Tiểu thuyết Nhật Ký Anh Chàng Yêu Vợ-full
Lượt xem : |
biến mất.
“Thiếu phu nhân, người nằm xuống nghỉ ngơi một chút đi.” Má Điền tay chân lưu loát thu thập chén bát.
Hướng Phù Nhã nhíu nhíu mày, cô bây giờ rất có tinh thần, không chút buồn ngủ mà lạiìm chuyện gì đó để làm.
Nhìn chén sứ xinh đẹp, hai mắt cô liền sáng ngời. “Má Điền, cháu muốn làm sushi” Cô cười tủm tỉm người phụ nữ đang bận rộn trước mắt, nhỏ giọng thỏ thẻ yêu cầu.
Trước kia ở Đài Loan sống cùng Quan Thần Cực, thi thoảng cô cũng sẽ xuống bếp nấu cơm. Đã sống một mình cũng lâu, nấu cơm là một việc bắt buộc phải biết, tuy rằng tay nghề của cô so với những đầu bếp nổi danh trong này là cực kì kém nhưng Quan Thần Cực từ nhỏ đã sống cẩm y ngọc thực 0 lại hết sức cổ vũ cô, mỗi lần đều ăn hết những món cô làm, một chút cũng không thừa làm cho cô hết sức vui vẻ.
0
Cô nhớ rõ, Quan Thần Cực thích nhất là sushi do chính tay mình làm, mà cô đã lâu không làm lại cho anh ăn, lại nhớ tới mấy ngày gần đây mình tùy hứng và vô lại hết mức, anh vẫn cứ dịu dàng, bao dung, cô đột nhiên muốn vì anh làm một chuyện gì đó.
“Khó mà làm được.” Má Điền biến sắc, hiện giờ nhiệm vụ quan trọng nhất của thiếu phu nhân là chăm sóc tốt cho bản thân, tương lai có thể thuận lợi sinh hạ người thừa kế cho Quan gia, những việc nặng như thế này sao có thể làm được chứ?
“Làm ơn đi, má Điền, cháu muốn làm gì đó, cả ngày nhàn rỗi ở trong này thực sự rất nhàm chán, đi mà, đi mà.” Độc chiêu vô địch chuyên dùng để đối phó với Quan Thần Cực vận dụng trên người má Điền vẫn hữu dụng cực kì như thế.
“Vậy người không cần quá mệt mỏi cố sức.” Bác gái năm mươi tuổi không địch nổi tiểu cô nương thanh xuân tươi trẻ, chỉ có thể nhượng bộ lùi một bước.
“Má Điền tốt nhất.” Cô vui vẻ dùng sức nâng bác gái hiền lành lên một chút, rồi vội vã đi tới chỗ nhà ăn nhỏ. Đây là nhà bếp chuyên dùng cho má Điền nấu canh, sắc thuốc, còn phòng bếp chuyên dụng của Henry là ở mặt sau của biệt thự, đó là lãnh địa tư nhân của ông ta, ai cũng không được tùy tiện bước vào.
Nấu cơm, chuẩn bị tốt dấm chua để làm sushi tự chế, cô cực kì vui vẻ. Nhưng mà, lúc bắt tay vào xử lí cá, mùi vị tanh tưởi này khiến có chút chịu không nổi, má Điền lo lắng đề nghị để bà hỗ trợ nhưng Hướng Phù Nhã kiên quyết lắc đầu, cô muốn tự tay vì người mình âu yếm chuẩn bị đồ ăn.
Trộn lẫn cơm cùng dấm chua cho tốt, đặt vào tay nắm lại thành nắm nhỏ, trải tiếp trứng cá hồi, cá muối, sò lông, vây cá, tinh dịch cá, bào ngư đã được cắt thành từng lát nhỏ đặt lên trên lớp cơm tuyết trắng, ngón tay mảnh khảnh khẽ xếp lại cho đều, rồi nhẹ nhàng phủ thêm một lớp tương mù tạc lên. [4">
Mùa này cá là ngon nhất bởi vì muốn tránh giá rét của khí lạnh xâm nhập, quanh thân cá sẽ có rất nhiều lớp mỡ, lớp thịt thật dày, tư vị khi ăn quả thực chính là cực phẩm của nhân gian.
Ánh sáng tiên diễm của sushi Nhật được đặt cân xứng trên bàn ăn giống như một tác phẩm nghệ thuật bình thường vậy.
Cô cởi bao tay mỏng manh ra, nhìn thành quả của mình, khẽ vỗ vễ thắt lưng có chỗ đau nhức, nở một nụ cười thật ngọt ngào, ngay cả đứa nhỏ trong bụng cũng cảm thấy mẹ mình đang vui vẻ liền huy động nắm đấm nhỏ đến tác oai tác quái.
“Cục cưng, con cũng muốn ăn sao?” Nhẹ vỗ về những điểm nhỏ đang lồi lên trên bụng mình, cô cười “Không được bướng bỉnh nha, đây là dành cho ba thưởng thức, không biết anh ấy có thích hay không nữa.” Trên gương mặt mang theo nụ cười ngọt ngào, đã lâu rồi cô không làm sushi nên tay nghề liệu có tụt giảm đi không nhỉ?
Ngoài cửa truyền đến tiếng động cơ ô tô, cô liền đi tới vài bước, đẩy cửa sổ nhỏ ra, khi nhìn thấy hai chữ M 0 quen thuộc trên mui xe liền biết đó chính là chiếc xe Quan Thần Cực thích đi nhất, anh đã trở về rồi.
0
Giờ cũng đã sắp tối, gió lạnh thổi ngược về bí ẩn mang theo hơi lạnh, chân trời mây đen ngùn ngụt đổ tới, có lẽ sắp tới sẽ có một cơn mưa to đây.
Đóng kín cửa sổ cho tốt, bưng lên những món ăn đã làm vất vả hai tiếng đồng h, Hướng Phù Nhã vui vẻ bước đến phòng khách, muốn cho anh một sự kinh ngạc.
Cánh cửa nặng trịch được đẩy ra, Quan Thần Cực đi đến, bộ âu phục màu đen càng làm tôn lên dáng người cao ngất tiêu sái, bất phàm, mỗi bước đi đều ẩn hiện sự tao nhã, tuấn tú trời sinh. Đôi mày xinh đẹp mang theo tia sáng lạnh lùng, nhưng mà cô biết, chỉ cần đối mặt với mình, anh sẽ trở thành một người chồng dịu dàng, săn sóc nhất trên đời này.
Đôi khi không thể không thừa nhận, huyết thống quý tộc ở một trình độ nào đó mà nói, quả thực là trời sinh. Ví dụ người đàn ông như Quan Thần Cực vậy, dù đứng ở đâu cũng có thể hấp dẫn lực chú ý của mọi người.
Cô cảm thấy có chút nhuyễn chân, thật sự là bi thảm, bọn họ đã kết hôn gần năm tháng nhưng lúc nhìn đến người chồng anh tuấn của mình, cô thế mà vẫn cảm thấy khó thở, ác ma này trời sinh chính là đến làm vận kiếp của phụ nữ mà.
Anh nhìn thấy cô đang đứng ở trước cửa nhà ăn, một thân váy nhung dài thuần trắng, đi chiếc dép bông con thỏ thật dày, trên mặt mang theo nụ cười ngọt ngào vừa hồn nhiên vừa đáng yêu, bởi vì mang thai nên đầu tóc của cô đều bị cắt hết chỉ còn để lại một mái tóc ngắn ngủn như trẻ con.
Trải qua một ngày công tác mệt mỏi, về đến nhà có ngọn đèn ấm áp, vợ con ngọt ngào, ánh mắt anh âu yếm lướt qua cái bụng tròn thật lớn của cô, con của bọn họ được một người mẹ như vậy sinh ra, anh còn cầu thêm điều gì khác nữa chứ?
Hàng mi nhiễm đầy nhu tình, ánh mắt cùng ý cười trong mắt bà xã chạm tới nhau rốt cuộc tách không ra được, anh nhấc chân, chuẩn bị đi tới chỗ vợ của mình.
Một luồng sáng chói mắt quét đến cùng với tiếng động cơ ô tô vang lên đánh vỡ cái nhìn triền miên chăm chú của hai người trong lúc đó.
Quan Thần Cực cau mày, đối với sự thất trách của bảo vệ hết sức bất mãn, dám tùy tiện cho người tiến vào toà thành, mà anh cũng không biết là kẻ nào sẽ đến thăm vào lúc này.
“Cực, là ai đến vậy?” Hướng Phù Nhã chậm rãi đi đến bên người anh, nhìn vẻ mặt quái dị kia liền lo lắng hỏi.
Anh không trả lời cô mà chỉ gắt gao nhìn chằm chằm chiếc xe đang đi tới càng lúc càng gần kia, rốt cục dừng lại ngay trước mặt bọn họ.
Cửa xe mở ra, thứ đầu tiên Hướng Phù Nhã nhìn thấy chính là một đôi chân thon dài xinh đẹp không thể tin được, đôi giày cao gót màu vàng sáng bóng, từng bước đi khiến cô liên tưởng đến một thiên sứ tuyệt diễm vừa mới giáng trần, thật sự, đó chính là một thiên sứ mắt xanh tóc vàng.
Mái tóc quăn vàng như ánh trăng nhu hòa lại được cuồng dã thả tung trên vai, ánh mắt xanh thẳm như bầu trời vừa được gột rửa sạch sẽ, nhìn thấu lòng người, một đôi môi so với cánh hồng càng tiên diễm hơn, đường cong hoàn mỹ hơi hơi nhếch lên đã đủ quyến rũ đến cực đỉnh.
Dáng người nóng bỏng khóa chặt trong chiếc váy ngắn màu đen đứng trước cửa một chiếc ô tô đỏ tươi nhìn giống như một model quảng cáo đầy ma lực không lời nào diễn tả nổi, chỉ có thể thốt lên là dụ người tình nguyện thần phục dưới chân cô mà thôi.
Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời Hướng Phù Nhã nhìn một người phụ nữ đến ngây ngốc, cô rốt cục cũng hiểu vì sao người mẫu thế giới lại hầu hết là người phương Tây, trừ bỏ bởi vì dáng người cao ráo ra, kỳ thật quan trọng nhất chính là ngũ quan.
Giống như cô gái xinh đẹp tuyệt trần trước mắt này vậy, ngũ quan khắc sâu, chỉ cần liếc qua một
“Thiếu phu nhân, người nằm xuống nghỉ ngơi một chút đi.” Má Điền tay chân lưu loát thu thập chén bát.
Hướng Phù Nhã nhíu nhíu mày, cô bây giờ rất có tinh thần, không chút buồn ngủ mà lạiìm chuyện gì đó để làm.
Nhìn chén sứ xinh đẹp, hai mắt cô liền sáng ngời. “Má Điền, cháu muốn làm sushi” Cô cười tủm tỉm người phụ nữ đang bận rộn trước mắt, nhỏ giọng thỏ thẻ yêu cầu.
Trước kia ở Đài Loan sống cùng Quan Thần Cực, thi thoảng cô cũng sẽ xuống bếp nấu cơm. Đã sống một mình cũng lâu, nấu cơm là một việc bắt buộc phải biết, tuy rằng tay nghề của cô so với những đầu bếp nổi danh trong này là cực kì kém nhưng Quan Thần Cực từ nhỏ đã sống cẩm y ngọc thực 0 lại hết sức cổ vũ cô, mỗi lần đều ăn hết những món cô làm, một chút cũng không thừa làm cho cô hết sức vui vẻ.
0
Cô nhớ rõ, Quan Thần Cực thích nhất là sushi do chính tay mình làm, mà cô đã lâu không làm lại cho anh ăn, lại nhớ tới mấy ngày gần đây mình tùy hứng và vô lại hết mức, anh vẫn cứ dịu dàng, bao dung, cô đột nhiên muốn vì anh làm một chuyện gì đó.
“Khó mà làm được.” Má Điền biến sắc, hiện giờ nhiệm vụ quan trọng nhất của thiếu phu nhân là chăm sóc tốt cho bản thân, tương lai có thể thuận lợi sinh hạ người thừa kế cho Quan gia, những việc nặng như thế này sao có thể làm được chứ?
“Làm ơn đi, má Điền, cháu muốn làm gì đó, cả ngày nhàn rỗi ở trong này thực sự rất nhàm chán, đi mà, đi mà.” Độc chiêu vô địch chuyên dùng để đối phó với Quan Thần Cực vận dụng trên người má Điền vẫn hữu dụng cực kì như thế.
“Vậy người không cần quá mệt mỏi cố sức.” Bác gái năm mươi tuổi không địch nổi tiểu cô nương thanh xuân tươi trẻ, chỉ có thể nhượng bộ lùi một bước.
“Má Điền tốt nhất.” Cô vui vẻ dùng sức nâng bác gái hiền lành lên một chút, rồi vội vã đi tới chỗ nhà ăn nhỏ. Đây là nhà bếp chuyên dùng cho má Điền nấu canh, sắc thuốc, còn phòng bếp chuyên dụng của Henry là ở mặt sau của biệt thự, đó là lãnh địa tư nhân của ông ta, ai cũng không được tùy tiện bước vào.
Nấu cơm, chuẩn bị tốt dấm chua để làm sushi tự chế, cô cực kì vui vẻ. Nhưng mà, lúc bắt tay vào xử lí cá, mùi vị tanh tưởi này khiến có chút chịu không nổi, má Điền lo lắng đề nghị để bà hỗ trợ nhưng Hướng Phù Nhã kiên quyết lắc đầu, cô muốn tự tay vì người mình âu yếm chuẩn bị đồ ăn.
Trộn lẫn cơm cùng dấm chua cho tốt, đặt vào tay nắm lại thành nắm nhỏ, trải tiếp trứng cá hồi, cá muối, sò lông, vây cá, tinh dịch cá, bào ngư đã được cắt thành từng lát nhỏ đặt lên trên lớp cơm tuyết trắng, ngón tay mảnh khảnh khẽ xếp lại cho đều, rồi nhẹ nhàng phủ thêm một lớp tương mù tạc lên. [4">
Mùa này cá là ngon nhất bởi vì muốn tránh giá rét của khí lạnh xâm nhập, quanh thân cá sẽ có rất nhiều lớp mỡ, lớp thịt thật dày, tư vị khi ăn quả thực chính là cực phẩm của nhân gian.
Ánh sáng tiên diễm của sushi Nhật được đặt cân xứng trên bàn ăn giống như một tác phẩm nghệ thuật bình thường vậy.
Cô cởi bao tay mỏng manh ra, nhìn thành quả của mình, khẽ vỗ vễ thắt lưng có chỗ đau nhức, nở một nụ cười thật ngọt ngào, ngay cả đứa nhỏ trong bụng cũng cảm thấy mẹ mình đang vui vẻ liền huy động nắm đấm nhỏ đến tác oai tác quái.
“Cục cưng, con cũng muốn ăn sao?” Nhẹ vỗ về những điểm nhỏ đang lồi lên trên bụng mình, cô cười “Không được bướng bỉnh nha, đây là dành cho ba thưởng thức, không biết anh ấy có thích hay không nữa.” Trên gương mặt mang theo nụ cười ngọt ngào, đã lâu rồi cô không làm sushi nên tay nghề liệu có tụt giảm đi không nhỉ?
Ngoài cửa truyền đến tiếng động cơ ô tô, cô liền đi tới vài bước, đẩy cửa sổ nhỏ ra, khi nhìn thấy hai chữ M 0 quen thuộc trên mui xe liền biết đó chính là chiếc xe Quan Thần Cực thích đi nhất, anh đã trở về rồi.
0
Giờ cũng đã sắp tối, gió lạnh thổi ngược về bí ẩn mang theo hơi lạnh, chân trời mây đen ngùn ngụt đổ tới, có lẽ sắp tới sẽ có một cơn mưa to đây.
Đóng kín cửa sổ cho tốt, bưng lên những món ăn đã làm vất vả hai tiếng đồng h, Hướng Phù Nhã vui vẻ bước đến phòng khách, muốn cho anh một sự kinh ngạc.
Cánh cửa nặng trịch được đẩy ra, Quan Thần Cực đi đến, bộ âu phục màu đen càng làm tôn lên dáng người cao ngất tiêu sái, bất phàm, mỗi bước đi đều ẩn hiện sự tao nhã, tuấn tú trời sinh. Đôi mày xinh đẹp mang theo tia sáng lạnh lùng, nhưng mà cô biết, chỉ cần đối mặt với mình, anh sẽ trở thành một người chồng dịu dàng, săn sóc nhất trên đời này.
Đôi khi không thể không thừa nhận, huyết thống quý tộc ở một trình độ nào đó mà nói, quả thực là trời sinh. Ví dụ người đàn ông như Quan Thần Cực vậy, dù đứng ở đâu cũng có thể hấp dẫn lực chú ý của mọi người.
Cô cảm thấy có chút nhuyễn chân, thật sự là bi thảm, bọn họ đã kết hôn gần năm tháng nhưng lúc nhìn đến người chồng anh tuấn của mình, cô thế mà vẫn cảm thấy khó thở, ác ma này trời sinh chính là đến làm vận kiếp của phụ nữ mà.
Anh nhìn thấy cô đang đứng ở trước cửa nhà ăn, một thân váy nhung dài thuần trắng, đi chiếc dép bông con thỏ thật dày, trên mặt mang theo nụ cười ngọt ngào vừa hồn nhiên vừa đáng yêu, bởi vì mang thai nên đầu tóc của cô đều bị cắt hết chỉ còn để lại một mái tóc ngắn ngủn như trẻ con.
Trải qua một ngày công tác mệt mỏi, về đến nhà có ngọn đèn ấm áp, vợ con ngọt ngào, ánh mắt anh âu yếm lướt qua cái bụng tròn thật lớn của cô, con của bọn họ được một người mẹ như vậy sinh ra, anh còn cầu thêm điều gì khác nữa chứ?
Hàng mi nhiễm đầy nhu tình, ánh mắt cùng ý cười trong mắt bà xã chạm tới nhau rốt cuộc tách không ra được, anh nhấc chân, chuẩn bị đi tới chỗ vợ của mình.
Một luồng sáng chói mắt quét đến cùng với tiếng động cơ ô tô vang lên đánh vỡ cái nhìn triền miên chăm chú của hai người trong lúc đó.
Quan Thần Cực cau mày, đối với sự thất trách của bảo vệ hết sức bất mãn, dám tùy tiện cho người tiến vào toà thành, mà anh cũng không biết là kẻ nào sẽ đến thăm vào lúc này.
“Cực, là ai đến vậy?” Hướng Phù Nhã chậm rãi đi đến bên người anh, nhìn vẻ mặt quái dị kia liền lo lắng hỏi.
Anh không trả lời cô mà chỉ gắt gao nhìn chằm chằm chiếc xe đang đi tới càng lúc càng gần kia, rốt cục dừng lại ngay trước mặt bọn họ.
Cửa xe mở ra, thứ đầu tiên Hướng Phù Nhã nhìn thấy chính là một đôi chân thon dài xinh đẹp không thể tin được, đôi giày cao gót màu vàng sáng bóng, từng bước đi khiến cô liên tưởng đến một thiên sứ tuyệt diễm vừa mới giáng trần, thật sự, đó chính là một thiên sứ mắt xanh tóc vàng.
Mái tóc quăn vàng như ánh trăng nhu hòa lại được cuồng dã thả tung trên vai, ánh mắt xanh thẳm như bầu trời vừa được gột rửa sạch sẽ, nhìn thấu lòng người, một đôi môi so với cánh hồng càng tiên diễm hơn, đường cong hoàn mỹ hơi hơi nhếch lên đã đủ quyến rũ đến cực đỉnh.
Dáng người nóng bỏng khóa chặt trong chiếc váy ngắn màu đen đứng trước cửa một chiếc ô tô đỏ tươi nhìn giống như một model quảng cáo đầy ma lực không lời nào diễn tả nổi, chỉ có thể thốt lên là dụ người tình nguyện thần phục dưới chân cô mà thôi.
Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời Hướng Phù Nhã nhìn một người phụ nữ đến ngây ngốc, cô rốt cục cũng hiểu vì sao người mẫu thế giới lại hầu hết là người phương Tây, trừ bỏ bởi vì dáng người cao ráo ra, kỳ thật quan trọng nhất chính là ngũ quan.
Giống như cô gái xinh đẹp tuyệt trần trước mắt này vậy, ngũ quan khắc sâu, chỉ cần liếc qua một
Bài viết liên quan!