watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Nhật Ký Anh Chàng Yêu Vợ-full

Lượt xem :
chút làm say lòng người…

Đêm khuya ở đô thị phồn hoa, rút đi lo lắng và vội vã của ban ngày, ánh sáng ban đêm tạo nên nét duyên dáng độc đáo của thành phố đã về khuya, từng chút từng chút, lóng lánh chỉ có bóng tối cùng ma lực.

Lúc nửa đêm, thái dương đã muốn hạ xuống từ lâu, thật nhiều ngôi sao rớt ra ở trên bầu trời, cho dù nhìn chỉ là chấm nhỏ nhấp nháy, nhưng phần lớn ánh đèn cũng có thể được coi là tráng lệ, phong cảnh nơi này cùng cố hương của anh hoàn toàn bất đồng.

Suy nghĩ trở lại vùng đất cao kia, núi xanh, rừng rậm, gió thổi qua mạng đến hơi thở hoang dã, là nơi anh yêu thích nhất……

Tiếng chuông thanh thúy đánh vỡ không gian yên tĩnh, người có thể vào lúc này gọi điện, ngay cả nghĩ cũng không cần nghĩ, Quan Thần Cực cũng biết được là ai. nhanh, ngón tay nhẹ nhàng đưa ra, tựa hồ như nửa muốn nghe, nửa lại không muốn tiếp điện vậy.

Người ở bên kia phảng phất vô cùng thấu hiểu anh, vẫn không ngắt máy, âm nhạc ngắn gọn thanh thoát từ di động không ngừng lặp đi lặp lại, bọn họ như là đang so kiên nhẫn, cho đến khi thanh âm kết nối vang lên.

“Anh cho tới bây giờ cũng sẽ không làm cho em thất vọng.” Tiếng cười từ phía bên kia lục địa đánh thẳng vào chỗ sâu nhất trong lòng Quan Thần Cực.

“Có chuyện gì?”

“Ngủ trưa dậy, bỗng nhiên rất nhớ anh, liền gọi điện thoại, anh mở video call được không?” Giọng nói mang theo vài phần làm nũng, mặc dù là thỉnh cầu, cũng nói được đúng lý hợp tình, mang theo mấy phần chắc chắn.

“Đã khuya.” Thản nhiên cự tuyệt, nghe không ra hỉ giận.

“Được rồi được rồi.” Thanh âm ủy khuất, không miễn cưỡng anh mở ra chat webcam trên di động nữa.

Trong quá khứ, nếu nghe thanh âm như vậy, Quan Thần Cực đều nhận thua, nhưng là hôm nay anh không muốn, thực sự không muốn.

“Mark đâu?”

“Anh ấy hả, thực sự quá đáng, thừa dịp người ta ngủ trưa thế là vụng trộm chạy đến nhà máy rượu để chơi, anh lần sau nhất định phải giúp em nói anh ấy, khó có được đi ra ngoài chơi, thế nhưng lại một mình đi ra ngoài. Anh biết không, chúng em ở nước Pháp chơi rất vui vẻ, anh ấy đối với em thực sự tốt lắm, em chưa từng nghĩ tới sẽ có ngày hạnh phúc như vậy……” Giọng điệu oán giận xen lẫn ngọt ngào, mang theo chút vô tình tàn khốc, một lần nữa xé rách miệng vết thương, tựa hồ đau tới cực điểm, thực sự chết lặng.

Anh hiểu được, vô cùng hiểu được, cự tuyệt sau trừng phạt luôn luôn là như vậy.

“A, đúng rồi, anh có nhận được quà tặng của em không?”

“Nhận đượcQuan Thần Cực liếc nhìn cái chai đẹp đẽ đang để trên mặt bàn.

“Anh biết không, nước Pháp thật sự là vương quốc của rượu vang, ngoài năm nhà máy

rượu lớn còn có rất nhiều nhà máy nhỏ làm cho người ta ngạc nhiên, lần trước em niếm qua loại rượu này, hương vị thật sự độc đáo nên lập tức nghĩ đến anh, anh uống thử xem ngon không, nha! Xem ra em đã múa rìu qua mắt thợ rồi, anh đối với rượu vang còn hiểu biết nhiều hơn em, em còn muốn…..”

Giọng nam lạnh lùng cắt ngang những lời chưa nói của cô, từng tiếng từng tiếng chạm vào lòng người.

“Được rồi, em không nói nữa, Mark đã trở về giục em cùng đi ra ngoài, buổi chiều chúng em còn phải đi đến vườn nho của người khác để cùng hái nho, em rất mong chờ a.”

Sau những lời nói vội vàng, lúc chuẩn bị gác máy, tiếng nói kèm thanh âm thở dài bay tới, “ Em rất nhớ anh, Delos.”

Anh gắt gao nắm chặt di động đã ngắt máy, từng âm thanh nhỏ vỡ vụn truyền đến. Luôn là như thế, sau sự trừng phạt tàn nhẫn, sẽ có dấu vết ngọt ngào lưu lại, làm cho anh muốn ngừng mà không được.

Quan Thần Cực đứng dậy, đi đến bình rượu có gắn nơ hồng được buộc cẩn thận thành hình con bướm xinh đẹp, không phải là một bình rượu quý hiếm, cũng không phải là loại rượu hàng đầu, nhưng rất sang trọng, rất độc đáo.

Anh thuần thục mở nút chai, không cần ngửi cũng biết là rượu ủ lâu năm, mang theo bình rượu chậm rãi đến bên quầy bar bày biện đủ các loại rượu lâu năm, cùng các ly rượu sạch bóng, sở thích của anh rất rõ ràng. Có lẽ từ ban đầu không nên mê luyến rượu vang đỏ giống như bảo thạch tiên diễm sắc hồng, trên thực tế cái gì càng đẹp thì càng độc.

Nhấc tay, rượu đỏ tươi theo miệng bình chảy ra, thanh âm vang lên giống như tiếng lòng ủy khuất của chủ nhân. Từng giọt rượu sắc hồng rót bên trong ly thủy tinh, trong không khí trôi nổi cỗ hương vị phong phú, không thật lão luyện, cũng không thanh thoát, nhưng lại có sự quyến rũ đặc biệt.

Đôi khi, rượu không cần nếm thử cũng đã có thể biết rõ được ưu khuyết của nó, vì thế cũng có những người, chỉ cần gặp một lần cũng có thể đoán ra toàn bộ suy nghĩ của họ.

Loại ngọt ngào không thể cảm nhận này, anh không muốn! Dải sáng màu bạc giữa ngón tay cái lẳng lặng phát ra hào quang, trong sạch và tinh khiết vô cùng.

Chương 3
Bảo bối thân yêu, anh sẽ cố gắng thích em.

Hướng Phù Nhã mười tám tuổi đã biết yêu, dù chưa từng có được cuộc sống vui vẻ nhưng mỗi ngày khi mở mắt ra, nhìn đến những cảnh vật quen thuộc xung quanh đều cảm thấy xinh đẹp bội phần.

Bầu trời tựa như cũng xanh trong hơn dù không khí luôn luôn vẩn đục, hít thở vào lại cảm thấy mang theo làn hương tươi mát, cây cối xanh hơn, bông hoa nhỏ tươi hơn, tiếng hót của chim chóc cũng trở nên vô cùng dễ nghe hơn hẳn. Đến ngay cả việc học nặng nề, cô cũng có thể học thật sự vui vẻ, từng công thức toán học buồn chán cũng vì thế mà trở nên thú vị hơn nhiều.

Tất cả những chuyện này đều bởi vì bên người cô có một người đặc biệt, thế giới vì có anh mà trở nên tốt đẹp lên. Từng phút từng giây, cô đều muốn ở bên anh, mỗi lần ở trong lòng anh cùng nhau xem thời khắc khi hoàng hôn buông xuống, Hướng Phù Nhã cảm thấy đây là giây phút hạnh phúc nhất trong cuộc đời của mình.

Anh thực sự thực hiện lời hứa ngày đó đối với cô, chiều chuộng, yêu mến, thương tiếc cô, cái gì cũng làm theo cô, chỉ cần cô muốn, anh liền đáp ứng.

Một chút việc nhỏ này trong mắt mọi người đều cảm thấy là chuyện vô cùng bình thường, nhưng Hướng Phù Nhã lại cảm thấy cực kỳ vui vẻ, thật sự vui vẻ, cảm giác được anh ôm vào trong lồng ngực này vĩnh viễn là chuyện hạnh phúc nhất trên đời này, làm người ta chỉ muốn khóc lên thật to, loại cảm xúc không tên ấy liệu có thể nói được bằng lời không?

“Tiểu Nhã, cậu gần đây dường như có điểm nào đó không giống với ngày thường nha.” Nghê Bối Bối xúc một thìa cơm hải sản cho vào mi, cắn thìa, chăm chú nhìn bạn tốt của mình.

Tâm cô dường như khựng lại một chút, sau đó liền rũ mắt xuống, làm như không có việc gì tiếp tục ăn phần cơm rang trứng của mình. “Làm sao lại không giống, vẫn như trước đây mà.”

Cô nói dối, cô thế nhưng lại nói dối với người bạn tốt nhất của mình, sự chột dạ và áy náy bao phủ toàn thân khiến cô vừa cầm cốc nước lên đã có cảm giác như bị nghẹn.

Diêu Thủy Tinh lẳng lặng ăn cơm lươn của mình, không nói chen vào, mặc dù là ăn cơm bình dân thôi nhưng lễ nghi cùng điệu bộ lại hệt như đi tham dự những bữa tiệc lớn hàng đầu vậy, tao nhã mà tự nhiên vô cùng.

“Tiểu Nhã, cậu thực sự không biết cách lừa người.” Nghê Bối Bối từ trong túi lấy ra một cái gương nhỏ, đưa đến trước mặt cô. “Cậu nhìn xem mặt mình đi.”

Hướng Phù Nhã vừa ngẩng đầu liền thấy hiện lên trong gương là khuôn mặt quen thuộc nhưng có vài phần xa lạ của mình.
<<1 ... 56789 ... 27>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
1802/2638
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT