lên phía trước, nhưng Tử Trạch đột nhiên quát: ‘‘Tiểu Thất, không được vô lễ !’’

Thất phu nhân Nhàn Nguyệt là hiểu tình thế nhất, thấy vậy cũng vội vàng kéo con trai lại, nhỏ giọng nói: ‘‘Quay lại đi! Cha con sẽ có cách giải quyết.’’

Tình huống như vậy, Tang Chỉ đành nhìn vào ánh mắt sát nhân của cha, mặt dày đi đến bên phượng hoàng cao ngạo, tình cảnh ở trong phòng lúc trước bỗng hiện lên trong đầu. Lúc đó, Tập Nguyệt đưa nha đầu xông vào phòng, trong lúc chớp vang sấm giật, phượng hoàng cao ngạo nắm lấy tay Tang Chỉ hỏi: ‘‘Nàng có chuyện tin ta khôn ?’’

Bốn mắt nhìn nhau. Tuy bị nam nhân này lừa nghìn vạn lần, nhưng không biết vì sao, trong thời khắc nguy cấp này, tiểu hồ ly vẫn không kìm chế được liền gật đầu.
‘‘Được !’’ Tuấn Thúc nhíu mày, hỏi tiếp : ‘‘Nàng có phải thật lòng mong được rời khỏi Long Cốc, không thành thân với Ly Vẫn?’’

Tang Chỉ nghe thấy vậy, đến nghĩ cũng chẳng buồn nghĩ, lại gật đầu. Tuấn Thúc thấy vậy, giống như hạ được một tảng đá lớn trong lòng xuống, móc từ trong tay áo ra một viên thuốc nói : ‘‘Nếu nàng tin ta thì hãy nuốt nó. Lát nữa, bất luận xảy ra chuyện gì, ta bảo đảm sẽ đưa nàng rời Long cốc, sẽ không ai có thể ép nàng thành thân.’’

‘‘Công chúa Tang Chỉ, ta là Tập Nguyệt !’’ Trong lúc nói chuyện, Tập Nguyệt đã đến cửa, Tang Chỉ không nói lời nào nữa mà nuốt luôn viên thuốc kia. Quay đầu lại, Tuấn Thúc đã biến thành Lai Mễ trốn đến chân giường...

Tỉnh lại từ trong hồi ức, Tang Chỉ cũng vừa khéo bước đến bên cạnh phượng hoàng cao ngạo sẽ ứng phó thế nào thì thấy Tuấn Thúc rất tự nhiên nắm lấy tay mình. Thoắt cái, tất cả mọi người, bao gồm cả tiểu hồ ly đều há miệng, líu lưỡi nhìn sang Tuấn Thúc.

Tang Chỉ tuy không muốn thành thân với A Ly nhưng cũng hiểu rõ thân phận của mình lúc này vẫn là vị hôn thê của người
<<1 ... 6364656667 ... 84>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
1663/5797
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT